Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 318: Con của cô đã chết!
Khốc Lạp Đóa Đóa
11/09/2015
Ngồi ở trên giường, ánh mắt Lâm Tử Lam nhìn ngoài cửa sổ, Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi. . . . . .
Rất nhớ các người! . .
Bây giờ Lâm Tử Lam mới hiểu được, tương tư là cái gì!
Cô thật rất nhớ Mặc Thiếu Thiên, nhớ những lúc bọn họ đi chúng với nhau.
Mặc kệ là cãi nhau cũng tốt, ấm áp cũng tốt, đều đẹp như thế.
Nhưng bây giờ. . . . . .
Lâm Tử Lam rất nhớ anh. . . . . .
Cũng hiểu được, yêu nhau phải đúng lúc, cô cùng Mặc Thiếu Thiên lòng vòng lâu như vậy, cuối cùng muốn ở cùng nhau, nhưng không nghĩ đến xảy ra chuyện như vậy!
Hơn nữa, là trong buổi lễ đính hôn của bọn họ.
Xem ra, cô cùng Mặc Thiếu Thiên chắc chắn tuổi không hợp, không có một ngày thuận lợi!
Nhưng cho dù tuổi không hợp, lâm Tử Lam quyết giữ vững tình cảm với Mặc Thiếu Thiên!
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, ánh mắt hết sức dịu dàng.
Chiếc nhẫn là tự tay Mặc Thiếu Thiên đeo cho cô, Lâm Tử Lam chưa từng tháo xuống.
Sau đó, để tâm trí của mình trở về thời điểm đính hôn, Mặc Thiếu Thiên săn sóc, còn có tuyên bố đẹp đẽ kia. . . . . .
Nghĩ tới, khóe miệng lâm Tử Lam không khỏi có chút nhếch lên. . . . . .
Ngay vào lúc này, cửa chợt bị mở ra.
Tiếng động, cắt đứt suy nghĩ của Lâm Tử Lam.
Nghe thấy tiếng mở cửa, nhưng là âm thanh trầm lặng, Lâm Tử Lam biết, Tư Tuyệt tới.
Tư Tuyệt đi vào, ánh mắt dừng lại trên bóng dáng nhỏ ở trên giường , Lâm Tử Lam chỉ ngồi ở chỗ đó, đưa lưng về phía hắn.
Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào , vầng sáng vàng óng ả chiếu trên người Lâm Tử lam, tạo thành cảnh hư ảo.
Sau đó, Tư Tuyệt nhìn bóng lưng Lâm Tử lam, từ từ đi vào, đi tới sau lưng Lâm Tử lam, mới lên tiếng ” Nghe nói cô muốn gặp tôi?”
Âm thanh, trước sau như một lạnh lùng, không có bất kỳ tình cảm.
“Đúng!” Lâm Tử Lam không quay đầu lại, chỉ ngồi ở chỗ đó, lạnh lùng mở miệng.
“Tìm tôi có chuyện?” Tư Tuyệt đi từ đi qua, đi tới trước cửa sổ sát đất, ngồi cùng chỗ Lâm Tử Lam, điệu bộ giống nhau, hai tay bỏ trong túi quần, lạnh giọng hỏi.
Lâm Tử Lam ngước mắt nhìn Tư Tuyệt, thật ra thì dù nhìn từ phía trước, hay một bên, Tư Tuyệt đều là một người đàn ông rất đẹp.
Nhưng đàn ông đẹp trai, đối với Lâm Tử Lam mà nói, đều là một loại lãng phí.
Lâm Tử Lam nhìn hắn, mở miệng hỏi, ” Con tôi ở đâu?”
Tư Tuyệt khẽ cau mày.
“Anh đem nhốt nó ở đâu rồi hả ? Có phải hay không cũng ở nơi này?” Lâm Tử Lam nhìn hắn hỏi.
Tư Tuyệt không có trả lời, cặp mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Lam, cảm xúc trong ánh mắt, làm cho người ta nhìn không ra.
Dĩ nhiên, dưới tình huống này, Lâm Tử Lam có vẻ yếu thế, nhìn Tư Tuyệt không lên tiếng, Lâm Tử Lam có chút kích động, ” Anh giữ nó ở đâu hả?”
Nhìn dáng vẻ kích động của Lâm Tử Lam, Tư Tuyệt ngoắc ngoắc khóe môi.
“ Đã chết!”
Khi nói câu này, Tư Tuyệt cười .
Nhưng đối với Lâm Tử Lam mà nói, như sét đánh giữa trời quang.
“Anh nói cái gì?” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, khó tin hỏi, hình như có chút không tin vào lỗ tai của mình, cô không nghe lầm chứ!
Nhìn vẻ mặt Lâm Tử Lam, Tư Tuyệt từ từ mở miệng, ” Cô không có nghe lầm, nó đã chết!” Tư Tuyệt nói từng chữ.
Nhìn dáng vẻ khổ sở của Lâm Tử Lam, tự đáy lòng Tư Tuyệt, tự đáy lòng cảm thấy phấn khởi.
Lâm Tử Lam ngồi ở trên giường, sắc mặt tái nhợt , ánh mắt nhìn Tư Tuyệt, nhìn anh ta, đôi tay nắm chặt, nắm thật chặt.
Thù hận, ở trong lòng cô bùng nổ!
Lâm Tử Lam!
Cô phải tỉnh táo!
Tỉnh táo!
Lâm Tử Lam tự nói với mình!
Không thể nào!
Hi Hi sẽ không chết!
Tuyệt đối không thể nào!
Hi Hi thông minh như vậy, hơn nữa, Hi Hi còn là người lãnh đạo của Hợp Tung, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy!
Lâm Tử Lam nghĩ vậy, cố gắng thả lỏng bản thân.
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam hít thở một hơi thật sâu, nhìn Tư Tuyệt, bỗng nở nụ cười.
Tư Tuyệt ngạc nhiên, nhìn Lâm Tử Lam, ” Cô cười cái gì?”
“Cười anh!” Lâm Tử Lam nói gằn từng chữ.
Tư Tuyệt cau mày.
“Cám ơn anh nói cho tôi biết, con tôi còn bình an vô sự!” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, nói gằn từng chữ.
Mặc dù lúc nói câu này, Lâm Tử Lam không có bao nhiêu chắc chắn, nhưng cô càng thêm tin tưởng, Hi Hi không có việc gì!
Tuyệt đối sẽ không!
Tư Tuyệt gợi lên nụ cười ác, ” Xem ra, cô không tin tưởng lời tôi nói?”
“Đúng!” Lâm Tử Lam không chút nào che giấu nói.
“Tại sao? Cô tự tin như vậy?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam hỏi.
Lâm Tử Lam ngoắc ngoắc môi, ” Mặc dù tôi không biết anh cùng Mặc Thiếu Thiên có thù oán gì, tới mức muốn bắt cóc tôi và con trai tôi, nhưng tôi có thể cảm thấy được, anh đối với Mặc Thiếu Thiên căm hận!”
“Anh hận anh ấy như vậy, nhất định anh sẽ không để cho chúng tôi sống dễ chịu, nếu như con trai tôi thật sự đã chết, nói cho tôi biết, để cho tôi khổ sở đến chết!” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt nói.
Mặc dù không biết nói có đúng không, Lâm Tử Lam chỉ có thể suy đoán như vậy.
Bây giờ rất tốt. Trong lòng có loại dự cảm rất mãnh liệt.
Hi Hi không có việc gì!
Cô chỉ muốn hướng Tư Tuyệt xác minh lại mà thôi!
Nghe Lâm Tử Lam nói, khóe miệng Tư Tuyệt gợi lên, nụ cười kia có chút u ám ” Xem ra, cô hiểu tôi rất rõ!”
Nghe được câu này, trái tim Lâm Tử Lam mới thật buông xuống.
Những lời này của Tư Tuyệt, biến thành để lộ ra, Hi Hi không có việc gì.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, ” Trong lòng phỏng đoán một người đen tối mà thôi!”
A!
Tư Tuyệt càng thêm cười lạnh.
Sau đó, Tư Tuyệt bước về phía Lâm Tử Lam, đột nhiên vươn tay, tay giữ cằm của Lâm Tử Lam, buộc cô nhìn thẳng anh ta.
“Vậy cô có muốn biết hay không, một người đen tối, còn có thể làm ra chuyện gì?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam lạnh lùng hỏi, mỗi một chữ, mỗi một câu, cũng tràn đầy âm điệu.
Hận không đem Lâm Tử Lam xé nát.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, ” Nếu như mà tôi đoán không sai, chân của anh, cùng Mặc Thiếu Thiên có liên quan! ?” Lâm Tử Lam nhìn anh ta hỏi.
Trong nháy mắt, nhắc tới cái chân này, hai mắt Tư Tuyệt đột nhiên mở to, giống như bị quỷ ám, đôi mắt cũng đổi màu, khuôn mặt trở nên méo mó, bàn tay, bóp cổ Lâm Tử Lam , ” Cô nói cái gì?”
Lâm Tử Lam không ngờ, Tư Tuyệt sẽ phản ứng kịch liệt như vậy.
Tay Tư Tuyệt lực rất mạnh.
Lâm Tử Lam nhìn anh ta, không chút ý chịu khuất phục, Mặc Thiếu Thiên xấu xa, Hi Hi đen tối, cô cũng không phải là ngồi không.
Mặc dù cô không phải người của hắc đạo, nhưng cũng không có dễ dàng như vậy chịu khuất phục.
Sau đó, Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, rõ ràng hô hấp sắp không nổi, vẫn còn nhìn anh ta cười, ” Xem ra, tôi nói đúng rồi!”
“Cô dám nói, có tin hay không tôi bây giờ giết chết cô !” Tư Tuyệt siết cổ Lâm Tử Lam hung hãn nói.
Cái này chân, là điều cấm kỵ của hắn!
Mặc dù rất rõ ràng có thể nhìn ra, nhưng Mafia, không ai dám nhắc đến cái chân này!
Trước đây, có người nói chân của hắn, trực tiếp bị Tư Tuyệt giết.
Cho nên cái này là điều cấm kỵ của Mafia, huống chi bây giờ, Lâm Tử Lam có thể nói chính xác hận thù của mình, không thể nghi ngờ đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, mặc dù sắc mặt đỏ bừng, nhưng không có chút sợ hãi nào.
“Tôi tin tưởng!” Lâm Tử Lam nói.
Anh ta giết cô, dễ như trở bàn tay, cô tại sao không tin?
Chỉ là, Lâm Tử Lam sẽ không khuất phục!
Nhìn dáng vẻ không sợ chết của Lâm Tử Lam, càng khiến Tư Tuyệt thêm khó chịu!
Sau đó, ánh mắt của hắn dừng trước ngực Lâm Tử Lam!
Một ý nghĩ hiện ra trong đầu hắn!
Lúc này, Tư Tuyệt nhếch miệng lên nụ cười tàn nhẫn, nhìn Lâm Tử Lam, nụ cười kia, làm cho Lâm Tử Lam cảm thấy lo lắng.
“Thật ra thì, tôi có cách tốt hơn để hành hạ cô, so với giết chết cô, để cho cô càng thêm khổ sở gấp trăm lần!” Tư Tuyệt nói.
Lâm tử Lam cau mày, không hiểu hắn nói có ý gì!
Nhưng chỉ một giây sau, Lâm Tử Lam hiểu.
Tư Tuyệt buông Lâm Tử Lam ra, sau đó đẩy cô đến trên giường.
“Nếu để cho Mặc Thiếu Thiên biết, tôi cùng với người phụ nữ của hắn, cô nói hắn có điên không?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam , khóe miệng tàn gợi lên.
Nghe thấy thế, Lâm Tử Lam trợn to hai mắt.
Không ngờ, anh ta nói lại là cái này!
“Anh ——“Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, ánh mắt Tư Tuyệt lạnh băng, một giây kế tiếp, hắn trực tiếp cởi áo choàng ngắn trên người, ném thẳng xuống đất.
Lâm Tử Lam nhìn anh ta, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm anh ta.
Lúc này Tư Tuyệt cười, ” Đều nói phụ nữ thông minh không đáng yêu, không hề sai một chút nào!”
“Tuy nhiên, hôm nay tôi sẽ hưởng thụ xem người phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên có tư vị gì, tôi tin tưởng, hắn nhất định sẽ cảm thấy rất kích thích!”
Nói xong Tư Tuyệt liền hướng Lâm Tử Lam nhào tới.
Khi anh ta vừa muốn nhào tới, đột nhiên Lâm Tử Lam liền nhanh chóng tránh ra.
Nhìn Tư Tuyệt, ” Anh cách ta xa một chút!”
“Tôi rất muốn biết người phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên có tư vị gì!” Nói xong, Tư Tuyệt hướng Lâm Tử Lam đi tới, cố gắng bắt được cô.
Lâm Tử Lam lui về phía sau, nhìn Tư Tuyệt, ” Tôi không ngờ, anh thế nhưng điên khùng đến mức này!”
Lâm Tử Lam cười nói, từng chữ rõ ràng, tràn đầy mỉa mai!
Nói đến cái này, tư tuyệt nhếch miệng lên, ” Điều này cũng do Mặc Thiếu Thiên ban tặng!”
Nếu như không phải do Mặc Thiếu Thiên, hắn đã sớm cầm một khoản tiền chạy trốn, nhưng Mặc Thiếu Thiên, cho người cắt đứt một chân hắn, mới đưa đến cục diện hôm nay!
Nghĩ tới đây, Tư Tuyệt nhếch miệng lên, ” Chỉ là, rất nhanh, Mặc Thiếu Thiên cũng sẽ giống như tôi!” Tư tuyệt nhìn Lâm Tử Lam, không nhanh không chậm nói, giọng nói kia, thật sự làm cho người ta lo lắng, lo lắng.
“Mặc dù tôi không biết các người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi tin tưởng Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam nhìn hắn nói, mặc dù không hiểu lúc đó giữa bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng Lâm Tử Lam biết, Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối không phải loại người ác độc đó, tội ác tày trời.
Lâm Tử Lam từng nghe Hi Hi nói qua, rất nhiều phần tử tại A Thị buôn lậu thuốc phiện, điều bị Mặc Thiếu Thiên ngăn chặn xuống.
Nếu như không phải là Mặc Thiếu Thiên, sợ bây giờ A thị khắp nơi đều là ma túy.
Cho nên, Lâm Tử Lam rất tin tưởng Mặc Thiếu Thiên!
Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối không phải là một người không có lương tâm, tàn nhẫn, không có tình người.
Về phần Tư Tuyệt, hôm nay suy đồi đến tình trạng này, chỉ sợ cùng Mặc Thiếu Thiên trong lúc đó, từng có chuyện gì, cho nên mới đưa đến tình trạng như hôm nay.
Rất nhớ các người! . .
Bây giờ Lâm Tử Lam mới hiểu được, tương tư là cái gì!
Cô thật rất nhớ Mặc Thiếu Thiên, nhớ những lúc bọn họ đi chúng với nhau.
Mặc kệ là cãi nhau cũng tốt, ấm áp cũng tốt, đều đẹp như thế.
Nhưng bây giờ. . . . . .
Lâm Tử Lam rất nhớ anh. . . . . .
Cũng hiểu được, yêu nhau phải đúng lúc, cô cùng Mặc Thiếu Thiên lòng vòng lâu như vậy, cuối cùng muốn ở cùng nhau, nhưng không nghĩ đến xảy ra chuyện như vậy!
Hơn nữa, là trong buổi lễ đính hôn của bọn họ.
Xem ra, cô cùng Mặc Thiếu Thiên chắc chắn tuổi không hợp, không có một ngày thuận lợi!
Nhưng cho dù tuổi không hợp, lâm Tử Lam quyết giữ vững tình cảm với Mặc Thiếu Thiên!
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, ánh mắt hết sức dịu dàng.
Chiếc nhẫn là tự tay Mặc Thiếu Thiên đeo cho cô, Lâm Tử Lam chưa từng tháo xuống.
Sau đó, để tâm trí của mình trở về thời điểm đính hôn, Mặc Thiếu Thiên săn sóc, còn có tuyên bố đẹp đẽ kia. . . . . .
Nghĩ tới, khóe miệng lâm Tử Lam không khỏi có chút nhếch lên. . . . . .
Ngay vào lúc này, cửa chợt bị mở ra.
Tiếng động, cắt đứt suy nghĩ của Lâm Tử Lam.
Nghe thấy tiếng mở cửa, nhưng là âm thanh trầm lặng, Lâm Tử Lam biết, Tư Tuyệt tới.
Tư Tuyệt đi vào, ánh mắt dừng lại trên bóng dáng nhỏ ở trên giường , Lâm Tử Lam chỉ ngồi ở chỗ đó, đưa lưng về phía hắn.
Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào , vầng sáng vàng óng ả chiếu trên người Lâm Tử lam, tạo thành cảnh hư ảo.
Sau đó, Tư Tuyệt nhìn bóng lưng Lâm Tử lam, từ từ đi vào, đi tới sau lưng Lâm Tử lam, mới lên tiếng ” Nghe nói cô muốn gặp tôi?”
Âm thanh, trước sau như một lạnh lùng, không có bất kỳ tình cảm.
“Đúng!” Lâm Tử Lam không quay đầu lại, chỉ ngồi ở chỗ đó, lạnh lùng mở miệng.
“Tìm tôi có chuyện?” Tư Tuyệt đi từ đi qua, đi tới trước cửa sổ sát đất, ngồi cùng chỗ Lâm Tử Lam, điệu bộ giống nhau, hai tay bỏ trong túi quần, lạnh giọng hỏi.
Lâm Tử Lam ngước mắt nhìn Tư Tuyệt, thật ra thì dù nhìn từ phía trước, hay một bên, Tư Tuyệt đều là một người đàn ông rất đẹp.
Nhưng đàn ông đẹp trai, đối với Lâm Tử Lam mà nói, đều là một loại lãng phí.
Lâm Tử Lam nhìn hắn, mở miệng hỏi, ” Con tôi ở đâu?”
Tư Tuyệt khẽ cau mày.
“Anh đem nhốt nó ở đâu rồi hả ? Có phải hay không cũng ở nơi này?” Lâm Tử Lam nhìn hắn hỏi.
Tư Tuyệt không có trả lời, cặp mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Tử Lam, cảm xúc trong ánh mắt, làm cho người ta nhìn không ra.
Dĩ nhiên, dưới tình huống này, Lâm Tử Lam có vẻ yếu thế, nhìn Tư Tuyệt không lên tiếng, Lâm Tử Lam có chút kích động, ” Anh giữ nó ở đâu hả?”
Nhìn dáng vẻ kích động của Lâm Tử Lam, Tư Tuyệt ngoắc ngoắc khóe môi.
“ Đã chết!”
Khi nói câu này, Tư Tuyệt cười .
Nhưng đối với Lâm Tử Lam mà nói, như sét đánh giữa trời quang.
“Anh nói cái gì?” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, khó tin hỏi, hình như có chút không tin vào lỗ tai của mình, cô không nghe lầm chứ!
Nhìn vẻ mặt Lâm Tử Lam, Tư Tuyệt từ từ mở miệng, ” Cô không có nghe lầm, nó đã chết!” Tư Tuyệt nói từng chữ.
Nhìn dáng vẻ khổ sở của Lâm Tử Lam, tự đáy lòng Tư Tuyệt, tự đáy lòng cảm thấy phấn khởi.
Lâm Tử Lam ngồi ở trên giường, sắc mặt tái nhợt , ánh mắt nhìn Tư Tuyệt, nhìn anh ta, đôi tay nắm chặt, nắm thật chặt.
Thù hận, ở trong lòng cô bùng nổ!
Lâm Tử Lam!
Cô phải tỉnh táo!
Tỉnh táo!
Lâm Tử Lam tự nói với mình!
Không thể nào!
Hi Hi sẽ không chết!
Tuyệt đối không thể nào!
Hi Hi thông minh như vậy, hơn nữa, Hi Hi còn là người lãnh đạo của Hợp Tung, làm sao có thể dễ dàng chết như vậy!
Lâm Tử Lam nghĩ vậy, cố gắng thả lỏng bản thân.
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam hít thở một hơi thật sâu, nhìn Tư Tuyệt, bỗng nở nụ cười.
Tư Tuyệt ngạc nhiên, nhìn Lâm Tử Lam, ” Cô cười cái gì?”
“Cười anh!” Lâm Tử Lam nói gằn từng chữ.
Tư Tuyệt cau mày.
“Cám ơn anh nói cho tôi biết, con tôi còn bình an vô sự!” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, nói gằn từng chữ.
Mặc dù lúc nói câu này, Lâm Tử Lam không có bao nhiêu chắc chắn, nhưng cô càng thêm tin tưởng, Hi Hi không có việc gì!
Tuyệt đối sẽ không!
Tư Tuyệt gợi lên nụ cười ác, ” Xem ra, cô không tin tưởng lời tôi nói?”
“Đúng!” Lâm Tử Lam không chút nào che giấu nói.
“Tại sao? Cô tự tin như vậy?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam hỏi.
Lâm Tử Lam ngoắc ngoắc môi, ” Mặc dù tôi không biết anh cùng Mặc Thiếu Thiên có thù oán gì, tới mức muốn bắt cóc tôi và con trai tôi, nhưng tôi có thể cảm thấy được, anh đối với Mặc Thiếu Thiên căm hận!”
“Anh hận anh ấy như vậy, nhất định anh sẽ không để cho chúng tôi sống dễ chịu, nếu như con trai tôi thật sự đã chết, nói cho tôi biết, để cho tôi khổ sở đến chết!” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt nói.
Mặc dù không biết nói có đúng không, Lâm Tử Lam chỉ có thể suy đoán như vậy.
Bây giờ rất tốt. Trong lòng có loại dự cảm rất mãnh liệt.
Hi Hi không có việc gì!
Cô chỉ muốn hướng Tư Tuyệt xác minh lại mà thôi!
Nghe Lâm Tử Lam nói, khóe miệng Tư Tuyệt gợi lên, nụ cười kia có chút u ám ” Xem ra, cô hiểu tôi rất rõ!”
Nghe được câu này, trái tim Lâm Tử Lam mới thật buông xuống.
Những lời này của Tư Tuyệt, biến thành để lộ ra, Hi Hi không có việc gì.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, ” Trong lòng phỏng đoán một người đen tối mà thôi!”
A!
Tư Tuyệt càng thêm cười lạnh.
Sau đó, Tư Tuyệt bước về phía Lâm Tử Lam, đột nhiên vươn tay, tay giữ cằm của Lâm Tử Lam, buộc cô nhìn thẳng anh ta.
“Vậy cô có muốn biết hay không, một người đen tối, còn có thể làm ra chuyện gì?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam lạnh lùng hỏi, mỗi một chữ, mỗi một câu, cũng tràn đầy âm điệu.
Hận không đem Lâm Tử Lam xé nát.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, ” Nếu như mà tôi đoán không sai, chân của anh, cùng Mặc Thiếu Thiên có liên quan! ?” Lâm Tử Lam nhìn anh ta hỏi.
Trong nháy mắt, nhắc tới cái chân này, hai mắt Tư Tuyệt đột nhiên mở to, giống như bị quỷ ám, đôi mắt cũng đổi màu, khuôn mặt trở nên méo mó, bàn tay, bóp cổ Lâm Tử Lam , ” Cô nói cái gì?”
Lâm Tử Lam không ngờ, Tư Tuyệt sẽ phản ứng kịch liệt như vậy.
Tay Tư Tuyệt lực rất mạnh.
Lâm Tử Lam nhìn anh ta, không chút ý chịu khuất phục, Mặc Thiếu Thiên xấu xa, Hi Hi đen tối, cô cũng không phải là ngồi không.
Mặc dù cô không phải người của hắc đạo, nhưng cũng không có dễ dàng như vậy chịu khuất phục.
Sau đó, Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, rõ ràng hô hấp sắp không nổi, vẫn còn nhìn anh ta cười, ” Xem ra, tôi nói đúng rồi!”
“Cô dám nói, có tin hay không tôi bây giờ giết chết cô !” Tư Tuyệt siết cổ Lâm Tử Lam hung hãn nói.
Cái này chân, là điều cấm kỵ của hắn!
Mặc dù rất rõ ràng có thể nhìn ra, nhưng Mafia, không ai dám nhắc đến cái chân này!
Trước đây, có người nói chân của hắn, trực tiếp bị Tư Tuyệt giết.
Cho nên cái này là điều cấm kỵ của Mafia, huống chi bây giờ, Lâm Tử Lam có thể nói chính xác hận thù của mình, không thể nghi ngờ đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, mặc dù sắc mặt đỏ bừng, nhưng không có chút sợ hãi nào.
“Tôi tin tưởng!” Lâm Tử Lam nói.
Anh ta giết cô, dễ như trở bàn tay, cô tại sao không tin?
Chỉ là, Lâm Tử Lam sẽ không khuất phục!
Nhìn dáng vẻ không sợ chết của Lâm Tử Lam, càng khiến Tư Tuyệt thêm khó chịu!
Sau đó, ánh mắt của hắn dừng trước ngực Lâm Tử Lam!
Một ý nghĩ hiện ra trong đầu hắn!
Lúc này, Tư Tuyệt nhếch miệng lên nụ cười tàn nhẫn, nhìn Lâm Tử Lam, nụ cười kia, làm cho Lâm Tử Lam cảm thấy lo lắng.
“Thật ra thì, tôi có cách tốt hơn để hành hạ cô, so với giết chết cô, để cho cô càng thêm khổ sở gấp trăm lần!” Tư Tuyệt nói.
Lâm tử Lam cau mày, không hiểu hắn nói có ý gì!
Nhưng chỉ một giây sau, Lâm Tử Lam hiểu.
Tư Tuyệt buông Lâm Tử Lam ra, sau đó đẩy cô đến trên giường.
“Nếu để cho Mặc Thiếu Thiên biết, tôi cùng với người phụ nữ của hắn, cô nói hắn có điên không?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam , khóe miệng tàn gợi lên.
Nghe thấy thế, Lâm Tử Lam trợn to hai mắt.
Không ngờ, anh ta nói lại là cái này!
“Anh ——“Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, ánh mắt Tư Tuyệt lạnh băng, một giây kế tiếp, hắn trực tiếp cởi áo choàng ngắn trên người, ném thẳng xuống đất.
Lâm Tử Lam nhìn anh ta, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm anh ta.
Lúc này Tư Tuyệt cười, ” Đều nói phụ nữ thông minh không đáng yêu, không hề sai một chút nào!”
“Tuy nhiên, hôm nay tôi sẽ hưởng thụ xem người phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên có tư vị gì, tôi tin tưởng, hắn nhất định sẽ cảm thấy rất kích thích!”
Nói xong Tư Tuyệt liền hướng Lâm Tử Lam nhào tới.
Khi anh ta vừa muốn nhào tới, đột nhiên Lâm Tử Lam liền nhanh chóng tránh ra.
Nhìn Tư Tuyệt, ” Anh cách ta xa một chút!”
“Tôi rất muốn biết người phụ nữ của Mặc Thiếu Thiên có tư vị gì!” Nói xong, Tư Tuyệt hướng Lâm Tử Lam đi tới, cố gắng bắt được cô.
Lâm Tử Lam lui về phía sau, nhìn Tư Tuyệt, ” Tôi không ngờ, anh thế nhưng điên khùng đến mức này!”
Lâm Tử Lam cười nói, từng chữ rõ ràng, tràn đầy mỉa mai!
Nói đến cái này, tư tuyệt nhếch miệng lên, ” Điều này cũng do Mặc Thiếu Thiên ban tặng!”
Nếu như không phải do Mặc Thiếu Thiên, hắn đã sớm cầm một khoản tiền chạy trốn, nhưng Mặc Thiếu Thiên, cho người cắt đứt một chân hắn, mới đưa đến cục diện hôm nay!
Nghĩ tới đây, Tư Tuyệt nhếch miệng lên, ” Chỉ là, rất nhanh, Mặc Thiếu Thiên cũng sẽ giống như tôi!” Tư tuyệt nhìn Lâm Tử Lam, không nhanh không chậm nói, giọng nói kia, thật sự làm cho người ta lo lắng, lo lắng.
“Mặc dù tôi không biết các người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi tin tưởng Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam nhìn hắn nói, mặc dù không hiểu lúc đó giữa bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng Lâm Tử Lam biết, Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối không phải loại người ác độc đó, tội ác tày trời.
Lâm Tử Lam từng nghe Hi Hi nói qua, rất nhiều phần tử tại A Thị buôn lậu thuốc phiện, điều bị Mặc Thiếu Thiên ngăn chặn xuống.
Nếu như không phải là Mặc Thiếu Thiên, sợ bây giờ A thị khắp nơi đều là ma túy.
Cho nên, Lâm Tử Lam rất tin tưởng Mặc Thiếu Thiên!
Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối không phải là một người không có lương tâm, tàn nhẫn, không có tình người.
Về phần Tư Tuyệt, hôm nay suy đồi đến tình trạng này, chỉ sợ cùng Mặc Thiếu Thiên trong lúc đó, từng có chuyện gì, cho nên mới đưa đến tình trạng như hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.