Chương 16: Cầu xin
Alina
09/04/2024
“Thôi được rồi. Giờ anh đi tắm trước, để Quản gia Cố đưa em lên gặp cô ta”
“Dạ” Đạt được mục đích của mình, cô ta dĩ nhiên rất vui vẻ. Nhưng phải tìm cách tự vào căn phòng đó thôi…An Linh thầm nghĩ
5p sau, An Linh đã có mặt tại căn phòng đang giam giữ Lâm Ánh Hy. Cô ta nhìn Lâm Ánh Hy thương tích cả người liền rất hả hê.
An Linh tiến lại gần cô, dùng tay chạm thật mạnh vào vết thương của Lâm Ánh Hy khiến nó chảy rất nhiều máu. Nhìn thấy sắc mặt của Lâm Ánh Hy trắng bệt cô ta mới dừng tay lại
“Ây da, xin lỗi nha. Cô đau lắm hả?”
Nhìn vẻ mặt đắc thắng của cô ta, Lâm Ánh Hy cũng không nói gì
“...”
Không thấy Lâm Ánh Hy nói gì, An Linh thấy như đang bị cô sỉ nhục liền nổi nóng, không ngừng tác động vật lý lên người cô. Cô ta không ngừng đánh, nắm tóc, đánh thật mạnh lên người Lâm Ánh Hy
“Sao? Mày dám không trả lời à? Mày câm à?”
“...”
“Mở miệng ra nói chuyện đi, con khốn đáng ghét”
“....”
Lâm Ánh Hy càng im lặng càng khiến An Linh tức sôi máu. Cô ta định ra tay đánh Lâm Ánh Hy thì nghe thấy có tiếng bước chân đang đến gần. Cô ta liền nhìn Lâm Ánh Hy nở nụ cười giảo hoạt.
An Linh không ngần ngại tự đánh thật mạnh vào mặt mình. Lâm Ánh Hy còn chưa kịp hiểu An Linh đang làm gì thì Trịnh Thành Khải xuất hiện.
Nhìn thấy người trong lòng tay đang ôm mặt khóc nức nở, Trịnh Thành Khải liền chạy đến xem An Linh thế nào
“Có chuyện gì? Đưa mặt cho anh xem”
Nhìn thấy gương mặt bị đánh đến sưng vù của An Linh làm cho Trịnh Thành Khải không kìm chế được bản thân, ánh mắt anh đang dần chuyển sang màu đỏ.
Lâm Ánh Hy thấy vậy liền rất sợ hãi, còn An Linh thấy rất hả hê. Tối hôm đó, Lâm Ánh Hy lại bị Trịnh Thành Khải đánh đến ngất đi. An Linh nở nụ cười đắt thắng.
Nhìn thấy Lâm Ánh Hy ngất đi, Trịnh Thành Khải cũng trở về trạng thái bình thường. Anh ta cùng An Linh rời khỏi đây, quay trở về phòng mình. Đêm đó hai người bọn họ một nam một nữ ở cùng phòng...
...----------------...
Sáng hôm sau, trước khi Trịnh Thành Khải đi làm, An Linh liền ôm chặt lấy anh cầu xin
“Anh, anh thả Ánh Hy ra được không?”
“...”
“Anh chìu theo ý em lần này được không?”
Nhìn thấy An Linh rưng rưng nước mắt làm Trịnh Thành Khải cũng không nở từ chối
“Thôi được rồi, để anh suy nghĩ thêm vài hôm. Anh đi làm, em ở nhà nhé”
“Dạ”
Không đạt được ý định cô ta mong muốn nhưng cô ta cũng không nói gì thêm với Trịnh Thành Khải. Vì sớm muộn gì Lâm Ánh Hy cũng sẽ rơi vào tay cô ta nên cô ta cũng có thể đợi hôm vài hôm.
An Linh vui vẻ đi tắm rửa chuẩn bị đi mua sắm vì tối hôm qua Trịnh Thành Khải đã đưa cho cô chiếc thẻ đen của anh.
Trịnh Thành Khải xuống lầu, vẫn là thói quen mỗi sáng, ăn sáng rồi ngồi ở phòng khách uống cafe. Quản gia Cố tiến lại gần phía anh lên tiếng
“Thiếu gia”
“À bác, có chuyện gì sao?”
Từ trước đến nay, thái độ của Trịnh Thành Khải đối với Quản gia Cố vẫn có vài phần tốt hơn tất cả những người khác
“Thiếu gia, hôm nay là ngày thứ 3 Thiếu Phu nhân vẫn chưa ăn gì. Vả lại, trên phòng đó cũng không có nước. Người Thiếu Phu nhân cũng đang bị thương nữa. Cậu xem...có thể bỏ qua lần này được không?”
Hôm qua mở cửa cho An Linh vào phòng, Quản gia Cố đã thấy mấy vết thương trên người Lâm Ánh Hy.
Ngày hôm qua ông vốn định cầu xin nhưng tình hình hôm qua rất tệ nên ông mới đợi đến sáng nay. Trịnh Thành Khải nghe thấy cái tên Lâm Ánh Hy thì không vui. Anh bỏ ly cafe đang uống dỡ xuống bàn rồi nói
“Tại sao bác lại nói giúp cho cô ta?”
“Không có lý do gì cả...Trước giờ, tôi chưa từng xin cậu điều gì. Hôm nay có thể vì tôi đã làm việc cho Trịnh gia hơn 30 năm nay mà bỏ qua cho Thiếu Phu nhân không?”
“Cô ta đáng để ông cầu xin sao?”
“Đúng vậy”
Nghe Quản gia Cố trả lời không chút chần chừ làm Trịnh Thành Khải im lặng một lúc lâu. Anh không nói gì, uống xong ly cafe rồi đứng dậy chuẩn bị rời đi. Lúc ra tới cửa, anh đứng lại nói với Quản gia Cố
“Bác gọi Thành Hàn đến kiểm tra cho cô ta đi. Kiểm tra xong thì mang thức ăn cho cô ta”
Quản gia Cố nghe thấy liền rất vui mừng.
“Cảm ơn cậu”
Sau khi nhận được cuộc gọi từ Quản gia Cố, Thành Hàn không chút chần chờ liền lái xe đến nhà riêng của Trịnh Thành Khải.
Anh còn không quên gửi tin nhắn cho Vĩnh Huy và Vũ Âu, bọn họ nhận được tin nhắn liền nhanh chóng đến.
“Két”
“Két”
“Két”
Ba chiếc xe không hẹn mà đến nơi cùng một lúc. Một bác sĩ, một Luật sư và một Cảnh sát cùng xuống xe tạo nên khung cảnh đẹp như tranh.
Ai ai cũng khí chất bất phàm, tay tháo kính đen rồi nhìn nhau cười nhẹ rồi nhanh chóng bước vào trong. Nhưng…
“Xin lỗi. Tôi nhận được lệnh chỉ một mình bác sĩ Thành Hàn được vào”
️️️️️
“Dạ” Đạt được mục đích của mình, cô ta dĩ nhiên rất vui vẻ. Nhưng phải tìm cách tự vào căn phòng đó thôi…An Linh thầm nghĩ
5p sau, An Linh đã có mặt tại căn phòng đang giam giữ Lâm Ánh Hy. Cô ta nhìn Lâm Ánh Hy thương tích cả người liền rất hả hê.
An Linh tiến lại gần cô, dùng tay chạm thật mạnh vào vết thương của Lâm Ánh Hy khiến nó chảy rất nhiều máu. Nhìn thấy sắc mặt của Lâm Ánh Hy trắng bệt cô ta mới dừng tay lại
“Ây da, xin lỗi nha. Cô đau lắm hả?”
Nhìn vẻ mặt đắc thắng của cô ta, Lâm Ánh Hy cũng không nói gì
“...”
Không thấy Lâm Ánh Hy nói gì, An Linh thấy như đang bị cô sỉ nhục liền nổi nóng, không ngừng tác động vật lý lên người cô. Cô ta không ngừng đánh, nắm tóc, đánh thật mạnh lên người Lâm Ánh Hy
“Sao? Mày dám không trả lời à? Mày câm à?”
“...”
“Mở miệng ra nói chuyện đi, con khốn đáng ghét”
“....”
Lâm Ánh Hy càng im lặng càng khiến An Linh tức sôi máu. Cô ta định ra tay đánh Lâm Ánh Hy thì nghe thấy có tiếng bước chân đang đến gần. Cô ta liền nhìn Lâm Ánh Hy nở nụ cười giảo hoạt.
An Linh không ngần ngại tự đánh thật mạnh vào mặt mình. Lâm Ánh Hy còn chưa kịp hiểu An Linh đang làm gì thì Trịnh Thành Khải xuất hiện.
Nhìn thấy người trong lòng tay đang ôm mặt khóc nức nở, Trịnh Thành Khải liền chạy đến xem An Linh thế nào
“Có chuyện gì? Đưa mặt cho anh xem”
Nhìn thấy gương mặt bị đánh đến sưng vù của An Linh làm cho Trịnh Thành Khải không kìm chế được bản thân, ánh mắt anh đang dần chuyển sang màu đỏ.
Lâm Ánh Hy thấy vậy liền rất sợ hãi, còn An Linh thấy rất hả hê. Tối hôm đó, Lâm Ánh Hy lại bị Trịnh Thành Khải đánh đến ngất đi. An Linh nở nụ cười đắt thắng.
Nhìn thấy Lâm Ánh Hy ngất đi, Trịnh Thành Khải cũng trở về trạng thái bình thường. Anh ta cùng An Linh rời khỏi đây, quay trở về phòng mình. Đêm đó hai người bọn họ một nam một nữ ở cùng phòng...
...----------------...
Sáng hôm sau, trước khi Trịnh Thành Khải đi làm, An Linh liền ôm chặt lấy anh cầu xin
“Anh, anh thả Ánh Hy ra được không?”
“...”
“Anh chìu theo ý em lần này được không?”
Nhìn thấy An Linh rưng rưng nước mắt làm Trịnh Thành Khải cũng không nở từ chối
“Thôi được rồi, để anh suy nghĩ thêm vài hôm. Anh đi làm, em ở nhà nhé”
“Dạ”
Không đạt được ý định cô ta mong muốn nhưng cô ta cũng không nói gì thêm với Trịnh Thành Khải. Vì sớm muộn gì Lâm Ánh Hy cũng sẽ rơi vào tay cô ta nên cô ta cũng có thể đợi hôm vài hôm.
An Linh vui vẻ đi tắm rửa chuẩn bị đi mua sắm vì tối hôm qua Trịnh Thành Khải đã đưa cho cô chiếc thẻ đen của anh.
Trịnh Thành Khải xuống lầu, vẫn là thói quen mỗi sáng, ăn sáng rồi ngồi ở phòng khách uống cafe. Quản gia Cố tiến lại gần phía anh lên tiếng
“Thiếu gia”
“À bác, có chuyện gì sao?”
Từ trước đến nay, thái độ của Trịnh Thành Khải đối với Quản gia Cố vẫn có vài phần tốt hơn tất cả những người khác
“Thiếu gia, hôm nay là ngày thứ 3 Thiếu Phu nhân vẫn chưa ăn gì. Vả lại, trên phòng đó cũng không có nước. Người Thiếu Phu nhân cũng đang bị thương nữa. Cậu xem...có thể bỏ qua lần này được không?”
Hôm qua mở cửa cho An Linh vào phòng, Quản gia Cố đã thấy mấy vết thương trên người Lâm Ánh Hy.
Ngày hôm qua ông vốn định cầu xin nhưng tình hình hôm qua rất tệ nên ông mới đợi đến sáng nay. Trịnh Thành Khải nghe thấy cái tên Lâm Ánh Hy thì không vui. Anh bỏ ly cafe đang uống dỡ xuống bàn rồi nói
“Tại sao bác lại nói giúp cho cô ta?”
“Không có lý do gì cả...Trước giờ, tôi chưa từng xin cậu điều gì. Hôm nay có thể vì tôi đã làm việc cho Trịnh gia hơn 30 năm nay mà bỏ qua cho Thiếu Phu nhân không?”
“Cô ta đáng để ông cầu xin sao?”
“Đúng vậy”
Nghe Quản gia Cố trả lời không chút chần chừ làm Trịnh Thành Khải im lặng một lúc lâu. Anh không nói gì, uống xong ly cafe rồi đứng dậy chuẩn bị rời đi. Lúc ra tới cửa, anh đứng lại nói với Quản gia Cố
“Bác gọi Thành Hàn đến kiểm tra cho cô ta đi. Kiểm tra xong thì mang thức ăn cho cô ta”
Quản gia Cố nghe thấy liền rất vui mừng.
“Cảm ơn cậu”
Sau khi nhận được cuộc gọi từ Quản gia Cố, Thành Hàn không chút chần chờ liền lái xe đến nhà riêng của Trịnh Thành Khải.
Anh còn không quên gửi tin nhắn cho Vĩnh Huy và Vũ Âu, bọn họ nhận được tin nhắn liền nhanh chóng đến.
“Két”
“Két”
“Két”
Ba chiếc xe không hẹn mà đến nơi cùng một lúc. Một bác sĩ, một Luật sư và một Cảnh sát cùng xuống xe tạo nên khung cảnh đẹp như tranh.
Ai ai cũng khí chất bất phàm, tay tháo kính đen rồi nhìn nhau cười nhẹ rồi nhanh chóng bước vào trong. Nhưng…
“Xin lỗi. Tôi nhận được lệnh chỉ một mình bác sĩ Thành Hàn được vào”
️️️️️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.