Chương 173: Cho 10 phút
Dương Tử Hiên
12/04/2013
Thái Lang Minh tuổi tác đã lớn, rượu lướt qua miệng liền dừng lại, không uống một hơi cạn sạch, hắn hỏi đến một ít vấn đề sinh hoạt của Dương Tử Hiên, có vẻ rất là thân cận, lại khiến cho không ít người đều âm thầm lấy làm kỳ quái, Thái tổ trưởng này, làm sao lại coi trọng đối với Dương Tử Hiên như thế?
Thạch Phong Tín cũng không uống nhiều rượu lắm, một mực lặng lẽ chú ý biểu hiện của tổ một đám người đôn đốc kiểm tra, nhất là hai phó tổ trưởng có mặt trong tổ đôn đốc kiểm tra, là người từ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh điều tới.
Thạch Phong Tín đều một mực chú ý nhất cử nhất động của hai phó tổ trưởng này, dù sao, con rể Ban Kỷ Luật Thanh tra bí thư Trương Luân cũng chết ở Nam Hồ, chuyện này tại tỉnh ủy đã là mọi người đầu biết rồi.
Thái độ hai phó tổ trưởng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này, rất có khả năng là đại biểu cho thái độ của Trương Luân.
Chỉ là, thái độ của hai phó tổ trưởng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh lại rất tốt, lúc Dương Tử Hiên mời rượu, đều là một đám đáp lễ rất lịch sự, để cho Thạch Phong Tín thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng trong nội tâm, Thạch Phong Tín đã xác định chắc chắn rồi, trở lại thành phố, nhất định phải mau chóng tổ chức hội nghị thường ủy thị ủy, thương nghị việc triệt tiêu toàn bộ chức vụ của Vương bí thư huyện Đương Quy.
Lâm Hạ Viên lại ngồi ở trong một góc, uống đến say mèm, say như chết, úp sấp trên bàn cơm.
Ăn uống linh đình, nâng ly cạn chén xong, về sau, chính là buổi tiệc tan hết, Dương Tử Hiên dẫn đầu bộ máy đảng chính khu công nghiệp, tự mình đưa Thạch Phong Tín và một đoàn người tổ đôn đốc kiểm tra đi ra ngoài.
Trước khi đi, Thái Lang Minh còn để lại số điện thoại liên lạc của mình, bảo khi nào Dương Tử Hiên đến tỉnh thành, liền đi tìm hắn tâm sự, Dương Tử Hiên vui vẻ đáp ứng.
Dù sao, Thái Lang Minh cũng đã công tác vài chục năm tại tuyên hệ thống truyền tỉnh ủy, đối với tuyên truyền hệ thống tỉnh La Phù, thật sự là có sức ảnh hưởng rất lớn, nói không chừng có một ngày nào đó, Dương Tử Hiên muốn tuyên truyền khu công nghiệp trên đài tỉnh, có thể cần dùng đến trợ giúp của Thái Lang Minh.
Đưa nhóm người này rời đi, về sau, Dương Tử Hiên lại theo sau Tô Chính Mị, tiến vào nhà khách Mây Trắng, hắn đi theo sau lưng Tô Chính Mị, đôi mắt tinh tế quan sát thân thể này.
Làn váy chập chờn, từ phía sau có thể chứng kiến hình dáng no đủ của Tô Chính Mị, bộ váy công sở chăm chú dán lên trên thân thể cong cong, làn váy phân nhánh, mỗi một bước lay động trong lúc đó, đều tràn đầy phong tình quyến rũ của nữ nhân.
Còn có cả mùi thơm thân thể mê người, từng tia từng tia hương thơm từ phía trước bay tới chóp mũi Dương Tử Hiên, một mùi hương say lòng người.
Tô Chính Mị đi ở phía trước, dường như cũng có thể cảm giác được vẻ nóng rực trong mắt người bí thư trẻ tuổi đằng sau, thân thể chín mọng không khỏi có chút khô nóng...
Về tới hiện trường yến tiệc, tất cả sớm đã là chén đĩa bàn ghế bừa bộn, Lâm Hạ Viên và mấy người nữa, đều là say như chết, nằm úp sấp trên bàn cơm.
“ Dương bí thư, an bài Lâm trưởng phòng như thế nào bây giờ? “ Uống rất nhiều rượu, tuy Tô Chính Mị không hề có vẻ say rượu, nhưng hai gò má đã sớm hiện đầy vẻ đỏ hồng, mắt đẹp ướt át như tơ, nhìn nhìn Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên có chút không dám đối mặt với con mắt đầy mê hoặc này, chỉ nhàn nhạt nói: “ Bảo người đưa bọn họ về nhà, nhớ cẩn thận một chút! “
...
Xử lý sự tình nhà khách Mây Trắng xong xuôi, Dương Tử Hiên mới ra ngoài cửa, Lưu Bất Khắc đã sớm lái xe chờ tại đó rồi, Dương Tử Hiên liền ngồi lên xe.
“ Bí thư, sự tình nhà máy chế biến giấy xem như đã qua một đoạn thời gian, có nhiệm vụ mới gì không? “ Lưu Bất Khắc ngồi ở trên ghế, nhếch miệng cười nói, bây giờ hắn càng ngày càng ưa thích loại cuộc sống này rồi, có khi bình thản, có khi kích thích, nói chung là rất vui vẻ.
Lưu Bất Khắc giống như là một thanh đao nhọn Dương Tử Hiên sử dụng trong bóng tối.
“ Cái này thì không vội, gần đây, chuyện tương đối được tính là đại sự, chính là đoàn khảo sát Tô thành phố sắp sửa đến khu công nghiệp chúng ta khảo sát, tôi phỏng chừng nhất định sẽ có người quấy rối, anh âm thầm chú ý một tý, rốt cuộc ai muốn quấy rối là được rồi, có tình huống gì đặc biệt, lập tức báo cáo cho tôi! “ Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói.
Đoàn khảo sát đầu tư Tô thành phố đến, đối với Dương Tử Hiên mà nói, đó chính là một chiến tích tuyệt đối xinh đẹp, cũng là một bước mấu chốt để xác định địa vị Dương Tử Hiên ở khu công nghiệp, Dương Tử Hiên biết rõ, trong khu công nghiệp, khẳng định là có không ít người, không muốn chứng kiến hắn bắt được khoản chiến tích này.
“ Còn có, anh thoáng lưu ý một tý Lý Học Đa cho tôi, người này là cục trưởng cục du lịch khu công nghiệp chúng ta, tôi phỏng chừng tay chân người này cũng không sạch sẽ, anh nhìn chằm chằm vào hắn cho tôi! “ Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên một dáng tươi cười đầy lãnh ý.
Lý Học Đa này, Dương Tử Hiên đã có ý định giết chết tuyệt đối, đối với loại tiểu nhân này, đã không động thì thôi, vừa động chính là phải giết chết, để cho hắn nửa chết nửa sống, tuyệt đối là lưu lại tai họa vạn năm.
Trước kia, Dương Tử Hiên còn có chút bận tâm, sau lưng Lý Học Đa là một ban chủ nhiệm thị ủy Từ Khoáng Đạt, lo lắng Từ Khoáng Đạt sẽ ở trước mắt Thạch Phong Tín, nói chút lời ong tiếng ve không tốt về mình.
Nhưng trải qua lần này tổ đôn đốc kiểm tra xuống kiểm tra, cùng với thời gian ngắn tiếp xúc cùng Thạch Phong Tín, Dương Tử Hiên lại không hề lo lắng nữa.
Thạch Phong Tín không phải kẻ ngu dốt, khẳng định cũng sẽ cho là mình quan hệ không tệ cùng những người Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này, Thạch Phong Tín muốn cởi bỏ nút thắt ở sự kiện con rể bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra chết ở Nam Hồ, chắc chắn sẽ không dám đơn giản động đến mình,
Nếu như Từ Khoáng Đạt ở vào loại tình huống này, vẫn còn cho mình vài lời xấu ở trước mắt Thạch Phong Tín, chỉ sợ là sẽ tự hắn chuốc lấy cực khổ.
...
Ngày hôm sau, Dương Tử Hiên vừa mới đến cơ quan, Lý Bất Phàm liền đi đến, nói: “ Bí thư, khoa đôn đốc kiểm tra văn phòng đảng chính đã đến cục du lịch kiểm tra rồi, phát hiện...phát hiện cục du lịch không hề để ý đến công tác khai triển, mở rộng giáo dục trong nhiệm kỳ mới, cục trưởng Lý Học Đa tồn tại thái độ công tác chậm trễ, biểu hiện không tốt, bí thư, ngài xem nên xử lý như thế nào đây? “
Dương Tử Hiên nhìn thoáng qua Lý Bất Phàm, Lý Bất Phàm này cũng là người tinh, biết rõ đằng sau Lý Học Đa là Từ Khoáng Đạt, cho nên văn phòng đảng chính cũng không dám đưa ra ý kiến xử lý cụ thể, luôn muốn để cho Dương Tử Hiên đắn đo, nghĩ cách xử lý, để tránh dẫn lửa thiêu thân.
“ Xử phạt cảnh cáo nghiêm trọng trong đảng, ghĩ lỗi nặng về hành chính! “ Dương Tử Hiên cũng không muốn dùng thủ đoạn với Lý Bất Phàm, cứ gọn gàng dứt khoát nói.
Sắc mặt Lý Bất Phàm biến hóa, hỏi: “ Bí thư, xử phạt kiểu này có phải là hơi nghiêm trọng một chút hay không? “
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Không nghiêm trọng, hiện tại, các cục trong khu công nghiệp chúng ta đều tồn tại tại vấn đề này, rất nhiều người đứng đầu các cục đều làm việc kiểu được chăng hay chớ, không lý tưởng!”
“Bầu không khí tản mạn như vậy, sao có thể làm xong việc được, lần này cảnh cáo nghiêm trọng trong đảng với Lý Học Đa, coi như là dựng nên cái điển hình phản diện, thoáng cảnh báo những cán bộ tản mạn kia một tý! “
Lý Bất Phàm sững sờ, không biết Lý Học Đa này rốt cuộc đắc tội Dương Tử Hiên ở đâu, lại bị Dương Tử Hiên dìm hàng như vậy, xử phạt cảnh cáo trong đảng, liền có ý nghĩa, tiền thưởng năm nay của Lý Học Đa khẳng định là không có.
Ngoài ra, cũng khó có thể được bình xét cấp bậc ưu tú hay hoàn thành nhiệm vụ, không khéo còn bị dựng nên là điển hình phản diện tại khu công nghiệp, lưu truyền ra khắp nơi.
Xem ra, tiểu bí thư này thật đúng là có thù tất báo, sau lưng Lý Bất Phàm đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.
“ Ngoại trừ cái này ra, anh đến chỗ mấy thường ủy cho khu công nghiệp chúng ta, thông báo cho bọn họ, cuối ngày hôm nay, tại phòng họp văn phòng đảng chính, sẽ tổ chức hội nghị thường ủy khu ủy! “ Dương Tử Hiên lại ném ra ngoài một quả boom tấn.
“ Thuận tiện thì anh thoáng đi thu thập một tý đề tài thảo luận của đám thường ủy, tập hợp tất cả lại, rồi đưa cho đọc tôi trước, tôi còn phải thông báo với mấy vị phó bí thư nữa! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.
Trong nội tâm Lý Bất Phàm thầm run lên, xem ra Dương bí thư đã tính trước hết rồi, chỉ sợ lần này, trong hội thường ủy lần đầu tiên, rất có thể sẽ là một trường ác đấu, gió tanh mưa máu.
Phân phó xong rồi, Lý Bất Phàm liền đi ra ngoài.
Dương Tử Hiên vững vàng ngồi ở văn phòng, cầm lấy điện thoại di động, bấm điện thoại của Trương Bích Tiêu, nói: “ Bích Tiêu, em không sao chứ? Anh đã bảo người khoa đôn đốc kiểm tra đi kiểm tra công việc cục du lịch rồi! “
Trương Bích Tiêu cười nói: “ Em không sao, đấu tranh nhiều năm cùng lão dê cụ Lý Học Đa này, trong người có đầy kinh nghiệm, em đã sớm học xong một ít thuật phòng sói rồi, anh cũng không cần quá lo lắng! “
“ Anh không thấy được đâu, Lý Học Đa vừa mới nhận được các cậu khu công nghiệp khoa đôn đốc kiểm tra đảng trong nghiêm trọng cảnh cáo nghiêm trọng, hành chính ký lỗi nặng xử phạt về sau, liền lập tức hùng hùng hổ hổ, phỏng chừng chạy đến nội thành hướng nội thành người quen hỗ trợ! “
Dương Tử Hiên lặng lẽ cười một tiếng: “ Mặc kệ nó, người như thế, không giáo huấn một tý thì không được! “
Dương Tử Hiên đang muốn nói thêm chút gì đó, liền bị điện thoại trên mặt bàn đột nhiên vang lên cắt đứt.
Dương Tử Hiên cầm lấy điện thoại, vừa để lên tai xong, liền nghe thấy thanh âm Hứa Tinh và thanh âm một nam nhân.
“ Đàn bà thối, tao không thể bao mày sao? “
Dương Tử Hiên sững sờ, không biết đầu kia xảy ra chuyện gì.
Cầm điện thoại, qua một lúc lâu, Hứa Tinh mới nói: “ Dương Tử Hiên sao? Bây giờ tôi đang ở trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, gặp phải một chút phiền toái, cậu có thể tới giúp đỡ được không? Tình huống rất khẩn cấp! “
“ Tình huống thế nào? “ Dương Tử Hiên nghi hoặc hỏi.
“ Có một nam nhân, uống say rồi, muốn phi lễ tôi, còn...còn bảo bảo vệ bắt hết mọi người trong đoàn phim, cậu nhanh tới đi! “ Trong lời nói của Hứa Tinh mang theo tiếng khóc nức nở.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, tuy khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ được coi như là chỗ công chúng ăn chơi, nhưng dù sao cũng là sản nghiệp chính phủ trong khu công nghiệp, từ trước đến nay, trị an coi như không tệ, làm sao lại phát sinh ra chuyện như vậy.
Nam tử say rượu vậy mà có thể chỉ huy được bảo vệ trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, chỉ sợ là lai lịch không nhỏ.
“ Cô chờ một chút, tôi sẽ lập tức phái người đi qua! “ Dương Tử Hiên an ủi.
Nói xong, Dương Tử Hiên liền cúp điện thoại, sau đó, liền ngay lập tức gọi điện thoại cho Bạch Thự, Bạch Thự bên kia ngáp một cái rồi mới lên tiếng: “ Alo, ai vậy? “
“ Tôi, Dương Tử Hiên đây, vừa rồi có người bằng hữu xảy ra chút vấn đề tại trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, nói bị người ta phi lễ rồi, người trong đoàn phim của nàng bị bảo vệ khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ bắt hết, đây là chuyện gì? “ Dương Tử Hiên dùng thanh âm bình thản nói.
Hiện tại, khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ có lẽ vẫn là do Bạch Thự được phân công quản lý chủ yếu, Dương Tử Hiên biết mình không nhất định có thể chỉ huy được người của khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, cho nên mới gọi điện thoại trước cho Bạch Thự.
Bạch Thự cũng lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói sẽ lập tức gọi điện thoại đến trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ tìm hiểu rõ tình huống.
Dương Tử Hiên cúp điện thoại xong, về sau, liền tĩnh tọa chừng mười phút đồng hồ, Hứa Tinh một lần nữa gọi điện thoại đến, mang theo tiếng khóc nức nở nói: “ Anh có tới không, bây giờ tôi đang ở trong một căn phòng trốn tránh, hắn sắp đuổi tới rồi, tôi sắp không nhịn được, cậu nhanh tới đi! “
Dương Tử Hiên vội vàng an ủi vài tiếng, một lần nữa gọi điện thoại cho Bạch Thự, lại phát hiện bê nkia đã không thể thông được dường dây.
Choáng!
Cái tên Bạch Thự này cũng dám chơi mình.
Dương Tử Hiên hung hăng cúp điện thoại.
Cầm lấy điện thoại di động, gọi điện thoại cho Trịnh Cường, Dương Tử Hiên nói: “ Lão Trịnh à, anh lập tức phái đại đội quản lý trị an, còn cả một bộ phận cảnh sát, đến trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, bên kia có người náo loạn! “
Phân phó xong xuôi, Dương Tử Hiên liền ngồi trên xe Số 1, nhanh chóng chạy tới khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ.
Thời điểm đến đó, Trịnh Cường đã mang theo rất nhiều công an cảnh sát đứng tại cửa ra vào khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, đang chỉnh quân dùng chờ đợi, còi cảnh sát kêu vang khắp nơi.
Cách đó không xa, ở cửa ra vào khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, cũng có một đội bảo vệ xếp thành hàng, hiển nhiên, đội bảo vệ này không biết chuyện gì xảy ra, làm sao lại đưa đến nhiều cảnh sát như vậy, đứng tại cửa ra vào khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ.
Chỉ có thể xếp thành hàng phòng bị, không ai dám hổ báo như ngày thường.
“ Bí thư, kế tiếp chúng ta nên làm cái gì bây giờ? “ Trịnh Cường vội vàng nghênh đón Dương Tử Hiên, sau đó liền lên tiếng hỏi.
Trịnh Cường, với tư cách một trong những cảnh sát tư cách già nhất khu công nghiệp, đương nhiên biết rõ bối cảnh khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ thập phần thâm sâu, không biết Dương Tử Hiên bảo hắn dẫn đại đội nhân mã đến đây, bao vây khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ làm gì?
Không phải là niêm phong khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ đấy chứ?
Trịnh Cường cũng bị một ý niệm trong đầu mình làm cho hoảng sợ, khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ không giống với nhà máy chế biến giấy, khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ đúng là sản nghiệp của khu công nghiệp, nếu như Dương Tử Hiên hạ lệnh đóng cửa khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, chỉ sợ sẽ đưa tới không ít lãnh đạo thành phố chỉ trích, Trịnh Cường hắn cũng phải đi theo gặp nạn.
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói với đội cảnh sát: “ Tôi là công ủy bí thư khu công nghiệp, Dương Tử Hiên, các người lập tức kêu người phụ trách nơi này đi ra! “
“ Tôi cho các người thời gian ba phút, quá thời hạn, không cần phải đợi nữa! “
Dương Tử Hiên vừa nói lời này, đội cảnh sát bạo động đã rập rình chuyển động, bên trong đội cảnh sát lập tức có người chạy bộ tiến vào khu nghỉ dưỡng tìm người.
Thời gian trôi qua ước chừng khoảng hai phút gì đó, liền có một nam tử đi ra, đi đến bên người Dương Tử Hiên, nhìn nhìn đám cảnh sát đông nghịt sau lưng Dương Tử Hiên, nhíu mày nói: “ Dương bí thư, tôi là tổng giám đốc Giang Văn khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, ngài mang theo nhiều cảnh sát như vậy đến khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ chúng ta là có ý gì? “
Trong lòng Dương Tử Hiên cảm thấy giận dữ, một tên tổng giám đốc nho nhỏ, tính toán là cái gì đây, vậy mà cũng dám dùng ngữ khí chất vấn để hỏi mình sao.
“ Tôi không cần phải phân tích chuyện này với cậu, hiện tại, tôi lấy danh nghĩa công ủy bí thư khu công nghiệp, mệnh lệnh cậu lập tức giao đoàn phim tối hôm qua vào ở khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ các cậu ra đây, không hư hao chút nào, nhanh! “ Dương Tử Hiên lạnh lùng nói.
“ Cho cậu thời gian 10'! “
“ Vượt qua 10', cậu chuẩn bị cuốn gói rời khỏi khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ cho tôi! “
Thanh âm Dương Tử Hiên hùng hậu, khí thế khinh người, mặc dù là Trịnh Cường cùng một làm cảnh sát sau lưng, đều cảm thấy run sợ một hồi.
Chẳng ai ngờ rằng, bí thư bình thường rất nho nhã này, khi phẫn nộ lên, vậy mà cường thế lại đến vậy.
“ Dương bí thư, anh phải biết rõ ràng, khu nghỉ dưỡng là Hoàng Hồ sản nghiệp khu công nghiệp, không là hoa viên tư nhân của anh! “ Giang Văn đề cao âm điệu nói.
“ Chỉ cần nó là khu công nghiệp sản nghiệp, sẽ phải tiếp nhận lãnh đạo của tôi, cậu không phục sao? “ Dương Tử Hiên bình tĩnh nói.
“ Nếu cậu không phục, lập tức cuốn gói rời đi cho tôi! “
Dương Tử Hiên một lần nữa nhìn nhìn đồng hồ, nói: “ Tôi nhắc nhở cậu lần nữa, thời gian của cậu đã không còn nhiều lắm, còn thừa tám phút! “
Giang Văn giận sôi lên, hết lần này tới lần khác, nhìn thấy Dương Tử Hiên vênh váo hung hăng đầy uy thế, lại không dám phản bác, hắn biết, nếu như mình tiếp tục đối đầu, chỉ sợ thật đúng là sẽ bị mất chức tại chỗ.
“ Tốt, tốt! “ Giang Văn dùng ánh mắt oán giận liếc nhìn Dương Tử Hiên, sải bước đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.