Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 280: Ba người đàn bà thành cái chợ

Khốc Lạp Đóa Đóa

27/08/2015

Lâm Tử Lam không khỏi suy tư, nhìn Hi Hi, “Con xác định là như vậy? Mà không phải Mặc lão đồng ý điều kiện gì. . . . . . ?”

Thật cảm thấy, mẹ hắn quá mức thông minh, luôn là một câu đã nghĩ ra , nghĩ lừa gạt một chút cũng khó khăn.

Chỉ là chuyện này thật không thể để cho mẹ biết a!

Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam, chu miệng, “Làm sao sẽ, mẹ con đây còn nhỏ, đáng yêu như thế, Mặc lão có thể đồng ý điều kiện gì của con ?”

Còn nhỏ, đáng yêu, nhưng làm việc, cũng không phải là người bình thường cũng có thể làm được .

Lâm Tử Lam nhìn, quan sát vẻ mặt của con trai, “Mặc lão không biết thân phận thật của con chứ?”

Hi Hi lập tức lắc đầu, “Con tuyệt đối chưa nói cho hắn biết!”

Lâm Tử Lam lúc này mới nhẹ nhàng gật đầu ,bây giờ suy nghĩ một chút, Mặc lão thật đúng là một người phức tạp làm cho người ta không hiểu nổi.

Hi Hi thấy mẹ không truy cứu nữa, mới nhẹ nhàng thở ra, cũng may, hoàn hảo!

“Thật ra thì, mẹ, con cảm thấy được Mặc lão, không giống như người lãnh khốc như vậy, hơn nữa miệng cứng lòng mềm!” Hi Hi nói.

Lâm Tử Lam cau mày, liếc nhìn Hi Hi, “Thật không?”

Haiz , “Mẹ, người biết con hôm nay bằng cách nào trở về không?”

“Cách nào trở về?”

“Mặc lão nói tài xế lái xe đưa con về!” Hi Hi nói.

Lâm Tử Lam không nói nên lời.

Mặt lại cười vui vẻ.

Hơi ngạc nhiên, Lâm Tử Lam nhìn hắn, “Con chắc chắn chứ?”

“Dĩ nhiên, mặc dù hắn rất kỳ cục, mở miệng chính là để cho con lăn qua lăn lại , nhưng mà con lại cảm giác Mặc lão đối với con có ý tứ!” Hi Hi che miệng cười nói.

Có ý tứ. . . . . .

Lâm Tử Lam nhìn.

Chạm đến ánh mắt của mẹ, ý thức được mình dùng sai từ rồi, Hi Hi sửa lại, “Chính xác thì, Mặc lão giống như, thật thích con đấy!” Cười nói nói.

Lâm Tử Lam “. . . . . ....”

Có phải không?

Mặc lão thật thích hay sao?

Lâm Tử Lam nghĩ không ra, Mặc lão rốt cuộc nghĩ như thế nào.

Nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác, Hi Hi mặt cười thật vui vẻ, Lâm Tử Lam cũng chỉ có thể nghĩ vậy thôi.

Cùng Lâm Tử Lam nói chuyện thật lâu, Lâm Tử Lam mới thúc giục Hi Hi đi ngủ.

“Được rồi, khuya lắm rồi, nhanh lên một chút đi ngủ!”

“Vâng, mẹ!” Đáp một tiếng.

“Ngày mai con ngoan ngoãn đi học !” Lâm Tử Lam dặn dò một tiếng.

“. . . . . . Vâng !” Bất đắc dĩ đồng ý, “Mẹ ngủ ngon!”

“Ngủ ngon!”

Ở trên mặt Lâm Từ Lam hôn một cái, sau đó liền đi về phòng ngủ.

Có chuyện gì ngày mai lại nói!

Nghĩ như vậy, Lâm Tử Lam cũng thoải mái hơn rất nhiều, sau khi rửa mặt xong , thật có cảm giác buồn ngủ rồi.

... ...... ...... ........

Hôm sau.

Lâm Tử Lam sáng sớm liền đến công ty, gần đây case hơi nhiều, Lâm Tử Lam muốn nhanh chóng đem công việc hôm qua hoàn thành xong.

Lâm Tử Lam vừa mới cầm tài liệu từ phòng tài liệu trở lại, liền thấy Diệp An Nhiên.

Lâm Tử Lam cau mày, suy nghĩ một chút, mấy ngày nay, cô không thấy qua cô ta, không nghĩ tới bây giờ đã trở lại.

Hơn nữa, Diệp An Nhiên ăn mặc rất đẹp, khóe miệng mỉm cười.

So với dáng vẻ nhu nhược ngày trước, tưởng như là hai người khác nhau.

Cố tình, hai người còn đi ngược hướng lại với nhau.

Giữa hai người đã phân rõ mọi chuyện, Lâm Tử Lam cũng không có cần thiết nữa cùng cô ta chào hỏi, cứ như vậy đi qua.

Vậy mà lúc này, Diệp An Nhiên lại gọi ở cô.

“Lâm tiểu thư. . . . . .”

Bước chân của Lâm Tử Lam ngừng lại, ngước mắt, nhìn thẳng Diệp An Nhiên, miệng gợi lên nụ cười vô cảm “Diệp tiểu thư có chuyện gì không?”

Diệp An Nhiên khóe miệng nâng lên nụ cười xinh đẹp, nhìn Lâm Tử Lam “Không có gì, chỉ là nghĩ muốn chúc mừng Lâm tiểu thư một chút, chúc cô cùng Mặc Thiếu Thiên thuận lợi đính hôn!” Diệp An Nhiên cười nói, lời cuối cùng đính hôn thuận lợi, cũng là thuận miệng nói ra.

Lâm Tử Lam nhìn Diệp An Nhiên, Diệp An Nhiên cười, xinh đẹp, chói mắt, nhưng lại tràn đầy ý khiêu khích.

Lâm Tử Lam cũng nhìn cô, nhàn nhạt nói hai chữ, “Cám ơn!”

“Không có gì!” Diệp An Nhiên cười nói.

Nhìn nụ cười của Diệp An Nhiên, thế nào thấy cũng không giống dáng vẻ đang chúc phúc.



Hơn nữa, coi như chúc mừng người khác, nào có ai chúc người ta thuận lợi đính hôn chứ?

Lâm Tử Lam cảm thấy, câu nói của Diệp An Nhiên có hàm ý khác, chỉ là Lâm Tử Lam rốt cuộc nghĩ không ra, Lâm Tử Lam không biết, cũng không muốn biết.

Lâm Tử Lam trực tiếp bỏ đi.

Đối mặt Diệp An Nhiên, cô thật không có gì để nói.

Nhìn Lâm Tử Lam rời đi, Diệp An Nhiên khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Lâm Tử Lam vừa đi vào phòng thiết kế, Cảnh Thần cũng vừa đi ngang qua, vừa vặn thấy tình huống của Diệp An Nhiên cùng Lâm Tử Lam.

Nhìn Lâm Tử Lam, Cảnh Thần nhíu mày, “Cô ta mới vừa rồi đã nói gì với cậu?”

“Chúc tớ cùng Mặc Thiếu Thiên, đính hôn thuận lợi!” Lâm Tử Lam nói.

Cảnh thần sững sờ, ngạc nhiên nói, “Cô ta là cố ý khiêu khích !” Lời này, thế nào cũng nghe không giống như là đang chúc phúc .

Lâm Tử Lam cười một tiếng, không có nghiêm túc.

“Chuyện đến này bước, cô ta lại vẫn chưa từ bỏ ý định, tớ coi như là phục cô ta!” Cảnh Thần không nhịn được châm chọc một câu.

Lâm Tử Lam cười một tiếng, “Nếu là cậu thì thế nào!” muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó.

Nếu nói là tình địch, Lâm Tử Lam thật vẫn không có đem Diệp An Nhiên để ở trong mắt.

Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam “Lâm tiểu thư thật bãn lĩnh hơn người, quả thật không có chút nào sợ a!” Cảnh Thần từ chối nói.

Lâm Tử Lam nhíu mày, “Thành thật mà nói, tớ thật đúng không có đem cô ta để ở trong mắt!” Lâm Tử Lam nói rất chân thành.

Cảnh Thần nhìn bộ dạng của Lâm Tử Lam, cô rất ít khi ở sau lưng nói người khác, cho dù cùng Lâm Tử Lam làm việc lâu như vậy, Lâm Tử Lam cũng không có ở sau lưng Diệp An Nhiên nói qua chuyện gì, hôm nay chợt nói như thế, Cảnh Thần cảm thấy nàng vô cùng dễ thương.

“Lâm tiểu thư, tớ yêu chết lời này của cậu rồi, đầy khí phách! !” Cảnh Thần vỗ bàn một cái cười nói.

Lâm Tử Lam cười nói, “Cảnh tiểu thư, giữ hình tượng! !”

^... ...... ........

Bên trong phòng làm việc của Mặc Thiếu Thiên.

Diệp An Nhiên đứng trước cửa phòng, gõ cửa.

“Vào đi!” giọng trầm thấp của Mặc Thiếu Thiên bên trong vọng ra.

Diệp An Nhiên hít vào một hơi thật sâu, đi vào.

Mặc Thiếu Thiên ngước mắt, liền thấy Diệp An Nhiên.

Hôm nay Diệp An Nhiên mặc chiếc váy màu hồng, hơn nữa, cố ý trang điểm, xem ra, hiện lên vẻ xinh đẹp, hấp dẫn.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An Nhiên, Diệp An Nhiên rất ít ăn mặc như vậy, hôm nay dường như, một loại quyến rũ không nói nên lời.

Làm cho người ta cảm giác rất muốn nhìn.

Nhưng nhìn đã lâu, vẫn cảm thấy lúc trước Diệp An Nhiên xinh đẹp, mặc trang phục như vậy, quá mức xinh đẹp rồi.

“Thiếu Thiên. . . . . .” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu thiên, nhẹ nhàng gọi.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An Nhiên, cũng không có bao nhiêu tâm tình, ngược lại hỏi một câu, “Trở lại?”

Diệp An Nhiên gật đầu một cái.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An Nhiên, cũng không có bởi vì chuyện đêm đó, mà cảm thấy bối rối chút nào.

“Trở lại làm tốt công việc!” Mặc Thiếu Thiên nhìn nàng nói. Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên, sau đó gật đầu một cái.

Suy nghĩ một chút, Diệp An Nhiên mở miệng, nhìn Mặc Thiếu thiên, “Thiếu Thiên, thật xin lỗi. . . . . .”

Diệp An Nhiên nói xin lỗi, một sự bất ngờ, Mặc Thiếu thiên nhíu mày nhìn Diệp Ân Nhiên. “Ngày ấy, là anh không nên đối với em nói lung tung!”

Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên nói. “Đến bây giờ, em đã suy nghĩ kỹ, em. . . . . . Em chúc anh cùng Lâm tiểu thư hạnh phúc!” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên cười nhạt nói.

Nghe được lời của Diệp An Nhiên nói, Mặc Thiếu Thiên mỉm cười, hình như cũng để xuống suy nghĩ trong lòng.

“Đứa ngốc, xin cái gì lỗi!” Mặc Thiếu Thiên giọng nói cũng thả lỏng một chút.

“Trước là do em quá cố chấp, chỉ là bây giờ em đã suy nghĩ thông suốt rồi!” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên cười nhạt nhòa nói.

Nghe được Diệp An Nhiên nói đã suy nghĩ thông suốt, Mặc Thiếu Thiên cũng để xuống một chút tâm tình.”Em có thể nghĩ thông suốt là tốt rồi, em yên tâm, anh nhất định sẽ chăm sóc em thật tốt!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An nhiên nói.

Khóe miệng Diệp An Nhiên gợi lên nụ cười nhạt , sau đó gật đầu.

“Đúng rồi, Thiếu Thiên, ngày đính hôn của anh cùng Lâm tiểu thư, em có thể tham gia không?” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

Mặc Thiếu Thiên nhất thời ngạc nhiên, ngay sau đó chợt cười một tiếng, “Đứa ngốc, dĩ nhiên có thể, làm sao có thể thiếu em!”

Nghe được lời Mặc Thiếu Thiên nói, Diệp An Nhiên cười.

Sau đó, trong phòng làm việc cùng Mặc Thiếu Thiên trò chuyện một lát.

Diệp An Nhiên nhìn hắn, “Nếu như không có chuyện gì, em đi ra ngoài làm việc trước!”

“Ân!” Mặc Thiếu ngày gật đầu một cái.

Vì vậy, Diệp An Nhiên đi ra ngoài, vừa mới xoay người, Diệp An Nhiên khóe miệng, nâng lên nụ cười nham hiểm. . . . . .

Mặc Thiếu Thiên nhìn bóng lưng Diệp An Nhiên, đôi mắt âm trầm như đêm tối khẽ nheo lại, làm cho người ta xem không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì. . . . . .

... ...... .......

Những ngày này, bởi vì chuyện vội vàng đính hôn, Mặc Thiếu Thiên rất bận.

Mặc dù Lêm Tử Lam không cần quan tâm đến chuyện đính hôn, nhưng việc chọn lễ phục, khách mời yến tiệc, cô đều phải xem qua một chút.

Trên người có mấy case, Lâm Tử Lam muốn hoàn thành trước lễ đính hôn, cho nên cũng có chút bận rộn.



Mắt thấy, đầu tháng sắp đến rồi.

Trước lễ đính hôn hai ngày, Lâm Tử Lam đem công việc cuối cùng hoàn thành.

Ngày sau chính là ngày cô cùng Mặc Thiếu Thiên đính hôn, Lâm Tử Lam cuối cùng có chút thời gian nghỉ ngơi tốt.

Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam, “Sắp phải đính hôn, cậu vẫn liều mạng làm như thế, sợ Mặc tổng không nuôi nổi cậu sao?”

“Đính hôn thì như thế nào? Phụ nữ không thể kết hôn, liền từ bỏ công việc, đây là nguyên tắc!” Lâm Tử Lam nhìn Cảnh Thần nói.

Cảnh Thần chau mày, “Đây là nguyên tắc của cậu, nếu như là tớ…..tớ sẽ nghỉ ngơi thật tốt, đi Spa, để ngày mai làm một cô dâu xinh đẹp!” Cảnh Thần cười nói.

Nhìn Cảnh Thần bộ dáng mơ ước nói, Lâm Tử Lam nói, “Thật sao? Xem ra cậu đã suy nghĩ đến rồi? Vậy thì nhanh lên tranh thủ một chút !” Lâm Tử Lam nhìn Cảnh Thần như có điều suy nghĩ nói.

Nếu như không phải là Trần Mặc đã có đối tượng đính hôn Lâm Tử Lam ngược lại cảm thấy, Cảnh Thần cùng Trần Mặc rất là xứng đôi.

Chỉ là, đáng tiếc. . . . . .

Nhưng Lâm Tử Lam cũng nhìn ra được, giữa bọn họ, có trở ngại.

Nghe Lâm Tử Lam nói, Cảnh Thần ngạc nhiên một lúc, ngay sau đó chu mỏ, “Cậu lại trêu chọc tớ!”

Lâm Tử Lam cười, “Được thôi, không trêu cậu!”

“Đúng rồi, hôm nay có thời gian rãnh không? Theo tớ đi thử lễ phục!”

“Mặc tổng không có thời gian đi cùng cậu sao?” Cảnh thần nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

“Anh ấy đang bận rộn công việc công ty, còn có chuyện đính hôn, mặc dù anh ấy không tự làm việc, nhưng vậy cũng đã đủ bận rộn rồi!” Lâm Tử Lam nói.

Cảnh Thần cười một tiếng, “Vậy trả thù lao cao cho tớ đi, tớ vô cùng có thời gi¬an!” Cảnh thần hăng hái nói.

Lâm Tử Lam mỉm cười, “Buổi chiều cùng đi!”

“Được!”

Vì vậy, buổi chiều, hai người đi thử lễ phục.

Cảnh Thần đề nghị, gọi cả Từ Từ ra cùng, Cảnh Thần đối với Từ Từ, cũng là tình cảm rất tốt, hai người cùng tâm ý, lần trước liền lưu lại số điện thoại.

Đúng thời gian, ba người muốn đi dạo một chút.

Thật đúng là, ba người đàn bà thành cái chợ.

Ba người đi dạo, vĩnh viễn đều náo nhiệt như vậy.

Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần ngồi trong quán coffee chờ Từ Từ, Từ Từ nhận được điện thoại, giống như tên lửa bay tới.

Từ Từ mới từ công ty xin nghỉ chạy đến, có vẻ gấp gáp vội vã.

“Các người lần sau không cần như vậy, có thể thông báo trước một tiếng không!” Từ Từ nhìn bọn họ thở mạnh mà nói, sau đó nhìn thức uống trước mặt, không cần biết của ai, trực tiếp cầm lên uống một hơi cạn sạch.

Cảnh Thần cùng Lâm Tử Lam nhìn Từ Từ cười.

Cảnh Thần nhìn Từ Từ “Chính là cho cậu một niềm vui mừng bất ngờ!” Cảnh Thần cười nói.

Vui mừng!

Từ Từ uống xong, sau đó nhìn Cảnh Thần cùng Lâm Tử Lam, “Hai người không biết, gần đây công ty cải cách nội bộ , tớ lớn gan lớn mật mới dám xin nghỉ đấy!” Từ Từ nói.

“Bận rộn như vậy, ông chủ của cậu cũng đồng ý?” Cảnh Thần nhìn Từ Từ hỏi.

Từ Từ gật đầu.

Cảnh Thần tròng mắt sáng lên, cùng Lâm Tử Lam khẽ liếc nhìn nhau, sau đó nhìn Từ Từ, “Thôi nào, nói rõ tuyệt chiêu? Lưu manh? Làm nũng? Hay sắc dụ?” Cảnh Thần giễu cợt hỏi.

Nói đến cái này, Từ Từ liền tức giận, “Thôi đi, anh ta còn không mình bị xoay vòng vòng, bao nhiêu nữ nhân nghĩ đến gần anh ta, không phải là bị từ chức, chính là bị điều đến những nghành khác, người này, quá cao quý lãnh khốc, giống như con khổng tước kiêu ngạo, thế nào đều nói không thông! !”

“Này, anh ta không phải đã cho phép cậu?” Cảnh Thần nhíu mày hỏi.

Nói cũng đúng, Từ Từ hả ra một tiếng, “Không đồng ý tớ liền từ chức không làm nữa !”

“Cho nên đồng ý?” Cảnh Thần hỏi.

Từ Từ gật đầu.

Sau đó, ba giây im lặng, Cảnh Thần liếc mắt nhìn Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam thưởng thức đồ uống, không có phát biểu ý kiến.

Nhưng rõ ràng, có mờ ám!

Lâm Tử Lam suy đoán.”Anh ta , không phải coi trọng cậu chứ?” Cảnh Thần cười hỏi.

Nghe điều này, Từ Từ thiếu chút nữa đem đồ uống trong miệng phun ra.

“Thôi đi, người này nhìn ai cũng không thuận mắt, loại người phiên toái này, để ý tớ, tớ sợ không giữ được mạng!” Từ Từ nói, hướng về phía bọn họ châm chọc.

Không có áp lực chút nào.

Nhưng mà nghĩ đến khuôn mặt tuyệt sắc kia, liền lắc đầu một cái, gương mặt đó cùng anh ta quá không tương xứng rồi.

Lời nói của Từ Từ, khiến Cảnh Thần cùng Lâm Tử Lam đều nở nụ cười.

Từ Từ cười, khiến Cảnh Thần ghen tị.

Trước đây cô đúng là như vậy không có tim không có phổi, nhẫn tâm nhưng là bây giờ. . . . . .

Nói xong cái này, Từ Từ không tim không phổi nhìn Lâm Tử Lam, “Tử Lam sẽ phải đính hôn, không nói những chuyện này nữa, là muốn đi thử lễ phục phải hay không?” Từ Từ nhìn bọn họ nói.

Lâm Tử Lam gật đầu một cái.

“Được rồi, đi thôi, thời gi¬an không thể lãng phí!” Từ từ nói.

Vì vậy, thanh toán hóa đơn xong, Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần còn có Từ Từ liền đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook