Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 217: Kỹ thuật lái xe của Tử Lam cô nương.
Khốc Lạp Đóa Đóa
23/07/2015
Lúc đến bệnh viện, Mặc Thiếu Thiên đã chuẩn bị xong rồi, Hi Hi cùng với Mặc Thiếu Thiên, hai cha con xem ra cùng một dáng vẻ, hết sức dưỡng nhãn.
Nhìn thấy Lâm Tử Lam tới, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên, “Lâm tiểu thư, anh còn tưởng rằng em lái xe bị lạc đường !” Mặc Thiếu Thiên nói, hiển nhiên là có ý ghét bỏ Lâm tiểu thư lái xe quá chậm.
Lâm Tử Lam nhìn anh, lườm anh một cái, “Mặc tiên sinh, anh nghĩ rằng tôi và anh cùng một dạng sao? Không nhìn luật giao thông, không nhìn xe cộ xung quanh, mà cứ một đường mạnh mẽ đâm tới mở đưởng à, đây chính là tuân theo luật lệ đấy!” Lâm Tử Lam nói.
Cô cũng không muốn cảnh sát gi¬ao thông đuổi theo ở phía sau đâu, đến lúc đó, không phải cô sẽ tới bệnh viện đón anh mà sẽ được anh vào đồn cảnh sát bảo lãnh cô ra!
Nhớ tới lần trước, Mặc Thiếu Thiên lái xe, không biết bao nhiêu cảnh sát gi¬ao thông đuổi theo ở phía sau, cuối cùng cũng đuổi kịp, nhưng vừa nhìn người lái là Mặc Thiếu Thiên, tất cả mọi người ngoan ngoãn đi về.
Người ta không chọc nổi, còn không trốn thoát a!
Mặc Thiếu Thiên dáng vẻ phách lối, nếu có đến cảnh sát thì ra ngoài cũng rất dễ dàng, không chút khó khăn, không phải Cục Trưởng xuống nước, chịu nhận lỗi, thì Mặc Thiếu Thiên tuyệt sẽ không ra ngoài!
Miếu nhỏ không nuôi được Phật lớn, người nào mà dám đắc tội Mặc Thiếu Thiên?
Đắc tội với anh, so được với đắc tội với Diêm Vương còn kinh khủng hơn nhiều!
Chỉ là, Mặc tiên sinh thỉnh thoảng cũng sẽ tuân thủ đống quy tắc luật lệ giao thông này, chỉ là chuyện tuân thủ này, phải dựa vào tâm tình của Mặc Thiếu Thiên.
Lâm Tử Lam vẫn luôn cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên là người phách lối như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị té nhào.
Có thể thấy được, trời cao luôn không công bằng, Mặc Thiếu Thiên đến bây giờ, vẫn phách lối như cũ. . . . . . .
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô nhìn,“Thật nhát gan!”
“Em đây gọi là quý trọng sinh mạng!” Lâm Tử Lam cải chính.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, cười cười, người phụ nữ này luôn tự nhiên một dạng, chỉ là, cô đúng mực như vậy, càng làm cho người ta mê muội.
Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, cha cũng không nên xem thường kỹ thuật lái xe của mẹ, chỉ là cha còn chưa thấy thôi!”
Mặc Thiếu Thiên lúc này nhướng mày, ánh mắt quét về phía Lâm Tử Lam, “Hả? Thật sao?”
Lâm Tử Lam không nói gì, Hi Hi nói, “Cha, chờ ngày nào đó cha thấy được, cũng sẽ không nói như vậy!”
Mặc Thiếu Thiên khóe miệng nhếch lên, “Vậy cha đây rất muốn biết đấy!”
Lâm Tử Lam nhìn anh, sau đó lộ ra nụ cười nhạt, “Nói xong rồi sao? Nói xong thì có thể đi chưa!” . . . . . .
Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi liếc mắt nhìn nhau, ba người đi ra cửa bệnh viện.
Vậy mà, vừa đi đến cửa, nhất thời, ngoài cửa có hàng loạt ký giả đứng đợi, lúc bọn họ mới xuất hiện, đám ký giả chợt nhào tới.
