Chương 1455: Huyết chiến
Thần Đồng
07/11/2013
Ở Thần vực, Đại Thánh tấn công, dẫn lên một hồi
công thành đại chiến quy mô rộng lớn, liên quan đến quyết đấu giữa Đế binh cổ đại!
về phần nơi mai táng Thần Ma thì thuộc về chí tôn trẻ tuổi của các cổ vực, bọn họ nhận thức không tranh lại với Đại Thánh cùng với tu sĩ nắm giữ Cổ Hoàng binh, nên đều ở khu vực này bế quan, ngày nay phong vân bùng phát!
Diệp Phàm ngộ đạo, chư hùng bao vây tiễu trừ!
Trận chiến năm đó hắn biếu hiện quá mức kinh người, hơn nữa cây bồ đề bại lộ, nếu muốn không làm cho người ta điên cuồng đều không được.
Long Mã hí một tràng dài, toàn thân lưu quang tràn đầy màu sắc, đạp sóng hư không thi triển bí quyết chữ “Hành” tới mức đăng phong tạo cực, hóa thành một chùm tia sáng, mau đến mức tận cũng, giằng co cũng một vị chí cường giả.
Nó là một loại Thánh Linh đặc biệt, là tinh khí trong thiên địa dựng dục sinh ra, thực lực tự nhiên cường đại, lại nhận được truyền thừa cổ tổ, trải qua mấy chục năm luyện hóa kết tinh đạo lực, lúc này rất cường đại.
- Mà Đạp Phi Tước!
Long Mã hét lớn. vảy rồng toàn thân đều mở ra, bốn vó tung lên, ngay khoảnh khắc hạ xuống, không gian bùng nổ, đây là Đạp Thiên Bộ, chim Tước nó đạp đều không phải là chim bình thường, mà là Chu Tước.
Loại đại thuật này ngụ ý kinh người, một là chứng tỏ tốc độ cực nhanh của Long Mã bộ tộc, hai là nói rõ lực công kích này chấn động thế gian, muốn đạp cả Chu Tước Tiên giới xuống dưới, đây là loại nghịch thiên đến mức nào?
Địch nhân của Long Mã cũng rất cường đại, là một con Thần lộc màu tím, lực lớn vô cùng, có được tốc độ phi phàm. Nhưng, lúc này Thần lộc vương vô cùng sợ hãi, không sao né tránh được bốn vó hạ xuống kia!
Hơn nữa. có một loại dao động thật lớn, khiến linh hồn nó sợ run, như là đang đối mặt với Tiên thú tối cao trên Thiên giới, muốn quỳ phục sát xuống.
“Phốc!”
Mà Đạp Chu Tước, Long Mã đạp xuống bốn vó, nhật nguyệt núi sông rung chuyển, cả đại thế giới tan biến. Ngay khoảnh khắc nó đạp xuống, máu văng khắp nơi, Thần lộc không chống lại được, toàn thân xương cốt tấc tấc gãy đoạn, máu thịt bắn tung toé.
- Bổn tọa quật khởi, ai có thể tranh phong cùng?
Long Mã chiến một trận thành công liền bày ra một bộ dáng cao thủ tuyệt thế. Thân dựng thẳng hai chân, ở nơi đó đắc chí huênh hoanơ.
Sau khoảnh khắc lạnh tanh, địa phương này trong nháy mắt sôi trào, tiếng hô sát rung trời!
Một đám người đều vọt lên, không có một người nào chịu thua người khác, cổ bảo, pháp khí đủ thứ cuồn cuộn mãnh liệt, đánh về phía Long Mã, nếu đánh trúng nhất định nó sẽ biến thành máu bùn trộn mảnh xương vụn.
Rất nhiều cường giả nối tiếp tấn công. Bàng Bác, Cơ Hạo Nguyệt đều bị bức phải ra tay giải vây giúp nó, ngăn cản bước chân mọi người. Hơn nữa càng không thể cho phép bọn họ tới gần cây bồ đề và Diệp Phàm.
Nhưng địch nhân thật sự quá nhiều. Diệp Phàm ngộ đạo gây động tĩnh quá lớn. làm kinh động tất cả mọi người ở khu vực này. Nghe tin lập tức hành động, gần như tất cả chí tôn trẻ tuổi đều chạy tới.
- Có Cơ mỗ ở đây, ai dám chiến một trận với ta?
Cơ Hạo Nguyệt hét lớn, sau lưng hắn hiện ra biển xanh ngập trời, các binh khí vừa rồi rơi vào đó đều bị Nước biển làm tan rã, hóa thành phế liệu.
Đồng thời trên đỉnh đầu hắn cũng hiện một vầng trăng sáng tỏ, quét ngang tới trước, vô kiên bất tồi, chém đứt rời pháp khí Thánh Vương của mấy người trong đó, hủy nát giữa không trung.
Thần Vương một mỉnh đứng ở phía trước đối mặt với quần hùng, rất có khí thế một người giữ ải, vạn người khó qua!
- Một tên Thần thể mà thôi, còn chưa đạt tới Vương của Thánh nhân tuyệt đỉnh, cũng dám châu chấu đá xe, không biết lượng sức!
Đúng lúc này, truyền đến một giọng nói lạnh lùng xem thường.
Rất nhiều người lách mình tránh ra một con đường, lộ ra người lên tiếng, đúng là Kim Xà tứ lang quân, hắn xô đẩy mọi người đi ra, đứng một bên Kim Xà đại lang quân, thần sắc lạnh lùng, mang theo một loại tàn khốc lạnh lẽo.
Giống như trước đây, hắn hiện ra chính là thân rắn, không có hóa thành hình người. Thân rẳn dài cả trượng to bàng cái thùng nước, cả vật thể óng ánh như bàng hoàng kim đúc thành, tản ra khí cơ nguy hiểm. Ánh mắt nó âm u lạnh lẽo, xuyên qua hàng người nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm ở phía sau, tràn ngập oán độc.
- Ta tưởng là ai, thì ra là con rắn!
Long Mã lên tiếng châm chọc.
Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt có một loại uy nghiêm của mình, sẽ không tranh võ mồm với người, nhưng Long Mã từ trước đến nay đều là một tên không chịu thiệt thòi, cho dù là đấu vồ miệng cũng phải lập tức đáp lại không nhường nửa bước.
- Nhị ca và Tam ca ngươi mùi vị cũng không tệ lắm!
Long Mã nói ra một câu như vậy gần như làm cho Kim Xà tứ lang quân tức bể phổi, mắt trợn tròn như sắp nứt ra. căm hận tới cực điếm. Ngay cả Kim Xà đại lang quân vui giận không hiện ra sắc mặt. lúc này trên mặt cũng lộ ra vẻ âm trầm, vô cùng đáng sợ.
- Trừng cái gì mà trừng! Biết chúng ta ăn xong canh rắn rồi, lại đưa tiếp thịt tới nữa à?
Long Mã cười nhạo nói. Không thể không nói, miệng lưỡi của nó thực bi ổi, thực cay độc, đủ để cho người ta lửa bốc lên đầu. nuốt không trôi cục tức này.
- Ta giếtnaươi!
Kim Xà tứ lang quân rống to.
- Ai sợ ai chứ! Bổn tọa một chân là có thể đạp chết mười con rắn ngươi, tiếp tục hầm canh rắn!
Long Mã đối chọi gay gắt, đôi mắt to như cái chuông đồng lộ ra hung quang.
Kim Xà đại lang quân thần sắc lạnh lùng nhìn lướt qua ấu đệ, lập tức bảo hắn ngừng chân, rồi sau đó ác nghiệt nói:
- Sát!
Tới cảnh giới của hắn này, chỉ kém một bước là thành tựu Đại Thánh, công tham tạo hóa. đều không muốn hạ thấp tự mình ra tay, cũng có lẽ hắn còn kiêng kị cái đính đồng xanh chưa xuất hiện.
Ở sau lưng bọn họ rất đông cường giả, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào cây bồ đề, đều muốn làm của riêng mình. Lúc này một vị nhân vật lĩnh quân như vậy ra lệnh, mọi người lập tức hưởng ứng.
Tiếng hô sát rung trời, một hồi huyết chiến sắp sửa kéo ra màn che, chư hùng cũng xông lên nhằm về phía cây bồ đề và Diệp Phàm.
- Ta xem ai dám vượt qua nửa bước!?
Cơ Hạo Nguyệt hét lớn.
Tình huống nguy cơ, mọi người đều lo âu, Diệp Phàm ngộ đạo đang ở vào thời khắc mấu chốt, một khi gián đoạn hậu quả thiết tưởng không chịu nối. Ba mươi năm tâm huyết có thể tiêu tan như làn khói.
Cơ Hạo Nguyệt đíma chặn giữa đường, nhìn quét mọi người, khởi động thiên diễn Thần thuật, nắm giữ mỗi một tia thời cơ chiến đấu, phân tích trạng thái mạnh yếu của đối phương, sau đó quyết đoán ra tay.
“Ầm” một tiếng, ba ngàn Thần Ma hiện lên ở sau lưng hắn gào rống, như là phải rống nát chín tầng trời!
Đó là một bóng hình lờ mờ như ngọn núi ma. đứng sừng sững song song với hắn. uy áp kinh người, ba ngàn phù văn cũng lóe ra. như là từ thời đại thần thoại xé rách bầu trời mà đến.
Tiếng “phốc phốc” trước sau vang lên. liên tiếp ba bóng người bị ba ngàn Thần Ma này đánh trúng, thân mình đứt đoạn, máu tươi giãn giụa, rơi xuống trời cao, rồi sau đó “phù” một tiếng ngã xuống trước Thần Vương dị tượng, rơi trong Hải Thượng Thăng Minh Nguyệt.
Thân thể bọn họ đứt từng khúc nứt ra! Ba vị chí cường giả trẻ tuổi hoành hành một vực cứ thế toàn bộ hình hài vỡ nát tan biến, hóa thành luồng tinh khí căn nguyên, bị biển xanh kia nuốt sạch.
Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt uy phong lẫm lẫm. đàng đằng sát khí, một mình đứng ở phía trước, dùng lực bản thân ngăn cản mọi người, khiến cục diện đang hỗn loạn trong khoảnh khắc tĩnh lặng lại.
- Chư vị còn chờ cái gì! Mau xông tới nhổ lấy cây bảo thụ đi! Chẳng qua là một tên Thần thể chặn đường mà thôi, tính cái gì!
Có người hô lớn, dĩ nhiên hẳn không cam lòng.
Cây bồ đề trồng ở phía trước, đây là Bất tử dược có thể so với Sinh mệnh cổ thụ ở Thần vực. rất nhiều Đại Thánh đánh nhau chết sống còn không phải là vì nó
sao? Không ngờ ở nơi này lại có một gốc cây cũng cấp như vậy, so với Thần vực có thế lực khổng lồ thủ hộ, bảo thụ ở nơi này giống như vật vô chủ. Không có Đại Thánh, cũng không có Sát trận đồ của Linh Bảo Thiên Tôn bảo hộ, mà lúc này chỉ cỏ một người đang ngộ đạo dưới nó, không sinh không diệt, sao có thể bỏ qua một hồi may mắn lớn chờ mọi người tới tranh đoạt như vậy?
Chư hùng hợp lực công kích đám người Cơ Hạo Nguyệt. Long Mã. so với đối mặt Cổ Hoàng binh Cực Đạo dễ dàng hơn rất nhiều, chênh lệch có thể là đơn vị vạn lần để tính, có thể nào bỏ qua? Để mất cơ hội là không còn gặp nữa!
Kẻ có dũng khí lớn tiếng kêu gọi một số tu sĩ kiêng dè, cũng tiến lên phóng tới. Phải xông qua một cửa này, giết chết đám người Cơ Tử Nguyệt. nhổ lấy cây bồ đề.
- Thật tưởng chúng ta dễ khi dễ sao! Cái gì ngưu quỷ xà thần đều đến đây đi! Bàng gia phải cho các ngươi hiểu được, muốn qua một cửa này phải trả giá bằng máu như thế nào!
Hắn đầu đội trời chân đạp đất, yêu khí cuồn cuộn. Sau lưng kiếm ngân động trời, công tất cả chín thanh kiếm tiên xuất hiên vần vũ trên bầu trời.
- Giết hắn!
Chư hùng tiến lên, muốn vượt qua hắn.
- Hoàng Động Cửu Thiên!
Bàng Bác hét lớn.
Chín thanh kiếm tiên, màu sắc không giống nhau, lấp lánh bắn ra chín tia sáng kỳ dị làm cho nhật nguyệt tinh tú đều ảm đạm xuống, như là chín CỌI1g linh vũ (lông đuôi chim) cắt xé thiên địa.
“Phốc!”
Máu tươi vẩy ra, trong vầng hào quang sáng lạn của chín thanh kiếm tiên, liên tiếp mấy thân ảnh bị phân thây, có cái đầu vọt lên, có nửa thân trên cũng nửa dưới chia lia, có bị bổ thẳng xuống thành hai nửa, cùng với từng mảng lớn máu tươi bay tung lên.
Chín thanh kiếm tiên tương liên cũng thân thể Bàng Bác, như là chín luồng hào quang hừng hực rực rỡ lóa mắt.” Rầm” một tiếng, cả người hắn xông lên tận trời!
Đây là một loại đại thuật sát sinh, khủng bố tuyệt thế, đương trường đánh gục mấy người, lập tức chấn nhiếp các cường giả khác, đều dừng bước chân lại.
Không có người không sợ chết, chỉ có điều là mức độ bất đồng mà thôi. Giờ phút này biết rồ hẳn phải chết, đâu có ai ngu dại xông lên phía trước, cũng không ai nguyện ý làm người đầu tiên.
Bàng Bác há mồm thở dốc, loại bí thuật này tiêu hao tinh lực thật lớn. gần như rút khô cạn hắn. Một kích này còn đáng sợ và mất sức hơn so với chiến đấu ngàn vạn hiệp.
Vốn là một hồi kịch chiến dài lâu, bị hắn áp súc lại trong một kích quyết định thắng bại. Vừa rồi nếu hắn không quyết đoán ngăn chặn, như vậy tình huống sẽ trái ngược, một lần va chạm đó hắn đã bị người phân thây!
Bàng Bác không đếm xia hết thảy, miệng mũi rõ ràng có xuất hiện vết máu, nhưng hắn vẫn đứng thẳng tấp. Chiến một trận giết chết mấy địch nhân, trong ngực hắn phập phồng dữ dội, liền lấy ra một miếng g0 - quan tài cắn “rốp rốp”.
Toàn trường thật có chút quỷ dị, mọi người vừa kinh sợ vừa rúng động.
“Ầm!”
Đột nhiên. Kim Xà đại lang quân nhích động, như là một Ma tôn cái thế xuất thế, vừa mới cất bước trời sụp đất nứt, chận đánh đám Long Mã, Cơ Hạo Nguyệt. Hắn so với Đại Thánh không kém xa bao nhiêu, ở cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ chín tuyệt đỉnh, có một loại khí thế hùng tráng bức người!
Khấp nơi lay động. mấy cổ khí cơ cường đại khác chịu áp bách, đồng thời xông thẳng lên trời cao, cũng muốn tiến lên. Hiến nhiến cơ hội tranh đoạt may mắn lớn này mỗi người đều muốn chiếm cho riêng mình, không nhường nhịn ai.
“Ầm” một tiếng, Kim Xà đại lang quân há mồm kêu nhỏ một tiếng, phun ra nhất bức trận đồ, là Đằng Xà đồ hoàn hảo, không chỉ muốn nhằm vào nhóm Cơ Hạo Nguyệt, mà còn muốn uy hiếp chư hùng.
Mọi người đều biến sắc, bức trận đồ này uy lực rành rành trước mắt mọi người, hơn phân nửa là một kiện binh khí Chuẩn đế, tuy rằng có thể đang bị phong ấn, nhưng vẫn khiến mọi người cảm thấy kinh sợ.
Cơ Hạo Nguyệt tiến lên, trong thiên linh cái sáng rực lên, chiếu thẳng lên tầng mây, xuyên thấu vòm trời. Một cái cổ kính bay ra. khắc đầy năm tháng loang lổ, thấu phát ra khí tức tang thương muôn đời.
Cổ kính khắc đầy dấu vết loang lổ của năm tháng, phóng vọt lên cao thấu phát ra khí tức tang thương muôn đời. Một tia khí cơ Đại đế nhoáng lên một cái rồi biến mất!
- Cái gì?!
Mọi người đều hết sức kinh hãi! Đây chẳng lẽ là một kiện binh khí Để? Chư hùng không ngừng thổi lui.
Đáng tiếc, Cổ kính này chỉ có một tia Đế khí mơ hồ như có như không, rồi rất nhanh nội liễm đi, không còn xuất hiện, nhưng cái loại uy áp bàng bạc đó vẫn khiến mỗi người đều kinh sợ.
- Cấm khí này không phải lạc ấn đế uy, mà là phỏng chế phẩm của Hư Không Kính, là ngày xưa con của cổ tổ Đế tế luyện thành!
Cơ Tử Nguyệt truyền âm giải thích với Bàng Bác, Long Mã.
- Sát!
Cơ Hạo Nguyệt thúc dục phòng chế phẩm Hư Không Kính, đại chiến với Kim Xà đại lang quân. Tới hiện tại, không phải với hai người bọn họ là chủ chiến, mà là quyết đấu giữa bảo kính và Đằng Xà đồ.
- Chư vị không cần chờ đợi, xem bọn hắn còn có thể có gì để phòng ngự! Sát!
Những người khác hét lớn.
Hỗn chiến bùng nổ, hoa máu bay lên, địa phương này phát sinh một trận chiến thảm thiết! Ngay cả Cơ Tử Nguyệt cũng Tiểu Bất Điểm đều máu nhuộm thần y, liều chết chiến đấu.
“Ầm!”
Cơ Tử Nguyệt phất tay áo dẫn động tinh khí căn nguyên trong Thần Ma lĩnh, bổ sung thần lực cho người bên ta, giúp bọn họ luôn ở trạnh thái đỉnh phong.
Có người phóng tới phía nàng, nhưng lại gặp phải tinh khí trầm trọng như núi cuồn cuộn như sóng biển, đây là một hồi tai nạn tinh khí còn nghiêm trọng hơn so với vòm trời sụp xuống, hủy diệt người kia bị ép thành máu bùn trộn mảnh xương vụn lẫn lộn.
Tiểu Bất Điểm miệng kêu “chiêm chiếp”, thoạt nhìn thực yếu đuối đơn thuần, nhưng lông đuôi quét ra kim mang sáng đẹp, như là vạn mũi tên cũng một lúc phát ra, làm cho một ít chí tôn trẻ tuổi bị thương nặng.
Mọi người xung phong liều chết về phía trước, điên cuồng công kích. Đây cũng không phải là Vương của Thánh nhân bình thường, mà đều là nhân vật chí cường có chí trên Đế lộ. Cường đại như Bàng Bác, Long Mã cũng đều trong nháy mắt bị thương toàn thân dẫm máu, bởi vì có quá nhiều địch nhân.
- Hắc hắc...
Kim Xà tứ lang quân cười giọng âm trầm, mang theo mấy người né qua đám người hỗn chiến, lập tức đi tới cây bồ đề cách đó không xa.
Hắn không chỉ muốn đoạt cây bảo thụ này, mà còn muốn tận tay bóp chết thiên tài, để cho Diệp Phàm nuốt hận, ngã xuống chỗ này.
- Cái gì chí tôn ngút trời, người sống sót mới là thực tể. Thánh thể Nhân tộc mặc cho ngươi bản lĩnh cao thâm, thể chất cái thế, thì thế nào chứ? Bản lĩnh có thông thiên mấy cũng đều vô dụng, ngươi không có cơ hội! Ở trong lúc ngộ đạo không thể tỉnh lại. Đẻ ta đưa ngươi ra đi!
Kim Xà tứ lang quân cười âm độc, thanh âm khiến người ta rùng mình. Hắn đi nhanh tới phía trước, tràn ngập oán độc cùng hận ý, định xuất ra thủ đoạn độc ác đánh chết tươi Diệp Phàm.
Cách xa còn trăm trượng, hắn há mồm phun ra một cây Đằng Xà Thứ đen nhánh hàn quang lóng lánh khiếp người, lúc đầu thật nhỏ như sợi lông trâu, chỉ trong phút chốc hóa thành dài cả trượng. giống như một cây mâu màu đen đâm thẳng về phía mi tâm Diệp Phàm.
Đây là một loại tuyệt sát, Kim Xà tứ lang quân lén lút công kịch, không nói cái gì quang minh chính đại hay không, hắn chỉ muốn không từ bất cứ thủ đoạn nào diệt trừ Diệp Phàm, không để cho Diệp Phàm có cơ hội hành công viên mãn, mà phải di hận mãi mãi.
- Rống...
Đột nhiên, truyền đến một tiếng rít gào, chấn cho cả phiến chiến trường này mỗi người đều khí huyết cuồn cuộn, thân mình lung lay sắp đổ, lảo đảo lui về phía sau.
Trước thiên linh cái Diệp Phàm lao ra một luồng huyết khí màu vàng, tạo thành hư thân như là Thần Ma giãy thoát ra từ trong mấy vạn phù văn, đáp xuống, thần uy cái thế.
Đây không phải là chân thân, là hư thể không có nguyên thần, vẫn luôn đang tôi luyện quyền ý vô địch. Lúc này lại ẩn chứa ý chí vố đạo cường đại nhất, diễn biến ra Thiên Đế Quyền, bễ nghễ vạn vực chư thiên, kim quang mênh mông, xem Kim
Xà tứ lang quân cũng trở thành một loại phù văn Thần Ma, bùng nổ đánh xuống, để tôi luyện quyền ý.
Tiếng gầm cực lớn, chấn cho mấy người phía dưới phun ra từng ngụm máu lớn. trong đó Tiên Thai của hai người lại trực tiếp vỡ nát. rồi sau đó thân thể nổ tung, bị tiếng rống chấn chết tại đương trường.
Mọi người đều kinh hãi, đều ngây dại!
Đây phải là ý chí vố đạo cường đại cỡ nào! Diệp Phàm đang diễn biến cái dạng đạo và pháp gì? Mà lại cường đại tới bực này, quả thật rúng động tim gan mỗi người.
- Ngươi...
Kim Xà tứ lang quân quá sợ hãi, hắn tin tưởng tập kích muôn vàn lần không thể thất bại, nhưng lại gặp phải biến cố này.
Vốn chí cần đi lên một người, là đủ để quấy nhiễu Diệp Phàm ngộ đạo, khiến hắn vạn kiếp bất phục, không nghĩ tới thời khắc mấu chổt xuất hiện một loại ý chí vồ đạo vô địch như vậy!
Cây Đằng Xà Thứ kia liền trực tiếp vỡ nát. hoa quang bay đầy trời, cuối cùng chi lưu lại chừng một nắm tay màu vàng, mãnh liệt nện xuống, Kim Xà tứ lang quân bất kể né tránh thế nào đều không được, lại ngăn không được, pháp khí liên tiếp bị hủy mấy chục kiện, cổ bảo đều thành tro.
- Đại ca cứu đệ!
Kim Xà tứ lang quân kêu to, toàn thân đều phát run cầm cập, lần đầu tiên hắn sợ hãi như thế, hẳn hối hận chọc phải một người đáng sợ như vậy, gần như sắp ngồi phịch ở nơi đó.
Đáng tiếc, hết thảy đềụ chậm rồi, đây là một loại ý chí vố đạo vô địch, một quyền trực tiếp đánh hắn ầm ầm nổ tung, mảnh xương đầu trộn lẫn cũng máu thịt bắn tung tóe, hình thần câu diệt.
- Như thế nào có thể?!
Rất nhiều người thất thanh kêu lên sợ hãi, khấp cả người phát lạnh. Đây chỉ là một loại quyền ý mà thôi, chân thân Diệp Phàm vẫn ngồi xếp bằng dưới cây bồ đề cũng chưa nhích động, cứ như vậy dễ dàng đánh chết một con Đằng Xà. khiến mọi người sởn tóc gáy.
- Quyết không thể để hắn thành công ngộ đạo, thừa dịp hiện tại hủy diệt hắn!
Rất nhiều người gào rống, ào ào ra tay.
Một đạo ý chí võ đạo mà thôi đã đánh nổ tung Đằng Xà tứ lang quân, một tiếng rống to chấn cho hai đại cường giả khác Tiên Thai nứt toạt. loại uy thể này cả thế gian đều phải khiếp sợ!
Đạo của Diệp Phàm quá khủng bố, làm cho mọi người phát lạnh tận trong xương tủy lạnh ra. Phàm là người ở đây nhìn thấy một màn này đều lạnh từ đầu tới chân, làm sao còn đi chiến đấu được nữa?
Giờ khắc này không ít người lựa chọn ra tay, công kích về hướng trung tâm, không để cho hắn có cơ hội ngộ đạo viên mãn. phải phá hủy loại đạo cảnh này, giết chết hắn đang ngộ đạo dưới tàng cây.
Tiếng hô sát rung trời, đại địch ở bốn phương tầm hướng cuồn cuộn ập tới. Trước có Kim Xà đại lang quân, sau cỏ Tang Cổ... với bậc chí tôn chân chính ở trên nhìn xuống thiên hạ như vậy, tình thế đám người Diệp Phàm nguy cấp tới cực điếm.
- Rống...
Kim Xà đại lang quân gào rống, đầy mặt dữ tợn. mặc dù ngày thường hắn luôn lạnh lùng, tâm tư âm trầm, lúc này cũng không kiềm nổi: ba đệ đệ trước sau đều đã chết, mà còn đều chết dưới tay Diệp Phàm.
Nhất là ấu đệ, cứ như vậy bị giết chết ở trước mắt hắn. Chi một loại ý chí võ đạo mà thôi, lại làm cho hắn mất đi huynh đệ. Máu mủ tình thâm, hắn gào lên bi thương, không tiếc cái giá phải trả thúc dục thần lực, Đằng Xà Trận đồ bay múa đánh mạnh vào phòng chế phẩm Hư Không Bảo Kính.
“Rắc!”
Trong thiên địa. máu tươi bắn tung toé, có máu Kim Xà đại lang quân cũng có máu Cơ Hạo Nguyệt, bởi vì hai kiện tổ khí va chạm mạnh đã xảy ra đại bùng nổ. Mặc dù bọn họ đều được vầng hào quang của hai kiện tổ khí bao phủ, bảo hộ ở trong đó, nhưng vẫn bị thương rất thảm trọng.
- Thánh thể Nhân tộc ngươi đi chết cho ta!
Kim Xà đại lang quân gào rống, trong con ngươi nổ bắn ra ra hai chùm tia sáng đáng sợ, xuyên thấu qua hư không, đánh thẳng tới dưới cây bồ đề, nhất định phải quấy nhiễu Diệp Phàm ngộ đạo, để cho nguyên thần thác loạn, tiến tới ngã xuống. Hắn muốn báo thù cho đệ đệ!
Bàng Bác rống to, trong miệng cắn một miếng gỗ quan tài. Toàn thân hắn máu chảy đám đia. nhưng thân mình vẫn vọt cao lên ngang trời, ngăn cản công kích của
Kim Xà đại lang quân, mặc cho đối thủ của mình dùng cổ bảo nện trên lưng cũng không thèm bận tâm, mà quyết tâm ngăn chặn hai chùm tia sáng tập kích Diệp Phàm kia.
“Ầm!”
Đốm lửa bay lên ngập trời, bao phủ nơi mai táng Thần Ma, Bàng Bác dùng Bác Long Thuật cứng chọi cứng dập nát Xà tộc điện mang, nhưng bản thân hắn cũng chấn động mãnh liệt. Dù sao đó là một cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ chín, sắp trở thành Đại Thánh.
Đồng thời trong lúc đó người phía sau lưng Bàng Bác lại công tiếp lại đây, một cây chiến mâu màu bạc nhấp nháy lóng lánh, lượn lờ từng mảng phù văn đại đạo, “phù” một tiếng xuyên thủng xương bả vai Bàng Bác, máu tươi bắn toé ra.
- Rống...
Bàng Bác rống giận, thân thể khổng lồ xoay mình lại, chấn động phát ra mãnh liệt, không ngờ lại chấn cho cây binh khí Thánh Vương màu bạc bị gãy đoạn, sau đó hắn cắn răng một cái, hai mắt như ngọn lửa đỏ, bắn ra hai cột sáng hình rồng: đây là chiêu Diệt Hình của Yêu Đế Cửu Trảm!
Một kích này, hoa máu văng bắn khắp nơi, cột sáng hình rồng chém trúng người đánh lén vỡ nát tan tành, bàn tay to như cái quạt hương bồ của hắn chộp tới phía trước, “phù” một tiếng chộp lấy đầu người này sau đó bóp nổ tung.
Chính hắn cũng phun ra một ngụm máu lớn, lắc lư lắc lư ổn định lại thân hình. Tiếp sau đó bắt đầu thi triển bí quyết chữ “Giả” chữa thương khôi phục nguyên khí.
- Ta tới giết Thánh thể!
Tang Cổ tới rồi, cả thân thể phát sáng. ba ngàn phù văn đại đạo lưu chuyển dầy đặc ở trên thân thể hắn. cả người hắn như là một pho tượng thần khắc đầy chú ngữ thái cổ.
Trong số những người này, hắn cũng ai ống như Kim Xà đại lang quân, đều bức thiết mong muốn giết chết Diệp Phàm, bởi vì hắn cảm nhận được thân ảnh ngồi xếp bằng dưới cây bồ đề kia cũng chiếm được đạo chính thống của Thần Ma, làm như một hòa lò đang rèn luyện Đế quyền.
Tang Cổ không muốn người khác tranh giành phù văn của nơi mai táng Thần Ma, ba ngàn đại đạo đều phải toàn bộ thuộc về hắn, nên phải đánh chết người cạnh tranh này để tuyệt hậu hoạn!
Mi tâm hắn sáng rực, xuất hiện một cái Dương phù. Nếu nhìn kỹ mặt trên dầy đặc vãn lạc, sương mù mênh mông, như là hàng trăm phù văn Thần Ma ngưng kết mà thành.
“Ầm” một tiếng, Dương phù này xuyên qua hết thảy ngăn cản, cuối cùng mấy toà tàn trận trên cổ địa đều bị đánh thành tro bụi, rồi nó rơi xuống hướng Diệp Phàm nơi đó, định trấn áp giết chết hắn.
- Tinh khí thiên địa nghe hiệu lệnh ta!
Cơ Tử Nguyệt than nhẹ, trên sương mặt trong sáng tinh xảo vô cùng thần thánh đầy mồ hôi, nàng chặt đứt căn nguyên thiên địa nơi đây để ngăn chặn Dương phù, phải chịu đựng thống khổ thật lớn.
“Ầm!”
Cơ Tử Nguyệt bay tung ra ngoài, trong miệng ho ra một búng máu. Nhưng cổ phù kia phát sinh thay đổi quỳ tích, dán sát cây bồ đề bay về phía phương xa, nổ tung trong hư không, biến mất trong không gian Thứ Nguyên.
Đây là pháp của Cơ Tử Nguyệt, có kế thừa trong Hư Không Cổ Kinh, cũng có Thần thuật thiên phú của nàng, can thiệp căn nguyên thiên địa làm cho nơi này phát sinh biến đổi long trời lở đất.
Nhưng, dù sao cảnh giới của nàng không đủ. thực lực kém Tang Cổ không ít. nên bị thương không nhẹ.
- Tiểu thư tỷ!
Tiểu Bất Điểm kêu lên sợ hãi, giương đôi cánh như con tiên phượng màu vàng xé ngang trời, kéo theo lông đuôi thật dài tiêu diệt đối thủ, rồi bay về phía Cơ Tử Nguyệt nơi đó.
- Ta xem ai có thể ngăn cản ta!
Tang Cổ nói ra câu nói lạnh lùng, rồi đi nhanh tới trước, thần sắc vô cùng tàn khốc, ngạo thị tứ phương, khó tìm đối thủ.
“Ầm!”
Lôi điện vạn trượng đánh xuống, hắn phóng vọt tới, giống như một Thần Ma độc tôn trên thế gian, không có người nào có thể chắn đường đi của hắn.
về phần nơi mai táng Thần Ma thì thuộc về chí tôn trẻ tuổi của các cổ vực, bọn họ nhận thức không tranh lại với Đại Thánh cùng với tu sĩ nắm giữ Cổ Hoàng binh, nên đều ở khu vực này bế quan, ngày nay phong vân bùng phát!
Diệp Phàm ngộ đạo, chư hùng bao vây tiễu trừ!
Trận chiến năm đó hắn biếu hiện quá mức kinh người, hơn nữa cây bồ đề bại lộ, nếu muốn không làm cho người ta điên cuồng đều không được.
Long Mã hí một tràng dài, toàn thân lưu quang tràn đầy màu sắc, đạp sóng hư không thi triển bí quyết chữ “Hành” tới mức đăng phong tạo cực, hóa thành một chùm tia sáng, mau đến mức tận cũng, giằng co cũng một vị chí cường giả.
Nó là một loại Thánh Linh đặc biệt, là tinh khí trong thiên địa dựng dục sinh ra, thực lực tự nhiên cường đại, lại nhận được truyền thừa cổ tổ, trải qua mấy chục năm luyện hóa kết tinh đạo lực, lúc này rất cường đại.
- Mà Đạp Phi Tước!
Long Mã hét lớn. vảy rồng toàn thân đều mở ra, bốn vó tung lên, ngay khoảnh khắc hạ xuống, không gian bùng nổ, đây là Đạp Thiên Bộ, chim Tước nó đạp đều không phải là chim bình thường, mà là Chu Tước.
Loại đại thuật này ngụ ý kinh người, một là chứng tỏ tốc độ cực nhanh của Long Mã bộ tộc, hai là nói rõ lực công kích này chấn động thế gian, muốn đạp cả Chu Tước Tiên giới xuống dưới, đây là loại nghịch thiên đến mức nào?
Địch nhân của Long Mã cũng rất cường đại, là một con Thần lộc màu tím, lực lớn vô cùng, có được tốc độ phi phàm. Nhưng, lúc này Thần lộc vương vô cùng sợ hãi, không sao né tránh được bốn vó hạ xuống kia!
Hơn nữa. có một loại dao động thật lớn, khiến linh hồn nó sợ run, như là đang đối mặt với Tiên thú tối cao trên Thiên giới, muốn quỳ phục sát xuống.
“Phốc!”
Mà Đạp Chu Tước, Long Mã đạp xuống bốn vó, nhật nguyệt núi sông rung chuyển, cả đại thế giới tan biến. Ngay khoảnh khắc nó đạp xuống, máu văng khắp nơi, Thần lộc không chống lại được, toàn thân xương cốt tấc tấc gãy đoạn, máu thịt bắn tung toé.
- Bổn tọa quật khởi, ai có thể tranh phong cùng?
Long Mã chiến một trận thành công liền bày ra một bộ dáng cao thủ tuyệt thế. Thân dựng thẳng hai chân, ở nơi đó đắc chí huênh hoanơ.
Sau khoảnh khắc lạnh tanh, địa phương này trong nháy mắt sôi trào, tiếng hô sát rung trời!
Một đám người đều vọt lên, không có một người nào chịu thua người khác, cổ bảo, pháp khí đủ thứ cuồn cuộn mãnh liệt, đánh về phía Long Mã, nếu đánh trúng nhất định nó sẽ biến thành máu bùn trộn mảnh xương vụn.
Rất nhiều cường giả nối tiếp tấn công. Bàng Bác, Cơ Hạo Nguyệt đều bị bức phải ra tay giải vây giúp nó, ngăn cản bước chân mọi người. Hơn nữa càng không thể cho phép bọn họ tới gần cây bồ đề và Diệp Phàm.
Nhưng địch nhân thật sự quá nhiều. Diệp Phàm ngộ đạo gây động tĩnh quá lớn. làm kinh động tất cả mọi người ở khu vực này. Nghe tin lập tức hành động, gần như tất cả chí tôn trẻ tuổi đều chạy tới.
- Có Cơ mỗ ở đây, ai dám chiến một trận với ta?
Cơ Hạo Nguyệt hét lớn, sau lưng hắn hiện ra biển xanh ngập trời, các binh khí vừa rồi rơi vào đó đều bị Nước biển làm tan rã, hóa thành phế liệu.
Đồng thời trên đỉnh đầu hắn cũng hiện một vầng trăng sáng tỏ, quét ngang tới trước, vô kiên bất tồi, chém đứt rời pháp khí Thánh Vương của mấy người trong đó, hủy nát giữa không trung.
Thần Vương một mỉnh đứng ở phía trước đối mặt với quần hùng, rất có khí thế một người giữ ải, vạn người khó qua!
- Một tên Thần thể mà thôi, còn chưa đạt tới Vương của Thánh nhân tuyệt đỉnh, cũng dám châu chấu đá xe, không biết lượng sức!
Đúng lúc này, truyền đến một giọng nói lạnh lùng xem thường.
Rất nhiều người lách mình tránh ra một con đường, lộ ra người lên tiếng, đúng là Kim Xà tứ lang quân, hắn xô đẩy mọi người đi ra, đứng một bên Kim Xà đại lang quân, thần sắc lạnh lùng, mang theo một loại tàn khốc lạnh lẽo.
Giống như trước đây, hắn hiện ra chính là thân rắn, không có hóa thành hình người. Thân rẳn dài cả trượng to bàng cái thùng nước, cả vật thể óng ánh như bàng hoàng kim đúc thành, tản ra khí cơ nguy hiểm. Ánh mắt nó âm u lạnh lẽo, xuyên qua hàng người nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm ở phía sau, tràn ngập oán độc.
- Ta tưởng là ai, thì ra là con rắn!
Long Mã lên tiếng châm chọc.
Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt có một loại uy nghiêm của mình, sẽ không tranh võ mồm với người, nhưng Long Mã từ trước đến nay đều là một tên không chịu thiệt thòi, cho dù là đấu vồ miệng cũng phải lập tức đáp lại không nhường nửa bước.
- Nhị ca và Tam ca ngươi mùi vị cũng không tệ lắm!
Long Mã nói ra một câu như vậy gần như làm cho Kim Xà tứ lang quân tức bể phổi, mắt trợn tròn như sắp nứt ra. căm hận tới cực điếm. Ngay cả Kim Xà đại lang quân vui giận không hiện ra sắc mặt. lúc này trên mặt cũng lộ ra vẻ âm trầm, vô cùng đáng sợ.
- Trừng cái gì mà trừng! Biết chúng ta ăn xong canh rắn rồi, lại đưa tiếp thịt tới nữa à?
Long Mã cười nhạo nói. Không thể không nói, miệng lưỡi của nó thực bi ổi, thực cay độc, đủ để cho người ta lửa bốc lên đầu. nuốt không trôi cục tức này.
- Ta giếtnaươi!
Kim Xà tứ lang quân rống to.
- Ai sợ ai chứ! Bổn tọa một chân là có thể đạp chết mười con rắn ngươi, tiếp tục hầm canh rắn!
Long Mã đối chọi gay gắt, đôi mắt to như cái chuông đồng lộ ra hung quang.
Kim Xà đại lang quân thần sắc lạnh lùng nhìn lướt qua ấu đệ, lập tức bảo hắn ngừng chân, rồi sau đó ác nghiệt nói:
- Sát!
Tới cảnh giới của hắn này, chỉ kém một bước là thành tựu Đại Thánh, công tham tạo hóa. đều không muốn hạ thấp tự mình ra tay, cũng có lẽ hắn còn kiêng kị cái đính đồng xanh chưa xuất hiện.
Ở sau lưng bọn họ rất đông cường giả, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm vào cây bồ đề, đều muốn làm của riêng mình. Lúc này một vị nhân vật lĩnh quân như vậy ra lệnh, mọi người lập tức hưởng ứng.
Tiếng hô sát rung trời, một hồi huyết chiến sắp sửa kéo ra màn che, chư hùng cũng xông lên nhằm về phía cây bồ đề và Diệp Phàm.
- Ta xem ai dám vượt qua nửa bước!?
Cơ Hạo Nguyệt hét lớn.
Tình huống nguy cơ, mọi người đều lo âu, Diệp Phàm ngộ đạo đang ở vào thời khắc mấu chốt, một khi gián đoạn hậu quả thiết tưởng không chịu nối. Ba mươi năm tâm huyết có thể tiêu tan như làn khói.
Cơ Hạo Nguyệt đíma chặn giữa đường, nhìn quét mọi người, khởi động thiên diễn Thần thuật, nắm giữ mỗi một tia thời cơ chiến đấu, phân tích trạng thái mạnh yếu của đối phương, sau đó quyết đoán ra tay.
“Ầm” một tiếng, ba ngàn Thần Ma hiện lên ở sau lưng hắn gào rống, như là phải rống nát chín tầng trời!
Đó là một bóng hình lờ mờ như ngọn núi ma. đứng sừng sững song song với hắn. uy áp kinh người, ba ngàn phù văn cũng lóe ra. như là từ thời đại thần thoại xé rách bầu trời mà đến.
Tiếng “phốc phốc” trước sau vang lên. liên tiếp ba bóng người bị ba ngàn Thần Ma này đánh trúng, thân mình đứt đoạn, máu tươi giãn giụa, rơi xuống trời cao, rồi sau đó “phù” một tiếng ngã xuống trước Thần Vương dị tượng, rơi trong Hải Thượng Thăng Minh Nguyệt.
Thân thể bọn họ đứt từng khúc nứt ra! Ba vị chí cường giả trẻ tuổi hoành hành một vực cứ thế toàn bộ hình hài vỡ nát tan biến, hóa thành luồng tinh khí căn nguyên, bị biển xanh kia nuốt sạch.
Thần Vương Cơ Hạo Nguyệt uy phong lẫm lẫm. đàng đằng sát khí, một mình đứng ở phía trước, dùng lực bản thân ngăn cản mọi người, khiến cục diện đang hỗn loạn trong khoảnh khắc tĩnh lặng lại.
- Chư vị còn chờ cái gì! Mau xông tới nhổ lấy cây bảo thụ đi! Chẳng qua là một tên Thần thể chặn đường mà thôi, tính cái gì!
Có người hô lớn, dĩ nhiên hẳn không cam lòng.
Cây bồ đề trồng ở phía trước, đây là Bất tử dược có thể so với Sinh mệnh cổ thụ ở Thần vực. rất nhiều Đại Thánh đánh nhau chết sống còn không phải là vì nó
sao? Không ngờ ở nơi này lại có một gốc cây cũng cấp như vậy, so với Thần vực có thế lực khổng lồ thủ hộ, bảo thụ ở nơi này giống như vật vô chủ. Không có Đại Thánh, cũng không có Sát trận đồ của Linh Bảo Thiên Tôn bảo hộ, mà lúc này chỉ cỏ một người đang ngộ đạo dưới nó, không sinh không diệt, sao có thể bỏ qua một hồi may mắn lớn chờ mọi người tới tranh đoạt như vậy?
Chư hùng hợp lực công kích đám người Cơ Hạo Nguyệt. Long Mã. so với đối mặt Cổ Hoàng binh Cực Đạo dễ dàng hơn rất nhiều, chênh lệch có thể là đơn vị vạn lần để tính, có thể nào bỏ qua? Để mất cơ hội là không còn gặp nữa!
Kẻ có dũng khí lớn tiếng kêu gọi một số tu sĩ kiêng dè, cũng tiến lên phóng tới. Phải xông qua một cửa này, giết chết đám người Cơ Tử Nguyệt. nhổ lấy cây bồ đề.
- Thật tưởng chúng ta dễ khi dễ sao! Cái gì ngưu quỷ xà thần đều đến đây đi! Bàng gia phải cho các ngươi hiểu được, muốn qua một cửa này phải trả giá bằng máu như thế nào!
Hắn đầu đội trời chân đạp đất, yêu khí cuồn cuộn. Sau lưng kiếm ngân động trời, công tất cả chín thanh kiếm tiên xuất hiên vần vũ trên bầu trời.
- Giết hắn!
Chư hùng tiến lên, muốn vượt qua hắn.
- Hoàng Động Cửu Thiên!
Bàng Bác hét lớn.
Chín thanh kiếm tiên, màu sắc không giống nhau, lấp lánh bắn ra chín tia sáng kỳ dị làm cho nhật nguyệt tinh tú đều ảm đạm xuống, như là chín CỌI1g linh vũ (lông đuôi chim) cắt xé thiên địa.
“Phốc!”
Máu tươi vẩy ra, trong vầng hào quang sáng lạn của chín thanh kiếm tiên, liên tiếp mấy thân ảnh bị phân thây, có cái đầu vọt lên, có nửa thân trên cũng nửa dưới chia lia, có bị bổ thẳng xuống thành hai nửa, cùng với từng mảng lớn máu tươi bay tung lên.
Chín thanh kiếm tiên tương liên cũng thân thể Bàng Bác, như là chín luồng hào quang hừng hực rực rỡ lóa mắt.” Rầm” một tiếng, cả người hắn xông lên tận trời!
Đây là một loại đại thuật sát sinh, khủng bố tuyệt thế, đương trường đánh gục mấy người, lập tức chấn nhiếp các cường giả khác, đều dừng bước chân lại.
Không có người không sợ chết, chỉ có điều là mức độ bất đồng mà thôi. Giờ phút này biết rồ hẳn phải chết, đâu có ai ngu dại xông lên phía trước, cũng không ai nguyện ý làm người đầu tiên.
Bàng Bác há mồm thở dốc, loại bí thuật này tiêu hao tinh lực thật lớn. gần như rút khô cạn hắn. Một kích này còn đáng sợ và mất sức hơn so với chiến đấu ngàn vạn hiệp.
Vốn là một hồi kịch chiến dài lâu, bị hắn áp súc lại trong một kích quyết định thắng bại. Vừa rồi nếu hắn không quyết đoán ngăn chặn, như vậy tình huống sẽ trái ngược, một lần va chạm đó hắn đã bị người phân thây!
Bàng Bác không đếm xia hết thảy, miệng mũi rõ ràng có xuất hiện vết máu, nhưng hắn vẫn đứng thẳng tấp. Chiến một trận giết chết mấy địch nhân, trong ngực hắn phập phồng dữ dội, liền lấy ra một miếng g0 - quan tài cắn “rốp rốp”.
Toàn trường thật có chút quỷ dị, mọi người vừa kinh sợ vừa rúng động.
“Ầm!”
Đột nhiên. Kim Xà đại lang quân nhích động, như là một Ma tôn cái thế xuất thế, vừa mới cất bước trời sụp đất nứt, chận đánh đám Long Mã, Cơ Hạo Nguyệt. Hắn so với Đại Thánh không kém xa bao nhiêu, ở cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ chín tuyệt đỉnh, có một loại khí thế hùng tráng bức người!
Khấp nơi lay động. mấy cổ khí cơ cường đại khác chịu áp bách, đồng thời xông thẳng lên trời cao, cũng muốn tiến lên. Hiến nhiến cơ hội tranh đoạt may mắn lớn này mỗi người đều muốn chiếm cho riêng mình, không nhường nhịn ai.
“Ầm” một tiếng, Kim Xà đại lang quân há mồm kêu nhỏ một tiếng, phun ra nhất bức trận đồ, là Đằng Xà đồ hoàn hảo, không chỉ muốn nhằm vào nhóm Cơ Hạo Nguyệt, mà còn muốn uy hiếp chư hùng.
Mọi người đều biến sắc, bức trận đồ này uy lực rành rành trước mắt mọi người, hơn phân nửa là một kiện binh khí Chuẩn đế, tuy rằng có thể đang bị phong ấn, nhưng vẫn khiến mọi người cảm thấy kinh sợ.
Cơ Hạo Nguyệt tiến lên, trong thiên linh cái sáng rực lên, chiếu thẳng lên tầng mây, xuyên thấu vòm trời. Một cái cổ kính bay ra. khắc đầy năm tháng loang lổ, thấu phát ra khí tức tang thương muôn đời.
Cổ kính khắc đầy dấu vết loang lổ của năm tháng, phóng vọt lên cao thấu phát ra khí tức tang thương muôn đời. Một tia khí cơ Đại đế nhoáng lên một cái rồi biến mất!
- Cái gì?!
Mọi người đều hết sức kinh hãi! Đây chẳng lẽ là một kiện binh khí Để? Chư hùng không ngừng thổi lui.
Đáng tiếc, Cổ kính này chỉ có một tia Đế khí mơ hồ như có như không, rồi rất nhanh nội liễm đi, không còn xuất hiện, nhưng cái loại uy áp bàng bạc đó vẫn khiến mỗi người đều kinh sợ.
- Cấm khí này không phải lạc ấn đế uy, mà là phỏng chế phẩm của Hư Không Kính, là ngày xưa con của cổ tổ Đế tế luyện thành!
Cơ Tử Nguyệt truyền âm giải thích với Bàng Bác, Long Mã.
- Sát!
Cơ Hạo Nguyệt thúc dục phòng chế phẩm Hư Không Kính, đại chiến với Kim Xà đại lang quân. Tới hiện tại, không phải với hai người bọn họ là chủ chiến, mà là quyết đấu giữa bảo kính và Đằng Xà đồ.
- Chư vị không cần chờ đợi, xem bọn hắn còn có thể có gì để phòng ngự! Sát!
Những người khác hét lớn.
Hỗn chiến bùng nổ, hoa máu bay lên, địa phương này phát sinh một trận chiến thảm thiết! Ngay cả Cơ Tử Nguyệt cũng Tiểu Bất Điểm đều máu nhuộm thần y, liều chết chiến đấu.
“Ầm!”
Cơ Tử Nguyệt phất tay áo dẫn động tinh khí căn nguyên trong Thần Ma lĩnh, bổ sung thần lực cho người bên ta, giúp bọn họ luôn ở trạnh thái đỉnh phong.
Có người phóng tới phía nàng, nhưng lại gặp phải tinh khí trầm trọng như núi cuồn cuộn như sóng biển, đây là một hồi tai nạn tinh khí còn nghiêm trọng hơn so với vòm trời sụp xuống, hủy diệt người kia bị ép thành máu bùn trộn mảnh xương vụn lẫn lộn.
Tiểu Bất Điểm miệng kêu “chiêm chiếp”, thoạt nhìn thực yếu đuối đơn thuần, nhưng lông đuôi quét ra kim mang sáng đẹp, như là vạn mũi tên cũng một lúc phát ra, làm cho một ít chí tôn trẻ tuổi bị thương nặng.
Mọi người xung phong liều chết về phía trước, điên cuồng công kích. Đây cũng không phải là Vương của Thánh nhân bình thường, mà đều là nhân vật chí cường có chí trên Đế lộ. Cường đại như Bàng Bác, Long Mã cũng đều trong nháy mắt bị thương toàn thân dẫm máu, bởi vì có quá nhiều địch nhân.
- Hắc hắc...
Kim Xà tứ lang quân cười giọng âm trầm, mang theo mấy người né qua đám người hỗn chiến, lập tức đi tới cây bồ đề cách đó không xa.
Hắn không chỉ muốn đoạt cây bảo thụ này, mà còn muốn tận tay bóp chết thiên tài, để cho Diệp Phàm nuốt hận, ngã xuống chỗ này.
- Cái gì chí tôn ngút trời, người sống sót mới là thực tể. Thánh thể Nhân tộc mặc cho ngươi bản lĩnh cao thâm, thể chất cái thế, thì thế nào chứ? Bản lĩnh có thông thiên mấy cũng đều vô dụng, ngươi không có cơ hội! Ở trong lúc ngộ đạo không thể tỉnh lại. Đẻ ta đưa ngươi ra đi!
Kim Xà tứ lang quân cười âm độc, thanh âm khiến người ta rùng mình. Hắn đi nhanh tới phía trước, tràn ngập oán độc cùng hận ý, định xuất ra thủ đoạn độc ác đánh chết tươi Diệp Phàm.
Cách xa còn trăm trượng, hắn há mồm phun ra một cây Đằng Xà Thứ đen nhánh hàn quang lóng lánh khiếp người, lúc đầu thật nhỏ như sợi lông trâu, chỉ trong phút chốc hóa thành dài cả trượng. giống như một cây mâu màu đen đâm thẳng về phía mi tâm Diệp Phàm.
Đây là một loại tuyệt sát, Kim Xà tứ lang quân lén lút công kịch, không nói cái gì quang minh chính đại hay không, hắn chỉ muốn không từ bất cứ thủ đoạn nào diệt trừ Diệp Phàm, không để cho Diệp Phàm có cơ hội hành công viên mãn, mà phải di hận mãi mãi.
- Rống...
Đột nhiên, truyền đến một tiếng rít gào, chấn cho cả phiến chiến trường này mỗi người đều khí huyết cuồn cuộn, thân mình lung lay sắp đổ, lảo đảo lui về phía sau.
Trước thiên linh cái Diệp Phàm lao ra một luồng huyết khí màu vàng, tạo thành hư thân như là Thần Ma giãy thoát ra từ trong mấy vạn phù văn, đáp xuống, thần uy cái thế.
Đây không phải là chân thân, là hư thể không có nguyên thần, vẫn luôn đang tôi luyện quyền ý vô địch. Lúc này lại ẩn chứa ý chí vố đạo cường đại nhất, diễn biến ra Thiên Đế Quyền, bễ nghễ vạn vực chư thiên, kim quang mênh mông, xem Kim
Xà tứ lang quân cũng trở thành một loại phù văn Thần Ma, bùng nổ đánh xuống, để tôi luyện quyền ý.
Tiếng gầm cực lớn, chấn cho mấy người phía dưới phun ra từng ngụm máu lớn. trong đó Tiên Thai của hai người lại trực tiếp vỡ nát. rồi sau đó thân thể nổ tung, bị tiếng rống chấn chết tại đương trường.
Mọi người đều kinh hãi, đều ngây dại!
Đây phải là ý chí vố đạo cường đại cỡ nào! Diệp Phàm đang diễn biến cái dạng đạo và pháp gì? Mà lại cường đại tới bực này, quả thật rúng động tim gan mỗi người.
- Ngươi...
Kim Xà tứ lang quân quá sợ hãi, hắn tin tưởng tập kích muôn vàn lần không thể thất bại, nhưng lại gặp phải biến cố này.
Vốn chí cần đi lên một người, là đủ để quấy nhiễu Diệp Phàm ngộ đạo, khiến hắn vạn kiếp bất phục, không nghĩ tới thời khắc mấu chổt xuất hiện một loại ý chí vồ đạo vô địch như vậy!
Cây Đằng Xà Thứ kia liền trực tiếp vỡ nát. hoa quang bay đầy trời, cuối cùng chi lưu lại chừng một nắm tay màu vàng, mãnh liệt nện xuống, Kim Xà tứ lang quân bất kể né tránh thế nào đều không được, lại ngăn không được, pháp khí liên tiếp bị hủy mấy chục kiện, cổ bảo đều thành tro.
- Đại ca cứu đệ!
Kim Xà tứ lang quân kêu to, toàn thân đều phát run cầm cập, lần đầu tiên hắn sợ hãi như thế, hẳn hối hận chọc phải một người đáng sợ như vậy, gần như sắp ngồi phịch ở nơi đó.
Đáng tiếc, hết thảy đềụ chậm rồi, đây là một loại ý chí vố đạo vô địch, một quyền trực tiếp đánh hắn ầm ầm nổ tung, mảnh xương đầu trộn lẫn cũng máu thịt bắn tung tóe, hình thần câu diệt.
- Như thế nào có thể?!
Rất nhiều người thất thanh kêu lên sợ hãi, khấp cả người phát lạnh. Đây chỉ là một loại quyền ý mà thôi, chân thân Diệp Phàm vẫn ngồi xếp bằng dưới cây bồ đề cũng chưa nhích động, cứ như vậy dễ dàng đánh chết một con Đằng Xà. khiến mọi người sởn tóc gáy.
- Quyết không thể để hắn thành công ngộ đạo, thừa dịp hiện tại hủy diệt hắn!
Rất nhiều người gào rống, ào ào ra tay.
Một đạo ý chí võ đạo mà thôi đã đánh nổ tung Đằng Xà tứ lang quân, một tiếng rống to chấn cho hai đại cường giả khác Tiên Thai nứt toạt. loại uy thể này cả thế gian đều phải khiếp sợ!
Đạo của Diệp Phàm quá khủng bố, làm cho mọi người phát lạnh tận trong xương tủy lạnh ra. Phàm là người ở đây nhìn thấy một màn này đều lạnh từ đầu tới chân, làm sao còn đi chiến đấu được nữa?
Giờ khắc này không ít người lựa chọn ra tay, công kích về hướng trung tâm, không để cho hắn có cơ hội ngộ đạo viên mãn. phải phá hủy loại đạo cảnh này, giết chết hắn đang ngộ đạo dưới tàng cây.
Tiếng hô sát rung trời, đại địch ở bốn phương tầm hướng cuồn cuộn ập tới. Trước có Kim Xà đại lang quân, sau cỏ Tang Cổ... với bậc chí tôn chân chính ở trên nhìn xuống thiên hạ như vậy, tình thế đám người Diệp Phàm nguy cấp tới cực điếm.
- Rống...
Kim Xà đại lang quân gào rống, đầy mặt dữ tợn. mặc dù ngày thường hắn luôn lạnh lùng, tâm tư âm trầm, lúc này cũng không kiềm nổi: ba đệ đệ trước sau đều đã chết, mà còn đều chết dưới tay Diệp Phàm.
Nhất là ấu đệ, cứ như vậy bị giết chết ở trước mắt hắn. Chi một loại ý chí võ đạo mà thôi, lại làm cho hắn mất đi huynh đệ. Máu mủ tình thâm, hắn gào lên bi thương, không tiếc cái giá phải trả thúc dục thần lực, Đằng Xà Trận đồ bay múa đánh mạnh vào phòng chế phẩm Hư Không Bảo Kính.
“Rắc!”
Trong thiên địa. máu tươi bắn tung toé, có máu Kim Xà đại lang quân cũng có máu Cơ Hạo Nguyệt, bởi vì hai kiện tổ khí va chạm mạnh đã xảy ra đại bùng nổ. Mặc dù bọn họ đều được vầng hào quang của hai kiện tổ khí bao phủ, bảo hộ ở trong đó, nhưng vẫn bị thương rất thảm trọng.
- Thánh thể Nhân tộc ngươi đi chết cho ta!
Kim Xà đại lang quân gào rống, trong con ngươi nổ bắn ra ra hai chùm tia sáng đáng sợ, xuyên thấu qua hư không, đánh thẳng tới dưới cây bồ đề, nhất định phải quấy nhiễu Diệp Phàm ngộ đạo, để cho nguyên thần thác loạn, tiến tới ngã xuống. Hắn muốn báo thù cho đệ đệ!
Bàng Bác rống to, trong miệng cắn một miếng gỗ quan tài. Toàn thân hắn máu chảy đám đia. nhưng thân mình vẫn vọt cao lên ngang trời, ngăn cản công kích của
Kim Xà đại lang quân, mặc cho đối thủ của mình dùng cổ bảo nện trên lưng cũng không thèm bận tâm, mà quyết tâm ngăn chặn hai chùm tia sáng tập kích Diệp Phàm kia.
“Ầm!”
Đốm lửa bay lên ngập trời, bao phủ nơi mai táng Thần Ma, Bàng Bác dùng Bác Long Thuật cứng chọi cứng dập nát Xà tộc điện mang, nhưng bản thân hắn cũng chấn động mãnh liệt. Dù sao đó là một cảnh giới Thánh Vương tầng thiên thứ chín, sắp trở thành Đại Thánh.
Đồng thời trong lúc đó người phía sau lưng Bàng Bác lại công tiếp lại đây, một cây chiến mâu màu bạc nhấp nháy lóng lánh, lượn lờ từng mảng phù văn đại đạo, “phù” một tiếng xuyên thủng xương bả vai Bàng Bác, máu tươi bắn toé ra.
- Rống...
Bàng Bác rống giận, thân thể khổng lồ xoay mình lại, chấn động phát ra mãnh liệt, không ngờ lại chấn cho cây binh khí Thánh Vương màu bạc bị gãy đoạn, sau đó hắn cắn răng một cái, hai mắt như ngọn lửa đỏ, bắn ra hai cột sáng hình rồng: đây là chiêu Diệt Hình của Yêu Đế Cửu Trảm!
Một kích này, hoa máu văng bắn khắp nơi, cột sáng hình rồng chém trúng người đánh lén vỡ nát tan tành, bàn tay to như cái quạt hương bồ của hắn chộp tới phía trước, “phù” một tiếng chộp lấy đầu người này sau đó bóp nổ tung.
Chính hắn cũng phun ra một ngụm máu lớn, lắc lư lắc lư ổn định lại thân hình. Tiếp sau đó bắt đầu thi triển bí quyết chữ “Giả” chữa thương khôi phục nguyên khí.
- Ta tới giết Thánh thể!
Tang Cổ tới rồi, cả thân thể phát sáng. ba ngàn phù văn đại đạo lưu chuyển dầy đặc ở trên thân thể hắn. cả người hắn như là một pho tượng thần khắc đầy chú ngữ thái cổ.
Trong số những người này, hắn cũng ai ống như Kim Xà đại lang quân, đều bức thiết mong muốn giết chết Diệp Phàm, bởi vì hắn cảm nhận được thân ảnh ngồi xếp bằng dưới cây bồ đề kia cũng chiếm được đạo chính thống của Thần Ma, làm như một hòa lò đang rèn luyện Đế quyền.
Tang Cổ không muốn người khác tranh giành phù văn của nơi mai táng Thần Ma, ba ngàn đại đạo đều phải toàn bộ thuộc về hắn, nên phải đánh chết người cạnh tranh này để tuyệt hậu hoạn!
Mi tâm hắn sáng rực, xuất hiện một cái Dương phù. Nếu nhìn kỹ mặt trên dầy đặc vãn lạc, sương mù mênh mông, như là hàng trăm phù văn Thần Ma ngưng kết mà thành.
“Ầm” một tiếng, Dương phù này xuyên qua hết thảy ngăn cản, cuối cùng mấy toà tàn trận trên cổ địa đều bị đánh thành tro bụi, rồi nó rơi xuống hướng Diệp Phàm nơi đó, định trấn áp giết chết hắn.
- Tinh khí thiên địa nghe hiệu lệnh ta!
Cơ Tử Nguyệt than nhẹ, trên sương mặt trong sáng tinh xảo vô cùng thần thánh đầy mồ hôi, nàng chặt đứt căn nguyên thiên địa nơi đây để ngăn chặn Dương phù, phải chịu đựng thống khổ thật lớn.
“Ầm!”
Cơ Tử Nguyệt bay tung ra ngoài, trong miệng ho ra một búng máu. Nhưng cổ phù kia phát sinh thay đổi quỳ tích, dán sát cây bồ đề bay về phía phương xa, nổ tung trong hư không, biến mất trong không gian Thứ Nguyên.
Đây là pháp của Cơ Tử Nguyệt, có kế thừa trong Hư Không Cổ Kinh, cũng có Thần thuật thiên phú của nàng, can thiệp căn nguyên thiên địa làm cho nơi này phát sinh biến đổi long trời lở đất.
Nhưng, dù sao cảnh giới của nàng không đủ. thực lực kém Tang Cổ không ít. nên bị thương không nhẹ.
- Tiểu thư tỷ!
Tiểu Bất Điểm kêu lên sợ hãi, giương đôi cánh như con tiên phượng màu vàng xé ngang trời, kéo theo lông đuôi thật dài tiêu diệt đối thủ, rồi bay về phía Cơ Tử Nguyệt nơi đó.
- Ta xem ai có thể ngăn cản ta!
Tang Cổ nói ra câu nói lạnh lùng, rồi đi nhanh tới trước, thần sắc vô cùng tàn khốc, ngạo thị tứ phương, khó tìm đối thủ.
“Ầm!”
Lôi điện vạn trượng đánh xuống, hắn phóng vọt tới, giống như một Thần Ma độc tôn trên thế gian, không có người nào có thể chắn đường đi của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.