Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Chương 415: Mẹ con muốn cha từ lâu rồi

Khốc Lạp Đóa Đóa

24/11/2015

Lâm Tử Lam nhìn anh, đã mệt không đứng nổi, cô rất muốn trở lại trên giường, chắc chắn phải thoải mái hơn so với đứng ở trong này,

Lâm Tử Lam vừa định gật đầu, Mặc Thiếu Thiên lại mở miệng, "Anh nghĩ muốn từ phía sau. . . . . ."

Nghe thế, Lâm Tử Lam nháy mắt trợn tròn mắt, hai gò má trắng cũng trở nên hồng hồng, cũng không biết nguyên nhân là bởi vì phòng tắm ấm áp, hay là vẫn thẹn thùng , tóm lại hiện tại, Mặc Thiếu Thiên như người bị tình dục chiếm giữ lí trí, nhìn thấy Lâm Tử Lam lại càng muốn cô.

"Không!" Lâm Tử Lam mở miệng, tuy rằng cả người đã không còn chút sức lực, nhưng là cô cự tuyệt.

Về mặt này, cô vẫn là người có chút bảo thủ, cho dù làm chuyện như vậy, nhiều nhất cũng nên là nam trên nữ dưới, nhiều động tác kích tình như vậy, cô rất ngượng ngùng!

Nhưng mà hiện tại cô làm sao chống lại được người đã bị tình dục chiếm hết lý trí, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, làm nũng cứng rắn" Bà xã, em yên tâm, anh nhất định sẽ thật nhẹ nhàng. . . . . ." Mặc Thiếu Thiên nói.

"Em cự tuyệt!" Lâm Tử Lam còn một chút chuyên tâm, cả người đã muốn không đứng được, treo ở trên người Mặc Thiếu Thiên, chỉ sợ là Mặc Thiếu Thiên buông lỏng tay, Lâm Tử Lam sẽ lập tứ ngã sấp xuống.

Nghe Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên lập tức nhíu mày, "Cự tuyệt không có hiệu quả!"

Nói xong, anh trực tiếp đem Lâm Tử Lam xoay người ngược lại, nụ hôn hạ xuống sau lưng của cô, "Bà xã, cho phép anh thô bạo một lần!"

Nói xong, anh trực tiếp thâm nhập cô từ phía sau . . . . . .

Lâm Tử Lam chỉ cảm thấy một trận cảm giác tê dại ập đến, trong cơ thể giống như là có dòng điện xẹt qua, cả người không mốn động chỉ có thể hơi ngẩng cổ lên một chút . . . . .

Trách không được đàn ông đều thích tư thế này, quả nhiên, so sánh động tác, càng có thể thâm nhập sâu hơn . . . .

Mặc Thiếu Thiên cũng cảm giác được rất thoải mái, phát ra một tiếng kêu rên nhẹ, vì thế càng tăng nhanh động tác. . . . .

Lâm Tử Lam nghĩ đến, sau khi kết thúc hai lần này, cô có thể nghỉ ngơi thật là tốt, chính là không nghĩ tới, Mặc Thiếu Thiên tinh lực quá mức tràn đầy , hết phòng tắm lại lần thứ hai ôm cô đến phòng ngủ, hơn nữa, lần này càng thêm được voi đòi tiên yêu cầu đủ loại động tác, Lâm Tử Lam nếu không phối hợp, anh liền dùng trò đùa dai không buông tha cho cô, đến cuối cùng, Lâm Tử Lam thật sự không có cách nào, đành phải đồng ý. . . . . .

Cả một buổi chiều, hai người đều ở trong phòng, Mặc Thiếu Thiên có thể nói, nghỉ ngơi một vài phút sẽ lại bắt đầu, Lâm Tử Lam thật sâu cảm thấy được, Mặc Thiếu Thiên tinh lực quá mức tràn đầy !

Cuối cùng, Mặc Thiếu Thiên mới xong một hồi chiến đấu, LâmTử Lam nằm ở trên giường, đã mệt muốn buồn ngủ, nhưng mà Mặc Thiếu Thiên mấy phút sau, lại muốn.

Lâm Tử Lam bị động tác của anh làm cho bừng tỉnh, nhìn anh "Anh lại muốn làm gì! ?"

"Muốn em! "

Lâm Tử Lam, ". . . . . ."

Nhưng là, Mặc Thiếu Thiên nói chuyện sẽ không thể dễ nghe một chút! ! !

Mặc dù trong lòng Lâm Tử Lam đang nghĩ như vậy, nhưng mà ngoài miệng, thật sự không có hơi sức nói với anh cái gì, chỉ nhìn anh "Mặc Thiếu Thiên, anh nhất định phải biểu hiện đói khát như vậy sao?"

"Em không ở cùng anh ba tháng, anh vẫn đều đói khát như vậy, nhìn thấy em, anh lại càng đói khát hơn, gần như nhìn thấy em, anh sẽ mạnh mẽ đứng lên, nếu lúc trước em với anh làm vài lần, anh nghĩ anh sẽ không đói khát như vậy!" Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.

Dĩ nhiên chuyện này, còn ngờ nàng ?

Lâm Tử Lam không rảnh cùng anh cãi cọ, chính là nhìn anh, "Ngoan, túng dục nhiều quá không tốt!"

Nghe được những lời này của Lâm Tử Lam, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nở nụ cười , "Với anh mà nói, như thế này không tính là nhiều, buổi tối, anh còn muốn tiếp tục. . . . . . !"

Lâm Tử Lam, ". . . . . ."

Nghe thế, Lâm Tử Lam thật sự có loại dự cảm ngày mai không xuống được giường..

Lúc Lâm Tử Lam còn đang tự hỏi , Mặc Thiếu Thiên lại đột nhiên tiến vào,Lâm Tử Lam nhịn không được lại nhíu mày.

Sau khi Mặc ThiếuThiên vận động vài cái, dừng động tác lại nhìn Lâm Tử Lam, "Anh phải đổi một tư thế khác . . . . ."

Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, đặc biệt không nói gì.

Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, vừa đổi tư thế, vừa nói, "Một lần cuối cùng . . . . ."

Lâm Tử Lam không nói gì ngắm trời xanh . . . . .

Một buổi chiều, hai người đều trải qua ở trên giường Lâm Tử Lam.

Lâm Tử Lam đã sớm mệt mỏi nằm bất động ở trên giường, nhưng là Mặc Thiếu Thiên càng làm càng mạnh mẽ, cuối cùng nhìn thấy Lâm Tử Lam thật sự mệt mỏi không chịu được, lúc này mới buông tha cho cô.

Sau khi cô ngủ, Mặc Thiếu Thiên ôm cô đến phòng tắm đơn giản chỉ tắm rửa một chút, sau đó lau khô, liền ôm cô tới trên giường nghỉ ngơi .

Mà Mặc Thiếu Thiên cũng đi tắm rửa một chút, lúc đi ra, Lâm Tử Lam đã nằm ở trên giường ngủ say.

Không biết vì sao, nhìn thấy bộ dáng Lâm Tử Lam, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên nhịn không được gợi lên ý cười. . . . . .

Là hạnh phúc, cũng là thỏa mãn.

Mặc Thiếu Thiên lau tóc, thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ, nhìn Lâm Tử Lam nằm ở trên giường, khóe miệng vẫn mang theo ý cười, "Chờ anh buổi tối trở về, lại tiếp tục. . . . . ." Nói xong, Mặc Thiên Thiên đứng dậy, rồi đi ra ngoài.

Động tác rất nhẹ, rất sợ sẽ đánh thức Lâm Tử Lam, chính là, hiện tại, Lâm Tử Lam mệt chết đi, cho dù động tĩnh rất lớn, cô cũng lười mở mắt .

Sau đó, Mặc Thiếu Thiên phải đến công ty, còn Lâm Tử Lam ở trong phòng ngủ.

Mãi cho đến xế chiều, Hi Hi tan học trở về, nhìn thấy Lâm Tử Lam ngủ ở trong phòng!

Đây là có chuyện gì?

Mẹ không phải đi kiểm tra rồi sao?

Làm sao còn ngủ ở trong phòng?

Hi Hi đi lại gần, nhìn Lâm Tử Lam ngủ rất say sưa, hơn nữa sắc mặt hồng hồng, rất giống. . . . . . Một phụ nữ đang yêu!

Nhìn thấy mẹ ngủ như vậy, Hi Hi cũng không muốn quấy rầy, liền nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Nghĩ nghĩ, Hi Hi quyết định lấy điện thoại ra, tốt nhất là tìm cha nói chuyện một chút!

Vì thế, khi điện thoại vang hai tiếng liền có người nhận .



"Làm sao vậy bảo bối!" Mặc Thiếu Thiên hỏi.

Hi Hi đi lại ở trong phòng bếp, "Cha, cha không phải đưa mẹ đi kiểm tra rồi sao? Như thế nào mẹ còn ngủ ở nhà! ?" Hi Hi hỏi.

Mặc Thiếu Thiên đang ở văn phòng làm việc, nghe được Hi Hi nói, khóe miệng gợi lên ý cười, " Ừ, mẹ con hiện tại mệt chết đi, đừng đi quấy rầy mẹ, để cho mẹ con ngủ thật ngon!"

Nghe thế, Hi Hi có chút không rõ.

"Mẹ làm sao vậy? Có phải kết quả kiểm tra không tốt lắm không! ?" Hi Hi lo lắng hỏi.

"Không có, mẹ con không có việc gì!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Hi Hi nhíu mày, nghĩ cũng không phải, nếu mẹ thật sự có chuyện gì, cha cũng sẽ không không ở nơi này coi chừng mẹ, hơn nữa, nghe giọng điệu của cha, giống như rất vui vẻ.

"Nhưng tại sao mẹ lại như vậy ?" Hi Hi hỏi.

Nghe thế, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên mang theo ý cười, "Mẹ con mới vừa làm xong vận động, mệt chết đi, nhớ rõ đừng đi quấy rầy mẹ!" Mặc Thiếu Thiên dặn.

Làm vận động? ? ?

Hi Hi càng thêm không rõ.

Cả buổi chiều làm vận động cái gì!

Lúc Hi Hi suy nghĩ, Hi Hi bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, sau đó lập tức mở miệng hỏi, "Cha, có phải cha cường mẹ không! ?" Hi Hi kinh ngạc hỏi.

Vì xem nhẹ điều này. Cái khả năng này, quả thực rất có thể ! ?

Nghe nói như thế, Mặc Thiếu Thiên không vui , "Cái gì gọi là cường, đây là ngừơi tình ta nguyện đi!"

Ngươi tình ta nguyện?

Như thế nào có thể!

"Mẹ không phải không cho cha vào phòng sao? Như thế nào có thể!" Hi Hi phản bác.

"Không cho vào phòng, đó là chuyện ngày hôm qua, hiện tại, xưa đâu bằng nay !" Mặc Thiếu Thiên nói, trong lời nói, không khỏi mang theo vài phần đắc thắng .

Nghe được Mặc Thiếu Thiên nói, Hi Hi hoàn toàn khẳng định suy đoán của cậu.

"Cha à, cha thật sự đem mẹ cường đi! ?" Hi Hi kinh ngạc hỏi.

"Nói lại một lần, không phải cường !" Mặc Thiếu Thiên nói.

" Dạ dạ, ăn! ?" Hi Hi hỏi.

Mặc Thiếu Thiên lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, "Đúng, cho nên, mẹ con cần nghỉ ngơi dưỡng sức, con không cần đi quấy rầy!"Mặc Thiếu Thiên dặn.

Nghe nói như thế, Hi Hi hoàn toàn sùng bái .

Mẹ là người khó khăn như vậy, cha thế nhưng vẫn ăn tới tay !

Hi Hi có thể không sùng bái sao! ?

"Cha à, con rất hâm mộ cha, cha làm như thế nào đến đích! ?" Hi Hi mười phần kinh ngạc hỏi, liền thích khí phách của cha.

Bộ dạng mẹ như vậy, cha cũng có thể ăn!

Xem ra, cậu thật sự muốn học tập hai chiêu !

Nghe được giọng nói sùng bái của Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên ở bên kia điện thoại cũng là mười phần đắc ý, "Không có biện pháp, sức hấp dẫn vô hạn, không thể ngăn cản, kỳ thật mẹ con đối với cha đã muốn từ lâu rồi, chẳng qua là ngượng ngùng thừa nhận!" Mặc Thiếu Thiên ở bên kia điện thoại cười nói.

Hi Hi, ". . . . . ."

Cha, cha còn có thể bớt tự kỷ một chút không! ! !

Hi Hi cũng không nhẫn tâm nói ra !

"Cha à, mời nói sự thật đi!" Hi Hi bất đắc dĩ nói.

Mặc Thiếu Thiên, ". . . . . ."

"Đây là sự thật, mẹ con đã sớm thích cha , chính là vì ngại thể diện, không tiện nói!" Mặc Thiếu Thiên kiên trì nói.

Cái này, Hi Hi còn tin tưởng một chút.

"Được rồi, con tin! ’’ Hi Hi nói.

Nghe thế , khóe miệng Mặc Thiếu Thiên ngoéo ... một cái.

"Nhưng mẹ đi kiểm tra, rốt cuộc như thế nào! ?" Hi Hi hỏi.

Nói đến việc này, Mặc Thiếu Thiên ngây ngẩn cả người, không biết có nên nói việc làm của Tiêu Dật cho Hi Hi hay không, dù sao, Tiêu Dật đối với bọn họ mà nói, cũng là người từng rợ giúp họ rất nhiều, hơn nữa, bọn họ cùng một chỗ sinh sống bảy năm!

Nghe đầu điện thoại bên kia im lặng , Hi Hi biết, nhất định là có chuyện gì, cha đang gạt bé.

"Mẹ của con, có thể không nhớ lại được!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Nghe thấy vậy, Hi Hi nhíu mày, "Tại sao! ?"

"Chính là sẽ không nhớ lại được!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Mối thù của anh với Tiêu Dật, anh sẽ tự tính toán, không muốn liên lụy đến Hi Hi cùng Lâm Tử Lam.

Nhưng cho dù Mặc Thiếu Thiên không nói, Hi Hi cũng tự nhiên sẽ có cách biết được.



" Dạ, con đã biết!" Hi Hi lên tiếng, không có hỏi tiếp nữa..

Mặc Thiếu Thiên cũng biết, Hi Hi thật sự là rất quan tâm, cho dù anh không nói, Hi Hi cũng tự nhiên có cách để biết.

Chỉ là, chính anh thấy, so với anh nói ra thì tốt hơn nhiều.

Nói tới chỗ này, đề tài này hai cha con có chút nặng nề .

Ở bên kia điện thoại Mặc Thiếu Thiên im lặng một chút, lúc này, Hi Hi lại bỗng nhiên nhớ tới cái gì, "Đúng rồi cha, cha buổi tối có trở về ăn cơm không! ?" Hi Hi hỏi.

"Đương nhiên!" Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn nhận lời.

Buổi tối anh còn muốn trở về tiếp tục chiến đấu!

"Tốt lắm, con đây sẽ chuẩn bị cho bữa tối hôm nay!" Hi Hi nói.

"Được rồi, nấu cho mẹ con chân giò cách thủy nhé ha ha!" Mặc Thiếu Thiên dặn.

"Cảm giác của mẹ con không tốt lắm, mẹ con cần bồi bổ một chút !" Mặc Thiếu Thiên nói.

Phốc. . . . . .

Nghe thế, Hi Hi nhịn không được bật cười.

"Được rồi, con đã biết!" Hi Hi lên tiếng.

"Vậy nhé, cha cúp trước!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Vâng!"

Sau đó, Hi Hi cũng cất điện thoại.

Di động để ở trong nhà, Hi Hi liền chuẩn bị đi ra ngoài, mua chân giò, mua chân giò!

Hi Hi nghĩ, cha cũng quá tà ác, việc này nếu để cho mẹ biết được, nhất định không cho cha lên giường !

Lúc này, Hi Hi một bên ở trong lòng nghĩ nghĩ, một bên đi xuống lầu.

Chính là, vừa xuống dưới lầu, Hi Hi liền phát hiện có điều không thích hợp.

Xe thể thao sáng ngời liền đứng ở cửa tiểu khu, hơn nữa, chiếc xe thể thao kia, nhìn thấy đặc biệt có chút quen mắt.

Hi Hi tìm tòi ở trong đầu, thời điểm vừa nghĩ đến là của ai, trước mặt lại bỗng nhiên xuất hiện một người.

Mặc Thiếu Quần?

Hi Hi kinh ngạc.

Mặc Thiếu Quần cũng ở trong này, xem đây như là nhà của hắn, chính là không nghĩ tới, liền vừa vặn đụng tới Hi Hi đang xuống lầu .

Nhìn thấy Hi Hi, Mặc Thiếu Quần có chút xấu hổ.

"Mặc Thiếu Quần, chú làm gì ở đây! ?" Hi Hi nhìn anh ta hỏi, ánh mắt nghi ngờ nhìn Mặc Thiếu Quần.

Mặc Thiếu Quần nghe Hi Hi hỏi thật sự không biết nên trả lời như thế nào, nghĩ nghĩ, "Không phải tôi muốn tới đây!"

Hi Hi nhíu mày, lúc này, Mặc Thiếu Quần trở lại trong xe, mở cửa xe, sau đó, một đứa bé từ trên xe chạy xuống.

"Anh Hi Hi. . . . . ." giọng nói củ Mặc Vũ vang lên, lập tức chạy như bay đến chỗ Hi Hi.

Hi Hi thì đứng ở đó, nhìn Mặc Vũ chạy tới, ánh mắt lại nhìn nhìn Mặc Thiếu Quần.

Mặc Thiếu Quần lúc này mở miệng, "Là nó muốn tới nơi này tìm cậu, nên nhờ tôi dẫn nó tới!" ý muốn nói rằng, không phải anh ta tự đến.

Nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Mặc Thiếu Quần, Hi Hi dường như hiểu được cái gì, nhíu nhíu mày.

"Anh Hi Hi, em có thể ở lại nhà anh ăn cơm không! ?" Mặc Vũ nhìn Hi Hi hỏi.

Hi Hi gật gật đầu, "Đương nhiên có thể!" Hi Hi nói, "Bất quá, em lúc ấy tan học vì cái gì không nói cho anh, anh có thể dẫn em về cùng!" Hi Hi nói.

"Em. . . . . . em. . . . . ." Mặc Vũ lập tức ổn định, ánh mắt nhìn về phía Mặc Thiếu Quần, Mặc Thiếu Quần cũng nhìn MặcVũ.

Lời nói dối cũng không nói được! ! !

Thấy Mặc Vũ nhìn về phía mình, Mặc Thiếu Quần khá khẩn trương !

Lúc này, Mặc Vũ vang vang, "Em trở về nói một tiếng với bà nội. . . . . ."

Như vậy, Mặc Thiếu Quần mới yên tâm.

Mặc Vũ rất ít nói dối, nhưng, lần này, cậu nói lại vừa đúng lúc, Mặc Thiếu Quần thầm thở dài nhẹ nhõm.

Hi Hi nghe, khóe miệng câu lên, gật gật đầu, "Được!"

Lúc này, ánh mắt cậu nhìn về phía Mặc Thiếu Quần, "Vậy còn chú? Chú không phải đi về sao? !"

"Nếu tôi trở về, nó phải làm sao bây giờ? Tôi nhất định phải dẫn nó trở về cùng!" Mặc Thiếu Quần lập tức khẩn trương nói.

Nhìn thấy dáng vẻ anh ta khẩn trương như vậy, Hi Hi cười cười, "Tôi chỉ là tùy tiện hỏi một chút, chú khẩn trương như vậy làm gì!"

"Tôi đâu có khẩn trương!?" Mặc Thiếu Quần lập tức phủ nhận, vẫn không thừa nhận.

Hi Hi nghe, gật gật đầu, cũng không nghĩ muốn so đovới Mặc Thiếu Quần, "Được rồi, bây giờ tôi muốn đi mua đồ ăn, hai ngừơi. . . . . ."

"Em đi cùng anh Hi Hi!" Mặc Vũ lập tức mở miệng.

Mặc Thiếu Quần còn có thể thế nào, cũng chỉ có thể mở miệng, "Tôi sẽ lái xe chở hai cậu đi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook