Chương 375: Cảnh sát nhúng tay
Dương Tử Hiên
28/08/2013
Trên bàn rượu, chủ yếu là vì quen thuộc quan hệ một chút, Triệu Minh lại rất để ý kết giao với Dương Tử Hiên, mấy cảnh sát nhìn vào trong mắt, đối với Dương Tử Hiên lại càng kính sợ hơn.
Dương Tử Hiên cũng chú ý tới chuyện Triệu Minh thân mật với mình, nghĩ một chút sẽ hiểu, chỗ dựa của Triệu Minh hơn phân nửa chính là Quan Quang Cốc, Quan Quang Cốc sắp về hưu, Triệu Minh khẳng định cũng sẽ tìm đường ra khác, xem ra Triệu Minh này đã nhìn chằm chằm vào mình rồi.
Dương Tử Hiên đương nhiên không cự tuyệt chuyện thân cận với Triệu Minh, nếu lần này vận hành tốt mà nói, là có thể giúp Triệu Minh một tay, còn có Cân Vân Sơn bây giờ còn uốn tại Hồng Thủy huyện cũng nên nhảy ra từ từ rèn luyện một chút.
Mặc dù Lương Quân Mi là nữ cảnh sát, nói không nhiều lắm, tửu lượng lại rất khá, Dương Tử Hiên chú ý tới, nàng chỉ để ý đến chuyện uống chén rượu, không hề nói chuyện.
Ngược lại, nữ cảnh sát bên cạnh Lương Quân Mi líu ríu nói không ngừng, cũng muốn biểu hiện ở trước mặt Dương Tử Hiên một phen.
Ăn cơm xong, về sau, Dương Tử Hiên lại trực tiếp để cho Lão Lưu chuyển một cỗ xe công vụ từ bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tới, kéo mấy cảnh sát lên xe.
Triệu Minh có việc đi về trước, Dương Tử Hiên cùng một đoàn người Lương Quân Mi đi đến hiện trường thành phố An Thuyền điều tra vụ án trước.
Trước kia Dương Tử Hiên nhận được điện thoại của Phan Bách Văn, phòng công an tỉnh đã tham gia và điều tra án kiện, đang điều tra tại hiện trường.
Dương Tử Hiên biết chắc đây là kiệt tác của Trang Đạo Hiền, trước kia Trang Đạo Hiền đã nghĩ đến chuyện để phòng công an trực tiếp nhúng tay vào án kiện, xách cả án kiện từ thành phố An Thuyền ra ngoài.
Như vậy Đường Đại Minh sẽ ở vào một trạng thái an toàn, hiện tại án tử vong Vương Kiện này, lại càng để cho phòng công an có lý do nhúng tay vào án kiện, không biết Quan Quang Cốc có thể ra mặt ngăn cản hay không.
...
"Lộ Lộ, con nói cho cha biết, cái sự tình Vương Kiện này, là con làm sao?"
Mặt mũi Trang Đạo Hiền tràn đầy thần sắc lo lắng, ngồi ở trên mặt ghế đá, bốn phía là một rừng cây nhỏ bao quanh, Trang Lộ Lộ ngồi đối diện hắn.
Trang Lộ Lộ cười cười nói: "Có phải là làm con hay không, không quan trọng, mấu chốt là Vương Kiện tử vong, sẽ làm cho Dương Tử Hiên sứt đầu mẻ trán, mệt mỏi ứng phó, con chắc chắn hiện tại Dương Tử Hiên đã bị lãnh đạo Tỉnh ủy gọi đi phát biểu rồi!”
“Một cái tổ điều tra nho nhỏ, vậy mà liên tục đã chết hai tổ viên, hắn là tổng chỉ huy tổ điều tra, không thể ngồi yên vị trí dưới mông đít được đâu."
"Lộ Lộ, con không phải giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo cha, rốt cuộc có phải là con làm hay không? Vương Kiện là do con xúi giục phải không?" Trang Đạo Hiền cưỡng chế đè ép lo lắng và phiền muộn trong lòng, mặt rất bình tĩnh hỏi.
Trang Lộ Lộ cười cười: "Có thể nói là con làm, nhưng cũng không hoàn toàn là con làm!"
Trang Đạo Hiền nhíu mày hỏi: "Con còn có đồng lõa? Ai?"
"Cha à, cha cứ đoán thử xem!" Trang Lộ Lộ lại chơi trò đoán việc bí hiểm.
Trang Đạo Hiền cau mày nói: "Chẳng lẽ là Đường Đại Minh? Không phải con một mực không có cảm tình gì đối với Đường Đại Minh sao?"
Trang Lộ Lộ đứng lên nói: "Tuy con không thích Đường Đại Minh này, nhưng cũng không có nghĩa là con không biết hợp tác với hắn."
"Trên mặt chính trị phải loại trừ yêu ghét của ban thân mình ra, chính trị chỉ có lợi ích vĩnh hằng, không có địch nhân vĩnh hằng, đạo lý này, có lẽ vẫn là cha dạy con!" Trang Lộ Lộ có chút dương dương đắc ý nói.
"Dương Tử Hiên quá kiêu ngạo rồi, cũng dám cầm ảnh chụp và giấy tờ Hứa Chí Văn gửi tiền cho con ra để uy hiếp, con nhất định phải giết chết danh tiếng hắn, bằng không thì tâm trạng của con sẽ luôn tức giận khó tiêu!" Trang Lộ Lộ vừa nhắc tới danh tự Dương Tử Hiên, miệng liền nghiến răng nghiến lợi rồi.
Nhớ tới thời điểm lần đầu tiên gặp mặt cùng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên thể hiện một bộ tư thế chẳng hề để ý, thậm chí căn bản không để hắn vào mắt, trong lòng Trang Lộ Lộ cảm thấy rất đau đớn sỉ nhục.
Chẳng bao lâu sau, Trang Lộ Lộ hắn sẽ là nhân vật lãnh tụ trong các quan viên thanh niên La Phù tỉnh, Dương Tử Hiên đột nhiên quật khởi, làm cho tất cả thứ hắn tưởng tượng bị phá vỡ, đánh nát hư vinh yếu ớt dưới đáy lòng hắn.
Dương Tử Hiên còn trẻ hơn hắn, cấp bậc Dương Tử Hiên cao hơn hắn, thanh danh Dương Tử Hiên mạnh hơn hắn, những điều này đều là việc Trang Lộ Lộ không thể tha thứ, lòng hư vinh giống như là rắn độc, cắn sâu vào lòng của hắn.
Nhất là sau khi Dương Tử Hiên đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, một chút mặt mũi cũng không để cho hắn, trực tiếp đem hắn lão người anh em Hứa Chí Văn mới triệt rốt cuộc, thậm chí còn cầm Hứa Chí Văn cho hắn gửi tiền ghi chép đến uy hiếp hắn.
Trang Lộ Lộ đã ẩn nhẫn đến cực hạn, trong chốc lát bạo phát ra, chắp nối cùng Đường Đại Minh hắn chán ghét, cùng mưu đồ cho Dương Tử Hiên một lần đả kích trầm trọng.
Trang Đạo Hiền vỗ mạnh bàn một cái, đau lòng nói: "Lộ Lộ à, con hồ đồ rồi, con biết cậu hậu quả sẽ như thế nào không?"
Trang Lộ Lộ lại không có giác ngộ gì, vẻ mặt vẫn dương dương đắc ý, một lần nữa ngồi về trên mặt ghế đá, nói: "Cha à, cha cứ yên tâm, con đã làm được, vậy thì con đã nghĩ đến toàn bộ hậu quả."
"Công tác tư tưởng Vương Kiện, con đã làm thông rồi, Vương Kiện ở bên trong Văn phòng tỉnh ủy một mực bị bài vào địa vị kém cỏi, hiện tại ngay cả chỗ ở cũng không có, mấy lần văn phòng phân phúc lợi, chỉ tiêu đều không rơi xuống trên người hắn!”
“Con đã đáp ứng hắn, sau khi hắn nhảy lầu tự sát, sẽ cho bà mẹ sáu mươi tuổi, còn có cả vợ con hắn kia một căn phòng nhỏ, vợ hắn bây giờ vẫn là công nhân tạm thời ở thành phố Tử Kim, con đã đáp ứng an bài lão bà hắn tiến vào nhà máy nước uống, làm công nhân biên chế chính thức, về phần con của hắn, con cũng cam đoan có thể học xong đại học."
"Cho nên, một khâu Vương Kiện này, không thể xảy ra vấn đề gì." Trang Lộ Lộ cười nói.
"Đối với Dương Tử Hiên, hai tổ viên tổ điều tra xảy ra chuyện, một người thiếu chút nữa chết oan chết uổng, một người nhảy lầu tự sát, con muốn xem hắn còn phải thừa nhận bao nhiêu áp lực tinh thần nữa đây!" Trang Lộ Lộ nở nụ cười.
Thể xác và tinh thần Trang Đạo Hiền có chút mỏi mệt, ngồi bệt xuống, trầm giọng nói: "Lộ Lộ, lần này con thật sự làm sai rồi, hơn nữa là sai lầm rất lớn rồi, con để cho Vương Kiện tự sát tử vong, không những không làm cho Dương Tử Hiên không ngủ được, lại để cho hắn ngủ rất yên ổn."
"Con thật hồ đồ, đây không phải là con đang trả thù hắn, mà là đang giúp hắn!" Trên mặt Trang Đạo Hiền có chút ít bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Trang Lộ Lộ là hạch tâm đời thứ ba phái bản địa toàn lực bồi dưỡng, nhưng hiện tại xem ra, trên mặt trí tuệ chính trị, Trang Lộ Lộ và Dương Tử Hiên vẫn có chênh lệch nhất định.
"Cha, con không rõ ý của cha, Vương Kiện là người tổ điều tra bọn hắn, Vương Kiện nhảy lầu tự sát, người thứ nhất thượng cấp trách hỏi khẳng định là Dương Tử Hiên, sao con lại biến thành giúp hắn đây?" Trang Lộ Lộ có chút bất mãn nói.
"Lộ Lộ, làm sao con lại không hiểu, sự tình Vương Kiện sẽ tiếp tục khuếch đại bản án Đường Lập này, nhất định sẽ kinh động đến ba người đứng đầu Tỉnh ủy."
Trang Đạo Hiền thở dài nói: "Chỉ cần ba người đứng Tỉnh ủy đầu nhúng tay, bản án sẽ trở nên rất phức tạp, hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù phái bản địa chúng ta có thể khống chế."
Trang Lộ Lộ cứng rắn cãi lại: "Ba người đứng đầu Tỉnh ủy không đến mức quan tâm đến một việc nhỏ như vậy chứ, hơn nữa còn có cha hỗ trợ che che cái nắp, bọn Chu Trì Khôn, Tôn Thanh Vân làm sao lại biết rõ đây?"
Trang Đạo Hiền cười khổ lắc đầu, nếu như Trang Lộ Lộ là cấp dưới của hắn, Trang Đạo Hiền đã sớm bảo hắn xéo đi rồi, đáng tiếc hắn lại là con cháu của mình, chỉ có thể kiên nhẫn phân tích.
"Chết một thị trưởng rồi, một nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bị thương, một nhân viên công tác Văn phòng tỉnh ủy chết rồi.”
“Liên lụy tới hai nhân viên công tác quốc gia tử vong, cùng với một nhân viên công tác quốc gia trọng thương, bản án như vậy, còn là chuyện nhỏ được sao?"
Trang Đạo Hiền lắc đầu thở dài, nói: "Cha cũng không thể che cái nắp, chẳng những cha không thể che cái nắp, còn phải tích cực báo cáo động thái mới nhất của chuyện này cho bọn hắn, bằng không thì người đầu tiên bọn hắn hoài nghi, đúng là cha đấy."
Trang Đạo Hiền bây giờ đang rất lo lắng, Trang Lộ Lộ và Đường Đại Minh tự chủ trương, đẩy sự tình đến hoàn cảnh hắn vô pháp khống chế.
"Lộ Lộ, lần này con hành động quá lỗ mãng, khả năng sẽ mang đến một hồi tai nạn thật lớn cho phái bản địa chúng ta." Trang Đạo Hiền cười khổ nói.
Sắc mặt Trang Lộ Lộ biến hóa, hắn biết cha mình không thể nói lung tung, lần này hắn hành động, khả năng thật sự là đã phạm phải một sai lầm lớn.
"Cha, con không rõ..." Trang Lộ Lộ có chút nghi hoặc nói.
"Phái bản địa chúng ta hiện tại coi như là gia nghiệp cực lớn, nếu như Chu Trì Khôn biết rõ về cái bản án này, có thể sẽ cầm cái bản án để đả kích Đường Đại Minh, thuận tiện kéo Hứa Chí Văn ra ngoài ánh sáng, đến lúc đó, đầu mâu của hắn sẽ đặt lên trên yết hầu phái bản địa chúng ta."
"Chu Trì Khôn cần một đối tượng để lập uy, phái bản địa chúng ta vừa vặn là cây to đón gió..." Có mấy lời tiếp theo, Trang Đạo Hiền không nói được nữa.
Lúc này Trang Lộ Lộ mới hiểu được, chính mình thật đúng là đã lao đầu vào đại họa, tay chân loạn cả lên nói: "Cha, vậy thì chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Hiện tại Dương Tử Hiên khẳng định là đang cười trộm rồi, Vương Kiện tự sát, Tỉnh ủy sẽ trực tiếp nhận cuộc chơi, gánh nặng trên vai hắn sẽ nhẹ đi nhiều."
Trang Đạo Hiền thở dài nói: "Hiện tại cha đã để cho bác con, Hà Tân Nghi phái người đi đến hiện trường thành phố An Thuyền rồi, nhất định phải dời quyền phá án vào trong tay sở trên tỉnh, Quan Quang Cốc không tin được, trước kia tôi để cho hắn đi làm chuyện này, nhưng hắn lại mè nheo..."
"Cái lão bất tử này, vướng tay vướng chân..."
...
Dương Tử Hiên ngồi ở đuôi xe công vụ, Lương Quân Mi ngồi xuống ngay bên phải Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên thậm chí có thể cảm giác được bờ mông mười phần co dãn của Lương Quân Mi, không gian xe công vụ không lớn, hai người đều có thể cảm thấy được da thịt nhau.
Vốn hai người nam cảnh sát còn nghĩ đến chuyện tranh nhau cùng ngồi cùng Lương Quân Mi, nhưng dường như Lương Quân Mi khám phá ra dụng tâm tà ác của bọn hắn, trực tiếp lựa chọn ngồi cùng Dương Tử Hiên, hai cảnh sát kia lại không giám tranh giành cô gái cùng lãnh đạo.
Lương Quân Mi không biết là thẹn thùng hay là bị cái gì, lời nói rất ít, Dương Tử Hiên trêu chọc nàng mấy lần để nàng nói chuyện, nàng cũng đều rất quy củ.
Thời điểm xe đến thành phố An Thuyền, không sai biệt lắm, bầu trời đã tối đen rồi, mang theo vài người, Dương Tử Hiên liên hệ cùng Quan Quang Cốc đầu tiên.
"Trang Đạo Hiền đã bắt đầu hoài nghi tôi, nghe bảo ngày mai, một phó cục trưởng phòng công an sẽ đích thân đến An Thuyền phá án." Quan Quang Cốc cùng Dương Tử Hiên cụng một chén rượu vào nhau.
"Trang Đạo Hiền muốn bứt ra là chuyện không thể nào, hôm nay tôi đã tìm phó bí thư Tôn Thanh Vân, ông ta đã chắp nối cùng bí thư Chu Trì Khôn rồi, chậm nhất là ngày mai, sẽ đưa lên hội nghị Tỉnh ủy để nghiên cứu." Dương Tử Hiên cười nói.
Trong đầu Quan Quang Cốc âm thầm cả kinh, không nghĩ tới, động tác Dương Tử Hiên lại nhanh như vậy, mới đó mà đã chọc đến ba người đứng đầu bên trong Tỉnh ủy rồi.
Cái này lại làm cho ấn tượng của Quan Quang Cốc đối với Dương Tử Hiên lại sâu sắc hơn không ít, xem ra bối cảnh Dương Tử Hiên thật đúng là không đơn giản.
"Chủ tịch tỉnh, hiện tại tôi cần ngài giúp một việc."
"Gấp cái gì, cậu cứ việc nói, chỉ cần tôi đủ khả năng, nhất định sẽ giúp." Quan Quang Cốc bình tĩnh đáp lại.
"Đêm nay xin nhờ ngài lấy danh nghĩa phòng công an tỉnh, di chuyển người thân của Đường Lập, Đường Ung Dung ra ngoài, trên tay Đường Ung Dung nắm giữ lấy một ít chứng cớ mấu chốt, nhưng hiện tại đã bị cục công an thành phố An Thuyền mặc y phục thường giám sát và điều tra."
"Cái này thì không có vấn đề gì, tuy Trang Đạo Hiền đã hoài nghi tôi, nhưng cục công an thành phố An Thuyền có lẽ là không dám hoài nghi tôi, tôi sẽ tự mình dẫn người đưa Đường Ung Dung ra ngoài an toàn."
Quan Quang Cốc lại rất thích ý giúp Dương Tử Hiên làm những chuyện này.
Sống ở thành phố An Thuyền thật sự không thể nói là được hưởng tự do, Dương Tử Hiên không hề tiếp xúc với cục trưởng cục công an thành phố An Thuyền, nhưng cục trưởng này không phải là đèn đã cạn dầu, thậm chí Dương Tử Hiên còn hoài nghi, cục trưởng cục công an này chính là tay chân làm chuyện xấu cho Đường Đại Minh và thị ủy An Thuyền.
Bàn gian vài chuyện cùng Quan Quang Cốc, về sau, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Phan Bách Văn, trong điện thoại, giọng nói Phan Bách Văn hơi khàn khàn.
"Dương sở, ngài tới rất vừa vặn, chúng tôi đang cần có người đến chống đỡ tình thế đây."
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, hỏi mấy câu, mới biết ngọn nguồn sự tình.
Thì ra Vương Kiện nhảy lầu tự sát ở trong nhà khách, về sau, phòng công an tỉnh đã nhanh chóng tham gia.
Trung đoàn trưởng trung đoàn trinh sát hình sự phòng công an tỉnh Quách Thiếu Xuân tự mình dẫn theo bốn năm cảnh sát, kết hợp với mười cảnh sát nhân dân điều ra từ thành phố An Thuyền, đi vào hiện trường điều tra, đã xảy ra xung đột kịch liệt cùng một đám thành viên tổ điều tra Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh của Phan Bách Văn.
Dương Tử Hiên không dám kéo dài, lập tức bảo Lưu Bất Khắc lái xe đi qua, bởi vì Phan Bách Văn nói hiện trường có phóng viên, tuy hiện tại Dương Tử Hiên hận không thể náo loạn chuyện này lên, không lo lắng truyền thông đưa tin, nhưng cũng nên tiến đến hiện trường, xuất hiện công khai.
Mà bốn cảnh sát Lương Quân Mi, liền ở tại chỗ chờ Quan Quang Cốc dẫn người đến, đón Đường Ung Dung ra.
Dương Tử Hiên cũng không để cho lão Lưu trực tiếp chạy xe đến ngoài cửa nhà khách, mà là ngừng xe ở một chỗ xa xa, Dương Tử Hiên chạy lên trước xem xét.
Hắn phát hiện hiện trường phía trước đã bị phong tỏa toàn diện, rất nhiều phóng viên trong tỉnh và phóng viên thành phố đều ở ngoài cửa giơ cameras, tranh nhau quay chụp, cực kỳ chen chúc.
Không thấy được thân hình Phan Bách Văn, nhưng Dương Tử Hiên lại nghe ra giọng nói của Phan Bách Văn.
"Quách đội trưởng, sợ là chúng tôi không thể phối hợp, đây là sự tình bên trong tổ điều tra Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi, không cho phép cậu tới khoa tay múa chân."
"Phan chủ nhiệm, đây là chuyện nằm trong công tác của chúng tôi, xin ngài phối hợp với công tác của chúng tôi." Giọng nói Quách Thiếu Xuân có vẻ rất ngạo mạn.
Dương Tử Hiên lách trong đám người, tách ra ra một đường nhỏ, loáng thoáng chứng kiến giữa khu vực đám người vây quanh, có hai thân ảnh đang giằng co với nhau.
Thân thể Lưu Bất Khắc khổng lồ to lớn mở đường trong đám người cho Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên rốt cục cũng có thể thấy rõ hai người đang giằng co trong đám người.
Quách Thiếu Xuân là trung đoàn trưởng trung đoàn trinh sát hình sự sở công an, lông mày chữ bát, xương gò má rất cao, thân thể cân đối, toàn thân ăn mặc đồng phục cảnh sát, hai tay duỗi thẳng, đứng phía sau là bảy tám cảnh sát nhân dân cao lớn, ăn mặc giống nhau thoạt nhìn lại rất uy phong lẫm liệt.
Khách quan mà nói, Phan Bách Văn đứng ở mặt đối lập, cảm xúc trên mặt hắn không tạo được uy áp thị giác lớn như Quách Thiếu Xuân, nhưng khí thế lại không kém Quách Thiếu Xuân chút nào.
Địa vị Ban Kỷ Luật Thanh tra ở trong chính trị đảng là không thể nghi ngờ, cũng là nơi cục công an vô pháp so sánh, hơn nữa bản thân Phan Bách Văn lại là cán bộ cấp phó sở.
Có lẽ dân chúng bình thường đối với cảnh sát có cảm giác sợ hãi tự nhiên, nhưng không thể hù nổi quan cao như Phan Bách Văn, cho nên, Phan Bách Văn rất bình tĩnh, tuy sau lưng Quách Thiếu Xuân có hơn mười cảnh sát nhân dân ăn mặc đồng phục cảnh sát cao lớn, trên mặt vẫn không có một chút sợ hãi nào.
Dương Tử Hiên cũng chú ý tới chuyện Triệu Minh thân mật với mình, nghĩ một chút sẽ hiểu, chỗ dựa của Triệu Minh hơn phân nửa chính là Quan Quang Cốc, Quan Quang Cốc sắp về hưu, Triệu Minh khẳng định cũng sẽ tìm đường ra khác, xem ra Triệu Minh này đã nhìn chằm chằm vào mình rồi.
Dương Tử Hiên đương nhiên không cự tuyệt chuyện thân cận với Triệu Minh, nếu lần này vận hành tốt mà nói, là có thể giúp Triệu Minh một tay, còn có Cân Vân Sơn bây giờ còn uốn tại Hồng Thủy huyện cũng nên nhảy ra từ từ rèn luyện một chút.
Mặc dù Lương Quân Mi là nữ cảnh sát, nói không nhiều lắm, tửu lượng lại rất khá, Dương Tử Hiên chú ý tới, nàng chỉ để ý đến chuyện uống chén rượu, không hề nói chuyện.
Ngược lại, nữ cảnh sát bên cạnh Lương Quân Mi líu ríu nói không ngừng, cũng muốn biểu hiện ở trước mặt Dương Tử Hiên một phen.
Ăn cơm xong, về sau, Dương Tử Hiên lại trực tiếp để cho Lão Lưu chuyển một cỗ xe công vụ từ bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tới, kéo mấy cảnh sát lên xe.
Triệu Minh có việc đi về trước, Dương Tử Hiên cùng một đoàn người Lương Quân Mi đi đến hiện trường thành phố An Thuyền điều tra vụ án trước.
Trước kia Dương Tử Hiên nhận được điện thoại của Phan Bách Văn, phòng công an tỉnh đã tham gia và điều tra án kiện, đang điều tra tại hiện trường.
Dương Tử Hiên biết chắc đây là kiệt tác của Trang Đạo Hiền, trước kia Trang Đạo Hiền đã nghĩ đến chuyện để phòng công an trực tiếp nhúng tay vào án kiện, xách cả án kiện từ thành phố An Thuyền ra ngoài.
Như vậy Đường Đại Minh sẽ ở vào một trạng thái an toàn, hiện tại án tử vong Vương Kiện này, lại càng để cho phòng công an có lý do nhúng tay vào án kiện, không biết Quan Quang Cốc có thể ra mặt ngăn cản hay không.
...
"Lộ Lộ, con nói cho cha biết, cái sự tình Vương Kiện này, là con làm sao?"
Mặt mũi Trang Đạo Hiền tràn đầy thần sắc lo lắng, ngồi ở trên mặt ghế đá, bốn phía là một rừng cây nhỏ bao quanh, Trang Lộ Lộ ngồi đối diện hắn.
Trang Lộ Lộ cười cười nói: "Có phải là làm con hay không, không quan trọng, mấu chốt là Vương Kiện tử vong, sẽ làm cho Dương Tử Hiên sứt đầu mẻ trán, mệt mỏi ứng phó, con chắc chắn hiện tại Dương Tử Hiên đã bị lãnh đạo Tỉnh ủy gọi đi phát biểu rồi!”
“Một cái tổ điều tra nho nhỏ, vậy mà liên tục đã chết hai tổ viên, hắn là tổng chỉ huy tổ điều tra, không thể ngồi yên vị trí dưới mông đít được đâu."
"Lộ Lộ, con không phải giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo cha, rốt cuộc có phải là con làm hay không? Vương Kiện là do con xúi giục phải không?" Trang Đạo Hiền cưỡng chế đè ép lo lắng và phiền muộn trong lòng, mặt rất bình tĩnh hỏi.
Trang Lộ Lộ cười cười: "Có thể nói là con làm, nhưng cũng không hoàn toàn là con làm!"
Trang Đạo Hiền nhíu mày hỏi: "Con còn có đồng lõa? Ai?"
"Cha à, cha cứ đoán thử xem!" Trang Lộ Lộ lại chơi trò đoán việc bí hiểm.
Trang Đạo Hiền cau mày nói: "Chẳng lẽ là Đường Đại Minh? Không phải con một mực không có cảm tình gì đối với Đường Đại Minh sao?"
Trang Lộ Lộ đứng lên nói: "Tuy con không thích Đường Đại Minh này, nhưng cũng không có nghĩa là con không biết hợp tác với hắn."
"Trên mặt chính trị phải loại trừ yêu ghét của ban thân mình ra, chính trị chỉ có lợi ích vĩnh hằng, không có địch nhân vĩnh hằng, đạo lý này, có lẽ vẫn là cha dạy con!" Trang Lộ Lộ có chút dương dương đắc ý nói.
"Dương Tử Hiên quá kiêu ngạo rồi, cũng dám cầm ảnh chụp và giấy tờ Hứa Chí Văn gửi tiền cho con ra để uy hiếp, con nhất định phải giết chết danh tiếng hắn, bằng không thì tâm trạng của con sẽ luôn tức giận khó tiêu!" Trang Lộ Lộ vừa nhắc tới danh tự Dương Tử Hiên, miệng liền nghiến răng nghiến lợi rồi.
Nhớ tới thời điểm lần đầu tiên gặp mặt cùng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên thể hiện một bộ tư thế chẳng hề để ý, thậm chí căn bản không để hắn vào mắt, trong lòng Trang Lộ Lộ cảm thấy rất đau đớn sỉ nhục.
Chẳng bao lâu sau, Trang Lộ Lộ hắn sẽ là nhân vật lãnh tụ trong các quan viên thanh niên La Phù tỉnh, Dương Tử Hiên đột nhiên quật khởi, làm cho tất cả thứ hắn tưởng tượng bị phá vỡ, đánh nát hư vinh yếu ớt dưới đáy lòng hắn.
Dương Tử Hiên còn trẻ hơn hắn, cấp bậc Dương Tử Hiên cao hơn hắn, thanh danh Dương Tử Hiên mạnh hơn hắn, những điều này đều là việc Trang Lộ Lộ không thể tha thứ, lòng hư vinh giống như là rắn độc, cắn sâu vào lòng của hắn.
Nhất là sau khi Dương Tử Hiên đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, một chút mặt mũi cũng không để cho hắn, trực tiếp đem hắn lão người anh em Hứa Chí Văn mới triệt rốt cuộc, thậm chí còn cầm Hứa Chí Văn cho hắn gửi tiền ghi chép đến uy hiếp hắn.
Trang Lộ Lộ đã ẩn nhẫn đến cực hạn, trong chốc lát bạo phát ra, chắp nối cùng Đường Đại Minh hắn chán ghét, cùng mưu đồ cho Dương Tử Hiên một lần đả kích trầm trọng.
Trang Đạo Hiền vỗ mạnh bàn một cái, đau lòng nói: "Lộ Lộ à, con hồ đồ rồi, con biết cậu hậu quả sẽ như thế nào không?"
Trang Lộ Lộ lại không có giác ngộ gì, vẻ mặt vẫn dương dương đắc ý, một lần nữa ngồi về trên mặt ghế đá, nói: "Cha à, cha cứ yên tâm, con đã làm được, vậy thì con đã nghĩ đến toàn bộ hậu quả."
"Công tác tư tưởng Vương Kiện, con đã làm thông rồi, Vương Kiện ở bên trong Văn phòng tỉnh ủy một mực bị bài vào địa vị kém cỏi, hiện tại ngay cả chỗ ở cũng không có, mấy lần văn phòng phân phúc lợi, chỉ tiêu đều không rơi xuống trên người hắn!”
“Con đã đáp ứng hắn, sau khi hắn nhảy lầu tự sát, sẽ cho bà mẹ sáu mươi tuổi, còn có cả vợ con hắn kia một căn phòng nhỏ, vợ hắn bây giờ vẫn là công nhân tạm thời ở thành phố Tử Kim, con đã đáp ứng an bài lão bà hắn tiến vào nhà máy nước uống, làm công nhân biên chế chính thức, về phần con của hắn, con cũng cam đoan có thể học xong đại học."
"Cho nên, một khâu Vương Kiện này, không thể xảy ra vấn đề gì." Trang Lộ Lộ cười nói.
"Đối với Dương Tử Hiên, hai tổ viên tổ điều tra xảy ra chuyện, một người thiếu chút nữa chết oan chết uổng, một người nhảy lầu tự sát, con muốn xem hắn còn phải thừa nhận bao nhiêu áp lực tinh thần nữa đây!" Trang Lộ Lộ nở nụ cười.
Thể xác và tinh thần Trang Đạo Hiền có chút mỏi mệt, ngồi bệt xuống, trầm giọng nói: "Lộ Lộ, lần này con thật sự làm sai rồi, hơn nữa là sai lầm rất lớn rồi, con để cho Vương Kiện tự sát tử vong, không những không làm cho Dương Tử Hiên không ngủ được, lại để cho hắn ngủ rất yên ổn."
"Con thật hồ đồ, đây không phải là con đang trả thù hắn, mà là đang giúp hắn!" Trên mặt Trang Đạo Hiền có chút ít bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Trang Lộ Lộ là hạch tâm đời thứ ba phái bản địa toàn lực bồi dưỡng, nhưng hiện tại xem ra, trên mặt trí tuệ chính trị, Trang Lộ Lộ và Dương Tử Hiên vẫn có chênh lệch nhất định.
"Cha, con không rõ ý của cha, Vương Kiện là người tổ điều tra bọn hắn, Vương Kiện nhảy lầu tự sát, người thứ nhất thượng cấp trách hỏi khẳng định là Dương Tử Hiên, sao con lại biến thành giúp hắn đây?" Trang Lộ Lộ có chút bất mãn nói.
"Lộ Lộ, làm sao con lại không hiểu, sự tình Vương Kiện sẽ tiếp tục khuếch đại bản án Đường Lập này, nhất định sẽ kinh động đến ba người đứng đầu Tỉnh ủy."
Trang Đạo Hiền thở dài nói: "Chỉ cần ba người đứng Tỉnh ủy đầu nhúng tay, bản án sẽ trở nên rất phức tạp, hoàn toàn vượt ra khỏi phạm trù phái bản địa chúng ta có thể khống chế."
Trang Lộ Lộ cứng rắn cãi lại: "Ba người đứng đầu Tỉnh ủy không đến mức quan tâm đến một việc nhỏ như vậy chứ, hơn nữa còn có cha hỗ trợ che che cái nắp, bọn Chu Trì Khôn, Tôn Thanh Vân làm sao lại biết rõ đây?"
Trang Đạo Hiền cười khổ lắc đầu, nếu như Trang Lộ Lộ là cấp dưới của hắn, Trang Đạo Hiền đã sớm bảo hắn xéo đi rồi, đáng tiếc hắn lại là con cháu của mình, chỉ có thể kiên nhẫn phân tích.
"Chết một thị trưởng rồi, một nhân viên công tác Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bị thương, một nhân viên công tác Văn phòng tỉnh ủy chết rồi.”
“Liên lụy tới hai nhân viên công tác quốc gia tử vong, cùng với một nhân viên công tác quốc gia trọng thương, bản án như vậy, còn là chuyện nhỏ được sao?"
Trang Đạo Hiền lắc đầu thở dài, nói: "Cha cũng không thể che cái nắp, chẳng những cha không thể che cái nắp, còn phải tích cực báo cáo động thái mới nhất của chuyện này cho bọn hắn, bằng không thì người đầu tiên bọn hắn hoài nghi, đúng là cha đấy."
Trang Đạo Hiền bây giờ đang rất lo lắng, Trang Lộ Lộ và Đường Đại Minh tự chủ trương, đẩy sự tình đến hoàn cảnh hắn vô pháp khống chế.
"Lộ Lộ, lần này con hành động quá lỗ mãng, khả năng sẽ mang đến một hồi tai nạn thật lớn cho phái bản địa chúng ta." Trang Đạo Hiền cười khổ nói.
Sắc mặt Trang Lộ Lộ biến hóa, hắn biết cha mình không thể nói lung tung, lần này hắn hành động, khả năng thật sự là đã phạm phải một sai lầm lớn.
"Cha, con không rõ..." Trang Lộ Lộ có chút nghi hoặc nói.
"Phái bản địa chúng ta hiện tại coi như là gia nghiệp cực lớn, nếu như Chu Trì Khôn biết rõ về cái bản án này, có thể sẽ cầm cái bản án để đả kích Đường Đại Minh, thuận tiện kéo Hứa Chí Văn ra ngoài ánh sáng, đến lúc đó, đầu mâu của hắn sẽ đặt lên trên yết hầu phái bản địa chúng ta."
"Chu Trì Khôn cần một đối tượng để lập uy, phái bản địa chúng ta vừa vặn là cây to đón gió..." Có mấy lời tiếp theo, Trang Đạo Hiền không nói được nữa.
Lúc này Trang Lộ Lộ mới hiểu được, chính mình thật đúng là đã lao đầu vào đại họa, tay chân loạn cả lên nói: "Cha, vậy thì chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Hiện tại Dương Tử Hiên khẳng định là đang cười trộm rồi, Vương Kiện tự sát, Tỉnh ủy sẽ trực tiếp nhận cuộc chơi, gánh nặng trên vai hắn sẽ nhẹ đi nhiều."
Trang Đạo Hiền thở dài nói: "Hiện tại cha đã để cho bác con, Hà Tân Nghi phái người đi đến hiện trường thành phố An Thuyền rồi, nhất định phải dời quyền phá án vào trong tay sở trên tỉnh, Quan Quang Cốc không tin được, trước kia tôi để cho hắn đi làm chuyện này, nhưng hắn lại mè nheo..."
"Cái lão bất tử này, vướng tay vướng chân..."
...
Dương Tử Hiên ngồi ở đuôi xe công vụ, Lương Quân Mi ngồi xuống ngay bên phải Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên thậm chí có thể cảm giác được bờ mông mười phần co dãn của Lương Quân Mi, không gian xe công vụ không lớn, hai người đều có thể cảm thấy được da thịt nhau.
Vốn hai người nam cảnh sát còn nghĩ đến chuyện tranh nhau cùng ngồi cùng Lương Quân Mi, nhưng dường như Lương Quân Mi khám phá ra dụng tâm tà ác của bọn hắn, trực tiếp lựa chọn ngồi cùng Dương Tử Hiên, hai cảnh sát kia lại không giám tranh giành cô gái cùng lãnh đạo.
Lương Quân Mi không biết là thẹn thùng hay là bị cái gì, lời nói rất ít, Dương Tử Hiên trêu chọc nàng mấy lần để nàng nói chuyện, nàng cũng đều rất quy củ.
Thời điểm xe đến thành phố An Thuyền, không sai biệt lắm, bầu trời đã tối đen rồi, mang theo vài người, Dương Tử Hiên liên hệ cùng Quan Quang Cốc đầu tiên.
"Trang Đạo Hiền đã bắt đầu hoài nghi tôi, nghe bảo ngày mai, một phó cục trưởng phòng công an sẽ đích thân đến An Thuyền phá án." Quan Quang Cốc cùng Dương Tử Hiên cụng một chén rượu vào nhau.
"Trang Đạo Hiền muốn bứt ra là chuyện không thể nào, hôm nay tôi đã tìm phó bí thư Tôn Thanh Vân, ông ta đã chắp nối cùng bí thư Chu Trì Khôn rồi, chậm nhất là ngày mai, sẽ đưa lên hội nghị Tỉnh ủy để nghiên cứu." Dương Tử Hiên cười nói.
Trong đầu Quan Quang Cốc âm thầm cả kinh, không nghĩ tới, động tác Dương Tử Hiên lại nhanh như vậy, mới đó mà đã chọc đến ba người đứng đầu bên trong Tỉnh ủy rồi.
Cái này lại làm cho ấn tượng của Quan Quang Cốc đối với Dương Tử Hiên lại sâu sắc hơn không ít, xem ra bối cảnh Dương Tử Hiên thật đúng là không đơn giản.
"Chủ tịch tỉnh, hiện tại tôi cần ngài giúp một việc."
"Gấp cái gì, cậu cứ việc nói, chỉ cần tôi đủ khả năng, nhất định sẽ giúp." Quan Quang Cốc bình tĩnh đáp lại.
"Đêm nay xin nhờ ngài lấy danh nghĩa phòng công an tỉnh, di chuyển người thân của Đường Lập, Đường Ung Dung ra ngoài, trên tay Đường Ung Dung nắm giữ lấy một ít chứng cớ mấu chốt, nhưng hiện tại đã bị cục công an thành phố An Thuyền mặc y phục thường giám sát và điều tra."
"Cái này thì không có vấn đề gì, tuy Trang Đạo Hiền đã hoài nghi tôi, nhưng cục công an thành phố An Thuyền có lẽ là không dám hoài nghi tôi, tôi sẽ tự mình dẫn người đưa Đường Ung Dung ra ngoài an toàn."
Quan Quang Cốc lại rất thích ý giúp Dương Tử Hiên làm những chuyện này.
Sống ở thành phố An Thuyền thật sự không thể nói là được hưởng tự do, Dương Tử Hiên không hề tiếp xúc với cục trưởng cục công an thành phố An Thuyền, nhưng cục trưởng này không phải là đèn đã cạn dầu, thậm chí Dương Tử Hiên còn hoài nghi, cục trưởng cục công an này chính là tay chân làm chuyện xấu cho Đường Đại Minh và thị ủy An Thuyền.
Bàn gian vài chuyện cùng Quan Quang Cốc, về sau, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Phan Bách Văn, trong điện thoại, giọng nói Phan Bách Văn hơi khàn khàn.
"Dương sở, ngài tới rất vừa vặn, chúng tôi đang cần có người đến chống đỡ tình thế đây."
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, hỏi mấy câu, mới biết ngọn nguồn sự tình.
Thì ra Vương Kiện nhảy lầu tự sát ở trong nhà khách, về sau, phòng công an tỉnh đã nhanh chóng tham gia.
Trung đoàn trưởng trung đoàn trinh sát hình sự phòng công an tỉnh Quách Thiếu Xuân tự mình dẫn theo bốn năm cảnh sát, kết hợp với mười cảnh sát nhân dân điều ra từ thành phố An Thuyền, đi vào hiện trường điều tra, đã xảy ra xung đột kịch liệt cùng một đám thành viên tổ điều tra Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh của Phan Bách Văn.
Dương Tử Hiên không dám kéo dài, lập tức bảo Lưu Bất Khắc lái xe đi qua, bởi vì Phan Bách Văn nói hiện trường có phóng viên, tuy hiện tại Dương Tử Hiên hận không thể náo loạn chuyện này lên, không lo lắng truyền thông đưa tin, nhưng cũng nên tiến đến hiện trường, xuất hiện công khai.
Mà bốn cảnh sát Lương Quân Mi, liền ở tại chỗ chờ Quan Quang Cốc dẫn người đến, đón Đường Ung Dung ra.
Dương Tử Hiên cũng không để cho lão Lưu trực tiếp chạy xe đến ngoài cửa nhà khách, mà là ngừng xe ở một chỗ xa xa, Dương Tử Hiên chạy lên trước xem xét.
Hắn phát hiện hiện trường phía trước đã bị phong tỏa toàn diện, rất nhiều phóng viên trong tỉnh và phóng viên thành phố đều ở ngoài cửa giơ cameras, tranh nhau quay chụp, cực kỳ chen chúc.
Không thấy được thân hình Phan Bách Văn, nhưng Dương Tử Hiên lại nghe ra giọng nói của Phan Bách Văn.
"Quách đội trưởng, sợ là chúng tôi không thể phối hợp, đây là sự tình bên trong tổ điều tra Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi, không cho phép cậu tới khoa tay múa chân."
"Phan chủ nhiệm, đây là chuyện nằm trong công tác của chúng tôi, xin ngài phối hợp với công tác của chúng tôi." Giọng nói Quách Thiếu Xuân có vẻ rất ngạo mạn.
Dương Tử Hiên lách trong đám người, tách ra ra một đường nhỏ, loáng thoáng chứng kiến giữa khu vực đám người vây quanh, có hai thân ảnh đang giằng co với nhau.
Thân thể Lưu Bất Khắc khổng lồ to lớn mở đường trong đám người cho Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên rốt cục cũng có thể thấy rõ hai người đang giằng co trong đám người.
Quách Thiếu Xuân là trung đoàn trưởng trung đoàn trinh sát hình sự sở công an, lông mày chữ bát, xương gò má rất cao, thân thể cân đối, toàn thân ăn mặc đồng phục cảnh sát, hai tay duỗi thẳng, đứng phía sau là bảy tám cảnh sát nhân dân cao lớn, ăn mặc giống nhau thoạt nhìn lại rất uy phong lẫm liệt.
Khách quan mà nói, Phan Bách Văn đứng ở mặt đối lập, cảm xúc trên mặt hắn không tạo được uy áp thị giác lớn như Quách Thiếu Xuân, nhưng khí thế lại không kém Quách Thiếu Xuân chút nào.
Địa vị Ban Kỷ Luật Thanh tra ở trong chính trị đảng là không thể nghi ngờ, cũng là nơi cục công an vô pháp so sánh, hơn nữa bản thân Phan Bách Văn lại là cán bộ cấp phó sở.
Có lẽ dân chúng bình thường đối với cảnh sát có cảm giác sợ hãi tự nhiên, nhưng không thể hù nổi quan cao như Phan Bách Văn, cho nên, Phan Bách Văn rất bình tĩnh, tuy sau lưng Quách Thiếu Xuân có hơn mười cảnh sát nhân dân ăn mặc đồng phục cảnh sát cao lớn, trên mặt vẫn không có một chút sợ hãi nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.