Giả Cán Bộ

Chương 134: Sáu thành (1+2)

Dương Tử Hiên

12/04/2013



“ Bí thư, ngài đã trở lại? Tôi đang làm vệ sinh ạ. “ Nữ nhân này xinh xắn lanh lợi, thân thể hơi cúi xuống, dùng thanh âm uyển chuyển hồi đáp.

Dương Tử Hiên nhíu mày, là người nào an bài một cô gái như vậy làm vệ sinh, đây không phải giày vò người sao.

“ Là ai an bài cô tới nơi này làm vệ sinh vậy? “ Dương Tử Hiên thả cặp công văn cùng cái chìa khóa trong tay ra, ném lên trên mặt bàn, từ bên cạnh cái bàn, kéo một cái ghế ra ngoài, nhìn chằm chằm vào nữ nhân nhỏ nhắn xinh xắn đang đứng trên bậc thang, lau lau thành thang.

Dương Tử Hiên cảm giác cô bé này giống như là đã được học qua lớp huấn luyện chuyên nghiệp, một vẻ chăm chú một cái động tác trong lúc đó đều là mặt mày chuyển động đầy tình cảm, cầm khăn lau, lau lan thành cầu thang, không giống như là lau, mà lại ưu nhã đẹp mắt tựa như đánh đàn.

Dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt mỹ lệ, tuy nhiên cũng không phải là khuôn mặt tuyệt mỹ chủng loại như Lâm Nhược Thủy, Tô Ban Mai, Trương Bích Tiêu kia, nhưng ngũ quan cân đối cùng thân thể nhỏ nhắn xinh xắn phối hợp lại một chỗ, lại rất dễ dàng khiêu khích tâm trìu mến cùng che chở của nam nhân.

Nữ nhân hơi sững sờ, khóe miệng nhẹ nhàng cười nói: “ Là Lưu chủ nhiệm văn phòng đảng chính an bài tôi tới đây. “

Dương Tử Hiên nhíu mày, lại là cái tên Lưu mặt đen này, lần trước lái xe Tiểu Vương là Lưu mặt đen đưa đến làm, lần này nghe thấy mình bảo không cần phải có bảo mẫu, lại đưa nữ nhân xinh đẹp dọn vệ sinh đến.

Lưu mặt đen này rốt cuộc muốn làm gì đây.

Trong lòng Dương Tử Hiên có chút tức giận rồi, lần thứ nhất còn chưa tính, lặp đi lặp lại nhiều lần, sắp xếp ánh mắt tại bên cạnh mình như thế, rốt cuộc là muốn làm gì đây.

Chỉ là, Dương Tử Hiên không biết, lần này hắn thật đúng là có điểm oan uổng Lưu mặt đen rồi, cô bé này thật ra là từ Hoàng Hồ hưu nhàn điều tới, mặc dù là trải qua tay Lưu mặt đen, nhưng Lưu mặt đen ngay cả diện mạo của cô bé cũng đều chưa thấy qua.

Cô bé này, chính là một trong hai “ Dương Châu ngựa gầy ốm “ lúc trước Trương Lan Bạch Thự bàn nhau kia.

Dương Tử Hiên cuối cùng vẫn là cán bộ tỉnh quản, ngồi trên vị trí công ủy bí thư khu công nghiệp, rõ ràng so với lúc đảm nhiệm chủ tịch huyện tại Hồng Thủy huyện, tâm tính thành thục hơn rất nhiều, tầm mắt cũng càng khoáng đạt hơn rồi, trong một khắc đáy lòng bay lên sự tức giận này, chỉ chớp mắt sau, lại lập tức biến mất.

Cứ giữ nàng lại, để nàng làm vệ sinh tại đây, nếu thật sự là nữ nhân trải qua huấn luyện, xem cặp tay hết sức nhỏ nhắn trắng nõn kia của nàng, hơn phân nửa chịu không nổi những gian khổ khi làm việc thủ công này, xem nàng có thể giả bộ được bao lâu, đợi nàng không giả trang nổi nữa, tự nhiên sẽ xám xịt đi.

Nghĩ thông suốt điểm này, Dương Tử Hiên liền từ chỗ ngồi đứng lên, phân phó: “ Như vậy đi, cô lau hết thang, về sau, thuận tiện lau luôn phòng bếp cùng phòng vệ sinh tắm rửa một tý, còn có, hai cái gian phòng bên cạnh thư phòng của tôi cũng phải quét dọn một tý, khả năng còn có một vài địa phương cần vệ sinh, tôi nghĩ ra sẽ nói cho cô biết, còn có, thời điểm tôi ở trong thư phòng, đừng tới quấy rầy tôi, nghe rõ chưa? “

Nữ nhân không nghĩ đến, người thanh niên bí thư trông rất đàn ông này, không ngờ lại không hiểu việc thương hương tiếc ngọc, thoáng cái liền an bài nhiều nhiệm vụ vệ sinh như vậy cho nàng, chỉ là, nữ nhân có lẽ vẫn nhu thuận gật đầu, nói: “ Tốt, bí thư, tôi sẽ làm tốt vệ sinh, không quấy rầy ngài! “

Cái này làm Dương Tử Hiên có chút băn khoăn rồi, hắn nhàn nhạt, vừa cười vừa nói: “ Lượng công việc khá lớn, không nên gấp, chậm rãi làm, nếu như cô cảm thấy mình không thích ứng được với công việc, có thể gọi Lưu chủ nhiệm điều cô đi! “

Mặt nữ nhân này tinh sảo đáng yêu giống như búp bê, nhíu mày nói: “ Bí thư, ngài yên tâm, lượng công việc ấy với tôi mà nói, thật sự không coi vào đâu. “

Dương Tử Hiên đi đến câu thang, chứng kiến bờ mông tròn trịa khéo léo của nữ nhân đang uốn uốn éo éo, cẩn thận lau từng cái mặt thang và thành lan can, lắc đầu nói: “ Đúng rồi, tôi còn chưa biết cô tên là gì! “

“ Tôi gọi Tằng Thiến, bí thư, ngài cứ gọi tôi tiểu Thiến là được rồi! “

Tiểu Thiến.

Dương Tử Hiên hơi sững sờ, tại sao lại là cái tên của mỹ nữ quỷ, lúc này, bản « Thiến Nữ U Hồn » của Vương Tổ Hiền đã sớm được chiếu ở Hongkong, truyền đến đại lục, cũng rất được hoan nghênh, thật lâu không giảm, hình tượng Vương Tổ Hiền tiểu Thiến thật đúng là in sâu vào tận xương tủy.

Dương Tử Hiên đứng ở sau lưng, liếc nhìn bóng lưng yểu điệu của Tằng Thiến, thật đúng là có vài phần rất giống hình tượng tiểu Thiến trong bản phim điện ảnh « Thiến Nữ U Hồn » của Vương Tổ Hiền.

Dương Tử Hiên bước chân vào thư phòng, đóng cửa lại, cầm lấy một vài tác phẩm viết về kinh tế học trên mặt bàn lên nhìn nhìn, tuy đấu tranh rất trọng yếu, cũng phải nạp điện bổ sung kiến thức cho cho mình.

Nghĩ đến nạp điện, Dương Tử Hiên liền nghĩ đến vấn đề bằng cấp của chính mình, hiện tại trên sơ yếu lý lịch của Dương Tử Hiên đều là bằng cấp chính quy của một chỗ đại học nhị lưu trên kinh thành.

Tuy nhiên, dùng bằng cấp nghiên cứu sinh học viện Pennsylvania đại học Worton kiếp trước của Dương Tử Hiên, cái gọi là sinh viên trong nước, cũng không cần phải nói đến rồi, nhưng trên sơ yếu lý lịch, lại chắc chắn là không biết biểu hiện bằng cấp kiếp trước của hắn, cho nên Dương Tử Hiên cảm giác, mình vẫn tất yếu cần tiếp tục việc học, dù sao, theo thời đại phát triển và đảng phát triển, quan viên xuất thân học giả thành tích cao cũng càng ngày càng được ưu ái hơn.



Chỉ là, hiện tại các công tác ở khu công nghiệp cũng vừa vặn vào quỹ đạo, kế tiếp còn cần tiến hành công tác chuẩn bị nghênh đón rất nhiều thương nhân đầu tư Tô thành phố đến, rất khó rút thời gian ra, tiếp tục làm nghiên cứu sinh, cho nên, mặc dù Dương Tử Hiên có ý định, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài thêm một thời gian nữa.

Tiện tay mở quyển sách trên tay ra, nhưng Dương Tử Hiên làm như thế nào cũng không tĩnh tâm nổi, hắn đang cân nhắc về nội dung nói chuyện cùng thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng ở thành phố hôm nay.

Dương Tử Hiên không biết, Lý Chí Hồng cố ý nói cho hắn biết, nhà máy chế biến giấy thì ra chính là sản nghiệp của chính phủ khu Tĩnh Thủy, rốt cuộc là có dụng ý gì.

Nhà máy chế biến giấy là sản nghiệp chính phủ khu Tĩnh Thủy, bởi vì ô nhiễm nghiêm trọng, bán ra cho tư nhân xong, về sau, liền tiến nhập vào khu công nghiệp, hơn nữa đã muốn ẩn ẩn trở thành nơi nộp thuế lớn nhất khu công nghiệp, đây không thể không nói là một cái châm chọc cực lớn.

Chẳng lẽ Lý Chí Hồng đang ám chỉ với hắn, nhà máy chế biến giấy cùng Từ Á Bình có quan hệ thập phần mật thiết?

Từ Á Bình bây giờ đang là đối thủ chủ yếu cạnh tranh danh ngạch phó thị trưởng cùng Dương Tử Hiên, dù sao, Từ Á Bình, với tư cách người đứng đầu chỗ tốt nhất trong Nam Hồ thành phố, hơn nữa đã còn đảm nhiệm thực chức nơi đây nhiều năm, lại còn là cán bộ lớn lên ở bản địa Nam Hồ, tại thành ủy cũng có vài người thường ủy ủng hộ nàng, là đối thủ thập phần có thực lực trong lúc cạnh tranh phó thị trưởng.

Rất khác biệt, Dương Tử Hiên là từ bên ngoài đến, trong cán bộ bản địa cũng không có uy vọng gì, căn cơ cũng không tính toán là dày hơn người thường bao nhiêu.

Hiện tại, Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh đều tỏ thái độ thập phần thưởng thức với phong cách của hắn, nhưng là cái này cũng không đại biểu, Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh cuối cùng sẽ ủng hộ hắn leo lên bảo tọa phó thị trưởng.

Tuy chỉ là một phó thị trưởng không phải thường ủy thị ủy chính thức, thực quyền không lớn, nhưng dù sao cũng đã trở thành lãnh đạo trong bộ máy thành phố Nam Hồ rồi.

Cho nên, lúc Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh chọn lựa người để đề cử phó thị trưởng, khẳng định phải tổng hợp cân nhắc cân đối các quan hệ khắp nơi, không biết chỉ bởi vì thưởng thức Dương Tử Hiên, liền dùng lực lớn, hướng Tỉnh ủy đề cử Dương Tử Hiên nhậm chức phó thị trưởng.

Nhất là tại tình huống Dương Tử Hiên còn chưa minh xác, tỏ vẻ dựa vào Thạch Phong Tín hay là muốn hướng về phía La Trạch Minh, Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh đều không dễ dàng dùng lực lớn đề cử Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên thoáng suy nghĩ một tý, phát hiện hiện tại, thường ủy thị ủy cũng là các đỉnh núi mọc lên san sát như rừng, dùng Thạch Phong Tín cầm đầu cán bộ phái bản địa.

La Trạch Minh, phó thư ký trưởng xếp hàng thứ nhất ủy ban tỉnh này, cũng tụ lại không ít cán bộ thủ hạ, dùng trưởng ban tổ chức Dương Tân cầm đầu, một cái phe phái khác cũng hình thành.

Thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng, trưởng thư ký thị ủy Tiếu Hoài Hoa cùng thành viên tổ chức Tống Tư An lưu lại, lại là phái đi đường khác.

Lý Lỵ, cán bộ từ bộ ủy trung ương chảy xuống dưới này lại là tự thành một hệ, còn có mấy thường ủy thái độ trung dung, lập trường trung lập khác nữa.

Dương Tử Hiên nghĩ, lập phó thị trưởng, thái độ Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh đều là rất mấu chốt, thái độ Lý Lỵ cùng thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng cũng tương đối trọng yếu, hoàn tất thuyết phục vài người này, tin tưởng mấy thường ủy trung lập cũng sẽ chảy theo dòng chảy chính.

Chẳng lẽ hôm nay, Lý Chí Hồng cố ý nhắc tới nhà máy chế biến giấy đã từng là sản nghiệp chính phủ khu Tĩnh Thủy, chính là ám chỉ mình triệt để cắt đứt cái khối u ác tính ô nhiễm nhà máy chế biến giấy này, hơn nữa, còn dùng nhà máy chế biến giấy để kiềm chế dã tâm len vào thành phố của Từ Á Bình?

Dương Tử Hiên càng nghĩ càng có đạo lý.

Xem ra, Lý Chí Hồng cũng hi vọng mình có thể cầm cái nhà máy chế biến giấy này để làm văn, lại khiến cho chút ít ác mủ do nhà máy chế biến giấy làm tại khu Tĩnh Thủy trước kia đều chảy ra, không nhất định có thể làm thối Từ Á Bình, nhưng ít ra là có thể khiến cho con đường làm quan tiến bộ lên chức của Từ Á Bình kéo dài thêm một chút thời gian.

Nghĩ thông suốt điểm này, Dương Tử Hiên lại nghĩ tới một vấn đề khác ——tại sao Lý Chí Hồng phải chỉ điểm mình đi làm thịt nhà máy chế biến giấy đây?

Chẳng lẽ đây là Lý Chí Hồng đang ám chỉ mình, hắn sẽ ủng hộ mình lên trên vị trí phó thị trưởng?

Nếu như Lý Chí Hồng cũng ủng hộ mình, như vậy, cái danh ngạch phó thị trưởng này, Dương Tử Hiên chí ít có sáu thành nắm chắc là có thể chiếm được.

Tuy quan hệ giữa Thạch Phong Tín cùng Tống Tư An không tính là hòa hợp, nhưng là Thạch Phong Tín có thể cuối cùng vẫn ngồi vị trí trên bí thư thị ủy, có quan hệ lớn lao cùng Tống Tư An, cho nên, Thạch Phong Tín khẳng định cũng tương đối chiếu cố cùng coi trọng đối với thành viên tổ chức Tống Tư An để lại—— Lý Chí Hồng cùng Tiếu Hoài Hoa.

Điểm này từ việc Thạch Phong Tín để cho Tiếu Hoài Hoa đảm nhiệm trưởng thư ký thị ủy, lại để cho Tiếu Hoài Hoa ngồi trên cái vị trí một đại quản gia thị ủy cũng có thể thấy được.

Vị trí trưởng thư ký thị ủy, các bí thư thị ủy đều giống nhau, đều muốn để thân tín của mình làm.

Cho nên, nếu như Lý Chí Hồng có thể tại trước mặt Thạch Phong Tín, giúp Dương Tử Hiên hóng hóng hướng gió, như vậy, Thạch Phong Tín càng có khả năng ủng hộ và đề cử Dương Tử Hiên thượng vị phó thị trưởng.



...

Đương Quy huyện, trong một căn hộ yên lặng.

Dưới thân thể, Dương Tử Hiên chỉ mặc một bộ đồ lót, đi đến bên cửa sổ, đóng cửa sổ thủy tinh màu xanh biếc lại, buông bức màn bằng lụa mỏng xuống, ánh sáng trong căn hộ lập tức ảm đạm xuống, chỉ vẹn vẹn có một chút ánh sáng mặt trăng màu ngà sữa từ ngoài cửa sổ tiến đến, mặt đất cả gian phòng giống như trải lên một tầng sữa bò, có vẻ mập mờ mà hữu tình.

Hôm nay là tối thứ sáu, cho nên sau khi Dương Tử Hiên tan việc, liền đi đến chỗ Trương Bích Tiêu, chở Trương Bích Tiêu về Đương Quy huyện.

Trương Bích Tiêu ngồi ở bên giường, một thân váy liền áo trắng nõn, ưu nhã mà sạch sẽ, phối hợp với đai lưng màu xanh đậm, vòng eo vốn cũng đã mảnh khảnh, lại nút thắt dọc theo ngực bó lại, làn váy bên dưới hai tầng, tầng ngoài rộng thùng thình, tầng trong gắn sát vào thân, lại khiến cho Trương Bích Tiêu thoạt nhìn càng cao gầy hơn.

“ Dê xồm bí thư, nhìn cái gì vậy! “ Trương Bích Tiêu tức giận, trừng mắt liếc nhìn Dương Tử Hiên, nhìn thân thể bên trên to lớn của Dương Tử Hiên, khuôn mặt đỏ lên.

Dương Tử Hiên cũng không nhịn được nữa, cánh tay run rẩy tham lam tiến vào trong làn váy Trương Bích Tiêu, lại ngừng ở cái đùi đang chăm chú khép lại, vòng về phía sau chậm rãi xoa nắn cái mông vểnh cao, cảm thụ được vẻ trắng nõn….

“ Dê xồm bí thư! “

Trương Bích Tiêu khẽ mở đôi môi, giống như ngâm nga, giống như hát, trong ánh mắt bao bọc tầng một hơi nước, kháng cự động tác xâm nhập của Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng xinh đẹp của Trương Bích Tiêu tại bữa tiệc tẩy trần, trong nội tâm rung động, động tác trên tay liền gia tốc lên rồi, độ mạnh yếu cũng tăng lên rồi, không ngừng tìm tòi tại nơi âm u bí mật trong thân thể Trương Bích Tiêu.

“ Gần đây lão Lý ở đơn vị có quấy rầy em không? Đợi mấy ngày nữa, tôi sẽ gọi hắn vào văn phòng, gõ gõ hắn. “

Váy liền áo của Trương Bích Tiêu lúc này đã bị Dương Tử Hiên vén đến vòng eo, lộ ra quần lót màu trắng, hai chân có chút uốn lượn kẹp chặt, ý đồ ngăn cản hai bàn tay già không nên nết của Dương Tử Hiên tiến thêm một bước xâm nhập.

“ Lão Lý không quấy rầy tôi, chỉ có người khác quấy rầy tôi, hơn nữa quấy rầy rất lợi hại, là lưu manh hạng nhát. “ Trương Bích Tiêu mặt mũi tràn đầy u oán nhìn Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên sững sờ, sắc mặt trầm xuống, hỏi: “ Là ai? Nói cho tôi biết, dám quấy rầy nữ nhân của tôi, tôi sẽ đi giết chết hắn! “

“ Hừ, người kia gọi Dương Tử Hiên, là công ủy bí thư khu công nghiệp, cậu đi giết chết hắn đi! “ Trương Bích Tiêu xụ mặt nói.

Động tác trong tay Dương Tử Hiên thoáng ngừng một chút, bây giờ hắn mới hiểu được, Trương Bích Tiêu đây là đang vòng quanh chửi mình là lưu manh.

Hắn liền mạnh mẽ ôm lấy Trương Bích Tiêu, sờ loạn một hồi, thoáng cái đã vén làn váy Trương Bích Tiêu lên đến trước ngực, quần lót trắng nõn bị kéo xuống dưới đầu gối, bờ mông trắng nõn cùng hai chân thon dài tuyết trắng liền bạo lộ ra ở trước mặt Dương Tử Hiên.

Hít sâu một hơi, thân thể Dương Tử Hiên liền chầm chậm cúi xuống, chỉ cảm thấy một mảnh ấm áp, máu huyết toàn thân như là kíp nổ bị bịt kín, bắt đầu chuyển động kịch liệt...

...

Sáng sớm cuối tuần, mưa gió ân ái qua đi, Trương Bích Tiêu nằm ở trên khuỷu tay Dương Tử Hiên, hai mắt nhanh như chớp nhìn hình dáng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Dương Tử Hiên, nói: “ Có muốn thuê cái phòng ở tại Đương Quy huyện hay không? “

Đương Quy huyện không có người quen nào, Dương Tử Hiên cùng Trương Bích Tiêu cũng không cần lo lắng bị người gặp, nội thành Nam Hồ cuối cùng cũng là nơi thị phi, cho nên Dương Tử Hiên mới đề nghị đến Đương Quy huyện, hơn nữa con đường từ khu công nghiệp đến Đương Quy huyện cũng là thập phần thuận tiện.

Dương Tử Hiên đưa tay, sờ lên phía sau lưng bóng loáng của Trương Bích Tiêu, nhẹ nhàng nói: “ Thuê thì miễn đi, trực tiếp mua một cái, dùng danh nghĩa cha mẹ em, không thể nghỉ ở nhà khách nữa! “

“ Học phí cùng phí sinh hoạt của em trai em gái em, em không cần lo lắng, tôi sẽ bảo người khác đưa tiền vào tài khoản của em! “ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, nói.

“ Cậu sao lại có nhiều tiền như vậy ? “ Trương Bích Tiêu nhíu mày hỏi: “ Hiện tại chức quan của cậu lớn rồi, các loại hấp dẫn tiền tài cũng nhiều, phải đứng vững, tôi không muốn bởi vì điều kiện gia đình của tôi, làm liên luỵ đến cậu, khiến cho cậu phạm sai lầm trên một chữ tiền này! “

Dương Tử Hiên cảm kích ôm lấy Trương Bích Tiêu, tuy Trương Bích Tiêu lăn qua lăn lại nhiều năm trên quan trường, nhưng cái loại thiện lương chính trực bình dân trên người, một chút cũng không mất đi, trong khi đang làm việc, cũng thật sự rất chính khi, gia đình cứ việc cực khổ, trước kia là ở tại văn phòng thành ủy, cho tới bây giờ ở cục du lịch, vẫn chưa từng cầm những tiền mờ ám kia.

“ Đồ ngốc, anh là hạng người như vậy sao? Em cũng quá coi thường anh rồi! “ Dương Tử Hiên không nhịn được, ngắt một cái trên mặt đẹp bóng loáng trắng nõn của Trương Bích Tiêu, hỏi: “ Em đã nghe nói qua Dương Ban Mai Xích chưa? “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giả Cán Bộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook