Giả Thiếu Gia Bạo Hồng Tại Phát Sóng Mỹ Thực
Chương 3
Tuyền Trung Thủy
22/03/2024
Lâm Ngự buông buông đũa xuống, mặt lạnh đi hướng ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Tranh
"Vì sao lại muốn dọn ra?" Lâm Ngự hỏi
Như những gì đã soạn sẵn trong đầu trước đó, cậu nói rằng bản thân vẫn rất khó tiếp nhận được sự thật rằng bản thân hóa ra không phải con ruột, muốn dọn ra ngoài để bản thân có thời gian suy nghĩ đồng thời còn bồi thêm rằng bản thân lo lắng vị thiếu gia thật kia khi về mà gặp cậu ở đây thì sẽ tạo ra thêm rắc rối cho gia đình
Lâm Ngự chắp tay trước ngực nghe em trai giải thích, hóa ra đứa trẻ thường ngày hướng nội trong đầu lại có nhiều suy nghĩ như vậy, đã thế suy luận còn khá logic. Anh cũng đã nghĩ tới mấy tình huống xấu có thể xảy ra, vốn đã chuẩn bị sẵn nhiều kế hoạch để dự phòng nào ngờ hôm nay em trai lại tự mình đưa tới cửa phương pháp tối ưu cho anh
Lâm Ngự gật đầu, đứng dậy tiến tới xoa đầu em trai mình, nói:
"Em suy nghĩ rất thấu đáo. Việc này anh sẽ bàn bạc lại với cha mẹ, nhất định không để em thiệt thòi!"
Cậu thấy ý định dọn ra ngoài của bản thân đã được thông qua một nửa liền cảm thấy trong lòng như nở hoa, ngoan ngoãn gật đầu cảm ơn anh trai rồi bản thân lại quay về phòng. Lâm Ngự nhìn cậu rời đi, sau một hồi mới nhớ ra khi nãy còn quên chưa hỏi món ăn vừa rồi là thứ gì? Ngon như vậy liệu có thể lại làm cho anh thêm suất nữa được hay không? Anh ăn còn cảm thấy chưa đủ no đâu!
...
Lâm Tranh trở về phòng liền nhanh chóng muốn chuẩn bị các bước tiếp theo trong kế hoạch rời đi của mình. Cậu lập một tài khoản trên tinh võng, đăng kí vào nền tảng phát sóng trực tuyến lớn nhất hiện tại, quyết tâm trở thành một chủ phòng mỹ thực
Ngày cậu xách vali túi nhỏ túi lớn bước ra khỏi cổng nhà họ Lâm, người trong nhà đều ra tiễn cậu, còn muốn đưa cậu tới tận nơi nhưng bị cậu cật lực ngăn cản. Rốt cuộc chỉ có Lâm Ngự là được cậu thoả hiệp để đi cùng
Lâm Ngự đưa em trai đến khi biệt thự tư nhân của gia đình, nơi này phong cảnh trang nhã lại còn rộng lớn yên tĩnh, bảo mật hàng đầu nên người giàu có đều rất thích
Lâm gia đem nơi này coi như quà sinh nhật sớm mà tặng cho cậu. Lâm Tranh nghe tới thì cảm thấy thật cảm động, đúng là phong cách của người có tiền, cậu tuy bị ôm nhầm nhưng lại được hưởng đãi ngộ đỉnh cấp như này thì đúng là khó lòng tưởng tượng được
Lâm Tranh chào tạm biệt anh trai Lâm. Đem đồ đạc chuyển hết vào nhà rồi tự thân sắp xếp một lượt dưới sự hỗ trợ của quản gia người máy.
...
Sau khi Lâm Tranh chuyển ra ngoài thì vài ngày sau vị thiếu gia thật cũng được đón trở về. Người nhà họ Lâm cũng tất bật chuẩn bị để đón cháu trai, con trai, em trai về...
Cửa xe huyền phù mở ra. Người nam với một thân quân phục đen tuyền bước xuống, khí thế hùng hùng bước ra làm đám người giúp việc ở Lâm gia có chút giật mình
Đây...đây là vị thiếu gia thật kia sao!? Sao mà khác quá vậy! Khác hoàn toàn luôn!??
Tư Sở Hàn bước vào trong, lễ phép chào hỏi người nhà họ Lâm. Anh bày tỏ rằng bản thân cũng chỉ vừa được biết về việc này cách ít lâu
Gia đình nhà họ Lâm cũng có phần khách khí khi đón tiếp anh. Cha Lâm cảm thấy khí chất trên người anh đủ đặc biệt. Mẹ Lâm lại mê man chưa thể thực lòng tiếp thu được điều này, con trai út của bà từ một thiếu niên đáng yêu với giọng nói ngọt ngào mặt búng ra sữa nay lại đổi thành một chàng trai cao lớn vạm lỡ, khí chất lạnh đến thấu xương. Anh trai lại cảm thán trong lòng, đây chẳng phải là vị thiếu tướng trẻ tuổi của liên bang hay sao
Tư Sở Hàn cùng gia đình thật nói chuyện cũng coi như tạm được. Anh cũng bày tỏ bản thân tuy bị trao nhầm nhưng trước nay đều sống rất tốt, chưa từng thiếu thốn thứ gì.
Tư gia không phải dòng dõi kinh thương mà là dòng dõi quân tước, mấy đời nhà họ đều lập công và nắm giữ chức vụ nguyên soái của toàn liên bang
Chẳng hề có cái kịch bản máu chí máu mèo như Lâm Tranh đã mơ thấy. Vị thiếu gia thật này cùng cậu không sai biệt đều là lớn lên trong nhung lụa, là con vàng con bạc trong nhà, chỉ có điều hai gia đình có tư tưởng nuôi dưỡng khác nhau nên lớn lên không giống nhau.
Lâm Tranh lớn lên ở lâm gia nên học biết nhiều về thương nghiệp và Tư Sở Hàn lớn lên ở Tư gia nên theo chân tiến vào quân đội.
Nói là bị ôm nhầm nhưng cũng chẳng sai biệt mấy về hoàn cảnh sống. Hai nhà đều là gia tộc có tiếng nói, nhưng việc động trời như này ít nhiều cũng đã bị tuồn ra ngoài, Tư Sở Hàn hôm nay tới đây cũng là để giải quyết hết thảy mấy điều rắc rối này
"Vì sao lại muốn dọn ra?" Lâm Ngự hỏi
Như những gì đã soạn sẵn trong đầu trước đó, cậu nói rằng bản thân vẫn rất khó tiếp nhận được sự thật rằng bản thân hóa ra không phải con ruột, muốn dọn ra ngoài để bản thân có thời gian suy nghĩ đồng thời còn bồi thêm rằng bản thân lo lắng vị thiếu gia thật kia khi về mà gặp cậu ở đây thì sẽ tạo ra thêm rắc rối cho gia đình
Lâm Ngự chắp tay trước ngực nghe em trai giải thích, hóa ra đứa trẻ thường ngày hướng nội trong đầu lại có nhiều suy nghĩ như vậy, đã thế suy luận còn khá logic. Anh cũng đã nghĩ tới mấy tình huống xấu có thể xảy ra, vốn đã chuẩn bị sẵn nhiều kế hoạch để dự phòng nào ngờ hôm nay em trai lại tự mình đưa tới cửa phương pháp tối ưu cho anh
Lâm Ngự gật đầu, đứng dậy tiến tới xoa đầu em trai mình, nói:
"Em suy nghĩ rất thấu đáo. Việc này anh sẽ bàn bạc lại với cha mẹ, nhất định không để em thiệt thòi!"
Cậu thấy ý định dọn ra ngoài của bản thân đã được thông qua một nửa liền cảm thấy trong lòng như nở hoa, ngoan ngoãn gật đầu cảm ơn anh trai rồi bản thân lại quay về phòng. Lâm Ngự nhìn cậu rời đi, sau một hồi mới nhớ ra khi nãy còn quên chưa hỏi món ăn vừa rồi là thứ gì? Ngon như vậy liệu có thể lại làm cho anh thêm suất nữa được hay không? Anh ăn còn cảm thấy chưa đủ no đâu!
...
Lâm Tranh trở về phòng liền nhanh chóng muốn chuẩn bị các bước tiếp theo trong kế hoạch rời đi của mình. Cậu lập một tài khoản trên tinh võng, đăng kí vào nền tảng phát sóng trực tuyến lớn nhất hiện tại, quyết tâm trở thành một chủ phòng mỹ thực
Ngày cậu xách vali túi nhỏ túi lớn bước ra khỏi cổng nhà họ Lâm, người trong nhà đều ra tiễn cậu, còn muốn đưa cậu tới tận nơi nhưng bị cậu cật lực ngăn cản. Rốt cuộc chỉ có Lâm Ngự là được cậu thoả hiệp để đi cùng
Lâm Ngự đưa em trai đến khi biệt thự tư nhân của gia đình, nơi này phong cảnh trang nhã lại còn rộng lớn yên tĩnh, bảo mật hàng đầu nên người giàu có đều rất thích
Lâm gia đem nơi này coi như quà sinh nhật sớm mà tặng cho cậu. Lâm Tranh nghe tới thì cảm thấy thật cảm động, đúng là phong cách của người có tiền, cậu tuy bị ôm nhầm nhưng lại được hưởng đãi ngộ đỉnh cấp như này thì đúng là khó lòng tưởng tượng được
Lâm Tranh chào tạm biệt anh trai Lâm. Đem đồ đạc chuyển hết vào nhà rồi tự thân sắp xếp một lượt dưới sự hỗ trợ của quản gia người máy.
...
Sau khi Lâm Tranh chuyển ra ngoài thì vài ngày sau vị thiếu gia thật cũng được đón trở về. Người nhà họ Lâm cũng tất bật chuẩn bị để đón cháu trai, con trai, em trai về...
Cửa xe huyền phù mở ra. Người nam với một thân quân phục đen tuyền bước xuống, khí thế hùng hùng bước ra làm đám người giúp việc ở Lâm gia có chút giật mình
Đây...đây là vị thiếu gia thật kia sao!? Sao mà khác quá vậy! Khác hoàn toàn luôn!??
Tư Sở Hàn bước vào trong, lễ phép chào hỏi người nhà họ Lâm. Anh bày tỏ rằng bản thân cũng chỉ vừa được biết về việc này cách ít lâu
Gia đình nhà họ Lâm cũng có phần khách khí khi đón tiếp anh. Cha Lâm cảm thấy khí chất trên người anh đủ đặc biệt. Mẹ Lâm lại mê man chưa thể thực lòng tiếp thu được điều này, con trai út của bà từ một thiếu niên đáng yêu với giọng nói ngọt ngào mặt búng ra sữa nay lại đổi thành một chàng trai cao lớn vạm lỡ, khí chất lạnh đến thấu xương. Anh trai lại cảm thán trong lòng, đây chẳng phải là vị thiếu tướng trẻ tuổi của liên bang hay sao
Tư Sở Hàn cùng gia đình thật nói chuyện cũng coi như tạm được. Anh cũng bày tỏ bản thân tuy bị trao nhầm nhưng trước nay đều sống rất tốt, chưa từng thiếu thốn thứ gì.
Tư gia không phải dòng dõi kinh thương mà là dòng dõi quân tước, mấy đời nhà họ đều lập công và nắm giữ chức vụ nguyên soái của toàn liên bang
Chẳng hề có cái kịch bản máu chí máu mèo như Lâm Tranh đã mơ thấy. Vị thiếu gia thật này cùng cậu không sai biệt đều là lớn lên trong nhung lụa, là con vàng con bạc trong nhà, chỉ có điều hai gia đình có tư tưởng nuôi dưỡng khác nhau nên lớn lên không giống nhau.
Lâm Tranh lớn lên ở lâm gia nên học biết nhiều về thương nghiệp và Tư Sở Hàn lớn lên ở Tư gia nên theo chân tiến vào quân đội.
Nói là bị ôm nhầm nhưng cũng chẳng sai biệt mấy về hoàn cảnh sống. Hai nhà đều là gia tộc có tiếng nói, nhưng việc động trời như này ít nhiều cũng đã bị tuồn ra ngoài, Tư Sở Hàn hôm nay tới đây cũng là để giải quyết hết thảy mấy điều rắc rối này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.