Chương 387: Vấn đề tài vụ
Dương Tử Hiên
28/08/2013
Có thể làm được thư ký chuyên trách cho phó bí thư Tỉnh ủy, Trần Bình tự nhiên cũng không phải là dạng người ngả ngớn quá lời, Dương Tử Hiên cũng không dám xem thường hắn.
Trần Bình năm nay 36 tuổi, sau tháng mười sang năm, Tôn Thanh Vân sẽ lui về tuyến hai rồi, năm nay hoặc là đầu sang năm, Trần Bình đều rất có thể sẽ được Tôn Thanh Vân trao quyền, đưa về địa phương rèn luyện, hoặc là đặt ở cơ quan trực thuộc tỉnh.
Tại thời điểm Dương Tử Hiên vừa mới nhậm chức nhất phó sở trưởng sở giám sát tỉnh, đã từng trở thành một trong nhưng chủ đề nóng nhất đại viện Tỉnh ủy, lúc ấy Trần Bình mới biết được có một nhân vật như Dương Tử Hiên, hiện tại cái đề tài này đương nhiên đã phai nhạt rồi, nhưng đối với Dương Tử Hiên, trí nhớ Trần Bình lại khắc rất sâu.
Trần Bình nhịn gần mười năm ở bên người Tôn Thanh Vân, đã sắp ba mươi sáu rồi, mới lên đến cấp chính ban hiện tại, đương nhiên hâm mộ ghen ghét Dương Tử Hiên, thằng nhóc tuổi nhỏ hơn hắn rất nhiều, đã là phó sở thực quyền này.
Tuy Trần Bình biết mình đi ra ngoài, nhất định sẽ được đề bạt đến cấp phó sở, nhưng cùng so sánh với Dương Tử Hiên, loại cán bộ cấp phó sở đã làm thường ủy thị ủy thành phố này, vẫn có chênh lệch rất lớn.
Tôn Thanh Vân thấy được Dương Tử Hiên tiến đến, liền tháo kính mắt xuống, vẻ mặt vui tươi hớn hở, cười nói: "Tiểu Dương đến rồi à, ngồi đi."
Trong nội tâm Trần Bình thầm cả kinh, hắn chú ý tới Tôn Thanh Vân xưng hô là Dương Tử Hiên "tiểu Dương", không nghĩ tới, trước kia Tôn Thanh Vân cũng biết về Dương Tử Hiên này, hơn nữa bộ dạng còn rất quen thuộc.
Nhưng trong trí nhớ Trần Bình, Dương Tử Hiên này mới là lần đầu tiên bước đến văn phòng Tôn Thanh Vân, chẳng lẽ trước kia Tôn Thanh Vân đã tiếp xúc Dương Tử Hiên rồi?
Trần Bình không dám tự cao tự đại ở trước mặt Dương Tử Hiên nữa rồi, trên mặt đầy vẻ tươi cười, nói với Dương Tử Hiên: "Trà hợp khẩu vị không? Không hợp khẩu vị, tôi sẽ bảo người ta đổi một loại khác."
Chứng kiến thái độ Trần Bình biến hóa, Dương Tử Hiên nhếch miệng mỉm cười nói: "Không dám phiền Trần ca."
Một câu Trần ca, đã kéo gần khoảng cách hai người lại, Trần Bình cũng tương đối hưởng thụ, dù sao thì cấp bậc của Dương Tử Hiên vẫn cao hơn hắn, là thành viên lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, gọi hắn một tiếng Trần ca, cũng là cho hắn mặt mũi, quan trọng hơn là, dường như Tôn Thanh Vân rất xem trọng người trẻ tuổi này.
"Tiểu Trần, cậu đi ra ngoài, sửa sang lại văn bản tài liệu ngày hôm qua tôi vừa phê."
Tôn Thanh Vân hướng Trần Bình phất phất tay áo, Trần Bình biết rõ Tôn Thanh Vân có chuyện quan trọng muốn trao đổi cùng Dương Tử Hiên, cố ý đuổi hắn đi, việc này càng làm gia tăng sâu sắc hoài nghi trong lòng Trần Bình.
Bình thường cho dù là chuyện rất quan trọng Tôn Thanh Vân cũng sẽ không đuổi hắn đi, nhưng Dương Tử Hiên này vừa đến lần thứ nhất, đã đuổi hắn đi, xem ra Dương Tử Hiên này trong lòng Thanh Vân bí thư thật đúng là rất quan trọng!
Trần Bình có chút ghen ghét hâm mộ liếc nhìn Dương Tử Hiên, trong chớp mắt liền đi ra ngoài, thuận tay khép cửa lại, trong nội tâm âm thầm cân nhắc, chẳng lẽ người trẻ tuổi này dĩ nhiên là một tay Thanh Vân bí thư nhổ lên?
"Sự tình An Thuyền có đột phá gì trọng đại, đúng không?" Tôn Thanh Vân dựa lưng vào ghế, chậm rãi nói.
Dương Tử Hiên không hề ướt át bẩn thỉu, trực tiếp đưa túi văn kiện trong tay tới trước mặt Tôn Thanh Vân, nói: "Bí thư, ngài xem là hiểu, đây là bản thảo trước khi Đường Lập qua đời hai tháng, bên trong có một vài căn cứ mấu chốt chính xác và lời chứng, con gái Đường Lập, Đường Ung Dung giấu kỹ nó, vài ngày trước đã vụng trộm lấy ra cho chúng tôi."
Không ít quan viên đến trước mặt Tôn Thanh Vân, phó bí thư phân công chuyên trách quản lý đảng này, hoặc là chân tay có chút luống cuống, hoặc là nói không lên lời, hoặc là tìm lời vỗ mông ngựa tâng bốc Tôn Thanh Vân một hồi, rất ít người như Dương Tử Hiên, gọn gàng dứt khoát nói về công tác như vậy, đã lưu cho Tôn Thanh Vân một ấn tượng không tệ.
Tôn Thanh Vân đeo kính lão lên, đọc qua một lần, sau đó mới chậm rãi nói: "Cái này, cậu đã đưa cho đồng chí Trương Luân nhìn qua chưa?"
Vấn đề này có chút khó khăn rồi, Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút, nói rất chi tiết: "Nhìn rồi, nhưng ông ta bảo tôi đưa tới cho ngài qua xem qua."
"Hiện tại các cậu bắt được cái bản thảo này là vật chứng, nhưng vẫn không thể triệt để chứng minh Đường Lập tử vong có quan hệ đến một ít cán bộ thị ủy An Thuyền, còn cần chứng nhận và khẩu cung của một số người."
Tôn Thanh Vân híp mắt lại, giọng nói từ từ: "Vậy cậu cứ thương lượng trước với đồng chí Trương Luân, đợi bắt được vật chứng nhân chứng, về sau lại đến báo cáo cho tôi."
Nếu như không phải khiếp sợ uy thế của Tôn Thanh Vân, Dương Tử Hiên đã không nhịn được mà hung hăng mắng một câu: "Cáo già!"
Hai lão hồ ly đẩy việc cho nhau, Trương Luân giao cho Tôn Thanh Vân, Tôn Thanh Vân lại đẩy trở lại cho Trương Luân, đáng thương chỉ là Dương Tử Hiên thôi!
Cao tầng đẩy việc cho nhau, làm chân chạy đúng là Dương Tử Hiên, loại cán bộ tầng giữa này!
Đơn giản chính là hiện tại không đầy đủ chứng cớ, những cáo già này, ai cũng không muốn xuất thủ trước, để đám người Trang Đạo Hiền này ghi hận.
Ai làm ra chỉ thị phê trước, người đó sẽ phải trở thành tử địch của phái bản địa, mấu chốt là chứng cớ không đầy đủ, không loại trừ khả năng phái bản địa có thể lật bàn, cho nên những cáo già này, ai cũng không chịu nhả ra chỉ thị trước, để cho Dương Tử Hiên buông tay buông chân đi điều tra!
Trần Bình nhìn thấy thần sắc Dương Tử Hiên có chút buồn bực từ văn phòng Tôn Thanh Vân đi ra, vội vàng chạy đến nghênh đón chào hỏi.
Dương Tử Hiên lại không chú ý đến việc Trần Bình đón chào, vẫn còn suy nghĩ về thái độ mơ hồ của hai lão hồ ly này.
Xem ra vẫn phải tiếp tục bắt được căn cứ chính xác trực tiếp theo, những này cáo già mới sẽ ra tay !
Chỉ là, Dương Tử Hiên cũng nhìn ra một chút, tuy những cáo già này không biểu lộ thái độ ủng hộ hắn buông tay buông chân đi thăm dò, nhưng ít cũng nhất ám chỉ là không biết thiết kế chướng ngại đến việc điều tra của hắn.
"Lão đệ, làm sao vậy?" Thẳng đến khi Trần Bình vỗ bờ vai của Dương Tử Hiên, hắn mới tỉnh lại, hàn huyên vài câu.
Trần Bình thay đổi thái độ kiêu căng trầm mặc ít nói trước kia, xưng huynh gọi đệ cùng Dương Tử Hiên, còn lưu lại điện thoại cho nhau, mới thả Dương Tử Hiên đi.
...
Đại viện thị ủy thành phố An Thuyền nằm trên sườn núi, từ cửa sổ có thể bao quát toàn thành phố, nghe nói lúc trước người chủ trì xây dựng cũng nhìn trúng khí tượng phong thuỷ tại đây kỳ dị, mới lựa chọn đào móng ở chỗ này, xây thị ủy An Thuyền thành một nơi hùng cứ trên sườn núi.
Đường Đại Minh cũng cực kỳ tín nhiệm học thuyết phong thuỷ, trước khi Đường Đại Minh quật khởi, trong quá tiến lên đó đã làm không ít sự tình thiếu đạo đức.
Gần đây mọi việc không thuận lợi, lại làm cho Đường Đại Minh nổi lên lòng nghi ngờ, có phải là phong thuỷ phần mộ tổ tiên nhà mình xảy ra vấn đề hay không, cho nên hôm nay đặc biệt mời một thầy địa lý đến nhìn một chút, vừa tiễn bước ông thầy địa lý, Mai Tụng liền xoay người đi vào.
"Bí thư, lần này là mời đại sư phong thuỷ từ nơi nào đến?" Mai Tụng cười cười hỏi.
Đường Đại Minh rút thuốc ra nói: "Tỉnh Nam Tô."
Mai Tụng không tiếp tục hỏi kỹ, nói: "Gần đây An Thuyền chúng ta tương đối thanh tịnh, mấy ngày hôm trước, trung đoàn trinh sát hình sự phòng công an tỉnh xấu hổ mà về, về sau, tổ điều tra luôn trốn ở trong nhà khách, không biết đang mưu đồ bí mật cái gì, dường như là đang bình tĩnh trước bão táp."
Đường Đại Minh gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, mấy ngày nay mí mắt tôi nhảy nhảy, tâm thần có chút không tập trung."
"Đúng rồi, dường như mấy ngày nay không nhìn thấy Dễ Hoán Hoa kia chạy tới chỗ tôi xin xỏ." Đường Đại Minh chợt nhớ tới cái gì đó.
"Bình thường người này đều đi qua xin xỏ tôi, nhờ tôi ra mặt bảo chính phủ thành phố đảm bảo cho cửa hàng điện gia dụng An Thuyền kia, vay tiền từ ngân hàng đến."
Đường Đại Minh nghi hoặc nói: "Cửa hàng điện gia dụng An Thuyền được Dễ Hoán Hoa nhận thầu, về sau, ngoại trừ mấy tháng đầu buôn bán lời không ít ra, vẫn luôn rơi vào trạng thái lỗ lã!”
“Mấy tháng này lỗ đến phát sợ, một mực đều đến tìm chúng ta, lúc trước hắn chịu đáp ứng giúp chúng ta kéo Trịnh Mộc Đa xuống nước, cũng là tôi cho hắn mấy chỗ tốt, đáp ứng nửa năm sau sẽ rút từ ngân hàng, cho hắn vay hai trăm vạn, cấp cứu hắn, trong khoảng thời gian này một mực đều lải nhải với tôi, mấy ngày nay lại không thấy hắn đâu..."
Đường Đại Minh vừa nói như vậy, Mai Tụng lập tức bắt đầu cảnh giác, nói: "Đây chính là một nhân chứng mấu chốt, chúng ta đều không để ý đến, đáng nhẽ nên sớm âm thầm giám thị bảo vệ mới đúng!"
"Đúng vậy! Trước kia ánh mắt của chúng ta đều nhìn chằm chằm vào đám người thân của Đường Lập, lại xem nhẹ theo dõi Dễ Hoán Hoa này rồi, hiện tại anh lập tức dẫn chút ít cảnh sát y phục thường đi cửa hàng điện gia dụng An Thuyền, nhìn xem tên Dễ Hoán Hoa này đang làm cái gì!"
Mai Tụng gật gật đầu nói: "Tôi cũng có ý đó!"
...
Đường Giang Hải hôm nay đúng là đầu người ra vào mãnh liệt, người đi đến tấp nập, băng rôn cực lớn treo ở chính giữa cửa lớn cửa hàng điện gia dụng Bất Dương Mai "điều hòa giá đặc biệt, chỉ cần 688 đồng, điều hòa giá cao sẽ về nhà!"
Loại hoạt động giá đặc biệt gấp rút tiêu thụ này ở đời sau đúng là cực kỳ thông thường, nhưng tại thập niên 90, vẫn chưa có hệ thống thúc đẩy tiêu thụ hoàn thiện, lại là thủ đoạn dị thường mới lạ, sáng ý tự nhiên là tới từ Dương Tử Hiên.
Từ Minh đứng ở bên người Dương Tử Hiên, nhìn một bên mặt Dương Tử Hiên, trong nội tâm bỗng nhiên hiện lên cảm giác trước mặt là một ngọn núi cao ngất, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay người trẻ tuổi này.
Chỉ dùng hơn mười bộ điều hòa giá đặc biệt, có thể đưa tới lưu lượng khách cực lớn, thuận tiện để cho Bất Dương Mai làm ra một cuộc quảng cáo tuyệt diệu, phạm vi rộng lớn, loại quảng cáo tuyên truyền truyền miệng này so với quảng cáo oanh tạc trên báo chí thật sự là tốt hơn nhiều.
"Lão Từ, phương diện cung cấp hàng có vấn đề gì không?" Dương Tử Hiên quay đầu hỏi.
Hiện tại Từ Minh kiêm rất nhiều chức, đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, tại điện gia dụng Bất Dương Mai cũng đảm nhiệm phó tổng quản lý, phải chịu trách nhiệm việc cung cấp hàng.
"Hiện tại cung cấp hàng chủ yếu là Xuân Lan La Phù điều hòa, Cách Lực cũng có một bộ phận..."
Từ Minh vừa cười vừa nói: "Chúng tôi từ lúc vừa mới bắt đầu đã kiên trì hợp tác với nhà máy hiệu buôn, mùa tất cả những điều hòa ế hàng, hiện tại đến mùa thịnh vượng, có thể đạt được nguồn cung cấp ổn định và giá cả ưu đãi!”
“Một ít nhãn hiệu hạng hai hạng ba đều tranh cướp cung cấp hàng cho chúng ta nữa, về việc cung cấp hàng không tồn tại khả năng đứt gãy, cũng không tồn tại vấn đề thiếu vốn, cho dù xưởng yêu cầu chúng ta dùng tiền mặt trả hoá đơn nhận hàng, chúng ta cũng có đủ tiền để ứng phó."
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Trong ngắn hạn chúng ta không gặp phải đối thủ quá mạnh mẽ ở La Phù, ít nhất thì mùa hè này sẽ không đụng phải đối thủ quá mạnh mẽ, hiện tại chủ yếu là cậu đưa tay đến phương diện phục vụ sau khi bán, phối hợp với lắp đặt bảo hành sửa chữa."
Từ Minh cười cười nói: "Chuyện này thì dễ xử lý, trong những lão chiến hữu trước kia của tôi có người làm công việc bảo hành sửa chữa lắp đặt điều hòa, mấy ngày nay tôi cũng đang liên hệ cùng bọn họ, để cho bọn họ tạo thành một đoàn đội, chuyên môn phục vụ cho Bất Dương Mai chúng ta, chúng ta đem tiền trả phí tổn tương ứng, nhân số có chừng năm mươi người."
Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Những sự vụ cụ thể này, cậu hướng Tô Ban Mai báo cáo là được rồi, tôi chỉ phụ trách chỉ trỏ mà thôi."
"Gần đây mấy nhà cửa hàng nhà nước kia có làm ra động tác gì khiếu khích không?" Dương Tử Hiên chắp hai tay sau lưng, từ trong đám người chen chúc đi ra.
Từ Minh theo thật sát đằng sau Dương Tử Hiên, nói: "Không biết vì cái gì mà bọn hắn đã thu liễm rất nhiều, nhưng có lẽ vẫn đang âm thầm làm chút ít động tác, ví dụ như cố ý chửi bới Bất Dương Mai chúng ta!"
Dương Tử Hiên đương nhiên biết đây là bởi vì lần trước, các đầu lĩnh cửa hàng nhà nước âm thầm mưu đồ đâm chết Dương Tử Hiên và Tô Ban Mai không thành công, cũng biết Bất Dương Mai có chút địa vị rồi, mới thu liễm đi nhiều.
"Trong mùa hè này, sáu thành điều hòa tiêu thụ được trong Tử Kim đều từ hai cửa hàng Giang Hải và Hồng Sơn của chúng ta, bốn cửa hàng bách hóa lớn cộng tỷ lệ bình quân vẫn chưa bằng chúng ta, tôi chắc chắn những cửa hàng nhà nước này sẽ thẹn quá hoá giận, tiếp tục đến gây chuyện."
Dương Tử Hiên bình thản nói: "Mặc dù là ai, đồ ăn trong miệng bị người khác lấy ra đều là sự tình cực kỳ khó chịu, các đầu lĩnh những cửa hàng nhà nước này nhất định sẽ nghĩ biện pháp thay đổi tình thế."
"Cửa hàng nhà nước cũng như xí nghiệp nhà nước, thể chế ngày càng xơ cứng hơn, Nhậm Đoàn chắc chắn không dùng được bao lâu nữa, hắn muốn tiến hành thay đổi chế độ xã hội dứt khoát hẳn hoi đối với các xí nghiệp nhà nước phụ thuộc thành phố nằm trong phạm vi thành phố!”
“Nếu như những cửa hàng nhà nước này không nhanh chóng thay đổi cục diện lỗ lã hoặc doanh số lời lãi ít, chắc chắn sẽ không thoát khỏi số phận bị triệt tiêu."
Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói: "Cho nên, trong khoảng thời gian này, khẳng định bọn hắn sẽ nghĩ ra tất cả biện pháp để thu hoạch lợi ích lớn nhất, một khi thay đổi chế độ xã hội, lợi ích rất nhiều người sẽ bị xúc động, đây là cục diện những người đã được lợi ích kia không muốn nhìn thấy."
"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Chẳng phải là sẽ bị động thừa nhận vài cửa hàng quốc doanh lớn công kích sao?" Từ Minh có chút hoảng sợ hỏi.
Hắn còn nhớ rõ, lúc trước, bốn cửa hàng quốc doanh lớn liên thủ tìm đội người chấp pháp cục công thương đến, tiến hành phong tỏa đối với cửa hàng chính của Dương Ban Mai Xích.
Đoạn thời gian đó cửa hàng chính kinh doanh một ngày giảm hơn nửa, liên lụy đến mấy chi nhánh máy nhắn tin của Dương Ban Mai Xích trong thành phố Tử Kim cũng giảm lượng tiêu thụ rất lớn!
Từ Minh cực kỳ khắc sâu đối với đoạn trí nhớ này!
"Về chuyện này thì không cần lo lắng, lợi dụng tốt, đây lại là một phương hướng tuyên truyền rất tuyệt."
Dương Tử Hiên cười nói: "Cậu có thể tìm vài báo chí có sức ảnh hưởng trong tỉnh, không nhất định là tòa báo lớn, tìm phóng viên, ghi một bài về đấu tranh giữa cửa hàng dân doanh và cửa hàng nhà nước, nhất định phải xây dựng hình tượng cửa hàng dân doanh thành quần thể, cường điệu việc cửa hàng quốc doanh xa lánh và đối địch đối với cửa hàng dân doanh chúng ta."
Từ Minh nao nao, rồi lại lập tức cười to nói: "Bí thư, mưu kế này của ngài đúng là tuyệt không thể tả! Chỉ cần một bài văn vẻ như vậy đưa ra, chỉ sợ đầu mâu dân chúng dư luận sẽ lập tức nhắm ngay vào những cửa hàng quốc doanh kia, để cho chúng ta làm ra một cuộc quảng cáo chính diện!"
"Cái này mới là một thôi, có áp lực dư luận, những cửa hàng quốc doanh kia cũng không dám ra tiếp tục gọi đội chấp pháp công thương đến cấm chúng ta, nếu không, bọn hắn sẽ lập tức trở thành cái bia để cho mọi người chỉ trích!" Dương Tử Hiên cười cười.
"Trong khoảng thời gian này, cậu tạm thời phụ trách khối tuyên truyền thị trường và phục vụ sau khi bán!”
“Hiện tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, điện gia dụng Bất Dương Mai, điện tử Dương Ban Mai Xích, kết cấu tài vụ đều rất hỗn loạn, điện gia dụng Bất Dương Mai còn khá tốt, chỉ có hai cửa hàng, tài vụ sẽ không quá hỗn loạn!”
“Nhưng điện tử Dương Ban Mai Xích ở phạm vi toàn bộ tỉnh đều có chi nhánh và nghiệp vụ máy nhắn tin, hiện tại thậm chí đã mở rộng đến bên ngoài tỉnh rồi, tài vụ cực kỳ hỗn loạn!”
“Tào Mỹ làm không xuể, phải có một người chuyên nghiệp tới nắm bắt khối quản lý tài vụ này, tài vụ rõ ràng rồi, chúng ta mới có thể đúng bệnh hạ thuốc, khống chế các thành phẩm."
Trần Bình năm nay 36 tuổi, sau tháng mười sang năm, Tôn Thanh Vân sẽ lui về tuyến hai rồi, năm nay hoặc là đầu sang năm, Trần Bình đều rất có thể sẽ được Tôn Thanh Vân trao quyền, đưa về địa phương rèn luyện, hoặc là đặt ở cơ quan trực thuộc tỉnh.
Tại thời điểm Dương Tử Hiên vừa mới nhậm chức nhất phó sở trưởng sở giám sát tỉnh, đã từng trở thành một trong nhưng chủ đề nóng nhất đại viện Tỉnh ủy, lúc ấy Trần Bình mới biết được có một nhân vật như Dương Tử Hiên, hiện tại cái đề tài này đương nhiên đã phai nhạt rồi, nhưng đối với Dương Tử Hiên, trí nhớ Trần Bình lại khắc rất sâu.
Trần Bình nhịn gần mười năm ở bên người Tôn Thanh Vân, đã sắp ba mươi sáu rồi, mới lên đến cấp chính ban hiện tại, đương nhiên hâm mộ ghen ghét Dương Tử Hiên, thằng nhóc tuổi nhỏ hơn hắn rất nhiều, đã là phó sở thực quyền này.
Tuy Trần Bình biết mình đi ra ngoài, nhất định sẽ được đề bạt đến cấp phó sở, nhưng cùng so sánh với Dương Tử Hiên, loại cán bộ cấp phó sở đã làm thường ủy thị ủy thành phố này, vẫn có chênh lệch rất lớn.
Tôn Thanh Vân thấy được Dương Tử Hiên tiến đến, liền tháo kính mắt xuống, vẻ mặt vui tươi hớn hở, cười nói: "Tiểu Dương đến rồi à, ngồi đi."
Trong nội tâm Trần Bình thầm cả kinh, hắn chú ý tới Tôn Thanh Vân xưng hô là Dương Tử Hiên "tiểu Dương", không nghĩ tới, trước kia Tôn Thanh Vân cũng biết về Dương Tử Hiên này, hơn nữa bộ dạng còn rất quen thuộc.
Nhưng trong trí nhớ Trần Bình, Dương Tử Hiên này mới là lần đầu tiên bước đến văn phòng Tôn Thanh Vân, chẳng lẽ trước kia Tôn Thanh Vân đã tiếp xúc Dương Tử Hiên rồi?
Trần Bình không dám tự cao tự đại ở trước mặt Dương Tử Hiên nữa rồi, trên mặt đầy vẻ tươi cười, nói với Dương Tử Hiên: "Trà hợp khẩu vị không? Không hợp khẩu vị, tôi sẽ bảo người ta đổi một loại khác."
Chứng kiến thái độ Trần Bình biến hóa, Dương Tử Hiên nhếch miệng mỉm cười nói: "Không dám phiền Trần ca."
Một câu Trần ca, đã kéo gần khoảng cách hai người lại, Trần Bình cũng tương đối hưởng thụ, dù sao thì cấp bậc của Dương Tử Hiên vẫn cao hơn hắn, là thành viên lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, gọi hắn một tiếng Trần ca, cũng là cho hắn mặt mũi, quan trọng hơn là, dường như Tôn Thanh Vân rất xem trọng người trẻ tuổi này.
"Tiểu Trần, cậu đi ra ngoài, sửa sang lại văn bản tài liệu ngày hôm qua tôi vừa phê."
Tôn Thanh Vân hướng Trần Bình phất phất tay áo, Trần Bình biết rõ Tôn Thanh Vân có chuyện quan trọng muốn trao đổi cùng Dương Tử Hiên, cố ý đuổi hắn đi, việc này càng làm gia tăng sâu sắc hoài nghi trong lòng Trần Bình.
Bình thường cho dù là chuyện rất quan trọng Tôn Thanh Vân cũng sẽ không đuổi hắn đi, nhưng Dương Tử Hiên này vừa đến lần thứ nhất, đã đuổi hắn đi, xem ra Dương Tử Hiên này trong lòng Thanh Vân bí thư thật đúng là rất quan trọng!
Trần Bình có chút ghen ghét hâm mộ liếc nhìn Dương Tử Hiên, trong chớp mắt liền đi ra ngoài, thuận tay khép cửa lại, trong nội tâm âm thầm cân nhắc, chẳng lẽ người trẻ tuổi này dĩ nhiên là một tay Thanh Vân bí thư nhổ lên?
"Sự tình An Thuyền có đột phá gì trọng đại, đúng không?" Tôn Thanh Vân dựa lưng vào ghế, chậm rãi nói.
Dương Tử Hiên không hề ướt át bẩn thỉu, trực tiếp đưa túi văn kiện trong tay tới trước mặt Tôn Thanh Vân, nói: "Bí thư, ngài xem là hiểu, đây là bản thảo trước khi Đường Lập qua đời hai tháng, bên trong có một vài căn cứ mấu chốt chính xác và lời chứng, con gái Đường Lập, Đường Ung Dung giấu kỹ nó, vài ngày trước đã vụng trộm lấy ra cho chúng tôi."
Không ít quan viên đến trước mặt Tôn Thanh Vân, phó bí thư phân công chuyên trách quản lý đảng này, hoặc là chân tay có chút luống cuống, hoặc là nói không lên lời, hoặc là tìm lời vỗ mông ngựa tâng bốc Tôn Thanh Vân một hồi, rất ít người như Dương Tử Hiên, gọn gàng dứt khoát nói về công tác như vậy, đã lưu cho Tôn Thanh Vân một ấn tượng không tệ.
Tôn Thanh Vân đeo kính lão lên, đọc qua một lần, sau đó mới chậm rãi nói: "Cái này, cậu đã đưa cho đồng chí Trương Luân nhìn qua chưa?"
Vấn đề này có chút khó khăn rồi, Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút, nói rất chi tiết: "Nhìn rồi, nhưng ông ta bảo tôi đưa tới cho ngài qua xem qua."
"Hiện tại các cậu bắt được cái bản thảo này là vật chứng, nhưng vẫn không thể triệt để chứng minh Đường Lập tử vong có quan hệ đến một ít cán bộ thị ủy An Thuyền, còn cần chứng nhận và khẩu cung của một số người."
Tôn Thanh Vân híp mắt lại, giọng nói từ từ: "Vậy cậu cứ thương lượng trước với đồng chí Trương Luân, đợi bắt được vật chứng nhân chứng, về sau lại đến báo cáo cho tôi."
Nếu như không phải khiếp sợ uy thế của Tôn Thanh Vân, Dương Tử Hiên đã không nhịn được mà hung hăng mắng một câu: "Cáo già!"
Hai lão hồ ly đẩy việc cho nhau, Trương Luân giao cho Tôn Thanh Vân, Tôn Thanh Vân lại đẩy trở lại cho Trương Luân, đáng thương chỉ là Dương Tử Hiên thôi!
Cao tầng đẩy việc cho nhau, làm chân chạy đúng là Dương Tử Hiên, loại cán bộ tầng giữa này!
Đơn giản chính là hiện tại không đầy đủ chứng cớ, những cáo già này, ai cũng không muốn xuất thủ trước, để đám người Trang Đạo Hiền này ghi hận.
Ai làm ra chỉ thị phê trước, người đó sẽ phải trở thành tử địch của phái bản địa, mấu chốt là chứng cớ không đầy đủ, không loại trừ khả năng phái bản địa có thể lật bàn, cho nên những cáo già này, ai cũng không chịu nhả ra chỉ thị trước, để cho Dương Tử Hiên buông tay buông chân đi điều tra!
Trần Bình nhìn thấy thần sắc Dương Tử Hiên có chút buồn bực từ văn phòng Tôn Thanh Vân đi ra, vội vàng chạy đến nghênh đón chào hỏi.
Dương Tử Hiên lại không chú ý đến việc Trần Bình đón chào, vẫn còn suy nghĩ về thái độ mơ hồ của hai lão hồ ly này.
Xem ra vẫn phải tiếp tục bắt được căn cứ chính xác trực tiếp theo, những này cáo già mới sẽ ra tay !
Chỉ là, Dương Tử Hiên cũng nhìn ra một chút, tuy những cáo già này không biểu lộ thái độ ủng hộ hắn buông tay buông chân đi thăm dò, nhưng ít cũng nhất ám chỉ là không biết thiết kế chướng ngại đến việc điều tra của hắn.
"Lão đệ, làm sao vậy?" Thẳng đến khi Trần Bình vỗ bờ vai của Dương Tử Hiên, hắn mới tỉnh lại, hàn huyên vài câu.
Trần Bình thay đổi thái độ kiêu căng trầm mặc ít nói trước kia, xưng huynh gọi đệ cùng Dương Tử Hiên, còn lưu lại điện thoại cho nhau, mới thả Dương Tử Hiên đi.
...
Đại viện thị ủy thành phố An Thuyền nằm trên sườn núi, từ cửa sổ có thể bao quát toàn thành phố, nghe nói lúc trước người chủ trì xây dựng cũng nhìn trúng khí tượng phong thuỷ tại đây kỳ dị, mới lựa chọn đào móng ở chỗ này, xây thị ủy An Thuyền thành một nơi hùng cứ trên sườn núi.
Đường Đại Minh cũng cực kỳ tín nhiệm học thuyết phong thuỷ, trước khi Đường Đại Minh quật khởi, trong quá tiến lên đó đã làm không ít sự tình thiếu đạo đức.
Gần đây mọi việc không thuận lợi, lại làm cho Đường Đại Minh nổi lên lòng nghi ngờ, có phải là phong thuỷ phần mộ tổ tiên nhà mình xảy ra vấn đề hay không, cho nên hôm nay đặc biệt mời một thầy địa lý đến nhìn một chút, vừa tiễn bước ông thầy địa lý, Mai Tụng liền xoay người đi vào.
"Bí thư, lần này là mời đại sư phong thuỷ từ nơi nào đến?" Mai Tụng cười cười hỏi.
Đường Đại Minh rút thuốc ra nói: "Tỉnh Nam Tô."
Mai Tụng không tiếp tục hỏi kỹ, nói: "Gần đây An Thuyền chúng ta tương đối thanh tịnh, mấy ngày hôm trước, trung đoàn trinh sát hình sự phòng công an tỉnh xấu hổ mà về, về sau, tổ điều tra luôn trốn ở trong nhà khách, không biết đang mưu đồ bí mật cái gì, dường như là đang bình tĩnh trước bão táp."
Đường Đại Minh gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, mấy ngày nay mí mắt tôi nhảy nhảy, tâm thần có chút không tập trung."
"Đúng rồi, dường như mấy ngày nay không nhìn thấy Dễ Hoán Hoa kia chạy tới chỗ tôi xin xỏ." Đường Đại Minh chợt nhớ tới cái gì đó.
"Bình thường người này đều đi qua xin xỏ tôi, nhờ tôi ra mặt bảo chính phủ thành phố đảm bảo cho cửa hàng điện gia dụng An Thuyền kia, vay tiền từ ngân hàng đến."
Đường Đại Minh nghi hoặc nói: "Cửa hàng điện gia dụng An Thuyền được Dễ Hoán Hoa nhận thầu, về sau, ngoại trừ mấy tháng đầu buôn bán lời không ít ra, vẫn luôn rơi vào trạng thái lỗ lã!”
“Mấy tháng này lỗ đến phát sợ, một mực đều đến tìm chúng ta, lúc trước hắn chịu đáp ứng giúp chúng ta kéo Trịnh Mộc Đa xuống nước, cũng là tôi cho hắn mấy chỗ tốt, đáp ứng nửa năm sau sẽ rút từ ngân hàng, cho hắn vay hai trăm vạn, cấp cứu hắn, trong khoảng thời gian này một mực đều lải nhải với tôi, mấy ngày nay lại không thấy hắn đâu..."
Đường Đại Minh vừa nói như vậy, Mai Tụng lập tức bắt đầu cảnh giác, nói: "Đây chính là một nhân chứng mấu chốt, chúng ta đều không để ý đến, đáng nhẽ nên sớm âm thầm giám thị bảo vệ mới đúng!"
"Đúng vậy! Trước kia ánh mắt của chúng ta đều nhìn chằm chằm vào đám người thân của Đường Lập, lại xem nhẹ theo dõi Dễ Hoán Hoa này rồi, hiện tại anh lập tức dẫn chút ít cảnh sát y phục thường đi cửa hàng điện gia dụng An Thuyền, nhìn xem tên Dễ Hoán Hoa này đang làm cái gì!"
Mai Tụng gật gật đầu nói: "Tôi cũng có ý đó!"
...
Đường Giang Hải hôm nay đúng là đầu người ra vào mãnh liệt, người đi đến tấp nập, băng rôn cực lớn treo ở chính giữa cửa lớn cửa hàng điện gia dụng Bất Dương Mai "điều hòa giá đặc biệt, chỉ cần 688 đồng, điều hòa giá cao sẽ về nhà!"
Loại hoạt động giá đặc biệt gấp rút tiêu thụ này ở đời sau đúng là cực kỳ thông thường, nhưng tại thập niên 90, vẫn chưa có hệ thống thúc đẩy tiêu thụ hoàn thiện, lại là thủ đoạn dị thường mới lạ, sáng ý tự nhiên là tới từ Dương Tử Hiên.
Từ Minh đứng ở bên người Dương Tử Hiên, nhìn một bên mặt Dương Tử Hiên, trong nội tâm bỗng nhiên hiện lên cảm giác trước mặt là một ngọn núi cao ngất, dường như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay người trẻ tuổi này.
Chỉ dùng hơn mười bộ điều hòa giá đặc biệt, có thể đưa tới lưu lượng khách cực lớn, thuận tiện để cho Bất Dương Mai làm ra một cuộc quảng cáo tuyệt diệu, phạm vi rộng lớn, loại quảng cáo tuyên truyền truyền miệng này so với quảng cáo oanh tạc trên báo chí thật sự là tốt hơn nhiều.
"Lão Từ, phương diện cung cấp hàng có vấn đề gì không?" Dương Tử Hiên quay đầu hỏi.
Hiện tại Từ Minh kiêm rất nhiều chức, đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, tại điện gia dụng Bất Dương Mai cũng đảm nhiệm phó tổng quản lý, phải chịu trách nhiệm việc cung cấp hàng.
"Hiện tại cung cấp hàng chủ yếu là Xuân Lan La Phù điều hòa, Cách Lực cũng có một bộ phận..."
Từ Minh vừa cười vừa nói: "Chúng tôi từ lúc vừa mới bắt đầu đã kiên trì hợp tác với nhà máy hiệu buôn, mùa tất cả những điều hòa ế hàng, hiện tại đến mùa thịnh vượng, có thể đạt được nguồn cung cấp ổn định và giá cả ưu đãi!”
“Một ít nhãn hiệu hạng hai hạng ba đều tranh cướp cung cấp hàng cho chúng ta nữa, về việc cung cấp hàng không tồn tại khả năng đứt gãy, cũng không tồn tại vấn đề thiếu vốn, cho dù xưởng yêu cầu chúng ta dùng tiền mặt trả hoá đơn nhận hàng, chúng ta cũng có đủ tiền để ứng phó."
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Trong ngắn hạn chúng ta không gặp phải đối thủ quá mạnh mẽ ở La Phù, ít nhất thì mùa hè này sẽ không đụng phải đối thủ quá mạnh mẽ, hiện tại chủ yếu là cậu đưa tay đến phương diện phục vụ sau khi bán, phối hợp với lắp đặt bảo hành sửa chữa."
Từ Minh cười cười nói: "Chuyện này thì dễ xử lý, trong những lão chiến hữu trước kia của tôi có người làm công việc bảo hành sửa chữa lắp đặt điều hòa, mấy ngày nay tôi cũng đang liên hệ cùng bọn họ, để cho bọn họ tạo thành một đoàn đội, chuyên môn phục vụ cho Bất Dương Mai chúng ta, chúng ta đem tiền trả phí tổn tương ứng, nhân số có chừng năm mươi người."
Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Những sự vụ cụ thể này, cậu hướng Tô Ban Mai báo cáo là được rồi, tôi chỉ phụ trách chỉ trỏ mà thôi."
"Gần đây mấy nhà cửa hàng nhà nước kia có làm ra động tác gì khiếu khích không?" Dương Tử Hiên chắp hai tay sau lưng, từ trong đám người chen chúc đi ra.
Từ Minh theo thật sát đằng sau Dương Tử Hiên, nói: "Không biết vì cái gì mà bọn hắn đã thu liễm rất nhiều, nhưng có lẽ vẫn đang âm thầm làm chút ít động tác, ví dụ như cố ý chửi bới Bất Dương Mai chúng ta!"
Dương Tử Hiên đương nhiên biết đây là bởi vì lần trước, các đầu lĩnh cửa hàng nhà nước âm thầm mưu đồ đâm chết Dương Tử Hiên và Tô Ban Mai không thành công, cũng biết Bất Dương Mai có chút địa vị rồi, mới thu liễm đi nhiều.
"Trong mùa hè này, sáu thành điều hòa tiêu thụ được trong Tử Kim đều từ hai cửa hàng Giang Hải và Hồng Sơn của chúng ta, bốn cửa hàng bách hóa lớn cộng tỷ lệ bình quân vẫn chưa bằng chúng ta, tôi chắc chắn những cửa hàng nhà nước này sẽ thẹn quá hoá giận, tiếp tục đến gây chuyện."
Dương Tử Hiên bình thản nói: "Mặc dù là ai, đồ ăn trong miệng bị người khác lấy ra đều là sự tình cực kỳ khó chịu, các đầu lĩnh những cửa hàng nhà nước này nhất định sẽ nghĩ biện pháp thay đổi tình thế."
"Cửa hàng nhà nước cũng như xí nghiệp nhà nước, thể chế ngày càng xơ cứng hơn, Nhậm Đoàn chắc chắn không dùng được bao lâu nữa, hắn muốn tiến hành thay đổi chế độ xã hội dứt khoát hẳn hoi đối với các xí nghiệp nhà nước phụ thuộc thành phố nằm trong phạm vi thành phố!”
“Nếu như những cửa hàng nhà nước này không nhanh chóng thay đổi cục diện lỗ lã hoặc doanh số lời lãi ít, chắc chắn sẽ không thoát khỏi số phận bị triệt tiêu."
Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói: "Cho nên, trong khoảng thời gian này, khẳng định bọn hắn sẽ nghĩ ra tất cả biện pháp để thu hoạch lợi ích lớn nhất, một khi thay đổi chế độ xã hội, lợi ích rất nhiều người sẽ bị xúc động, đây là cục diện những người đã được lợi ích kia không muốn nhìn thấy."
"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Chẳng phải là sẽ bị động thừa nhận vài cửa hàng quốc doanh lớn công kích sao?" Từ Minh có chút hoảng sợ hỏi.
Hắn còn nhớ rõ, lúc trước, bốn cửa hàng quốc doanh lớn liên thủ tìm đội người chấp pháp cục công thương đến, tiến hành phong tỏa đối với cửa hàng chính của Dương Ban Mai Xích.
Đoạn thời gian đó cửa hàng chính kinh doanh một ngày giảm hơn nửa, liên lụy đến mấy chi nhánh máy nhắn tin của Dương Ban Mai Xích trong thành phố Tử Kim cũng giảm lượng tiêu thụ rất lớn!
Từ Minh cực kỳ khắc sâu đối với đoạn trí nhớ này!
"Về chuyện này thì không cần lo lắng, lợi dụng tốt, đây lại là một phương hướng tuyên truyền rất tuyệt."
Dương Tử Hiên cười nói: "Cậu có thể tìm vài báo chí có sức ảnh hưởng trong tỉnh, không nhất định là tòa báo lớn, tìm phóng viên, ghi một bài về đấu tranh giữa cửa hàng dân doanh và cửa hàng nhà nước, nhất định phải xây dựng hình tượng cửa hàng dân doanh thành quần thể, cường điệu việc cửa hàng quốc doanh xa lánh và đối địch đối với cửa hàng dân doanh chúng ta."
Từ Minh nao nao, rồi lại lập tức cười to nói: "Bí thư, mưu kế này của ngài đúng là tuyệt không thể tả! Chỉ cần một bài văn vẻ như vậy đưa ra, chỉ sợ đầu mâu dân chúng dư luận sẽ lập tức nhắm ngay vào những cửa hàng quốc doanh kia, để cho chúng ta làm ra một cuộc quảng cáo chính diện!"
"Cái này mới là một thôi, có áp lực dư luận, những cửa hàng quốc doanh kia cũng không dám ra tiếp tục gọi đội chấp pháp công thương đến cấm chúng ta, nếu không, bọn hắn sẽ lập tức trở thành cái bia để cho mọi người chỉ trích!" Dương Tử Hiên cười cười.
"Trong khoảng thời gian này, cậu tạm thời phụ trách khối tuyên truyền thị trường và phục vụ sau khi bán!”
“Hiện tại công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích, điện gia dụng Bất Dương Mai, điện tử Dương Ban Mai Xích, kết cấu tài vụ đều rất hỗn loạn, điện gia dụng Bất Dương Mai còn khá tốt, chỉ có hai cửa hàng, tài vụ sẽ không quá hỗn loạn!”
“Nhưng điện tử Dương Ban Mai Xích ở phạm vi toàn bộ tỉnh đều có chi nhánh và nghiệp vụ máy nhắn tin, hiện tại thậm chí đã mở rộng đến bên ngoài tỉnh rồi, tài vụ cực kỳ hỗn loạn!”
“Tào Mỹ làm không xuể, phải có một người chuyên nghiệp tới nắm bắt khối quản lý tài vụ này, tài vụ rõ ràng rồi, chúng ta mới có thể đúng bệnh hạ thuốc, khống chế các thành phẩm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.