Gia Tộc Bị Lưu Đày? Ta Dựa Vào Trồng Trọt Trở Thành Triệu Phú
Chương 31: Học Theo Dáng Vẻ Của Chu Thị... 3
Quất Quất Quất Quất Tử
26/05/2024
Quý Trường Anh đoán gia đình đó hẳn là nhà của Quý đại nhân.
Nàng lập tức thu hồi ánh mắt, chuyện này không liên quan đến nàng.
Bây giờ với nàng, quan trọng nhất chỉ là người nhà.
"Đại bá, để con cõng cho, cháu khỏe lắm!"
Quý Trường Anh vừa dời mắt trở lại đã thấy Quý Phong Ích đang cõng hài cốt của gia gia nãi nãi, mồ hôi đầm đìa, chân sắp không nhấc nổi.
Quý Phong Ích thấy sắc mặt Quý Trường Anh bình thường nên cũng không cố chấp.
Đưa ba lô trên lưng cho nàng: "Mệt thì nói, để các ca ca của con cõng."
"Vâng." Quý Trường Anh nhấc ba lô lên, vắt lên lưng, nhanh chân chạy về phía trước.
Biên độ động tác quá lớn, khiến lông mày Quý Phong Ích giật mạnh.
Quý Trường Anh không quan tâm đến ba người ca ca của mình, ba người kia trước đây đều là thư sinh, thể lực cũng chẳng tốt hơn đại bá.
Lúc này đã sớm thở hồng hộc, đầu óc choáng váng.
"Chờ ta thở... thở một hơi, ta... ta sẽ cõng!" Quý Minh Học nhìn nàng đi ngang qua, vội vàng mở miệng.
Quý Trường Anh nghiêng đầu đánh giá hắn ta, đột nhiên đưa tay nhấc hắn ta lên, bắt chước dáng vẻ của Chu thị, kẹp hắn ta vào nách rồi đi.
Quý Minh Học: !!
"Khoan đã! Muội... muội làm gì thế! Mau buông ta ra!"
Hắn ta không phải là tiểu thúc, không thể để mất mặt như vậy được.
Giữa trưa, đoàn người ngang qua một dòng sông nhỏ thì dừng lại nghỉ ngơi.
Khoảnh khắc nghỉ ngơi ngắn ngủi, chỉ vỏn vẹn một khắc đồng hồ.
Buổi sáng lên đường vội vã, lúc này không ít người đã đói lả, hoa mắt chóng mặt. Thấy vậy, các quan sai phát cho mỗi người một ít lương khô.
Đương nhiên, nếu có tiền thì có thể đưa thêm tiền cho quan sai để mua được lương khô tốt hơn.
Nhưng lúc này, không ai bỏ tiền ra.
Trương Tử Vi cũng không nóng nảy.
Dù sao đây mới chỉ là bắt đầu.
Lưu đày trên đường không tốn tiền thì làm sao được!
Chu thị mở chiếc tay nải mà nhà mẫu thân ruột đưa cho, kiểm tra bên trong.
Tất cả vật dụng trong đó đều đầy đủ, có ba túi nước, đồ ăn toàn là những món dễ bảo quản như lương khô, bánh chiên dầu, mì xào có thể ngâm nước nóng để ăn, trứng gà, dưa muối và thịt muối các loại.
Chu Lưu thị thậm chí còn chuẩn bị một chiếc nồi sắt nhỏ có thể sử dụng.
Chu thị tiếp tục lục lọi bên trong, cuối cùng lấy ra một chiếc hầu bao từ tận đáy tay nải.
Liếc mắt nhìn, bên trong có một tờ ngân phiếu năm mươi lượng và một ít bạc vụn.
Quý Phong Thu nhìn thấy, vội vàng đè tay Chu thị xuống: "Không thể lấy ra."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nàng lập tức thu hồi ánh mắt, chuyện này không liên quan đến nàng.
Bây giờ với nàng, quan trọng nhất chỉ là người nhà.
"Đại bá, để con cõng cho, cháu khỏe lắm!"
Quý Trường Anh vừa dời mắt trở lại đã thấy Quý Phong Ích đang cõng hài cốt của gia gia nãi nãi, mồ hôi đầm đìa, chân sắp không nhấc nổi.
Quý Phong Ích thấy sắc mặt Quý Trường Anh bình thường nên cũng không cố chấp.
Đưa ba lô trên lưng cho nàng: "Mệt thì nói, để các ca ca của con cõng."
"Vâng." Quý Trường Anh nhấc ba lô lên, vắt lên lưng, nhanh chân chạy về phía trước.
Biên độ động tác quá lớn, khiến lông mày Quý Phong Ích giật mạnh.
Quý Trường Anh không quan tâm đến ba người ca ca của mình, ba người kia trước đây đều là thư sinh, thể lực cũng chẳng tốt hơn đại bá.
Lúc này đã sớm thở hồng hộc, đầu óc choáng váng.
"Chờ ta thở... thở một hơi, ta... ta sẽ cõng!" Quý Minh Học nhìn nàng đi ngang qua, vội vàng mở miệng.
Quý Trường Anh nghiêng đầu đánh giá hắn ta, đột nhiên đưa tay nhấc hắn ta lên, bắt chước dáng vẻ của Chu thị, kẹp hắn ta vào nách rồi đi.
Quý Minh Học: !!
"Khoan đã! Muội... muội làm gì thế! Mau buông ta ra!"
Hắn ta không phải là tiểu thúc, không thể để mất mặt như vậy được.
Giữa trưa, đoàn người ngang qua một dòng sông nhỏ thì dừng lại nghỉ ngơi.
Khoảnh khắc nghỉ ngơi ngắn ngủi, chỉ vỏn vẹn một khắc đồng hồ.
Buổi sáng lên đường vội vã, lúc này không ít người đã đói lả, hoa mắt chóng mặt. Thấy vậy, các quan sai phát cho mỗi người một ít lương khô.
Đương nhiên, nếu có tiền thì có thể đưa thêm tiền cho quan sai để mua được lương khô tốt hơn.
Nhưng lúc này, không ai bỏ tiền ra.
Trương Tử Vi cũng không nóng nảy.
Dù sao đây mới chỉ là bắt đầu.
Lưu đày trên đường không tốn tiền thì làm sao được!
Chu thị mở chiếc tay nải mà nhà mẫu thân ruột đưa cho, kiểm tra bên trong.
Tất cả vật dụng trong đó đều đầy đủ, có ba túi nước, đồ ăn toàn là những món dễ bảo quản như lương khô, bánh chiên dầu, mì xào có thể ngâm nước nóng để ăn, trứng gà, dưa muối và thịt muối các loại.
Chu Lưu thị thậm chí còn chuẩn bị một chiếc nồi sắt nhỏ có thể sử dụng.
Chu thị tiếp tục lục lọi bên trong, cuối cùng lấy ra một chiếc hầu bao từ tận đáy tay nải.
Liếc mắt nhìn, bên trong có một tờ ngân phiếu năm mươi lượng và một ít bạc vụn.
Quý Phong Thu nhìn thấy, vội vàng đè tay Chu thị xuống: "Không thể lấy ra."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.