Già Thiên

Chương 1791: Thành Đế

Thần Đồng

08/11/2013

Hầu tử, Đạo Nhất, Nhân Ma, Lão Phong Tử... tất cả đều lo lắng cho Diệp Phàm, nhưng cùng không dừng lại lâu, bởi vì đây là cơ hội Diệp Phàm dùng tính mạng đổi lấy, không thể cô phụ và không được chần chờ!

“Ầm ầm...”

Mọi người phân tán ra, bắt đầu độ kiếp, thăng hoa cực hạn, hy vọng dựa vào lần này xâm nhập tiềm năng có khả năng đạt tới lĩnh vực cao nhất bên trong thân thể kia.

Lôi quang nhấp nháy, thiên địa rung chuyển dữ dội, một đám người tất cả đều thể hiện thủ đoạn cường đại nhất của cuộc đời này, mở ra bảo tàng thân thể, hy vọng trở thành một Đại đế.

Bọn họ đã phân tán ra, ở vào các tinh hệ khác nhau, đều tự chuẩn bị độ đại kiếp nạn của chính mình, tiên quang vạn đạo, vô cùng khủng bố.

Cả thế gian đều khiếp sợ, mọi người chưa từng nghĩ đến sẽ có xuất hiện tình cảnh như vậy, nhưng nó... thật sự đã xảy ra, mấy người cùng nhau độ Đại đế kiếp, quả thực giống như chuyện thần thoại hoang đường.

- Thánh thể thật sự nghịch thiên rồi! Hắn sao có thể khủng bố như thế, quá mức đáng sợ!

Phàm là tu sĩ đều kinh sợ, rất nhiều người phát run, loại khí tức này làm người ta không chịu nổi, đây là kỳ tích khó tin nhất trên thế gian.

Thái Dương tiên quang nổ tung, đó là Diệp Đồng đang độ kiếp, nhiệt lực hừng hực bao phủ vũ trụ, hắn bị ngọn lửa vô tận bao bọc, lôi hải sôi trào.

Thái Âm tiên quang văng bắn khắp nơi, mãnh liệt mênh mông, đó là Khương Đình Đình đứng sừng sững trong vũ trụ, giống như một vị nữ Đế tuyệt đại, dẫn động lực lượng vòi trụ, để chống lại kiếp nạn lớn nhất của cuộc đời nàng.

Ngũ Hành Thần Quang xông thẳng lên trời cao, đánh đập cho lôi hải vỡ nát, Lão Phong Tử đang độ kiếp, năm đại bí cảnh m|' bí cảnh ngồi xếp bằng một chính mình thu nhỏ lại, để chống lại Đại đế kiếp, dập riát thiên địa.

Một cây Tiên thiết côn vắt 11 - sang không trung, đoạn tuyệt trời xanh muôn thuở, hầu tử trên đánh lên chín tầng trời, dưới đánh xuống chín tầng u minh, vô địch cái thế, uy thế không gì sánh nổi, lôi hải tán loạn.

Đám người Dương Hi, Nhân Ma tất cả đều dùng hết khả năng có được độ kiếp, hy vọng thành công, không thể cô phụ tâm ý của Diệp Phàm liều mạng sống chết mở ra phiến thiên địa này.

Ở bên ngoài, mọi người đều thần hồn sợ run. Điều này quả thực không thể tưởng tượng, ai nấy đều rúng động trong lòng.

Thần tắc lấp lánh, lôi quang rung chuyển dữ dội, biên hoang vũ trụ trở thành từng màng phế tinh, hóa thành địa phương lôi kiếp hủy diệt, hoàn toàn tan vỡ. Ai có thể tưởng tượng, mấy người cùng thành Đế, lôi quang ức vạn quá mức khủng bố.

Mặc dù không cùng một chỗ, không hề có tương liên, nhưng cái loại khí tức này vẫn mênh mông cuồn cuộn, kinh động các nơi, như là mấy biển cả mênh mông cùng một lúc vỡ đê, tấn công nhân gian.

- Sao có thể như thế?

- Thánh thể hắn còn là người sao, quá mức khiến người ta khiếp sợ!

Loại chuyện khó tin này đã xảy ra, muôn đời đến nay chưa từng có người nào có thể làm như vậy, các tu sĩ chỉ có thể kinh hãi thở dài.

“Ầm!”

Diệp Phàm cực kỳ gian nan, máu tươi nhuộm đỏ vũ trụ, hắn dùng hết sức chống lại, một quyền lại một quyền đánh lên phía trời cao, Thần tắc bùng phát ra, từ thiên linh cái, từ trong máu thịt của hắn vọt lên, cứng chọi cứng với vạn đạo.

Hắn dùng lực của bản thân chống lại vạn đạo, khai sáng một truyền kỳ bất hủ. Đây là thần thoại huy hoàng đến khiến người ta sợ hãi.

Nhưng, hắn thật sự rất mòi mệt, năm đó đại chiến với chí tôn cùng không hề như thế, thời khắc sẽ tử vong, gặp phải đòn nghiêm trọng thật đáng sợ. Nhưng hắn lại chỉ có thể cắn răng kiên trì, nếu hắn không địch lại, mọi người mất đi hy vọng thành Đế là nhỏ, mà nguy cấp tới tánh mạng của họ mới đáng sợ nhất.

Mặc dù thân thể hắn nổ tung, máu thịt cũng phát sáng, với Thần tắc ngăn cản vạn đạo, không cho chúng áp chế phiến thiên địa vũ trụ này, là tranh thủ thời gian cho mọi người.

- Nếu ngươi thành công, ta tính cái gì?!

Kim Ô Đại đế mặt không chút đổi sắc, nhìn chằm chằm nơi đó.

Nhưng hắn không thể đến gần, ngay cả Diệp Phàm đều sắp chết, hắn nếu đi tới ắt phải gặp kiếp nạn, khẳng định không chống lại được.

Diệp Phàm tin tưởng vừng chắc, cho dù là chí tôn trong vùng cấm là địch với hắn, biết hắn lúc này nguy cấp cũng không dám lại đây, chỉ cần tiến vào sẽ gặp phải vạn đạo công kích, hết thảy những gì hắn chịu đựng bọn họ cũng sẽ nhận được.

- Này! Thật sự là thật mạnh nha! Thánh thể đệ nhất trên lịch sử danh bất hư truyền, hiện tại ta thật sự tin tưởng, hắn có thể sẽ trở thành nhân vật như Hoang Thiên Đế!

- Còn chờ cái gi, nếu cơ hội xảy ra trước mắt, chúng ta cũng độ kiếp, tranh thủ thành Đế!

Diệp Phàm phá mở ra vạn đạo, làm cho toàn bộ áp chế của vũ trụ biến mất, đây là một cơ hội, các người khác có hy vọng thành Đế đều tâm động, cũng muốn dựa vào lần này đột phá cửa ải.

Quả nhiên, một ít khí tức thần bí chợt hiện, có những người khác muốn thành Đe, dứt khoát đột phá cửa ải.

Đây là thời đại thịnh thế huy hoàng, đây là một niên đại rực rỡ, quần tinh sáng rực, thiên kiêu xuất hiện lớp lớp, vào lúc này thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

Diệp Phàm nghịch thiên mà đi, đánh vỡ vạn đạo, với lực của bản thân chống lại áp chế của thiên địa, muốn đánh ra một mảnh càn khôn cho bằng hữu và đệ tử, cho bọn họ thành đạo.



Hiện tại rất nhiều người đều dựa vào đó, nắm bắt cơ hội, muốn vào giờ khắc này trở thành chí tôn vô thượng, đế kiếp cùng nổi lên, chấn khiếp các nơi vũ trụ.

