Chương 12
Tommitpyjama
03/08/2023
Những ngày sau đó anh và tôi cứ sống bình ,từng ngày trôi qua êm đềm,chúng tôi sống như trước kia.Hằng ngày tôi nấu những món anh thích ,anh sẽ ngồi dọn bát cùng tôi,từng hành động nhỏ nhặt mà ấm áp vô cùng...
.Cũng như mọi khi ,bình mình lên,đôi bàn tay đan chặt vào nhau ,cùng ngắm ánh mặt trời ló rặng. Ngày mới bắt đầu ,cũng là lúc màn đêm kết thúc,cuộc đời cũng vậy,kết thúc cũng là khởi đầu mới.
-Có hối hận vì yêu anh không? Xin lỗi em vì làm em dang dở ,xin lỗi em vì không để em có cuộc sống tốt . Cuộc đời này anh nợ em,nếu có kiếp sau ,anh vẫn luôn mong được gặp em và bù đắp em lần nữa.
Vừa nói đôi bàn tay ấm áp của anh siết chặt lấy bàn tay lạnh giá của tôi. Bàn tay nàu ,anh từng nói với tôi rằng :"đôi tay lạnh này chỉ để anh sưởi ấm",bao nhiêu năm tôi quen có anh bao bọc ,chở che ,mùi hương bạc hà của anh luôn giúp tôi dễ vào giấc
. Người ta thường nói khi ở cạnh nhau lâu,sẽ phụ thuộc vào nhau nhiều hơn,không có anh có lẽ đôi tay này chẳng được nắm chặt khi đông giá buốt đến nữa..
-Em chưa từng hối hận ,quãng thời gian bên anh cho dù ngắn ngủi nhưng hạnh phúc ,có lẽ do duyên ta ngắn ,lên duyên vợ chồng nhưng sinh ly tử biệt ,em không hận anh . Dù còn một giây bên anh ,em vẫn muốn ở cạnh anh.
Anh lặng im không nói gì ,tôi dựa vào vai anh ,đôi mắt nhìn xa xăm .Tôi biết có lẽ anh yếu lắm rồi,hơi thở nhè nhẹ ,mùi hương bạc hà thoáng trong gió hòa cùng làn gió biển mặn mòi ,hình như còn có cả nước mắt.Tôi chỉ muốn lưu giữ những khoảng khắc ở bên anh bình yên nhất.
Anh ra đi không đau đớn ,nhẹ nhàng như vậy cũng như an ủi tôi phần nào.
Người ta thường nói giọt nước mắt xót xa nhất nhỏ xuống ngôi mộ người thân là những điều chưa kịp nói và những việc chưa kịp làm,chỉ là chúng tôi chưa có con,coi như kiếp này tôi nợ anh ,mong kiếp sau anh hãy đến để đòi lại đứa con mà tôi nợ anh ,để kiếp sau chúng tôi gặp nhau lại một lần nữa chung mái ấm chung bài ca gia đình..
Ngày mất anh ,nắng vẫn vàng ươm trên những đoạn đường đầy gió,dòng người vẫn tấp nập giữa những lo toan bộn bề ,chỉ có tôi tim như ngừng đập ,vì người tôi yêu đã xa tôi mãi mãi.
Không biết kiếp sau ,hay sau nữa liệu chúng tôi có gặp lại nhau không ,có được lần nữa chung chăn chung gối ,cùng nhau nắm tay đi hết cuộc đời .
Yêu anh có thể hết nhưng sẽ thương anh đến hết cuộc đời này ,năm tháng có thể xóa nhòa đi kí ức nhưng vết sẹo đau thương còn mãi trong tim ,là anh ,người tôi yêu ,người luôn ân cần nhắc tôi uống thuốc ,nhắc nhở mặc ấm mỗi khi trời lạnh ,không quản mưa gió đêm khuya mua từng tô bún,nhưng chúng tôi đã sống như thế ,không có vật chất nhưng giàu tình cảm ,không có tiền nhưng anh luôn dành sự quan tâm ân cần nhất. Có lẽ đến hết cuộc đời này ,hình bóng ấy chẳng thể phai nhòa...
Tôi đưa anh hỏa táng ,tro của anh tôi gửi lên chùa ,cho anh sớm được đầu thai kiếp khác,một kiếp mà cả hai chúng tôi được bên nhau dài lâu,kiếp mà anh không còn đau đớn nữa.
Đưa di ảnh anh về nhà ,ngôi nhà nhỏ chứa bao kỉ niệm,từ những ngày mới cưới đến nay,chúng tôi tự tay thiết kế từng khóm hoa ,chăm từng cây xương rồng ,vun đắp cho tổ ấm nhỏ,mọi thứ vẫn vẹn nguyên chỉ có điều nơi đây có lẽ thiếu hơi ấm của anh như vắng tiếng cười ,vắng đi linh hồn của tổ ấm..,
Không người thân ,nên đám tang của anh có lẽ chỉ mình tôi biết. Ngôi nhà chứa đầy kí ức vui buồn lẫn lộn ,giờ chỉ còn mình tôi giữa cuộc đời đầy bão tố. Ngày mất anh ,tôi không khóc nuổi ,nước mắt chảy ra tôi nuốt ngược vào trong,tôi sợ anh không đành lòng nhìn tôi khóc mà cứ dõi theo tôi mãi,mong anh hãy an tâm mà nhắm mắt ,phần đau khổ còn lại để em chịu thay anh
Nơi phương xa ,anh hãy bình yên nhé ,ngủ ngon chồng yêu của em....
"Hẹn em kiếp sau ,sẽ không để lạc mất nhau,mây về với nắng của trời ,kiếp này chỉ mong thấy em một đời an yênnn"
Bài hát anh từng hát tặng tôi ,âm thanh còn đó ,mà người đâu mất rồi....
Anh bỏ tôi vào ngày Tết trung thu-Tết đoàn viên,ngày Tết nhà nhà quây quần bên nhau ,còn tôi ,cô đơn trong nỗi nhớ giằng xé tâm can .
Lúc này sự mạnh mẽ dồn nén bây lâu nay ,ôm chiếc áo anh vẫn hay mặc ,mùi bạc hà làm tôi nhớ anh hơn hết ,tôi khóc ,từng giọt nước mắt nối đuôi nhau ,thi nhau chảy từng đợt
Chẳng còn anh ở bên ,chẳng ai chở che em nữa rồi. Em sẽ luôn mạnh mẽ như lúc anh còn bên em,tạm biệt anh ,khoảng trời của nỗi nhớ ,khoảng trời của thanh xuân ,tạm biệt anh . Từng chặng đường chúng tôi đã đi qua ,từng kí ức, tôi nguyện ghim sâu vào tim ,mãi không quênnnn...
.Cũng như mọi khi ,bình mình lên,đôi bàn tay đan chặt vào nhau ,cùng ngắm ánh mặt trời ló rặng. Ngày mới bắt đầu ,cũng là lúc màn đêm kết thúc,cuộc đời cũng vậy,kết thúc cũng là khởi đầu mới.
-Có hối hận vì yêu anh không? Xin lỗi em vì làm em dang dở ,xin lỗi em vì không để em có cuộc sống tốt . Cuộc đời này anh nợ em,nếu có kiếp sau ,anh vẫn luôn mong được gặp em và bù đắp em lần nữa.
Vừa nói đôi bàn tay ấm áp của anh siết chặt lấy bàn tay lạnh giá của tôi. Bàn tay nàu ,anh từng nói với tôi rằng :"đôi tay lạnh này chỉ để anh sưởi ấm",bao nhiêu năm tôi quen có anh bao bọc ,chở che ,mùi hương bạc hà của anh luôn giúp tôi dễ vào giấc
. Người ta thường nói khi ở cạnh nhau lâu,sẽ phụ thuộc vào nhau nhiều hơn,không có anh có lẽ đôi tay này chẳng được nắm chặt khi đông giá buốt đến nữa..
-Em chưa từng hối hận ,quãng thời gian bên anh cho dù ngắn ngủi nhưng hạnh phúc ,có lẽ do duyên ta ngắn ,lên duyên vợ chồng nhưng sinh ly tử biệt ,em không hận anh . Dù còn một giây bên anh ,em vẫn muốn ở cạnh anh.
Anh lặng im không nói gì ,tôi dựa vào vai anh ,đôi mắt nhìn xa xăm .Tôi biết có lẽ anh yếu lắm rồi,hơi thở nhè nhẹ ,mùi hương bạc hà thoáng trong gió hòa cùng làn gió biển mặn mòi ,hình như còn có cả nước mắt.Tôi chỉ muốn lưu giữ những khoảng khắc ở bên anh bình yên nhất.
Anh ra đi không đau đớn ,nhẹ nhàng như vậy cũng như an ủi tôi phần nào.
Người ta thường nói giọt nước mắt xót xa nhất nhỏ xuống ngôi mộ người thân là những điều chưa kịp nói và những việc chưa kịp làm,chỉ là chúng tôi chưa có con,coi như kiếp này tôi nợ anh ,mong kiếp sau anh hãy đến để đòi lại đứa con mà tôi nợ anh ,để kiếp sau chúng tôi gặp nhau lại một lần nữa chung mái ấm chung bài ca gia đình..
Ngày mất anh ,nắng vẫn vàng ươm trên những đoạn đường đầy gió,dòng người vẫn tấp nập giữa những lo toan bộn bề ,chỉ có tôi tim như ngừng đập ,vì người tôi yêu đã xa tôi mãi mãi.
Không biết kiếp sau ,hay sau nữa liệu chúng tôi có gặp lại nhau không ,có được lần nữa chung chăn chung gối ,cùng nhau nắm tay đi hết cuộc đời .
Yêu anh có thể hết nhưng sẽ thương anh đến hết cuộc đời này ,năm tháng có thể xóa nhòa đi kí ức nhưng vết sẹo đau thương còn mãi trong tim ,là anh ,người tôi yêu ,người luôn ân cần nhắc tôi uống thuốc ,nhắc nhở mặc ấm mỗi khi trời lạnh ,không quản mưa gió đêm khuya mua từng tô bún,nhưng chúng tôi đã sống như thế ,không có vật chất nhưng giàu tình cảm ,không có tiền nhưng anh luôn dành sự quan tâm ân cần nhất. Có lẽ đến hết cuộc đời này ,hình bóng ấy chẳng thể phai nhòa...
Tôi đưa anh hỏa táng ,tro của anh tôi gửi lên chùa ,cho anh sớm được đầu thai kiếp khác,một kiếp mà cả hai chúng tôi được bên nhau dài lâu,kiếp mà anh không còn đau đớn nữa.
Đưa di ảnh anh về nhà ,ngôi nhà nhỏ chứa bao kỉ niệm,từ những ngày mới cưới đến nay,chúng tôi tự tay thiết kế từng khóm hoa ,chăm từng cây xương rồng ,vun đắp cho tổ ấm nhỏ,mọi thứ vẫn vẹn nguyên chỉ có điều nơi đây có lẽ thiếu hơi ấm của anh như vắng tiếng cười ,vắng đi linh hồn của tổ ấm..,
Không người thân ,nên đám tang của anh có lẽ chỉ mình tôi biết. Ngôi nhà chứa đầy kí ức vui buồn lẫn lộn ,giờ chỉ còn mình tôi giữa cuộc đời đầy bão tố. Ngày mất anh ,tôi không khóc nuổi ,nước mắt chảy ra tôi nuốt ngược vào trong,tôi sợ anh không đành lòng nhìn tôi khóc mà cứ dõi theo tôi mãi,mong anh hãy an tâm mà nhắm mắt ,phần đau khổ còn lại để em chịu thay anh
Nơi phương xa ,anh hãy bình yên nhé ,ngủ ngon chồng yêu của em....
"Hẹn em kiếp sau ,sẽ không để lạc mất nhau,mây về với nắng của trời ,kiếp này chỉ mong thấy em một đời an yênnn"
Bài hát anh từng hát tặng tôi ,âm thanh còn đó ,mà người đâu mất rồi....
Anh bỏ tôi vào ngày Tết trung thu-Tết đoàn viên,ngày Tết nhà nhà quây quần bên nhau ,còn tôi ,cô đơn trong nỗi nhớ giằng xé tâm can .
Lúc này sự mạnh mẽ dồn nén bây lâu nay ,ôm chiếc áo anh vẫn hay mặc ,mùi bạc hà làm tôi nhớ anh hơn hết ,tôi khóc ,từng giọt nước mắt nối đuôi nhau ,thi nhau chảy từng đợt
Chẳng còn anh ở bên ,chẳng ai chở che em nữa rồi. Em sẽ luôn mạnh mẽ như lúc anh còn bên em,tạm biệt anh ,khoảng trời của nỗi nhớ ,khoảng trời của thanh xuân ,tạm biệt anh . Từng chặng đường chúng tôi đã đi qua ,từng kí ức, tôi nguyện ghim sâu vào tim ,mãi không quênnnn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.