Giả Cán Bộ

Chương 513: Bắt được nhược điểm

Dương Tử Hiên

28/08/2013

Thanh Bình chế dược quật khởi hết sức nhanh chóng, so sánh với Thánh Đông chế dược sau khi Chú Thanh Nam ra đi, liền ở vào trạng thái nửa chết nửa sống, thành tích của Thanh Bình chế dược tốt hơn nhiều lắm.

Lục Thánh Đông đỏ mắt cũng không kỳ quái.

Nhưng Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Lục Thánh Đông không phải chỉ đơn giản là đỏ mắt.

Lòng ghen ghét đang gặm sâu vào lòng của hắn, Thanh Bình chế dược nhanh chóng quật khởi, không thể nghi ngờ, đã chứng minh Lục Thánh Đông hắn thất bại, đây là chuyện một sinh viên tốt nghiệp loại giỏi ở đại học nước ngoài như hắn vô pháp thừa nhận.

Lục Thánh Đông đang dây dưa với Chú Thanh Nam, yêu cầu lấy 10% cổ phần công ty Thanh Bình chế dược, bị cự tuyệt thẳng thừng, về sau liền nghĩ cách vặn ngã công ty Thanh Bình chế dược.

Lục Thánh Đông cũng hiểu rõ về Thanh Bình chế dược, biết lúc trước, khi hắn và Chú Thanh Nam ly hôn, Chú Thanh Nam không mang đi bao nhiêu tiền mặt, chỉ lấy được một đống thiết bị chế dược mà thôi.

Về sau Chú Thanh Nam đăng kí công ty Thanh Bình chế dược, Thanh Bình chế dược cũng không thể thành công vay vốn từ ngân hàng địa phương, như vậy, con đường tài chính của Thanh Bình chế dược cực kỳ đáng khả nghi.

Lục Thánh Đông đã tiến hành điều tra qua quan hệ về Thanh Bình chế dược, cảm thấy tài chính Chú Thanh Nam có được, cũng chỉ có thể là đi qua con đường Dương Tử Hiên này.

Đã giả làm vợ chồng nhiều năm với Chú Thanh Nam, nên Lục Thánh Đông hết sức quen thuộc với vòng tròn luẩn quẩn của bạn bè Chú Thanh Nam, biết được trong những bạn bè của Chú Thanh Nam, không ai có thể theo mượn tiền cho nàng.

Lục Thánh Đông cơ bản có thể tập trung mục tiêu trên người Dương Tử Hiên, hẳn là Dương Tử Hiên, bí thư đảng ủy, thường ủy phó thị trưởng Nam Hồ ngày xưa, hôm nay tay cầm quyền phó sở trưởng sở giám sát tỉnh giúp Chú Thanh Nam.

Lục Thánh Đông về nước gây dựng sự nghiệp, về sau, liên hệ với không ít nhân sĩ chính phủ, cũng biết Dương Tử Hiên bây giờ không thể nói là quyền thế ngút trời, nhưng lực ảnh hưởng trong tỉnh cũng rất lớn.

Nếu như hắn lèm nhèm đưa tin tức tố cáo Dương Tử Hiên, chỉ sợ cái phong tin tức tố giác này sẽ trực tiếp rơi vào trong tay Dương Tử Hiên, bởi vì hắn được phân công quản lý phòng một kiểm tra kỷ luật và phòng hai kiểm tra kỷ luật, chờ đợi hắn, chính là nghiêm khắc trả đũa của Dương Tử Hiên.

Bởi vậy Lục Thánh Đông liền nghĩ tới một ít chuyện cũ từng nghe thấy ở thành phố Nam Hồ, nhớ Dương Tử Hiên không cùng đường với thị trưởng La Trạch Minh, Lục Thánh Đông mới hao tổn tâm cơ, đưa phong tin tức tố cáo tin này cho La Trạch Minh đã nhậm chức sở trưởng sở giao thông.

Kết quả thật sự để cho hắn rất thoả mãn, La Trạch Minh cực kỳ coi trọng phong tin tức tố cáo của hắn, còn đáp ứng trợ giúp hắn dẫn một ít xí nghiệp nổi tiếng trong tỉnh, trợ giúp giải quyết một ít vấn đề khó khăn của Thánh Đông chế dược.

Lục Thánh Đông cảm động đến rơi nước mắt, thiếu chút nữa đã ôm lấy đùi La Trạch Minh khóc rống.

Từ sau khi Chú Thanh Nam trốn khỏi Thánh Đông chế dược, về sau, các hạng mục phát triển của Thánh Đông chế dược đều rơi vào đình trệ rồi, nhưng Thanh Bình chế dược lại phát triển không ngừng, cùng tồn tại trong một cái khu công nghiệp Nam Hồ, Lục Thánh Đông lại trực tiếp bị vợ mình ép tới mức phải cúi đầu xuống mà đi đường.

Không nghĩ tới, chỉ một phong tin tức tố cáo, lại có thể được La Trạch Minh tín nhiệm, làm cho Lục Thánh Đông cảm kích ơn tri ngộ của La Trạch Minh, đồng thời càng gia tăng hạ khí lực, tìm chỗ bẩn của Dương Tử Hiên lúc ngồi trên vị trí bí thư đảng ủy Nam Hồ.

...

Giữa tháng 8, trung ương cơ bản đã đã định ra nơi làm thí điểm phân chế độ thuế rồi, La Phù tỉnh, với tư cách một trong những nơi làm thí điểm khu trung bộ, do Trần Chí Ôn chủ trì bàn bạc công tác cùng trung ương.

Tài chính trung ương và thành viên tiểu tổ lãnh đạo tiểu tổ kinh tế sẽ xuống tỉnh La Phù nghiên cứu công tác tương quan.

Dương Tử Hiên ngồi ở đối diện Trần Chí Ôn, chậm rãi nói: "Bên trong tỉnh chắc là có lực cản rất mạnh? Chủ tịch tỉnh, công tác ngài phải làm thật sự không ít."

Trần Chí Ôn gật gật đầu, nhấp một ngụm trà, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc và trang trọng: "Ở hội nghị văn phòng ủy ban tỉnh đã xuất hiện ý kiến, chủ tịch tỉnh Văn Thanh mâu thuẫn không nhỏ đối với phân chế độ thuế, cho rằng đây là trung ương đang hút tài chính của tỉnh."

Dương Tử Hiên thở dài một hơi, nói: "Hoàng chủ tịch tỉnh có mâu thuẫn, cũng là việc có thể đoán được, phó bí thư quản nhân sự, chủ tịch tỉnh quản dự toán, phân chế độ thuế làm xuống, chỉ sợ cái chủ tịch tỉnh này cũng không dễ sống!”

“Toàn bộ tỉnh có nhiều nhân viên há to miệng chờ ăn cơm như vậy, tài chính vốn đã có chút căng thẳng rồi, lại bắt chuyển một bộ phận lên trung ương, chỉ sợ càng thêm khổ sở."

Trần Chí Ôn đẩy văn bản tài liệu ra, nhìn chằm chằm vào mặt Dương Tử Hiên, nói: "Phó chủ tịch tỉnh Trương Á Đông cũng có ý kiến rất lớn, hết sức bất mãn đối với việc xác định tỉnh chúng ta là nơi làm thí điểm phân chế độ thuế cải cách ở trung bộ!”

“Hắn là phó chủ tịch tỉnh được phân công quản lý công nghiệp, hiện tại tỉnh kinh tế trong tỉnh vừa mới bắt đầu phát triển, chỗ cần tiêu tiền thật sự rất nhiều.!”



“Hiện tại chỉ sợ lực cản rất lớn...Nhưng trung ương đã chỉ định để cho tôi phụ trách phối hợp chuyện này ở tỉnh, phó thủ tướng Uông Thong Long cũng tìm tôi nói chuyện, mặc kệ gặp phải cực khổ gì, tôi đều không có biện pháp cự tuyệt!"

Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút, nói: "Đã như vầy, chỉ có thể nghĩ biện pháp làm công tác tư tưởng cho những người này."

Ra khỏi văn phòng Trần Chí Ôn, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Thạch Phong Tín, nói đã tìm được người đồng hương tại nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu kia, giữa trưa sẽ ăn cơm tại địa điểm cũ.

Dương Tử Hiên cũng không dám trì hoãn, vội vàng trở lại văn phòng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cầm lấy cặp công văn, liền đi ra hành lang, để cho Lưu Bất Khắc đi lấy xe trước, vừa xuống thang lầu, liền thấy Thuộc Bình đang cười cười đi lên.

Thuộc Bình nhìn bộ dạng vội vàng của Dương Tử Hiên, liền cười nói: "Ơ, đồng chí Tử Hiên đang đi đâu đấy? Ủy ban hoạch định chính sách có chuyện à?"

Dương Tử Hiên không trả lời thẳng, chậm rãi nói: "Thuộc Bình bí thư hôm nay có vẻ rất vui!"

Thuộc Bình cúi đầu nhìn giầy, lại nhìn Dương Tử Hiên, đột nhiên cười nói: "Rất vui vẻ thì không được, nhưng đã nghĩ thông một việc rồi."

Nói xong liền đi ngang qua người Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên lại suy nghĩ về hắn mà nói, chẳng lẽ Thuộc Bình đã nghĩ thông suốt, không muốn tiếp tục đấu cùng hắn nữa? Cho nên tâm tình mới vui vẻ?

Vừa đi chưa được hai bước, Thuộc Bình lại quay đầu, hô Dương Tử Hiên: "Buổi sáng hôm nay Văn Thanh chủ tịch tỉnh tìm tôi nói chuyện, nói về cậu, bảo cậu không cần phải thường xuyên ra mặt lộ diện, tựa như cái bản án Thái Vũ kia, cậu định đi ra ngoài làm chứng sao?”

“Việc này sẽ khiến cho quan hệ giữa ủy ban tỉnh chúng ta và chính pháp ủy bên kia cực kỳ khẩn trương, Hoàng chủ tịch tỉnh cũng rất bị động, lãnh đạo trực tiếp bộ bưu điện gọi điện thoại tới máy riêng của tôi và chủ tịch tỉnh, nói Thái Vũ là đồng chí tốt, chỉ vì uống rượu quá mức, phạm vào sai lầm, không cần phải giáng một gậy chết tươi..."

Thái Vũ là phó cục trưởng cục quản lý thông tin tỉnh, cục quản lý thông tin tỉnh do ủy ban tỉnh và bộ bưu điện cùng lãnh đạo.

Lực ảnh hưởng của ủy ban tỉnh đối với thông tin cục quản lý cũng không nhỏ, lần này Thái Vũ án bị truyền thông tỉnh đưa ra ánh sáng, ủy ban tỉnh cũng không có mặt mũi.

Trong lòng Dương Tử Hiên có chút tức giận, quay đầu lạnh lùng nói: "Thuộc Bình bí thư, lát nữa xin ngài chuyển lời đến chủ tịch tỉnh, nếu như tiếp tục phát sinh bản án như vậy, hơn nữa lại bị tôi đụng phải, mặc kệ người trong cuộc có thân phận gì, coi như là Thuộc Bình bí thư, tôi cũng sẽ đi ra làm chứng!"

Dương Tử Hiên đánh trả cường ngạnh như vậy, lập tức làm cho Thuộc Bình tức giận đến toàn thân phát run.

"Cậu! Cậu... Phản rồi!"

Dương Tử Hiên xiên hai tay ở trước ngực, ngửa đầu nhìn Thuộc Bình vênh váo hung hăng, bình tĩnh nói: "Trái với kỷ luật đảng và pháp luật quy định, rơi vào trong tay của tôi, tính toán là hắn không may!"

Thuộc Bình bị Dương Tử Hiên làm cho tức giận đến nói không nên lời, một hồi lâu sau, mới chậm rãi bình tĩnh lại, nói: "Tôi và chủ tịch tỉnh không phải có ý tứ bắt cậu bao che cán bộ lãnh đạo trái với kỷ luật đảng pháp quy, nhưng trên mặt thủ đoạn và phương thức xử lý, phải có kỹ xảo, nghĩ nhiều, động đầu óc nhiều, coi như là vì tiền đồ của mình."

"Coi như là cậu chủ chính một phương, cậu cũng không thể cam đoan mình không liên hệ với các lãnh đạo bộ bưu điện, loại bộ ủy cường thế này chứ? Tôi khuyên cậu nên suy nghĩ một chút, đừng đắc tội sạch sữ các bộ bên trên." Thuộc Bỉnh giảm âm thanh xuống, cũng cảm giác mình cãi lộn cùng Dương Tử Hiên ở nơi công khai thế này, sẽ chỉ làm thân phận của mình giảm xuống và bị người ta nắm thóp.

Thái Vũ là điều nhiệm từ bộ bưu điện đến tỉnh La Phù làm phó cục trưởng cục quản lý thông tin, quan hệ không hề thấp với một ít lãnh đạo bộ bưu điện, lần này gặp chuyện không may, cũng từng thông qua lãnh đạo bộ bưu điện, tạo áp lực hướng ủy ban tỉnh La Phù.

Dương Tử Hiên nhếch miệng cười lạnh, "Cảm ơn Thuộc Bình và chủ tịch tỉnh nhắc nhở, tôi, với tư cách phó sở trưởng sở giám sát và lãnh đạo chủ quản phòng một kiểm tra kỷ luật Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, sẽ có phán đoán độc lập của riêng mình, Thái Vũ làm việc không tuân theo quy định cực kỳ nghiêm trọng, tổn hại nghiêm trọng hình tượng cán bộ đảng ta, phải phạt thật nặng, song quy đã là tiện nghi cho hắn."

"Thắng ngu không dễ dạy!"

Nói xong, Thuộc Bình liền phất tay áo đi lên, chứng kiến bốn phía có không ít người nhô đầu ra ngoài văn phòng nghe lén náo nhiệt, cơn tức trong đầu đang vô pháp phát tiết, liền rống giận một tiếng: "Nhìn cái gì vậy? Đều trở về công tác!"

Dương Tử Hiên cười cười, lắc đầu, liền đi xuống.

Thuộc Bình trở lại văn phòng, thần sắc phức tạp đứng ở phía trước cửa sổ, phòng một kiểm tra kỷ luật Mã Thép lén lén lút lút đi đến, vừa rồi Thuộc Bình và Dương Tử Hiên giao phong với nhau, hắn cũng thấy được toàn bộ.

Thuộc Bình vẫn đang rất lo lắng, nhiều lần đấu tranh thất bại cùng Dương Tử Hiên, đã làm cho Thuộc Bình không dám triệt để vạch mặt cùng Dương Tử Hiên rồi, không còn khí phách một lời Cửu Đỉnh phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra năm đó.

Thuộc Bình chăm chú nhìn cỗ xe Phú Khang của Dương Tử Hiên, chậm rãi ra ngoài đại viện Tỉnh ủy, bảo vệ đang chảy mồ hôi đầm đìa quét sạch con đường lớn.



Mã Thép đi vào, Thuộc Bình tức giận nói: "Thật không nghĩ tới, tính tình của hắn so với trâu còn bướng bỉnh hơn!"

Trong nội tâm Mã Thép thầm nói, đây cũng là tự bản thân ngài tìm, không có chuyện gì sao tự nhiên lấy lông gà ra làm mũi tên? Cho rằng có khẩu dụ của Hoàng Văn Thanh, là có thể áp đảo người trẻ tuổi này? Thật đúng là vọng tưởng.

Trong nội tâm thì nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng không thể nói như vậy, Mã Thép cười cười, nói: "Cứ để hắn hổ báo đi, Văn Thanh chủ tịch tỉnh phê bình hắn, vậy thì cứ để cho Văn Thanh chủ tịch tỉnh tự mình phê bình, ngài không cần phải truyền lời cho chủ tịch tỉnh!"

Trong lòng Thuộc Bình cảm thấy cả kinh, tinh tế thưởng thức lời Mã Thép nói, nhất thời hối hận đứt ruột, đúng vậy, chính mình bị Hoàng Văn Thanh xếp đặt, lại vẫn không biết!

Hoàng Văn Thanh muốn phê bình Dương Tử Hiên, cần gì không trực tiếp gọi Dương Tử Hiên đến văn phòng phê bình, mà muốn hắn, phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này truyền lời đây, đơn giản chính là Hoàng Văn Thanh không muốn tự hạ giá trị con người, nhao nhao cùng Dương Tử Hiên, đá phiền toái cho hắn.

Hoàng Văn Thanh này cũng là cáo già.

Thuộc Bình mắng thầm trong lòng, chẳng lẽ trình độ đấu tranh của mình đã bị Dương Tử Hiên kéo thấp? Ý đồ đơn giản của Hoàng Văn Thanh cũng không đoán được.

Vì để che dấu sự xấu hổ khi bản thân bị Hoàng Văn Thanh điều khiển, Thuộc Bình thay đổi chủ đề khác, nói: "Vấn đề mục nát trong tỉnh La Phù không thể lạc quan được, về phong tin tức tố cáo của Dương Tử Hiên, cậu tìm hiểu được tình huống thế nào... Có tiến triển gì lớn không?"

Con mắt Mã Thép giống như con cú mèo, tùy thời tìm kiếm mục tiêu, miệng nói: "Đã liên hệ với người tố cáo —— Lục Thánh Đông rồi! Tôi đã để cho lão Khánh dẫn người đi Nam Hồ một chuyến, không làm kinh động lãnh đạo phương diện Nam Hồ, chỉ tìm Lục Thánh Đông hiểu rõ một vài tình huống, nhưng tôi sợ, muốn thu thập một ít chứng cớ mấu chốt, vẫn cần thị ủy Nam Hồ phối hợp!"

Thuộc Bình lắc đầu, nói: "Không thể! Dương Tử Hiên là cán bộ quật khởi ở Nam Hồ, mặc dù đã đi, nhưng là uy vọng tại địa phương Nam Hồ không nhỏ, vô luận là đảng ủy khu công nghiệp Nam Hồ, hay bí thư thị ủy Nam Hồ Thạch Phong Tín, đều có quan hệ rất sâu với Dương Tử Hiên!”

“Chỉ cần kinh động đến thị ủy Nam Hồ, lập tức sẽ khiến Dương Tử Hiên cảnh giác, muốn tiến thêm một bước điều tra, chỉ sợ sẽ gặp phải muôn vàn khó khăn..."

Mã Thép nhíu mày, nói: "Tôi cũng không tin tại Nam Hồ, không một người nào không dám đắc tội Dương Tử Hiên? Hiện tại thị trưởng thành phố Nam Hồ là từng làm qua phó trưởng thư ký Tỉnh ủy Tiền Vừa... Tiền Vừa cũng là người cầu tiến bộ, không có lý do hoà hợp êm thấm với Thạch Phong Tín."

Thuộc Bình suy nghĩ một chút, cũng đúng, Tiền Vừa ở Nam Hồ, cơ bản đều bị Thạch Phong Tín đè nặng, lần này Thạch Phong Tín rời khỏi Nam Hồ đã là kết cục đã định, cho dù không thể thượng vị phó chủ tịch tỉnh, cũng sẽ chuyển đi.

Tiền Vừa khẳng định có cách nghĩ riêng của mình, nói không chừng trong tay hắn cũng có một chút tài liệu bất lợi đối với Thạch Phong Tín.

Thuộc Bình liền mở miệng phân phó nói: "Vậy cậu có thể tự mình đi tìm Tiền Vừa một chút, nhưng phải chú ý phương thức..."

Mã Thép gật gật đầu, trong lòng nghĩ tới điều gì đó, lại nói: "Ân oán Lục Thánh Đông và Dương Tử Hiên rất lớn, tôi cảm thấy cái phong tin tức tố cáo này không phải bắn tên không mục tiêu, theo tôi nói biết, Dương Tử Hiên từng thiết lập một quỹ gây dựng sự nghiệp trong khu công nghiệp Nam Hồ!”

“Sau đó từ tài chính khu công nghiệp, xuất ra một bộ phận tiền đầu tư vào cái quỹ gây dựng sự nghiệp này, khẩu hiệu chính là vì để hấp dẫn một ít tinh anh ưu tú và tinh anh vùng duyên hải đến khu công nghiệp gây dựng sự nghiệp!”

“Cái này có điểm xuất phát rất tốt, nhưng tại các khâu cụ thể, khả năng là có xuất hiện các hành vi mục nát..."

Trên mặt Thuộc Bình hiện lên một tia mừng rỡ, phát hiện này cũng không tệ, hỏi: "Hả? Chẳng lẽ tại trong quá trình xây dựng xí nghiệp, Dương Tử Hiên đã phát sinh hành vi mục nát?"

Mã Thép gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, chính là ý tứ này, căn cứ vào tình huống lão Khánh phản hồi về thì chính là như vậy, lúc ấy người muốn có được quỹ gây dựng sự nghiệp không ít, trong đó phải kể đến cả Chú Thanh Nam!”

“Lúc ấy Chú Thanh Nam vẫn là vợ Lục Thánh Đông, về sau ly hôn, sáng lập công ty chế dược Thanh Bình, nước quả táo tuyên truyền náo nhiệt trong tỉnh hiện tại chính là sản phẩm của công ty chế dược Thanh Bình."

"Dương Tử Hiên là một trong những người phụ trách chủ yếu gây dựng sự nghiệp quỹ thẩm tra tư chất nhà đầu tư, theo như lời Lục Thánh Đông nói, lúc ấy Chú Thanh Nam đi lại rất gần với Dương Tử Hiên!”

“Thậm chí còn đêm khuya đi tìm Dương Tử Hiên, sau đó suốt đêm không về, tôi cảm thấy trong này khả năng có vấn đề mang tính chất hối lộ."

Sắc mặt Thuộc Bình hưng phấn lên, dường như lần này Mã Thép thực sự bắt được tử huyệt của Dương Tử Hiên, hắn không thể không hưng phấn, nói: "Nói tiếp!"

Mã Thép gật gật đầu, nói: "Chú Thanh Nam và Lục Thánh Đông ly hôn, về sau, Chú Thanh Nam được phân một bộ phận thiết bị chữa bệnh cùng sản xuất của chế dược Thánh Đông!”

“Trừ những thứ đó ra, không hề đoạt được cái gì khác, có thể nói Chú Thanh Nam lúc đó là người không có đồng nào, hơn nữa quan hệ giữa Chú Thanh Nam và lãnh đạo ngân hàng địa phương rất ác liệt, không thể xin ngân hàng cho vay.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giả Cán Bộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook