Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 103: Cha Và Con Trai Trò Chuyện
Khốc Lạp Đóa Đóa
24/06/2015
Tử Lam được đưa vào phòng cấp cứu , Hi Hi vẫn đứng im trước cửa , bé nhìn bóng đèn đỏ đang sáng trước phòng , trong lòng khó chịu , đau xót không nói được thành lời .
Đều tại bé đã tới chậm một bước , không bảo vệ mẹ thật tốt !
Bé nên tới sớm một chút !
Nghĩ tới đây , hai tay bé nắm thật chặt thành nắm đấm .
Ngay sau đó , trên gương mặt nho nhỏ thoáng qua sát ý kiên định !
Để cho bé biết , việc này là do ai làm , bé nhất định sẽ đem bọn họ róc xương lóc thịt !!!
Để cho bọn họ sống không bằng chết !
Hi Hi thề !
Mặc Thiếu Thiên đứng ngay sau lưng Hi Hi , thân thể cao lớn đè nén cảm giác khác thường , áo sơ mi trắng của anh giờ đây cũng loang lỗ viết máu , nhìn vào có cảm giác yêu mị cực kỳ , anh cũng nhìn cánh cửa phòng cấp cứu , một khắc kia nhìn thấy Tử Lam ngã xuống trước mặt anh , anh cảm giác tim ngừng đập đầu óc trống rỗng .
Chỉ cần nghĩ đến , trên thế giới này không có Lâm Tử Lam , nữ nhân phúc hắc này , anh cảm giác toàn bộ thế giới của anh cũng mất đi ánh sáng !
Mặc Thiếu Thiên cau mày , hai quả đấm siết chặt , cả người anh cứng ngắc , trong đầu không ngừng lẩm bẩm .
Lâm Tử Lam , cô nhất định phải sống !
Chỉ cần cô có thể sống , để cho anh làm cái gì , anh đều nguyện ý !
Lần đầu tiên , anh lại có cảm giác tín nhiệm mãnh liệt !
Cũng lần đầu tiên , anh thế nhưng đối với nữ nhân có dạng ý niệm này , chỉ cần cô có thể vượt qua nguy hiểm , bất kể bắt anh làm cái gì , anh đều nguyện ý !
Lúc này , ánh mắt của anh nhìn về phía Hi Hi vẫn đang đứng đó , tất cả mọi chuyện trong đầu anh dường như được xâu kết lại thành một chuỗi .
Trong đầu anh thoáng hiện lên hình ảnh lần đầu tiên anh nhìn thấy cô , Tử Lam ở trong quán Bar uống rượu say , lên tiếng khiêu khích anh , vì vậy anh liền hung hăng trừng phạt cô ! ( biết cách trừng phạt ghê chứ ! )
Có lẽ khi đó , anh cũng đã bị cô hấp dẫn……………..
Không ngờ , ngày hôm sau sau khi anh tỉnh lại , cô liền chuồn mất , chỉ lưu lại cho anh một chiếc lắc tay làm phí trả , sau đó vừa đi chính là 7 năm !
Một lần nữa khi thấy anh , cô giống như chuột gặp phải mèo , mặc dù thoạt nhìn cô tài trí ôn hòa , nhưng trong lời nói luôn mang theo nhàn nhạt xa cách , đối với anh một mực tránh né !
Nếu không phải anh còn nhớ rõ về cô , ban đầu anh muốn diễn kịch từ từ trừng phạt cô , cũng sẽ không phát hiện cô còn có một đứa con trai………….
Hơn nữa , đứa bé của cô , dáng vấp cùng anh lại rất giống nhau !
Tất cả mọi thắc mắc của anh đều được phơi bày , nhưng anh có cảm giác không thực , giống như anh đang nằm mơ tưởng tượng ra .
Phút chốc kia nhìn thấy Hi Hi , anh quả thật khiếp sợ , anh điên mất rồi !
Việc quan trọng lúc này , anh phải trấn định lại .
Mặc Thiếu Thiên tiến tới , vươn tay muốn vỗ bã vai của Hi Hi nhưng cánh tay anh cứng ngắc giữa không trung , chậm chạp không có rơi xuống , giống như có đồ vật gì trở ngại đến anh .
Hi Hi dường như cảm ứng được , ngẩng đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên , đôi mắt kia chứa đựng ưu sầu , khiến đáy lòng Mặc Thiếu Thiên chấn động .
Anh không biết nên nói gì , vì vậy , ngồi chồm hổm xuống trước mặt của Hi Hi , nhìn bé , dùng giọng nói dịu dàng từ tính “ Con yên tâm , mẹ con không có việc gì !”
Thân thể Hi Hi cứng đờ nhìn Mặc Thiếu Thiên , cặp mắt kia chứa đầy nước mắt , con ngươi từ từ trở nên rõ ràng , bé hứng thú vì có Mặc Thiếu Thiên bên cạnh , Hi Hi cảm thấy bản thân bé bớt lo lắng !
Đúng , mẹ nhất định không có việc gì !
“Ân !” Hi Hi gật đầu , tràn đầy hy vọng , bé cùng mẹ đã trải qua 7 năm gắn bó bên nhau , mẹ nhất định sẽ không bỏ bé một mình mà ra đi ! Mẹ nhất định sẽ không chết !
Hi Hi nhìn cửa phòng cấp cứu , đôi mắt trở nên kiên định , chỉ là giữa đôi lông mày mơ hồ còn mang theo vài phần lo lắng !
Nhìn mặt của bé , Mặc Thiếu Thiên thật lâu không dời mắt nổi , hiện tại anh tuyệt đối không hoài nghi đứa bé đang đứng trước mặt không phải là con trai của anh , nếu ai có mắt , có thị lực mọi người đều có thể nhìn ra , gương mặt này cơ hồ chính là bản sau thu nhỏ của anh .
Nếu như chỉ là trùng hợp , không thể nào giống nhau tới mức như thế !
Chuyện đã xẩy ra hôm nay , khiếp sợ qua đi , đầu óc cơ trí của Mặc Thiếu Thiên tỉnh táo lại , hiện tại trong lòng anh cảm giác không nói nên lời, hình như có một bí ẩn cần anh tìm ra , không biết rõ trong lòng anh sẽ càng thêm phiền não .
“ Con , tên là gì ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bé , anh hỏi .
Hi Hi quay đầy sang nhìn Mặc Thiếu Thiên , thôi , chuyện đã không còn giấu được nữa rồi .
“ Con tên là Hi Hi !” Hi Hi nói ra tên của mình , nhìn bé như một tiểu thân sĩ , tao nhã lễ độ .
Lần đầu tiên chính thức gặp mặt , Hi Hi đương nhiên muốn thân sĩ một chút ! Lưu ại ấn tượng thật tốt với cha bé !
Hơn nữa Hi Hi rất thích Mặc Thiếu Thiên !
Thật sự , rất yêu thích !
Nguyên nhân có lẽ là máu mủ tình thân , nên Hi Hi rất yêu thích Mặc Thiếu Thiên .
Mặc dù Mặc Tử nhiều lần đều nói Mặc Thiếu Thiên biến thái , nhưng Hi Hi vẫn cứ thích , coi như cha bé thật sự biến thái , bé cũng thích !
Hi hi một mực nổ lực tác hợp mẹ cùng cha , có thể nói , bé thật sự rất hi vọng cha cùng mẹ có thể trở thành người một nhà !
Hơn nữa lần này gặp chuyện không may , Mặc Thiếu Thiên cũng ở đây , bé đối với Mặc Thiếu Thiên hảo cảm lại càng tăng lên không ít !
“ Con mấy tuổi ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bé , nhíu mày hỏi , anh còn có chút cảm giác mơ màng khó có thể trở về thực tế !
Hi Hi rất thành thật khai báo “ 7 tuổi !”
7 tuổi !
Lại là 7 tuổi !
Lúc anh biết Lâm Tử Lam có một đứa con trai , hỏi cô bé mấy tuổi , cô nói cho anh biết bé 5 tuổi !
Nữ nhân đáng chết , lại dám gạt anh !
Rất rõ ràng , cô không muốn anh biết sự tồn tại của Hi Hi !
Bởi vì Hi hi là con trai của anh !
7 tuổi !
Theo thời gian đoán , vừa đúng lúc !
Nữ nhân đáng chết , âm thầm sinh hạ đứa bé của anh không nói , hơn nữa còn không chịu nói cho anh biết , không thể tha thứ !
Mặc Thiếu Thiên cảm thấy đủ mộng ảo , chỉ trong thời gian một buổi tối , anh thế nhưng nhảy ra một đứa con trai 7 tuổi !
Nếu như không phải cảm giác đau lòng vẫn còn , anh nhất định sẽ cho rằng mình đang nằm mơ !
Chả trách nữ nhân kia , mỗi lần nhìn thấy anh đều sẽ mất hồn , anh còn tưởng rằng cô thích anh, không ngờ cũng là……
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi hi .
“ Con là con trai của ta ?” Mặc Thiếu Thiên nói , giọng nói mặc dù là đang hỏi nhưng lại rất chắc chắn !
Gương mặt đó , muốn nói không phải là con trai của hắn cũng không ai tin !
“ Con không biết , hơn nữa , Mặc tổng ngài không phải là còn có con trai sao ? Vị hôn thê của ngài vẫn còn đang nằm viện đấy !” Hi Hi nhẹ nhàng nói ra một câu .
Thật ra thì bé cũng biết , đứa bé kia có thể không phải là con của Mặc Thiếu Thiên , nhưng cũng có 50 % cơ hội là của Mặc Thiếu Thiên .
Đối với chuyện này , Hi Hi cực kỳ khó chịu !
Mặc Thiếu Thiên nhíu nhíu mày , theo bản năng phản bác “ Đứa bé kia không phải của ta !”
Chẳng biết tại sao , Mặc Thiếu Thiên không muốn làm cho Hi Hi có hiểu lầm !
“ Hả ? Thật sao ?” Hi Hi hỏi ngược lại , nhưng không thể phủ nhận , đáp án này bé cảm thấy thật hài lòng .
“ Con vẫn chưa trả lời vấn đề của ta mà ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi nhắc lại thêm lần nữa .
“ Mặc tổng , ngài có con trai hay không có chẳng lẽ ngài còn không biết sao ?” Hi Hi tiếp tục hỏi ngược lại .
Thật ra thì bé đã biết , trong lòng Mặc Thiếu Thiên nhất định là biết rõ đấy !
Bé hỏi như vậy , chỉ là muốn cầu xin một câu trả lời , để an ủi tâm hồn nhỏ bé của mình mà thôi !
“…………………………”
Nếu như không phải Lâm Tử Lam cố tình giấu diếm , anh làm sao sẽ không biết ?
Anh đã sớm phát hiện có điều gì đó không đúng , hành động của Lâm Tử Lam thật quái dị , nhưng anh lại không ngờ cô giấu diếm anh một chuyện lớn như vậy !
“ Nếu như không phải mẹ con cố ý giấu diếm , ta có thể không biết sao ?” Đến lượt Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại Hi Hi .
“…………………….”
Hi Hi im lặng .
Cha , người thông minh một đời nhất thời hồ đồ a !
Nhưng mẹ còn chưa tỉnh lại , bé không thể nói cho Mặc Thiếu Thiên biết bé chính là con của Mặc Thiếu Thiên.
Đây là bé đối với mẹ tôn trọng mến yêu !
“ Con chính là con trai của ta !” Mặc Thiếu Thiên khẳng định , không có bất kỳ hoài nghi nào .
“ Điều này , ngài phải nên hỏi mẹ con , mẹ nói phải thì là phải , ngược lại , mẹ nói không phải thì là không phải !” Hi Hi gằn từng chữ nói với Mặc Thiếu Thiên .
Mặc Thiếu Thiên cau mày .
Hi Hi lại mở miệng “ Mẹ sinh ra con , nuôi con thành người , vì con , mẹ thiếu chút nữa bỏ mạng rồi , đối với con mà nói , mẹ chính là tất cả , cho nên mẹ nói người nào là cha con thì đúng là người đó !” Giọng nói Hi Hi kiên định , không có chút nào do dự .
Thật ra , vào giờ phút này , bé cũng không xác định Mặc Thiếu Thiên có thích bé hay không nữa !
Có muốn tiếp nhận sự hiện hữu của bé không!
Đối với thái độ của Mặc Thiếu Thiên , bé đoán không được !
Mặc dù Hi Hi thật sự rất yêu thích Mặc Thiếu Thiên , nhưng muốn bé thừa nhận thì phải mẹ thừa nhận mới được !
Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Hi Hi , mặc dù tuổi bé còn rất nhỏ , nhưng sự thông minh của bé không ít , làm việc , nói chuyện , hơn nữa kiên quyết khác thường , quả quyết !
Không chút nào kém cỏi hơn một người trưởng thành !
Mặc Thiếu Thiên phát hiện , anh không có biện pháp nào .
Đứa bé này , quá mức thông minh , đã đem lập trường của mình nói rất rõ ràng .
Thế nhưng anh lại có cảm giác không bài xích !
Đối với một đứa bé không ham thích anh , thế nhưng anh không bài xích loại cảm giác này .
Anh không bài xích Hi Hi , không bài xích , anh đã có một đứa con trai 7 tuổi !
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi hi , đôi mắt thâm thúy nhìn trên gương mặt non nớt kia , tay anh từ từ đưa tới , chạm nhẹ vào gương mặt của Hi Hi , một cỗ cảm giác kỳ quái lan tràn trong lòng anh .
Có thể là hiệu ứng máu mũ tình thân , Mặc Thiếu Thiên cảm thấy tim anh cũng đập nhanh liên hồi .
Hi Hi vẫn đứng im không nhúc nhích , bé có thể cảm thấy tay Mặc Thiếu Thiên có chút run rẫy .
Thật ra , Hi Hi cũng rất lo lắng .
Bởi vì , bé không biết Mặc Thiếu Thiên có thích bé hay không !
Hi Hi vẫn đứng im không nhúc nhích , bé cảm thấy tay Mặc Thiếu Thiên đang nhè nhẹ vuốt ve gương mặt của bé , trong lòng Hi Hi cảm thấy hứng thú , bé cảm thấy lòng mình an ổn khác thường , Mặc Thiếu Thiên vốt ve như vậy , đối với bé mà nói là một sự kích động .
Đáy lòng của Hi Hi có chút thấp thỏm , mặc kệ bé kiên cường đến cở nào , thành thục đến cở nào , lại hại đến đâu nhưng bé cũng chỉ là một đứa bé !
Khát vọng được cha mẹ yêu thương cũng giống như bao đứa trẻ khác .
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi , càng nhìn càng cảm thấy yêu thích bé , đến nổi anh không biết diễn tả như thế nào .
Hi Hi không giống với những đứa bé khác , bé thông minh , cơ trí , hơn nữa nhìn dáng vẽ thân sĩ ưu nhã , tao nhã lễ độ , xem ra hết sức đáng yêu , làm cho người ta nhìn liền muốn yêu thương bé !
Mặc Thiếu Thiên cầm lấy tay Hi hi , có chút run rẫy , tâm tình anh hết sức thấm thỏm kích động .
Mặc Thiếu Thiên và Hi hi ý tưởng rất giống nhau , anh cũng không biết Hi Hi có yêu thích anh không nữa !
Nhưng anh biết anh rất yêu thích Hi Hi .
Trong tim anh có một cảm giác không nói nên lời , giống như có một bàn tay chạm vào trái tim của anh , cho anh sự đả kích không nhỏ , để cho anh kích động cũng không biết phải làm sao .
Cảm giác như thế , đối với Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn xa lạ , trước giờ anh chưa từng như thế !
Chỉ trong thời gian một buổi tối , anh được thăng chức lên làm cha , anh không chút nào chuẩn bị , thế nhưng khi sự thật xãy ra , anh cũng không ghét , ngược lại rất yêu thích .
Nhìn Hi Hi , ánh mắt anh không khỏi toát ra yêu thương sủng nịnh , Mặc Thiếu Thiên hận gờ phút này anh không thể đem tất cả tất cả tất cả của mình đem cho bé , chỉ cần bé vui vẽ là được !
Có lẽ , đây chính là tình thương của cha mà mọi người thường nhắc đến !
Mặc Thiếu Thiên là một người cố chấp , từ nhỏ đã lãnh huyết lớn lên , Mặc Ân Thiên đối với anh chẳng chút nào quan tâm , thậm chí khi anh bị Cung Ái Lâm ném đường , ông cũng chưa từng liếc nhìn anh một cái .
Mặc dù anh rất ác độc , trên tay anh dính đầy máu nhưng anh đối với thân tình cũng rất khát vọng như bao người .
Hiện tại anh cơ hồ khẳng định , không , anh đã đem Hi Hi làm con trai của mình rồi !
Loại ý nghĩ này một khi khẳng định , cũng đã ăn sâu bén rễ , không cách nào phai mờ !
Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên , hai người ngồi trên ghế phòng giải phẩu , vừa tán gẫu vừa đợi .
Thời gian rất nhanh đã trôi qua …
Hi Hi nhìn phòng giải phẩu , cau mày , mơ hồ có chút lo lắng trong lòng “ Đã 2 tiếng rồi , không biết mẹ thế nào ?”
Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn về phía phòng giải phẩu , sau đó mở miệng “ Con yên tâm , mẹ con mạnh mẽ như vậy , sẽ không có việc gì !”
Hi hi cũng tin tưởng , mẹ nhất định sẽ không có việc gì !
Lúc này , Mặc Thiếu Thiên chợt đưa mắt sang nhìn Hi hi “ Đúng rồi , ai muốn giết mẹ con ? Hai mẹ con đã đắc tội với người nào ?”
Hi Hi lắc đầu “ Con không biết ! Xưa nay con và mẹ đối với mọi người luôn ôn hòa , lễ độ , làm sao sẽ đắc tội với người khác đây ?” Hi Hi hỏi ngược lại .
Chân mày Mặc Thiếu Thiên nhíu chặt “ Vậy làm sao con biết , mẹ con sắp gặp nguy hểm ? Hơn nữa , từ đâu con có được thuốc nổ ?”
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi anh hỏi , lúc này ánh mới nhớ tới việc đó .
Chỉ cần nhớ tới một màn Hi Hi ném lựu đạn , nhất thời trong lòng anh còn thấp thỏm , không yên .
“ Cái này……….”
Hi Hi không biết nên giải thích như thế nào .
“ Con tìm bạn giúp con giám thj nhất cử nhất động của mẹ , có người muốn tổn thương mẹ , cho nên con biết ngay rồi !” Hi hi cố gắng giải thích .
“ Vậy thuốc nổ từ đâu mà có ?” Mặc Thiếu Thiên cũng không bỏ qua vấn đề này , anh lại tiếp tục chất vấn Hi Hi .
“ Cũng đều là bạn cho , hắn nghiên cứu về thuốc nổ , con thuận miệng nói xin một ít , không ngờ , uy lực rất lớn !”
Bé cũng không muốn đem thân phận thật sự của mình ra nói cho Mặc Thiếu Thiên biết .
Dù sao , Hợp Tung cùng Cửa Ngục sống chết đối đầu nhau .
Nếu bây giờ bé nói , chỉ sợ sẽ gây ra chuyện , hơn nữa Hi Hi đối với Mặc Thiếu Thiên không có niềm tin tuyệt đối !
Cho nên , bé sẽ không nói thật !
Hi hi tình nguyện , bé ở trong lòng Mặc Thiếu Thiên chỉ là một đứa bé đáng yêu lại thông minh là được , chuyện khác , sau này hãy nói đi .
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi hi một bộ dạng ngây thơ vô tội , nói chuyện lại hết sức thành khẩn , xem ra không giống như đang nói láo , huống chi , coi như dù Hi hi thông minh , trừ đó ra , bé còn có thể như thế nào ? ( Haha , Thiên ca sai lầm 100% khi đánh giá như vậy về Hi Hi rồi ).
Vì vậy , Mặc Thiếu Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa .
“ Chuyện này , ta nhất định sẽ cho người điều tra rõ ràng !” Mặc Thiếu Thiên lại nói thêm một câu “ Con yên tâm , ta nhất định sẽ tra ra rõ ràng tất cả !” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi , anh hy vọng có thể cho bé đầy đủ cảm giác an toàn .
Mặc dù , anh rất hung hãn !
Nhưng đây là tâm lý của một người làm cha !
Chỉ là chuyện này , Hi Hi đã tìm người đi thăm dò .
Hi Hi chắc chắn , bé sẽ không bỏ qua cho những người đã làm tổn thương mẹ của bé !
Bé sẽ dùng phương thức của riêng mình đòi lại gấp trăm gấp nghìn lần !
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy , nhưng trên vẽ mặt của bé chỉ nhàn nhạt như không có chuyện gì , gật đầu một cái , đem vẽ mặt vô tội diễn thật tốt !
Đều tại bé đã tới chậm một bước , không bảo vệ mẹ thật tốt !
Bé nên tới sớm một chút !
Nghĩ tới đây , hai tay bé nắm thật chặt thành nắm đấm .
Ngay sau đó , trên gương mặt nho nhỏ thoáng qua sát ý kiên định !
Để cho bé biết , việc này là do ai làm , bé nhất định sẽ đem bọn họ róc xương lóc thịt !!!
Để cho bọn họ sống không bằng chết !
Hi Hi thề !
Mặc Thiếu Thiên đứng ngay sau lưng Hi Hi , thân thể cao lớn đè nén cảm giác khác thường , áo sơ mi trắng của anh giờ đây cũng loang lỗ viết máu , nhìn vào có cảm giác yêu mị cực kỳ , anh cũng nhìn cánh cửa phòng cấp cứu , một khắc kia nhìn thấy Tử Lam ngã xuống trước mặt anh , anh cảm giác tim ngừng đập đầu óc trống rỗng .
Chỉ cần nghĩ đến , trên thế giới này không có Lâm Tử Lam , nữ nhân phúc hắc này , anh cảm giác toàn bộ thế giới của anh cũng mất đi ánh sáng !
Mặc Thiếu Thiên cau mày , hai quả đấm siết chặt , cả người anh cứng ngắc , trong đầu không ngừng lẩm bẩm .
Lâm Tử Lam , cô nhất định phải sống !
Chỉ cần cô có thể sống , để cho anh làm cái gì , anh đều nguyện ý !
Lần đầu tiên , anh lại có cảm giác tín nhiệm mãnh liệt !
Cũng lần đầu tiên , anh thế nhưng đối với nữ nhân có dạng ý niệm này , chỉ cần cô có thể vượt qua nguy hiểm , bất kể bắt anh làm cái gì , anh đều nguyện ý !
Lúc này , ánh mắt của anh nhìn về phía Hi Hi vẫn đang đứng đó , tất cả mọi chuyện trong đầu anh dường như được xâu kết lại thành một chuỗi .
Trong đầu anh thoáng hiện lên hình ảnh lần đầu tiên anh nhìn thấy cô , Tử Lam ở trong quán Bar uống rượu say , lên tiếng khiêu khích anh , vì vậy anh liền hung hăng trừng phạt cô ! ( biết cách trừng phạt ghê chứ ! )
Có lẽ khi đó , anh cũng đã bị cô hấp dẫn……………..
Không ngờ , ngày hôm sau sau khi anh tỉnh lại , cô liền chuồn mất , chỉ lưu lại cho anh một chiếc lắc tay làm phí trả , sau đó vừa đi chính là 7 năm !
Một lần nữa khi thấy anh , cô giống như chuột gặp phải mèo , mặc dù thoạt nhìn cô tài trí ôn hòa , nhưng trong lời nói luôn mang theo nhàn nhạt xa cách , đối với anh một mực tránh né !
Nếu không phải anh còn nhớ rõ về cô , ban đầu anh muốn diễn kịch từ từ trừng phạt cô , cũng sẽ không phát hiện cô còn có một đứa con trai………….
Hơn nữa , đứa bé của cô , dáng vấp cùng anh lại rất giống nhau !
Tất cả mọi thắc mắc của anh đều được phơi bày , nhưng anh có cảm giác không thực , giống như anh đang nằm mơ tưởng tượng ra .
Phút chốc kia nhìn thấy Hi Hi , anh quả thật khiếp sợ , anh điên mất rồi !
Việc quan trọng lúc này , anh phải trấn định lại .
Mặc Thiếu Thiên tiến tới , vươn tay muốn vỗ bã vai của Hi Hi nhưng cánh tay anh cứng ngắc giữa không trung , chậm chạp không có rơi xuống , giống như có đồ vật gì trở ngại đến anh .
Hi Hi dường như cảm ứng được , ngẩng đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên , đôi mắt kia chứa đựng ưu sầu , khiến đáy lòng Mặc Thiếu Thiên chấn động .
Anh không biết nên nói gì , vì vậy , ngồi chồm hổm xuống trước mặt của Hi Hi , nhìn bé , dùng giọng nói dịu dàng từ tính “ Con yên tâm , mẹ con không có việc gì !”
Thân thể Hi Hi cứng đờ nhìn Mặc Thiếu Thiên , cặp mắt kia chứa đầy nước mắt , con ngươi từ từ trở nên rõ ràng , bé hứng thú vì có Mặc Thiếu Thiên bên cạnh , Hi Hi cảm thấy bản thân bé bớt lo lắng !
Đúng , mẹ nhất định không có việc gì !
“Ân !” Hi Hi gật đầu , tràn đầy hy vọng , bé cùng mẹ đã trải qua 7 năm gắn bó bên nhau , mẹ nhất định sẽ không bỏ bé một mình mà ra đi ! Mẹ nhất định sẽ không chết !
Hi Hi nhìn cửa phòng cấp cứu , đôi mắt trở nên kiên định , chỉ là giữa đôi lông mày mơ hồ còn mang theo vài phần lo lắng !
Nhìn mặt của bé , Mặc Thiếu Thiên thật lâu không dời mắt nổi , hiện tại anh tuyệt đối không hoài nghi đứa bé đang đứng trước mặt không phải là con trai của anh , nếu ai có mắt , có thị lực mọi người đều có thể nhìn ra , gương mặt này cơ hồ chính là bản sau thu nhỏ của anh .
Nếu như chỉ là trùng hợp , không thể nào giống nhau tới mức như thế !
Chuyện đã xẩy ra hôm nay , khiếp sợ qua đi , đầu óc cơ trí của Mặc Thiếu Thiên tỉnh táo lại , hiện tại trong lòng anh cảm giác không nói nên lời, hình như có một bí ẩn cần anh tìm ra , không biết rõ trong lòng anh sẽ càng thêm phiền não .
“ Con , tên là gì ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bé , anh hỏi .
Hi Hi quay đầy sang nhìn Mặc Thiếu Thiên , thôi , chuyện đã không còn giấu được nữa rồi .
“ Con tên là Hi Hi !” Hi Hi nói ra tên của mình , nhìn bé như một tiểu thân sĩ , tao nhã lễ độ .
Lần đầu tiên chính thức gặp mặt , Hi Hi đương nhiên muốn thân sĩ một chút ! Lưu ại ấn tượng thật tốt với cha bé !
Hơn nữa Hi Hi rất thích Mặc Thiếu Thiên !
Thật sự , rất yêu thích !
Nguyên nhân có lẽ là máu mủ tình thân , nên Hi Hi rất yêu thích Mặc Thiếu Thiên .
Mặc dù Mặc Tử nhiều lần đều nói Mặc Thiếu Thiên biến thái , nhưng Hi Hi vẫn cứ thích , coi như cha bé thật sự biến thái , bé cũng thích !
Hi hi một mực nổ lực tác hợp mẹ cùng cha , có thể nói , bé thật sự rất hi vọng cha cùng mẹ có thể trở thành người một nhà !
Hơn nữa lần này gặp chuyện không may , Mặc Thiếu Thiên cũng ở đây , bé đối với Mặc Thiếu Thiên hảo cảm lại càng tăng lên không ít !
“ Con mấy tuổi ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn bé , nhíu mày hỏi , anh còn có chút cảm giác mơ màng khó có thể trở về thực tế !
Hi Hi rất thành thật khai báo “ 7 tuổi !”
7 tuổi !
Lại là 7 tuổi !
Lúc anh biết Lâm Tử Lam có một đứa con trai , hỏi cô bé mấy tuổi , cô nói cho anh biết bé 5 tuổi !
Nữ nhân đáng chết , lại dám gạt anh !
Rất rõ ràng , cô không muốn anh biết sự tồn tại của Hi Hi !
Bởi vì Hi hi là con trai của anh !
7 tuổi !
Theo thời gian đoán , vừa đúng lúc !
Nữ nhân đáng chết , âm thầm sinh hạ đứa bé của anh không nói , hơn nữa còn không chịu nói cho anh biết , không thể tha thứ !
Mặc Thiếu Thiên cảm thấy đủ mộng ảo , chỉ trong thời gian một buổi tối , anh thế nhưng nhảy ra một đứa con trai 7 tuổi !
Nếu như không phải cảm giác đau lòng vẫn còn , anh nhất định sẽ cho rằng mình đang nằm mơ !
Chả trách nữ nhân kia , mỗi lần nhìn thấy anh đều sẽ mất hồn , anh còn tưởng rằng cô thích anh, không ngờ cũng là……
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi hi .
“ Con là con trai của ta ?” Mặc Thiếu Thiên nói , giọng nói mặc dù là đang hỏi nhưng lại rất chắc chắn !
Gương mặt đó , muốn nói không phải là con trai của hắn cũng không ai tin !
“ Con không biết , hơn nữa , Mặc tổng ngài không phải là còn có con trai sao ? Vị hôn thê của ngài vẫn còn đang nằm viện đấy !” Hi Hi nhẹ nhàng nói ra một câu .
Thật ra thì bé cũng biết , đứa bé kia có thể không phải là con của Mặc Thiếu Thiên , nhưng cũng có 50 % cơ hội là của Mặc Thiếu Thiên .
Đối với chuyện này , Hi Hi cực kỳ khó chịu !
Mặc Thiếu Thiên nhíu nhíu mày , theo bản năng phản bác “ Đứa bé kia không phải của ta !”
Chẳng biết tại sao , Mặc Thiếu Thiên không muốn làm cho Hi Hi có hiểu lầm !
“ Hả ? Thật sao ?” Hi Hi hỏi ngược lại , nhưng không thể phủ nhận , đáp án này bé cảm thấy thật hài lòng .
“ Con vẫn chưa trả lời vấn đề của ta mà ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi nhắc lại thêm lần nữa .
“ Mặc tổng , ngài có con trai hay không có chẳng lẽ ngài còn không biết sao ?” Hi Hi tiếp tục hỏi ngược lại .
Thật ra thì bé đã biết , trong lòng Mặc Thiếu Thiên nhất định là biết rõ đấy !
Bé hỏi như vậy , chỉ là muốn cầu xin một câu trả lời , để an ủi tâm hồn nhỏ bé của mình mà thôi !
“…………………………”
Nếu như không phải Lâm Tử Lam cố tình giấu diếm , anh làm sao sẽ không biết ?
Anh đã sớm phát hiện có điều gì đó không đúng , hành động của Lâm Tử Lam thật quái dị , nhưng anh lại không ngờ cô giấu diếm anh một chuyện lớn như vậy !
“ Nếu như không phải mẹ con cố ý giấu diếm , ta có thể không biết sao ?” Đến lượt Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại Hi Hi .
“…………………….”
Hi Hi im lặng .
Cha , người thông minh một đời nhất thời hồ đồ a !
Nhưng mẹ còn chưa tỉnh lại , bé không thể nói cho Mặc Thiếu Thiên biết bé chính là con của Mặc Thiếu Thiên.
Đây là bé đối với mẹ tôn trọng mến yêu !
“ Con chính là con trai của ta !” Mặc Thiếu Thiên khẳng định , không có bất kỳ hoài nghi nào .
“ Điều này , ngài phải nên hỏi mẹ con , mẹ nói phải thì là phải , ngược lại , mẹ nói không phải thì là không phải !” Hi Hi gằn từng chữ nói với Mặc Thiếu Thiên .
Mặc Thiếu Thiên cau mày .
Hi Hi lại mở miệng “ Mẹ sinh ra con , nuôi con thành người , vì con , mẹ thiếu chút nữa bỏ mạng rồi , đối với con mà nói , mẹ chính là tất cả , cho nên mẹ nói người nào là cha con thì đúng là người đó !” Giọng nói Hi Hi kiên định , không có chút nào do dự .
Thật ra , vào giờ phút này , bé cũng không xác định Mặc Thiếu Thiên có thích bé hay không nữa !
Có muốn tiếp nhận sự hiện hữu của bé không!
Đối với thái độ của Mặc Thiếu Thiên , bé đoán không được !
Mặc dù Hi Hi thật sự rất yêu thích Mặc Thiếu Thiên , nhưng muốn bé thừa nhận thì phải mẹ thừa nhận mới được !
Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Hi Hi , mặc dù tuổi bé còn rất nhỏ , nhưng sự thông minh của bé không ít , làm việc , nói chuyện , hơn nữa kiên quyết khác thường , quả quyết !
Không chút nào kém cỏi hơn một người trưởng thành !
Mặc Thiếu Thiên phát hiện , anh không có biện pháp nào .
Đứa bé này , quá mức thông minh , đã đem lập trường của mình nói rất rõ ràng .
Thế nhưng anh lại có cảm giác không bài xích !
Đối với một đứa bé không ham thích anh , thế nhưng anh không bài xích loại cảm giác này .
Anh không bài xích Hi Hi , không bài xích , anh đã có một đứa con trai 7 tuổi !
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi hi , đôi mắt thâm thúy nhìn trên gương mặt non nớt kia , tay anh từ từ đưa tới , chạm nhẹ vào gương mặt của Hi Hi , một cỗ cảm giác kỳ quái lan tràn trong lòng anh .
Có thể là hiệu ứng máu mũ tình thân , Mặc Thiếu Thiên cảm thấy tim anh cũng đập nhanh liên hồi .
Hi Hi vẫn đứng im không nhúc nhích , bé có thể cảm thấy tay Mặc Thiếu Thiên có chút run rẫy .
Thật ra , Hi Hi cũng rất lo lắng .
Bởi vì , bé không biết Mặc Thiếu Thiên có thích bé hay không !
Hi Hi vẫn đứng im không nhúc nhích , bé cảm thấy tay Mặc Thiếu Thiên đang nhè nhẹ vuốt ve gương mặt của bé , trong lòng Hi Hi cảm thấy hứng thú , bé cảm thấy lòng mình an ổn khác thường , Mặc Thiếu Thiên vốt ve như vậy , đối với bé mà nói là một sự kích động .
Đáy lòng của Hi Hi có chút thấp thỏm , mặc kệ bé kiên cường đến cở nào , thành thục đến cở nào , lại hại đến đâu nhưng bé cũng chỉ là một đứa bé !
Khát vọng được cha mẹ yêu thương cũng giống như bao đứa trẻ khác .
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi , càng nhìn càng cảm thấy yêu thích bé , đến nổi anh không biết diễn tả như thế nào .
Hi Hi không giống với những đứa bé khác , bé thông minh , cơ trí , hơn nữa nhìn dáng vẽ thân sĩ ưu nhã , tao nhã lễ độ , xem ra hết sức đáng yêu , làm cho người ta nhìn liền muốn yêu thương bé !
Mặc Thiếu Thiên cầm lấy tay Hi hi , có chút run rẫy , tâm tình anh hết sức thấm thỏm kích động .
Mặc Thiếu Thiên và Hi hi ý tưởng rất giống nhau , anh cũng không biết Hi Hi có yêu thích anh không nữa !
Nhưng anh biết anh rất yêu thích Hi Hi .
Trong tim anh có một cảm giác không nói nên lời , giống như có một bàn tay chạm vào trái tim của anh , cho anh sự đả kích không nhỏ , để cho anh kích động cũng không biết phải làm sao .
Cảm giác như thế , đối với Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn xa lạ , trước giờ anh chưa từng như thế !
Chỉ trong thời gian một buổi tối , anh được thăng chức lên làm cha , anh không chút nào chuẩn bị , thế nhưng khi sự thật xãy ra , anh cũng không ghét , ngược lại rất yêu thích .
Nhìn Hi Hi , ánh mắt anh không khỏi toát ra yêu thương sủng nịnh , Mặc Thiếu Thiên hận gờ phút này anh không thể đem tất cả tất cả tất cả của mình đem cho bé , chỉ cần bé vui vẽ là được !
Có lẽ , đây chính là tình thương của cha mà mọi người thường nhắc đến !
Mặc Thiếu Thiên là một người cố chấp , từ nhỏ đã lãnh huyết lớn lên , Mặc Ân Thiên đối với anh chẳng chút nào quan tâm , thậm chí khi anh bị Cung Ái Lâm ném đường , ông cũng chưa từng liếc nhìn anh một cái .
Mặc dù anh rất ác độc , trên tay anh dính đầy máu nhưng anh đối với thân tình cũng rất khát vọng như bao người .
Hiện tại anh cơ hồ khẳng định , không , anh đã đem Hi Hi làm con trai của mình rồi !
Loại ý nghĩ này một khi khẳng định , cũng đã ăn sâu bén rễ , không cách nào phai mờ !
Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên , hai người ngồi trên ghế phòng giải phẩu , vừa tán gẫu vừa đợi .
Thời gian rất nhanh đã trôi qua …
Hi Hi nhìn phòng giải phẩu , cau mày , mơ hồ có chút lo lắng trong lòng “ Đã 2 tiếng rồi , không biết mẹ thế nào ?”
Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn về phía phòng giải phẩu , sau đó mở miệng “ Con yên tâm , mẹ con mạnh mẽ như vậy , sẽ không có việc gì !”
Hi hi cũng tin tưởng , mẹ nhất định sẽ không có việc gì !
Lúc này , Mặc Thiếu Thiên chợt đưa mắt sang nhìn Hi hi “ Đúng rồi , ai muốn giết mẹ con ? Hai mẹ con đã đắc tội với người nào ?”
Hi Hi lắc đầu “ Con không biết ! Xưa nay con và mẹ đối với mọi người luôn ôn hòa , lễ độ , làm sao sẽ đắc tội với người khác đây ?” Hi Hi hỏi ngược lại .
Chân mày Mặc Thiếu Thiên nhíu chặt “ Vậy làm sao con biết , mẹ con sắp gặp nguy hểm ? Hơn nữa , từ đâu con có được thuốc nổ ?”
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi anh hỏi , lúc này ánh mới nhớ tới việc đó .
Chỉ cần nhớ tới một màn Hi Hi ném lựu đạn , nhất thời trong lòng anh còn thấp thỏm , không yên .
“ Cái này……….”
Hi Hi không biết nên giải thích như thế nào .
“ Con tìm bạn giúp con giám thj nhất cử nhất động của mẹ , có người muốn tổn thương mẹ , cho nên con biết ngay rồi !” Hi hi cố gắng giải thích .
“ Vậy thuốc nổ từ đâu mà có ?” Mặc Thiếu Thiên cũng không bỏ qua vấn đề này , anh lại tiếp tục chất vấn Hi Hi .
“ Cũng đều là bạn cho , hắn nghiên cứu về thuốc nổ , con thuận miệng nói xin một ít , không ngờ , uy lực rất lớn !”
Bé cũng không muốn đem thân phận thật sự của mình ra nói cho Mặc Thiếu Thiên biết .
Dù sao , Hợp Tung cùng Cửa Ngục sống chết đối đầu nhau .
Nếu bây giờ bé nói , chỉ sợ sẽ gây ra chuyện , hơn nữa Hi Hi đối với Mặc Thiếu Thiên không có niềm tin tuyệt đối !
Cho nên , bé sẽ không nói thật !
Hi hi tình nguyện , bé ở trong lòng Mặc Thiếu Thiên chỉ là một đứa bé đáng yêu lại thông minh là được , chuyện khác , sau này hãy nói đi .
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi hi một bộ dạng ngây thơ vô tội , nói chuyện lại hết sức thành khẩn , xem ra không giống như đang nói láo , huống chi , coi như dù Hi hi thông minh , trừ đó ra , bé còn có thể như thế nào ? ( Haha , Thiên ca sai lầm 100% khi đánh giá như vậy về Hi Hi rồi ).
Vì vậy , Mặc Thiếu Thiên cũng không tiếp tục hỏi nữa .
“ Chuyện này , ta nhất định sẽ cho người điều tra rõ ràng !” Mặc Thiếu Thiên lại nói thêm một câu “ Con yên tâm , ta nhất định sẽ tra ra rõ ràng tất cả !” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi , anh hy vọng có thể cho bé đầy đủ cảm giác an toàn .
Mặc dù , anh rất hung hãn !
Nhưng đây là tâm lý của một người làm cha !
Chỉ là chuyện này , Hi Hi đã tìm người đi thăm dò .
Hi Hi chắc chắn , bé sẽ không bỏ qua cho những người đã làm tổn thương mẹ của bé !
Bé sẽ dùng phương thức của riêng mình đòi lại gấp trăm gấp nghìn lần !
Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy , nhưng trên vẽ mặt của bé chỉ nhàn nhạt như không có chuyện gì , gật đầu một cái , đem vẽ mặt vô tội diễn thật tốt !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.