Giả Cán Bộ

Chương 580: Điều tra nội ứng

Dương Tử Hiên

28/08/2013

Tội phạm đả thương người, đã bị cảnh sát và công an khống chế, chỉ là, vẫn có rất nhiều cư dân cầm vũ khí trong tay, giằng co cùng cảnh sát, công an.

Hồ Tự Lập không tự mình ra mặt, cục trưởng thành thị tỉnh lị không dễ dàng ra mặt xử lý những sự tình này, một khi xử lý bất lực, xảy ra sai lầm, Hồ Tự Lập cũng có thể thông qua người phụ trách hiện trường để giảm xóc trách nhiệm của mình.

Người phụ trách hiện trường là một phó cục trưởng, quen biết Dương Tử Hiên, nhìn thấy Dương Tử Hiên hiện ra, lập tức nhận ra Dương Tử Hiên.

Ở bên cạnh hắn chính là tân nhiệm tư lệnh viên chi đội cảnh sát Thành phố Tử Kim, tư lệnh viên đã nghe nói qua tên Dương Tử Hiên, biết được sở dĩ mình được điều đi nhậm chức, chính là nhờ Dương Tử Hiên vận hành ở sau lưng, hắn cũng không dám chậm trễ, vội vàng tiến lên nắm tay cùng Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên nhìn dân chúng tụ tập chung quanh, ước chừng phải đến ba bốn trăm người, đều cầm vũ khí, trong lòng biết nguy hiểm vẫn còn khá lớn.

Hơn nữa, giằng co cùng cảnh sát quy mô lớn như vậy, rất dễ dàng phát sinh xung đột cá nhân, rồi tạo thành sự kiện giẫm đạp đổ máu nghiêm trọng, như vậy, chỉ sợ chính Dương Tử Hiên cũng không thoát khỏi liên quan.

Tuy Dương Tử Hiên biết rõ trong những dân chúng này, khẳng định có những nội ứng là công nhân viên chức Đông Nhuộm, nhưng hắn không có ý định ngay lập tức liền bắt một vài nội ứng về trong cục công an thẩm vấn.

Muốn bắt được nội ứng về, sẽ phải giằng co thời gian rất lâu, ai biết lúc đó có không phát sinh tình huống gì không ngờ được đây, tốt nhất là giải tán trước.

"Làm cho bọn họ giải tán, tất cả đều đợi ngày mai rồi nói sau..."

Dương Tử Hiên phân phó hai người phụ trách hiện trường.

Thời điểm các cư dân nhìn thấy Phạm Hoàng Sơn bị đánh, thương thế rất nghiêm trọng, đổ máu, rất nhiều người cũng bắt đầu bỏ cuộc nửa đường, lúc này đây cảnh sát dùng lực mạnh sơ tán, những cư dân cầm vũ khí trong tay này lập tức liền tản đi.

Nhìn hiện trường càng ngày càng ít người, Dương Tử Hiên mới thở dài một hơi.

Lúc này, Trần Chí Ôn lại gọi điện thoại đến.

"Tử Hiên, nghe nói Đông Nhuộm đã xảy ra vấn đề?"

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Tôi đang đứng ngoài hiện trường xử lý! Hiện tại các cư dân cơ bản đã giải tán hết, ngoại trừ tổng giám đốc Đông Nhuộm Phạm Hoàng Sơn bị đánh, thương thế khá nghiêm trọng ra, trận bạo loạn không tạo thành cảnh giằng co nghiêm trọng, hay xung đột đổ máu, có thể nói là đã khống chế được tình thế."

Trần Chí Ôn sắc mặt bình tĩnh, nói: "Đồng chí Kế Ngay vừa thông báo chuyện này qua điện thoại cho tôi, nhưng cậu ta cũng không quá rõ ràng đối với nguyên nhân gây ra mọi chuyện, cậu có thể nói cho tôi một câu không?"

Dương Tử Hiên từ chỗ cao đi xuống, đi đến bờ sông, nhìn công trình trị ô nhiễm vẫn chưa được xử lý xong, liền nói: "Cư dân sông Lục Nha cho rằng Đông Nhuộm đang qua loa bọn hắn, trước mắt, đội thi công trị ô nhiễm mới chỉ nạo vét được vài km sông, cư dân cho rằng, đây là Đông Nhuộm đang cố ý kéo dài tiến độ, qua loa cho xong việc."

Trần Chí Ôn cau mày, hỏi: "Coi như là như vậy, những cư dân này cũng không nên tổ chức bạo động chứ? Có phải là có nguyên nhân càng sâu hơn?"

Dương Tử Hiên lập tức phụ họa, nói: "Đêm nay, thời điểm tôi xử lý tại hiện trường, cũng có cách nhìn giống như ngài, tôi cảm thấy mâu thuẫn chính thức giữa cư dân và Đông Nhuộm là ở chỗ khác, khẳng định không phải ở việc này! Khẳng định còn có nguyên nhân gì khác, bằng không thì những cư dân này không thể phẫn nộ đến mức như vậy."

"Cậu cảm thấy nguyên nhân gì có khả năng nhất?"

Dương Tử Hiên cầm một hòn đá nhỏ, ném xuống nước sông, nước sông đục ngầu nhất thời hiện ra rất nhiều vòng tròn đồng tâm, hắn nói: "Có thể làm cho dân chúng phẫn nộ, đương nhiên là các vấn đề thuộc về phương diện nhu cầu của cơ bản cuộc sống, mấy cái gì đó như ăn, mặc, ở, đi lại, còn có cả tiền.”

“Trước kia Đông Nhuộm đã hứa hẹn, sẽ phụ cấp cuộc sống cho cư dân bị ô nhiễm ven sông bờ Lục Nha, cung cấp cho mỗi hộ mấy trăm đồng, khả năng là do những phụ cấp này vẫn chưa hoàn toàn tới đúng chỗ, đúng người.”

“Chủ tịch tỉnh, ngài cũng biết đấy, gần đây Đông Nhuộm vừa đưa dây truyền sản xuất công nghệ mới lên ngựa, những dây truyền sản xuất này đều là kỹ thuật mua về từ nước Đức, thuộc về kỹ thuật bảo vệ môi trường, hao tổn cực kỳ nhiều của cải!”

“Mặt khác, Đông Nhuộm còn cấp phát tiền trị ô nhiễm sông Lục Nha, trong này lại là một số chi cực lớn, chúng ta còn bắt Đông Nhuộm lập tức xuất ra mấy trăm vạn, đền bù tổn thất cho những cư dân ven sông bờ Lục Nha này, thật sự là không quá hiện thực."

Trần Chí Ôn thoáng trầm mặc một tý rồi nói: "Chuyện này đã kinh động đến Tỉnh ủy bên kia, chắc bí thư Chu Trì Khôn cũng đã nhận được tin tức, chi đội cảnh sát thành phố Tử Kim xuất động nhân mã rất lớn, xung quanh sẽ có các loại chỉ thị, cậu cũng nên cẩn thận, thời điểm thích hợp, có thể làm một cái báo cáo cho bí thư Chu Trì Khôn, lộ mặt cũng tốt."

Bí thư Chu Trì Khôn đã thực hiện được việc khống chế đối với cả tỉnh La Phù, đương nhiên loại khống chế này vẫn chỉ là khống chế cơ bản nhất, không có nghĩa Chu Trì Khôn có thể làm gì thì làm tại tỉnh La Phù.

Nhưng với tư cách bí thư Tỉnh ủy, Chu Trì Khôn nắm quyền uy vô thượng, vẫn không có người nào dám nghi vấn, chính là Hoàng Văn Thanh, cũng không dám đắc tội Chu Trì Khôn.

Dương Tử Hiên cau mày, nói: "Chủ tịch tỉnh, hiện tại ngay lập tức báo cáo công tác bí thư Chu Trì Khôn, hình như là quá gấp đấy? Tôi cảm thấy vẫn nên móc ra chân tướng bạo động trước...Tôi hoài nghi có người đứng ở sau lưng đẩy một cái. "



Trần Chí Ôn thoáng cái liền bắt đầu cảnh giác, hỏi: "Cái gì? Cậu hoài nghi có người đang đẩy một cái?"

Dương Tử Hiên hít sâu một hơi, gật gật đầu, nói: "Tôi cảm thấy khả năng rất lớn, bằng không thì cư dân không thể quá mức kích động như vậy... Chỉ là, không biết những người âm thầm sai khiến bạo động kia, rốt cuộc đang nhắm vào mục đích gì, không thể cho ai biết."

Sắc mặt Trần Chí Ôn có chút thay đổi, nói: "Dường như tôi ngửi được một chút hương vị âm mưu, có phải là đang nhằm vào chúng ta không?"

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Chuyện này vẫn chưa rõ ràng lắm, đại hội đảng cũng sắp diễn ra rồi, hiện tại, vấn đề phân chế độ thuế trong tỉnh lại đang hừng hực khí thế, hoàn cảnh chính trị không ổn định! Nhằm vào chúng ta cũng không kỳ quái!"

Trần Chí Ôn hít một hơi, nói: "Cho dù không phải nhằm vào chúng ta, chỉ sợ cũng có ít người rất muốn nắm lấy bạo động lần này, làm văn đối với chúng ta, Đông Nhuộm thay đổi chế độ xã hội, khả năng sẽ sảy thai từ trong trừng nước."

Thân thể Dương Tử Hiên hơi run lên, cục diện như vậy, hắn cũng đã nghĩ đến rồi, nhưng trải qua lời Trần Chí Ôn nói, trong lòng Dương Tử Hiên càng thêm ảm đạm, hắn nói: "Chúng ta là những người được phân công quản lý thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước, trong vài năm sau, nếu không có ví dụ xí nghiệp thay đổi chế độ xã hội làm điểm sáng, chúng ta sẽ không thể thoát được cái mũ năng lực chưa đủ!"

Lần này thật sự khó giải quyết rồi.

Cúp điện thoại xuống, Dương Tử Hiên bảo mọi người nhanh chóng giải quyết hiện trường, chính mình thì đến bệnh viện nhân dân thăm hỏi Phạm Hoàng Sơn.

Mang theo hoa quả đến trước phòng bệnh, mới biết được Phạm Hoàng Sơn vẫn còn cấp cứu, chỉ có thể cầm hoa quả về nhà.

...

Trình Tư Vũ là người nhận được tin tức Đông Nhuộm bạo động trước tiên, lập tức cung cấp tin tức này cho Hoàng Văn Thanh, Hoàng Văn Thanh cũng vội vàng bò khỏi giường.

"Có tra ra được rốt cuộc là nguyên nhân gì làm cho bạo động diễn ra hay không?" Sắc mặt Hoàng Văn Thanh ngưng trọng, không hề vui sướng như Trình Tư Vũ.

Gừng càng già càng cay, công phu dưỡng khí cực kỳ tốt!

Trình Tư Vũ nắm thật chặt microphone, nói: "Nghe nói Đông Nhuộm có vấn đề mục nát, còn có cả xuất hiện hiện tượng quan thương cấu kết trong công trình trị ô nhiễm, trì hoãn nghiêm trọng tiến độ công trình...!”

“Tôi cảm thấy Đông Nhuộm đã tốn hao quá nhiều trên mặt cải cách thể chế, thế cho nên mới không chi ra được khoản tiền trị ô nhiễm này."

Hoàng Văn Thanh từ chối cho ý kiến, chỉ nói: "Cậu phải chú ý tình thế, hợp thời điểm thích, để cho người sở giám sát và sở thẩm tra tiến vào chiếm giữ Đông Nhuộm, điều tra vấn đề..."

Trên mặt Trình Tư Vũ nhất thời hiện lên đầy vẻ hưng phấn, Hoàng Văn Thanh tỏ thái độ như vậy, rõ ràng là tỏ vẻ muốn hạ thủ với Dương Tử Hiên.

"Công tác Ủy ban hoạch định chính sách cũng có vấn đề, bản thân Ủy ban hoạch định chính sách chính là người phụ trách đối với trận bạo động này..." Hoàng Văn Thanh định ra một bản nhạc dạo, để cho Trình Tư Vũ ăn được một viên thuốc an thần, cũng làm cho Trình Tư Vũ biết mình sẽ dùng dạng thái độ gì đối đãi với trận bạo động này, đối đãi với Dương Tử Hiên...

Đương nhiên, Trình Tư Vũ không biết, tại thời điểm hắn lợi dụng cảm xúc của Hoàng Văn Thanh, Hoàng Văn Thanh đã và đang lợi dụng Trình Tư Vũ hắn, với tư cách một quân cờ, đối kháng với Dương Tử Hiên.

Toan tính của Hoàng Văn Thanh, chắc chắn sẽ không đơn giản là bắt Dương Tử Hiên làm kiểm điểm, loại sự tình này không phải cực kỳ có lợi đối với hắn.

...

Trong đêm phát sinh bạo động ở sông Lục Nha, sau khi Dương Tử Hiên ngủ một giấc tỉnh lại, đã trở thành chủ đề náo nhiệt để toàn thành phố bàn tán.

Các cấp truyền thông tỉnh không có một phần báo chí hay TV nào đưa tin về sự tình tối hôm qua.

Cảnh sát xuất động lớn quy mô giữ gìn trật tự, vấn đề chính trị nhạy cảm như vậy, phòng tuyên truyền không thống nhất đường lối, truyền thông cấp tỉnh cũng không dám tùy ý đưa tin.

Dương Tử Hiên và Hồ Khải tự mình đi đến bệnh viện thăm Phạm Hoàng Sơn, thương thế của Phạm Hoàng Sơn đều là tổn thương ngoài da, nội tạng không có gì tổn thất, chỉ cần tĩnh dưỡng.

Nói về chuyện tối ngày hôm qua, trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, tâm tình kích động, nói: "Dương sở, chuyện tối ngày hôm qua thật sự là quá kinh khủng, thiếu chút nữa tôi đã chết ở tại chỗ... May mắn là cảnh sát tới kịp."

Dương Tử Hiên an ủi vài câu, sau đó mới hỏi: "Tại sao các anh và cư dân địa phương có mâu thuẫn bén nhọn như vậy? Không đưa các anh vào chỗ chết không được?"



Phạm Hoàng Sơn cười khổ, nói: "Lãnh đạo à, ngài phải biết rằng, đám người bọn hắn từ trước đến nay đều là dạng cực kỳ dã man, làm ra chuyện như vậy, tôi cũng có thể lý giải, ngài ngẫm lại huyết án nhà trẻ lần trước đi."

Dương Tử Hiên bảo Hồ Khải đi ra ngoài, sau khi đóng cửa lại, liền xụ mặt xuống, nói: "Phạm Hoàng Sơn, anh không thể nói như vậy, anh đừng tưởng hiện tại anh đang nằm ở trên giường bệnh, tôi không dám thu thập anh, nếu anh không nói thật cho tôi biết, cái vị trí tổng giám đốc Đông Nhuộm này, anh cũng khỏi phải nghĩ đến chuyện ngồi vững vàng nữa.”

“Tôi cho anh biết, chuyện này đã kinh động đến bí thư Tỉnh ủy Chu Trì Khôn rồi, cảnh sát bộ đội tối hôm qua, chính là do ông ta chỉ thị, xuất động duy trì ổn định.”

“Nếu như anh còn muốn làm tổng giám đốc, tốt nhất là anh thành thật một chút...Đừng tưởng lừa gạt người khác là có thể lừa gạt được tôi."

Dương Tử Hiên đe dọa một câu như vậy, Phạm Hoàng Sơn nhất thời choáng váng, lập tức ỉu như cây đậu, nói: "Tôi chắc chắn vẫn sẽ bồi thường tiền, nhưng Đông Nhuộm chúng tôi đã hết tiền rồi, chúng tôi vốn đáp ứng phụ cấp cho cư dân ven bờ sông Lục Nha, mỗi hộ mấy trăm đồng!”

“Nhưng hiện tại chúng tôi thật sự không có cách nào lấy ra số tiền kia, phải chờ tới lợi nhuận cuối năm rồi, mới có thể thực hiện."

Dương Tử Hiên đi qua lại trong phòng bệnh một chút, cười lạnh nói: "Nhưng tôi nghe được một số lời đồn đại, không phải Đông Nhuộm các anh kéo dài thời gian cho số tiền kia, mà là không có ý định cho, ý định chia cắt ra rồi nuốt, có phải là có một sự tình như vậy không?"

Sắc mặt Phạm Hoàng Sơn lập tức thảm biến, suýt nữa từ trên bệnh giường nhảy dựng lên, hô to oan uổng: "Dương sở, quyết không có chuyện như vậy! Tuyệt đối là bịa đặt! Tôi xin dùng tính đảng và nhân cách của tôi để cam đoan!"

Dương Tử Hiên thoáng trầm mặc một tý, cẩn thận quan sát Phạm Hoàng Sơn, không giống như là làm bộ, sau đó mới lên tiếng: "Tôi cũng tin tưởng anh không có lá gan này, nhưng hiện tại quả thật có một loại đồn đại như vậy, hơn nữa loại đồn đại này đang chiếm thượng phong, mới làm cho dân chúng bạo động.”

“Điều này nói rõ cái gì? Cái này nói rõ, bên trong Đông Nhuộm các anh có nội ứng, khơi mào trận tranh chấp này, để đạt tới mục đích không thể cho ai biết."

"Nội ứng?"

Phạm Hoàng Sơn có chút kinh ngạc, trước kia hắn chưa từng nghĩ tới chuyện bạo động là có người kích động ở sau lưng, hiện tại Dương Tử Hiên nhắc nhở, hắn càng nghĩ càng cảm thấy rất đúng.

"Dương sở, ngài nói câu này, tôi cực kỳ đồng ý, khẳng định là bên trong Đông Nhuộm có nội ứng, ngài cũng biết đấy, Đông Nhuộm cũng không phải là cái gì bền chắc như thép. Nhất là chúng tôi hao phí nhiều tiền, tiến cử kỹ thuật bảo vệ môi trường in nhuộm màu xanh từ nước Đức vào, bên trong nhà máy chúng tôi luôn có giọng nói bất đồng."

Dương Tử Hiên vừa nghe được, khuôn mặt liền biến thành nhiệt tình rồi, nhanh chóng nói: "Lúc các anh tiến hành hợp tác cậu cùng công ty nước Đức, tiến cử dây chuyền điện hóa học về, anh cẩn thận ngẫm lại xem, là ai phản đối lợi hại nhất?"

Phạm Hoàng Sơn không hề nghĩ ngợi, liền thốt ra: "Đương nhiên là Tô Thành rồi, Tô Thành là cán bộ lãnh đạo bên trong Đông Nhuộm, vẫn luôn phụ trách mua sắm thiết bị in nhuộm và bảo hành sửa chữa giữ gìn!”

“Là Bàng Đông Thành một tay nhấc lên, Bàng Đông Thành rơi đài, về sau, Tô Thành vẫn luôn bảo trì trầm mặc, Bàng Đông Thành mục nát bản án, cũng không còn liên lụy tới hắn.”

“Tô Thành có thế lực thâm căn cố đế trong nhà máy, tôi cũng không nên thoáng cái đã thay đổi công tác của hắn, để tránh việc làm cho nhiều người tức giận và đánh trả!”

“Hơn nữa, tại phương diện bảo hành sửa chữa, xác thực là hắn cũng có sở trưởng, là sinh viên tốt nghiệp loại giỏi Tử Kim lý công, cống hiến không nhỏ cho Đông Nhuộm."

"Vậy lần này tiến cử kỹ thuật công ty điện hóa học nước Đức, người bị hao tổn nhiều lợi ích nhất, đúng là hắn?"

Dương Tử Hiên lâm vào trầm tư, một lúc sau mới nói: "Điện hóa học là phương pháp tốt để bảo vệ môi trường, từ thuốc nhuộm hữu cơ, tiến hành nhuộm sắc màu lên, không áp dụng công nghệ sử dụng xút (NaOH), phấn bảo hiểm truyền thống, tỉ lệ thuốc nhuộm thu về có thể đạt tới 80%, nước hao tổn cơ hồ biến thành không, giảm bớt rất nhiều ô nhiễm môi trường ".

“Tô Thành vẫn luôn là người phụ trách mua sắm máy móc in nhuộm và bảo hành sửa chữa truyền thống, loại máy móc kiểu mới này, chỉ sợ chính hắn cũng chưa quen thuộc, cho nên tâm lý hắn rất nóng nảy, khẳng định là lo lắng địa vị của mình đã bị trùng kích, đúng hay không?"

Phạm Hoàng Sơn gật gật đầu, nói: "Chính là như thế! Mua sắm và giữ gìn máy móc kiểu mới, trải qua đại hội cán bộ trong xưởng thảo luận quyết định, đã quyết định điều một bộ phận nồng cốt kỹ thuật trong nhà máy đi nước Đức học tập sử dụng và bảo hành sửa chữa loại máy móc này trong ba tháng.”

“Mấy ngày trước đã định ra danh sách nhân viên kỹ thuật, danh sách lại không có Tô Thành và đoàn đội của hắn, trong lòng của hắn cũng cảm thấy rất ủy khuất."

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm nghĩ, thì ra mấu chốt ở chỗ này, liền nói: "Vậy thì chắc chắn là hắn và chút ít người trong đoàn đội của hắn rồi, như vậy đi, tôi sẽ để cho người phòng công an tỉnh chú ý mật thiết Tô Thành.”

“Nhìn xem có phải là Tô Thành vì ích lợi của mình, cố ý đứng ở sau lưng sai khiến quần chúng tiến hành bạo loạn, kịch liệt hóa mâu thuẫn giữa Đông Nhuộm và cư dân, giành lợi ích từ đó.”

Phạm Hoàng Sơn liên tục không ngừng gật gật đầu, nói: "Tôi cảm thấy sự tình đúng như lời Dương sở ngài nói.”

“Kịch liệt hóa mâu thuẫn giữa chúng tôi và cư dân, chỉ có Tô Thành là người được lợi lớn nhất.”

“Cư dân bạo động, chúng tôi lập tức sẽ phải bồi thường mấy trăm vạn, khả năng là bởi vì tài chính chưa đầy đủ, công nghệ mới sẽ bị hô ngừng, vẫn sử dụng công nghệ cũ sản xuất, Tô Thành là người được lợi lớn nhất, hắn có thể tiếp tục chiếm cứ khối mua sắm máy móc và giữ gìn máy móc.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giả Cán Bộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook