Chương 101: Nhà giàu ô nhiễm
Dương Tử Hiên
12/04/2013
Trương Bích Tiêu thấy Dương Tử Hiên nói chuyện rất thú vị, liền bật cười, hai quả đu đủ trước ngực cũng run run theo, lập tức dẫn tới mấy tiểu cán bộ nam xung quanh ghé mắt sang nhìn.
“ Ngưỡng mộ là không thể nào nói hết, chỉ là, bí thư đã phân phó, ta vẫn nên ngồi xuống trước đã. “ Thanh âm Trương Bích Tiêu đầy tính mị lực hấp dẫn.
Vừa rồi, Dương Tử Hiên nghe hai người Trương Bích Tiêu cùng Bạch Thự đối thoại, cảm giác giữa hai người nên có chút quan hệ qua lại, hơn nữa, dường như Trương Bích Tiêu rất quen thuộc đối với những tin đồn trong khu công nghiệp, bằng không thì không thể vừa mở miệng liền châm chọc Bạch Thự một phen.
Hơn nữa, Dương Tử Hiên tự nhận thức mị lực của mình còn chưa tới tình trạng có thể làm cho nữ nhân nhìn thấy liền thích, đương nhiên cũng sẽ không tự cho rằng mình đa tình.
Cho nên, thái độ thân cận vừa rồi của Trương Bích Tiêu, nhất định là có mưu đồ!
Nghĩ thông suốt điểm này, Dương Tử Hiên liền bắt đầu suy tính.
Tiếp theo, lại có mấy lãnh đạo khu công nghiệp tương đối trọng yếu ngồi bàn bên cạnh tới mời rượu, Dương Tử Hiên uống mấy chén, bụng có chút không thoải mái, liền vào toa-lét.
Nôn ọe vài cái, rửa sạch mặt, Dương Tử Hiên mới tỉnh táo lại.
Dương Tử Hiên vừa đi ra ngoài cửa nhà cầu, đã va chạm cùng với một thân thể mềm mại, khuỷu tay đặt ở ngay trên bộ ngực chủ nhân thân thể đẫy đà đó.
“ Trương Bích Tiêu? “ Dương Tử Hiên kinh ngạc hỏi, chủ nhân cái thân thể mềm mại này đúng là Trương Bích Tiêu vừa ngồi trên bàn rượu.
Dương Tử Hiên vội vàng thu hồi khuỷu tay lại, thân thể hai người tách ra, Trương Bích Tiêu chỉ cảm thấy bộ ngực kia nổi lên cảm giác tê dại như bị điện giật.
“ Tại sao ngươi cũng ở nơi này? “ Dương Tử Hiên vẫn còn tưởng nhớ dư vị một màn vừa rồi, đặt tay ở trên bộ ngực mềm, cảm giác cũng không tệ lắm.
Trương Bích Tiêu nhõng nhẽo cười nói: “ Bí thư, nơi này là toa-lét, sao ta lại không thể ở chỗ này? “
Dương Tử Hiên nhìn bộ dáng nàng, toàn một bộ điềm nhiên như không có việc gì, chỉ biết nàng là đang cố ý đợi mình.
“ Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? “ Dương Tử Hiên đề cao cảnh giác hỏi.
Trương Bích Tiêu không khỏi có chút thưởng thức liếc nhìn người trẻ tuổi này, tuy rất trẻ tuổi, nhưng tâm cơ thâm sâu, không thể kém hơn bao nhiêu so với lão quan viên năm sáu chục tuổi, thoáng cái liền đoán được tâm tư của nàng.
“ Bí thư cũng là người thông minh, hiện tại ta muốn hỏi một câu, bí thư, ngài có muốn mau chóng quen thuộc nhân sự khu công nghiệp hay không? Có nghĩ đến việc mau chóng khống chế khu công nghiệp hay không? “ Trương Bích Tiêu nhìn chằm chằm vào con mắt Dương Tử Hiên, lên tiếng hỏi.
Dương Tử Hiên cười lạnh, nói: “ Chẳng lẽ là ngươi, một phó cục trưởng cục du lịch, lại có năng lực khống chế khu công nghiệp? Nếu ngươi thực sự có năng lực, hiện tại ngươi đã có thể ngồi vào vị trí dưới mông đít ta, mà không phải một cái phó cục trưởng nho nhỏ! “
“ Nói đi, lúc ngươi ở bàn rượu liền cực lực hấp dẫn ta chú ý, rốt cuộc là vì cái gì? “ Dương Tử Hiên mặt không biểu tình hỏi.
Trương Bích Tiêu đột nhiên cười một tiếng, má lúm đồng tiền như hoa nói: “ Liên hệ cùng người thông minh chính là rất vui sướng! Dương bí thư, ngươi xác thực thông minh hơn nhiều so với Giản Văn Phong bây giờ đang ngồi chồm hổm ở đại lao, nếu hắn có một nửa tâm cơ của ngươi, cũng đã không đến mức như thế. “
“ Yêu cầu của ta rất đơn giản, ta chỉ muốn làm người đứng đầu, mặc dù là người đứng đầu cục biên giới như cục du lịch cũng không sao cả, ta làm phó chức đã cảm thấy đủ rồi, cũng bị chung quanh khinh khỉnh và lạnh nhạt, lại còn lão quỷ họ Lý cục du lịch kia dây dưa đủ rồi, yêu cầu này của ta không quá phận chứ. “ Sắc mặt Trương Bích Tiêu nghiêm túc, nói.
Đúng lúc này, cách đó không xa, tiếng bước chân vang lên.
“ Tại đây không phải chỗ nói chuyện, cái này là điện thoại của ta, ngươi cảm thấy có thể tiếp nhận yêu cầu của ta, liền gọi điện thoại cho ta. “ Trương Bích Tiêu yêu kiều cười nói, sau đó liền nhét một tờ giấy vào trong tay Dương Tử Hiên, lại còn ngắt lòng bàn tay Dương Tử Hiên một cái, sau đó mới phiêu nhiên đi vào toa-lét, lưu lại một trận hương thơm nức mũi.
Yến hội chấm dứt, khi đang ngồi trên đường trở về, Dương Tử Hiên vẫn tinh tế suy nghĩ lời Trương Bích Tiêu nói.
Quả thật, Dương Tử Hiên hiện tại, vô luận là quan hệ đối với thành phố, hay là quan hệ quan thương cấu kết trong khu công nghiệp, đều hai mắt một vòng đen xì.
Mấy phó chủ nhiệm quản ủy hội, công ủy phó bí thư cùng với Diêu Thiên Thư, kể cả mấy thường ủy công ủy khu công nghiệp, những người này có quan hệ mật thiết rõ ràng hợp lý cùng thành phố, ai không cùng đường ai, ai có bối cảnh đặc thù gì, hắn đều một mực không biết.
Hắn hiện tại xác thực cần một người quen thuộc tình huống chỉ chỉ đường cho hắn, mới có thể tìm được cửa khẩu đột phá.
Trương Bích Tiêu tới cửa vào lúc này, cũng là vừa đúng.
“ Tiểu Vương, hiện tại ngươi lái xe đến đường cái Hoàng Tĩnh trước đã! “ Xe đến nửa đường, Dương Tử Hiên xem trước sau không có xe, bỗng nhiên phân phó lái xe.
Đường cái Hoàng Tĩnh, chính là đường đi từ Hoàng Hồ đến khu Tĩnh Thủy, cái động mạch chủ giao thông đã tổn hại không chịu nổi của khu công nghiệp.
Dương Tử Hiên vốn muốn đi xem tình huống cái mỏ cỡ trung nằm giữa đoạn đường cái kia, bỗng nhiên nghĩ đến, lái xe Tiểu Vương này là Lưu chủ nhiệm đảng chính phân phối cho mình, không nhất định tin được, liền nói: “ Tiểu Vương, không cần đi nữa, mang ta đến chỗ mấy cái nhà xưởng trong khu Yếm Phong, xem chỗ đó một chút trước đã. “
Tiểu Vương quay tay lái, đi theo lệnh Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên nhìn nhà xưởng ngoài cửa sổ, nhà xưởng không thiếu, nhưng rất nhiều nhà xưởng chỉ là khái niệm, có chút nhà xưởng ngay cả treo một tấm bảng giới thiệu bên trong có cái gì cũng không có, không ít địa phương đều là đất đỏ, một ít công trường với đống đá vụn và vài cọng cỏ dài ra.
Một màn này lại khiến cho Dương Tử Hiên không khỏi thở dài, cái khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật Nam Hồ này, thật đúng là công trình hình tượng lớn nhất Nam Hồ thành phố.
Ngược lại, chính giữa khu công nghiệp, chỗ xây dựng công nghiệp chủ đạo lại có vẻ thập phần rộng rãi bắt mắt, đường xi-măng tiêu chuẩn, hai bên là khung đèn cao đứng vững, rất có điểm khí thế, từ đây có thể nhìn ra được, lúc trước Thư Bình cùng Thạch Phong Tín quy hoạch khu công nghiệp, thật là phí tâm tư.
Ngẫu nhiên có thể nhìn thấy vài cỗ xe vận chuyển đi về hướng con đường chủ đạo.
“ Tiểu Vương, ngươi đang ở tổ lái xe, ngươi cũng thường xuyên chạy bên trong khu công nghiệp phải không, ngươi nói một chút xem, hiện tại khu công nghiệp có nhà xưởng nhà ai có thể tính là lớn? “ Dương Tử Hiên hỏi.
“ Nhà xưởng? Không có mấy nhà nữa rồi, có một nhà máy mỏ là công ty phía dưới công ty kim loại màu Long Sơn, còn có mấy nhà là nhà máy chế dược, hơn nữa trên góc tây bắc có một nhà máy chế biến giấy, mấy nhà này là khá lớn, mặt khác còn có một vài công ty nho nhỏ phân bố khắp nơi. “ Tiểu Vương cũng không hề giấu diếm.
“ Như thế nào ngay cả nhà máy chế biến giấy cũng có? “ Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: “ Nhà máy chế biến giấy đúng là nhà giàu chuyện ô nhiễm, ảnh hưởng rất lớn đối với hoàn cảnh khu công nghiệp. “
“ Cái nhà máy chế biến giấy này cũng là năm trước mới chuyển vào, trước kia không ở chỗ này, ta nghe nói là vì nhà này nhà máy chế biến giấy quy mô khá lớn, trước kia lúc Giản Văn Phong bí thư tại nhiệm đã đánh nhịp để nó ngụ lại khu công nghiệp, chủ yếu là giữ thể diện. “ Tiểu Vương không biết Dương Tử Hiên rốt cuộc muốn làm gì, cũng chỉ trả lời khá đơn giản.
“ Hồ đồ! “ Dương Tử Hiên đau đầu một hồi, nhìn thấy ven đường có mấy cái công trường, mấy dân công đang thi công, chỉ là, có chút dân công dường như đã năm sáu chục tuổi, làm cho Dương Tử Hiên chú ý.
“ Tiểu Vương, dừng một chút! “ Dương Tử Hiên gọi tiểu Vương ngừng xe, liền đi tới chỗ đang thi công.
“ Đại thúc, các ngươi khỏe! “
Dương Tử Hiên dự họp yến hội liên hoan, một thân quần áo tây còn chưa kịp đổi, cái quần áo này lại làm cho mấy dân công có chút sợ hãi, nhìn thấy Dương Tử Hiên liền đi ra xa.
“ Ngươi khỏe, ngươi là lãnh đạo khu công nghiệp sao? Có chuyện gì? “ Có mấy lão bá, lại không sợ Dương Tử, mới mở miệng trả lời hắn.
“ Ta không phải lãnh đạo khu công nghiệp, ta chỉ là nhàm chán dạo chơi thôi, nhìn các ngươi làm việc thì nơi đây cũng không tệ lắm phải không? “ Dương Tử Hiên hỏi.
“ Có cái gì không tệ, khổ chết rồi! Còn không bằng trước kia ở nhà trồng trọt, hiện tại có thể để cho cái khu công nghiệp này đến trưng thu, làm không được việc nhà nông, khu công nghiệp lại một mực không đền bù tổn thất cho chúng ta, hiện tại bộ chỉ huy khu công nghiệp nói có thể cho chúng ta làm công tại công trường, công bổ một tháng một hai trăm đồng tiền, nhưng đến hiện tại cũng chưa phát một đồng tiền lương! “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.