Chương 128: gủ ghế hay ngủ giường (1+2)
Dương Tử Hiên
12/04/2013
“ Tử Hiên, cậu là người kinh thành, sao lại chạy đến bên trong khu công nghiệp Nam Hồ chúng ta công tác vậy? “ Trương Hải Sinh dù sao cũng là người công tác tại xí nghiệp nhà nước, rất nhanh liền phát hiện trong này có chút vấn đề.
“ Cháu được tổ chức Tỉnh ủy an bài đến khu công nghiệp, cháu cũng không có biện pháp. “ Dương Tử Hiên cười nói.
Trương Hải Sinh nhíu mày, như thế nào mà thay đổi một tiểu cán bộ cấp khoa còn phải kinh động đến Tỉnh ủy, ở trong mắt những bình dân như Trương Hải Sinh, Tỉnh ủy kia là một thứ tồn tại xa không thể chạm.
Ở trong tiềm thức của hắn, loại cán bộ đến tuổi như Dương Tử Hiên, hơn phân nửa chỉ là một người cấp khoa, thậm chí có thể là một tiểu khoa viên trong văn phòng đảng chính.
“ Cha, hắn là công ủy bí thư trong khu công nghiệp chúng ta, cũng chính là lãnh đạo lớn nhất khu công nghiệp chúng ta rồi, là cán bộ tỉnh quản đó, khẳng định phải Tỉnh ủy mới có thể thay đổi vị trí của hắn. “ Trương Bích Tiêu không nhìn được nữa, liền xen vào một câu.
Cái này làm cho Trương Hải Sinh và mẫu thân Trương Bích Tiêu đều ngây ngẩn cả người, nói không ra lời.
“ Bác trai bác gái, cháu và Bích Tiêu là bạn tốt, các bác cứ xem cháu như con cháu của các bác là được rồi. “
Dương Tử Hiên nói với Trương phụ và mẫu thân Trương Bích Tiêu đang đần ra: “ Hiện tại cũng rất muộn rồi, cháu nghĩ cháu cũng cần phải trở về. “ Nói xong liền muốn ra ngoài cửa.
“ Tử... Bí thư, hiện ở bên ngoài sấm sét ầm ầm vang dội, mưa lớn như vậy, bầu trời lại đen như vậy, cậu trở về làm sao được? “ Trương Hải Sinh tranh thủ thời gian đi theo Dương Tử Hiên, kể từ khi biết Dương Tử Hiên là đại lãnh đạo của con gái của mình, Trương Hải Sinh không thể xưng hô và đối đãi với Dương Tử Hiên tự nhiên như ban đầu.
“ Không việc gì đâu, cháu lái xe tới đây, xe của cháu nằm ngay ở phía ngoài hẻm. “ Dương Tử Hiên quay đầu lại, cười cười nói với Trương Hải Sinh.
“ Mưa to gió lớn như vậy, đường cái Hoàng Tĩnh lại vừa mới được sửa, buổi tối cũng không dễ đi, cậu đi từ nơi này ra đến ngõ hẻm, hơn phân nửa là cũng bị mưa to làm quần áo ướt sũng, nếu cảm lạnh thì rất phiền toái, còn không bằng sáng mai theo tôi cùng nhau trở lại khu công nghiệp đi làm, cũng dẫn tôi đo luôn. “ Trương Bích Tiêu cũng mở lời khuyên.
Cả nhà Trương Bích Tiêu đều giữ mình lại, Dương Tử Hiên cũng không thể cố chấp, hiện tại mưa to gió lớn như vậy, lái xe trở về xác thực cũng rất phiền toái.
“ Vậy được rồi, tôi ở lại, xin quấy rầy bác trai bác gái. “ Dương Tử Hiên quay đầu nói.
Tiết mục giải trí buổi tối ở Trương gia không nhiều lắm, ngoại trừ một cái TV đen trắng, cái gì cũng không có, rất nhanh đã đến thời gian đi ngủ, dù sao buổi sáng ngày mai, Trương Hải Sinh, Trương Bích Tiêu đều phải đi làm.
Chỉ là, an bài địa phương để Dương Tử Hiên ngủ như thế nào, là một phiền toái rất vấn đề, Trương Bích Tiêu cũng rất đau đầu, nói như thế nào đi chăng nữa, Dương Tử Hiên là một đại lãnh đạo, cũng không thể lần đầu ngủ lại tại nhà mình, đã bắt hắn nằm ngủ trên cái ghế sô pha cũ nát được.
Trương Hải Sinh và mẫu thân Trương Bích Tiêu cũng cảm thấy rất đau đầu, trong nhà có mỗi hai gian phòng, nếu bản thân vợ chồng mình để lại phòng cho Dương Tử Hiên ngủ, hơn phân nửa là hắn cũng không chịu, nếu để cho Dương Tử Hiên ngủ gian phòng con gái của mình, cũng có chút cảm giác là lạ.
Tuy Trương Hải Sinh cùng Mẫu thân Trương Bích Tiêu đều cảm thấy, nếu như con gái đến với Dương Tử Hiên, đó chính là phúc phận quá lớn rồi, dù sao, Dương Tử Hiên trẻ tuổi, chức quan lại làm được lớn như vậy, khẳng định rất có bổn sự, hơn nữa, tính tình hắn lại tốt, đối xử với bọn họ, cũng không hề bày ra kiểu cách nhà quan gì.
Nhưng hiện tại, Dương Tử Hiên còn chưa tỏ thái độ, liền ngủ chung cùng con gái của mình, làm cho bọn họ, những người truyền thống này, cảm thấy không thoải mái.
“ Ba mẹ, ba mẹ đi ngủ trước đi, hai người chúng ta sẽ tìm cách, ba mẹ ngày mai còn phải đi làm nữa. “ Là một người con cái, Trương Bích Tiêu đương nhiên nhìn ra khó xử trong mắt cha mẹ, liền tranh thủ thời gian đẩy hai người đi ngủ.
Trương Hải Sinh cùng Mẫu thân Trương Bích Tiêu cũng chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ rồi, tùy ý để những người tuổi trẻ này tự mình đi xử lý.
Chỉ một thoáng xong, trong phòng nhỏ cũng chỉ còn lại có Dương Tử Hiên cùng Trương Bích Tiêu.
“ Tiểu bí thư, nói về chuyện cậu đi Tô thành phố khảo sát đi, nghe nói cậu ở trong lần khảo sát này cũng làm cho mặt mày rạng rỡ, rất được Thạch Phong Tín bí thư cùng La Trạch Minh thị trưởng thưởng thức. “ Trương Bích Tiêu vừa cười vừa nói.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, không nghĩ tới tin tức của Trương Bích Tiêu lại linh thông như vậy, buổi sáng hôm nay chính mình mới đi từ đoàn khảo sát trở về, tin tức liền truyền đến trong lỗ tai Trương Bích Tiêu, xem ra, chính mình vẫn có chút xem thường các mối quan hệ của nữ nhân này.
“ Tiểu bí thư không cần ngồi tại chỗ đoán mò, sáng nay tôi nghe một nữ đồng sự trước kia cùng làm ở văn phòng thị ủy nói, biểu hiện của cậu ở trong đoàn khảo sát đã sớm truyền khắp cả đại viện thị ủy ủy ban thành phố. “ Trương Bích Tiêu thoáng cái liền đoán trúng tâm tư Dương Tử Hiên.
“ Tiểu bí thư, biểu hiện của cậu chói mắt như thế, khẳng định đã che dấu hết quang mang của những người khác, xem ra bí thư cậu trong lúc vô tình cũng đã đắc tội với nhiều người rồi. “ Trương Bích Tiêu như có điều suy nghĩ nói.
“ Ha ha, đắc tội liền đắc tội, đi trong thể chế, sao có thể không đắc tội người đây? “ Dương Tử Hiên cười nói.
“ Nhưng tiểu bí thư, hai người cậu đắc tội cũng không phải đèn đã cạn dầu. “ Sắc mặt Trương Bích Tiêu trở nên nghiêm túc lên.
“ Cô nói như thế nào? “ Sắc mặt Dương Tử Hiên cũng ngưng trọng hẳn lên.
“ Tình huống Từ Á Bình bí thư, tôi cũng biết nhiều một chút, về phần Cứu Uy Tân, tôi thật sự biết không nhiều, chỉ biết rõ, Cứu Uy Tân cực kỳ có năng lượng.”
“Từ Á Bình kia, từ thời đại Tống Tư An bí thư, cũng đã đi lại tương đối gần cùng với trưởng ban tổ chức Dương Tân, Từ Á Bình lúc ấy vẫn là chủ tịch khu Tĩnh Thủy, bên trong văn phòng thị ủy còn truyền ra chuyện xấu giữa Từ Á Bình cùng Dương Tân, đương nhiên, những điều này đều là nói miệng, không bằng chứng chứng minh, Từ Á Bình có thể thuận lợi leo lên vị trí khu ủy bí thư khu Tĩnh Thủy, vẫn có quan hệ cùng một thường ủy bên trong thị ủy dùng hết lực ủng hộ, tiểu bí thư, cậu đoán thử coi là ai? “ Trương Bích Tiêu chỉ nói một nửa.
Trong đầu Dương Tử Hiên hiện ra mấy cái gương mặt bên trong thường ủy thị ủy, nhíu mày nói: “ Chẳng lẽ lại là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra Phùng Mạnh Lực ? “
“ Tiểu bí thư, cậu thật sự là lợi hại, vừa đoán liền trúng rồi. Làm sao cậu không đoán đó là bí thư chính pháp ủy Long Sơn, hoặc là trưởng thư ký thị ủy Tiếu Hoài Hoa vậy? “ Vẻ mặt Trương Bích Tiêu đầy kinh ngạc nói.
“ Cái này có cái gì khó đoán, tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch của Từ Á Bình cùng Phùng Mạnh Lực, hai người kỳ thật từng có một đoạn thời gian cộng sự, khả năng là rất nhiều người cũng không chú ý đến, hai người này đã từng đồng thời tham gia học một trường đảng Tỉnh ủy.”
“Chỉ là, khi đó cấp bậc hai người cũng không cao, Phùng Mạnh Lực lúc ấy vẫn còn ở Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, Từ Á Bình vẫn còn đảm nhiệm phó chủ tịch huyện ở Long Sơn huyện Nam Hồ, hai người lúc ấy xem như bắn đại bác cũng không tới, khả năng rất nhiều người đều không để ý đến điểm này. “ Dương Tử Hiên thở dài nói.
“ Sau lưng Phùng Mạnh Lực, bởi vì là xuất thân Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, hơn nữa còn có một bậc bối cảnh trong tỉnh, tiến bộ lên chức rõ ràng nhanh hơn rất nhiều so với Từ Á Bình, tại thời điểm Từ Á Bình đảm nhiệm chủ tịch khu Tĩnh Thủy, Phùng Mạnh Lực đã hàng không đến Nam Hồ đảm nhậm thường ủy thị ủy, bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra. “ Dương Tử Hiên thở dài.
Trương Bích Tiêu không khỏi một lần nữa thán phục sức quan sát rất mạnh của tiểu bí thư này, luôn có thể từ dấu vết để lại mà người khác không lưu ý, đoán được vấn đề mấu chốt.
“ Kỳ thật, thời điểm tôi ở tại văn phòng thành ủy, quan hệ cùng Tống Tư An cũng không gần lắm. “
Trương Bích Tiêu đột nhiên nói: “ Tống Tư An bí thư là cái loại rất già dặn, rất chính phái, tính giai cấp rất mạnh, là một cán bộ kỳ cựu, mặc dù có chút chủ nghĩa bảo thủ, nhưng lập trường và điểm mấu chốt, đều là cán bộ kỳ cựu rất công chính! “
“ Vậy hiện tại, bên trong thị ủy còn người của Tống Tư An bí thư hay không? “ Dương Tử Hiên nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp của Trương Bích Tiêu, hỏi.
“ Có thể nói là có, đương nhiên, cũng có thể nói là không có, bí thư, cũng cậu nên hiểu một điều, trên chợ quyền lực, không có mấy người đương quyền chịu nghe theo lời nói của một lão đồng chí đã về hưu, người đi trà mát, loại thái độ này rất bình thường. “
Trương Bích Tiêu thở dài nói: “ Cái này không giống với người lãnh đạo trung ương và quốc gia, mặc dù về hưu, vẫn có thể phát huy nhiệt lượng thừa, có lấy được lực ảnh hưởng cực lớn. “
“ Nếu quả thật muốn nói có người mà nói, vậy thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng cùng thư ký trưởng Tiếu Hoài Hoa, cũng có thể miễn cưỡng xem như thành viên tổ chức Tống Tư An bí thư lưu lại, nhưng kỳ thật, nhiều khi hai người kia không hề nghe lời Tống Tư An bí thư nói nữa rồi, bọn họ đều quán triệt ý nghĩ của mình theo lối riêng. “ Trương Bích Tiêu thở dài nói.
Dương Tử Hiên yên lặng suy nghĩ những lời Trương Bích Tiêu nói, hắn không nghĩ tới, Lý Chí Hồng dĩ nhiên lại là thành viên thị ủy Tống Tư An lưu lại, xem ra chính mình vẫn chưa hiểu rõ về thế lực thành phố.
“ Hiện tại đã muộn, sắp buồn ngủ rồi, như vậy đi, đêm nay cậu ngủ gian phòng của tôi nhé. “ Trương Bích Tiêu đột nhiên đề xuất một câu, hơi thở ấm áp thiếu chút nữa phun lên trên mặt Dương Tử Hiên.
“ Vậy cô ngủ ở đâu? “ Dương Tử Hiên nghi hoặc nói, trong nội tâm lập tức nóng lên, hỏi: “ Cô ngủ cùng tôi? “
“ Cậu nghĩ khá lắm! “ Trương Bích Tiêu tức giận trừng mắt liếc nhìn Dương Tử Hiên.
“ Cậu đi vào ngủ giường của tôi, tôi ngủ ở trên ghế sô pha. “
Trương Bích Tiêu trầm mặc một hồi mới lên tiếng: “ Cậu là đại bí thư, là lãnh đạo, ngủ lại trong nhà chúng ta những dân chúng tóc húi cua này, cũng không thể để cho cậu ngủ ghế sô pha, bằng không thì ba mẹ tôi cũng sẽ trách tôi. “
“ Cô là một nữ nhân, sao có thể ngủ ghế sô pha, hơn nữa, cứ bão tố như vậy, nửa đêm về sáng, thời tiết cũng là rất lạnh. “ Dương Tử Hiên nói.
“ Tôi ngủ sô pha được mà, thân thể của tôi cũng không quý giá như vậy, khi còn bé cũng không phải chưa từng ngủ ghế sô pha, chẳng lẽ làm lãnh đạo không thể ngủ sô pha à? “ Dương Tử Hiên xác thực cũng có chút bối rối rồi, bận rộn bôn ba vài ngày tại Tô thành phố, hôm nay vừa trở về, lại gặp sự kiện công nhân nhà máy chế biến giấy viên chức náo loạn nện xe bí thư ác như vậy, khiến cho thể xác và tinh thần cũng có chút mỏi mệt, hiện tại cũng đã nghĩ đến việc từ từ ngủ một giấc.
“ Cậu đi cầm cái ga trải giường đến đây, tôi ngủ một đêm trên ghế sa lon là được rồi. “ Dương Tử Hiên phân phó.
Trương Bích Tiêu cũng không nhiều lời, lắc lắc bờ eo thon bé bỏng, đi một đôi dép lê bông vải nhung, liền tiến vào gian phòng, ôm ga trải giường ra, phủ lên trên ghế sa lon.
Dương Tử Hiên từ phía sau lưng nhìn bờ mông tròn vo cùng hai chân thon dài căng mịn của Trương Bích Tiêu, nàng lại đang chậm rãi hoạt động bên cạnh ghế sô pha, trong lòng không khỏi thở dài, không biết trời cao phải tiêu hao bao nhiêu tâm tư mới có thể tạo ra một người giống yêu tinh đến như vậy.
Thật sự là một yêu tinh.
Bờ mông no đủ co dãn phía sau có chút ngạo nghễ ưỡn lên, đùi chăm chú khép lại, tại đây, bên trong bóng đêm, lại khiến cho tim Dương Tử Hiên đập thình thịch.
“ Dê xồm bí thư, nhìn đủ chưa? “
Trương Bích Tiêu vừa mạnh mẽ quay đầu lại, chứng kiến Dương Tử Hiên đang chăm chú nhìn thân thể của mình, hung hăng liếc liếc Dương Tử Hiên, sau đó mới ngồi xuống trải vuốt tấm ga trên ghế sa lon, bộ ngực đựơc bao bọc bởi áo ngủ bằng bông nhún nhún vài cái.
“ Đêm nay tôi ngủ ở chỗ này là được rồi rồi, cậu mau vào phòng ngủ đi, tôi đi làm tại cục du lịch, không có quá nhiều công tác, ngủ muộn một chút cũng không ảnh hưởng gì.”
“Cậu là bí thư, không giống với của tôi, mỗi ngày đến khu công nghiệp làm việc đều có hàng đống văn bản tài liệu phải xem, còn phải đấu tranh quần nhau cùng đám người lắt léo khu công nghiệp kia, tương đối mệt mỏi, mau đi ngủ đi, như vậy mới dưỡng đủ tinh thần tỉnh táo! “
Trương Bích Tiêu không cho Dương Tử Hiên cơ hội, trực tiếp nằm ở trên ghế sa lon, trên gối đầu, sợi tóc thật dài rũ xuống phía sau, bộ ngực chỉ được ga trải giường hơi mỏng bao trùm, có vẻ dị thường ngạo nghễ, ưỡn lên cao cao.
Dương Tử Hiên nuốt nuốt nước miếng, cười khổ một tiếng, ghế sô pha bị Trương Bích Tiêu chiếm đoạt, xem ra chính mình thật đúng là phải ngủ giường của nàng rồi.
Đi vào gian phòng Trương Bích Tiêu, bên trong có lẽ vẫn là một hồi mùi thơm thiếu nữ tràn ngập, trên tường giắt một bức ảnh chụp đen trắng, hai nữ nhân cùng một đứa bé trai, phỏng chừng chính là một nhà ba anh em của Trương Bích Tiêu.
Trong tấm ảnh, em gái Trương Bích Tiêu có vẻ văn nhã hơn một điểm so với Trương Bích Tiêu, nhưng Trương Bích Tiêu rõ ràng thành thục hơn một ít.
Chỉ là, Dương Tử Hiên cũng có thể lý giải, Trương Bích Tiêu hiện tại, hẳn là phải một mình gánh chịu đại bộ phận chi tiêu của cả nhà, em trai tại trường cấp 3, em gái học tại đại học, những phí tổn này, phỏng chừng đều là một mình Trương Bích Tiêu gánh chịu.
Cha mẹ đều nghỉ việc rồi, tiền lương ngay cả phụ cấp gia dụng cũng không đủ, có lẽ vẫn phải để nữ nhân hơn hai mươi tuổi lo lắng, trong cơ quan đơn vị cũng phải cả ngày đối mặt với một đám lão nam nhân quấy rầy cùng đồng sự đồn đại chuyện nhảm, thật sự là rất không dễ dàng, trong lòng Dương Tử Hiên tràn ngập một tia thương tiếc, thật sự là một nữ nhân đáng thương.
Cục du lịch khu công nghiệp xem như một cái cục rất biên giới bên trong khu công nghiệp, điển hình của nha môn nước trong, chỉ nuôi dưỡng người bằng lương, phúc lợi đơn vị này nên thuộc hàng kém cỏi nhất trong cả khu công nghiệp đi à nha, Trương Bích Tiêu có thể bằng vào một phần tiền lương nuôi dưỡng một cái gia đình, thật sự là không dễ dàng.
Dương Tử Hiên nhìn nhìn thùng nhỏ cất chứa quần áo bên cạnh, nội y của mình đều hỗn tạp cùng đồ lót của Trương Bích Tiêu, phỏng chừng vừa rồi Trương Bích Tiêu còn chưa chú ý tới.
Dương Tử Hiên âm thầm buồn cười đối với trò đùa dai này, bước ba bước ngã phốc xuống giường Trương Bích Tiêu, trên chăn còn lưu lại mùi thơm tự nhiên nhàn nhạt trên người Trương Bích Tiêu, lại khiến cho Dương Tử Hiên có chút mê say.
Bên ngoài là mưa to gió lớn, nhưng trong phòng lại một mảnh thanh tịnh, sống lại đến hôm nay, Dương Tử Hiên chưa bao giờ giống giờ phút này, trong lòng tràn ngập cảm giác nhàn nhạt ấm áp cùng bình thản như vậy, có lẽ là quá lâu không tiếp xúc với loại không khí gia đình thật thà này rồi.
Ngủ trong chăn một nữ tử giống như yêu tinh, lại khiến cho trong lòng Dương Tử Hiên có thêm một loại cảm giác khác thường.
Ngoài cửa sổ đen thui, chỉ có tiếng mưa gió tiếng mưa, Dương Tử Hiên đang muốn chìm vào giấc ngủ lập tức, đột nhiên một tiếng tiếng thét chói tai vang lên, Dương Tử Hiên mạnh mẽ bừng tỉnh, đứng dậy, nghe được tiếng thét chói tai là từ miệng Trương Bích Tiêu phát ra, vội vàng chạy ra ngoài.
Vừa đi ra khỏi cửa phòng, liền có một thân thể mềm mại uyển chuyển va chạm cùng mình rồi, Dương Tử Hiên nhẹ nhàng kéo thân thể đó lại, nhẹ giọng hỏi: “ Đã xảy ra chuyện gì? “
“ Trong sảnh vừa có chuột, tôi sợ! “ Trương Bích Tiêu trốn ở trong ngực Dương Tử Hiên, run rẩy nói.
Dương Tử Hiên sững sờ, không nhịn được mà cười rộ lên, không nghĩ đến, nữ tử thông minh mạnh mẽ này, cũng sẽ sợ chuột, xem ra nữ nhân kiên cường đến mấy, đều cần bả vai một người nam nhân, mặc dù cái bả vai này vẫn còn nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.