Chương 1
Tommitpyjama
03/08/2023
-Gia đình nên chuẩn bị khoản tiền 500 triệu,để anh Quân có thể phẫu thuật sớm nhất có thể. Nếu không điều trị kịp thời,có thể anh ấy sẽ sống cuộc đời thực vật đến suốt đời.
Tôi biết kiếm ở đâu ra 500 triệu bây giờ? Không bạn bè ,không người thân thích. Tôi run run đáp:
-Cháu sẽ cố gắng thu xếp đủ tiền sớm nhất có thể ,bác sĩ cố gắng giúp chồng cháu với ,cháu chỉ còn anh ấy là người thân thôi,nếu anh ấy xảy ra chuyện gì,cháu không biết làm thế nào cả
-Được rồi ,mọi chuyện chúng tôi vẫn luôn làm hết sức mình ,nhưng vấn đề bây giờ cô cần nộp đủ tiền phẫu thuật trong thời gian sớm nhất có thể ,bởi nếu không phẫu thuật kịp thời ,sau này rất khó điều trị.
Tôi và anh lấy nhau được 2 năm ,cuộc sống ở quê bình yên không xô bồ nhưng chưa có con, Tôi ngày ngày đi làm công nhân,anh là thợ xây gần nhà ,chúng tôi luôn cố gắng tích cóp tiền để lo cho con sau này ,do còn trẻ nên vẫn kế hoạch,muốn cho con có cuộc sống tốt hơn nữa.Tôi sống với bà ngoại từ nhỏ,sau khi lấy chồng bà mất,còn bố mẹ tôi mất từ rất lâu rồi ,trong kí ức tôi không hề có hình ảnh về cha mẹ mình ,mà toàn là hình ảnh bà tôi tần tảo sớm hôm nuôi nấng và bảo vệ cô gái mất cha mất mẹ sớm.Bố mẹ chồng cũng mất sớm thành ra vợ chồng tôi không có ai là người thân cận ,căn nhà bé xinh nhưng luôn ấp áp tiếng cười,có điều hơi neo người chút thôi. . Tôi cứ ngỡ bản thân mình cứ an yên mà sống ,không ghanh đua không cần quá giàu sang ,chỉ vậy là đủ,nhưng tôi đã lầm ,thì ra nghèo không có tội ,cái tội lớn nhất của đời người đó là không có tiền để lo cho người thân khi đau ốm ,chứng kiến họ đau đơn bị dày vò ,rồi từ từ rời xa ta....
Anh vào viện tôi gom hết tiền tiết kiệm ,số tiền mà chúng tôi vẫn luôm dành để lo cho con sau này ,vậy mà,vẫn thiếu 300 triệu nữa,Không họ hàng ,tôi biết kiếm đâu ra số tiền lớn như vậy?. Đang loay hoay giữa những lo lắng ,không biết làm sao,bỗng phía trước có tiếng nói chuyênn của vị bác sĩ khoa sản và người phụ nữ vô cùng xinh đẹp ,toát lên sự giàu có đang nói với bác sĩ :
-Vâng phôi của cháu nhờ bệnh viện giữ một thời gian nữa nhé,cháu sẽ cố gắng tìm người thích hợp để mang thai hộ giúp vợ chồng cháu.
-Giờ đang có 10 phôi ,cô và chồng cô nên tìm người sớm như vậy tỉ lệ thành công mới cao,để lâu sẽ rất khó đậu thai,bởi làm thụ tinh trong ống nghiệm ,tốn rất nhiều công sức và chi phí.
Tôi chăm chú lắng nghe, không bỏ xót một từ nào ,sau khi nói chuyện với bác sĩ xong tôi bèn đi lại chỗ người phụ nữ đó,tôi mạnh dạn hỏi :
-Chị ơi,chị cần người mang thai hộ à chị ,yêu cầu là gì vậy chị?
-Tôi khó mang thai,đang cần người mang thai hộ ,thụ tinh nhân tạo,bồi dưỡng 500 triệu ,cô quen ai à ? Người phụ nữ nhẹ nhàng đáp. Đúng là người giàu,khí chất ngời ngời.
-Tôi đáp: Chị ơi ,em đang chăm chồng em bị tai nạn ,em muốn làm được không chị ,em đang cần tiền chữa trị cho chồng em.Sức khỏe em rất tốt,chị có thể cho em cơ hội được không ,nhất định em sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể.
-Được rồi ,để khám sức khỏe xem sao đã,nếu sức khỏe ổn và không mắc bệnh truyền nhiễm ,tôi và cô sẽ kí hợp đồng ,thời hạn là 2 năm,cô sau khi mang thai sẽ chăm sóc con tôi đến khi bé 1 tuổi ,cứng cáp, rồi hợp đồng sẽ kết thúc ,bồi dưỡng 500 triệu làm tốt sẽ thưởng thêm.
-Vâng vây bao giờ mình làm được ạ ?
Ngày mai chúng ta sẽ khám sức khỏe.,nếu ổn định chúng tôi sẽ ứng trước cho cô tiền để lo chi phí phẫu thuật cho chồng cô,vậy nhé ,giờ tôi có chút việc ,đây là số của tôi.
Nhìn tờ giấy trên tay,tôi vui quá ,cuối cùng cũng có cách để cứu chồng tôi rồi.Nhất định anh sẽ khỏi ,nhất định chúng tôi sẽ hạnh phúc như trước,chỉ cần không phạm pháp ,không giết người ,việc gì tôi cũng sẽ làm.
Ngày hôm sau tôi khám sức khỏe,chỉ chờ kết quả là tôi sẽ dọn đến nhà của chị Hạnh . Chị ấy tên Trần Hạnh Chi,gia thế nhà chị ấy rất giàu có,nhà buôn bán bất động sản ,trang sức đá quý .Tuy nhiên do cơ địa nên khó mang thai ,lấy nhau 7 năm vẫn chưa có con ,nên mới tìm người mang thai hộ.
Mọi thứ ổn định ,tôi được họ đưa đến nhà của chị Hạnh- như lâu đài vậy,ngôi nhà được sơn trắng ,cánh cổng to lớn thiết kế tinh xảo từng li ,nhà của tôi ở quê chắc chỉ đủ chỗ cho mấy con cún con xinh xinh lưu trú
Ngôi biệt thự có sân vườn hồ bơi,dẫu ở trung tâm thành phố nhưng nơi đây rất trong lành ,không khí mát mẻ,từng chặng hoa được trồng và chăm sóc rất tỉ mỉ .Lần đầu đến nơi sang trọng như vậy ,tôi nhìn liên tục không chớp mắt,từ bé đến lớn nhà như vậy tôi nghĩ chỉ có trên ti vi thôi,đúng là tôi còn trẻ nhưng vẫn tồ lắm ,bởi tôi ở quê những thứ này với tôi,thật mới mẻ và lạ lẫm :
-Chưa nhìn thấy bao giờ à ,nhà chị đơn giản vậy thôi,mọi thứ chị đã nhờ bác quản gia đem đồ lên tầng cho em rồi.
chị Hạnh nói ,trong lòng tôi thầm nghĩ ,nhà chị đơn giản quá :(((,em cũng mong được đơn giản như chị
-Vào nhà đi ,chị sẽ giới thiệu e với mọi người ,tiền không thành vấn đề ,chỉ cần em làm tốt nhất định sẽ không bạc đãi em,chị mong con suốt 7 năm rồi ,hi vọng em giúp được chị.
Chị đưa tôi vào trong nhà chính,chị Hạnh gọi tất cả người làm lên để giới thiệu mọi người cho tôi biết tên để dễ bề xưng hô
Tôi biết kiếm ở đâu ra 500 triệu bây giờ? Không bạn bè ,không người thân thích. Tôi run run đáp:
-Cháu sẽ cố gắng thu xếp đủ tiền sớm nhất có thể ,bác sĩ cố gắng giúp chồng cháu với ,cháu chỉ còn anh ấy là người thân thôi,nếu anh ấy xảy ra chuyện gì,cháu không biết làm thế nào cả
-Được rồi ,mọi chuyện chúng tôi vẫn luôn làm hết sức mình ,nhưng vấn đề bây giờ cô cần nộp đủ tiền phẫu thuật trong thời gian sớm nhất có thể ,bởi nếu không phẫu thuật kịp thời ,sau này rất khó điều trị.
Tôi và anh lấy nhau được 2 năm ,cuộc sống ở quê bình yên không xô bồ nhưng chưa có con, Tôi ngày ngày đi làm công nhân,anh là thợ xây gần nhà ,chúng tôi luôn cố gắng tích cóp tiền để lo cho con sau này ,do còn trẻ nên vẫn kế hoạch,muốn cho con có cuộc sống tốt hơn nữa.Tôi sống với bà ngoại từ nhỏ,sau khi lấy chồng bà mất,còn bố mẹ tôi mất từ rất lâu rồi ,trong kí ức tôi không hề có hình ảnh về cha mẹ mình ,mà toàn là hình ảnh bà tôi tần tảo sớm hôm nuôi nấng và bảo vệ cô gái mất cha mất mẹ sớm.Bố mẹ chồng cũng mất sớm thành ra vợ chồng tôi không có ai là người thân cận ,căn nhà bé xinh nhưng luôn ấp áp tiếng cười,có điều hơi neo người chút thôi. . Tôi cứ ngỡ bản thân mình cứ an yên mà sống ,không ghanh đua không cần quá giàu sang ,chỉ vậy là đủ,nhưng tôi đã lầm ,thì ra nghèo không có tội ,cái tội lớn nhất của đời người đó là không có tiền để lo cho người thân khi đau ốm ,chứng kiến họ đau đơn bị dày vò ,rồi từ từ rời xa ta....
Anh vào viện tôi gom hết tiền tiết kiệm ,số tiền mà chúng tôi vẫn luôm dành để lo cho con sau này ,vậy mà,vẫn thiếu 300 triệu nữa,Không họ hàng ,tôi biết kiếm đâu ra số tiền lớn như vậy?. Đang loay hoay giữa những lo lắng ,không biết làm sao,bỗng phía trước có tiếng nói chuyênn của vị bác sĩ khoa sản và người phụ nữ vô cùng xinh đẹp ,toát lên sự giàu có đang nói với bác sĩ :
-Vâng phôi của cháu nhờ bệnh viện giữ một thời gian nữa nhé,cháu sẽ cố gắng tìm người thích hợp để mang thai hộ giúp vợ chồng cháu.
-Giờ đang có 10 phôi ,cô và chồng cô nên tìm người sớm như vậy tỉ lệ thành công mới cao,để lâu sẽ rất khó đậu thai,bởi làm thụ tinh trong ống nghiệm ,tốn rất nhiều công sức và chi phí.
Tôi chăm chú lắng nghe, không bỏ xót một từ nào ,sau khi nói chuyện với bác sĩ xong tôi bèn đi lại chỗ người phụ nữ đó,tôi mạnh dạn hỏi :
-Chị ơi,chị cần người mang thai hộ à chị ,yêu cầu là gì vậy chị?
-Tôi khó mang thai,đang cần người mang thai hộ ,thụ tinh nhân tạo,bồi dưỡng 500 triệu ,cô quen ai à ? Người phụ nữ nhẹ nhàng đáp. Đúng là người giàu,khí chất ngời ngời.
-Tôi đáp: Chị ơi ,em đang chăm chồng em bị tai nạn ,em muốn làm được không chị ,em đang cần tiền chữa trị cho chồng em.Sức khỏe em rất tốt,chị có thể cho em cơ hội được không ,nhất định em sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể.
-Được rồi ,để khám sức khỏe xem sao đã,nếu sức khỏe ổn và không mắc bệnh truyền nhiễm ,tôi và cô sẽ kí hợp đồng ,thời hạn là 2 năm,cô sau khi mang thai sẽ chăm sóc con tôi đến khi bé 1 tuổi ,cứng cáp, rồi hợp đồng sẽ kết thúc ,bồi dưỡng 500 triệu làm tốt sẽ thưởng thêm.
-Vâng vây bao giờ mình làm được ạ ?
Ngày mai chúng ta sẽ khám sức khỏe.,nếu ổn định chúng tôi sẽ ứng trước cho cô tiền để lo chi phí phẫu thuật cho chồng cô,vậy nhé ,giờ tôi có chút việc ,đây là số của tôi.
Nhìn tờ giấy trên tay,tôi vui quá ,cuối cùng cũng có cách để cứu chồng tôi rồi.Nhất định anh sẽ khỏi ,nhất định chúng tôi sẽ hạnh phúc như trước,chỉ cần không phạm pháp ,không giết người ,việc gì tôi cũng sẽ làm.
Ngày hôm sau tôi khám sức khỏe,chỉ chờ kết quả là tôi sẽ dọn đến nhà của chị Hạnh . Chị ấy tên Trần Hạnh Chi,gia thế nhà chị ấy rất giàu có,nhà buôn bán bất động sản ,trang sức đá quý .Tuy nhiên do cơ địa nên khó mang thai ,lấy nhau 7 năm vẫn chưa có con ,nên mới tìm người mang thai hộ.
Mọi thứ ổn định ,tôi được họ đưa đến nhà của chị Hạnh- như lâu đài vậy,ngôi nhà được sơn trắng ,cánh cổng to lớn thiết kế tinh xảo từng li ,nhà của tôi ở quê chắc chỉ đủ chỗ cho mấy con cún con xinh xinh lưu trú
Ngôi biệt thự có sân vườn hồ bơi,dẫu ở trung tâm thành phố nhưng nơi đây rất trong lành ,không khí mát mẻ,từng chặng hoa được trồng và chăm sóc rất tỉ mỉ .Lần đầu đến nơi sang trọng như vậy ,tôi nhìn liên tục không chớp mắt,từ bé đến lớn nhà như vậy tôi nghĩ chỉ có trên ti vi thôi,đúng là tôi còn trẻ nhưng vẫn tồ lắm ,bởi tôi ở quê những thứ này với tôi,thật mới mẻ và lạ lẫm :
-Chưa nhìn thấy bao giờ à ,nhà chị đơn giản vậy thôi,mọi thứ chị đã nhờ bác quản gia đem đồ lên tầng cho em rồi.
chị Hạnh nói ,trong lòng tôi thầm nghĩ ,nhà chị đơn giản quá :(((,em cũng mong được đơn giản như chị
-Vào nhà đi ,chị sẽ giới thiệu e với mọi người ,tiền không thành vấn đề ,chỉ cần em làm tốt nhất định sẽ không bạc đãi em,chị mong con suốt 7 năm rồi ,hi vọng em giúp được chị.
Chị đưa tôi vào trong nhà chính,chị Hạnh gọi tất cả người làm lên để giới thiệu mọi người cho tôi biết tên để dễ bề xưng hô
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.