Chương 17: con là người thừa rồi
Tinh Kỳ
31/08/2021
Con được chiều mãi quen rồi, giờ trong mắt mẹ chỉ có Minh Nguyệt thôi. Mẹ hắn chọc
- À hoá ra bây giờ con là người thừa rồi, nhà này không ai cần con nữa. Hắn vẫn không chịu để yên
Mẹ hắn thấy vậy thì lại càng niềm nở với nó
- Ăn đi cháu, kệ Tư Thần, đúng là phá vỡ bầu không khí quá mà
Hắn nghe vậy thì tức đến sôi máu: Hai người....
Nó thấy hai mẹ con hắn cứ đấu qua đấu lại, trong lòng cứ không yên
Để phá vỡ sự căng thẳng nó vui vẻ gắp thức ăn cho mỗi người rồi ôn nhu nói với mẹ hắn
- Chắc cháu mới đến đây nên mọi người chưa quen, hai người cũng mau ăn đi ạ, không thức ăn nguội hết rồi
- mẹ hắn thấy vậy thì cũng vui vẻ nhìn nó cười. Hai mẹ con cô chỉ chọc nhau thôi. Con không phải căng thẳng, hihi. À đúng rồi lát nữa mẹ dẫn hai đứa đi mua đồ, mai bố mẹ phải đi công tác, chắc phải mất một tháng. Tư Thần phải chăm sóc cho Minh Nguyệt nhé con. Mẹ hắn dặn dò
- Dạ hai bác cứ lo cho công việc đi ạ, cháu tự chăm sóc được cho bản thân mà, hihi.
- Không được, thế làm sao được. Cháu đã về ở nhà này thì mọi người phải có trách nhiệm lo cho cháu.
Nghe được những lời ấy không hiểu sao nó rất vui vẻ.
- Mẹ yên tâm, con sẽ chăm sóc thật tốt cho vị hôn thê của mình. Phải không nào. Hắn nhìn nó cười một cách gian xảo.
- Đừng có mà bắt nạt Minh Nguyệt đấy. Tư Thần mà bắt nạt con, con cứ gọi điện mách cô nhé. Mẹ hắn nhìn nó tươi cười
- Kìa mẹ, ai mà bắt nạt được cô ấy chứ. Mẹ không lo cho con thì thôi lại còn
- Gớm, con mà bị người khác bắt nạt thì mẹ không phải là bà Hạ nữa. À đúng rồi, Con nhớ rằng con đang đặt một cái kính hiển vi từ bên nước ngoài chưa được chuyển về nhé, mẹ mà thấy con bắt nạt Minh Nguyệt, mẹ sẽ bảo dì Lý quản gia huỷ ngay lập tức.
- Kìa mẹ....
- Nhớ đấy, mẹ nó lườm hắn
- Nó thấy vậy thì nhìn hắn cười tươi, tỏ vẻ trêu ngươi, còn hắn thì tức đến xì khói đầu, không biết kêu ai
- À hoá ra bây giờ con là người thừa rồi, nhà này không ai cần con nữa. Hắn vẫn không chịu để yên
Mẹ hắn thấy vậy thì lại càng niềm nở với nó
- Ăn đi cháu, kệ Tư Thần, đúng là phá vỡ bầu không khí quá mà
Hắn nghe vậy thì tức đến sôi máu: Hai người....
Nó thấy hai mẹ con hắn cứ đấu qua đấu lại, trong lòng cứ không yên
Để phá vỡ sự căng thẳng nó vui vẻ gắp thức ăn cho mỗi người rồi ôn nhu nói với mẹ hắn
- Chắc cháu mới đến đây nên mọi người chưa quen, hai người cũng mau ăn đi ạ, không thức ăn nguội hết rồi
- mẹ hắn thấy vậy thì cũng vui vẻ nhìn nó cười. Hai mẹ con cô chỉ chọc nhau thôi. Con không phải căng thẳng, hihi. À đúng rồi lát nữa mẹ dẫn hai đứa đi mua đồ, mai bố mẹ phải đi công tác, chắc phải mất một tháng. Tư Thần phải chăm sóc cho Minh Nguyệt nhé con. Mẹ hắn dặn dò
- Dạ hai bác cứ lo cho công việc đi ạ, cháu tự chăm sóc được cho bản thân mà, hihi.
- Không được, thế làm sao được. Cháu đã về ở nhà này thì mọi người phải có trách nhiệm lo cho cháu.
Nghe được những lời ấy không hiểu sao nó rất vui vẻ.
- Mẹ yên tâm, con sẽ chăm sóc thật tốt cho vị hôn thê của mình. Phải không nào. Hắn nhìn nó cười một cách gian xảo.
- Đừng có mà bắt nạt Minh Nguyệt đấy. Tư Thần mà bắt nạt con, con cứ gọi điện mách cô nhé. Mẹ hắn nhìn nó tươi cười
- Kìa mẹ, ai mà bắt nạt được cô ấy chứ. Mẹ không lo cho con thì thôi lại còn
- Gớm, con mà bị người khác bắt nạt thì mẹ không phải là bà Hạ nữa. À đúng rồi, Con nhớ rằng con đang đặt một cái kính hiển vi từ bên nước ngoài chưa được chuyển về nhé, mẹ mà thấy con bắt nạt Minh Nguyệt, mẹ sẽ bảo dì Lý quản gia huỷ ngay lập tức.
- Kìa mẹ....
- Nhớ đấy, mẹ nó lườm hắn
- Nó thấy vậy thì nhìn hắn cười tươi, tỏ vẻ trêu ngươi, còn hắn thì tức đến xì khói đầu, không biết kêu ai
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.