Ánh đèn, micro, máy chụp hình, tất cả đều hướng về phía bọn họ.
“Không ngờ là thật, Tổng Giám Đốc của MK Mặc Thiếu Thiên có con riêng!”
“Đúng vậy, quá kinh người, đây nhất định là tin tức được tít ở trang đầu vào ngày mai!”
“Đúng vậy a, đúng vậy a!”
Mấy ký giả hướng về phía họ nói, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên, còn có Hi Hi cùng đi ra, đám ký giả liền xông tới, vây bọn họ như một con cá chạy không lọt.
Các ký giả cũng chật chội tiến lên, micro đưa tới trước mặt bọn họ.
“Mặc Tổng, Mặc Tổng, xin hỏi một chút, đứa bé này là con riêng của anh sao?” Một ký giả hỏi.
“Mặc Tổng, anh có thể giải thích rõ về thân phận của người phụ nữ này và đứa bé không?”
“Mặc Tổng, xin hỏi anh đã kết hôn rồi sao? Là đám cưới ẩn, hay là tình huống khác, có thể mời anh nói một vài điều không ạ? ?”
Ký giả từng người từng người hỏi dồn dập, trước có tin đồn Mặc Thiếu Thiên tại Las Vegas đã đăng kí kết hôn, lúc đó đối tượng là Trọng Nhược Tình, nhưng cũng chỉ là tin đồn, không có ai biết, hôm nay Trọng Nhược Tình biến mất, Mặc Thiếu Thiên chợt có một đứa bé lớn như vậy, cho nên đấy là lí do ký giả hoài nghi như vậy.
Nhất thời, tất cả vấn đề, đều tập trung trên người Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở cửa bệnh viện, nhìn bọn họ, sắc mặt rất không vui.
Mọi người nhìn Mặc Thiếu Thiên không nói lời nào, cũng có người nói nhắm ngay vào Lâm Tử Lam, “Vị tiểu thư này, cô có thể nói rõ một chút về quan hệ giwuax cô và Mặc Thiếu Thiên không?”
Lâm Tử Lam cau mày, không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy, cô liếc mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huống như thế, có thể thấy được bọn họ đều đã có chuẩn bị mà đến , chỉ là Mặc Thiếu Thiên đã thường gặp những trường hợp như vậy, rất nhanh sẽ bình tĩnh lại.
Hi Hi đi theo bên cạnh Mặc Thiếu Thiên, nhìn nhiều ký giả như vậy, không quên vội vàng sửa sang lại tóc, nhìn ký giả, còn không quên nói, chụp đẹp một chút!
Những lời này, đã rước lấy ánh mắt xem thường của Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên!
Đứa bé này có thể không lâm nguy, không loạn sao?
Đến lúc nào rồi , còn cố tạo hình tượng của mình? ? ! !
Hi Hi không nhìn, tiếp tục giả vờ đáng yêu, mại manh, để cho mọi người chụp đủ kiểu.
Dù sao cũng đã như vậy, không bằng cười đối mặt.
Mặc Thiếu Thiên không nghĩ sẽ để Lâm Tử Lam cùng Hi Hi ra ngoài ánh sáng, nhưng hôm nay, giống như có người cố ý ở phía sau điều khiển, càng ngày càng ồn ào, không có cách nào khống chế.
Ký giả đã hoàn toàn bị anh treo ngược lên hết rồi, nếu như không đào được tin tức, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua .
“Mặc Tổng, anh có thể nói rõ một chút không?” Ký giả chưa từ bỏ ý định, hỏi.
Mọi người xông tới, Mặc Thiếu Thiên bước tới che chở cho Lâm Tử Lam cùng Hi Hi, không biết là người nào đụng phải Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên thế nhưng cau mày.
Hi Hi nghiêng đầu sang lo lắng nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, cha làm sao vậy?”
Cha. . . . . .
Lời vừa nói ra, mọi người nhất thời ngây ngẩn cả người, ngay sau đó chính là một hồi hưng phấn!
Tất cả ống kính nhắm ngay vào Hi Hi, tin tức này, thật sự là quá mức có tính chất bạo tạc rồi !
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, sau đó lắc đầu một cái.
Hành động của hai cha con, đều được ký giả thấy, đám ký giả càng thêm hưng phấn không thôi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tin tức tít trang đầu lần này.
Bình thường, nếu tin tức liên quan tới Mặc Thiếu Thiên thì sẽ được tiêu thụ với số lượng rất lớn, vậy mà hôm nay, Tổng Giám Đốc MK thậm chí có đứa con trai bảy tuổi, cái tin tức này nhất định sẽ gây khiếp sợ cho người khác!
Mọi người càng ngày càng hưng phấn.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, những tưởng rằng anh sẽ cực kỳ tức giận, nhưng vạn lần không ngờ. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên kéo Lâm Tử Lam lại gần phía mình, Hi Hi đứng ở một bên, tạo thành tư thái bảo vệ, ngay sau đó, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười, nhìn thẳng ống kính, “Nếu mọi người quan tâm cuộc sống của tôi như vậy, thì tôi liền nói cho mọi người. . . . . .” Mặc Thiếu Thiên hài hước nhìn ống kính.
Lời của anh vừa nói xong, tất cả mọi người đều thấy hứng thú.
Lâm Tử Lam cũng nhìn anh, cô nghĩ, rốt cuộc Mặc Thiếu Thiên đã bị cái gì rồi, vậy mà, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, khóe miệng cười cười, “Không sai, đây chính là con trai của Mặc Thiếu Thiên tôi, nhưng, cũng không phải là con riêng cái gì đó, nó là điều quý giá nhất của Mặc Thiếu Thiên tôi, là đứa con trai quý giá nhất!” Mặc Thiếu Thiên hướng về phía ký giả, nói gằn từng chữ.
Sau khi nói xong, anh lại nghiêng đầu sang nhìn Lâm Tử Lam, khóe miệng vẫn cười yếu ớt như cũ, vậy mà lúc này cô lại cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên tràn đầy sức quyến rũ , “Về phần vị tiểu thư đứng cạnh tôi đây, cô ấy là mẹ của con tôi, hơn nữa, tôi đã chính thức cầu hôn cô ấy rồi, về phần cô có đồng ý hay không, tôi tạm thời còn chưa biết!” Mặc Thiếu Thiên hài hước nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người cùng kinh ngạc không thôi, đường đường là Tổng Giám Đốc MK, đây là lần đầu tiên anh đứng tại trước mặt truyền thông công khai thừa nhận anh thích một người, hay là anh theo đuổi một người, không thể nghi ngờ, đây là một trái boom đối với ngành truyền thông a!
Sau khi nghe Mặc Thiếu Thiên nói xong, Lâm Tử Lam cảm thấy, cô ngày mai đến công ty, nhất định sẽ bị vô số ánh mắt giết chết cô!
Chỉ là, nếu đã quyết định cùng Mặc Thiếu Thiên bên nhau,thì cô sẽ chuẩn bị tốt.
Lâm Tử Lam đứng ở một bên, cũng không muốn nói chuyện.
“Mặc Tổng, xin hỏi anh có thể nói rõ hơn về tình huống này hay không? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Một ký giả hỏi.
Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên buông lỏng đáp mấy câu, ký giả không ngờ Mặc Thiếu Thiên phối hợp như thế.
Sau khi ký giả hỏi không ngừng nghỉ, Mặc Thiếu Thiên liền có chút không nhịn được.
“Thật xin lỗi, hôm nay chỉ có thể nói tới đây thôi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lúc này, Lâm Tử Lam đã len lén đi lái xe tới.
“Mặc Tổng, xin anh nói thêm một chút,. . . . . .” Ký giả vẫn không chịu buông tha cơ hội này.
Mà lúc này, bệnh viện cũng nhận được tin tức, chạy đến giúp một tay, mở cho Mặc Thiếu Thiên một con đường, Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi lúc này mới có cơ hội lên xe.
Bọn họ vừa mới lên xe, ký giả liền đuổi theo, Mặc Thiếu Thiên ngồi ở ghế lái phụ, còn Hi Hi thì ngồi ở phía sau.
Còn người lái là Lâm Tử Lam.
“Lái xe!” Mặc Thiếu Thiên nói, mắt thấy ký giả lấy xe chuẩn bị đuổi theo, Tử Lam cô nương đột nhiên đạp ga, ‘vụt’ một tiếng, xe lập tức phóng ra ngoài.
Mặc tiên sinh không có thắt dây an toàn, cũng không ngờ Lâm Tử Lam sẽ mãnh liệt như thế, cánh tay đột nhiên đụng phải cửa, đau thì không sao, chỉ là, để cho anh kinh ngạc hơn chính là Lâm Tử Lam!
Lúc này, anh mới hiểu rõ ràng câu nói kia của Hi Hi, ‘cha cũng không nên xem thường kỹ thuật lái xe của mẹ, chỉ là cha còn chưa thấy thôi’, giờ anh đã hiểu những lời này là có ý gì!
Chạy xe kiểu này, người bình thường cũng không chịu nổi!
Hi Hi cũng không ngờ, lời mình nói liền ứng nghiệm ngay sau đó, Lâm Tử Lam phóng xe đi trên đường, Hi Hi ngồi ở trong xe, cảm giác một dạng trước sau không yên, đợi đến khi xe chạy ổn định, Hi Hi mới vội vàng thắt dây an toàn, nắm thật chặt.
Mẹ còn có lúc dã man hơn nữa, đây coi như là một chút lòng thành!
Lâm Tử Lam lái xe, phía sau ký giả cũng lên xe đuổi theo.
Khó có khi được Mặc Thiếu Thiên phối hợp nói mấy câu, bọn họ không thể bỏ qua cơ hội này a!
Vì vậy, cũng rối rít lên xe, quả quyết tới cùng!
Lúc này Lâm Tử Lam, giống như một tay đua, mắt nhìn thẳng phía trước, mặt không chút thay đổi, xem ra, lãnh khốc cực kỳ!
Hơn nữa lúc thấy ở phía sau có chiếc xe đuổi kịp, Lâm Tử Lam nhếch miệng lên cười, đột nhiên cô đạp ga, xe giống như bay trên đường!
Nhìn thấy Lâm Tử Lam tới, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên, “Lâm tiểu thư, anh còn tưởng rằng em lái xe bị lạc đường !” Mặc Thiếu Thiên nói, hiển nhiên là có ý ghét bỏ Lâm tiểu thư lái xe quá chậm.
Lâm Tử Lam nhìn anh, lườm anh một cái, “Mặc tiên sinh, anh nghĩ rằng tôi và anh cùng một dạng sao? Không nhìn luật giao thông, không nhìn xe cộ xung quanh, mà cứ một đường mạnh mẽ đâm tới mở đưởng à, đây chính là tuân theo luật lệ đấy!” Lâm Tử Lam nói.
Cô cũng không muốn cảnh sát gi¬ao thông đuổi theo ở phía sau đâu, đến lúc đó, không phải cô sẽ tới bệnh viện đón anh mà sẽ được anh vào đồn cảnh sát bảo lãnh cô ra!
Nhớ tới lần trước, Mặc Thiếu Thiên lái xe, không biết bao nhiêu cảnh sát gi¬ao thông đuổi theo ở phía sau, cuối cùng cũng đuổi kịp, nhưng vừa nhìn người lái là Mặc Thiếu Thiên, tất cả mọi người ngoan ngoãn đi về.
Người ta không chọc nổi, còn không trốn thoát a!
Mặc Thiếu Thiên dáng vẻ phách lối, nếu có đến cảnh sát thì ra ngoài cũng rất dễ dàng, không chút khó khăn, không phải Cục Trưởng xuống nước, chịu nhận lỗi, thì Mặc Thiếu Thiên tuyệt sẽ không ra ngoài!
Miếu nhỏ không nuôi được Phật lớn, người nào mà dám đắc tội Mặc Thiếu Thiên?
Đắc tội với anh, so được với đắc tội với Diêm Vương còn kinh khủng hơn nhiều!
Chỉ là, Mặc tiên sinh thỉnh thoảng cũng sẽ tuân thủ đống quy tắc luật lệ giao thông này, chỉ là chuyện tuân thủ này, phải dựa vào tâm tình của Mặc Thiếu Thiên.
Lâm Tử Lam vẫn luôn cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên là người phách lối như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị té nhào.
Có thể thấy được, trời cao luôn không công bằng, Mặc Thiếu Thiên đến bây giờ, vẫn phách lối như cũ. . . . . . .
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô nhìn,“Thật nhát gan!”
“Em đây gọi là quý trọng sinh mạng!” Lâm Tử Lam cải chính.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, cười cười, người phụ nữ này luôn tự nhiên một dạng, chỉ là, cô đúng mực như vậy, càng làm cho người ta mê muội.
Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, cha cũng không nên xem thường kỹ thuật lái xe của mẹ, chỉ là cha còn chưa thấy thôi!”
Mặc Thiếu Thiên lúc này nhướng mày, ánh mắt quét về phía Lâm Tử Lam, “Hả? Thật sao?”
Lâm Tử Lam không nói gì, Hi Hi nói, “Cha, chờ ngày nào đó cha thấy được, cũng sẽ không nói như vậy!”
Mặc Thiếu Thiên khóe miệng nhếch lên, “Vậy cha đây rất muốn biết đấy!”
Lâm Tử Lam nhìn anh, sau đó lộ ra nụ cười nhạt, “Nói xong rồi sao? Nói xong thì có thể đi chưa!” . . . . . .
Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi liếc mắt nhìn nhau, ba người đi ra cửa bệnh viện.
Vậy mà, vừa đi đến cửa, nhất thời, ngoài cửa có hàng loạt ký giả đứng đợi, lúc bọn họ mới xuất hiện, đám ký giả chợt nhào tới.
Ánh đèn, micro, máy chụp hình, tất cả đều hướng về phía bọn họ.
“Không ngờ là thật, Tổng Giám Đốc của MK Mặc Thiếu Thiên có con riêng!”
“Đúng vậy, quá kinh người, đây nhất định là tin tức được tít ở trang đầu vào ngày mai!”
“Đúng vậy a, đúng vậy a!”
Mấy ký giả hướng về phía họ nói, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên, còn có Hi Hi cùng đi ra, đám ký giả liền xông tới, vây bọn họ như một con cá chạy không lọt.
Các ký giả cũng chật chội tiến lên, micro đưa tới trước mặt bọn họ.
“Mặc Tổng, Mặc Tổng, xin hỏi một chút, đứa bé này là con riêng của anh sao?” Một ký giả hỏi.
“Mặc Tổng, anh có thể giải thích rõ về thân phận của người phụ nữ này và đứa bé không?”
“Mặc Tổng, xin hỏi anh đã kết hôn rồi sao? Là đám cưới ẩn, hay là tình huống khác, có thể mời anh nói một vài điều không ạ? ?”
Ký giả từng người từng người hỏi dồn dập, trước có tin đồn Mặc Thiếu Thiên tại Las Vegas đã đăng kí kết hôn, lúc đó đối tượng là Trọng Nhược Tình, nhưng cũng chỉ là tin đồn, không có ai biết, hôm nay Trọng Nhược Tình biến mất, Mặc Thiếu Thiên chợt có một đứa bé lớn như vậy, cho nên đấy là lí do ký giả hoài nghi như vậy.
Nhất thời, tất cả vấn đề, đều tập trung trên người Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở cửa bệnh viện, nhìn bọn họ, sắc mặt rất không vui.
Mọi người nhìn Mặc Thiếu Thiên không nói lời nào, cũng có người nói nhắm ngay vào Lâm Tử Lam, “Vị tiểu thư này, cô có thể nói rõ một chút về quan hệ giwuax cô và Mặc Thiếu Thiên không?”
Lâm Tử Lam cau mày, không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy, cô liếc mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên cũng không ngờ sẽ xảy ra tình huống như thế, có thể thấy được bọn họ đều đã có chuẩn bị mà đến , chỉ là Mặc Thiếu Thiên đã thường gặp những trường hợp như vậy, rất nhanh sẽ bình tĩnh lại.
Hi Hi đi theo bên cạnh Mặc Thiếu Thiên, nhìn nhiều ký giả như vậy, không quên vội vàng sửa sang lại tóc, nhìn ký giả, còn không quên nói, chụp đẹp một chút!
Những lời này, đã rước lấy ánh mắt xem thường của Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên!
Đứa bé này có thể không lâm nguy, không loạn sao?
Đến lúc nào rồi , còn cố tạo hình tượng của mình? ? ! !
Hi Hi không nhìn, tiếp tục giả vờ đáng yêu, mại manh, để cho mọi người chụp đủ kiểu.
Dù sao cũng đã như vậy, không bằng cười đối mặt.
Mặc Thiếu Thiên không nghĩ sẽ để Lâm Tử Lam cùng Hi Hi ra ngoài ánh sáng, nhưng hôm nay, giống như có người cố ý ở phía sau điều khiển, càng ngày càng ồn ào, không có cách nào khống chế.
Ký giả đã hoàn toàn bị anh treo ngược lên hết rồi, nếu như không đào được tin tức, bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua .
“Mặc Tổng, anh có thể nói rõ một chút không?” Ký giả chưa từ bỏ ý định, hỏi.
Mọi người xông tới, Mặc Thiếu Thiên bước tới che chở cho Lâm Tử Lam cùng Hi Hi, không biết là người nào đụng phải Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên thế nhưng cau mày.
Hi Hi nghiêng đầu sang lo lắng nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, cha làm sao vậy?”
Cha. . . . . .
Lời vừa nói ra, mọi người nhất thời ngây ngẩn cả người, ngay sau đó chính là một hồi hưng phấn!
Tất cả ống kính nhắm ngay vào Hi Hi, tin tức này, thật sự là quá mức có tính chất bạo tạc rồi !
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, sau đó lắc đầu một cái.
Hành động của hai cha con, đều được ký giả thấy, đám ký giả càng thêm hưng phấn không thôi, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tin tức tít trang đầu lần này.
Bình thường, nếu tin tức liên quan tới Mặc Thiếu Thiên thì sẽ được tiêu thụ với số lượng rất lớn, vậy mà hôm nay, Tổng Giám Đốc MK thậm chí có đứa con trai bảy tuổi, cái tin tức này nhất định sẽ gây khiếp sợ cho người khác!
Mọi người càng ngày càng hưng phấn.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, những tưởng rằng anh sẽ cực kỳ tức giận, nhưng vạn lần không ngờ. . . . . .
Mặc Thiếu Thiên kéo Lâm Tử Lam lại gần phía mình, Hi Hi đứng ở một bên, tạo thành tư thái bảo vệ, ngay sau đó, Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười, nhìn thẳng ống kính, “Nếu mọi người quan tâm cuộc sống của tôi như vậy, thì tôi liền nói cho mọi người. . . . . .” Mặc Thiếu Thiên hài hước nhìn ống kính.
Lời của anh vừa nói xong, tất cả mọi người đều thấy hứng thú.
Lâm Tử Lam cũng nhìn anh, cô nghĩ, rốt cuộc Mặc Thiếu Thiên đã bị cái gì rồi, vậy mà, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, khóe miệng cười cười, “Không sai, đây chính là con trai của Mặc Thiếu Thiên tôi, nhưng, cũng không phải là con riêng cái gì đó, nó là điều quý giá nhất của Mặc Thiếu Thiên tôi, là đứa con trai quý giá nhất!” Mặc Thiếu Thiên hướng về phía ký giả, nói gằn từng chữ.
Sau khi nói xong, anh lại nghiêng đầu sang nhìn Lâm Tử Lam, khóe miệng vẫn cười yếu ớt như cũ, vậy mà lúc này cô lại cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên tràn đầy sức quyến rũ , “Về phần vị tiểu thư đứng cạnh tôi đây, cô ấy là mẹ của con tôi, hơn nữa, tôi đã chính thức cầu hôn cô ấy rồi, về phần cô có đồng ý hay không, tôi tạm thời còn chưa biết!” Mặc Thiếu Thiên hài hước nói.
Nghe vậy, tất cả mọi người cùng kinh ngạc không thôi, đường đường là Tổng Giám Đốc MK, đây là lần đầu tiên anh đứng tại trước mặt truyền thông công khai thừa nhận anh thích một người, hay là anh theo đuổi một người, không thể nghi ngờ, đây là một trái boom đối với ngành truyền thông a!
Sau khi nghe Mặc Thiếu Thiên nói xong, Lâm Tử Lam cảm thấy, cô ngày mai đến công ty, nhất định sẽ bị vô số ánh mắt giết chết cô!
Chỉ là, nếu đã quyết định cùng Mặc Thiếu Thiên bên nhau,thì cô sẽ chuẩn bị tốt.
Lâm Tử Lam đứng ở một bên, cũng không muốn nói chuyện.
“Mặc Tổng, xin hỏi anh có thể nói rõ hơn về tình huống này hay không? Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?” Một ký giả hỏi.
Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên buông lỏng đáp mấy câu, ký giả không ngờ Mặc Thiếu Thiên phối hợp như thế.
Sau khi ký giả hỏi không ngừng nghỉ, Mặc Thiếu Thiên liền có chút không nhịn được.
“Thật xin lỗi, hôm nay chỉ có thể nói tới đây thôi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lúc này, Lâm Tử Lam đã len lén đi lái xe tới.
“Mặc Tổng, xin anh nói thêm một chút,. . . . . .” Ký giả vẫn không chịu buông tha cơ hội này.
Mà lúc này, bệnh viện cũng nhận được tin tức, chạy đến giúp một tay, mở cho Mặc Thiếu Thiên một con đường, Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi lúc này mới có cơ hội lên xe.
Bọn họ vừa mới lên xe, ký giả liền đuổi theo, Mặc Thiếu Thiên ngồi ở ghế lái phụ, còn Hi Hi thì ngồi ở phía sau.
Còn người lái là Lâm Tử Lam.
“Lái xe!” Mặc Thiếu Thiên nói, mắt thấy ký giả lấy xe chuẩn bị đuổi theo, Tử Lam cô nương đột nhiên đạp ga, ‘vụt’ một tiếng, xe lập tức phóng ra ngoài.
Mặc tiên sinh không có thắt dây an toàn, cũng không ngờ Lâm Tử Lam sẽ mãnh liệt như thế, cánh tay đột nhiên đụng phải cửa, đau thì không sao, chỉ là, để cho anh kinh ngạc hơn chính là Lâm Tử Lam!
Lúc này, anh mới hiểu rõ ràng câu nói kia của Hi Hi, ‘cha cũng không nên xem thường kỹ thuật lái xe của mẹ, chỉ là cha còn chưa thấy thôi’, giờ anh đã hiểu những lời này là có ý gì!
Chạy xe kiểu này, người bình thường cũng không chịu nổi!
Hi Hi cũng không ngờ, lời mình nói liền ứng nghiệm ngay sau đó, Lâm Tử Lam phóng xe đi trên đường, Hi Hi ngồi ở trong xe, cảm giác một dạng trước sau không yên, đợi đến khi xe chạy ổn định, Hi Hi mới vội vàng thắt dây an toàn, nắm thật chặt.
Mẹ còn có lúc dã man hơn nữa, đây coi như là một chút lòng thành!
Lâm Tử Lam lái xe, phía sau ký giả cũng lên xe đuổi theo.
Khó có khi được Mặc Thiếu Thiên phối hợp nói mấy câu, bọn họ không thể bỏ qua cơ hội này a!
Vì vậy, cũng rối rít lên xe, quả quyết tới cùng!
Lúc này Lâm Tử Lam, giống như một tay đua, mắt nhìn thẳng phía trước, mặt không chút thay đổi, xem ra, lãnh khốc cực kỳ!
Hơn nữa lúc thấy ở phía sau có chiếc xe đuổi kịp, Lâm Tử Lam nhếch miệng lên cười, đột nhiên cô đạp ga, xe giống như bay trên đường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.