Gia Đình Cực Phẩm Cha Cường Hãn Con Trai Thiên Tài Mẹ Phúc Hắc
Chương 409: Phòng tắm cũng có thể kích tình
Khốc Lạp Đóa Đóa
18/11/2015
"Lâm tiểu thư, cô
không cần khẩn trương, chỉ là tôi rất thích đôi mắt này của cô..." bác
sĩ nói, càng thêm kề sát vào Lâm Tử Lam.
Vì sao lúc Lâm Tử Lam nghe được câu này, cảm thấy rợn cả tóc gáy!
Trong đầu lập tức hiện ra vài tình tiết trong phim, một số bác sĩ nói thích cái gì , sẽ moi cái đó của bạn ra .
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam cảm thấy buồn nôn.
Tử Lam vừa muốn lui lại, lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Mặc Thiếu Thiên cứ như vậy xuất hiện ở cửa.
Lúc này, bác sĩ kia nhìn Mặc Thiếu Thiên, nói thật, hắn là lần đầu tiên đến A thị, cho nên đối với Mặc Thiếu Thiên còn chưa hiểu rõ, cũng không biết ở A thị Mặc Thiếu Thiên có lực ảnh hưởng lớn như thế nào.
"Cậu đang làm cái gì? Cậu không biết tôi đang khám cho bệnh nhân sao!?" vị bác sĩ kia nói.
Nói chưa dứt lời, Mặc Thiếu Thiên thấy bác sĩ kia đang nắm tay Lâm Tử Lam, lập tức nổi trận lôi đình.
"Mặc Thiếu Thiên!" Lâm Tử Lam kêu một tiếng, cố gắng để cho anh giải vây cho mình.
Nhưng có lẽ Lâm Tử Lam đã quên, Mặc Thiếu Thiên bộc phát mạnh bao nhiêu.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên đi tới, nhìn bác sĩ kia, khóe miệng gợi lên
một nụ cười lạnh, "Khám bệnh có phải không?"
Nói rồi, liền tung một quyền vào mặt vị bác sĩ kia, khám bệnh cần bạo lực nắm lấy tay cô sao?
Vị bác sĩ ngoại quốc bất ngờ, không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên bạo lực như vậy.
Vừa muốn đứng dậy, lúc này, Mặc Thiếu Thiên liền hung hăng tung thêm vài quyền khác.
Động tác vừa nhanh vừa tàn nhẫn, Lâm Tử Lam đứng ở một bên nhìn, cũng không nhịn được muốn khen ngợi, không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên bạo lực lại đẹp như vậy..
Ngay cả đánh người thoạt nhìn cũng đẹp trai như vậy!
Không phải không thừa nhận, giờ khắc này, trong lòng của Tử Lam rung động.
Sau đó quả đấm của Mặc Thiếu Thiên liên tục ở trên người của hắn hạ xuống vài quyền, thẳng đến khi Mặc lão tiến vào, mới vội vã ngăn cản..
"Mặc Thiếu Thiên, anh làm cái gì vậy? Thật sự muốn chống đối tôi đúng không! ?" Mặc lão tức giận quát lên hỏi.
Thật vất vả mới mời được một bác sĩ ngoại tới, vậy mà lại bị Mặc Thiếu Thiên đánh cho một trận.
Lúc này, vị bác sĩ kia cũng nhân cơ hội đứng lên, nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Tôi phải báo cảnh sát, tôi muốn tố cáo cậu!"
Không nghĩ tới vô duyên vô cớ, lại bị Mặc Thiếu Thiên đánh cho một trận.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn, khóe miệng gợi lên một nụ cười tàn nhẫn, "Xem ra ngài tới A thị, vẫn không có nắm rõ tình hình !" Mặc Thiếu Thiên nói từng chữ, không biết sống chết!
Mặc lão nhìn bọn họ, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! ?"
Ai có thể nói cho ông biết, ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì!
Mặc Thiếu Thiên căm tức liếc nhìn Mặc lão, tốt nhất là chuyện này không phải cố ý, bằng không, anh nhất định không để yên cho Mặc lão!
Nhìn Mặc Thiếu Thiên không chịu nói, lúc này, ánh mắt Mặc lão nhìn về phía Lâm Tử Lam.
Lúc này, Lâm Tử Lam suy nghĩ một chút mở miệng, "Mặc lão, tôi cũng rất hoài nghi vị bác sĩ này !"
"Mặt khác, tôi cũng muốn tố cáo ông ta!"
Nghe được câu này, bác sĩ kia cũng nhìn Lâm Tử Lam, không thể tin được..
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, hành động bên trong, lập tức gây chú ý cho không ít người, bởi vì là ở bệnh viện, có người lập tức thông báo cho bảo vệ.
Hơn nữa, viện trưởng cũng đến.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Mặc lão, "Cục diện rối rắm này, ông nên xử lý cho tốt , nếu không tôi không để yên cho ông!" Nói xong, Mặc Thiếu Thiên lập tức kéo Lâm Tử Lam đi ra ngoài.
Anh rất muốn đem bác sĩ kia hung hăng dạy dỗ một trận, thế nhưng chuyện liên quan đến danh dự của Lâm Tử Lam, nên anh vẫn mang theo Lâm Tử Lam rời đi.
Mặc Ân Thiên đứng ở đó, có chút không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên kéo Lâm Tử Lam nhét vào trong xe, mình cũng ngồi xuống, đạp chân ga tăng tốc đến tối đa, đi thẳng đến trong nhà như gió.
Lâm Tử Lam ngồi vào ghế cạnh tài xế, cảm giác tốc độ của Mặc Thiếu Thiên, cũng biết có lẽ anh đang tức giận, thế nhưng Lâm Tử Lam cũng không biết anh tức giận cái gì, chỉ vươn tay, lặng lẽ thắt dây an toàn.
Đáng lẽ đường về nhà mất bốn mươi phút, thế nhưng lúc này Mặc Thiếu Thiên chỉ cần hai mươi phút đã đến.
Sau khi Mặc Thiếu Thiên xuống xe, liền lôi kéo Lâm Tử Lam lên lầu.
Lâm Tử Lam chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo, cũng không nói gì thêm.
Mở cửa, Mặc Thiếu Thiên lôi kéo Lâm Tử Lam đi vào phòng tắm.
Thời điểm Lâm Tử Lam vừa muốn nói gì đó, Mặc Thiếu Thiên lại bỗng nhiên mở vòi sen tắm, lôi kéo tay của Lâm Tử Lam đi xuống phía dưới.
"Mặc Thiếu Thiên, anh..."
Lâm Tử Lam còn muốn nói gì, lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt xông tới, bỗng nhiên ôm lấy Lâm Tử Lam, hướng đến môi của cô liền hôn lên.
Vòi sen chảy ào ào, Mặc Thiếu Thiên cứ vậy tấn công, hai người đều đứng ở phía dưới vòi tắm, mặc thiếu thiên ôm Lâm Tử Lam, hôn cuồng nhiệt, tình cảm mãnh liệt, bộ dạng rất muốn ăn Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam bất ngờ, nhưng cảm giác được Mặc Thiếu Thiên ngày càng nhiệt tình, lòng Lâm Tử Lam cũng bắt đầu xuất hiện một cảm giác khó tả, đưa tay ra, ôm lấy Mặc Thiếu Thiên, hai người tiếp tục hôn môi.
Cảm giác được Tử Lam không phản kháng, thậm chí còn đáp lại nụ hôncủa mình thì Mặc Thiếu Thiên càng thêm cuồng dã, trực tiếp đặt Lâm Tử Lam trên tường, hung hăng hôn xuống.
Nước từ vòi sen chảy xuống, hai người đứng ở phía dưới, rất nhanh quần áo liền ướt đẫm Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn ướt đẫm làm lộ ra đường cong hoàn mỹ của anh, càng tăng thêm phần gợi cảm.
Mà Lâm Tử Lam, vốn chỉ mặc một chiếc váy ngắn, chính vì vậy, đường cong của khe rãnh đầy đủ của cô hiện ra.
Thế nhưng hai người cũng không có phát hiện, mình vẫn ôm nhau như trước, tình cảm hôn mãnh liệt.
Lâm Tử Lam rất cảm động, ở một khắc kia có Mặc Thiếu Thiên xuất hiện.
Cũng chẳng biết tại sao, chính là rất cảm động, tuy rằng tình tiết cũ như trong phim, anh hùng cứu mỹ nhân, thế nhưng một khắc kia trong lòng Lâm tử lam thực rất cảm động.
Hai người say sưa hôn, lúc này, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nhấc một chân Lâm Tử Lam quấn trên hông mình, cả người dán tới.
Của anh cực nóng, chĩa vào bộ vị của cô.
Ngay cả nước vòi sen chảy xuống rất lạnh nhưng của anh lại nóng kinh người, hơn nữa, cũng cứng rắn kinh người.
Mà tay Mặc Thiếu Thiên, đang quanh quẩn phía trước hông của cô, bộ dạng rất muốn ăn Lâm Tử Lam.
Nhưng ở một khắc kia Lâm Tử Lam, chợt kinh hải thức tỉnh, đẩy anh ra mở miệng, "Mặc Thiếu Thiên..."
Thế nhưng Mặc Thiếu Thiên như không nghe thấy, trực tiếp kéo ra khóa quần, vậy mà lúc này, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nắm tay Lâm Tử Lam đặt trên bộ vị của anh.
Lâm Tử Lam cả kinh, bởi vì chạm tới vật nóng hổi kinh người kia.
Lúc này, cơ thể Mặc Thiếu Thiên càng kề sát Lâm Tử Lam, môi của anh càng quanh quẩn bên tai tử lam, ái muội thổi khí nóng.
"Nó rất muốn em..."
Lâm Tử Lam, "..."
Lời nói ái muội như vậy, Lâm Tử Lam một trận mặt đỏ tim đập dồn, càng chạm tới cái vật kia thì sợ đến nỗi mở tay ra.
"Mặc Thiếu Thiên..."
"Giúp anh!"
Lâm Tử Lam lời còn chưa nói hết, lời nói của Mặc Thiếu Thiên liền vang lên ở bên tai , nghe tràn đầy ham muốn.
Lâm Tử Lam chưa từng có lúc quá khẩn trương giống bây giờ như vậy, lúc này, cô nhìn Mặc Thiếu Thiên, đôi mắt kia, giống như quyến rũ người khác.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Lâm Tử Lam, "Em nhìn anh như vậy, càng làm anh muốn em!" Mặc Thiếu Thiên nói, dùng vòi sen tắm trên người của anh, chảy qua tóc anh, gò má của anh, từng giọt từng giọt, thoạt nhìn gợi cảm đến cực điểm.
Lâm Tử lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, biết hai người lúc này ái muội đến cực điểm, chỉ cần cô hơi chút nhất thỏa hiệp như vậy, hai người xác định chắc chắn sẽ phát sinh cái.
Nhưng Lâm Tử Lam nhìn anh, "Mặc Thiếu Thiên, cho tôi thêm chút thời gian nữa.."
Cô thực sự rất muốn nhớ tới cái gì, nhưng là cái gì đều nghĩ không ra.
Nghe lời của cô, Mặc Thiếu Thiên không có buông cô ra, mà là càng ôm chặt hơn anh nói, "Nếu như anh nói anh thật sự không chờ được thì sao! ?"
Giờ này khắc này, hắn rất muốn nàng, rất muốn, rất muốn!
Tiểu nhân não nhỏ. Hắn đã nhịn lâu lắm rồi.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn hắn, khóe miệng cong lên một nụ cười, "Tôi tin tưởng anh! "
Chưa từng có một câu nói, làm mặc thiếu thiên có cảm giác bị thất bại như vậy.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác một câu nói như vậy, khiến Mặc Thiếu Thiên vô cùng thất bại.
"Em vẫn không tin anh!" Mặc Thiếu Thiên nói, lúc này, bộ dạng thất bại giống như trước cỡ nào,hóa thân dã thú, trực tiếp đem nàng ăn hơn nữa, thế nhưng hết lần này tới lần khác một câu lâm tử lam nói như vậy, để cho anh không có cách nào nhẫn tâm làm tới.
Lâm Tử Lam nhìn mặc thiếu thiên, khóe miệng mang theo nụ cười, ánh mắt khẳng định, cô vẫn tin tưởng.
Nếu như Mặc Thiếu Thiên đơn thuần nói, lúc trước sớm ăn cô thì cần gì chờ tới bây giờ!
Sở dĩ, cô tin tưởng hắn!
Nhìn Lâm Tử Lam cười, trái tim Mặc Thiếu Thiên thất bại.
Được rồi, hắn thừa nhận, anh không có cách nào dưới tình huống Lâm Tử Lam không muốn, làm chuyện như vậy đối với cô.
Có lẽ sẽ có người cảm thấy Mặc Thiêu Thiên thay đổi, nhưng chỉ có yêu mới hiểu được tôn trọng so với bất cứ điều gì khác lá quan trọng nhất: "Lâm Tử Lam, anh hiện tại trịnh trọng nói cho em biết, lần sau, mặc kệ em muốn nổi dậy, anh nhất định sẽ muốn em!" Mặc ThiếuThiên nhìn Lâm Tử Lam nói từng chữ một.
Lâm Tử Lam cười, đối với cảnh cáo của Mặc Thiếu Thiên, trong lòng cảm thấy ngoài ý muốn rất thoải, rất hạnh phúc.
Lúc này, Tử Lam đáp không phải là nói nếu, nhìn Mặc Thiếu Thiên:"Anh đang tức giận sao? !"
Nghe thế, mặc thiếu thiên nhíu mày "anh đương nhiên đang tức giận!" Vừa nói, Mặc Thiếu Thiên nắm lấy tay của Lâm Tử Lam.
"Nếu như không phải ở bệnh viện, anh nhất định phế hắn!" Mặc Thiếu Thiên hung hăng nói.
Không nói bác sĩ kia động vào người phụ nữ của, chính là như vậy, cũng sỉ nhục nghề nghiệp bác sĩ kia
Mặc dù nói,trước kia mặc thiếu thiên có không ít phụ nữ, thế nhưng đều là người tình ta nguyện, cũng sẽ không giống như bác sĩ kia vụn vặt bỉ ổi, làm cho người ta thành thói quen.
Mặc Thiếu Thiên ghét nhất chuyện như vậy!
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam cũng không có hỏi nguyên nhân, chỉ nhìn anh lên tiếng: “Hôm nay, cám ơn anh đã giúp!"
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên cười khan, "Nếu như thực sự muốn cảm ơn, vẫn nên dùng hành động thực tế..."
Lâm Tử Lam, "..."
Mặc kệ Lâm Tử Lam nói cái gì, Mặc Thiếu Thiên sẽ luôn có biện pháp đem lời của cô lái đi, Lâm Tử Lam tốt nhất đều không nên nói gì.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên lại cười mười phần yêu nghiệt.
Lúc này Lâm Tử Lam chợt nhớ tới cái gì, hai người không ngừng một thân ái muội, hơn nữa, ý chí chiến đấu cái đó của Mặc Thiếu Thiên sôi sục hơn nữa…
Vì sao lúc Lâm Tử Lam nghe được câu này, cảm thấy rợn cả tóc gáy!
Trong đầu lập tức hiện ra vài tình tiết trong phim, một số bác sĩ nói thích cái gì , sẽ moi cái đó của bạn ra .
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam cảm thấy buồn nôn.
Tử Lam vừa muốn lui lại, lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra, Mặc Thiếu Thiên cứ như vậy xuất hiện ở cửa.
Lúc này, bác sĩ kia nhìn Mặc Thiếu Thiên, nói thật, hắn là lần đầu tiên đến A thị, cho nên đối với Mặc Thiếu Thiên còn chưa hiểu rõ, cũng không biết ở A thị Mặc Thiếu Thiên có lực ảnh hưởng lớn như thế nào.
"Cậu đang làm cái gì? Cậu không biết tôi đang khám cho bệnh nhân sao!?" vị bác sĩ kia nói.
Nói chưa dứt lời, Mặc Thiếu Thiên thấy bác sĩ kia đang nắm tay Lâm Tử Lam, lập tức nổi trận lôi đình.
"Mặc Thiếu Thiên!" Lâm Tử Lam kêu một tiếng, cố gắng để cho anh giải vây cho mình.
Nhưng có lẽ Lâm Tử Lam đã quên, Mặc Thiếu Thiên bộc phát mạnh bao nhiêu.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên đi tới, nhìn bác sĩ kia, khóe miệng gợi lên
một nụ cười lạnh, "Khám bệnh có phải không?"
Nói rồi, liền tung một quyền vào mặt vị bác sĩ kia, khám bệnh cần bạo lực nắm lấy tay cô sao?
Vị bác sĩ ngoại quốc bất ngờ, không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên bạo lực như vậy.
Vừa muốn đứng dậy, lúc này, Mặc Thiếu Thiên liền hung hăng tung thêm vài quyền khác.
Động tác vừa nhanh vừa tàn nhẫn, Lâm Tử Lam đứng ở một bên nhìn, cũng không nhịn được muốn khen ngợi, không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên bạo lực lại đẹp như vậy..
Ngay cả đánh người thoạt nhìn cũng đẹp trai như vậy!
Không phải không thừa nhận, giờ khắc này, trong lòng của Tử Lam rung động.
Sau đó quả đấm của Mặc Thiếu Thiên liên tục ở trên người của hắn hạ xuống vài quyền, thẳng đến khi Mặc lão tiến vào, mới vội vã ngăn cản..
"Mặc Thiếu Thiên, anh làm cái gì vậy? Thật sự muốn chống đối tôi đúng không! ?" Mặc lão tức giận quát lên hỏi.
Thật vất vả mới mời được một bác sĩ ngoại tới, vậy mà lại bị Mặc Thiếu Thiên đánh cho một trận.
Lúc này, vị bác sĩ kia cũng nhân cơ hội đứng lên, nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Tôi phải báo cảnh sát, tôi muốn tố cáo cậu!"
Không nghĩ tới vô duyên vô cớ, lại bị Mặc Thiếu Thiên đánh cho một trận.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn, khóe miệng gợi lên một nụ cười tàn nhẫn, "Xem ra ngài tới A thị, vẫn không có nắm rõ tình hình !" Mặc Thiếu Thiên nói từng chữ, không biết sống chết!
Mặc lão nhìn bọn họ, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! ?"
Ai có thể nói cho ông biết, ở đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì!
Mặc Thiếu Thiên căm tức liếc nhìn Mặc lão, tốt nhất là chuyện này không phải cố ý, bằng không, anh nhất định không để yên cho Mặc lão!
Nhìn Mặc Thiếu Thiên không chịu nói, lúc này, ánh mắt Mặc lão nhìn về phía Lâm Tử Lam.
Lúc này, Lâm Tử Lam suy nghĩ một chút mở miệng, "Mặc lão, tôi cũng rất hoài nghi vị bác sĩ này !"
"Mặt khác, tôi cũng muốn tố cáo ông ta!"
Nghe được câu này, bác sĩ kia cũng nhìn Lâm Tử Lam, không thể tin được..
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, hành động bên trong, lập tức gây chú ý cho không ít người, bởi vì là ở bệnh viện, có người lập tức thông báo cho bảo vệ.
Hơn nữa, viện trưởng cũng đến.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Mặc lão, "Cục diện rối rắm này, ông nên xử lý cho tốt , nếu không tôi không để yên cho ông!" Nói xong, Mặc Thiếu Thiên lập tức kéo Lâm Tử Lam đi ra ngoài.
Anh rất muốn đem bác sĩ kia hung hăng dạy dỗ một trận, thế nhưng chuyện liên quan đến danh dự của Lâm Tử Lam, nên anh vẫn mang theo Lâm Tử Lam rời đi.
Mặc Ân Thiên đứng ở đó, có chút không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên kéo Lâm Tử Lam nhét vào trong xe, mình cũng ngồi xuống, đạp chân ga tăng tốc đến tối đa, đi thẳng đến trong nhà như gió.
Lâm Tử Lam ngồi vào ghế cạnh tài xế, cảm giác tốc độ của Mặc Thiếu Thiên, cũng biết có lẽ anh đang tức giận, thế nhưng Lâm Tử Lam cũng không biết anh tức giận cái gì, chỉ vươn tay, lặng lẽ thắt dây an toàn.
Đáng lẽ đường về nhà mất bốn mươi phút, thế nhưng lúc này Mặc Thiếu Thiên chỉ cần hai mươi phút đã đến.
Sau khi Mặc Thiếu Thiên xuống xe, liền lôi kéo Lâm Tử Lam lên lầu.
Lâm Tử Lam chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo, cũng không nói gì thêm.
Mở cửa, Mặc Thiếu Thiên lôi kéo Lâm Tử Lam đi vào phòng tắm.
Thời điểm Lâm Tử Lam vừa muốn nói gì đó, Mặc Thiếu Thiên lại bỗng nhiên mở vòi sen tắm, lôi kéo tay của Lâm Tử Lam đi xuống phía dưới.
"Mặc Thiếu Thiên, anh..."
Lâm Tử Lam còn muốn nói gì, lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt xông tới, bỗng nhiên ôm lấy Lâm Tử Lam, hướng đến môi của cô liền hôn lên.
Vòi sen chảy ào ào, Mặc Thiếu Thiên cứ vậy tấn công, hai người đều đứng ở phía dưới vòi tắm, mặc thiếu thiên ôm Lâm Tử Lam, hôn cuồng nhiệt, tình cảm mãnh liệt, bộ dạng rất muốn ăn Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam bất ngờ, nhưng cảm giác được Mặc Thiếu Thiên ngày càng nhiệt tình, lòng Lâm Tử Lam cũng bắt đầu xuất hiện một cảm giác khó tả, đưa tay ra, ôm lấy Mặc Thiếu Thiên, hai người tiếp tục hôn môi.
Cảm giác được Tử Lam không phản kháng, thậm chí còn đáp lại nụ hôncủa mình thì Mặc Thiếu Thiên càng thêm cuồng dã, trực tiếp đặt Lâm Tử Lam trên tường, hung hăng hôn xuống.
Nước từ vòi sen chảy xuống, hai người đứng ở phía dưới, rất nhanh quần áo liền ướt đẫm Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn ướt đẫm làm lộ ra đường cong hoàn mỹ của anh, càng tăng thêm phần gợi cảm.
Mà Lâm Tử Lam, vốn chỉ mặc một chiếc váy ngắn, chính vì vậy, đường cong của khe rãnh đầy đủ của cô hiện ra.
Thế nhưng hai người cũng không có phát hiện, mình vẫn ôm nhau như trước, tình cảm hôn mãnh liệt.
Lâm Tử Lam rất cảm động, ở một khắc kia có Mặc Thiếu Thiên xuất hiện.
Cũng chẳng biết tại sao, chính là rất cảm động, tuy rằng tình tiết cũ như trong phim, anh hùng cứu mỹ nhân, thế nhưng một khắc kia trong lòng Lâm tử lam thực rất cảm động.
Hai người say sưa hôn, lúc này, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nhấc một chân Lâm Tử Lam quấn trên hông mình, cả người dán tới.
Của anh cực nóng, chĩa vào bộ vị của cô.
Ngay cả nước vòi sen chảy xuống rất lạnh nhưng của anh lại nóng kinh người, hơn nữa, cũng cứng rắn kinh người.
Mà tay Mặc Thiếu Thiên, đang quanh quẩn phía trước hông của cô, bộ dạng rất muốn ăn Lâm Tử Lam.
Nhưng ở một khắc kia Lâm Tử Lam, chợt kinh hải thức tỉnh, đẩy anh ra mở miệng, "Mặc Thiếu Thiên..."
Thế nhưng Mặc Thiếu Thiên như không nghe thấy, trực tiếp kéo ra khóa quần, vậy mà lúc này, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nắm tay Lâm Tử Lam đặt trên bộ vị của anh.
Lâm Tử Lam cả kinh, bởi vì chạm tới vật nóng hổi kinh người kia.
Lúc này, cơ thể Mặc Thiếu Thiên càng kề sát Lâm Tử Lam, môi của anh càng quanh quẩn bên tai tử lam, ái muội thổi khí nóng.
"Nó rất muốn em..."
Lâm Tử Lam, "..."
Lời nói ái muội như vậy, Lâm Tử Lam một trận mặt đỏ tim đập dồn, càng chạm tới cái vật kia thì sợ đến nỗi mở tay ra.
"Mặc Thiếu Thiên..."
"Giúp anh!"
Lâm Tử Lam lời còn chưa nói hết, lời nói của Mặc Thiếu Thiên liền vang lên ở bên tai , nghe tràn đầy ham muốn.
Lâm Tử Lam chưa từng có lúc quá khẩn trương giống bây giờ như vậy, lúc này, cô nhìn Mặc Thiếu Thiên, đôi mắt kia, giống như quyến rũ người khác.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Lâm Tử Lam, "Em nhìn anh như vậy, càng làm anh muốn em!" Mặc Thiếu Thiên nói, dùng vòi sen tắm trên người của anh, chảy qua tóc anh, gò má của anh, từng giọt từng giọt, thoạt nhìn gợi cảm đến cực điểm.
Lâm Tử lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, biết hai người lúc này ái muội đến cực điểm, chỉ cần cô hơi chút nhất thỏa hiệp như vậy, hai người xác định chắc chắn sẽ phát sinh cái.
Nhưng Lâm Tử Lam nhìn anh, "Mặc Thiếu Thiên, cho tôi thêm chút thời gian nữa.."
Cô thực sự rất muốn nhớ tới cái gì, nhưng là cái gì đều nghĩ không ra.
Nghe lời của cô, Mặc Thiếu Thiên không có buông cô ra, mà là càng ôm chặt hơn anh nói, "Nếu như anh nói anh thật sự không chờ được thì sao! ?"
Giờ này khắc này, hắn rất muốn nàng, rất muốn, rất muốn!
Tiểu nhân não nhỏ. Hắn đã nhịn lâu lắm rồi.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn hắn, khóe miệng cong lên một nụ cười, "Tôi tin tưởng anh! "
Chưa từng có một câu nói, làm mặc thiếu thiên có cảm giác bị thất bại như vậy.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác một câu nói như vậy, khiến Mặc Thiếu Thiên vô cùng thất bại.
"Em vẫn không tin anh!" Mặc Thiếu Thiên nói, lúc này, bộ dạng thất bại giống như trước cỡ nào,hóa thân dã thú, trực tiếp đem nàng ăn hơn nữa, thế nhưng hết lần này tới lần khác một câu lâm tử lam nói như vậy, để cho anh không có cách nào nhẫn tâm làm tới.
Lâm Tử Lam nhìn mặc thiếu thiên, khóe miệng mang theo nụ cười, ánh mắt khẳng định, cô vẫn tin tưởng.
Nếu như Mặc Thiếu Thiên đơn thuần nói, lúc trước sớm ăn cô thì cần gì chờ tới bây giờ!
Sở dĩ, cô tin tưởng hắn!
Nhìn Lâm Tử Lam cười, trái tim Mặc Thiếu Thiên thất bại.
Được rồi, hắn thừa nhận, anh không có cách nào dưới tình huống Lâm Tử Lam không muốn, làm chuyện như vậy đối với cô.
Có lẽ sẽ có người cảm thấy Mặc Thiêu Thiên thay đổi, nhưng chỉ có yêu mới hiểu được tôn trọng so với bất cứ điều gì khác lá quan trọng nhất: "Lâm Tử Lam, anh hiện tại trịnh trọng nói cho em biết, lần sau, mặc kệ em muốn nổi dậy, anh nhất định sẽ muốn em!" Mặc ThiếuThiên nhìn Lâm Tử Lam nói từng chữ một.
Lâm Tử Lam cười, đối với cảnh cáo của Mặc Thiếu Thiên, trong lòng cảm thấy ngoài ý muốn rất thoải, rất hạnh phúc.
Lúc này, Tử Lam đáp không phải là nói nếu, nhìn Mặc Thiếu Thiên:"Anh đang tức giận sao? !"
Nghe thế, mặc thiếu thiên nhíu mày "anh đương nhiên đang tức giận!" Vừa nói, Mặc Thiếu Thiên nắm lấy tay của Lâm Tử Lam.
"Nếu như không phải ở bệnh viện, anh nhất định phế hắn!" Mặc Thiếu Thiên hung hăng nói.
Không nói bác sĩ kia động vào người phụ nữ của, chính là như vậy, cũng sỉ nhục nghề nghiệp bác sĩ kia
Mặc dù nói,trước kia mặc thiếu thiên có không ít phụ nữ, thế nhưng đều là người tình ta nguyện, cũng sẽ không giống như bác sĩ kia vụn vặt bỉ ổi, làm cho người ta thành thói quen.
Mặc Thiếu Thiên ghét nhất chuyện như vậy!
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam cũng không có hỏi nguyên nhân, chỉ nhìn anh lên tiếng: “Hôm nay, cám ơn anh đã giúp!"
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên cười khan, "Nếu như thực sự muốn cảm ơn, vẫn nên dùng hành động thực tế..."
Lâm Tử Lam, "..."
Mặc kệ Lâm Tử Lam nói cái gì, Mặc Thiếu Thiên sẽ luôn có biện pháp đem lời của cô lái đi, Lâm Tử Lam tốt nhất đều không nên nói gì.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên lại cười mười phần yêu nghiệt.
Lúc này Lâm Tử Lam chợt nhớ tới cái gì, hai người không ngừng một thân ái muội, hơn nữa, ý chí chiến đấu cái đó của Mặc Thiếu Thiên sôi sục hơn nữa…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.