Già Thiên

Chương 731: Hai mươi bốn chư thiên

Thần Đồng

07/11/2013

Trên Bắc Hải, bóng người đông nghịt, nơi nơi đều là người đứng trên không trung, có Giáo chủ lục địa, có cổ Yêu trong biển, tất cả đều nhìn ra xa xa.

Phía trước, một mảnh sóng biển màu đen dâng lên tận trời, đánh tan đám mây, tẩy sạch bầu trời xanh hiện ra hai nam nhân đang lạnh lùng đối mặt.

Sóng triều mênh mông dâng lên vạn trọng, Diệp Phàm cùng Cửu Đầu Giao Vương cách xa mấy trăm trượng, giữa hai người có một tràng vực vô hình, “ầm” một tiếng nổ tung hình thành một cái vực sâu vạn trượng, nước biển vô cùng vô tận bắn lên không trung, lộ ra đáy biển phía dưới.

Đây là thực lực của kỳ tài đương thời, tuy vẫn chưa ra tay chỉ là đang trong lúc giằng co, mà sát tràng vô hình cũng không phải người bình thường có thể chịu đựng, thân rơi vào ở trong đó sẽ hữu tử vô sinh.

Cửu Đầu Giao Vương là vô địch một thế hệ mới xuất hiện ở Bắc Hải, tung hoành thiên hạ chưa từng thất bại, tự nhiên có vốn để ngạo thị thế gian đương thời.

- Hậu nhân của Thánh Hoàng Nhân tộc chỉ còn lại duy nhất đây sao, ta nhất định thu làm người hầu rồi!

Hắn nhìn chằm chằm vào đứa trẻ trên vai Diệp Phàm, trong mắt lóe ra tia sáng yêu dị.

Đứa trẻ năm tuổi thực ngoan, biết rằng sắp có đại chiến, nó không nói một câu, chỉ là nhăn cái mũi nhỏ, trợn trừng đôi mắt đen to nhìn Cửu Đầu Giao Vương.

- Bắt huyết mạch cuối cùng của Thánh Hoàng Nhân tộc làm người hầu của ngươi...

Diệp Phàm từng bước một tiến lên, thân thể bao phủ trong thánh quang hoàng kim như một Chiến Thần viễn cổ vượt qua thời không đi tới.

- Không sai! Hắn rất giống Nhân Hoàng trong truyền thuyết, đi làm người hầu cho ta là thích hợp không còn gì bằng!

Cửu Đầu Giao Vương chắp hai tay sau lưng, rất là bình thản nói ra những lời này.

- Ngươi tính là gì, cho dù là Đại đế cổ tái sinh, tiên nhân chuyển thế, ta cũng phải đánh ngươi chết tươi!

Diệp Phàm ra tay.

Bão Sơn Ấn!

Hắn đứng sừng sững trên hư không, trong lòng ôm một ngọn núi lớn màu đen từ trên trời giáng xuống, lập tức làm dâng lên sóng thần, nhật nguyệt như ngừng chiếu sáng, biến thành một thế giới tan vỡ.

- Lên!

Cửu Đầu Giao Vương gào to một tiếng, chín con rồng xanh từ sau lưng hắn vọt lên, nghịch thiên mà lên, cuốn lấy ngọn núi lớn màu đen, tất cả thân rồng đều áp chặt vào thân núi.

“Ầm!”

Ngọn núi lớn màu đen nổ tung, chín con rồng xanh bay vọt lên, cứng cáp hữu lực, mỗi một con đều dày đặc vảy màu xanh như thanh kim luyện chế thành, đánh về phía Diệp Phàm, hung thần khôn cùng.

“Ù ù...”

Diệp Phàm vừng như bàn thạch, đối mặt với chín con rồng xanh, hắn vươn ra một bàn tay to màu vàng, lập tức Bào Sơn Ấn cuồn cuộn mành liệt không ngừng bổ xuống.

Năm ngón tay hắn biến thành năm ngọn núi lớn màu vàng, trấn áp xuống, va chạm cùng chín con rồng xanh, thanh quang cùng kim quang bùng phát, phát ra dao động dời núi lấp biển.

- Long Chiến Vu Dã!

Cửu Đầu Giao Vương phát ra một tiếng rống to, phía trên chín con rồng xanh xoay quanh cùng phát ra tiếng gầm giống như sóng to gió lớn, vỡ nát thiên địa.

Dãy núi rậm rạp, vùng hoang dã vô cùng vô tận xuất hiện, chín con rồng uốn mình vượt ngang trên không trung như từ viễn cổ đi tới đại địa, rồi chúng lao xuống phía dưới, công kích năm ngọn núi lớn màu vàng.

Đây giống như là một đám sao chổi va chạm xuống đại địa.

Xuất hiện từng mảng từng mảng núi mênh mông vô tận trên bầu trời. Chín con rồng bay vòng lại va chạm cùng năm ngọn núi lớn màu vàng, hào quang vô tận, thần năng vô cùng phá hủy vạn vật.

“Ầm!”

Cuối cùng, Diệp Phàm dùng sức chấn động bàn tay to màu vàng dập nát phương thiên địa này, hết thảy đều không còn tồn tại, Bào Sơn Ẩn, chân long, tất cả đều biến mất.

Cửu Đầu Giao Vương ở xa xa phun ra một ngụm trọc khí, thần sắc trấn định, nói:

- Ngươi nhưng thật ra không để ta thất vọng!

Diệp Phàm không nói một lời, thần sắc ngưng trọng, đây là một đại địch cái thế, khó trách hắn tung hoành thiên hạ đến nay khó thất bại, được xưng danh là cao thủ vô địch mới xuất hiện ở Bắc Hải.

Đây là đại thế của một quần tinh rực rỡ, mỗi vực đều hiện ra kỳ tài kinh thế, đều là tư chất ngút trời, Cửu Đầu Giao Vương của Bắc Hải danh bất hư truyền.

Diệp Phàm thu tiểu Đồng Đồng vào trong Ngọc Tịnh Bình, cả người mờ ảo đi giống như là dung nhập vào trong thiên địa tự nhiên, dung nhập cùng hải dương này, hòa hợp cùng hư không thành một thể.



Hắn từng bước một đi tới, khí tức của bản thân biến mất, hòa chung cùng nhịp đập của thế giới, huy động lực lượng của đại đạo đánh tới phía trước.

Thiên Nhân Hợp Nhất!

Xa xa, rất nhiều người lộ ra dị sắc, có thể hòa hợp cùng đạo, người như vậy thật đáng sợ, đã đến gần căn nguyên của đạo, thường sẽ phát huy ra lực lượng khó thể tưởng tượng.

- Tới gần ta từng bước, ngươi cho là dựa vào đó là có thể giết được ta sao?

Cửu Đầu Giao Vương mang theo nơi khóe miệng một tia cười lạnh, thân mình

nhảy dựng lên, phía sau nhưng lại xuất hiện hai mươi bốn chư thiên

Từ xa trên khôngtrung, mọi người đều hít một hơi khí lạnh, thần thông này phải lớn biết bao mới có thể diễn biến ra cảnh tượng như vậy? Cửu Đầu Giao Vương dã tâm quá lớn, bằng lực của bản thân muốn diễn biến ra hai mươi bốn chư thiên.

Tuy rằng chỉ là khái niệm bước đầu còn rất mông lung mờ ảo, nhưng đây tuyệt đối là một loại đại khí phách, có ai dám diễn biến ra, có ai dám làm như vậy?

Hai mươi bốn chư thiên, như hai mươi bốn cánh cửa lớn đi thông tới Vực ngoại. Tại khoảnh khắc mở rộng này liền trào ra thế giới lực vô cùng vô tận, vạn đóa tường vân, ức tia sáng tường hòa, cộng đồng trấn áp Diệp Phàm.

Diệp Phàm hòa mình cùng trời, dung hợp một thể cùng biển, chung nhịp đập cùng vạn vật, hắn đang huy động lực lượng của đạo, có một loại hào quang thần tính bất hủ.

Một tiếng lại tiếp một tiếng nổ vang, phát ra trong Bắc Hải, Diệp Phàm hiệp lực của đại đạo cứng rắn chống lại hai mươi bốn chư thiên, phát ra tiếng nổ vang giống như trời long đất lở.

Hào quang vô tận, tiếng nổ khôn cùng tràn ngập ở mỗi một tấc không gian, như một viên lại một viên tinh tú dập nát, nổ tan phía trên đại dương mênh mông.

Diệp Phàm từ trong đạo cảnh lui ra, không còn đồng bộ cùng thiên địa vạn vật, hiển hiện ra thân mình đứng trên hư không, trên biển rộng màu đen.

Cửu Đầu Giao Vương hiện ra trong trời cao, hai mươi bốn chư thiên hiện lên sau lưng, hắn trông giống như vị thần tôn ở trung tâm vạn giới chư thiên nhìn xuống vạn linh, duy ngã độc tôn.

- Chỉ huyết mạch duy nhất của Thánh Hoàng Nhân tộc làm người hầu không đủ, cộng thêm ngươi đi!

Giọng nói của hắn giá lạnh đến thấu xương.

Diệp Phàm nói:

- Ngươi sợ rồi sao?

- Ta mà sợ? Tung hoành thiên hạ đến nay, ta còn không biết viết chữ sợ như thế nào!

- Ngươi nói ra những điều đó cũng chỉ là muốn chọc giận ta để tìm kiếm sơ hở, điều này nói rõ ngươi không đủ sức, ngươi sợ rồi!

Diệp Phàm nói.

Cửu Đầu Giao Vương nói giọng mỉa mai:

- Ta nói chính là sự thực, ngươi cùng hậu nhân của Thánh Hoàng kia đều làm người hầu của ta đi!

- Ngươi lo sợ trong lòng, sợ bại dưới tay ta, phá vỡ thần thoại vô địch của ngươi! Mặc dù ngươi cùng ta thực lực tương đương, một trận chiến này ngươi cũng thua chắc rồi!

Diệp Phàm bình tĩnh nói.

“Ầm!”

Đại chiến lại bùng nổ, đây là một trận chiến sinh tử, đảo mắt liền qua hơn năm trăm hiệp, đánh cho nhật nguyệt ảm đạm, Bắc Hải sôi trào.

Đột nhiên, khi đánh đến tám trăm hiệp, Diệp Phàm chia ra làm bốn, ở trên đỉnh đầu hắn lao ra ba đóa tường vân, hóa thành ba chân thân khác.

Mỗi một phân thân đều là hắn, huyết nhục ngưng thực, chiến ý xông lên tận trời, thần lực như biển cả. Mấy người đồng loạt rống to, chấn động làm cho hải đảo xa xa đều vỡ nát, nước biển phía dưới khô cạn, toàn bộ bốc hơi lên, lộ ra đáy biển sâu vạn trượng.

- A...

Mấy Diệp Phàm này điên cuồng phóng tới, một đám tóc rối xỏa ngang vai tung bay, ánh mắt như đao, vây quanh Cửu Đầu Giao Vương, đánh trái đánh phải, muốn đánh hắn thành thịt vụn.

Đây là một hình ảnh toàn trường vô cùng bá đạo điên cuồng. Xa xa trên không trung rất nhiều tu sĩ bị loại dao động này tấn công giống như lá rụng, rất nhiều người đều rơi xuống dưới trời cao.

- Đó là tuyệt học cái thế của chủ nhân Bát Cảnh Cung, là thần thuật bất truyền, hắn làm sao biết được?

- Nhất Khí Hóa Tam Thanh, đây là kỳ thuật chém ra Thần linh, sao có thể xuất hiện trong tay hắn?



Mọi người đều chấn động, tất cả đều nghĩ không ra, mọi người đều tràn ngập vẻ kinh sơ.

Lúc này Thái Âm thần tử biến sắc, nói:

- Sao hắn biết được? Đó là thần thuật của Doãn Thiên Đức đại ca kết bái của ta, không truyền ra ngoài, thiên hạ không người nào có thể bắt chước.

Trong chiến trường, Cửu Đầu Giao Vương thật sự bị kinh sợ, trong lòng sinh ra một luồng hơi lạnh. Truyền thuyết về bí thuật cái thế này rất rộng rãi, thế nhân đều biết rò, vô cùng khiếp người.

Trong lời đồn, Nhất Khí Hóa Tam Thanh cũng không phải là hóa thân, mà một người có thể hóa ra làm ba, mỗi một người đều là chân thân, có được thần năng giống y như đúc cùng bản thân.

Cửu Đầu Giao Vương phát lạnh trong lòng, một Diệp Phàm đã đủ đáng sợ rồi, thoáng cái lại xuất hiện thêm bốn người, thế này còn làm sao mà đánh?

Hắn không dám liều chết, liền tả xung hữu đột muốn bay ra chiến trường, định chờ hiệu quả Nhất Khí Hóa Tam Thanh biến mất lại quay lại đánh giết địch thủ.

Diệp Phàm thật sự nắm giữ Nhất Khí Hóa Tam Thanh sao? Đáp án tự nhiên là không!

Hắn thấy qua Doãn Thiên Chí thi triển, hôm nay chẳng qua là dùng bí quyết chữ “Đấu” bắt chước ra hình dáng của nó mà thôi. Hắn chỉ có thể làm ra một khối “chân thân” có được thần năng đáng sợ, nhưng cũng chỉ có thể duy trì thời gian mấy lần hô hấp; một khối “chân thân” khác bị nguyên thần của hắn nhập chủ, tự nó cũng có thể phát ra thần thức chiến lực đáng sợ; còn khối phân thân còn lại chỉ là hình thức cho đủ số mà thôi.

Trong trường chiến, chủ thân của hắn ở giữa vô cùng bá đạo điên cuồng, phát huy ra hết chiến lực rống nát vài hoang đảo trong biển, tự nhiên là cảnh tượng khiến cho người ta sợ hãi.

Trong lòng Cửu Đầu Giao Vương sinh ra hoảng sợ, không còn lòng dạ nào ứng chiến, lộ ra sơ hở thật lớn. Mấy chân thân của Diệp Phàm nghịch thiên mà lên, hung hăng công kích.

Cửu Đầu Giao Vương một thân chiến lực chia làm bốn bộ phận, hướng ra mấy Diệp Phàm đồng loạt công kích, muốn xông phá ra ngoài.

Mà giờ khắc này, Diệp Phàm không quản gì nữa, thúc dục lực lượng của chủ thân, đánh ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền chưa từng có từ trước đến nay, giáng xuống.

Một kích này xuất hiện sáu phiến vũ trụ cổ, vật đổi sao dời, thiên địa bị đè ép, hai mươi bốn chư thiên bị bao trùm hết thảy đều biến mất.

Lúc này, mọi người chỉ có thể cảm nhận được một loại quyền ý tang thương cổ xưa, mà lại bất khuất bất diệt đập nát chư thiên.

Thời điểm này không gian dường như ngừng lại, trong thiên địa chỉ có một quyền này, dường như nó có thể cắt qua thời không viễn cổ, tan biến hết thảy đương thời, nhằm về phía tương lai vô tận, không thể chống đỡ.

Một quyền vừa ra, thiên địa đều tịch mịch!

- A...

Cửu Đầu Giao Vương kêu to một tiếng, đầu tiên là hai tay tấc tấc hóa thành bột phấn, sau đó là hai chân, tiếp theo là đầu cùng thân thể, hoàn toàn vỡ nát.

Hắn chỉ với một phần tư chiến lực nghênh địch, sao có thể chống được Lục Đạo Luân Hồi Quyền?

Trên không trung chỉ còn lại có một mảng sương máu, mọi người đều ngây dại: một quyền xuất ra, núi sông sụp nát, quyền ý như vậy thật là đáng sợ!

Cửu Đầu Giao Vương đã chết rồi sao? Đây là nghi vấn của mọi người.

Bắc Hải mới xuất hiện cao thủ vô địch, cả đời cũng chưa từng thất bại, chẳng lẽ lần đầu tiên thất bại liền vĩnh viễn xoá tên trên cõi đời, kết quả này quá thảm thiết đi.

- Ngươi giết ta, không ngờ lại giết chết ta!

Trên không trung vang lên một giọng nói vang vọng như tiếng sấm, ngàn dặm trời cao đều chấn động mạnh giống như kiếp lôi vô tận buông xuống.

Cửu Đầu Giao Vương!

Mọi người đều vô cùng kinh hãi, bị dập nát ở trong chân không, hắn vẫn còn chưa chết sao, thần thông này phải mạnh tới cỡ nào mới có thể làm được?

Trên bầu trời hiện ra một con Thanh Giao thật lớn, nó thật sự rất khổng lồ giống như một dăy núi nguy nga sừng sững, bao phủ bầu trời che lấp đại địa.

Nó lại sinh ra có chín đầu, mỗi một cái đều như một ngọn núi lớn hùng vĩ. Tuy nhiên một cái đầu trong đó đã bị dập nát, máu thịt bầy nhầy, máu tươi tuôn trào, rơi xuống trong biển nhiễm đỏ một vùng nước.

- Cửu Đầu Giao Vương sinh ra có chín đầu, có được chín cái mạng, xem ra truyền thuyết là thật sự!

Trong đám người, Huyền Quy thượng nhân lẩm bẩm nói.

- Chém rụng của ta một mạng, ngươi chết một trăm lần cũng không hết tội. Ta phải dùng thánh huyết của ngươi để rửa sạch mối nhục này!

Trên bầu trời, Giao Vương khổng lồ rống giận cuồn cuộn mãnh liệt, bóng của tám cái đầu che phủ bầu trời, che từng mảng lớn dưới mặt biển.

- Không phải là còn có tám cái mạng sao? Trong vòng tám chiêu ta giết chết ngươi như giết chó!

Giọng nói của Diệp Phàm cũng không cao nhưng vang vọng khắp thiên địa, khiến cho mỗi người đều run sợ, dường như nghe được lời thề của Thần Ma.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Già Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook