Già Thiên

Chương 1683: Đế chủ ngã xuống

Thần Đồng

08/11/2013

Đế chủ xuất hiện đánh tới, ở thời khắc mấu chốt này sự cường đại của hắn là không cần hoài nghi, tuyệt đối có thể sánh vai với Bất Tử Thiên Hậu và lão nhân đốn củi.

Lão nhân đốn củi toàn thân đẫm máu, mi tâm đều có một lỗ máu đang chảy máu ồ ồ, tình huống thân thể thật không tốt lắm, nhưng hiện tại cũng chỉ có lão nhân mới có thể ngăn chặn Đế chủ.

Địa phương này lập tức rơi vào yên tĩnh, mọi người đều như ngừng lại hô hấp, khẩn trương theo dõi.

Chín vầng mặt trời lặn xuống phía Tây, dưới ánh trời chiều, khắp dãy cung điện Thiên Đình đều nhuộm lên một vầng hào quang thánh khiết, làm cho nơi này càng thêm trang nghiêm trang trọng.

- Thu lấy!

Đế chủ lên tiếng, vươn một bàn tay, toàn thân hắn đều bao phủ trong Xích Long giáp trụ, thể phách cường kiện hữu lực, bàn tay mạnh mẽ tùy tiện vươn ra trên hư không liền hiện lên từng mảng phù văn Đế đạo.

- Ngươi lấy nó cũng vô dụng!

Lão nhân đốn củi lắc đầu, con ngươi rất sâu sắc, có một loại cơ trí sáng rọi, nói:

- Ngươi vượt qua trong hối hận đã mất đi đạo tâm! Cho dù đưa với một bộ tiên kinh chân chính cũng chú định không thành đạo được!

- Lấy cho ta!

Đế chủ lời nói lạnh lùng, khí tức lập tức mạnh lên gấp mấy lần. Câu nói của lão nhân đốn củi chạm vào vảy ngược của hắn, cái tay kia bùng cháy hừng hực, nở rộ vầng sáng đỏ như máu.

Cây tiên mộc liền bị nhổ lên tận gốc, cố định trong hư không trước Thiên Cung ở giữa hai người, cả vật thể ảm đạm, lớp vỏ ừóc nứt ra, cũng không có một chút sáng bóng.

Đây là Bất Tử Thụ của Đế Tôn tụng kinh đồng thời từng tưới qua Thần dịch Mệnh Tuyền sao? Rất nhiều người đều mở to hai mắt, so với vừa rồi càng thương tâm, để cho người sấp thành đạo tranh đoạt như vậy, bản thân nó đủ để nói rõ vấn đề.

Lão nhân đốn củi lắc đầu, không lùi nửa bước.

Trên thực tể, giữa hai người đã sớm hình thành một mảnh trường vực, tiên chu ở giữa hai người lay động. Loại thần năng cấp bậc này đến tột cùng có khủng bố bao nhiêu khó có thể nói rõ, một khi sơ suất có thể sẽ làm cây Bất tử dược này hóa thành tro tàn.

Cho nên hai người cũng không dám dùng sức, cẩn thận đối đãi.

- Vậy chiến một trận đi, với cây này làm quyết định!

Đế chủ nói, đầy đầu sợi tóc tung bay, thân như hình rồng nhảy vọt lên trời.

“Grào!”

Một tiếng rống to, một con Xích Long thật lớn hiện lên ở trong vũ trụ, cả vật thể lân giáp màu đỏ dày đặc, như là Hoàng Huyết Xích Kim luyện chế thành. Ngoài ra còn có một con chu tước đứng trên đầu rồng nhìn xuống phía dưới.

Xích Long vờn quanh, thể phách chí cường lóng lánh hào quang đánh xuống dưới, tinh hà dập nát.

Lão đạo nhân bay vọt lên trời, bình thản đẩy ra một chưởng, xem ra không có một chút sức mạnh, thậm chí ngay cả thần quang cũng không hề toát ra, nhưng đã xảy ra chuyện khủng bố: từng mảng tinh tú ảm đạm khắp tinh không ở phía trước đều lập tức tối sầm xuống, mà con huyết long kia lại chấn động mãnh liệt, kêu lên vang động chín tầng trời.

Một chưởng này quá khủng bố, vô thanh vô tức hủy diệt một mảng tinh hà. Khiến mọi người sợ run.

Tiếng “keng keng keng” vang lên không dứt bên tai, bên cạnh Đế chủ liên tiếp hiện ra chín cổ tự... sáng ngời lên, như là chín vầng mặt trời chiếu sáng trên không trung, bao phủ hắn ở phía dưới.

Đó là chín cổ tự trong Đạo Kinh, có thể trấn áp bản thân mình, có được một loại lực lượng bất hủ, hiện tại biếu hiện ra lực phòng ngự cường đại.

“Ầm!”

Lão nhân đốn củi mười ngón tay như mũi dùi đâm tới phía trước, lực công kích mạnh mẽ, bắn ra mười đạo tiên quang chấn động vòm trời, như mười mũi tên của Đại Nghệ bắn mặt trời!

Chín cổ tự đều rung chuyển hỗn loạn một trận, như là chín vầng thái dương sắp bị hủy diệt bộc phát ra một cổ khí tức đáng sợ, hóa thành một con gió lốc thổi quét vòm trời vũ trụ.

Diệp Phàm lộ vẻ kích động, hắn rất quen thuộc với chín cổ tự trong Đạo Kinh, đã từng nhiều lần vận dụng. Biết rõ chỗ kỳ diệu và lực lượng thần bí cường đại của nó, không nghĩ tới có người lại phá giải bằng cách như vậy.

Đó là một loại thuật Đế đạo, đương nhiên trọng yếu nhất là do bản thân lão nhân đốn củi, lão có một loại lực lượng hóa mục nát thành Thần kỳ, mười luồng tiên quang xé trời, leng keng điếc tai.

“Grào!”

Xích Long phóng vọt lên cao, rống to một tiếng, há mồm phun ra một màn lửa, sóng nhiệt cuồn cuộn mãnh liệt thiêu đốt một số tinh tú đều hóa thành chất lỏng rồi sau đó trở thành bụi bậm.

BỊ động không phải lựa chọn của Đế chủ, hắn bắt đầu ra tay, chín cổ tự đang ảm đạm xuống tái hiện lóng lánh ra tia sáng rực rỡ, mà chính hắn cũng phóng vọt tới phía trước.



Lão nhân đốn củi dùng tay phất một cái, một cái Âm Ngư xuất hiện mang theo lực lượng của Thái Âm trấn áp tới phía trước, va chạm cùng một chỗ với sóng lửa nóng cháy kia, làm cho địa phương này phát sinh hủy diệt.

“Xoạt!”

Đột nhiên, con chu tước thoạt nhìn rất nhỏ đứng trên đầu Xích Long kia vỗ cánh, hóa thành một đạo tia chớp màu máu đánh xuống dưới, vang động chín tầng trời.

Đế chủ có được huyết mạch Chu Tước, mà hắn sở dĩ hiện ra thân thể Xích Long, hết thảy đều là do giáp trụ mà ra, nhưng lực lượng huyết mạch căn bản nhất của hắn là Chu tước.

Một kích này vang dội cổ kim, vượt xa hiếu biết của thế nhân, con chim nhỏ đỏ như lửa kia tuy rằng không lớn, nhưng lại thần lực cái thế. Trong đó một cái cánh quả nhiên lập tức bổ trúng thân thể lão nhân đốn củi.

“Keng” một tiếng, một luồng đao mang trắng tuyết xông thẳng lên trời cao, cây đao sau lưng lão đạo nhân bay ra khỏi vỏ, vạn lớp đao khí như biển cả mênh mông đánh tới phía trước.

Chu tước hót dài cắt qua vũ trụ.

Mà hào quang lại bao phủ nơi đây, trong di chỉ Thiên Đình mọi người không thấy rõ.

Khi hết thảy kết thúc, thân thể lão nhân đốn củi lảo đảo, cả thân thể càng thêm nhiều vết máu, nhất là nửa người bên trái xuất hiện một vết rách đáng sợ, cơ thể gần như đứt ra làm hai nửa.

Đó là uy thế một cánh xé trời vừa rồi của Chu tước!

Bên kia, trên người Đế chủ cũng bị đao mang quét trúng, xuất hiện nhiều điếm vết máu, đó là một loại khí cơ đáng sợ, ở đầu vai hắn bị xỏ xuyên qua ra một cái lỗ máu.

Đột nhiên, thân hình Đế chủ nhoáng lên một cái, vận dụng thuật vượt qua ba ngàn giới của Chu Tước, làm cho thời gian ngừng lại, lộn ngược xuống phía dưới, ý đồ đoạt cây tiên mộc kia.

Lão đạo sĩ đuổi theo xuống dưới ngăn chặn, hai người ở trên hư không liên tục va chạm, lần này đánh ra chân hỏa, có ngàn vạn đóa hoa đại đạo nở rộ.

Từng mảng phù văn hiện lên, đó là một loại dao động pháp tắc chí cường.

“Bốp!”

Đột nhiên, trong di chỉ Thiên Đình cây tiên mộc kia phát ra một tiếng vang nhỏ, gốc của nó vỡ vụn, hóa thành một mảnh tro tàn, thân cây thì rơi xuống mặt đất.

Đế chủ phát ra một tiếng rống, lao xuống xuống dưới, lão nhân đốn củi chặn đường, hai người va chạm mạnh vài lần, cuối cùng đáp xuống trước di chỉ Thiên Đình.

- Rễ cây là giả, có thể đã đánh tráo, tiên thụ chân chính của Đế Tôn sớm đã không ở dây, gốc cây bị người di dời đi rồi!

Lão nhân miệng đầy răng vàng phẫn nộ ném mạnh thùng gỗ xuống đất, lôi nguyên tố màu vàng trong thùng chảy tràn ra, dọa cho một số cường giả đều chạy vội ra chỗ khác. Mấy thứ đó tuyệt đối có thể đả thương đến Đại Thánh.

- Công dã trâng, tiên chu bị di dời mất rồi!

Đế chủ buồn bã thất thần, sau đó con ngươi lại đột nhiên lạnh lẽo lên, nhìn về phía đám người Diệp Phàm, Hắc Hoàng ở xa xa, lộ rõ sát khí.

“Xoạt” một tiếng, hắn điếm ra một đạo thần mang, muốn hủy diệt mấy người. Cô bé không ở nơi đây hắn không có gì cố kỵ.

“Ầm!”

Lão nhân đốn củi thay hình đổi vị, chặn công kích của hắn.

- Ngươi quản nhiều làm gì?!

Đế chủ con ngươi rất lạnh. Toàn thân Xích Long giáp trụ phát sáng, khí tức càng mạnh lên.

- Lão già kia! Ngươi quên chuyện mới đây không lâu bị một cô bé dọa sợ tới mức tè ra quần sao? Còn khóc lóc cái gì chứ?

Hắc Hoàng chế giễu hắn.

- Các ngươi đều đi đi!

Đế chủ nhìn quét qua lão nhân và đại hán, sau đó nhìn lão đạo nhân, nói:

- Ngươi cũng rời đi đi! Nhường địa phương này cho ta!

Cuối cùng, hắn lại nhìn về phía đám người Diệp Phàm, Hắc Hoàng, nói:

- Mấy người này phải chết!

Đen lúc này, ai cũng đều nhìn ra, lão đạo sĩ dường như mất đi lực chiến một trận, tình huống không xong tới cực điểm, mi tâm bị Bất Tử Thiên Hậu đánh ra cái lỗ máu kia đang chuyển biến xấu, miệng vết thương không thể khép lại, trải qua một trận chiến vừa rồi với Đế chủ càng thêm nghiêm trọng.



Đế chủ hiện tại không có gì sợ hãi, cứ như vậy uy hiếp lão, bảo lão chạy lấy người, bằng không tất có một hồi huyết kiếp.

- Ngươi đánh giá mình quá cao rồi! Mặc dù cùng là người sắp thành đạo, ta bị thương nặng. Ngươi cũng không khẳng định có thể dùng thế áp ta được!

Lão đạo nhân bình tĩnh nói.

Phía sau, Diệp Phàm rút ra Thanh Liên, hầu tử giơ lên Tiên thiết côn, Nhân Ma xách theo thạch khí, Hắc Hoàng bắt đầu bố trí đại trận... tất cả đều chuẩn bị tiến hành một hồi đại quyết chiến khó có thể đoán trước kết quả.

- Vậy đều đi tìm chết đi!

Đế chủ điên cuồng, mới đây không lâu hắn mất đi hết thảy, đạo tâm đều bị phá, hiện tại gần như bệnh hoạn, néu đã không chỉếm được thì hủy diệt!

Tiên thụ của Để Tôn là chỗ ký thác hy vọng của hắn, ngày nay cũng không thấy rồi.

Lão nhân đốn củi rút ra cây đao chẻ củi “keng” một tiếng, sống dao ngăm đen, lưỡi dao sáng như tuyết cắt qua tinh không. Máu huyết toàn thân lão đang thiêu đốt, nguyên thần xuất khiếu, thân thể mềm nhũn ngã xuống...

“Ầm!”

Toàn bộ thân đao còn rực rỡ hơn so với tinh hà, ngưng tụ một thân tinh khí thần của lão đạo nhân, nguyên thần hòa tan vào trong đó. Lão không còn lực lượng để giằng co liều mạng huyết chiến, liền phát động một kích sắc bén nhất, phải trong thời gian ngắn nhất giải quyết chiến đấu.

Đế chủ đang điên cuồng lập tức bừng tỉnh lại, loại chiến đấu nguy hiểm nhất này, hai người sắp thành đạo dùng tánh mạng va chạm, bất cứ lúc nào một phương cũng có thể ngã xuống.

Chỉ trong nháy mắt này thiên địa chấn động mười lần, như là mười kích khai thiên lập địa. Mọi người hoảng sợ phát hiện, loại khí tức này quá khủng bố, có thể so với hắc ám náo động hơn ba trăm năm trước.

Rất nhiều người đều sợ hãi, cây đao chẻ củi kia va chạm mười lần với Đế chủ, bùng phát ra cảnh tượng lúc thiên địa sơ khai, các loại thần linh hỗn độn rít gào.

Cuối cùng, Xích Long giáp trụ vỡ nát, con rồng lớn bị giải thể, mà từ trong đó lao ra con chu tước kia mặc dù đang thê lương kêu vang bay trốn, nhưng lại không tránh khỏi sát kiếp, bị đao chẻ củi bổ trúng.

“Phốc!”

Một cái đầu mang theo máu tươi bay lên, rồi rơi xuống trước di chỉ Thiên Đình, sau đó nổ tung thành thịt nát, nguyên thần bị hủy diệt.

“Keng!”

Cây đao chẻ củi rơi xuống đất, nguyên thần của lão đạo sĩ vô cùng ảm đạm, chìm sâu vào trong thân thể mềm nhũn trên mặt đất, gian nan bay lên đạo đài, con ngươi ảm đạm không ánh sáng.

Đây là một loại thắng thảm, lão phải trả cái giá thật lớn.

Đế chủ chết rồi, bị người giết chết! Một trong mấy cường giả tuyệt đại trong vũ trụ đương thời này cứ như vậy bị giết chết, khiến người ta cảm giác rất không chân thật.

Máu rơi vãi, biếu thị một con quái vật lớn bại vong, mọi người biết, Thần Đình xong rồi không còn có một tia hy vọng.

- Đế chủ bị giết rồi!

Đây là một cơn gió cuồng bạo mang theo tin tức thổi quét bốn phương, lại giống như sóng thủy triều lan tràn ra ngoài, cũng có người vượt qua tinh không trực tiếp rời đi.

Thần Đình sắp bị hủy diệt, không thể tránh né, rất nhiều người đều sớm làm tính toán.

Cỗ thi thể không đầu kia đứt ra từng khúc, rồi sau đó hóa thành một bãi máu loãng, cuối cùng bùng cháy, cái gì cũng không còn lại, Đế chủ chết đi.

- Thiên hạ sắp đại loạn, Bất Tử Thiên Hậu muốn đi một con đường thành đạo màu máu, tắm trong thần huyết của vạn linh, ta muốn thành lập Đạo Cung, trọng chỉnh càn khôn, bình định hỗn loạn đẫm máu!

Lão đạo người đang được Chu Nghị nâng đỡ, gian nan đứng lên, chậm rãi nói.

Giọng của lão thực bình thản, nhưng lại truyền khắp thiên địa, như là một Thần minh viễn cổ trở về, tinh tú trong vũ trụ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này đều đình chỉ chuyển động, chỉ có loại thanh âm này quanh quẩn.

Một ngày này, lão đạo nhân một tay khai sáng chính thức thành lập Đạo Cung, chấn động vũ trụ, dưới trướng cao thủ nhiều như mây, cường giả như rừng.

Một ngày này, Thần Đình bị huỷ diệt, Đế chủ nhất mạch kế thừa đứt đoạn, bị vài cổ thế lực lớn thổi quét, quét dọn sạch sẽ.

Một ngày này, Bất Tử Thiên Hậu chiêu cáo thiên hạ, muốn thành lập Hoàng triều bất hủ. Trong vạn linh, cường giả như mây trên trời tiến đến, đều là chủng tộc từng xem Bất Tử Thiên Hoàng là Thần minh tối cao.

Một ngày này, Địa phủ có dị động, rất nhiều người nhìn thấy rất nhiều âm binh đi lại trên các đại tinh vực, vượt qua tinh hà, như là phải đi đến chiến trường.

Một ngày này, tổ chức Thần cũng có hành động lớn, một ít địa vực có thần tượng cổ xưa đột nhiên phát sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Già Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook