Giá Như Đừng Gặp Anh

Chương 4

Tommitpyjama

03/08/2023

Sau bao ngày chờ đợi thì cũng tới ngày phẫu thuật,tôi dậy từ sớm vào bệnh viện với anh.

Tám tiếng dài đằng đẵng ,cứ nghĩ đến trường hợp xấu nhất xảy ra ,vô thức tôi lại bật khóc, nhớ anh da diết,chỉ mong mọi thứ ổn định ,rồi anh sẽ lại trở lại ,cùng tôi bình yên như trước...

Cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra,vội vàng chạy lại chỗ bác sĩ,những giọt nước mắt chưa kịp lau ,tôi không giấy nổi xúc động ,gặng hỏi bác sĩ.

Do phẫu thuật liên tục khiến bác sĩ không tránh khỏi sự căng thẳng,báo kết quả xong mới thấy cơ mặt bác sĩ giãn ra đôi chút :

-Ca phẫu thuật thành công rồi ,giờ sẽ chuyển anh Quân sang phòng hồi sức ,đợi anh ấy tỉnh lại là được,chúc mừng gia đình. Sau ca phẫu thuật nên để ý bệnh nhân ,nếu có gì bất thường cần báo với y tá luôn ,chúng tôi vẫn luôn theo dõi sát sao bởi mặc dù đã thành công ,nhưng không có nghĩa là thành công tuyệt đối ,vẫn có những biến chứng tuy không biển hiện luôn nhưng sau này mới biết được. Vì vậy gia đình nên hết sức để ý,bây giờ tôi xin phép,chút nữa bệnh nhân ra phòng hồi sức là người nhà có thể vào thăm được rồi.

Tôi mừng đến phát khóc ,vậy là sự hi sinh của tôi cuối cùng cũng được đền đáp,anh trở về với tôi rồi.Nhìn gương mặt anh hốc hác ,tôi không khỏi xót xa ,mấy tháng rồi anh nằm ngủ vậy có biết tôi sợ mất anh đến thế nào không? .Giờ cũng muộn nên tôi nhờ chị y tá để ý giúp tôi anh Quân để đi về biệt thự nếu không lại bị bà chủ mắng,bởi hôm nay tôi xin phép ra ngoài đến khi ca phẫu thuật kết thúc là phải trở về biệt thự.

-Chồng cháu sao rồi ?Mọi thứ ổn cả chưa?

-Dạ ca phẫu thuật thành công bà chủ ạ,may mắn được trời thương

-Vậy là tốt rồi ,giờ thì an tâm dưỡng thai nhé.

Tôi cảm ơn bà chủ ,rồi đi lên phòng của mình



Ngày hôm sau bà chủ bảo cậu Duy thường xuyên đi làm về muộn ,không chịu ăn cơm nên nhờ tôi nấu cơm mang đến nơi cậu Duy làm việc. Đến nơi tôi gọi cậu xuống sảnh ,do là cơ quan nhà nước nên không tự ý đi lại được.

-Cậu Duy ,bà chủ nhờ tôi mang cơm cho cậu ,cậu có ghét tôi cũng đừng phụ tấm lòng của bà chủ cậu nhé !

Cậu duy cau mày đáp:

-Phiền phức quá đi mất,đưa đây rồi cút khỏi tầm mắt của tôi đi!

Cậu Duy thô lỗ lấy cặp lồng cơm ,người gì đâu mà khó ưa thế ,tôi đâu có làm gì cậu ấy đâu. Nói rồi cậu quay ngoắt vào cơ quan chẳng thèm nói câu cảm ơn...

Lúc về nhà ,tôi thấy vợ chồng chị Hạnh đang ngồi ở phòng khách,vừa đúng lúc tôi về

-Em chào anh chị ,nay chị Hạnh qua nhà chơi ạ !

-Ừ An mới đi đâu về à ,mai là giỗ bố chị ,nên chị sang xem cần bổ sung gì nữa không.

Mải nói chuyện ,tôi không để ý một ánh mắt luôn dõi theo tôi -Chồng chị Hạnh,mặc dù ở đây đã lâu nhưng tôi chưa gặp anh ta bao giờ. Nghe nói hắn ta cũng ăn chơi lắm,từ lúc lấy chị Hạnh ,cuộc đời sống trong nhung lụa nhưng hắn vẫn không bỏ được thói chăng hoa lả lơi ,anh ta nhìn tôi không chớp mắt,nhìn chị Hạnh nói:

-Hạnh khéo chọn quá,kiếm được An ,xinh đẹp và khéo léo ,con mình sinh ra nhất định sẽ đáng yêu lắm !



-Anh cứ quá lời ,em ở quê ,da đen thui à ,chị Hạnh nhà mình xinh như hoa hậu ,chắc chắn con phải đáng yêu và trắng như chị rồi.

Tôi không xinh nhưng được cái duyên ,chồng tôi bảo vậy ,đôi mắt biết cười và làn da ngăm ,tuy không phải xinh xắn nhưng rất ưa nhìn .Suy cho cùng cấy phôi thì đây là làm IVF ,chả liên quan gì gen của tôi cả . Dẫu vậy nghe anh Đạt ,chồng chị Hạnh nói tôi thấy ánh mắt lúc đó rất lạ ,đến mãi sau này tôi mới biết,linh cảm của tôi chưa bao giờ là sai...

Nhà cửa tất bật từ sớm ,hôm nay giỗ ông chủ ,nghe nói ông mất từ 5 năm trước,do tai nạn giao thông. Hôm nay chắc cậu Duy cũng đến ,ở đây ai cũng thân thiện hết ,chỉ cậu Duy là có ác cảm với tôi,nhưng tôi không quan tâm ,dù sao hợp đồng này là kí với chị Hạnh,nên tôi sẽ cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình.

Khách thì không nhiều ,bà chủ nói chỉ mời người trong họ hàng thôi,sơ sơ cũng tầm 30 người. Sắp xếp bày biện cỗ bàn xong ,thì cậu Duy đến . Thấy cậu tôi vội lẻn đi chỗ khác ,sợ cậu lại gây sự,khó chịu với tôi,chưa kịp đi cậu đã gọi:

-An ,lấy cho tôi ly nước.

Lật đật vào bếp lấy,tôi vội vã đưa cho cậu,vừa sợ vừa lo ,hai chân không may vấp vào nhau,đổ hết cả nước lên người cậu:

-Cậu Duy ,tôi xin lỗi tôi không cố ý. Tôi vội vàng lấy khăn giấy lau cho cậu.

-Cô biết bộ này bao nhiêu tiền không ?Đừng đụng vào tôi,bỏ bàn tay dơ bẩn đó ra.Cô định trả thù tôi vụ hôm trước đúng không?

Tôi vội vã thu tay lại ,đã ghét rồi lại ghét thêm ,muốn làm người tốt cũng khó.

Đến chiều công việc xong xuôi ,nhưng vì say nên vợ chồng chị Hạnh ở lại đây luôn ,vì anh Đạt không lái xe được ,thu dọn phòng cho vợ chồng chị Hạnh xong ,chuẩn bị về phòng ,bỗng có một vòng tay ôm chặt lấy lưng từ phía sau ,ép sát tôi vào bức tường lạnh lẽo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giá Như Đừng Gặp Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook