Giá Như Hôm Ấy Ta Không Gặp Nhau
Chương 5: Cuộc sống mới
Lê Thùy Nhi
19/06/2023
2 ngày sau
Lưu gia
Cánh cửa Lưu gia từ từ mở ra người hầu ra xách túi đồ hộ cô, nhưng cô từ chối,tuy chỉ có hai túi nhỏ nhưng bên trong thì toàn vũ khí, súng,dao găm,phi tiêu..... tất cả vũ khí ấy đều được che đây bởi lớp quần áo bên trên.
Bạch Long đưa cô đến một căn phòng lớn bỏ hoang đằng sau biệt thự, người hầu xì xào bàn tán, vì căn phòng bỏ hoang này từng có người chết thậm chí chết không được an táng đàng hoàng, vào ban đêm người hầu đi qua còn nghe tiếng cười khúc khích bên trong.
Cô ngầm chửi rủa:"Lưu Trấn đồ đáng ghét nhà anh, bảo tôi làm phụ nữ của anh làm ấm giường cho anh vậy mà bắt tôi sống ở chỗ này sao, đúng là tên khốn".
Bạch Long không giống với Hoắc Long tính tình nóng nảy làm việc lỗ mãng hễ tí là nổi cáu nên mọi người trong Lưu Bang không ai ưa anh mấy, trừ Lưu Trấn ra thì anh không nghe lời ai, thích làm gì thì làm.
Bạch Long vừa lườm vừa nói:"Đây là phòng cô từ nay sống ở đây, còn về phần dọn dẹp thì cô tự dọn đi"đẩy cô vào trong rồi anh liền khoá cửa lại, Lưu Trấn dặn dò anh rất kĩ nếu như sai sót thì cô có thể chạy mất thậm chí phá hoại cả công việc của anh.
"Được rồi, muốn tôi tự làm chứ gì, tưởng tôi không biết làm chắc"nói xong cô liền vứt túi đồ lên chiếc giường cũ kỹ rồi bắt đầu dọn dẹp.
Đầu tiên là mở thoáng cửa sổ, nhưng lâu rồi không được sử dụng nên cô tốn thời gian rất lâu để mở, mở ra chưa kịp phản ứng thì cửa đã mở toang ra, rầm một tiếng làm bụi bay khắp phòng.
Rồi cô bắt đầu dọn kệ đựng đồ,kệ được thiết kế sang trọng và tinh tế nhưng bụi bẩn đã bám vào rất nhiều,cô lau cả buổi trời mới lau xong hết mấy kệ ấy.
Đã gần trưa bụng cô bắt đầu kêu lên, có lẽ là đói rồi, nhưng cô lại không đem theo đồ ăn, vậy là cô phải nhịn đói tiếp tục dọn dẹp, gần tối mọi thứ đã được dọn dẹp xong xuôi, chỉ còn phía ngoài vườn là cô chưa dọn đến, bụng cô đã kêu đói cả ngày không chịu được nữa cô lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Trấn.
Lưu Trấn đang làm việc ở công ty thấy số lạ anh cũng không thèm bắt máy,anh trực tiếp tắt máy, rồi mấy phút trôi qua điện thoại của anh cứ reo mãi nên anh phải bắt máy, mới đồng ý nghe điện anh đã nhận được lời chửi bới từ phía đầu dây bên kia.
"Lưu Trấn tên khốn nhà anh,tôi sắp chết đói rồi đấy,anh tình giết tôi bằng cách này à".
"Vậy thì cô đã chết chưa,nghe thấy cô còn chửi được tôi như vậy chắc là chưa đói mấy đâu ha,ngày mai tôi sẽ cho người đưa thức ăn cho cô"nói xong anh liền cúp máy.
"Anh..." Lam Sương cô lại nóng máu rồi cô trực tiếp đi ra ngoài vườn trèo lên hàng rào cao vút, chưa được 5 phút cô đã thoát ra khỏi căn phòng ấy và đi đến phòng khách.
"Rầm...." cô đạp cửa đi vào Tiểu Long đang cùng với Lưu Nguyệt xem ti vi thì bị cô phá đám.
Tiểu Long hỏi:"Lưu chủ mẫu, chẳng phải cô đang bị nhốt trong phòng sao,sao cô ra ngoài được".
"Anh đoán xem"nói xong cô liền đi vào bếp lễ phép chào hỏi mọi người rồi nhờ họ chuẩn bị đồ ăn cho mình, lúc quay ra thì gặp Bạch Long, Bạch Long thấy cô ra ngoài thì nổi giận.
"Này chủ mẫu,tôi đã khoá cửa rồi,sao cô".
"Tôi đói thì tôi đi tìm ăn,anh có ý kiến à".
"Nhưng cô chưa được sự cho phép của Lão đại".
"Tôi luôn sống với tiêu chí không tuân theo quy tắc,anh làm gì được tôi"cô ngồi xuống bên cạnh Lưu Nguyệt cùng xem ti vi.
"Người đâu đưa chủ mẫu về căn phòng đó ngay!" Bạch Long quát lớn,hai tên đàn em đi vào.
"Ồ, có vẻ như lời nói không có tác dụng nhỉ, vậy là tôi phải dùng đến đánh nhau thôi"nói xong cô đứng lên đôi mắt tức giận nhìn Bạch Long.
Từ trước đến giờ chưa có ai cấp bậc ở dưới dám cãi lời Bạch Long anh hùng hổ đáp:"Có giỏi thì ra tay....."
Chưa kịp nói xong thì cô đã hạ gục hai tên đàn em vừa mới bước vào, Bạch Long thấy vậy cũng không ngần ngại mà đánh nhau với cô, Tiểu Long lập tức đưa Lưu Nguyệt lên phòng rồi gọi cho Lưu Trấn.
"Lão đại à không xong rồi!".
Nghe được giọng nói hớt hải từ đầu dây bên kia anh liền hỏi:"Có chuyện gì?".
"Đánh.... đánh nhau rồi!".
"Gì?... việc nhỏ như vậy mà anh không xử lý được à".
"Là chủ mẫu và Bạch Long..."
Nghe vậy anh liền vội vã chạy xe về nhà, khi về đến ngoài cổng thì đã thấy hai người họ đánh nhau ở ngoài vườn lớn trước sân,anh nhìn thấy Lam Sương cô đã dần như yếu thế, Bạch Long bị đánh cũng bị bầm tím, điều đó chứng tỏ thân thủ của cô cũng không phải tầm thường.
Thấy được sơ hở Bạch Long liền đá một cái vào bụng làm cô văng ra xa, rồi ngất xỉu luôn tại chỗ.
Bạch Long cũng bị cô đánh đập không nhẹ mà đã ngã xuống tuy chưa ngất xỉu nhưng tay chân của anh đã không còn sức chiến đấu.
Lưu Trấn thấy cô ngất như vậy thì đã đưa cô về phòng riêng của mình,cho gọi Hoặc Long kiểm tra ngay lập tức.
Lưu gia
Cánh cửa Lưu gia từ từ mở ra người hầu ra xách túi đồ hộ cô, nhưng cô từ chối,tuy chỉ có hai túi nhỏ nhưng bên trong thì toàn vũ khí, súng,dao găm,phi tiêu..... tất cả vũ khí ấy đều được che đây bởi lớp quần áo bên trên.
Bạch Long đưa cô đến một căn phòng lớn bỏ hoang đằng sau biệt thự, người hầu xì xào bàn tán, vì căn phòng bỏ hoang này từng có người chết thậm chí chết không được an táng đàng hoàng, vào ban đêm người hầu đi qua còn nghe tiếng cười khúc khích bên trong.
Cô ngầm chửi rủa:"Lưu Trấn đồ đáng ghét nhà anh, bảo tôi làm phụ nữ của anh làm ấm giường cho anh vậy mà bắt tôi sống ở chỗ này sao, đúng là tên khốn".
Bạch Long không giống với Hoắc Long tính tình nóng nảy làm việc lỗ mãng hễ tí là nổi cáu nên mọi người trong Lưu Bang không ai ưa anh mấy, trừ Lưu Trấn ra thì anh không nghe lời ai, thích làm gì thì làm.
Bạch Long vừa lườm vừa nói:"Đây là phòng cô từ nay sống ở đây, còn về phần dọn dẹp thì cô tự dọn đi"đẩy cô vào trong rồi anh liền khoá cửa lại, Lưu Trấn dặn dò anh rất kĩ nếu như sai sót thì cô có thể chạy mất thậm chí phá hoại cả công việc của anh.
"Được rồi, muốn tôi tự làm chứ gì, tưởng tôi không biết làm chắc"nói xong cô liền vứt túi đồ lên chiếc giường cũ kỹ rồi bắt đầu dọn dẹp.
Đầu tiên là mở thoáng cửa sổ, nhưng lâu rồi không được sử dụng nên cô tốn thời gian rất lâu để mở, mở ra chưa kịp phản ứng thì cửa đã mở toang ra, rầm một tiếng làm bụi bay khắp phòng.
Rồi cô bắt đầu dọn kệ đựng đồ,kệ được thiết kế sang trọng và tinh tế nhưng bụi bẩn đã bám vào rất nhiều,cô lau cả buổi trời mới lau xong hết mấy kệ ấy.
Đã gần trưa bụng cô bắt đầu kêu lên, có lẽ là đói rồi, nhưng cô lại không đem theo đồ ăn, vậy là cô phải nhịn đói tiếp tục dọn dẹp, gần tối mọi thứ đã được dọn dẹp xong xuôi, chỉ còn phía ngoài vườn là cô chưa dọn đến, bụng cô đã kêu đói cả ngày không chịu được nữa cô lấy điện thoại ra gọi cho Lưu Trấn.
Lưu Trấn đang làm việc ở công ty thấy số lạ anh cũng không thèm bắt máy,anh trực tiếp tắt máy, rồi mấy phút trôi qua điện thoại của anh cứ reo mãi nên anh phải bắt máy, mới đồng ý nghe điện anh đã nhận được lời chửi bới từ phía đầu dây bên kia.
"Lưu Trấn tên khốn nhà anh,tôi sắp chết đói rồi đấy,anh tình giết tôi bằng cách này à".
"Vậy thì cô đã chết chưa,nghe thấy cô còn chửi được tôi như vậy chắc là chưa đói mấy đâu ha,ngày mai tôi sẽ cho người đưa thức ăn cho cô"nói xong anh liền cúp máy.
"Anh..." Lam Sương cô lại nóng máu rồi cô trực tiếp đi ra ngoài vườn trèo lên hàng rào cao vút, chưa được 5 phút cô đã thoát ra khỏi căn phòng ấy và đi đến phòng khách.
"Rầm...." cô đạp cửa đi vào Tiểu Long đang cùng với Lưu Nguyệt xem ti vi thì bị cô phá đám.
Tiểu Long hỏi:"Lưu chủ mẫu, chẳng phải cô đang bị nhốt trong phòng sao,sao cô ra ngoài được".
"Anh đoán xem"nói xong cô liền đi vào bếp lễ phép chào hỏi mọi người rồi nhờ họ chuẩn bị đồ ăn cho mình, lúc quay ra thì gặp Bạch Long, Bạch Long thấy cô ra ngoài thì nổi giận.
"Này chủ mẫu,tôi đã khoá cửa rồi,sao cô".
"Tôi đói thì tôi đi tìm ăn,anh có ý kiến à".
"Nhưng cô chưa được sự cho phép của Lão đại".
"Tôi luôn sống với tiêu chí không tuân theo quy tắc,anh làm gì được tôi"cô ngồi xuống bên cạnh Lưu Nguyệt cùng xem ti vi.
"Người đâu đưa chủ mẫu về căn phòng đó ngay!" Bạch Long quát lớn,hai tên đàn em đi vào.
"Ồ, có vẻ như lời nói không có tác dụng nhỉ, vậy là tôi phải dùng đến đánh nhau thôi"nói xong cô đứng lên đôi mắt tức giận nhìn Bạch Long.
Từ trước đến giờ chưa có ai cấp bậc ở dưới dám cãi lời Bạch Long anh hùng hổ đáp:"Có giỏi thì ra tay....."
Chưa kịp nói xong thì cô đã hạ gục hai tên đàn em vừa mới bước vào, Bạch Long thấy vậy cũng không ngần ngại mà đánh nhau với cô, Tiểu Long lập tức đưa Lưu Nguyệt lên phòng rồi gọi cho Lưu Trấn.
"Lão đại à không xong rồi!".
Nghe được giọng nói hớt hải từ đầu dây bên kia anh liền hỏi:"Có chuyện gì?".
"Đánh.... đánh nhau rồi!".
"Gì?... việc nhỏ như vậy mà anh không xử lý được à".
"Là chủ mẫu và Bạch Long..."
Nghe vậy anh liền vội vã chạy xe về nhà, khi về đến ngoài cổng thì đã thấy hai người họ đánh nhau ở ngoài vườn lớn trước sân,anh nhìn thấy Lam Sương cô đã dần như yếu thế, Bạch Long bị đánh cũng bị bầm tím, điều đó chứng tỏ thân thủ của cô cũng không phải tầm thường.
Thấy được sơ hở Bạch Long liền đá một cái vào bụng làm cô văng ra xa, rồi ngất xỉu luôn tại chỗ.
Bạch Long cũng bị cô đánh đập không nhẹ mà đã ngã xuống tuy chưa ngất xỉu nhưng tay chân của anh đã không còn sức chiến đấu.
Lưu Trấn thấy cô ngất như vậy thì đã đưa cô về phòng riêng của mình,cho gọi Hoặc Long kiểm tra ngay lập tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.