Chương 22
Thập Nhất Nguyệt Thập Tứ
31/08/2021
Bị người khác làm trò trước mặt nói mình chỉ là kẻ được bao nuôi, bé cưng nhà hắn chịu ấm ức còn lo sợ hắn không vui nên chủ động nhận sai chịu phạt, Bánh bao sữa ngoan đến mức khiến Kim chủ đau lòng không chịu nổi.
Kim chủ đã tận mắt nhìn thấy bé cưng nhà mình uy hiếp người khác, cũng từng nghe sự tích cậu dám giận dỗi cả sếp lớn công ty.
Thế mà chỉ vì muốn được mình yêu thích nhiều hơn một chút mà bé cưng mới hạ mình ngoan ngoan trước hắn như vậy.
Cõi lòng Kim chủ đã mềm nhũn hết cả, chỉ muốn một lòng dỗ dành người ta thôi.
Hắn ôm cậu, giọng nói dịu dàng hết sức: "Trong lòng ấm ức sao không nói với anh?”
Bánh bao sữa suy nghĩ một lát mới đáp: “Cũng không quá đáng lắm, đúng là ban đầu ngài bao nuôi em mà.”
Cậu níu góc áo Kim chủ, hỏi nhỏ xíu: "Ngài... Ngài thích em vì điều gì thế ạ?"
Tự cậu nói ra Kim chủ thích mình nên có hơi ngại ngùng, nói xong hai má đỏ bừng cúi đầu không dám nhìn thẳng người ta.
Có ai ôm bạn trai nhỏ đáng yêu mê người như vậy trong lòng mà nhịn được không bắt nạt đây?
Kim chủ quên hẳn ý định dỗ người của mình ban nãy: "Ôm thích này, hôn cũng thích nữa."
Rồi xong, đến cả vành tai và cổ Bánh bao sữa cũng đỏ rực.
Cậu xấu hổ léo nhéo trong lòng: A a a a sao Kỳ Thâm chơi lưu manh mà cũng đẹp trai quá vậy!
Kim chủ đùa giỡn lưu manh xong lập tức khôi phục vẻ đạo mạo đứng đắn. Hắn hôn hôn tóc cậu, mặc kệ người đang trốn trong ngực mình không dám ló ra, chỉ với mấy câu ngắn gọn đã nói rõ ràng mọi chuyện.
Sau đó cười cười: “Ngay từ đầu đúng là anh có tâm tư khác, nhưng anh suy nghĩ không chu toàn, người tính không bằng trời tính* bị tiểu tặc em đây trộm mất tim rồi.”
Bánh bao sữa nghe thế thì ngưng cả thở.
Rõ ràng đã từng nghe lời thổ lộ rõ ràng hơn thế nhiều lần, nhưng nghe Kim chủ nói vậy vẫn không nhịn được trái tim đập loạn nhịp.
Thật là…
Quá thích anh ấy rồi.
Bánh bao sữa hơi xấu hổ nhưng vẫn hơi cố chấp nói: “Em đã trộm mất rồi là không còn nữa đâu.”
Kim chủ cười, giọng nói lại càng dịu dàng hơn: “Phải trả lại.”
Hắn hôn trán cậu: “Em phải mang trái tim em trao lại cho anh.”
Bánh bao sữa chìm đắm trong sự dịu dàng ấy không nỡ thoát ra, cậu không còn khống chế nổi nhịp tim mình nữa. Cả cõi lòng ấm áp ngọt lịm.
Cậu ôm chặt eo Kim chủ: “Đã cho rồi.”
Sau đó lại tự bổ sung trong lòng: “Cho từ rất lâu.”
Kim chủ ôm lấy người chậm rãi hôn từ trán xuống đến môi, từ hôn dịu dàng mơn trớn dần dần trở thành mãnh liệt triền miên. Hai người hôn nhau đắm đuối, trao đổi hô hấp, trao đổi nước bọt, cũng trao đổi tấm chân tình nóng bỏng cho nhau.
Tên tiểu nhân ti tiện kia chẳng mảy may lay động gì được đến tình cảm hai người.
Bạn trai nhỏ muốn ngủ trễ nên Kim chủ mang ra một tấm chăn mỏng, ôm lấy cậu cùng quấn chăn xem TV.
Đêm giao thừa đa số các kênh truyền hình đều chiếu tiệc đón tất niên.
Kim chủ đã đến đây để cùng bạn trai nhỏ đón năm mới vậy nên việc chọn kênh cũng được toàn quyền giao cho cậu.
Bánh bao sữa được dỗ dành thoải mái, được Kim chủ ôm vào lòng nằm trong vòng tay vững chãi của hắn, cuối cùng cậu cũng giải phóng bản thân không cần phải câu nệ e dè từng chút một.
Bánh bao sữa cầm điều khiển tỉ mẩn chọn một lúc lâu mới tìm được chương trình để xem.
Gameshow và phim truyền hình cậu đều đã quay rồi. Đặc biệt gần đây cân nhắc kịch bản nhiều nên hơi có bệnh nghề nghiệp, thấy chương trình nào cũng phải phân tích hình ảnh một lượt, vậy nên mới chọn cái này.
Lúc đầu cậu còn cố nhịn không dám cười lớn, sau khi nghe Kim chủ cười ra tiếng cuối cùng Bánh bao sữa cũng không nhịn được, cười nghiêng cười ngả.
Lực chú ý của Kim chủ vốn không hề đặt ở TV.
Xem TV chẳng thú vị bằng một góc bạn trai hắn.
Khóe môi Kim chủ cong cong, bạn trai nhỏ cuối cùng cũng được dỗ dành dám thả lỏng bản thân rồi.
Bé con hình như hơi sợ hắn, phải cưng chiều dung túng cậu một thời gian nữa thì mới dần dám nghịch ngợm chơi xấu một cách tự nhiên.
Mãi đến khi một tiết mục kết thúc, Bánh bao sữa mới phát hiện ra mình hơi mất kiểm soát bản thân, xấu hổ quá à.
Cậu nhìn Kim chủ: “Em… Em cười hơi lớn đúng không ạ?”
Chà, áp lực thần tượng quá nhỉ.
Kim chủ sợ cậu lại thẹn thùng, cố ý trêu: “Không sao, em lớn tiếng hơn nữa anh cũng đã nghe rồi.”
Ánh mắt hắn hơi tối đi, tay cố ý luồn vào eo cậu sờ sờ: "Lúc bị anh làm đến không chịu nổi ấy.”
Bánh bao sữa xấu hổ quá trời, mặt đỏ bừng né khỏi vòng tay Kim chủ hơi nhích người ra xa.
Nhưng lại bị kéo về: “Xem xong đi, anh đi tắm.”
Kim chủ bảo vậy Bánh bao sữa cũng không ý kiến gì, nhưng lúc xem TV một mình lại thấy chẳng có gì vui nữa.
Không muốn xem nữa.
Muốn theo vào đi tắm cơ.
Cậu lấy điện thoại lướt xem, gửi tin nhắn chúc mừng cho bạn bè đồng nghiệp, sau đó gửi mấy tấm ảnh liên hoan cho cha mẹ ý nói mình đang vui lắm không cần lo, sau nữa lại gửi tin nhắn cho người đại diện.
Bánh bao sữa: Chị ơi, phim điện ảnh này của em mà nổi chị giúp em một việc được không?
Người đại diện đầy cảnh giác: Em muốn làm gì?
Bánh bao sữa: Giành tài nguyên.
Dám nói Kỳ Thâm là tiểu nhân đê tiện, tiêu diệt nó!
Kim chủ biết bạn trai nhỏ chỉ muốn dính mình vậy nên tắm rất nhanh, vừa ra tới là ôm Bánh bao sữa hôn hôn trán cậu hối đi tắm rửa.
Kim chủ lấy điện thoại xem tin nhắn, đối tác và bạn bè đều chưa thấy ai trả lời, thôi thì xem tin của trợ lý đã vậy.
Trợ lý xui xẻo, trước tết một ngày còn phải hăng hái chiến đấu ở tuyến đầu, cuối cùng cũng điều tra được kẻ đầu têu đi rêu rao chuyện Bánh bao sữa bị bao nuôi.
Trợ lý: Vị diễn viên hạng A• ở công ty của cậu Thời cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp, nên mới ra ngoài đồn đại lung tung.
Kim chủ: Tên đó và cậu diễn viên của công ty anh tôi° có quan hệ gì không?
Trợ lý: Có, có người chụp được bọn họ cùng nhau đi quán bar và nhà hàng.
Kim chủ: Anh em tốt dùng chung tài nguyên sao? Hợp đồng mấy hôm trước giành được đưa cho vị diễn viên hạng A kia đi.
Châm ngòi ly gián ai không châm, dám nói bạn trai hắn bị bao nuôi à, để bố mày dạy cách làm người con nhé!
*Gốc là 马失前蹄: mã thất tiền đề nghĩa là ngựa mất móng trước ý nói vấp ngã, phạm sai lầm.
• Gốc là "Nhất ca" ý chỉ một nghệ sĩ hàng đầu trong một công ty, tui gọi cậu ấy là "diễn viên hạng A" (hạng A ở công ty thụ thôi) để phân biệt với "Ngôi sao mới nổi" là chính là (°) trên kia: diễn viên được anh của Kim chủ nâng đỡ.
Hết chương 22
Kim chủ đã tận mắt nhìn thấy bé cưng nhà mình uy hiếp người khác, cũng từng nghe sự tích cậu dám giận dỗi cả sếp lớn công ty.
Thế mà chỉ vì muốn được mình yêu thích nhiều hơn một chút mà bé cưng mới hạ mình ngoan ngoan trước hắn như vậy.
Cõi lòng Kim chủ đã mềm nhũn hết cả, chỉ muốn một lòng dỗ dành người ta thôi.
Hắn ôm cậu, giọng nói dịu dàng hết sức: "Trong lòng ấm ức sao không nói với anh?”
Bánh bao sữa suy nghĩ một lát mới đáp: “Cũng không quá đáng lắm, đúng là ban đầu ngài bao nuôi em mà.”
Cậu níu góc áo Kim chủ, hỏi nhỏ xíu: "Ngài... Ngài thích em vì điều gì thế ạ?"
Tự cậu nói ra Kim chủ thích mình nên có hơi ngại ngùng, nói xong hai má đỏ bừng cúi đầu không dám nhìn thẳng người ta.
Có ai ôm bạn trai nhỏ đáng yêu mê người như vậy trong lòng mà nhịn được không bắt nạt đây?
Kim chủ quên hẳn ý định dỗ người của mình ban nãy: "Ôm thích này, hôn cũng thích nữa."
Rồi xong, đến cả vành tai và cổ Bánh bao sữa cũng đỏ rực.
Cậu xấu hổ léo nhéo trong lòng: A a a a sao Kỳ Thâm chơi lưu manh mà cũng đẹp trai quá vậy!
Kim chủ đùa giỡn lưu manh xong lập tức khôi phục vẻ đạo mạo đứng đắn. Hắn hôn hôn tóc cậu, mặc kệ người đang trốn trong ngực mình không dám ló ra, chỉ với mấy câu ngắn gọn đã nói rõ ràng mọi chuyện.
Sau đó cười cười: “Ngay từ đầu đúng là anh có tâm tư khác, nhưng anh suy nghĩ không chu toàn, người tính không bằng trời tính* bị tiểu tặc em đây trộm mất tim rồi.”
Bánh bao sữa nghe thế thì ngưng cả thở.
Rõ ràng đã từng nghe lời thổ lộ rõ ràng hơn thế nhiều lần, nhưng nghe Kim chủ nói vậy vẫn không nhịn được trái tim đập loạn nhịp.
Thật là…
Quá thích anh ấy rồi.
Bánh bao sữa hơi xấu hổ nhưng vẫn hơi cố chấp nói: “Em đã trộm mất rồi là không còn nữa đâu.”
Kim chủ cười, giọng nói lại càng dịu dàng hơn: “Phải trả lại.”
Hắn hôn trán cậu: “Em phải mang trái tim em trao lại cho anh.”
Bánh bao sữa chìm đắm trong sự dịu dàng ấy không nỡ thoát ra, cậu không còn khống chế nổi nhịp tim mình nữa. Cả cõi lòng ấm áp ngọt lịm.
Cậu ôm chặt eo Kim chủ: “Đã cho rồi.”
Sau đó lại tự bổ sung trong lòng: “Cho từ rất lâu.”
Kim chủ ôm lấy người chậm rãi hôn từ trán xuống đến môi, từ hôn dịu dàng mơn trớn dần dần trở thành mãnh liệt triền miên. Hai người hôn nhau đắm đuối, trao đổi hô hấp, trao đổi nước bọt, cũng trao đổi tấm chân tình nóng bỏng cho nhau.
Tên tiểu nhân ti tiện kia chẳng mảy may lay động gì được đến tình cảm hai người.
Bạn trai nhỏ muốn ngủ trễ nên Kim chủ mang ra một tấm chăn mỏng, ôm lấy cậu cùng quấn chăn xem TV.
Đêm giao thừa đa số các kênh truyền hình đều chiếu tiệc đón tất niên.
Kim chủ đã đến đây để cùng bạn trai nhỏ đón năm mới vậy nên việc chọn kênh cũng được toàn quyền giao cho cậu.
Bánh bao sữa được dỗ dành thoải mái, được Kim chủ ôm vào lòng nằm trong vòng tay vững chãi của hắn, cuối cùng cậu cũng giải phóng bản thân không cần phải câu nệ e dè từng chút một.
Bánh bao sữa cầm điều khiển tỉ mẩn chọn một lúc lâu mới tìm được chương trình để xem.
Gameshow và phim truyền hình cậu đều đã quay rồi. Đặc biệt gần đây cân nhắc kịch bản nhiều nên hơi có bệnh nghề nghiệp, thấy chương trình nào cũng phải phân tích hình ảnh một lượt, vậy nên mới chọn cái này.
Lúc đầu cậu còn cố nhịn không dám cười lớn, sau khi nghe Kim chủ cười ra tiếng cuối cùng Bánh bao sữa cũng không nhịn được, cười nghiêng cười ngả.
Lực chú ý của Kim chủ vốn không hề đặt ở TV.
Xem TV chẳng thú vị bằng một góc bạn trai hắn.
Khóe môi Kim chủ cong cong, bạn trai nhỏ cuối cùng cũng được dỗ dành dám thả lỏng bản thân rồi.
Bé con hình như hơi sợ hắn, phải cưng chiều dung túng cậu một thời gian nữa thì mới dần dám nghịch ngợm chơi xấu một cách tự nhiên.
Mãi đến khi một tiết mục kết thúc, Bánh bao sữa mới phát hiện ra mình hơi mất kiểm soát bản thân, xấu hổ quá à.
Cậu nhìn Kim chủ: “Em… Em cười hơi lớn đúng không ạ?”
Chà, áp lực thần tượng quá nhỉ.
Kim chủ sợ cậu lại thẹn thùng, cố ý trêu: “Không sao, em lớn tiếng hơn nữa anh cũng đã nghe rồi.”
Ánh mắt hắn hơi tối đi, tay cố ý luồn vào eo cậu sờ sờ: "Lúc bị anh làm đến không chịu nổi ấy.”
Bánh bao sữa xấu hổ quá trời, mặt đỏ bừng né khỏi vòng tay Kim chủ hơi nhích người ra xa.
Nhưng lại bị kéo về: “Xem xong đi, anh đi tắm.”
Kim chủ bảo vậy Bánh bao sữa cũng không ý kiến gì, nhưng lúc xem TV một mình lại thấy chẳng có gì vui nữa.
Không muốn xem nữa.
Muốn theo vào đi tắm cơ.
Cậu lấy điện thoại lướt xem, gửi tin nhắn chúc mừng cho bạn bè đồng nghiệp, sau đó gửi mấy tấm ảnh liên hoan cho cha mẹ ý nói mình đang vui lắm không cần lo, sau nữa lại gửi tin nhắn cho người đại diện.
Bánh bao sữa: Chị ơi, phim điện ảnh này của em mà nổi chị giúp em một việc được không?
Người đại diện đầy cảnh giác: Em muốn làm gì?
Bánh bao sữa: Giành tài nguyên.
Dám nói Kỳ Thâm là tiểu nhân đê tiện, tiêu diệt nó!
Kim chủ biết bạn trai nhỏ chỉ muốn dính mình vậy nên tắm rất nhanh, vừa ra tới là ôm Bánh bao sữa hôn hôn trán cậu hối đi tắm rửa.
Kim chủ lấy điện thoại xem tin nhắn, đối tác và bạn bè đều chưa thấy ai trả lời, thôi thì xem tin của trợ lý đã vậy.
Trợ lý xui xẻo, trước tết một ngày còn phải hăng hái chiến đấu ở tuyến đầu, cuối cùng cũng điều tra được kẻ đầu têu đi rêu rao chuyện Bánh bao sữa bị bao nuôi.
Trợ lý: Vị diễn viên hạng A• ở công ty của cậu Thời cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp, nên mới ra ngoài đồn đại lung tung.
Kim chủ: Tên đó và cậu diễn viên của công ty anh tôi° có quan hệ gì không?
Trợ lý: Có, có người chụp được bọn họ cùng nhau đi quán bar và nhà hàng.
Kim chủ: Anh em tốt dùng chung tài nguyên sao? Hợp đồng mấy hôm trước giành được đưa cho vị diễn viên hạng A kia đi.
Châm ngòi ly gián ai không châm, dám nói bạn trai hắn bị bao nuôi à, để bố mày dạy cách làm người con nhé!
*Gốc là 马失前蹄: mã thất tiền đề nghĩa là ngựa mất móng trước ý nói vấp ngã, phạm sai lầm.
• Gốc là "Nhất ca" ý chỉ một nghệ sĩ hàng đầu trong một công ty, tui gọi cậu ấy là "diễn viên hạng A" (hạng A ở công ty thụ thôi) để phân biệt với "Ngôi sao mới nổi" là chính là (°) trên kia: diễn viên được anh của Kim chủ nâng đỡ.
Hết chương 22
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.