Chương 719: Nhân dục
Thần Đồng
07/11/2013
Toàn thân Lệ Thiên là máu, trên lưng thậm chí
có vết thương lộ ra cả cột sống, xương ngực cũng gãy ba căn, phần bụng gần như
bị phá tung, ruột gan cũng suýt nữa chảy ra, vô cùng dọa người!
- Khiến ta thế này thì các ngươi cũng đừng hòng dễ chịu. Ta từ bỏ thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, Y Khinh Vũ băng thanh ngọc khiết từ này sẽ vĩnh viễn chìm vào trong nhân dục!
Lệ Thiên nảy sinh suy nghĩ độc ác. Lúc này bọn họ đã vọt vào phiến cổ điện trên cây Phù Tang, đang tranh đoạt đạo thống truyền thừa của Thái Dương cổ Hoàng.
Nhưng vẫn chưa thấy cổ kinh đâu mà cuộc chiến ngày càng thảm thiết, mấy kiện Thánh binh của Cung Quảng, Kim Ô tộc không ngừng ra tay, khiến hai người Lệ Thiên trọng thương.
Ô Sí Lưu Kim Đảng hoành không, trong tay Lục Nha hóa thành một con Kim Ô, mỗi lần chấn động hai cánh đều đánh ra ngàn vạn đạo quang nhận.
Đại bộ phận thương thế của Lệ Thiên đều là do Thánh binh này gây ra, nếu không có Thần Nữ Lô hóa giải hết lực lượng Thánh binh thì hắn không còn bộ dạng này nữa mà đã hóa thành tro tàn rồi.
Lúc này có rất nhiều người công sát bọn họ, cầm đầu là Cung Quảng liều mạng thúc dục Thánh binh. Y Khinh Vũ bị bắt vào Thần Nữ Lô cho nên giáo phái này sao lại không điên cuồng được!?
Tòa cung điện như băng tinh kia mấy lần đánh xuống đều khiến Yến Nhất Tịch phun ra một búng máu lớn, một thân áo trắng đã nhiễm đỏ, thương thể còn nặng lơn cả Lệ Thiên.
Không phải Thần Nữ Lô không mạnh mẽ mà do có quá nhiều Thánh binh công sát bọn họ! Lúc này có chừng bốn kiện. Thái Âm thần tử và Tam Khuyết đạo nhân thỉnh thoảng ra tay, công sát rất lăng lệ.
Phiến cung điện này có được Thái Dương thánh lực rất mạnh mạnh, mọi người tìm tòi nơi này nhưng thủy chung vẫn không thu hoạch được gì.
Phía dưới, trước Phù Tang Thần Thụ có một lão nhân cụt tay mặc thanh y, vô cùng mê mang khiến không ai dám tới gần. Một chiếc thạch quan hoành ngang, dù là Thánh binh truyền thế đánh tới cũng bị ngăn cản.
Ông!
Thần Nữ Lô run rẩy, phát ra thần quang ngũ sắc, ngũ khí vờn quanh, bốc lên một mảnh linh quang ngập trời, sáng lạn mà mênh mông. Nơi này xuất hiện một đầu mỹ nhân, ánh mắt mê ly, lộ rõ nhân dục.
- Lệ Thiên, ngươi làm gì?! Dừng lại cho ta! Ta cho các ngươi rời đi!
Mỹ phụ trung niên Cung Quảng kêu lớn, thần sắc khó coi tới cực điểm.
Danh khí của Thần Nữ Lô vô cùng xấu, có rất nhiều truyền thuyết. Mà loại biển hóa này không hề nghi ngờ chính là để thức tỉnh pháp tắc dục niệm, đủ khiến người bên trong vĩnh viễn chìm vào trong dục hải.
- Chậm rồi, ngươi coi Lệ mỗ là người bán hàng rong, dám cỏ kè mặc cả a! Mỹ nữ đệ nhất thiên hạ từ nay sẽ cải danh thàn Quảng Hàn Dục Nữ!
Lệ Thiên căn bản không hề nhiều lời, cùng Yến Nhất Tịch thúc dục Thần Nữ Lô, liều chết xông lên trong cổ điện, tìm kiếm đạo thống truyền thừa của cổ Hoàng.
- Ngọc giản, nơi này có một giá sách...
Có người mở ra một tòa mật thất trong cổ điện, một đám người lập tức lao vào tranh đoạt, còn kêu gọi sư môn.
Lục Nha, Tam Khuyết đạo nhân, Thái Âm thần tử bỏ qua Yến Nhất Tịch và Lệ Thiên, đều vọt tới. Chỉ còn người của Cung Quảng đại chiến với huynh đệ hai người.
Rầm rầm!
Phía dưới cổ điện, Phù Tang Thần Thụ cao sáu trượng lay động, Thái Dương thánh lực sôi trào, lão nhân áo xanh đứng đó, mê mang tự nhủ:
- Ai có thể táng ta với cố thổ...
- Có tổ chim!
Có người cả kinh kêu lớn, trên Phù Tang Thần Thụ, khi phiến lá rung chuyển lộ ra một tổ chim trong cành lá um tùm, bên trong thần vũ lóe ra kim ô.
- Đó là... Tiên linh sào huyệt sao?!
Mọi người giật mình, trên Tử Vi Tinh, Kim Ô tộc không thể chân chính là Kim Ô, giống như Giao và Chân Long vậy.
Nhưng, một tổ chim xuất hiện trên Bất Tử Thần Thụ, có thần vũ lóe ra kim ô thì chắc chắn không tầm thường, rất có thể là tiên linh lưu lại.
- Bất Tử Thụ thuộc Kim Ô tộc ta!
Có không ít cường giả tụ tập nơi này, trong đó có cả mấy vị Kim Ô thái tử.
- Nói bậy, Phù Tang Thần Thụ ở bên cạnh Thái Dương cổ Hoàng Nhân tộc ta chứng đạo, sao là của Kim Ô tộc ngươi được?!
Có tu sĩ Nhân tộc hừ lạnh.
- Thân nhân ai chẳng biết Phù Tang và Kim Ô không thể phân ra, là nơi cư trú của thủy tổ tộc ta!
Một vị thái tử Kim Ô tộc hừ lạnh.
- Thái Dương cổ Hoàng của Nhân tộc ta dưỡng ra một gốc Phù Tang thì ngươi giải thích thế nào?!
Phía trên cổ thụ màu vàng này đột nhiên nổi lên một tiếng nổ vang, một tòa mật thất lại bị mở ra, từ đó xông lên một cỗ khí tức thái cổ khiến không ít người cả kinh kêu lớn.
- Luyện đan thất của Cổ Hoàng!
- Trời ạ, có một lọ Cửu Chuyển Tiên Đan! Loại này vạn kiếp bất diệt, chính là do Bất Tử Thần Dược luyện thành, trong bỉnh còn có đan dược chứ?
Trong cổ điện, lần đầu tiên có người kêu lên sợ hãi, sau đó bắt đầu kêu thảm. Đã xảy ra đại chiến kịch liệt, rất nhiều người điên cuồng cướp đoạt, tranh nhau di bảo Cổ Hoàng.
Trong Thần Nữ Lô, Diệp Phàm bị ảnh hưởng rất lớn! Thần kiếp lục dục buông xuống, nhân dục đại đạo cuồn cuộn mãnh liệt, hành động của hắn cũng trở nên chậm rãi.
Đây không phải là công kích chân chính mà dùng mộ loại dị lực ảnh hưởng tâm tư người ta, khiến người ta trầm luân, đắm chìm trong đó, không thể tự mình thức tỉnh.
Tuy nhiên, trong quá trình này, hắn và Y Khinh Vũ vẫn đại chiến như cũ, không hề thu tay lại, quyết phân sinh tử.
Tử Vi Tinh Vực nếu trong tương lai có hai người có thể chứng đạo thì một người nhất định là Y Khinh Vũ! Từ đó cho thấy thiên phú và tiềm năng của nàng ta.
- Pháp tắc nhân dục...
Nhưng mà hai mắt nàng lại có chút mê ly, có chút không tự chủ được, nguyên thần tự thấy không ổn, ngọc thể không tỉ vết cũng run rẩy.
Lúc này, nàng như một dải lụa uốn éo, eo thon dịu dàng, hai chân thon dài cân xứng, toàn thân lưu động ánh sáng, thân thể trắng nõn nổi lên từng rạng mây đỏ.
Nhưng nàng chung quy cũng không phải người thường, thiên tư tuyệt thể, ý chí lực vượt xa người thường, trong mắt lóe ra hai đạo duệ quang, lập tức trở nên thanh tỉnh.
Diệp Phàm cũng bị tấn công nhưng cũng là người phi phàm, trong lòng nổi lên một chiếc thần đăng, chưa hề sa đọa và trầm luân.
- Diệp Phàm, ta và ngươi hợp tác, thế nào? Bằng không trầm luân như vậy, ngày sau chúng ta muốn chứng đạo cũng là vô vọng!
Hơi thở Y Khinh Vũ nhe lan, lên tiếng thương lượng.
- Có cần không?! Lô này làm sao có thể làm khó dễ được ta?
Diệp Phàm trực tiếp từ chối. Hắn không hề kiêng nể gì, đưa mắt lướt nhìn toàn thân đối phương, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới.
Y Khinh Vũ tuy tâm chí vượt xa thường nhân nhưng bị một nam nhân nhìn chằm chằm thân thể mình như vậy thì vẫn là lần đầu tiên, cũng có chút không chịu nổi.
- Cứ kéo dài thế này thì ta và ngươi đều không thể ngăn cản được lực lượng Thần Nữ Lô, ngươi cho là chỉ trầm luân một chút thôi sao?! Nó có thể ảnh hưởng tới việc ngươi chứng đạo!
- Ta không sợ! Dùng lô này luyện tâm cũng là điều tốt! Ngươi dù thiên kiêu bá mị nhưng ta dùng một đạo tâm bỉnh thường để thưởng thức mà thôi!
Diệp Phàm nói.
- Một cửa luyện tâm này ta cũng có thể ngăn cản nhưng ngươi cho rằng có thể chống đỡ được lực lượng Thánh nhân sao?!
Y Khinh Vũ lúc này không thể bỉnh tĩnh được bởi vì khí tức của Thần Nữ Lô càng lúc càng khiến nàng sợ hãi. Nàng không muốn lúc này sa đọa một lần!
Ầm!
Hai người vẫn đại chiến như cũ, càng lúc càng kịch liệt, từ trong không gian Quảng Hàn Khuỵết đánh tới không gian Thần Nữ Lô rồi thấy được tòa tể đàn đang phát sáng như thần kia.
Trên đó rõ ràng viết hai cái tên Y Khinh Vũ và Diệp Phàm, dùng đạo ngân thần bí viết lên, vận chuyển khí cơ vô cùng đáng sợ.
- Ồ?
Y Khinh Vũ hoàn toàn biển sắc. Lúc đầu nàng nghĩ rằng chỉ có tên mình bị khắc lên nhưng hiện tại thấy một màn nàỵ khiến thân thể chấn động kịch liệt. Hai người đều ở trong không gian chiếc lô, đều bị khắc tên khiến nàng nổi lên dự cảm không tốt.
- Nhân dục đại đạo!
Tể đàn cổ xưa nổ vang, phát ra từng đạo gợn sóng, đè ép xuống dưới, giờ khắc này cả hai đều dâng lên một cảm giác khác thường.
- Diệp Phàm, chúng ta hợp tác đi, bằng không kiếp này vô vọng chứng đạo rồi!
Ầm!
Trên tể đàn kia chấn động, phát ra thiên âm đại đạo, đè ép xuống phía dưới, như hoàng chung đại lữ nổ vang khiến người ta cảm giác như ngộ đạo.
Trên thực tế, cả hai người đều cảm thấy sắp phải trầm luân, toàn thân nóng bỏng. Đây là nhân dục đại đạo, pháp tắc căn nguyên của Thần Nữ Lô.
Phàm là người, ai cũng có tỉnh có dục, tể đàn này trực tiếp quấy nhiễu nguyên thần người ta, làm bọn họ sa đọa vào nhân dục.
- Chém cho ta!
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, nguyên thần hắn như sát, ý chí như thép, tiểu hồ màu vàng ở mi tâm hóa thành một thanh đạo kiếm chém ra ngoài.
Ầm!
Nhưng mà trên bầu trời lại hiện ra một thần nữ thiên kiều bá mị che lấy đạo kiểm rất nhẹ nhàng, không ra đòn sát thủ nhưng lại khiến hai người Diệp Phàm càng có vẻ khác thường.
- Đây là lực lượng Thánh nhân, là thần linh do Thần Nữ Lô dựng dục ra, ngươi ta sao có thể chống lại được!?
Y Khinh Vũ sợ hãi, thật sự sợ hãi rồi, không hề quyết đấu với Diệp Phàm nữa mà bay về phía xa xa.
Thân là tiên nữ đệ nhất của Tử Vi Tinh Vực, thuở nhỏ băng thanh ngọc khiết, phải chịu loại sa đọa này thì thà giết chết nàng đi còn đỡ khó chịu hơn.
Keng!
Ở giờ khắc này, Diệp Phàm lại ra tay. Hắn cũng có chút lo lắng sẽ bị ảnh hưởng tới việc chứng đạo sau này, pháp tắc nhân dục gia thân, ai cũng không mong muốn cả.
Tuy nhiên, lần này hắn không đối kháng với Thần Nữ Lô mà đánh về phía Y Khinh Vũ. Hắn xuất ra hết các loại bí thuật, quyết phân sinh tử.
- Ngươi vì sao lại bị ảnh hưởng ít như vậy?!
Y Khinh Vũ giật mình, lúc này mảnh mai không đủ sức nữa, có nhân dục đại đạo ảnh hưởng, nàng dù chỉ thủ cũng có chút lực bất tòng tâm.
Nháy mắt, Diệp Phàm hiểu được hết thảy điều này đều là công lao của hai khối lục đồng. Hắn đã không ít lần nguyền rủa lục đồng chưa bao giờ chủ động công kích, lần nào cũng là phòng ngự bị động mà thôi!
Mà nay, vẫn như cũ nhưng khiến hắn chống đỡ được sự ảnh hưởng của Thần Nữ Lô.
Đối kháng kịch liệt.
Ông!
Cuối cùng, một đạo huyễn quang bay ra, một đọa huyết hoa văng cao hơn mười thước. Đầu của Y Khinh Vũ bị chém bay.
Mỹ nhân đệ nhất thiên hạ hương tiêu ngọc tổn nhưng cũng không khiến Diệp Phàm xao động bao nhiêu. Nàng ta vô cùng cường đại, nếu không bị thần lô ảnh hưởng thì rất khó xử lý.
Bất kể phong thái tuyệt thế, điên đảo chúng sinh như thế nào thì cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi kết quả chỉ còn là một bộ xương khô, bất kể thể nào cũng phải bỏ mạng!
Diệp Phàm có lục đồng hộ thể, ảnh hưởng của nhân dục đại đạo bị hạn chế tối đa nên không quá lo lắng, đứng yên chờ bọn Lệ Thiên mở lô.
Rắc!
Bỗng nhiên, từ xa xa vang lên một chút thanh âm, Bát Đức Bảo Luân lóe ra quang hoa chói mắt, Y Khinh Vũ lại lần nữa nổi lên khí cơ sinh mệnh, hồi sinh.
Trong lòng Diệp Phàm nghiêm lại, lập tức hiểu được bảo này vô cùng cường đại và thần bí, truyền thuyết từng là một kiện Thánh binh nhưng bị đánh vỡ, rơi vào trong tay của Cung Quảng.
Mặc dù bị tổn hại nhưng vẫn có công năng bất tử cường đại, tám tôn Giáo chủ hóa ra vĩnh viễn không thể ma diệt, không ngờ vẫn có công hiệu như cũ.
Phốc!
Diệp Phàm phi thân lên, điểm ra một cái, mi tâm Y Khinh Vũ lại lóe ra huyết hoa. Nàng vừa phục sinh đã lại bị đánh chết!
Rắc!
Bát Đức Bảo Luân lại lóe sáng, phóng lên cao, bay vào sâu trong không gian này. Diệp Phàm đuổi theo, tiếp tục oanh sát.
Tuy nhiên, Y Khinh Vũ trốn bên trong Bát Đức Bảo Luân, dù trên đó xuất hiện từng đạo vết rách nhưng dù sao cũng từng là một phần Thánh binh, không thể chân chính ma diệt.
Ầm!
Nhân dục đại đạo buông xuống.
Trên bầu trời, thần nữ kia phong tỉnh vạn chủng, xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, váy dài phiêu động, phi thân hạ xuống.
Đây là một loại lực lượng khiến nguyên thần muốn ly thể mà ra, khiến người ta tiến nhập vực sâu trầm luân vô tận, từ đó sa đọa.
- Không!
Y Khinh Vũ kêu lên sợ hãi, bị Diệp Phàm chém giết cũng không khiến nàng ta sợ hãi như vậy mà nay phải thất thanh kêu lên, tràn ngập sợ hãi. Dù tránh trong Bát Đức Bảo Luân nhưng pháp tắc nhân dục đại đạo vẫn có thể xâm nhập.
- Diệp Phàm, chúng ta hợp tác đi, ngươi nếu giúp ta chống đỡ được kiếp nạn này, ta nguyện trả giá đại giới!
Thân là một thiên chỉ kiêu nữ, ngạo thị trên chúng sinh, khiến nàng nói ra những lời như vậy đúng là vô cùng khó khăn.
- Có thể, lúc đồng của ta có thể ngăn cản Thần Nữ Lô, ngươi chỉ cần xuất ra một phần chủ nguyên thần, ta có thể bảo hộ ngươi vĩnh viễn không trầm luân!
Diệp Phàm nói, nói lại yêu cầu lúc trước của Y Khinh Vũ.
- Ngươi... quá phận!
Y Khinh Vũ run rẩy, dung nhan không tỳ vết tràn ngập không cam lòng. Toàn thân nàng lõa lồ, cơ thể trắng nõn, dừng thân trong Bát Đức Bảo Luân, ra sức chống cự nhân dục pháp tắc.
- Ta không nói thêm nữa đâu đó!
Diệp Phàm đi tới bên cạnh, mặc kệ nhân dục đại đạo buông xuống, thần nữ kia gần như đã ôm Bát Đức Bảo Luân vào trong lòng ngực.
- Ahhh... Mau bức đi nhân dục đại đạo, ta đáp ứng!
Y Khinh Vũ khuất phục, hoảng sợ kêu lớn. Nàng sợ vĩnh viễn chìm trong dục vong, đây chính là điều khiến tất cả nữ nhân thiên hạ đều phải sợ hãi.
Diệp Phàm tiến lên, dùng bí quyết chữ Binh thúc dục, chống đỡ nhân dục đại đạo, nắm Bát Đức Bảo Luân trong tay, khiến nàng hiện ra một lũ chủ nguyên thần.
Ông!
Từ trong Bát Đức Bảo Luân bay ra một tiên tử bảy màu, là do nguyên thần biến thành, vô cùng thánh khiết, như cửu thiên huyền nữ chuyển thể, xinh khôn tả xiết, khiến thạch nhân cũng phải tròn mắt.
Xoát!
Từ mi tâm Diệp Phàm lao ra một đạo nguyên thần, hóa thành hình người, nhanh chóng trấn áp tiên tử bảy màu, khắc lên lạc ấn.
Đột nhiên, tiên tử bảy màu quát khẽ một tiếng, phun ra một vần thần nguyệt chém tới, muốn quay lại khống chế Diệp Phàm.
Ba!
Nguyên thần Diệp Phàm cần Đả Thần Tiên trong tay, vô cùng trấn định, huy động đánh xuống, đánh văng đi thần nguyệt này.
Rất hiển nhiên thần nguyệt này là một kiện bí bảo kinh thể, bằng không dưới một kích của Đả Thần Tiên đã phải hóa thành tro bụi.
- Đúng là ngươi không cam lòng, còn thủ đoạn nào nữa không?!
Nguyên thần Diệp Phàm cầm Đả Thần Tiên lao tới.
Ầm!
Ngay giờ khắc này, nhân dục đại đạo buông xuống, lập tức bao phủ hai đại chủ nguyên thần. Cả hai giao vào nhau.
- Ahhhh...
Nguyên thần Y Khinh Vũ cả kinh kêu lớn, cơ thể trắng như tuyết có ánh sáng bảy màu lượn lờ.
Hai đạo nguyên thần này giống y đúc bản thể, giằng co với nhau giữa hư không, bởi vì cách một khoảng với hai khối lục đồng cho nên bị Thần Nữ Lô thừa dịp sơ hở mà lao vào.
- Ahhh...
Bản thể Y Khinh Vũ khẽ thở nhẹ.
Mà bản thể Diệp Phàm thiếu chút nữa cũng phải hét lớn, hết thảy những gì nguyên thần trải qua được đều được bản thể cảm nhận, không khác gì nhau.
- Sẽ như vậy...
Cách đó không xa, bản thể Y Khinh Vũ run rẩy. Với thân thể băng thanh ngọc khiết của nàng thì điều này quá mức cổ quái mà đáng sợ, không khác gì chính thân thể nàng trải qua.
Bản thể hai người đứng đối diện nhau, nhìn chàm chàm hư không, thần sắc đều kỳ lạ, nhìn hai nguyên thần giằng co nhau, tự thân không ngừng run rẩy.
- Khiến ta thế này thì các ngươi cũng đừng hòng dễ chịu. Ta từ bỏ thiên hạ đệ nhất mỹ nữ, Y Khinh Vũ băng thanh ngọc khiết từ này sẽ vĩnh viễn chìm vào trong nhân dục!
Lệ Thiên nảy sinh suy nghĩ độc ác. Lúc này bọn họ đã vọt vào phiến cổ điện trên cây Phù Tang, đang tranh đoạt đạo thống truyền thừa của Thái Dương cổ Hoàng.
Nhưng vẫn chưa thấy cổ kinh đâu mà cuộc chiến ngày càng thảm thiết, mấy kiện Thánh binh của Cung Quảng, Kim Ô tộc không ngừng ra tay, khiến hai người Lệ Thiên trọng thương.
Ô Sí Lưu Kim Đảng hoành không, trong tay Lục Nha hóa thành một con Kim Ô, mỗi lần chấn động hai cánh đều đánh ra ngàn vạn đạo quang nhận.
Đại bộ phận thương thế của Lệ Thiên đều là do Thánh binh này gây ra, nếu không có Thần Nữ Lô hóa giải hết lực lượng Thánh binh thì hắn không còn bộ dạng này nữa mà đã hóa thành tro tàn rồi.
Lúc này có rất nhiều người công sát bọn họ, cầm đầu là Cung Quảng liều mạng thúc dục Thánh binh. Y Khinh Vũ bị bắt vào Thần Nữ Lô cho nên giáo phái này sao lại không điên cuồng được!?
Tòa cung điện như băng tinh kia mấy lần đánh xuống đều khiến Yến Nhất Tịch phun ra một búng máu lớn, một thân áo trắng đã nhiễm đỏ, thương thể còn nặng lơn cả Lệ Thiên.
Không phải Thần Nữ Lô không mạnh mẽ mà do có quá nhiều Thánh binh công sát bọn họ! Lúc này có chừng bốn kiện. Thái Âm thần tử và Tam Khuyết đạo nhân thỉnh thoảng ra tay, công sát rất lăng lệ.
Phiến cung điện này có được Thái Dương thánh lực rất mạnh mạnh, mọi người tìm tòi nơi này nhưng thủy chung vẫn không thu hoạch được gì.
Phía dưới, trước Phù Tang Thần Thụ có một lão nhân cụt tay mặc thanh y, vô cùng mê mang khiến không ai dám tới gần. Một chiếc thạch quan hoành ngang, dù là Thánh binh truyền thế đánh tới cũng bị ngăn cản.
Ông!
Thần Nữ Lô run rẩy, phát ra thần quang ngũ sắc, ngũ khí vờn quanh, bốc lên một mảnh linh quang ngập trời, sáng lạn mà mênh mông. Nơi này xuất hiện một đầu mỹ nhân, ánh mắt mê ly, lộ rõ nhân dục.
- Lệ Thiên, ngươi làm gì?! Dừng lại cho ta! Ta cho các ngươi rời đi!
Mỹ phụ trung niên Cung Quảng kêu lớn, thần sắc khó coi tới cực điểm.
Danh khí của Thần Nữ Lô vô cùng xấu, có rất nhiều truyền thuyết. Mà loại biển hóa này không hề nghi ngờ chính là để thức tỉnh pháp tắc dục niệm, đủ khiến người bên trong vĩnh viễn chìm vào trong dục hải.
- Chậm rồi, ngươi coi Lệ mỗ là người bán hàng rong, dám cỏ kè mặc cả a! Mỹ nữ đệ nhất thiên hạ từ nay sẽ cải danh thàn Quảng Hàn Dục Nữ!
Lệ Thiên căn bản không hề nhiều lời, cùng Yến Nhất Tịch thúc dục Thần Nữ Lô, liều chết xông lên trong cổ điện, tìm kiếm đạo thống truyền thừa của cổ Hoàng.
- Ngọc giản, nơi này có một giá sách...
Có người mở ra một tòa mật thất trong cổ điện, một đám người lập tức lao vào tranh đoạt, còn kêu gọi sư môn.
Lục Nha, Tam Khuyết đạo nhân, Thái Âm thần tử bỏ qua Yến Nhất Tịch và Lệ Thiên, đều vọt tới. Chỉ còn người của Cung Quảng đại chiến với huynh đệ hai người.
Rầm rầm!
Phía dưới cổ điện, Phù Tang Thần Thụ cao sáu trượng lay động, Thái Dương thánh lực sôi trào, lão nhân áo xanh đứng đó, mê mang tự nhủ:
- Ai có thể táng ta với cố thổ...
- Có tổ chim!
Có người cả kinh kêu lớn, trên Phù Tang Thần Thụ, khi phiến lá rung chuyển lộ ra một tổ chim trong cành lá um tùm, bên trong thần vũ lóe ra kim ô.
- Đó là... Tiên linh sào huyệt sao?!
Mọi người giật mình, trên Tử Vi Tinh, Kim Ô tộc không thể chân chính là Kim Ô, giống như Giao và Chân Long vậy.
Nhưng, một tổ chim xuất hiện trên Bất Tử Thần Thụ, có thần vũ lóe ra kim ô thì chắc chắn không tầm thường, rất có thể là tiên linh lưu lại.
- Bất Tử Thụ thuộc Kim Ô tộc ta!
Có không ít cường giả tụ tập nơi này, trong đó có cả mấy vị Kim Ô thái tử.
- Nói bậy, Phù Tang Thần Thụ ở bên cạnh Thái Dương cổ Hoàng Nhân tộc ta chứng đạo, sao là của Kim Ô tộc ngươi được?!
Có tu sĩ Nhân tộc hừ lạnh.
- Thân nhân ai chẳng biết Phù Tang và Kim Ô không thể phân ra, là nơi cư trú của thủy tổ tộc ta!
Một vị thái tử Kim Ô tộc hừ lạnh.
- Thái Dương cổ Hoàng của Nhân tộc ta dưỡng ra một gốc Phù Tang thì ngươi giải thích thế nào?!
Phía trên cổ thụ màu vàng này đột nhiên nổi lên một tiếng nổ vang, một tòa mật thất lại bị mở ra, từ đó xông lên một cỗ khí tức thái cổ khiến không ít người cả kinh kêu lớn.
- Luyện đan thất của Cổ Hoàng!
- Trời ạ, có một lọ Cửu Chuyển Tiên Đan! Loại này vạn kiếp bất diệt, chính là do Bất Tử Thần Dược luyện thành, trong bỉnh còn có đan dược chứ?
Trong cổ điện, lần đầu tiên có người kêu lên sợ hãi, sau đó bắt đầu kêu thảm. Đã xảy ra đại chiến kịch liệt, rất nhiều người điên cuồng cướp đoạt, tranh nhau di bảo Cổ Hoàng.
Trong Thần Nữ Lô, Diệp Phàm bị ảnh hưởng rất lớn! Thần kiếp lục dục buông xuống, nhân dục đại đạo cuồn cuộn mãnh liệt, hành động của hắn cũng trở nên chậm rãi.
Đây không phải là công kích chân chính mà dùng mộ loại dị lực ảnh hưởng tâm tư người ta, khiến người ta trầm luân, đắm chìm trong đó, không thể tự mình thức tỉnh.
Tuy nhiên, trong quá trình này, hắn và Y Khinh Vũ vẫn đại chiến như cũ, không hề thu tay lại, quyết phân sinh tử.
Tử Vi Tinh Vực nếu trong tương lai có hai người có thể chứng đạo thì một người nhất định là Y Khinh Vũ! Từ đó cho thấy thiên phú và tiềm năng của nàng ta.
- Pháp tắc nhân dục...
Nhưng mà hai mắt nàng lại có chút mê ly, có chút không tự chủ được, nguyên thần tự thấy không ổn, ngọc thể không tỉ vết cũng run rẩy.
Lúc này, nàng như một dải lụa uốn éo, eo thon dịu dàng, hai chân thon dài cân xứng, toàn thân lưu động ánh sáng, thân thể trắng nõn nổi lên từng rạng mây đỏ.
Nhưng nàng chung quy cũng không phải người thường, thiên tư tuyệt thể, ý chí lực vượt xa người thường, trong mắt lóe ra hai đạo duệ quang, lập tức trở nên thanh tỉnh.
Diệp Phàm cũng bị tấn công nhưng cũng là người phi phàm, trong lòng nổi lên một chiếc thần đăng, chưa hề sa đọa và trầm luân.
- Diệp Phàm, ta và ngươi hợp tác, thế nào? Bằng không trầm luân như vậy, ngày sau chúng ta muốn chứng đạo cũng là vô vọng!
Hơi thở Y Khinh Vũ nhe lan, lên tiếng thương lượng.
- Có cần không?! Lô này làm sao có thể làm khó dễ được ta?
Diệp Phàm trực tiếp từ chối. Hắn không hề kiêng nể gì, đưa mắt lướt nhìn toàn thân đối phương, nhìn trái nhìn phải, nhìn trên nhìn dưới.
Y Khinh Vũ tuy tâm chí vượt xa thường nhân nhưng bị một nam nhân nhìn chằm chằm thân thể mình như vậy thì vẫn là lần đầu tiên, cũng có chút không chịu nổi.
- Cứ kéo dài thế này thì ta và ngươi đều không thể ngăn cản được lực lượng Thần Nữ Lô, ngươi cho là chỉ trầm luân một chút thôi sao?! Nó có thể ảnh hưởng tới việc ngươi chứng đạo!
- Ta không sợ! Dùng lô này luyện tâm cũng là điều tốt! Ngươi dù thiên kiêu bá mị nhưng ta dùng một đạo tâm bỉnh thường để thưởng thức mà thôi!
Diệp Phàm nói.
- Một cửa luyện tâm này ta cũng có thể ngăn cản nhưng ngươi cho rằng có thể chống đỡ được lực lượng Thánh nhân sao?!
Y Khinh Vũ lúc này không thể bỉnh tĩnh được bởi vì khí tức của Thần Nữ Lô càng lúc càng khiến nàng sợ hãi. Nàng không muốn lúc này sa đọa một lần!
Ầm!
Hai người vẫn đại chiến như cũ, càng lúc càng kịch liệt, từ trong không gian Quảng Hàn Khuỵết đánh tới không gian Thần Nữ Lô rồi thấy được tòa tể đàn đang phát sáng như thần kia.
Trên đó rõ ràng viết hai cái tên Y Khinh Vũ và Diệp Phàm, dùng đạo ngân thần bí viết lên, vận chuyển khí cơ vô cùng đáng sợ.
- Ồ?
Y Khinh Vũ hoàn toàn biển sắc. Lúc đầu nàng nghĩ rằng chỉ có tên mình bị khắc lên nhưng hiện tại thấy một màn nàỵ khiến thân thể chấn động kịch liệt. Hai người đều ở trong không gian chiếc lô, đều bị khắc tên khiến nàng nổi lên dự cảm không tốt.
- Nhân dục đại đạo!
Tể đàn cổ xưa nổ vang, phát ra từng đạo gợn sóng, đè ép xuống dưới, giờ khắc này cả hai đều dâng lên một cảm giác khác thường.
- Diệp Phàm, chúng ta hợp tác đi, bằng không kiếp này vô vọng chứng đạo rồi!
Ầm!
Trên tể đàn kia chấn động, phát ra thiên âm đại đạo, đè ép xuống phía dưới, như hoàng chung đại lữ nổ vang khiến người ta cảm giác như ngộ đạo.
Trên thực tế, cả hai người đều cảm thấy sắp phải trầm luân, toàn thân nóng bỏng. Đây là nhân dục đại đạo, pháp tắc căn nguyên của Thần Nữ Lô.
Phàm là người, ai cũng có tỉnh có dục, tể đàn này trực tiếp quấy nhiễu nguyên thần người ta, làm bọn họ sa đọa vào nhân dục.
- Chém cho ta!
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, nguyên thần hắn như sát, ý chí như thép, tiểu hồ màu vàng ở mi tâm hóa thành một thanh đạo kiếm chém ra ngoài.
Ầm!
Nhưng mà trên bầu trời lại hiện ra một thần nữ thiên kiều bá mị che lấy đạo kiểm rất nhẹ nhàng, không ra đòn sát thủ nhưng lại khiến hai người Diệp Phàm càng có vẻ khác thường.
- Đây là lực lượng Thánh nhân, là thần linh do Thần Nữ Lô dựng dục ra, ngươi ta sao có thể chống lại được!?
Y Khinh Vũ sợ hãi, thật sự sợ hãi rồi, không hề quyết đấu với Diệp Phàm nữa mà bay về phía xa xa.
Thân là tiên nữ đệ nhất của Tử Vi Tinh Vực, thuở nhỏ băng thanh ngọc khiết, phải chịu loại sa đọa này thì thà giết chết nàng đi còn đỡ khó chịu hơn.
Keng!
Ở giờ khắc này, Diệp Phàm lại ra tay. Hắn cũng có chút lo lắng sẽ bị ảnh hưởng tới việc chứng đạo sau này, pháp tắc nhân dục gia thân, ai cũng không mong muốn cả.
Tuy nhiên, lần này hắn không đối kháng với Thần Nữ Lô mà đánh về phía Y Khinh Vũ. Hắn xuất ra hết các loại bí thuật, quyết phân sinh tử.
- Ngươi vì sao lại bị ảnh hưởng ít như vậy?!
Y Khinh Vũ giật mình, lúc này mảnh mai không đủ sức nữa, có nhân dục đại đạo ảnh hưởng, nàng dù chỉ thủ cũng có chút lực bất tòng tâm.
Nháy mắt, Diệp Phàm hiểu được hết thảy điều này đều là công lao của hai khối lục đồng. Hắn đã không ít lần nguyền rủa lục đồng chưa bao giờ chủ động công kích, lần nào cũng là phòng ngự bị động mà thôi!
Mà nay, vẫn như cũ nhưng khiến hắn chống đỡ được sự ảnh hưởng của Thần Nữ Lô.
Đối kháng kịch liệt.
Ông!
Cuối cùng, một đạo huyễn quang bay ra, một đọa huyết hoa văng cao hơn mười thước. Đầu của Y Khinh Vũ bị chém bay.
Mỹ nhân đệ nhất thiên hạ hương tiêu ngọc tổn nhưng cũng không khiến Diệp Phàm xao động bao nhiêu. Nàng ta vô cùng cường đại, nếu không bị thần lô ảnh hưởng thì rất khó xử lý.
Bất kể phong thái tuyệt thế, điên đảo chúng sinh như thế nào thì cuối cùng vẫn không thể tránh khỏi kết quả chỉ còn là một bộ xương khô, bất kể thể nào cũng phải bỏ mạng!
Diệp Phàm có lục đồng hộ thể, ảnh hưởng của nhân dục đại đạo bị hạn chế tối đa nên không quá lo lắng, đứng yên chờ bọn Lệ Thiên mở lô.
Rắc!
Bỗng nhiên, từ xa xa vang lên một chút thanh âm, Bát Đức Bảo Luân lóe ra quang hoa chói mắt, Y Khinh Vũ lại lần nữa nổi lên khí cơ sinh mệnh, hồi sinh.
Trong lòng Diệp Phàm nghiêm lại, lập tức hiểu được bảo này vô cùng cường đại và thần bí, truyền thuyết từng là một kiện Thánh binh nhưng bị đánh vỡ, rơi vào trong tay của Cung Quảng.
Mặc dù bị tổn hại nhưng vẫn có công năng bất tử cường đại, tám tôn Giáo chủ hóa ra vĩnh viễn không thể ma diệt, không ngờ vẫn có công hiệu như cũ.
Phốc!
Diệp Phàm phi thân lên, điểm ra một cái, mi tâm Y Khinh Vũ lại lóe ra huyết hoa. Nàng vừa phục sinh đã lại bị đánh chết!
Rắc!
Bát Đức Bảo Luân lại lóe sáng, phóng lên cao, bay vào sâu trong không gian này. Diệp Phàm đuổi theo, tiếp tục oanh sát.
Tuy nhiên, Y Khinh Vũ trốn bên trong Bát Đức Bảo Luân, dù trên đó xuất hiện từng đạo vết rách nhưng dù sao cũng từng là một phần Thánh binh, không thể chân chính ma diệt.
Ầm!
Nhân dục đại đạo buông xuống.
Trên bầu trời, thần nữ kia phong tỉnh vạn chủng, xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, váy dài phiêu động, phi thân hạ xuống.
Đây là một loại lực lượng khiến nguyên thần muốn ly thể mà ra, khiến người ta tiến nhập vực sâu trầm luân vô tận, từ đó sa đọa.
- Không!
Y Khinh Vũ kêu lên sợ hãi, bị Diệp Phàm chém giết cũng không khiến nàng ta sợ hãi như vậy mà nay phải thất thanh kêu lên, tràn ngập sợ hãi. Dù tránh trong Bát Đức Bảo Luân nhưng pháp tắc nhân dục đại đạo vẫn có thể xâm nhập.
- Diệp Phàm, chúng ta hợp tác đi, ngươi nếu giúp ta chống đỡ được kiếp nạn này, ta nguyện trả giá đại giới!
Thân là một thiên chỉ kiêu nữ, ngạo thị trên chúng sinh, khiến nàng nói ra những lời như vậy đúng là vô cùng khó khăn.
- Có thể, lúc đồng của ta có thể ngăn cản Thần Nữ Lô, ngươi chỉ cần xuất ra một phần chủ nguyên thần, ta có thể bảo hộ ngươi vĩnh viễn không trầm luân!
Diệp Phàm nói, nói lại yêu cầu lúc trước của Y Khinh Vũ.
- Ngươi... quá phận!
Y Khinh Vũ run rẩy, dung nhan không tỳ vết tràn ngập không cam lòng. Toàn thân nàng lõa lồ, cơ thể trắng nõn, dừng thân trong Bát Đức Bảo Luân, ra sức chống cự nhân dục pháp tắc.
- Ta không nói thêm nữa đâu đó!
Diệp Phàm đi tới bên cạnh, mặc kệ nhân dục đại đạo buông xuống, thần nữ kia gần như đã ôm Bát Đức Bảo Luân vào trong lòng ngực.
- Ahhh... Mau bức đi nhân dục đại đạo, ta đáp ứng!
Y Khinh Vũ khuất phục, hoảng sợ kêu lớn. Nàng sợ vĩnh viễn chìm trong dục vong, đây chính là điều khiến tất cả nữ nhân thiên hạ đều phải sợ hãi.
Diệp Phàm tiến lên, dùng bí quyết chữ Binh thúc dục, chống đỡ nhân dục đại đạo, nắm Bát Đức Bảo Luân trong tay, khiến nàng hiện ra một lũ chủ nguyên thần.
Ông!
Từ trong Bát Đức Bảo Luân bay ra một tiên tử bảy màu, là do nguyên thần biến thành, vô cùng thánh khiết, như cửu thiên huyền nữ chuyển thể, xinh khôn tả xiết, khiến thạch nhân cũng phải tròn mắt.
Xoát!
Từ mi tâm Diệp Phàm lao ra một đạo nguyên thần, hóa thành hình người, nhanh chóng trấn áp tiên tử bảy màu, khắc lên lạc ấn.
Đột nhiên, tiên tử bảy màu quát khẽ một tiếng, phun ra một vần thần nguyệt chém tới, muốn quay lại khống chế Diệp Phàm.
Ba!
Nguyên thần Diệp Phàm cần Đả Thần Tiên trong tay, vô cùng trấn định, huy động đánh xuống, đánh văng đi thần nguyệt này.
Rất hiển nhiên thần nguyệt này là một kiện bí bảo kinh thể, bằng không dưới một kích của Đả Thần Tiên đã phải hóa thành tro bụi.
- Đúng là ngươi không cam lòng, còn thủ đoạn nào nữa không?!
Nguyên thần Diệp Phàm cầm Đả Thần Tiên lao tới.
Ầm!
Ngay giờ khắc này, nhân dục đại đạo buông xuống, lập tức bao phủ hai đại chủ nguyên thần. Cả hai giao vào nhau.
- Ahhhh...
Nguyên thần Y Khinh Vũ cả kinh kêu lớn, cơ thể trắng như tuyết có ánh sáng bảy màu lượn lờ.
Hai đạo nguyên thần này giống y đúc bản thể, giằng co với nhau giữa hư không, bởi vì cách một khoảng với hai khối lục đồng cho nên bị Thần Nữ Lô thừa dịp sơ hở mà lao vào.
- Ahhh...
Bản thể Y Khinh Vũ khẽ thở nhẹ.
Mà bản thể Diệp Phàm thiếu chút nữa cũng phải hét lớn, hết thảy những gì nguyên thần trải qua được đều được bản thể cảm nhận, không khác gì nhau.
- Sẽ như vậy...
Cách đó không xa, bản thể Y Khinh Vũ run rẩy. Với thân thể băng thanh ngọc khiết của nàng thì điều này quá mức cổ quái mà đáng sợ, không khác gì chính thân thể nàng trải qua.
Bản thể hai người đứng đối diện nhau, nhìn chàm chàm hư không, thần sắc đều kỳ lạ, nhìn hai nguyên thần giằng co nhau, tự thân không ngừng run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.