Chương 125: Bắt đám cầm đầu
Dương Tử Hiên
12/04/2013
Thời gian tháng tám, khí trời Nam Hồ cũng là hay thay đổi, buổi sáng là trời cao mây ít, một mảnh không khí giữa hè, buổi chiều lại là gió thổi mây đen kéo đến.
Giờ phút này, bầu trời bao la trên khu công nghiệp cũng là một mảnh mây đen bao phủ, rất có chút cảm giác sắp mưa to như trút nước.
Không ít người trong khu công nghiệp cũng cảm giác được một hồi bão tố sắp xảy ra.
Dương Tử Hiên ngồi ở bên trong Phú Khang rách nát, yên lặng nhắm mắt dưỡng thần.
Kỳ thật, trước kia, khi Dương Tử Hiên tham gia đoàn khảo sát đảng chính do Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh dẫn đội, còn có một mục đích khác —— đó chính là tạm thời rời khỏi vùng nước xoáy trong khu công nghiệp, để cho những con chó và mèo kia đều nhảy ra ngoài gây sự loạn lên, đợi khi hắn trở lại, lại làm một mẻ hốt gọn.
Hắn biết rõ, lúc trước hắn rất nhanh phóng thích thôn dân náo loạn, khẳng định đã đắc tội không ít cán bộ trong khu công nghiệp cùng người có ngàn vạn lần quan hệ với nhà máy chế biến giấy, còn có cả chút cán bộ cao tầng trong khu công nghiệp.
Tại thời khắc mấu chốt này, Dương Tử Hiên cố ý tham gia đoàn khảo sát, chính là vì để những cán bộ có câu oán hận đối với Dương Tử Hiên hắn tụ tập lại, làm náo loạn một phen.
Đương nhiên, bọn tiểu quỷ này xác thực cũng không khiến cho Dương Tử Hiên thất vọng, xác thực giống như Dương Tử Hiên mong muốn —— đã nhảy ra gây sự.
Dương Tử Hiên vừa khảo sát trở về, chút tiểu quỷ này liền đưa Dương Tử Hiên một phần đại lễ —— công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy mãnh liệt đập phá xe Số 1 khu công nghiệp.
Phần lễ này không thể bảo là không lớn, ngay cả Dương Tử Hiên cũng bị chấn động.
Mặc dù là sợ bóng sợ gió một hồi, nhưng chỉ cần nghĩ đến tình hình những công nhân nhà máy chế biến giấy cuồng bạo kia cầm vũ khí, không ngừng đập phá kịch liệt xe của mình, Dương Tử Hiên cũng hoảng sợ một trận.
Nhìn xem mây đen ngoài cửa sổ xe, đáy lòng Dương Tử Hiên lạnh lùng cười một tiếng, xem tôi lần này có trị chết được các cậu hay không, mấy thằng nhóc này.
...
Trước cửa cao ốc đảng chính khu công nghiệp, một đám công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy giống như là âm hồn, vô cùng huyên náo.
“ Lão Uông, cậu nói lần này chúng ta ở chỗ này làm gì vậy, tại sao phải nện xe của người ta? “ Một ông cụ già cầm vũ khí nhíu mày hỏi đồng bạn bên cạnh.
“ Tất cả nghe theo chỉ huy, tôi nói lão Tiền này, có phải ông không muốn sống chăng hay không? Hay là ông không muốn tiền lương của nhà máy chế biến giấy? “ Lão Uông tranh thủ thời gian bịt kín miệng lão Tiền, quay đầu nhìn chung quanh mọi người một chút, tất cả đều đang chửi bới, không nghe được hai người nói chuyện, mới nhẹ nhàng thở ra.
“ Nghe theo chỉ huy cũng phải cho chúng ta một cái lý do, vô duyên vô cớ nện xe người ta như vậy, sẽ xảy ra chuyện đó! “ lão Tiền là người thành thực, vẫn lải nhải một chút.
“ Hơn nữa, tôi xem cái xe kia hẳn cũng là xe của một đại lãnh đạo bên trong khu công nghiệp chúng ta, dường như tôi đã nhìn thấy qua ở nơi nào đó rồi. Nhà máy chế biến giấy muốn mở bên trong khu công nghiệp, làm sao có thể đi đấu với đại lãnh đạo khu công nghiệp người ta đây? Sớm muộn gì cũng rước họa vào thân thôi. “ Bộ dạng lão Tiền thật sự là rất sợ hãi.
“ Ông còn muốn lý do? Ông không nghe xếp của chúng ta nói gì sao? Lần trước đám thôn dân nhảy vào bên trong nhà máy chế biến giấy chúng ta náo loạn kia, chính là hắn dẫn cảnh sát đi bắt, nhưng ngày hôm sau, hắn lại thả toàn bộ những thôn dân náo loạn kia đi về nhà rồi!”
“Ông ngẫm lại đi, những thôn dân kia đập hư bao nhiêu thứ trong nhà máy chế biến giấy chúng ta, dù như thế nào cũng phải bị giam ở cục công an quan thêm mấy ngày, hung hăng giáo huấn một lần mới được! “ Lão Uông thật sự rất bất mãn đối với sự bướng bỉnh của lão Tiền.
“ Thả những thôn dân kia ra, lãnh đạo này là thật hiểu chuyện, lãnh đạo nên làm như vậy, chuyện này vốn chính là nhà máy chế biến giấy chúng ta có sai!”
“Tại ngày đầu tiên khởi công, những nước ô nhiễm kia tùy tiện chảy một loạt vào trong nguồn nước, sau đó liền chảy đến trên đồng ruộng nhà người ta, thậm chí ngay cả nước uống cũng bị những nước ô nhiễm kia làm ô nhiễm rồi, có thể không căm tức được sao? Một ngày hay hai ngày còn chưa tính, nhưng một hai năm rồi, vẫn làm như vậy, nếu tôi là người cái thôn kia, tôi cũng sớm đến phản đối rồi! “ Lão Tiền cũng có chút phẫn nộ rồi.
“ Ai nha nha, tôi nói lão Tiền, ông đến cùng có phải công nhân nhà máy chế biến giấy hay không? Rốt cuộc ông nói chuyện vì thôn dân, hay là nói chuyện cho nhà máy chế biến giấy chúng ta? Phần công tác này, ông còn muốn làm không? “ Lão Uông hắc hắc cười lạnh, nói.
“ Hừ lão Uông, ông đừng có làm lâu tại nhà máy chế biến giấy liền quên thân phận của mình, lão Tiền tôi chính là xuất thân nông dân, tôi chính là nói chuyện vì thôn dân, ông làm gì được tôi sao! “
Lão Tiền như là không để ý đến lời đe dọa của lão Uông, nói “ Ông cũng khỏi phải cho rằng, bưng lấy chân chó của đám gia hỏa lãnh đạo nhà máy chế biến giấy lòng dạ hiểm độc kia, bọn hắn sẽ cho ông nhiều thêm cái gì.”
“Tôi đã sớm nhận ra khuôn mặt thật của bọn hắn rồi, hai năm qua, mỗi đêm ngày chúng ta làm việc nghiền ép, thỉnh thoảng công nhân xảy ra sự cố cũng không quản, ném mấy trăm đồng tiền, liền bắt người ta nghỉ việc, ô nhiễm cũng không chịu mua máy móc về xử lý một tý, trực tiếp đổ hết ra đồng ruộng, liền xong việc, cũng không quản người ta ăn phải những nước ô nhiễm này, thân thể có thể gặp chuyện không may hay không, làm việc như vậy, dù hắn thật muốn xa thải tôi, tôi không làm cũng được! “
“ Được, lão Tiền ông có cốt khí, lão Uông tôi là trứng mềm thôi, tôi xem ông có thể chịu đựng được bao lâu, đến lúc không chịu nổi, đừng đem bát cơm đã đánh mất trở về kêu cha gọi mẹ, cầu lão bản nhận ông vào làm! “ Lão Uông hung hăng nhổ một bãi nước miếng lên trên mặt đất.
Đúng lúc này, không biết ai hô một tiếng.
“ Nhìn chiếc xe kia kìa, lại đến rồi, mọi người quơ lấy vũ khí, chuẩn bị nện, lần này không thể để nó chạy thoát! “
Bọn công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy này giống như là nghe được mệnh lệnh chiến tranh, lập tức quơ lấy vũ khí, nắm vào trong tay, chuẩn bị ra trận, đương nhiên, cũng có vài người không cầm lấy vũ khí.
“ Không đúng, phía sau xe kia còn theo mấy xe nữa, đó là xe cảnh sát! “ Không biết ai lại hô một tiếng.
Đám công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy này lại bắt đầu do dự, phải biết rằng, bọn công nhân viên chức bình thường này đều là chút ít người nhát gan sợ phiền phức, lần này cũng là do lãnh đạo nhà máy chế biến giấy dùng số tiền lớn hấp dẫn, mới tham dự sự kiện đập phá xe.
Nhưng giờ phút này đây, nhìn thấy công an cũng đến rồi, đám công nhân viên chức bình thường này thật đúng là rất sợ, dù sao, trong đầu bọn hắn, đều cho rằng chỉ có người xấu phạm tội, công an mới có thể xuất động tới bắt.
Trong đám người có mấy nam tử gương mặt trắng nõn, hạ giọng hung hăng nói với công nhân viên chức đang bắt đầu sinh thoái ý ở bốn phía: “ Tôi nói các cậu, hôm nay ai dám chạy, trở về nhà máy chế biến giấy, không chỉ có một phân tiền không lĩnh được, lại còn bị đá ra khỏi nhà máy chế biến giấy nữa, các cậu nghĩ thông suốt đi, là muốn bị đá ra khỏi nhà máy chế biến giấy, hay là muốn nện chiếc xe này? “
“Xông lên!” Không biết ai hô đầu tiên, đám người cùng lao lên trước.
Dương Tử Hiên ngồi ghế sau, chứng kiến công nhân viên chức cầm vũ khí phía trước, đang lao thẳng về phía xe của mình.
Lưu Bất Khắc dù sao cũng là người lái xe cho lãnh đạo quân đội, ngay tại lúc nghênh đón đám công nhân viên chức này, đột nhiên thay đổi vô lăng một cái, đầu xe chuyển động, từ một con đường khác đi ra ngoài.
“ Nhanh phanh lại! “ Dương Tử Hiên đột nhiên hô một tiếng.
Lưu Bất Khắc nghe được Dương Tử Hiên phân phó, lập tức phanh lại, nhưng lại nhìn thấy cách đầu xe không xa, có một người nữ tử xinh đẹp mặc bộ váy công sở màu đen, kinh ngạc ngây người đứng tại đó —— đúng là Trương Bích Tiêu, đã từng gặp mặt Dương Tử Hiên một lần tại yến hội hoan nghênh.
Đằng sau Phú Khang, đã có vài cỗ xe xe cảnh sát ngừng lại, rất nhiều công an cảnh sát, trong thời gian thật ngắn, nhanh chóng được võ trang đầy đủ, bao vây hiện trường.
Có Trần Long Sinh cục trưởng cục công an tự mình tọa trấn, Dương Tử Hiên không sợ bọn cảnh sát này dám giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, biếng nhác.
Sau khi Phú Khang dừng lại, Dương Tử Hiên vội vàng xuống xe, tiến lên hỏi: “ Cậu... Không sao chứ? “
Trương Bích Tiêu cũng lấy lại tinh thần rồi, nhìn thanh niên bí thư trong điện thoại đã bị mình đùa giỡn rất nhiều lần, trên mặt trắng nõn đột nhiên hiện lên một tia ửng đỏ, thấp giọng nói: “ Tôi không sao, cậu nhanh đi xử lý chuyện của cậu đi. “
Trương Bích Tiêu cũng không biết mình làm sao, ở trong điện thoại thì dám đùa giỡn Dương Tử Hiên, thậm chí dám nói cả những câu vui đùa không ảnh hưởng đến toàn cục, nhưng thời điểm thật sự mặt đối mặt, Trương Bích Tiêu lại không dám quá làm càn.
Trương Bích Tiêu cảm thấy, có thể là thời điểm mặt đối mặt, rất dễ dàng xem nhẹ tuổi thọ của Dương Tử Hiên, nhưng càng là vậy, nàng càng có một tia sợ hãi đối với quan uy không lộ trên người hắn.
Dù sao, Dương Tử Hiên cũng là nam nhân có quyền lực sanh sát đối với đại bộ phận cán bộ khu công nghiệp trong tay, trong khu công nghiệp, không có mấy người dám quá làm càn, mặc dù là bối cảnh thâm hậu như Trương Lan, cũng không dám quá coi thường Dương Tử Hiên, làm việc cũng cẩn thận từng li từng tí.
Đương nhiên, không thể loại trừ một ít kẻ không sợ chết, ví dụ như mấy người sai khiến bọn công nhân viên chức này náo loạn.
“ Tôi ngẫu nhiên đi qua cao ốc văn phòng đảng chính, không nghĩ tới, lại có thể gặp phải sự tình này. “ Trương Bích Tiêu nhìn đám cùng cảnh sát đang bao vây công nhân nhà máy chế biến giấy.
Dương Tử Hiên không tin nữ nhân này là ngẫu nhiên đi qua nơi này đây, trải qua nhiều lần trao đổi điện thoại, Dương Tử Hiên đã biết Trương Bích Tiêu là nữ nhân cực kỳ thông minh, nhất cử nhất động, khẳng định có dụng ý của nàng.
Chỉ là, hiện tại cũng không phải thời điểm chất vấn Trương Bích Tiêu, Dương Tử Hiên quay đầu nhìn bọn công nhân nhà máy chế biến giấy bị cảnh vây quanh, hai tay khoanh ở trước ngực, vòng quanh đám công nhân nhà máy chế biến giấy đã bị khống chế, cẩn thận quan sát một phen.
Trần Long Sinh thì là vẻ mặt nghi hoặc nhìn Dương Tử Hiên, không biết hắn đi tới đi lui như vậy để làm cái gì.
Chỉ là, Trần Long Sinh chú ý tới đang Trương Bích Tiêu đứng ở một bên, đôi mày nhíu lại, nữ nhân này, hắn không xa lạ gì, trước kia đã từng là nhân vật phong vân ở văn phòng thị ủy, sao nàng cũng ở đây?
Dương Tử Hiên đi qua lại đại khái chừng mười phút đồng hồ, đột nhiên phân phó cảnh sát bên người: “ Cậu, đi vào, bắt hắn, hắn, còn có hắn, đều bắt hết ra đây! “
Dương Tử Hiên điểm liên tiếp ba nam tử gương mặt trắng nõn, tay cũng không hề bỏ vũ khí xuống.
Tiểu cảnh sát đại khái là người xuất thân quân đội, lần đầu tiên đối mặt với quan lớn như bí thư, khuôn mặt nhỏ nhắn kích động đến đỏ bừng, chẳng ra cái gì cả mà hướng Dương Tử Hiên chào một cái: “ Vâng, thủ trưởng! “
Nói xong, cũng mười phần nhiệt tình, thân thủ cường tráng nhanh nhẹn, kéo ba nam tử gương mặt trắng nõn kia đi ra, lập tức có cảnh sát khác bắt được ba nam tử này.
Trần Long Sinh không biết Dương Tử Hiên đang định làm gì, như thế nào mà chỉ cần bắt ba nam tử này ra?
“ Cậu tiếp tục đem hắn, hắn, còn có hắn, đều lôi ra cho tôi! “ Dương Tử Hiên chỉ chỉ ba ông cụ già không cầm vũ khí trong đám người, trong đó có lão Tiền.
Tiểu cảnh sát chỉ cảm thấy làm công tác tại trước mặt lãnh đạo rất có cảm giác thành tựu, dưới sự chỉ huy của Dương Tử Hiên, liền kéo ba ông cụ già đi ra.
“ Làm rất tốt! “ Dương Tử Hiên vỗ bả vai tiểu cảnh sát nhè nhẹ, lại để cho Tiểu cảnh sát thiếu chút nữa hạnh phúc đến choáng váng, phải biết rằng, cấp bậc bí thư như Dương Tử Hiên, phóng tới quân đội, ít nhất là cấp bậc đã ngoài đoàn trưởng.
“ Mang vài người này về cục công an thẩm vấn, các công nhân viên chức khác thả vũ khí trong tay ra, có thể rời đi! “ Dương Tử Hiên phân phó.
Không có ba nam tử gương mặt trắng nõn kia chỉ huy, không có người để dựa vào, bọn công nhân viên chức nhà máy chế biến giấy này lập tức biến thành đám ô hợp, một người dẫn đầu vứt vũ khí xuống dưới, người khác liền ào ào ném vũ khí.
Tròng mắt Trần Long Sinh thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, vừa rồi bọn công nhân viên chức này bưu hãn như vậy, hiện tại như thế nào mà nghe lời thế, vứt bỏ hết vũ khí trong tay rồi, hắn vốn cho rằng, chế ngự đám người kia, còn phải phí một phen trắc trở, không nghĩ tới, lúc giải quyết lại đầy tính hí kịch như vậy.
Chỉ là, Trần Long Sinh cũng là một lão công an nhiều năm, rất nhanh liền phát hiện, vài người bị Dương Tử Hiên điểm danh kéo đi về thẩm vấn này, cùng với các công nhân viên chức náo loạn khác không giống nhau.
Trần Long Sinh nhìn ba nam tử gương mặt trắng nõn kia, hơn phân nửa là cấp lãnh đạo nhà máy chế biến giấy, không giống như người đứng ở ngoài đường làm việc, liền biết ba nam tử này chính là người sai khiến và chỉ huy công nhân viên chức náo loạn.
Đáy lòng cũng không khỏi ám thầm bội phục sức quan sát của Dương Tử Hiên, quả nhiên, có thể tuổi còn trẻ đã đến vị trí công ủy bí thư khu công nghiệp, thật đúng là không tầm thường.
Đi con đường bắt giặc bắt vua trước, khó trách bọn công nhân viên chức này chịu ngoan ngoãn buông vũ khí như thế, thì ra là mấy lão đại đều bị bắt, giống như bầy tặc không đầu.
...
Ước chừng qua 20' sau, khu công nghiệp đã là mây đen rậm rạp rồi, mây đen phô thiên cái địa bao trùm bầu trời bao la phía trên khu công nghiệp, khắp đại địa lờ mờ không ánh sáng.
Trong một ngôi nhà lầu nào đó trong khu công nghiệp, một người nam tử nghe điện thoại, hung hăng cầm ly trong tay, ném lên trên mặt đất, vỡ toang.
Trong bóng tối, không thấy rõ khuôn mặt nam tử.
“ Lão Phương, ông nói Dương Tử Hiên bắt hết mấy công nhân chỉ huy nhà máy các ông? Người khác đều thả? “ Thanh âm nam tử lập tức biến đổi, trở nên tỉnh táo.
“ Đúng vậy, không biết hắn làm sao lại nhận ra mấy người kia, người khác lại thả toàn bộ trở về, mấy người chỉ huy thì đều bị mang về cục công an thẩm vấn! “ Vẻ mặt Phương quản lý đầy biểu lộ cầu xin, nói.
“ Lão Phương, ông nói độ trung thành của mấy người kia cao bao nhiêu, có thể khai ra chúng ta hay không? “ Trong thanh âm nam tử có một tia lạnh lùng.
“ Cái này rất khó nói, mấy người bọn hắn cũng chỉ là tầng quản lý bình thường trong nhà máy chế biến giấy chúng ta, độ trung thành không tệ, nhưng dưới chút ít thủ đoạn thẩm vấn của cục công an, không biết có thể gánh vác được hay không! “ Phương quản lý lúc này cũng cảm giác được mình đang rùng cả mình.
“ Dương Tử Hiên sao có thể khống chế cục công an mạnh như vậy? Cái này cùng do chúng ta trước kia phán đoán sai, không phải nói Dương Tử Hiên chỉ khống chế được mấy cán bộ cục công an mà thôi, Trần Long Sinh căn bản không đi theo hắn sao? Ông lúc ấy xác định là Trần Long Sinh tọa trấn tại hiện trường? “ Nam tử cũng nghi hoặc hỏi.
“ Không dám dối gạt ngài, nhà máy chế biến giấy chúng ta cũng có chút người quen tại cục công an, ngày lễ ngày tết, nhà máy chế biến giấy chúng ta đưa không ít đồ cho vài người quen này, nữ nhân cũng đưa qua mấy lần.”
“Vốn vài người quen này nói, mặc dù Dương Tử Hiên muốn điều động cảnh lực, bọn hắn cũng sẽ hỗ trợ, tận lực kéo dài thời gian, nhưng không nghĩ tới, Dương Tử Hiên vậy mà tự mình mời Trần Long Sinh đến hiện trường tọa trấn, như vậy, vô luận là ai cũng không động tay chân được! “ Phương quản lý thở dài một hơi rồi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.