Giá Như Đừng Gặp Anh

Chương 24

Tommitpyjama

03/08/2023

Tôi căng mắt nhìn căn phòng ,không có ai trong đây ngoài anh đang nằm gục trên bàn.Tôi có lay đến cỡ nào anh cũng không chịu tỉnh dậy,

--Duy ,anh tỉnh lại đi ,sao lại nóng đến thế này ?

Có lẽ do làm việc quá sức,nên anh mặc kệ bản thân đang không được khỏe vẫn đến cơ quan để hoàn thành công việc nên mới bị sốt đến mê man.

Thế mà trong phút giây nào đó ,tôi lại nghĩ oan cho anh đang phản bội tôi .Không nghĩ nhiều,dẫu sức khỏe không tốt cố gắng dìu anh ,lê từng bước chân nặng nhọc tới thang máy,lúc này anh mới mơ màng tỉnh một chút :

-An ,em đến từ khi nào? Anh mệt quá ,anh ngủ một chút nhé !

Tôi còn chưa kịp trả lời ,anh đã nhắm nghiền mắt lại

Nhanh chóng đưa anh ra xe taxi dưới sảnh

-Cho cháu tới bệnh viện gấp ạ !

Làm thủ tục xong xuôi ,tôi liền gọi cho mẹ chồng :

-Mẹ ạ ! Anh Duy nãy bị sốt ,con vừa đưa anh ấy vào viện rồi,đang chờ ngoài phòng bệnh ạ.

-Khổ thân con tôi,suốt ngày chỉ cắm đầu vào làm ,bệnh cũng không dám nghỉ nữa. Chờ tôi ở đó ,tôi đến ngay.



Lòng tôi nặng trĩu,trên tường từng tiếng tíc tắc chiếc đồng hồ cứ nhẹ nhàng trôi qua,lòng tôi nóng như lửa đốt ,hi vọng anh không sao...

Lúc này anh được truyền dịch xong,y tá và bác sĩ đi ra ngoài :

-Bác sĩ ,chồng tôi anh ấy có sao không ?

-Cô yên tâm chỉ là sốt cao thôi,tạm thời sức khỏe đã ổn định ,chỉ chờ hạ sốt là xuất viện được. Bây giờ người nhà có thể vào thăm được rồi.

Cũng may trời phật phù hộ ,chỉ là sốt thông thường ,dạo gần đây vì để hạn chế ảnh hưởng cục bông nhỏ ,tôi thường ngủ sớm. Lúc anh về thì tôi đã ngủ,sáng anh đi làm tôi còn chưa dậy nữa,thành ra không biết anh râu ria mọc lởm chởm ,công việc bộn bề . Có lẽ chẳng người vợ nào vô tâm như tôi cả ,anh luôn cố gắng cho tương lai vậy mà tôi lại nghi ngờ anh ,rồi còn luôn nhớ về những điều đã cũ nữa..

Nắm chặt đôi tay anh ,thực ra tôi dần chấp nhận anh là một phần của mình ,tuy rằng chưa rõ ràng ,cũng chẳng mãnh liệt nhưng tôi biết chỉ cần cả hai cùng cố gắng ,nhất định chúng tôi sẽ hạnh phúc. Nắm đôi bàn tay to lớn , đan chặt vào tay anh ,nhiệt độ cơ thể đã giảm đi không ít ,có lẽ chỉ chút nữa anh sẽ tỉnh lại thôi :

-An ,sao ngủ ở đây,nằm vậy sẽ đau lưng ,tức bụng ,ảnh hưởng đến con.

Mải chờ anh dậy ,tôi ngủ quên lúc nào không hay:

-Anh dậy rồi à ,anh làm việc quá sức bị sốt mà vẫn đi làm ,em không gọi cho anh được,đến nơi thấy mình anh nằm đó.Lần sau anh đừng như vậy nữa,em rất lo .

-Được rồi ,chả phải bây giờ anh rất khỏe mạnh đó sao,để anh gọi tài xế đến ,về nhà cho thỏa mái.



Tôi cùng anh không về thẳng nhà ,mà có ghé qua nhà mẹ chồng ,tiện để hỏi anh về vụ hợp đồng do đích thân anh phụ trách. Đã lâu rồi tôi không qua đây ,ngôi biệt thự vẫn lộng lẫy như ngày nào.

-Con chào mẹ ! Anh Duy không sao mẹ ạ ! Lúc sáng mẹ bảo bàn về hợp đồng ,nên xuất viện là hai vợ chồng con qua đây luôn.

-Ừ ,sáng mẹ bảo qua bệnh viện nhưng có một số hạng mục cần sửa đổi nên mẹ lại ngồi soạn lại rồi,giờ tốt quá ,Duy ở đây mày xem lại xem có được chưa ,khách hàng này rất lớn kí được hợp đồng này sẽ đem lại lợi nhuận rất cao.

-Mẹ yên tâm ,lô hàng này khách hàng là Hoài đó mẹ,mẹ còn nhớ cô ấy chứ ?

Mẹ tôi không trả lời ,ắt hẳn bà làm sao quên được cô gái tâm cơ năm nào ,cô ta cũng khéo chọn thật . Lúc biến mất là lúc ba chồng tôi mất ,công ty gặp khó khăn,lúc đó cô ta liền lấy cớ đi du học để chia tay Duy. Khiến ác cảm của anh dành cho phụ nữ rất lớn,bởi vậy suốt những năm đó ,anh không hề yêu thêm một ai. Bây giờ công ty đã bền vững hơn rất nhiều ,cô ta quay lại định kí hợp đồng nhưng lại muốn do đích thân chồng tôi làm từng hạng mục một.

-Ta nhớ chứ,dù sao cũng là người yêu cũ ,con cũng nên công tư phân minh ,con làm bố ,làm chồng rồi ,đừng để vợ con phiền lòng.

-Mẹ yên tâm ,con trai mẹ chung tình mà ,vợ nhỉ!

Vừa nói ,anh hôn nhẹ lên trán tôi,ấm áp và ngọt ngào.Phải rồi ,anh chung tình đến nỗi ,quên luôn cả vợ con của mình để quay lại với tình cũ.

-Em à,hợp đồng này phía bên kia yêu cầu phải đi lên tận nơi khai thác để xem xét chất lượng đá quý,sau đó mới kí hợp đồng. Anh cũng không biết bao giờ mới về ,hay em đi cùng anh nhé. Tiện thể dẫn hai mẹ con đi chơi luôn.

-Nhất trí ông xã.

Tình cũ không rủ cũng tới,để xem cô ta có ý đồ gì với chồng tôi không hay tại tôi bầu bí nên suy nghĩ vẩn vơ? Tôi cũng muốn xem cô ta là người như thế nào ,mà khiến chồng tôi khắc cốt ghi tâm ngần ấy năm,tấm ảnh hôm chúng tôi cưới nhau ,nụ cười của anh khiến tôi ám ảnh mãi. Ở bên tôi ,anh chưa từng tươi đến vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giá Như Đừng Gặp Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook