Chương 77:
Mặc Thư Bạch
16/05/2021
Sau khi dì Lâm phẫu thuật xong, đã ở lại bệnh viện làm hóa trị bằng hoá chất, mỗi ngày Dương Vi và Tống Triết đều đi thăm bà. Tinh thần dì Lâm càng ngày càng tốt lên, sắc mặt hồng nhuận hơn rất nhiều.
Phẫu thuật rất thành công, quá trình bình phục tiếp theo cũng không có vấn đề quá lớn, Dương Vi và Tống Triết cảm thấy yên lòng, mỗi ngày Tống Triết đều tìm một câu chuyện cười để kể cho dì Lâm nghe.
Bộ phim đã mở rộng danh tiếng của Dương Vi, trở thành con hắc mã của ngành điện ảnh năm nay, hơn bốn trăm vạn của Tống Triết đã mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty, chỉ trong một cái chớp mắt, những thanh âm vẫn luôn phản đối anh lúc trước cũng nhỏ dần lại , Tống Triết không khỏi có chút đắc ý, trở về nói với Dương Vi rằng hội bộ dáng hội đồng quản trị ăn mệt, nhìn qua cực kỳ ấu trĩ.
Buổi biểu diễn của Dương Vi bắt đầu bán vé, ngay lập tức lượng tiêu thụ vé trên mạng đã bùng nổ, sau đó bắt đầu có xu hướng tăng giá. Việc tăng giá không quá vài ngày, thời điểm Dương Vi livestream nhìn thấy có người nói với cô rằng: “Kỳ thật , có khuôn mặt lớn lên xinh đẹp, chỉ cần bán mặt hoặc dựa vào mối quan hệ là được.”
Lời này khiến Dương Vi ngẩn người, sau đó fans của cô bắt đầu túm lấy đối phương nói: “Cô dựa vào cái gì mà nói Vi Vi chỉ bán mặt?”
“Cô biết cô ấy có bao nhiêu nỗ lực sao?!”
“Sự ưu tú của cô ấy cô không có cách nào lý giải được, cũng không thể tưởng tượng được !”
Trong lòng Fans nghĩ muốn trút giận giúp Dương Vi, nhưng Dương Vi vừa nhìn thấy lời này liền biết không ổn, tuy nhiên nhất thời cô cũng không biết nên ứng đối như thế nào, đơn độc mà nói , chuyện ồn ào này, bất quá chỉ vì một câu của fans mà thôi, cô cứ túm lấy không tha, có vẻ quá mức để ý. Cả fans và antifans mỗi ngày đều ồn ào, cô không thể lấy mỗi một sự kiện ra nói. Cũng chính sự do dự trong nháy mắt đó, sự tình liền bắt đầu đi xa hơn. Cô cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng cắt đứt đề tài, tiếp tục trò chuyện cùng mọi người.
Nhưng điều cô không biết chính là, người kia bị bình luận của những người khác công kích, liền có chút tức giận, đăng một trạng thái mới lên Weibo.
Từ sau khi bộ phim của Dương Vi được phát sóng, số lượng người hâm mộ cô gia tăng một cách mãnh liệt, mỗi ngày đều có fans mới tìm kiếm tên cô trên Weibo, sau khi xem trạng thái Weibo này, họ lập tức xông lên.
Hai bên cãi nhau cả đêm, cho đến ngày hôm sau, người đó dùng thời gian một ngày một đêm, để sửa sang lại tiêu đề trạng thái và đăng lên mạng《 Dương Vi, cầu xin cô hãy nỗ lực, đừng tiếp tục bán mối quan hệ nữa được không? 》.
Bài đăng này sau khi được sửa sang lại đã nhấn mạnh vào những điểm mấu chốt trong con đường nổi tiếng của Dương Vi, sau đó lại lấy dẫn chứng từ một số chương trình trò chuyện của cô để bình luận đánh giá một cách rất chuyên nghiệp, cuối cùng tổng kết:
“Lấy trình độ của Dương Vi, căn bản không đủ tiêu chuẩn để thực hiện một chương trình trò chuyện chuyên nghiệp, hiện tại cô ta dám công khai biểu diễn cá nhân, dựa vào cái gì? Bằng thực lực? Ồ không, tất cả phụ thuộc vào con đường marketing.”
“Nổi tiếng là bởi vì cô ta là người trong hào môn, chiến thắng cuộc thi về chương trình trò chuyện cũng dựa vào hậu trường vững chắc, đến bây giờ cô ta nổi tiếng được cũng là vì thiên phú siêu phàm về điện ảnh của hai người Tô Triết, cô ta có bất cứ thành tựu nào là dựa vào thực lực của chính mình sao?”
“Có lẽ ngay từ đầu cô ta có linh khí, nhưng nhìn vào những thứ cô ta đang làm mà xem, nó khác gì đồ rác rưởi.”
Bài đăng đó được chia sẻ thực sự nhanh chóng, dường như sau khi xuất hiện không lâu, liền bắt đầu được chia sẻ một cách có tổ chức và kỷ luật.
Lần đầu tiên fans của Dương Vi khởi xướng phản công, nhưng dưới tình huống không có tổ chức, hầu hết lời nói của mọi người đều có trăm ngàn chỗ hở, chờ tới khi Dương Vi biết sự tình, ở trên mạng cô đã có tên gọi mới “Thánh A La bạch liên hoa”.
Mà lúc này Dương Vi vừa mới diễn tập xong, cô rời khỏi sân khấu, tranh thủ thời gian ăn cơm lên mạng rà xoát tin tức, nhưng cô vừa mới lấy di động ra, đã bị Hướng Duy đoạt lại, ấp úng nói: “Cái kia, Dương Vi, thời điểm ăn cơm không nên xem di động.”
Dương Vi ngẩn người, trước kia cũng không thấy quy củ này, trực giác của cô mách bảo rằng có vấn đề, cô giơ tay nói: “Đưa cho tôi.”
“Ăn cơm……”
“Tôi biết đã xảy ra chuyện.”
Dương Vi bình tĩnh nói: “Không có việc gì, ít nhất tôi cũng nên biết phát sinh chuyện gì.”
Đã không phải lần đầu cô tiếp xúc với internet, cô biết, internet có thể cho bạn ấm áp, cũng có thể khiến bạn rơi vào hắc ám. Thời điểm bọn họ khen ngợi và an ủi bạn không tiếc sức lực, nhưng thời điểm bọn họ mắng bạn cũng sẽ dùng toàn lực.
Tình cảm giữa con người đều có giới hạn, họ yêu thích bạn chỉ khi bạn là thiên sứ hoàn mỹ không có khuyết điểm, nếu như để họ ghét bạn thì bạn sẽ bị vạn người phỉ nhổ đến chết mới thôi.
Thấy bộ dáng Dương Vi, Hướng Duy biết không có cách nào, đưa điện thoại di động cho Dương Vi, Dương Vi bình tĩnh đọc bài phân tích, cô cười nói: “Có gì đâu?”
Nói xong, cô cúi đầu ăn cơm: “Mấy người có thể xử lý nó, tôi mặc kệ.”
Thấy cô không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, Hướng Duy yên lòng, nhưng chờ tới khi cơm nước xong, thời điểm tiếp tục tập luyện, tất cả mọi người đều phát hiện Dương Vi không có trạng thái, cô liên tục mắc sai lầm, Lãnh Mân nhíu mày, rốt cuộc nói: “Vi Vi, hôm nay cô quá mệt mỏi.”
Dương Vi nâng tay lên, che trán nói: “Thực xin lỗi, thật sự có chút mệt mỏi.”
“Đi về trước đi.”
Lãnh Mân lên tiếng, Dương Vi gật đầu.
Cô về nhà trước, về đến nhà, đóng cửa lại, cô một mình mở máy tính, không ngừng đọc bài đăng kia.
Cô xem video trong bài đăng, thấy kỹ thuật phân tích mà người đó làm.
“Rõ ràng Dương Vi khuyết thiếu rất nhiều kinh nghiệm sống, cô ta luôn nói những vấn đề quá mức vĩ mô, ý đồ làm thăng hoa chủ đề của mình, nhưng kỳ thật cô ta cũng không có năng lực khống chế, ví dụ như……”
“Trong phần thi cuối cùng của chương trình trò chuyện, dùng hiện thực để phản đối một cách hài hước, những luận điểm của Dương Vi, có đôi khi không hề liên quan đến chủ đề , ví dụ như ……”
“Cô ta thích dùng những câu nói trừu tượng hóa ……”
Dương Vi lẳng lặng nhìn phân tích của người nọ, rõ ràng mặc dù đối phương mang theo cảm xúc xoi mói, tuy nhiên cô lại không thể không thừa nhận , đối phương nói không sai.
Nếu chỉ tùy tiện nhục mạ, sự tổn thương sẽ không quá lớn, khó chịu nhất chính là, bạn biết những lời đối phương nói đều đúng, nhưng bạn bất lực.
Cô cố chấp nhìn đối phương chụp ảnh màn hình, bên trong đều là sai lầm của chính cô, người đó dùng video này để nhắc nhở về sự sai lầm cùng thất bại của cô.
Thời điểm Tống Triết về nhà, liền thấy cô nằm ở trên sô pha, nghiêm túc xem video.
Cô đeo tai nghe, xem rất chuyên chú, Tống Triết đã trở lại cô cũng không phát hiện, Tống Triết không phát ra tiếng động, cầm áo khoác đi tới phía sau cô. Ánh mắt anh dừng trên màn hình, thấy cô xem lại sai lầm của chính mình hết lần này tới lần khác, anh nhíu mày, cẩn thận quét qua, biết rằng cư dân mạng lại bôi đen cô. Anh trầm mặc một lúc, một lát sau, anh thấy Dương Vi hít sâu một hơi, cô đóng máy tính lại, lực chú ý quay trở lại xung quanh mình, cô đột nhiên ý thức được hình như phía sau có người, cô theo bản năng quay đầu lại, liền thấy Tống Triết.
Cô sửng sốt, Tống Triết mỉm cười cầm áo khoác vắt lên sô pha, ôn hòa nói: “Ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi.” Dương Vi phục hồi tinh thần, miễn cưỡng cười rộ lên, “Anh ăn chưa?”
Tống Triết lắc đầu: “Còn chưa ăn, sợ em không ăn, muốn trở về nấu cơm ăn cùng em.”
“Em nấu cho anh chén mì.” Dương Vi nói xong, liền đứng dậy, Tống Triết giữ chặt cô nói: “Không có việc gì, anh làm được, em đứng một bên trò chuyện với anh.”
“Ồ,” Dương Vi gật đầu, “Được.”
Dù sao trù nghệ của cô cũng kém hơn Tống Triết, món cô nấu ra cũng chỉ đầu độc Tống Triết thôi.
Cô đi phía sau Tống Triết, cùng anh tiến vào phòng bếp, nhìn anh thuần thục đun nước, rửa rau xắt rau, chiên trứng……
Anh làm mọi chuyện một cách nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, vừa làm vừa nói: “Lúc đầu khi anh mới học nấu cơm, rất nhiều người đều chê cười anh.”
“Còn có người dám chê cười anh sao?” Dương Vi cười rộ lên, Tống Triết ngẩng đầu nhìn cô một cái, cười nói, “Võ Ấp buồn cười chết anh.”
Nói xong, anh cúi đầu nói: “Bọn họ nói anh không làm được, sau đó nói anh bỏ quá nhiều muối, quá nhiều đường .”
“Nhưng khi đó anh suy nghĩ , con người làm bất cứ chuyện gì, đều sẽ phạm sai lầm, phương hướng đúng là được rồi, những thứ còn lại đều phải tiến hành điều chỉnh dần dần.”
“Vì thế anh vẫn luôn làm, làm đi làm lại, sau đó anh sẽ biết, bao nhiêu muối là mặn, bao nhiêu đường sẽ có mùi vị như thế nào, bột ngọt có thể làm tươi, quả dấm cùng hương dấm có cái gì khác nhau.”
Tống Triết nói xong, anh đổ dầu vào trong chén, ôn hòa nói: “Kỳ thật có đôi khi anh cảm thấy, anh phải cảm ơn cha mẹ rất nhiều, vì bọn họ chưa bao giờ nói với anh rằng anh không thể.”
“Vốn dĩ anh có thể làm được ,” Dương Vi cười nói, “Anh luôn luôn làm làm tốt mọi thứ.”
“Không phải.” Tống Triết lắc đầu, nghiêm túc nói, “Anh chỉ là một người bình thường, mỗi một người bình thường, muốn có thiên phú, đều phải trải qua sự nỗ lực và sửa đi sửa lại nhiều lần . Cho dù sai cũng không có gì, thất bại cũng không xấu hổ, sợ nhất chính là vừa thất bại một lần liền muốn lùi bước.”
“Điều tốt ở anh chính là, mặc kệ chuyện này khó như thế nào, anh đều cảm thấy mình rất đặc biệt.” Tống Triết nói xong, cười rộ lên, “Cho nên khi đó luôn có người nói anh điên cuồng, không biết trời cao đất dày. Anh không rõ lắm, anh cảm thấy mình không sợ sai, anh cảm thấy người khác có thể làm , anh khẳng định cũng có thể làm, người khác có thể làm được anh nhất định làm tốt hơn anh ta. Sai thì cũng sai rồi, làm gì có ai chưa từng sai? Anh không tồi anh có thể thành công sao?”
Dương Vi nghe xong, rốt cuộc phản ứng lại, Tống Triết đang khuyên cô.
Nhưng anh không trực tiếp nói lời an ủi với cô, nếu không phải cô đủ mẫn cảm, thậm chí cô sẽ không kịp phản ứng rằng, Tống Triết đang an ủi cô.
Dương Vi lẳng lặng nhìn anh, người đàn ông đưa lưng về phía cô, nghiêm túc nấu mì sợi.
Anh rất cao, thân hình mảnh khảnh, nhưng lại không có vẻ suy nhược, bả vai anh rộng và phẳng, mang đến cho mọi người một loại cảm giác an ổn khó có thể miêu tả.
Cô lẳng lặng nhìn chăm chú vào anh, Tống Triết thấy anh nói đến mức này rồi, Dương Vi vẫn không lên tiếng, trong lòng anh cân nhắc, suy nghĩ, liền thay đổi biện pháp nói: “ hôm nay anh đọc được một mẩu truyện cười rất có ý tứ.”
“Chuyện cười gì?”
“Trên mạng có một tác giả, cô ấy không cập nhật tin tức mới vào ngày 15 tháng 3, chờ đến ngày 16, em có biết độc giả của cô ấy có phản ứng gì không?”
“Ách…… Quan tâm vì sao cô ấy lại phá vỡ nguyên tắc cũ?”
“Không, độc giả tìm lý do phá vỡ nguyên tắc cho cô ấy.”
“Cái gì?”
“Họ đều lan truyền rằng cô ấy dối trá.”
“……”
Dương Vi nghe truyện cười này, nhất thời không biết có nên cười hay không . Tống Triết thấy phía sau không có thanh âm, cân nhắc một chút, có thể là câu chuyện này không buồn cười, anh trái lo phải nghĩ, rốt cuộc nói: “Còn có một truyện cười……”
Nghe thấy loại mở đầu này, Dương Vi không nhịn được, đột nhiên cười ra tiếng.
Tống Triết ngẩn người, anh cảm thấy mạch não Dương Vi có chút dài, câu truyện cười vừa rồi, hiện tại mới có phản ứng. Nhưng cũng chính là lúc này, anh cảm nhận được sự ấm áp trên lưng, Dương Vi ôm lấy anh từ phía sau, nhẹ nhàng dựa đầu trên lưng anh.
“Được rồi,” cô nhẹ giọng nói, “Em không khổ sở, anh đừng vắt hết óc nghĩ truyện cười.”
Tống Triết nghe lời này, nhìn mì sợi đang sôi sục trước mặt, trong phòng bếp có một loại hạnh phúc không biết tên mang theo nhiệt độ bốc lên, anh nhấp môi cười rộ lên, giơ tay giữ bàn tay ở bên hông , không nói gì.
Thời điểm Dương Vi dựa vào anh, nội tâm bình thản lại dịu dàng, cô mới phát hiện, khi hai người ở bên nhau, sẽ hình thành một loại tình cảm liên minh, nội tâm bởi vì yên ổn mà trở nên bình thản, bởi vì biết rằng phía sau còn có người nên không hề sợ hãi. Có đủ dũng cảm cùng cứng cỏi, đối mặt với tất cả mọi khó khăn.
Lần đầu tiên trong cuộc sống cô cảm giác được, bộ dáng mà tình yêu nên có.
Phẫu thuật rất thành công, quá trình bình phục tiếp theo cũng không có vấn đề quá lớn, Dương Vi và Tống Triết cảm thấy yên lòng, mỗi ngày Tống Triết đều tìm một câu chuyện cười để kể cho dì Lâm nghe.
Bộ phim đã mở rộng danh tiếng của Dương Vi, trở thành con hắc mã của ngành điện ảnh năm nay, hơn bốn trăm vạn của Tống Triết đã mang lại lợi nhuận khổng lồ cho công ty, chỉ trong một cái chớp mắt, những thanh âm vẫn luôn phản đối anh lúc trước cũng nhỏ dần lại , Tống Triết không khỏi có chút đắc ý, trở về nói với Dương Vi rằng hội bộ dáng hội đồng quản trị ăn mệt, nhìn qua cực kỳ ấu trĩ.
Buổi biểu diễn của Dương Vi bắt đầu bán vé, ngay lập tức lượng tiêu thụ vé trên mạng đã bùng nổ, sau đó bắt đầu có xu hướng tăng giá. Việc tăng giá không quá vài ngày, thời điểm Dương Vi livestream nhìn thấy có người nói với cô rằng: “Kỳ thật , có khuôn mặt lớn lên xinh đẹp, chỉ cần bán mặt hoặc dựa vào mối quan hệ là được.”
Lời này khiến Dương Vi ngẩn người, sau đó fans của cô bắt đầu túm lấy đối phương nói: “Cô dựa vào cái gì mà nói Vi Vi chỉ bán mặt?”
“Cô biết cô ấy có bao nhiêu nỗ lực sao?!”
“Sự ưu tú của cô ấy cô không có cách nào lý giải được, cũng không thể tưởng tượng được !”
Trong lòng Fans nghĩ muốn trút giận giúp Dương Vi, nhưng Dương Vi vừa nhìn thấy lời này liền biết không ổn, tuy nhiên nhất thời cô cũng không biết nên ứng đối như thế nào, đơn độc mà nói , chuyện ồn ào này, bất quá chỉ vì một câu của fans mà thôi, cô cứ túm lấy không tha, có vẻ quá mức để ý. Cả fans và antifans mỗi ngày đều ồn ào, cô không thể lấy mỗi một sự kiện ra nói. Cũng chính sự do dự trong nháy mắt đó, sự tình liền bắt đầu đi xa hơn. Cô cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng cắt đứt đề tài, tiếp tục trò chuyện cùng mọi người.
Nhưng điều cô không biết chính là, người kia bị bình luận của những người khác công kích, liền có chút tức giận, đăng một trạng thái mới lên Weibo.
Từ sau khi bộ phim của Dương Vi được phát sóng, số lượng người hâm mộ cô gia tăng một cách mãnh liệt, mỗi ngày đều có fans mới tìm kiếm tên cô trên Weibo, sau khi xem trạng thái Weibo này, họ lập tức xông lên.
Hai bên cãi nhau cả đêm, cho đến ngày hôm sau, người đó dùng thời gian một ngày một đêm, để sửa sang lại tiêu đề trạng thái và đăng lên mạng《 Dương Vi, cầu xin cô hãy nỗ lực, đừng tiếp tục bán mối quan hệ nữa được không? 》.
Bài đăng này sau khi được sửa sang lại đã nhấn mạnh vào những điểm mấu chốt trong con đường nổi tiếng của Dương Vi, sau đó lại lấy dẫn chứng từ một số chương trình trò chuyện của cô để bình luận đánh giá một cách rất chuyên nghiệp, cuối cùng tổng kết:
“Lấy trình độ của Dương Vi, căn bản không đủ tiêu chuẩn để thực hiện một chương trình trò chuyện chuyên nghiệp, hiện tại cô ta dám công khai biểu diễn cá nhân, dựa vào cái gì? Bằng thực lực? Ồ không, tất cả phụ thuộc vào con đường marketing.”
“Nổi tiếng là bởi vì cô ta là người trong hào môn, chiến thắng cuộc thi về chương trình trò chuyện cũng dựa vào hậu trường vững chắc, đến bây giờ cô ta nổi tiếng được cũng là vì thiên phú siêu phàm về điện ảnh của hai người Tô Triết, cô ta có bất cứ thành tựu nào là dựa vào thực lực của chính mình sao?”
“Có lẽ ngay từ đầu cô ta có linh khí, nhưng nhìn vào những thứ cô ta đang làm mà xem, nó khác gì đồ rác rưởi.”
Bài đăng đó được chia sẻ thực sự nhanh chóng, dường như sau khi xuất hiện không lâu, liền bắt đầu được chia sẻ một cách có tổ chức và kỷ luật.
Lần đầu tiên fans của Dương Vi khởi xướng phản công, nhưng dưới tình huống không có tổ chức, hầu hết lời nói của mọi người đều có trăm ngàn chỗ hở, chờ tới khi Dương Vi biết sự tình, ở trên mạng cô đã có tên gọi mới “Thánh A La bạch liên hoa”.
Mà lúc này Dương Vi vừa mới diễn tập xong, cô rời khỏi sân khấu, tranh thủ thời gian ăn cơm lên mạng rà xoát tin tức, nhưng cô vừa mới lấy di động ra, đã bị Hướng Duy đoạt lại, ấp úng nói: “Cái kia, Dương Vi, thời điểm ăn cơm không nên xem di động.”
Dương Vi ngẩn người, trước kia cũng không thấy quy củ này, trực giác của cô mách bảo rằng có vấn đề, cô giơ tay nói: “Đưa cho tôi.”
“Ăn cơm……”
“Tôi biết đã xảy ra chuyện.”
Dương Vi bình tĩnh nói: “Không có việc gì, ít nhất tôi cũng nên biết phát sinh chuyện gì.”
Đã không phải lần đầu cô tiếp xúc với internet, cô biết, internet có thể cho bạn ấm áp, cũng có thể khiến bạn rơi vào hắc ám. Thời điểm bọn họ khen ngợi và an ủi bạn không tiếc sức lực, nhưng thời điểm bọn họ mắng bạn cũng sẽ dùng toàn lực.
Tình cảm giữa con người đều có giới hạn, họ yêu thích bạn chỉ khi bạn là thiên sứ hoàn mỹ không có khuyết điểm, nếu như để họ ghét bạn thì bạn sẽ bị vạn người phỉ nhổ đến chết mới thôi.
Thấy bộ dáng Dương Vi, Hướng Duy biết không có cách nào, đưa điện thoại di động cho Dương Vi, Dương Vi bình tĩnh đọc bài phân tích, cô cười nói: “Có gì đâu?”
Nói xong, cô cúi đầu ăn cơm: “Mấy người có thể xử lý nó, tôi mặc kệ.”
Thấy cô không chịu bất cứ ảnh hưởng gì, Hướng Duy yên lòng, nhưng chờ tới khi cơm nước xong, thời điểm tiếp tục tập luyện, tất cả mọi người đều phát hiện Dương Vi không có trạng thái, cô liên tục mắc sai lầm, Lãnh Mân nhíu mày, rốt cuộc nói: “Vi Vi, hôm nay cô quá mệt mỏi.”
Dương Vi nâng tay lên, che trán nói: “Thực xin lỗi, thật sự có chút mệt mỏi.”
“Đi về trước đi.”
Lãnh Mân lên tiếng, Dương Vi gật đầu.
Cô về nhà trước, về đến nhà, đóng cửa lại, cô một mình mở máy tính, không ngừng đọc bài đăng kia.
Cô xem video trong bài đăng, thấy kỹ thuật phân tích mà người đó làm.
“Rõ ràng Dương Vi khuyết thiếu rất nhiều kinh nghiệm sống, cô ta luôn nói những vấn đề quá mức vĩ mô, ý đồ làm thăng hoa chủ đề của mình, nhưng kỳ thật cô ta cũng không có năng lực khống chế, ví dụ như……”
“Trong phần thi cuối cùng của chương trình trò chuyện, dùng hiện thực để phản đối một cách hài hước, những luận điểm của Dương Vi, có đôi khi không hề liên quan đến chủ đề , ví dụ như ……”
“Cô ta thích dùng những câu nói trừu tượng hóa ……”
Dương Vi lẳng lặng nhìn phân tích của người nọ, rõ ràng mặc dù đối phương mang theo cảm xúc xoi mói, tuy nhiên cô lại không thể không thừa nhận , đối phương nói không sai.
Nếu chỉ tùy tiện nhục mạ, sự tổn thương sẽ không quá lớn, khó chịu nhất chính là, bạn biết những lời đối phương nói đều đúng, nhưng bạn bất lực.
Cô cố chấp nhìn đối phương chụp ảnh màn hình, bên trong đều là sai lầm của chính cô, người đó dùng video này để nhắc nhở về sự sai lầm cùng thất bại của cô.
Thời điểm Tống Triết về nhà, liền thấy cô nằm ở trên sô pha, nghiêm túc xem video.
Cô đeo tai nghe, xem rất chuyên chú, Tống Triết đã trở lại cô cũng không phát hiện, Tống Triết không phát ra tiếng động, cầm áo khoác đi tới phía sau cô. Ánh mắt anh dừng trên màn hình, thấy cô xem lại sai lầm của chính mình hết lần này tới lần khác, anh nhíu mày, cẩn thận quét qua, biết rằng cư dân mạng lại bôi đen cô. Anh trầm mặc một lúc, một lát sau, anh thấy Dương Vi hít sâu một hơi, cô đóng máy tính lại, lực chú ý quay trở lại xung quanh mình, cô đột nhiên ý thức được hình như phía sau có người, cô theo bản năng quay đầu lại, liền thấy Tống Triết.
Cô sửng sốt, Tống Triết mỉm cười cầm áo khoác vắt lên sô pha, ôn hòa nói: “Ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi.” Dương Vi phục hồi tinh thần, miễn cưỡng cười rộ lên, “Anh ăn chưa?”
Tống Triết lắc đầu: “Còn chưa ăn, sợ em không ăn, muốn trở về nấu cơm ăn cùng em.”
“Em nấu cho anh chén mì.” Dương Vi nói xong, liền đứng dậy, Tống Triết giữ chặt cô nói: “Không có việc gì, anh làm được, em đứng một bên trò chuyện với anh.”
“Ồ,” Dương Vi gật đầu, “Được.”
Dù sao trù nghệ của cô cũng kém hơn Tống Triết, món cô nấu ra cũng chỉ đầu độc Tống Triết thôi.
Cô đi phía sau Tống Triết, cùng anh tiến vào phòng bếp, nhìn anh thuần thục đun nước, rửa rau xắt rau, chiên trứng……
Anh làm mọi chuyện một cách nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi, vừa làm vừa nói: “Lúc đầu khi anh mới học nấu cơm, rất nhiều người đều chê cười anh.”
“Còn có người dám chê cười anh sao?” Dương Vi cười rộ lên, Tống Triết ngẩng đầu nhìn cô một cái, cười nói, “Võ Ấp buồn cười chết anh.”
Nói xong, anh cúi đầu nói: “Bọn họ nói anh không làm được, sau đó nói anh bỏ quá nhiều muối, quá nhiều đường .”
“Nhưng khi đó anh suy nghĩ , con người làm bất cứ chuyện gì, đều sẽ phạm sai lầm, phương hướng đúng là được rồi, những thứ còn lại đều phải tiến hành điều chỉnh dần dần.”
“Vì thế anh vẫn luôn làm, làm đi làm lại, sau đó anh sẽ biết, bao nhiêu muối là mặn, bao nhiêu đường sẽ có mùi vị như thế nào, bột ngọt có thể làm tươi, quả dấm cùng hương dấm có cái gì khác nhau.”
Tống Triết nói xong, anh đổ dầu vào trong chén, ôn hòa nói: “Kỳ thật có đôi khi anh cảm thấy, anh phải cảm ơn cha mẹ rất nhiều, vì bọn họ chưa bao giờ nói với anh rằng anh không thể.”
“Vốn dĩ anh có thể làm được ,” Dương Vi cười nói, “Anh luôn luôn làm làm tốt mọi thứ.”
“Không phải.” Tống Triết lắc đầu, nghiêm túc nói, “Anh chỉ là một người bình thường, mỗi một người bình thường, muốn có thiên phú, đều phải trải qua sự nỗ lực và sửa đi sửa lại nhiều lần . Cho dù sai cũng không có gì, thất bại cũng không xấu hổ, sợ nhất chính là vừa thất bại một lần liền muốn lùi bước.”
“Điều tốt ở anh chính là, mặc kệ chuyện này khó như thế nào, anh đều cảm thấy mình rất đặc biệt.” Tống Triết nói xong, cười rộ lên, “Cho nên khi đó luôn có người nói anh điên cuồng, không biết trời cao đất dày. Anh không rõ lắm, anh cảm thấy mình không sợ sai, anh cảm thấy người khác có thể làm , anh khẳng định cũng có thể làm, người khác có thể làm được anh nhất định làm tốt hơn anh ta. Sai thì cũng sai rồi, làm gì có ai chưa từng sai? Anh không tồi anh có thể thành công sao?”
Dương Vi nghe xong, rốt cuộc phản ứng lại, Tống Triết đang khuyên cô.
Nhưng anh không trực tiếp nói lời an ủi với cô, nếu không phải cô đủ mẫn cảm, thậm chí cô sẽ không kịp phản ứng rằng, Tống Triết đang an ủi cô.
Dương Vi lẳng lặng nhìn anh, người đàn ông đưa lưng về phía cô, nghiêm túc nấu mì sợi.
Anh rất cao, thân hình mảnh khảnh, nhưng lại không có vẻ suy nhược, bả vai anh rộng và phẳng, mang đến cho mọi người một loại cảm giác an ổn khó có thể miêu tả.
Cô lẳng lặng nhìn chăm chú vào anh, Tống Triết thấy anh nói đến mức này rồi, Dương Vi vẫn không lên tiếng, trong lòng anh cân nhắc, suy nghĩ, liền thay đổi biện pháp nói: “ hôm nay anh đọc được một mẩu truyện cười rất có ý tứ.”
“Chuyện cười gì?”
“Trên mạng có một tác giả, cô ấy không cập nhật tin tức mới vào ngày 15 tháng 3, chờ đến ngày 16, em có biết độc giả của cô ấy có phản ứng gì không?”
“Ách…… Quan tâm vì sao cô ấy lại phá vỡ nguyên tắc cũ?”
“Không, độc giả tìm lý do phá vỡ nguyên tắc cho cô ấy.”
“Cái gì?”
“Họ đều lan truyền rằng cô ấy dối trá.”
“……”
Dương Vi nghe truyện cười này, nhất thời không biết có nên cười hay không . Tống Triết thấy phía sau không có thanh âm, cân nhắc một chút, có thể là câu chuyện này không buồn cười, anh trái lo phải nghĩ, rốt cuộc nói: “Còn có một truyện cười……”
Nghe thấy loại mở đầu này, Dương Vi không nhịn được, đột nhiên cười ra tiếng.
Tống Triết ngẩn người, anh cảm thấy mạch não Dương Vi có chút dài, câu truyện cười vừa rồi, hiện tại mới có phản ứng. Nhưng cũng chính là lúc này, anh cảm nhận được sự ấm áp trên lưng, Dương Vi ôm lấy anh từ phía sau, nhẹ nhàng dựa đầu trên lưng anh.
“Được rồi,” cô nhẹ giọng nói, “Em không khổ sở, anh đừng vắt hết óc nghĩ truyện cười.”
Tống Triết nghe lời này, nhìn mì sợi đang sôi sục trước mặt, trong phòng bếp có một loại hạnh phúc không biết tên mang theo nhiệt độ bốc lên, anh nhấp môi cười rộ lên, giơ tay giữ bàn tay ở bên hông , không nói gì.
Thời điểm Dương Vi dựa vào anh, nội tâm bình thản lại dịu dàng, cô mới phát hiện, khi hai người ở bên nhau, sẽ hình thành một loại tình cảm liên minh, nội tâm bởi vì yên ổn mà trở nên bình thản, bởi vì biết rằng phía sau còn có người nên không hề sợ hãi. Có đủ dũng cảm cùng cứng cỏi, đối mặt với tất cả mọi khó khăn.
Lần đầu tiên trong cuộc sống cô cảm giác được, bộ dáng mà tình yêu nên có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.