Chương 21
Vũ Tiểu Thụ
06/12/2022
Biên tập: Thủy Nguyệt
Chỉnh sửa: Zừaaa
Lăng Dục Cẩn IQ EQ đều cao sao có thể thất bại trước vòng bạn bè của học sinh được?
Nữ sinh thích cái đẹp chống không nổi dáng vẻ mỉm cười nhẹ nhàng của Lăng Dục Cẩn, nam sinh không thích Lăng Dục Cẩn lại thú nhận đã chép bài tập của cậu.
Còn những người thích bày trò nghịch ngu muốn giải quyết càng dễ, tan học nán lại hẹn nhau ở sân thể dục, mình cùng giao lưu ‘vật lý’ nào!
Nhất là mấy bạn cùng lớp có gen loài khác biết biến thân, bình thường coi trời bằng vung trêu chọc Lăng Dục Cẩn là người thuần chủng không đánh lại bọn hắn, gáy chưa được một ngày đã bị Lăng Dục Cẩn đánh vêu mỏ.
Bạn học thái độ không tốt hơn nửa là ngứa da, túm lại ‘gãi’ một trận là xong (●—●)~
Ahihi, Lăng Dục Cẩn là do Lăng Thanh Huyền đích thân dạy dỗ, bình thường thân thiện không thích động tay chân không nói, nhưng nếu cần thì cậu cũng tuyệt đối không nể nang.
Mấy người nghĩ cấp S được xếp dựa vào nhan sắc mà không có tí vũ lực nào à?
Lăng Thanh Huyền thích lông xù, nhìn thấy hổ trắng, hồ ly này nọ biến hình xong còn có thể nương tay, còn Lăng Dục Cẩn thích mô hình máy bay tàu thuyền robot biến hình hoàn toàn miễn nhiễm với lông xù, đánh cứ gọi là răng rơi máu chảy.
Ai kêu mấy động vật béo ú này đánh không những không đau tay mà còn rất sướng làm chi?
Mấy học sinh không tin nên nhiều lần hẹn Lăng Dục Cẩn, sau đó thì phát hiện càng nhiều lông bị đánh càng ác.
Có bạn gấu bị đánh tới sưng lên, hình gấu vốn uy vũ hùng tráng về đến nhà thì chẳng khác gì gấu Teddy.
Trời ạ, đã vậy còn không dám méc bố mẹ, nếu không lộ chuyện bắt nạt bạn học loài người thì sẽ bị đánh, đi đánh người ta còn bị đánh lại nữa.
Bạn học gen khác loài hãy còn lứa tuổi vị thành niên: Sao lại vì mị đáng yêu mà ‘yêu’ mị mạnh thế QAQ!
Tại sao gấu luôn là loài chịu tổn thương?
Lăng Dục Cẩn có phải chủ động bắt nạt bạn học không? Đã thấy học sinh ưu tú được thầy cô bạn bè yêu quý nào cả ngày đi đánh nhau bao giờ chưa? Đừng nói cha mẹ, đến chính bản thân bọn hắn trước khi gặp được Lăng Dục Cẩn còn chả tin được học sinh giỏi nhã nhặn lại chiến như thế!
_(:з” ∠)_
Chúng ta thương lượng chút được không, đánh cũng được nhưng đừng cứ nhằm vào mặt thế?
Đại ca, chúng em gọi anh là đại ca còn chưa được sao?
Thế là sau vài lần giao lưu vật lý bạn học bị vuốt lông tới tâm phục khẩu phục, cả đàn như đám vịt con theo đuôi Lăng Dục Cẩn.
Lăng Dục Cẩn chọn môn, bọn họ đi theo sau làm bài tập, Lăng Dục Cẩn đi thi, bọn họ đi theo sau làm bài tập, Lăng Dục Cẩn đi thư viện, bọn họ vẫn đi theo sau làm bài tập.
Thế là không bao lâu sau khóa khác đều biết xung quanh Lăng Dục Cẩn có rất nhiều người, cả ngày đều có thể thấy một đám người ở khắp nơi làm bài tập.
⊙v⊙
Thật là một hiểu lầm tuyệt đẹp ~
Ngược lại Lăng Dục Cẩn lại không thấy tốc độ học của mình là nhanh, vì cậu là người ngoài, khuyết thiếu rất nhiều kiến thức cơ sở và thông thường, có tài nguyên là hệ thống giáo dục hoàn thiện ở trường thì tội gì mà không tận dụng cơ hội hoàn thiện bản thân.
Nếu học tập là dệt một tấm lưới trong đầu thì lưới của Lăng Dục Cẩn không chỉ to mà mắt lưới còn phải dày và nhỏ.
Còn đàn vịt con theo sau Lăng Dục Cẩn thì khó quá bỏ qua, đừng nói dệt lưới chứ bắt họ đem tri thức xếp thành hàng đã khó rồi, dù sao năng lực suy luận không phải ai cũng có, học một biết chín là bằng chứng tàn khốc của việc phân chia trí thông minh.
Được cái đi theo Lăng Dục Cẩn làm bài tập cũng thấy phiêu ứ chịu được ~
(×ω×`)
“Cậu ngày nào cũng học nhiều như vậy không đau đầu à?” Bài tập về nhà hôm nay làm xong sớm, đàn em số một của Lăng Dục Cẩn cất bút màu nước, nhìn Lăng Dục Cẩn đang giải đề toán.
“Thoải mái thế, làm xong bài tập văn rồi à?” Lăng Dục Cẩn không ngẩng đầu, lấy một tập giấy vẽ gấu nhỏ đưa cho đàn em bên cạnh để tô màu.
Vì tuổi thành niên kéo dài hơn nên chương trình học của học sinh mười bốn mười lăm tuổi vẫn rất trẻ con, giống như Lăng Dục Cẩn phát hiện một nửa số đàn em chạy theo mông mình vẫn thích dùng bút màu sáp và màu nước tô tranh.
Nội tâm Lăng Dục Cẩn khá là rạn nứt.
Đàn em số một đón gấu nhỏ, chia một nửa cho bạn kế bên, hai người cùng tô màu, lầm bầm: “Sách cậu học tụi tớ đọc không hiểu, mấy cái ký hiệu uốn lượn này không phải lên lớp lớn mới học à?”
Lăng Dục Cẩn đang vẽ đường cong nghe vậy chệch bút, làm lệch đường hàm số: “Tớ sắp tham gia cuộc thi nên làm mấy bài cho quen.”
Lần trước ở Trái Đất Lăng Dục Cẩn sau khi học về đồ thị hàm số để giảng bài cho anh chị đã tiện thể tham gia một cuộc thi vấn đáp, củng cố lại kiến thức.
“Dù nghe không hiểu nhưng có vẻ lợi hại ghê!” Phương trình hai ẩn đã đủ để họ khóc thét rồi, mấy cái Lăng Dục Cẩn làm lại càng khó hiểu hơn: “Cậu định tham gia cuộc thi gì? Đấu quyền?”
“…” Lăng Dục Cẩn xoa má, chẳng nhẽ trông mình không giống người am hiểu học tập hơn sao? “Là Cúp hy vọng tri thức Liên Bang, ầy, tôi thấy cách dự thi ở chỗ lớp trên.”
“Không phải cuộc thi này học sinh sắp tốt nghiệp với đã thành niên mới tham gia sao? Chúng ta vẫn là trẻ con mà!” Các đàn em ngạc nhiên ngu người, cuộc thi này siêu siêu khó, họ thậm chí còn chả hiểu cái gì.
Lăng Dục Cẩn muốn thi cái này?
“Tuổi nhỏ nhất là mười lăm, tớ có thể tham gia.” Lăng Dục Cẩn bị hai chữ trẻ con làm rùng mình, nói ngắn gọn mục đích của mình: “Cuộc thi này giải đặc biệt một trăm nghìn đồng liên bang, giải nhất tám mươi nghìn, tớ với anh cùng thi, cố kiếm một trăm tám mươi nghìn.”
“(#Д)” Đám đàn em cảm thấy tam quan bị xung kích: “Có thể tham gia Cúp hi vọng không phải nên cảm thấy vinh quang sao?” Sao lại có thể vì tiền mà tới?
“Đạt hạng nhất nhận tiền thưởng có gì sai à?” Lăng Dục Cẩn hỏi lại.
Hình như, hình như cũng không có sai! Đám đàn em tụm lại tính xem một trăm nghìn mua được gì, lại nghĩ tới giải nhì là tám mươi nghìn, cả đám nổi lên ngọn lửa ham học.
Xem, kiếm tiền chính là động lực của học tập, tùy tiện tham gia một cuộc thì tiền thưởng đã hơn cả lương một năm của bố mẹ rồi.
(≧ω≦)
Chỉnh sửa: Zừaaa
Lăng Dục Cẩn IQ EQ đều cao sao có thể thất bại trước vòng bạn bè của học sinh được?
Nữ sinh thích cái đẹp chống không nổi dáng vẻ mỉm cười nhẹ nhàng của Lăng Dục Cẩn, nam sinh không thích Lăng Dục Cẩn lại thú nhận đã chép bài tập của cậu.
Còn những người thích bày trò nghịch ngu muốn giải quyết càng dễ, tan học nán lại hẹn nhau ở sân thể dục, mình cùng giao lưu ‘vật lý’ nào!
Nhất là mấy bạn cùng lớp có gen loài khác biết biến thân, bình thường coi trời bằng vung trêu chọc Lăng Dục Cẩn là người thuần chủng không đánh lại bọn hắn, gáy chưa được một ngày đã bị Lăng Dục Cẩn đánh vêu mỏ.
Bạn học thái độ không tốt hơn nửa là ngứa da, túm lại ‘gãi’ một trận là xong (●—●)~
Ahihi, Lăng Dục Cẩn là do Lăng Thanh Huyền đích thân dạy dỗ, bình thường thân thiện không thích động tay chân không nói, nhưng nếu cần thì cậu cũng tuyệt đối không nể nang.
Mấy người nghĩ cấp S được xếp dựa vào nhan sắc mà không có tí vũ lực nào à?
Lăng Thanh Huyền thích lông xù, nhìn thấy hổ trắng, hồ ly này nọ biến hình xong còn có thể nương tay, còn Lăng Dục Cẩn thích mô hình máy bay tàu thuyền robot biến hình hoàn toàn miễn nhiễm với lông xù, đánh cứ gọi là răng rơi máu chảy.
Ai kêu mấy động vật béo ú này đánh không những không đau tay mà còn rất sướng làm chi?
Mấy học sinh không tin nên nhiều lần hẹn Lăng Dục Cẩn, sau đó thì phát hiện càng nhiều lông bị đánh càng ác.
Có bạn gấu bị đánh tới sưng lên, hình gấu vốn uy vũ hùng tráng về đến nhà thì chẳng khác gì gấu Teddy.
Trời ạ, đã vậy còn không dám méc bố mẹ, nếu không lộ chuyện bắt nạt bạn học loài người thì sẽ bị đánh, đi đánh người ta còn bị đánh lại nữa.
Bạn học gen khác loài hãy còn lứa tuổi vị thành niên: Sao lại vì mị đáng yêu mà ‘yêu’ mị mạnh thế QAQ!
Tại sao gấu luôn là loài chịu tổn thương?
Lăng Dục Cẩn có phải chủ động bắt nạt bạn học không? Đã thấy học sinh ưu tú được thầy cô bạn bè yêu quý nào cả ngày đi đánh nhau bao giờ chưa? Đừng nói cha mẹ, đến chính bản thân bọn hắn trước khi gặp được Lăng Dục Cẩn còn chả tin được học sinh giỏi nhã nhặn lại chiến như thế!
_(:з” ∠)_
Chúng ta thương lượng chút được không, đánh cũng được nhưng đừng cứ nhằm vào mặt thế?
Đại ca, chúng em gọi anh là đại ca còn chưa được sao?
Thế là sau vài lần giao lưu vật lý bạn học bị vuốt lông tới tâm phục khẩu phục, cả đàn như đám vịt con theo đuôi Lăng Dục Cẩn.
Lăng Dục Cẩn chọn môn, bọn họ đi theo sau làm bài tập, Lăng Dục Cẩn đi thi, bọn họ đi theo sau làm bài tập, Lăng Dục Cẩn đi thư viện, bọn họ vẫn đi theo sau làm bài tập.
Thế là không bao lâu sau khóa khác đều biết xung quanh Lăng Dục Cẩn có rất nhiều người, cả ngày đều có thể thấy một đám người ở khắp nơi làm bài tập.
⊙v⊙
Thật là một hiểu lầm tuyệt đẹp ~
Ngược lại Lăng Dục Cẩn lại không thấy tốc độ học của mình là nhanh, vì cậu là người ngoài, khuyết thiếu rất nhiều kiến thức cơ sở và thông thường, có tài nguyên là hệ thống giáo dục hoàn thiện ở trường thì tội gì mà không tận dụng cơ hội hoàn thiện bản thân.
Nếu học tập là dệt một tấm lưới trong đầu thì lưới của Lăng Dục Cẩn không chỉ to mà mắt lưới còn phải dày và nhỏ.
Còn đàn vịt con theo sau Lăng Dục Cẩn thì khó quá bỏ qua, đừng nói dệt lưới chứ bắt họ đem tri thức xếp thành hàng đã khó rồi, dù sao năng lực suy luận không phải ai cũng có, học một biết chín là bằng chứng tàn khốc của việc phân chia trí thông minh.
Được cái đi theo Lăng Dục Cẩn làm bài tập cũng thấy phiêu ứ chịu được ~
(×ω×`)
“Cậu ngày nào cũng học nhiều như vậy không đau đầu à?” Bài tập về nhà hôm nay làm xong sớm, đàn em số một của Lăng Dục Cẩn cất bút màu nước, nhìn Lăng Dục Cẩn đang giải đề toán.
“Thoải mái thế, làm xong bài tập văn rồi à?” Lăng Dục Cẩn không ngẩng đầu, lấy một tập giấy vẽ gấu nhỏ đưa cho đàn em bên cạnh để tô màu.
Vì tuổi thành niên kéo dài hơn nên chương trình học của học sinh mười bốn mười lăm tuổi vẫn rất trẻ con, giống như Lăng Dục Cẩn phát hiện một nửa số đàn em chạy theo mông mình vẫn thích dùng bút màu sáp và màu nước tô tranh.
Nội tâm Lăng Dục Cẩn khá là rạn nứt.
Đàn em số một đón gấu nhỏ, chia một nửa cho bạn kế bên, hai người cùng tô màu, lầm bầm: “Sách cậu học tụi tớ đọc không hiểu, mấy cái ký hiệu uốn lượn này không phải lên lớp lớn mới học à?”
Lăng Dục Cẩn đang vẽ đường cong nghe vậy chệch bút, làm lệch đường hàm số: “Tớ sắp tham gia cuộc thi nên làm mấy bài cho quen.”
Lần trước ở Trái Đất Lăng Dục Cẩn sau khi học về đồ thị hàm số để giảng bài cho anh chị đã tiện thể tham gia một cuộc thi vấn đáp, củng cố lại kiến thức.
“Dù nghe không hiểu nhưng có vẻ lợi hại ghê!” Phương trình hai ẩn đã đủ để họ khóc thét rồi, mấy cái Lăng Dục Cẩn làm lại càng khó hiểu hơn: “Cậu định tham gia cuộc thi gì? Đấu quyền?”
“…” Lăng Dục Cẩn xoa má, chẳng nhẽ trông mình không giống người am hiểu học tập hơn sao? “Là Cúp hy vọng tri thức Liên Bang, ầy, tôi thấy cách dự thi ở chỗ lớp trên.”
“Không phải cuộc thi này học sinh sắp tốt nghiệp với đã thành niên mới tham gia sao? Chúng ta vẫn là trẻ con mà!” Các đàn em ngạc nhiên ngu người, cuộc thi này siêu siêu khó, họ thậm chí còn chả hiểu cái gì.
Lăng Dục Cẩn muốn thi cái này?
“Tuổi nhỏ nhất là mười lăm, tớ có thể tham gia.” Lăng Dục Cẩn bị hai chữ trẻ con làm rùng mình, nói ngắn gọn mục đích của mình: “Cuộc thi này giải đặc biệt một trăm nghìn đồng liên bang, giải nhất tám mươi nghìn, tớ với anh cùng thi, cố kiếm một trăm tám mươi nghìn.”
“(#Д)” Đám đàn em cảm thấy tam quan bị xung kích: “Có thể tham gia Cúp hi vọng không phải nên cảm thấy vinh quang sao?” Sao lại có thể vì tiền mà tới?
“Đạt hạng nhất nhận tiền thưởng có gì sai à?” Lăng Dục Cẩn hỏi lại.
Hình như, hình như cũng không có sai! Đám đàn em tụm lại tính xem một trăm nghìn mua được gì, lại nghĩ tới giải nhì là tám mươi nghìn, cả đám nổi lên ngọn lửa ham học.
Xem, kiếm tiền chính là động lực của học tập, tùy tiện tham gia một cuộc thì tiền thưởng đã hơn cả lương một năm của bố mẹ rồi.
(≧ω≦)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.