Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 501: Hoa Hồng cũng không vừa
Khốc Lạp Đóa Đóa
23/01/2016
Quả nhiên.
Mặc Thiếu Thiên rất có năng lực, đặc hiệu suất làm việc cực nhanh!
Bạch Dạ thật sự thuộc loại cái loại này không dính khói bụi trần gian, hơn nữa xinh đẹp có điểm giống đồng tính, cho nên cái hình này làm ra, Bạch Dạ thành cái dáng vẻ phong tình vạn chủng, thật sự làm cho người ta nhìn máu nóng sục sôi!
Mặc Thiếu Thiên nói, "Tôi còn cố ý làm ảnh động!”
Hoa Hồng nhìn Mặc Thiếu Thiên, dơ ngón cái lên, "Cường!"
Nghĩ thực chu đáo!
Vân Dục nhìn những hình kia, "Mẹ kiếp, thực sự đánh thẳng vào tầm mắt, nếu anh ta tới quay a/v (video.....mọi người tự hiểu đi nha), tôi đoán chừng nhất định xảy hỏa hoạn!"
Mọi người, ". . . . . ."
Vân Dục nói lời này, càng thêm kinh người.
Lời này nếu để Bạch Dạ nghe được, nhất định giết đến Cửa Ngục!
Lúc này, Tạp Ni nhìn hình này, “Hoa Hồng, cô xác định Bạch Dạ nhìn những thứ này, sẽ không cùng cô đoạn tuyệt quan hệ sao?" Vấn đề này, phải suy nghĩ sâu xa.
Hoa Hồng nghĩ nghĩ mở miệng, "Anh ta căn bản không thừa nhận có quan hệ với tôi, tôi sợ đoạn giao cái gì!”Hoa Hồng không hề sợ hãi nói.
Hơn nữa, là anh ta sợ cô, cũng không phải cô sợ anh ta!
Cô việc gì phải lo lắng!
Lý Thuận nhìn Hoa Hồng, nghĩ thầm trong lòng , thật là điên rồi a!
Cái đạo này, biện pháp chỉnh người quá kinh khủng!
Đắc tội người nào, cũng đừng đắc tội với kẻ dở hơi!
Không thể trêu vào liền đi đường vòng!
Hiện tại Lý Thuận may mắn là, bọn họ cùng là một đội , sẽ không gieo họa trên người của anh đi!
Lúc này, Hoa Hồng đem hình cho Hi Hi, "Hiện tại giao cho cậu !"
Hi Hi nhìn mấy hình kia, Lý Thuận lập tức đưa máy tính, Hi Hi ngồi ở trên giường, giống như đế vương , xếp chân, tiếp nhận máy tính.
Vừa nhận lấy máy tính, giống như sống lại bình thường, ánh mắt lập tức ngưng tụ, ngón tay ở máy tính thao tác thật nhanh.
Dáng vẻ này, người khác nhìn đến cũng nhịn không được tán thưởng.
Thật sự là thiên tài!
Ngay cả người hắc đạo cũng nhịn không được khâm phục!
Hoa Hồng ngồi ở bên cạnh Hi Hi, nói địa chỉ Bạch Dạ cho Hi Hi, khóe miệng Hi Hi gợi lên một chút cười, tiếp đến vẫn tiếp tục làm.
Trên mặt tươi cười, khiến cho người khác nhìn nhịn không được trái tim băng giá.
Đây rõ ràng là nét mặt làm chuyện xấu!
Bảo bối, cậu làm sao có thể làm như là đúng lý hợp tình a a a!
Mọi người ở đứng một bên, đều nhìn Hi Hi không chuyển mắt, cho rằng, Hi Hi sau khi lớn lên, nhất định có tiền đồ!
Lúc này, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, "Đúng rồi, bảo bối, nhớ viết rõ phương thức liên lạc của tôi!" Hoa Hồng nói.
"ok~" Hi Hi lên tiếng, tiếp tục làm .
Cái tay mập mạp nhỏ bé ở máy tính thật nhanh, người nhìn hoa cả mắt, mấy phút sau, ngước mắt, "Tốt lắm, giải quyết xong!"
"Như vậy là được rồi sao?" Hoa Hồng ở bên cạnh chớp mắt hỏi, cô đều không thấy chuyện gì xảy ra !
Hi Hi gật đầu, "Đúng vậy!"
"Xác định, anh ta có thể thấy sao?"
"100% xác định!" Hi hi vô cùng chắc chắc nói.
Nghe thấy vậy,Hoa Hồng yên tâm , "Được , tôi tin tưởng biện pháp này đối với anh ta tuyệt đối dùng được!"
"Tôi hiện tại duy nhất lo lắng là, anh ta không vào mạng!" Hi Hi nói.
"Sẽ không , anh ta tuyệt đối sẽ cố định lên mạng một lần!" Hoa Hồng nói, đối với thói quen Bạch Dạ , rõ như lòng bàn tay.
"Nếu như vậy, thì thật tốt quá!" Hi Hi cũng nói.
Nghe bọn họ nói, đứng ở một bên mấy đấng mày râu còn có Tử Lam cũng đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bây giờ có thể làm , chính là chờ đợi Bạch Dạ hiện thân!
Mặc Thiếu Thiên đã tính, nếu Bạch Dạ không hiện thân, như vậy anh đành phải mang theo Hoa Hồng, đi nhà của anh ta tìm vậy ! ! !
Anh cũng không tin, anh ta không quay về !
... ...... ...... ...... ...... .........
Vì thế, hai ngày kế tiếp, gió êm sóng lặng.
Bạch Dạ không có gọi điện thoại đến, Hoa Hồng mỗi thời mỗi khắc đều cầm di động, chờ Bạch Dạ mở máy tính, nhưng di động giống như là chết máy, một tiếng đều không có vang lên!
Cũng may hai ngày này, Hi Hi không có phát tác, bằng không Hoa Hồng tuyệt đối sẽ điên rồi !
Vì thế, ngày hôm sau.
Tại phía xa Bạch Dạ lên mạng, theo thói quen, anh sẽ ở nơi này buổi sáng mỗi ngày lên mạng xem một chút.
Nhưng là vừa mở máy tính ra , đập vào mắt anh là hình ảnh làm cho người ta nhìn đến máu nóng sục sôi.
Còn có ảnh động.
Mấu chốt là, cũng đều là nam ! ! !
Trọng điểm nhất là, ảnh chụp người kia. . . . . . Là anh! ! !
Bạch Dạ uống cà phê, nhịn không được phun lên máy tính.
Ảnh động ước chừng 2 phút, xong hai phút , hình ảnh xuất hiện một hoạt ảnh cô gái nhỏ, thở dài, "Bạch Dạ, mau liên lạc với tôi, Hoa Hồng lưu!"
Chứng kiến cái này, Bạch Dạ muốn điên rồi!
Thật sự muốn điên rồi! ! !
Hoa Hồng! ! !
Hoa Hồng! ! !
Lại là cô ta!
Mấy ngày nay, anh biết cô luôn tìm anh, cho nên cố ý không tiếp điện thoại, tắt máy .
Nhưng là không nghĩ tới, cô lại dùng biện pháp như thế! ! !
Bạch Dạ thật kích động muốn giết chết Hoa Hồng!
Lập tức lấy ra di động, khởi động máy! ! !
Hi Hi rất sớm liền tỉnh, có thể nguyên nhân bởi vì trúng độc, cậu mỗi ngày buổi tối ngủ đều gặp ác mộng, cho nên căn bản là ngủ không ngon.
Cũng không muốn làm cho mọi người lo lắng, Hi Hi đều không có nói, làm bộ như không có gì.
Đang chơi Lý Thuận mở máy tính ra, lúc này, bé phát hiện có điểm khác thường!
Lúc xâm nhập máy tính Bạch Dạ thì bé làm một chút động tác nho nhỏ, chỉ cần Bạch Dạ mở máy tính, bé sẽ lập tức biết.
Cho nên, chứng kiến Bạch Dạ mở máy tính thì Hi Hi có vẻ kích động.
Đợi hai ngày, rốt cục được!
Mà bên kia.
Hoa Hồng đang ngủ, bỗng nhiên di động vang lên, giống như đối với chuông điện thoại di động có tác dụng, Hoa Hồng lập tức từ trên giường ngồi dậy. Giống như là một cơn ác mộng, bừng tỉnh .
Ở trong mộng, cô mơ thấy Bạch Dạ gọi điện thoại cho cô, chờ đến khi thật sự phục hồi tinh thần lại, cô mới phát hiện điện thoại bên gối thật sự vang lên! ! !
Hoa Hồng kích động cầm lấy di động, nhìn đến tên hiển thị thì Hoa Hồng thiếu chút nữa kích động rơi mất di động!
May mà không làm rơi!
Hoa Hồng lập tức bấm nút phím nghe.
"Bạch Dạ. . . . . ." Hoa Hồng tính mở miệng mắng một chút, nhưng là còn chưa kịp mở miệng đã bị đối phương trấn áp!
"Hoa Hồng, tôi muốn giết cô!" Bạch Dạ ở bên kia điện thoại.
Hoa Hồng sửng sốt, lần đầu tiên cảm thấy Bạch Dạ như vậy.
Sững sờ một chút, mới nhớ tới việc đã làm, anh ta sở dĩ kích động như vậy, nhất định là thấy được những hình kia!
"Tôi. . . . . ."
"Không nghĩ tới vì ép tôi đi ra,cô lại có thể làm những hình kia, Hoa Hồng, tôi muốn giết cô, từ nay về sau, chúng ta đoạn giao, không bao giờ liên lạc nữa, cũng không cần tìm tôi, không nên quấn quanh tôi! ! !" Tiếng nói Bạch Dạ từ tính, thiếu chút nữa kêu hỏng cổ họng!
Hoa Hồng ngồi ở trên giường, gác chân, yên lặng nghe Bạch Dạ nói.
Biết anh lâu như vậy, lần đầu tiên thấy anh ta lớn tiếng nói chuyện như vậy, hiện tại Hoa Hồng đều có thể tưởng tượng được dáng vẻ kích động của Bạch Dạ , giọng nói cũng đều, có thể thấy được kích động đến cỡ nào!
Chính là, Bạch Dạ nói xong, hơi mệt chút.
Thừa dịp anh ta nghỉ ngơi, Hoa Hồng mở miệng, "Anh không phải cho rằng, chúng ta cho tới bây giờ đều không có quan hệ qua sao?"
Bạch Dạ, ". . . . . ."
Vừa nói xong., Bạch Dạ phát tiết rất nhiều, cơn tức cũng không còn lớn như vậy , mở miệng, "Không nghĩ tới cô dùng biện pháp như thế ép tôi ra!" Nghe ra, Bạch Dạ rất tức giận!
"Điều này cũng không trách tôi, ai cho anh không tiếp điện thoại của tôi!" Hoa Hồng nói, tuyệt không sợ Bạch Dạ tức giận !
"Cô tìm tôi có chuyện gì tốt sao? Hoa Hồng, tôi hiện tại cảnh cáo cô, từ nay về sau, cô không cần lại quấn quít lấy tôi, tôi không biết cô! ! !" Bạch Dạ vẫn là có chút ít kích động!
Hoa Hồng nghe, không có việc đáng lo, "Anh cảm thấy có khả năng sao?"
Bạch Dạ, ". . . . . ."
Anh cũng hiểu được rất không có khả năng!
"Tốt lắm, tốt lắm, đừng nóng giận , tôi đây không phải cũng vì bức anh hiện thân thôi sao!" Hoa Hồng dịu dàng nói, dù sao hiện tại có việc cầu anh ta.
Nhưng là Bạch Dạ không vui, "Làm trò, Hoa Hồng,cô chạm đến giới hạn của tôi, từ nay về sau không cần gọi điện thoại cho tôi! !" Bạch Dạ hổn hển nói.
Như thế nào cũng không nghĩ đến Hoa Hồng lại có thể làm ra chuyện như vậy!
Hoa Hồng cũng không phải dễ chọc , lời hữu ích còn không cảm kích, vậy đừng trách cô !
"Anh lặp lại lần nữa! ?"
Bạch Dạ, ". . . . . ."
"Hiện tại cứng rắn, tôi cho anh biết, nếu anh nói thêm một câu, anh tin không, ngày mai toàn bộ thế giới mọi người sẽ biết anh chính là thần y quái tài trong truyền thuyết, hơn nữa, tên là Bạch Dạ, những hình đó sẽ đến tay của bọn họ, tôi tin tưởng, những thứ này vừa ra, tuyệt đối lượng tiêu thụ vượt qua a/v kia, anh nhất định sẽ nháy mắt sẽ từ trong truyền thuyết biến thành ngôi sao, bọn họ cũng có thể không cẩn thận biết địa chỉ nhà anh, đến lúc đó sẽ như thế nào , vậy đừng trách tôi ! ! !" Hoa Hồng đối với điện thoại uy hiếp một chút nói.
Đi theo Hi Hi lâu, cái gì không học được!
Bạch Dạ, ". . . . . ."
Giờ này khắc này, có thể tưởng tượng được Bạch Dạ tức giận như thế nào !
"Hoa Hồng, cô ——! ?" Bạch Dạ tức giận không biết nên nói cái gì mới tốt.
Nghe Bạch Dạ tức, Hoa Hồng vừa đấm vừa xoa, "Hơn nữa, những hình này chỉ là ghép mà thôi, cũng không phải thật sự, anh tức giận như vậy làm gì? Trừ phi. . . . . . hình là thật ? !" Hoa Hồng đoán nói.
Bạch Dạ, ". . . . . . Câm miệng! ! !"
"Chẳng lẽ thật là thật sự! ?" Hoa Hồng không thể tưởng tượng nổi hỏi, không thể để ý tới Bạch Dạ có phải đang tức giận hay không!
Hình như, Bạch Dạ tức giận , cũng không có quan hệ đến cô!
"Hoa Hồng, cô câm miệng cho tôi!"
"Trách không được anh vẫn cự tuyệt tôi, thì ra ngươi thật sự là vậy! !" Hoa Hồng như là đã phát hiện vùng đất mới, cao hứng không thôi, hoàn toàn quên hiện tại muốn cầu cạnh hắn!
"Hoa Hồng! ! !" Bạch Dạ ở điện thoại bên kia một chữ một chút rống giận lên.
Hoa Hồng ở bên cạnh cười, thẳng đến nghe được Bạch Dạ kia điên cuồng rống giận, thế này mới thôi cười.
"hóa ra thật là thật sự. . . . . . Ta đến bây giờ mới hiểu được! !" Hoa Hồng nói, giọng nói kia là lại tiếc hận lại ngây thơ.
Bạch Dạ, ". . . . . ."
"Anhyên tâm, về chuyện này, tôi nhất định sẽ giữ bí mật cho anh, bất quá điều kiện tiên quyết là, anh phải đáp ứng tôi một việc!"
Mặc Thiếu Thiên rất có năng lực, đặc hiệu suất làm việc cực nhanh!
Bạch Dạ thật sự thuộc loại cái loại này không dính khói bụi trần gian, hơn nữa xinh đẹp có điểm giống đồng tính, cho nên cái hình này làm ra, Bạch Dạ thành cái dáng vẻ phong tình vạn chủng, thật sự làm cho người ta nhìn máu nóng sục sôi!
Mặc Thiếu Thiên nói, "Tôi còn cố ý làm ảnh động!”
Hoa Hồng nhìn Mặc Thiếu Thiên, dơ ngón cái lên, "Cường!"
Nghĩ thực chu đáo!
Vân Dục nhìn những hình kia, "Mẹ kiếp, thực sự đánh thẳng vào tầm mắt, nếu anh ta tới quay a/v (video.....mọi người tự hiểu đi nha), tôi đoán chừng nhất định xảy hỏa hoạn!"
Mọi người, ". . . . . ."
Vân Dục nói lời này, càng thêm kinh người.
Lời này nếu để Bạch Dạ nghe được, nhất định giết đến Cửa Ngục!
Lúc này, Tạp Ni nhìn hình này, “Hoa Hồng, cô xác định Bạch Dạ nhìn những thứ này, sẽ không cùng cô đoạn tuyệt quan hệ sao?" Vấn đề này, phải suy nghĩ sâu xa.
Hoa Hồng nghĩ nghĩ mở miệng, "Anh ta căn bản không thừa nhận có quan hệ với tôi, tôi sợ đoạn giao cái gì!”Hoa Hồng không hề sợ hãi nói.
Hơn nữa, là anh ta sợ cô, cũng không phải cô sợ anh ta!
Cô việc gì phải lo lắng!
Lý Thuận nhìn Hoa Hồng, nghĩ thầm trong lòng , thật là điên rồi a!
Cái đạo này, biện pháp chỉnh người quá kinh khủng!
Đắc tội người nào, cũng đừng đắc tội với kẻ dở hơi!
Không thể trêu vào liền đi đường vòng!
Hiện tại Lý Thuận may mắn là, bọn họ cùng là một đội , sẽ không gieo họa trên người của anh đi!
Lúc này, Hoa Hồng đem hình cho Hi Hi, "Hiện tại giao cho cậu !"
Hi Hi nhìn mấy hình kia, Lý Thuận lập tức đưa máy tính, Hi Hi ngồi ở trên giường, giống như đế vương , xếp chân, tiếp nhận máy tính.
Vừa nhận lấy máy tính, giống như sống lại bình thường, ánh mắt lập tức ngưng tụ, ngón tay ở máy tính thao tác thật nhanh.
Dáng vẻ này, người khác nhìn đến cũng nhịn không được tán thưởng.
Thật sự là thiên tài!
Ngay cả người hắc đạo cũng nhịn không được khâm phục!
Hoa Hồng ngồi ở bên cạnh Hi Hi, nói địa chỉ Bạch Dạ cho Hi Hi, khóe miệng Hi Hi gợi lên một chút cười, tiếp đến vẫn tiếp tục làm.
Trên mặt tươi cười, khiến cho người khác nhìn nhịn không được trái tim băng giá.
Đây rõ ràng là nét mặt làm chuyện xấu!
Bảo bối, cậu làm sao có thể làm như là đúng lý hợp tình a a a!
Mọi người ở đứng một bên, đều nhìn Hi Hi không chuyển mắt, cho rằng, Hi Hi sau khi lớn lên, nhất định có tiền đồ!
Lúc này, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, "Đúng rồi, bảo bối, nhớ viết rõ phương thức liên lạc của tôi!" Hoa Hồng nói.
"ok~" Hi Hi lên tiếng, tiếp tục làm .
Cái tay mập mạp nhỏ bé ở máy tính thật nhanh, người nhìn hoa cả mắt, mấy phút sau, ngước mắt, "Tốt lắm, giải quyết xong!"
"Như vậy là được rồi sao?" Hoa Hồng ở bên cạnh chớp mắt hỏi, cô đều không thấy chuyện gì xảy ra !
Hi Hi gật đầu, "Đúng vậy!"
"Xác định, anh ta có thể thấy sao?"
"100% xác định!" Hi hi vô cùng chắc chắc nói.
Nghe thấy vậy,Hoa Hồng yên tâm , "Được , tôi tin tưởng biện pháp này đối với anh ta tuyệt đối dùng được!"
"Tôi hiện tại duy nhất lo lắng là, anh ta không vào mạng!" Hi Hi nói.
"Sẽ không , anh ta tuyệt đối sẽ cố định lên mạng một lần!" Hoa Hồng nói, đối với thói quen Bạch Dạ , rõ như lòng bàn tay.
"Nếu như vậy, thì thật tốt quá!" Hi Hi cũng nói.
Nghe bọn họ nói, đứng ở một bên mấy đấng mày râu còn có Tử Lam cũng đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bây giờ có thể làm , chính là chờ đợi Bạch Dạ hiện thân!
Mặc Thiếu Thiên đã tính, nếu Bạch Dạ không hiện thân, như vậy anh đành phải mang theo Hoa Hồng, đi nhà của anh ta tìm vậy ! ! !
Anh cũng không tin, anh ta không quay về !
... ...... ...... ...... ...... .........
Vì thế, hai ngày kế tiếp, gió êm sóng lặng.
Bạch Dạ không có gọi điện thoại đến, Hoa Hồng mỗi thời mỗi khắc đều cầm di động, chờ Bạch Dạ mở máy tính, nhưng di động giống như là chết máy, một tiếng đều không có vang lên!
Cũng may hai ngày này, Hi Hi không có phát tác, bằng không Hoa Hồng tuyệt đối sẽ điên rồi !
Vì thế, ngày hôm sau.
Tại phía xa Bạch Dạ lên mạng, theo thói quen, anh sẽ ở nơi này buổi sáng mỗi ngày lên mạng xem một chút.
Nhưng là vừa mở máy tính ra , đập vào mắt anh là hình ảnh làm cho người ta nhìn đến máu nóng sục sôi.
Còn có ảnh động.
Mấu chốt là, cũng đều là nam ! ! !
Trọng điểm nhất là, ảnh chụp người kia. . . . . . Là anh! ! !
Bạch Dạ uống cà phê, nhịn không được phun lên máy tính.
Ảnh động ước chừng 2 phút, xong hai phút , hình ảnh xuất hiện một hoạt ảnh cô gái nhỏ, thở dài, "Bạch Dạ, mau liên lạc với tôi, Hoa Hồng lưu!"
Chứng kiến cái này, Bạch Dạ muốn điên rồi!
Thật sự muốn điên rồi! ! !
Hoa Hồng! ! !
Hoa Hồng! ! !
Lại là cô ta!
Mấy ngày nay, anh biết cô luôn tìm anh, cho nên cố ý không tiếp điện thoại, tắt máy .
Nhưng là không nghĩ tới, cô lại dùng biện pháp như thế! ! !
Bạch Dạ thật kích động muốn giết chết Hoa Hồng!
Lập tức lấy ra di động, khởi động máy! ! !
Hi Hi rất sớm liền tỉnh, có thể nguyên nhân bởi vì trúng độc, cậu mỗi ngày buổi tối ngủ đều gặp ác mộng, cho nên căn bản là ngủ không ngon.
Cũng không muốn làm cho mọi người lo lắng, Hi Hi đều không có nói, làm bộ như không có gì.
Đang chơi Lý Thuận mở máy tính ra, lúc này, bé phát hiện có điểm khác thường!
Lúc xâm nhập máy tính Bạch Dạ thì bé làm một chút động tác nho nhỏ, chỉ cần Bạch Dạ mở máy tính, bé sẽ lập tức biết.
Cho nên, chứng kiến Bạch Dạ mở máy tính thì Hi Hi có vẻ kích động.
Đợi hai ngày, rốt cục được!
Mà bên kia.
Hoa Hồng đang ngủ, bỗng nhiên di động vang lên, giống như đối với chuông điện thoại di động có tác dụng, Hoa Hồng lập tức từ trên giường ngồi dậy. Giống như là một cơn ác mộng, bừng tỉnh .
Ở trong mộng, cô mơ thấy Bạch Dạ gọi điện thoại cho cô, chờ đến khi thật sự phục hồi tinh thần lại, cô mới phát hiện điện thoại bên gối thật sự vang lên! ! !
Hoa Hồng kích động cầm lấy di động, nhìn đến tên hiển thị thì Hoa Hồng thiếu chút nữa kích động rơi mất di động!
May mà không làm rơi!
Hoa Hồng lập tức bấm nút phím nghe.
"Bạch Dạ. . . . . ." Hoa Hồng tính mở miệng mắng một chút, nhưng là còn chưa kịp mở miệng đã bị đối phương trấn áp!
"Hoa Hồng, tôi muốn giết cô!" Bạch Dạ ở bên kia điện thoại.
Hoa Hồng sửng sốt, lần đầu tiên cảm thấy Bạch Dạ như vậy.
Sững sờ một chút, mới nhớ tới việc đã làm, anh ta sở dĩ kích động như vậy, nhất định là thấy được những hình kia!
"Tôi. . . . . ."
"Không nghĩ tới vì ép tôi đi ra,cô lại có thể làm những hình kia, Hoa Hồng, tôi muốn giết cô, từ nay về sau, chúng ta đoạn giao, không bao giờ liên lạc nữa, cũng không cần tìm tôi, không nên quấn quanh tôi! ! !" Tiếng nói Bạch Dạ từ tính, thiếu chút nữa kêu hỏng cổ họng!
Hoa Hồng ngồi ở trên giường, gác chân, yên lặng nghe Bạch Dạ nói.
Biết anh lâu như vậy, lần đầu tiên thấy anh ta lớn tiếng nói chuyện như vậy, hiện tại Hoa Hồng đều có thể tưởng tượng được dáng vẻ kích động của Bạch Dạ , giọng nói cũng đều, có thể thấy được kích động đến cỡ nào!
Chính là, Bạch Dạ nói xong, hơi mệt chút.
Thừa dịp anh ta nghỉ ngơi, Hoa Hồng mở miệng, "Anh không phải cho rằng, chúng ta cho tới bây giờ đều không có quan hệ qua sao?"
Bạch Dạ, ". . . . . ."
Vừa nói xong., Bạch Dạ phát tiết rất nhiều, cơn tức cũng không còn lớn như vậy , mở miệng, "Không nghĩ tới cô dùng biện pháp như thế ép tôi ra!" Nghe ra, Bạch Dạ rất tức giận!
"Điều này cũng không trách tôi, ai cho anh không tiếp điện thoại của tôi!" Hoa Hồng nói, tuyệt không sợ Bạch Dạ tức giận !
"Cô tìm tôi có chuyện gì tốt sao? Hoa Hồng, tôi hiện tại cảnh cáo cô, từ nay về sau, cô không cần lại quấn quít lấy tôi, tôi không biết cô! ! !" Bạch Dạ vẫn là có chút ít kích động!
Hoa Hồng nghe, không có việc đáng lo, "Anh cảm thấy có khả năng sao?"
Bạch Dạ, ". . . . . ."
Anh cũng hiểu được rất không có khả năng!
"Tốt lắm, tốt lắm, đừng nóng giận , tôi đây không phải cũng vì bức anh hiện thân thôi sao!" Hoa Hồng dịu dàng nói, dù sao hiện tại có việc cầu anh ta.
Nhưng là Bạch Dạ không vui, "Làm trò, Hoa Hồng,cô chạm đến giới hạn của tôi, từ nay về sau không cần gọi điện thoại cho tôi! !" Bạch Dạ hổn hển nói.
Như thế nào cũng không nghĩ đến Hoa Hồng lại có thể làm ra chuyện như vậy!
Hoa Hồng cũng không phải dễ chọc , lời hữu ích còn không cảm kích, vậy đừng trách cô !
"Anh lặp lại lần nữa! ?"
Bạch Dạ, ". . . . . ."
"Hiện tại cứng rắn, tôi cho anh biết, nếu anh nói thêm một câu, anh tin không, ngày mai toàn bộ thế giới mọi người sẽ biết anh chính là thần y quái tài trong truyền thuyết, hơn nữa, tên là Bạch Dạ, những hình đó sẽ đến tay của bọn họ, tôi tin tưởng, những thứ này vừa ra, tuyệt đối lượng tiêu thụ vượt qua a/v kia, anh nhất định sẽ nháy mắt sẽ từ trong truyền thuyết biến thành ngôi sao, bọn họ cũng có thể không cẩn thận biết địa chỉ nhà anh, đến lúc đó sẽ như thế nào , vậy đừng trách tôi ! ! !" Hoa Hồng đối với điện thoại uy hiếp một chút nói.
Đi theo Hi Hi lâu, cái gì không học được!
Bạch Dạ, ". . . . . ."
Giờ này khắc này, có thể tưởng tượng được Bạch Dạ tức giận như thế nào !
"Hoa Hồng, cô ——! ?" Bạch Dạ tức giận không biết nên nói cái gì mới tốt.
Nghe Bạch Dạ tức, Hoa Hồng vừa đấm vừa xoa, "Hơn nữa, những hình này chỉ là ghép mà thôi, cũng không phải thật sự, anh tức giận như vậy làm gì? Trừ phi. . . . . . hình là thật ? !" Hoa Hồng đoán nói.
Bạch Dạ, ". . . . . . Câm miệng! ! !"
"Chẳng lẽ thật là thật sự! ?" Hoa Hồng không thể tưởng tượng nổi hỏi, không thể để ý tới Bạch Dạ có phải đang tức giận hay không!
Hình như, Bạch Dạ tức giận , cũng không có quan hệ đến cô!
"Hoa Hồng, cô câm miệng cho tôi!"
"Trách không được anh vẫn cự tuyệt tôi, thì ra ngươi thật sự là vậy! !" Hoa Hồng như là đã phát hiện vùng đất mới, cao hứng không thôi, hoàn toàn quên hiện tại muốn cầu cạnh hắn!
"Hoa Hồng! ! !" Bạch Dạ ở điện thoại bên kia một chữ một chút rống giận lên.
Hoa Hồng ở bên cạnh cười, thẳng đến nghe được Bạch Dạ kia điên cuồng rống giận, thế này mới thôi cười.
"hóa ra thật là thật sự. . . . . . Ta đến bây giờ mới hiểu được! !" Hoa Hồng nói, giọng nói kia là lại tiếc hận lại ngây thơ.
Bạch Dạ, ". . . . . ."
"Anhyên tâm, về chuyện này, tôi nhất định sẽ giữ bí mật cho anh, bất quá điều kiện tiên quyết là, anh phải đáp ứng tôi một việc!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.