- Thật là một thời thịnh thể huy hoàng mà, Thật đúng là một thời đại tốt nhất, trước đó chưa từng có, Thánh thể Diệp Phàm khai sáng thần tích!

- Không sai! Nếu như mọi người thành công, hắn chính là tôn sư trong Đế, chư Đe cũng phải kính phục, là hắn một tay khai sáng ra hết thảy, đúng là Thần Nhân vô thượng!

Rất nhiều người ngạc nhiên thán phục, đáng tiếc lần này không có quan hệ với họ.

Mặc dù Diệp Phàm phá mở ra vạn đạo, nhưng người đúng lúc có cơ hội tấn công như thế cùng không có khả năng có nhiều lắm. Dù là thịnh thế huy hoàng, củng không có khả năng mỗi người đều đứng sừng sững ở Chuẩn đế chín trọng thiên tuyệt đỉnh.

Hôm nay cơ hội này là chuẩn bị cao thủ cho vô thượng!

- Thực nếu như thành Đế, ai sẽ kém thua so với ai khác chứ? Đến lúc đó xem đến tột cùng ai là tôn sự trong Đe!

Có ngươi khẽ nói, rồi bắt đầu độ kiếp.

- Sau khi thành Đế có lẽ hết thảy cùng không giống nhau, có thể tranh cao thấp với người kia!

Có chí cường giả tin tưởng vừng chắc, sau khi thành Đế sẽ cùng đứng chung một lĩnh vực, hết thảy đều sẽ không giống nhau.

- Ô! Không đúng, vạn đạo tuy rằng bị Thánh thể Diệp Phàm phá mở ra rồi, nhưng với hắn làm trung tâm là khu vực dễ thành đạo nhất, các nơi khác vẫn là có một chút áp chế!

Mọi người dựa vào ăn nhờ phát hiện một sự thực này.

Nhưng, khu vực kia dĩ nhiên là bị đệ tử và bằng hữu của Diệp Phàm chiếm cứ, hắn sớm thôi diễn ra loại tình huống này, phân chia cho bọn họ khu vực tốt hơn.

Điều này làm cho mọi người vừa sợ lại không làm sao được, không dám chạy tới cướp lấy địa vực, bằng không, Diệp Phàm có thể sẽ ra tay, dẫn động vạn đạo đánh chết kẻ gây rối.

Cùng không có bao nhiêu người buông bỏ, mặc dù ở rất xa, rất bất lợi, vẫn quyết định lựa chọn độ kiếp, bởi vì bọn họ biết bỏ qua lần này, thì có thể thật sự hoàn toàn mất đi cơ hội.

Một người thành Đế, đã là áp chế thiên địa, vạn đạo cộng minh. Nếu như mấy vị Đại đế cùng tồn tại, thì áp chế đó phải khủng bố cỡ nào? Chỉ nghĩ như vậy đã khiến cho mọi người kinh hãi.

Đặc biệt là Diệp Phàm khẳng định sẽ thành Đế. Ngày nay chỉ có hắn có thể tạo ra vạn đạo, đánh mở ra thiên địa cho đệ tử và bằng hữu, nếu như chờ chính hắn thành đạo, chẳng lẽ hắn còn có thể nghịch với quy tắc vũ trụ của chính mình hay sao? Điều đó quả thực không thể tưởng tượng.

“Ầm!”

Trong vũ trụ, các loại lôi quang lấp lóe, đại kiếp nạn thỉnh thoảng phát ra, mọi người liều mạng chống lại.

Diệp Phàm toàn thân đẫm máu, như trước đang kiên trì, nhưng Đế quyền của hắn đã run run, thân thể hắn dầy đặc vết thương, đã đứng không vừng, có vẻ cực kỳ cố hết sức.

Hiện tại con đường hắn phải đi gặp phải tấn công khủng bố kinh thiên, không gì sánh nổi, làm mọi người chấn động.

“Ầm!”

Để cho hắn khó mà đối kháng chính là những Bất tử dược kia, thỉnh thoàng hiện lên, từng gương mặt người đó phun ra tiên quang cả thế gian khó sánh, đánh nát hắn, tình cảnh của hắn rất gian nan.

Thời gian trôi qua, bảo thể cái thế của Diệp Phàm bị đánh nát rất nhiều lần, ở trong màn sương máu trọng tổ, công kích vạn đạo, thủy chung không chịu lơi lòng, gian nan tiến hành.

Tới sau lại, hắn lung lay sắp đổ, nhưng trong vũ trụ không ít địa phương đều đang bùng nổ thần quang, người độ kiếp đang tăng thêm, tất cả đều dùng hết khả năng có được đột phá cửa ải.

- Sư phụ không cần miễn cường, cứ tiếp tục như vậy ngài sẽ đi tới hướng tự hủy đó!

Diệp Đồng hét lớn.

- Sư phụ dừng tay đi!

Tiểu Tùng cũng nói.

Hầu tử, Khương Đình Đình mọi người đều lên tiếng. Mặc dù bọn họ đang độ kiếp, nhưng cũng luôn chú ý tới Diệp Phàm, thấy hắn đang giãy giụa trên tuyến đường sống và chết, tất cả đều mắt trợn trừng như muốn nứt ra.

Nếu còn tiếp tục như vậy, khẳng định Diệp Phàm sẽ bị hủy diệt, cuộc đời này phải đi tới hướng chung điểm.

Diệp Phàm im lặng, vạn đạo sống lại, đúng lúc này quy tắc vũ trụ không ngừng áp chế, con đường này đáng sợ hơn xa so với tưởng tượng của hắn, thật sự khó có thể kiên trì lâu dài. Hắn có thể tự mình xuyên thủng ra một con đường Đế, nhưng lại khó có thể chống đỡ lâu dài cho mọi người.

- Ta tiếp tục chống đỡ một lát nữa, nếu không được, ta sẽ buông bỏ!

Hắn không muốn dễ dàng buông bỏ, như trước vẫn kiên trì. Tuy rằng ngay cả nguyên thần đều bị đánh nứt ra, vài lần bốc cháy lên, nhưng hắn rống động vũ trụ, đánh lui vạn đạo.



Thời gian trôi qua, nhưng như trước chưa có người nào thành Đế, bởi vì đại kiếp nạn cần thời gian rất dài, khó có thể mau chóng kích động tiến lên lĩnh vực kia để đại viên mãn.

Tới sau lại, Diệp Phàm rống giận lên, vì mọi người mà thôi diễn con đường trường sinh, bước đầu tiên đã gian nan như vậy sao? Không thành Đế sao có thể tiến thêm một bước là tiên?!

- Sư phụ dừng tay đi!

Tiểu Tùng rơi lệ kêu lên.

- Dừng lại đi!

Những người khác cùng đều hét lớn, không đành lòng để Diệp Phàm như vậy.

Diệp Phàm than nhẹ một tiếng, gật đầu nói:

- Được rồi!

Hắn còn thật sự nghiêm túc phân tích, sau đó biết lần này thất bại rồi, khó có thể đánh mở ra vạn đạo, vẻ mặt hắn ảm đạm, không thể giúp mọi người thành Đế, mà chính hẳn cùng bị thương quá nặng, nguyên thần đều thiếu chút nữa bị dập tắt.

- A...

Diệp Phàm rống to một tiếng, thi triển bí thuật vô thượng, thay thể mọi người chịu kiếp nạn, tụ tập hết thảy thiên phạt của mọi người lại đây, một mình chịu đựng!

Bởi vì, vạn đạo sắp xuất hiện, đến lúc đó có lẽ sẽ rất nguy hiểm, hắn không hy vọng mọi người phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

- Ta sắp rời khỏi, không ngăn cản vạn đạo nữa. Các vị độ kiếp hãy thu liễm đi, chuẩn bị sẵn sàng!

Diệp Phàm truyền âm, báo cho các chí cường giả khác trong vũ trụ.

- Cái gì?

Rất nhiều người sắc măt trắng bêch.

Tuy nhiên cuối cùng Diệp Phàm thông báo đúng lúc cho họ. Rất nhiều người thực quyết đoán, lập tức liều mạng gặp nạn, chịu đựng đau đớn kịch liệt tan xương nát thịt chống lại, chặt đứt nhân quả, cũng không tiếp tục nếm thử thành Đế.

Dù vậy, đã có thiên phạt cũng sẽ không biến mất, như trước sẽ đánh xuống, chỉ có điều không có đến tiếp đại kiếp nạn càng nguy hiểm hơn mà thôi.

Diệp Phàm lại chống đỡ một lát cho bọn họ, cuối cùng thật sự không đủ sức nghịch thiên, hắn nổ tung ở nơi đó, để mặc cho vạn đạo vọt tới, hắn ở trong lôi hải thở dốc, lần nữa tụ lại thân thể.

Cuối cùng, một tiếng đạo âm chấn động chư thiên muôn đời, xé rách vạn đạo, xông thẳng lên bầu trời!

Giờ khắc này, chùm tia sáng đó trở thành duy nhất trong vũ trụ, mọi người đều kinh hãi, toàn thân phát run, nó xuyên thủng thiên tâm mà lên, ti thí so cao thấp với trời xanh.

Kim Ô Đại đế mới vừa buông lông, tâm thần lại co rút một trận, hắn thở dài một tiếng, nói:

- Hay cho Thánh thể! Ngươi thật giỏi, ngay cả như thế, cũng muốn khai sáng kỳ tích sao?!

Giờ khắc này, Diệp Phàm xuyên thủng gông cùm xiềng xích, không hề công kích vạn đạo, mà là xuyên thấu qua, bao trùm phía trên vạn đạo, đạp tất cả quy tắc ở dưới chân.

Hắn đang độ Đế kiếp của chính mình!

Dấu ấn của Kim Ô Đại đế cùng với vạn đạo ở phía dưới, mà hắn lúc này ở phía trên, không hề kết hợp với dấu ấn và phiến vũ trụ này, vượt qua các bầu trời, khí tức Đại đế nở rộ.

Thế nhưng, cũng chính vì vậy, hắn gặp phải thiên kiếp càng mãnh liệt hơn, khiếp sợ hoàn vù.

Đại kiếp nạn không ngừng, Bất tử tiên dược hiện lên, lần này không phải từng sương mặt người xuất hiện, mà là một người lại một người đi đến, có nữ nhân xuất trần, có nam nhân vĩ ngạn, tất cả đều như tiên.

Đây là một hồi đại chiến, Diệp Phàm dùng hết khí lực, vào sinh ra tử.

Hắn đứng sừng sững ở trên vạn đạo, thế gian không thể nhận ra, chỉ có thể cảm nhận được một loại khí cơ khủng bố lan tràn ra. Kim Ô Đại đế sắc mặt hết đổi lại biến, hắn cảm nhận được, người kia độ kiếp ở phía trên dấu ấn và vạn đạo của hắn, ngự trị phía trên hắn.

- Có điểm giống với khí tức của phụ thân ta lúc tuổi già hóa Chiến Tiên!

Hầu tử lộ vẻ mặt xúc động, nói.

Cũng không biết qua bao lâu, thiên địa yên lặng lại, vạn đạo không còn rung chuyển, dấu ấn của lão Kim Ô tụ lại, một lần nữa thong thả trọng tổ kết hợp cùng thiên địa này.

Đã xảy ra chuyện gì? Mọi người không thể nào biết được!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Già Thiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook