Chương 42:
Melissa De La Cruz
21/07/2021
Hai bố con nhà Force thả Schuyler xuống ngay trước cửa. Cô vẫn còn cảm thấy xấu hổ, nhức nhối khi nghĩ đến việc cô đã buộc tội bố Jack là một Máu Bạc.
Dù cho cô không hết lo lắng về thái độ của bọn chúng-điều đó gần như chẳng hề khiến ông ta bận tâm-cứ như ông ta chờ nó đến vậy. Nhưng điều đó không thể là sự thật. Ông ta là Regis, người lãnh đạo họ, lựa chọn là một ma cà rồng thay vì tội lỗi, cô tin ông ta biết việc gì đúng để làm.
- Bình tâm nhé!-Jack nói rồi chào tạm biệt.
Cô gật đầu cảm ơn rồi ra khỏi xe, sau đó cô mới nhận ra là mình hoàn toàn quên không hỏi tại sao Charles lại thường xuyên đến thăm mẹ cô, có lẽ bà cô biết.
Khi Schuyler bước vào nhà, cô cảm thấy không khí có gì đó khác lạ. Mọi phòng vẫn tối đen và đồ đạc được phủ bình thường nhưng lại có cảm giác có gì đó không ổn. Cái giá để dù bị nghiêng đi giống như ai đó đã chạy xuống các bậc cầu thang rất vội vã. Sự im lặng đáng ngại. Hattie thì đang nghỉ, bà cô ở nhà một mình. Schuyler vội vã bước lên các bậc thang, cô thấy một bức tranh treo trên tường bị lệch đi. Dứt khoát ai đó đã ở đây, một ai đó không thuộc về nơi này.
Dylan! Nếu Dylan ở đây thì sao? Có thể cậu đang tìm cô? Để hoàn thành những gì cậu đã bắt đầu? Schuyler bắt đầu thấy sợ hãi. Phòng của bà cô ở mãi tít cuối tầng hai. Cô mở các cánh cửa và bước nhanh vào bên trong gọi ầm lên:
- Cordelia! Cordelia!
Một tiếng rên rỉ phát ra ở một hướng khác, không phải trên giường.
Schuyler chạy về phía đó, kinh hãi vì những gì trước mắt. Dù vậy cô không thét lên khi thấy Cordelia đang nằm trong vũng máu của chính bà- chất lỏng màu xanh đang bao quanh bà.
- Đã đẩy lùi được cuộc tấn công...nhưng nó quá mạnh-Cordelia thì thào, mở to đôi mắt nhìn Schuyler đang cúi xuống bà.
- Ai? Kẻ nào đã làm thế này với người chứ?-Schuyler vừa hỏi vừa giúp bà ngồi dậy-Chúng ta cần đưa người tới một bệnh viện.
- Không, không có thời gian đâu-Cordelia ngăn, giọng bà khàn khà-Nó đã đến. Croatan- Bà nhổ một bụm máu ra.
- Ai? Là Dylan phải không ạ? Bà đã nhìn thấy gì?
Cordelia lắc đầu:
- Ta chẳng nhìn thấy gì cả. Trong thoáng chốc ta bị loá mắt, nhưng nó trẻ và đầy sức mạnh. Ta không nhìn được khuôn mặt nó. Ta chống lại nó, nó đã cố gắng nhưng nó không thể tóm được ta hay các kí ức của ta. Tuy vậy đến lúc chu kì của ta kết thúc rồi. Cháu cần đưa ta tới chỗ tiến sĩ Pat để họ có thể lấy máu của ta cho lần xuất hiện tới, rất quan trọng đấy.
Schuyler gật đầu, nước mắt giàn dụa:
- Còn người thì sao?
- Chu kì của ta kết thúc rồi. Đây là cơ hội cuối cùng, chúng ta phải nói chuyện.
Schuyler kể một cách vắn tắt những gì đã xảy ra ở Carlyle và cô đã biết được gì từ Charles Force về Dylan, cách cậu ấy bị cắn, bị biến đổi, bởi một Máu bạc. Cách cậu ấy đã giết Aggie:
- Nhưng cậu ấy đang mất tích. Cậu ấy đã trốn khỏi phòng ở khách sạn. Chẳng ai biết cậu ấy ở đâu cả-Schuyler thông báo.
- Bây giờ chắc nó đã chết rồi. Chúng sẽ giết nó trước khi nó có thể tiết lộ bất cứ điều gì về bí mật của chúng. Trước khi các ma cà rồng có thể lại bắt được nó, nó giống như những gì ta luôn lo sợ-Cordelia thì thào-Máu Bạc đã quay lại...Chỉ có cháu mới có thể đánh bại được chúng...Mẹ cháu là người mạnh nhất trong chúng ta và cháu là con gái của cô ấy...
- Bây giờ chắc nó đã chết rồi. Chúng sẽ giết nó trước khi nó có thể tiết lộ bất cứ điều gì về bí mật của chúng. Trước khi các ma cà rồng có thể lại bắt được nó, nó giống như những gì ta luôn lo sợ-Cordelia thì thào-Máu Bạc đã quay lại...Chỉ có cháu mới có thể đánh bại được chúng...Mẹ cháu là người mạnh nhất trong chúng ta và cháu là con gái của cô ấy...
- Mẹ cháu?
- Mẹ cháu là Gabrielle. Gabriel-một trong bảy Tổng lãnh thiên thần. Chỉ có duy nhất hai người trong số họ tự nguyện với việc bị nguyền rủa, xuống trái đất này để bảo vệ chúng ta. Gabriel là người mạnh nhất, cô ấy là của Michael...đó là em sinh đôi của Charles Force, là tình yêu duy nhất của ông ta. Đó là sự hi sinh của nó, ông ta chỉ đi theo vì tình yêu với cô ấy, ông ta đã từ bỏ thiên đường để ở bên cô ấy.
Vậy ra đó chính là lí do vì sao Charles Force lại đến thăm mẹ cô. Allegra là em gái của ông ấy. Điều đó có nghĩa là ông ta là...bác của cô? Lịch sử gia đình ma cà rồng lộn xộn này quá phức tạp đối với cô, hiện tại cô không thể đưa ra bất kì một lời giải thích nào cả. Cordelia tiếp tục nói:
- Họ đã từng cùng nhau lãnh đạo trong hàng nghìn năm. Ở Ai Cập các Pharaong thường lấy chị em gái của họ cũng giống như Đế chế La Mã đã làm ở Rome. Nhưng trong thế giới hiện đại, việc này càng ngày càng bị cấm, chính vì vậy nó trở thành một bí mật được che dấu. Các cặp sinh đôi vẫn được sinh ra trong cùng một gia đình, giới hạn của máu với người khác như ta và ông của cháu vậy, tuy nhiên cho đến một thay đổi, một cặp sinh đôi sẽ thừa nhận vai trò của vợ chồng, và thế là Máu Đỏ không bao giờ chú ý đến sự thay đổi nữa. Với cách này, các số phận được bảo vệ trong cùng một gia đình vì các thế hệ.
Schuyler nghĩ về Mimi và Jack, có một sự thân mật gần gũi đến kì lạ giữa họ.
- Charles và Allegra đã giới hạn máu với nhau trong một khoảng thời gian rất dài cho tới khi cô ấy gặp cha cháu, là điều đó. Mẹ cháu yêu Stephen, đó chính là sự bất hạnh của cô ấy. Cô ấy chối bỏ Charles. Trong khi giận dữ, Charles đã rời bỏ gia đình, ông ta lấy một cái tên mới và từ bỏ họ Van Alen. Khi cha cháu chết, Allegra đã thề không bao giờ có bất kì một thần linh loài người quen thuộc nào khác để giữ gìn tình yêu của họ. Đó là lí do vì sao cô ấy không tỉnh lại. Cô ấy tồn tại giữa ranh giới của cái chết và sự sống. Cô ấy từ chối dùng máu đỏ để tiếp tục sống, Charles có thể giúp cô ấy nhưng đã không thể.
- Bố cháu là một con người?
- Ừ. Cháu là người duy nhất. Dòng máu lai Dimidium cognatus. Cháu phải cẩn thận. Ta đã bảo vệ cháu lâu nhất có thể, sẽ có những kẻ sẽ tìm đến để tiêu diệt cháu.
- Ai? Tại sao?
- Người ta cho là con gái của Gabriel sẽ cứu rỗi linh hồn của chúng ta.
- Cháu ư? Bằng cách nào?
Cordelia ho sặc sụa. Bà giữ chặt lấy cánh tay Schuyler:
- Cháu phải tìm ông cháu...chồng của ta...Teddy...một Enmortal, một ma cà rồng đã giữ nguyên cái cơ thể con người trong nhiều thế kỉ...Ông ấy và ta đã xa nhau lâu rồi. Sau khi chúng ta bị trục xuất khỏi Conclave, chúng ta đều thống nhất rằng sẽ an toàn hơn nếu chia nhau ra...chúng ta không tin ban lãnh đạo...chúng ta tin là một trong số họ đang chứa chấp Croatan...Teddy đã mất tích từ nhiều thế kỉ nay...cháu cần tìm trong kho lưu giữ để biết được nơi cuối cùng ông ấy đến...Ông ấy có thể giúp cháu. Thử ở Venice xem, ta nghĩ là ở đó. Ông ấy rất thích nước Ý. Có lẽ ông ấy đã tới đó. Chỉ có ông ấy mới biết cách đánh bại Máu Bạc. Cháu phải tìm ông ấy và nói với ông ấy biết chuyện gì đã xảy ra.
- Làm sao cháu biết là ông ấy?
Cordelia mệt mỏi mỉm cười:
- Ông ấy viết rất nhiều sách, hầu hết số sách trong thư viện là thuộc bộ sưu tập của ông ấy hoặc là do ông ấy viết.
- Ông ấy là ai? Tên của ông ấy là gì ạ?
-Teddy có rất nhiều tên. cháu cần chúng, cháu biết mà, nếu như cháu sống lâu. Lần cuối cùng chúng ta ở bên nhau, tên của ông ấy là Lawrence Winslow Van Alen. Hãy xem xét Piazza San Marco và cả Viện Hàn Lâm nữa. Chờ đợi...Cipriani gần gần như thế. Ông ấy rất yêu Bellinis của ông ấy. Nói với ông ấy, nói với ông ấy Cordelia đã gửi cháu.
Schuyler gật đầu, cô khóc nức nở, có quá nhiều thứ cô chưa hiểu được-Charles/ Michael, Allegra, Gabriel, người cha loài người của cô, người ông bất tử của cô. Cô có một cây phả hệ thật kì lạ và khác thường. Cô là dòng máu lai. Ai đã biết? Oliver chăng? Jack? Và điều đó có nghĩa gì? Điều có ý nghĩa gì khi nói con gái của Gabriel sẽ cứu rỗi linh hồn cho các ma cà rồng? Nhiều quá, một gánh nặng lớn. Điều cô mong muốn nhất bây giờ là Cordelia ngừng chảy máu. Cô sẽ sống ra sao nếu như không có bà?
Dẫu rằng cô biết bà cô không thực sự chết-Bà ấy rời khỏi thế giới này để bắt đầu một sự chuẩn bị khác.
- Bà- Schuyler cầu xin- Hãy ở lại!
- Hãy tự chăm sóc mình, cháu gái của ta-Bà nói với lấy bàn tay của Schuyler-“Facio Valiturus Fortis”-Can đảm và mạnh mẽ. Với lời cầu nguyện cuối cùng, linh hồn của Cordelia trở về trạng thái ngủ yên
Dù cho cô không hết lo lắng về thái độ của bọn chúng-điều đó gần như chẳng hề khiến ông ta bận tâm-cứ như ông ta chờ nó đến vậy. Nhưng điều đó không thể là sự thật. Ông ta là Regis, người lãnh đạo họ, lựa chọn là một ma cà rồng thay vì tội lỗi, cô tin ông ta biết việc gì đúng để làm.
- Bình tâm nhé!-Jack nói rồi chào tạm biệt.
Cô gật đầu cảm ơn rồi ra khỏi xe, sau đó cô mới nhận ra là mình hoàn toàn quên không hỏi tại sao Charles lại thường xuyên đến thăm mẹ cô, có lẽ bà cô biết.
Khi Schuyler bước vào nhà, cô cảm thấy không khí có gì đó khác lạ. Mọi phòng vẫn tối đen và đồ đạc được phủ bình thường nhưng lại có cảm giác có gì đó không ổn. Cái giá để dù bị nghiêng đi giống như ai đó đã chạy xuống các bậc cầu thang rất vội vã. Sự im lặng đáng ngại. Hattie thì đang nghỉ, bà cô ở nhà một mình. Schuyler vội vã bước lên các bậc thang, cô thấy một bức tranh treo trên tường bị lệch đi. Dứt khoát ai đó đã ở đây, một ai đó không thuộc về nơi này.
Dylan! Nếu Dylan ở đây thì sao? Có thể cậu đang tìm cô? Để hoàn thành những gì cậu đã bắt đầu? Schuyler bắt đầu thấy sợ hãi. Phòng của bà cô ở mãi tít cuối tầng hai. Cô mở các cánh cửa và bước nhanh vào bên trong gọi ầm lên:
- Cordelia! Cordelia!
Một tiếng rên rỉ phát ra ở một hướng khác, không phải trên giường.
Schuyler chạy về phía đó, kinh hãi vì những gì trước mắt. Dù vậy cô không thét lên khi thấy Cordelia đang nằm trong vũng máu của chính bà- chất lỏng màu xanh đang bao quanh bà.
- Đã đẩy lùi được cuộc tấn công...nhưng nó quá mạnh-Cordelia thì thào, mở to đôi mắt nhìn Schuyler đang cúi xuống bà.
- Ai? Kẻ nào đã làm thế này với người chứ?-Schuyler vừa hỏi vừa giúp bà ngồi dậy-Chúng ta cần đưa người tới một bệnh viện.
- Không, không có thời gian đâu-Cordelia ngăn, giọng bà khàn khà-Nó đã đến. Croatan- Bà nhổ một bụm máu ra.
- Ai? Là Dylan phải không ạ? Bà đã nhìn thấy gì?
Cordelia lắc đầu:
- Ta chẳng nhìn thấy gì cả. Trong thoáng chốc ta bị loá mắt, nhưng nó trẻ và đầy sức mạnh. Ta không nhìn được khuôn mặt nó. Ta chống lại nó, nó đã cố gắng nhưng nó không thể tóm được ta hay các kí ức của ta. Tuy vậy đến lúc chu kì của ta kết thúc rồi. Cháu cần đưa ta tới chỗ tiến sĩ Pat để họ có thể lấy máu của ta cho lần xuất hiện tới, rất quan trọng đấy.
Schuyler gật đầu, nước mắt giàn dụa:
- Còn người thì sao?
- Chu kì của ta kết thúc rồi. Đây là cơ hội cuối cùng, chúng ta phải nói chuyện.
Schuyler kể một cách vắn tắt những gì đã xảy ra ở Carlyle và cô đã biết được gì từ Charles Force về Dylan, cách cậu ấy bị cắn, bị biến đổi, bởi một Máu bạc. Cách cậu ấy đã giết Aggie:
- Nhưng cậu ấy đang mất tích. Cậu ấy đã trốn khỏi phòng ở khách sạn. Chẳng ai biết cậu ấy ở đâu cả-Schuyler thông báo.
- Bây giờ chắc nó đã chết rồi. Chúng sẽ giết nó trước khi nó có thể tiết lộ bất cứ điều gì về bí mật của chúng. Trước khi các ma cà rồng có thể lại bắt được nó, nó giống như những gì ta luôn lo sợ-Cordelia thì thào-Máu Bạc đã quay lại...Chỉ có cháu mới có thể đánh bại được chúng...Mẹ cháu là người mạnh nhất trong chúng ta và cháu là con gái của cô ấy...
- Bây giờ chắc nó đã chết rồi. Chúng sẽ giết nó trước khi nó có thể tiết lộ bất cứ điều gì về bí mật của chúng. Trước khi các ma cà rồng có thể lại bắt được nó, nó giống như những gì ta luôn lo sợ-Cordelia thì thào-Máu Bạc đã quay lại...Chỉ có cháu mới có thể đánh bại được chúng...Mẹ cháu là người mạnh nhất trong chúng ta và cháu là con gái của cô ấy...
- Mẹ cháu?
- Mẹ cháu là Gabrielle. Gabriel-một trong bảy Tổng lãnh thiên thần. Chỉ có duy nhất hai người trong số họ tự nguyện với việc bị nguyền rủa, xuống trái đất này để bảo vệ chúng ta. Gabriel là người mạnh nhất, cô ấy là của Michael...đó là em sinh đôi của Charles Force, là tình yêu duy nhất của ông ta. Đó là sự hi sinh của nó, ông ta chỉ đi theo vì tình yêu với cô ấy, ông ta đã từ bỏ thiên đường để ở bên cô ấy.
Vậy ra đó chính là lí do vì sao Charles Force lại đến thăm mẹ cô. Allegra là em gái của ông ấy. Điều đó có nghĩa là ông ta là...bác của cô? Lịch sử gia đình ma cà rồng lộn xộn này quá phức tạp đối với cô, hiện tại cô không thể đưa ra bất kì một lời giải thích nào cả. Cordelia tiếp tục nói:
- Họ đã từng cùng nhau lãnh đạo trong hàng nghìn năm. Ở Ai Cập các Pharaong thường lấy chị em gái của họ cũng giống như Đế chế La Mã đã làm ở Rome. Nhưng trong thế giới hiện đại, việc này càng ngày càng bị cấm, chính vì vậy nó trở thành một bí mật được che dấu. Các cặp sinh đôi vẫn được sinh ra trong cùng một gia đình, giới hạn của máu với người khác như ta và ông của cháu vậy, tuy nhiên cho đến một thay đổi, một cặp sinh đôi sẽ thừa nhận vai trò của vợ chồng, và thế là Máu Đỏ không bao giờ chú ý đến sự thay đổi nữa. Với cách này, các số phận được bảo vệ trong cùng một gia đình vì các thế hệ.
Schuyler nghĩ về Mimi và Jack, có một sự thân mật gần gũi đến kì lạ giữa họ.
- Charles và Allegra đã giới hạn máu với nhau trong một khoảng thời gian rất dài cho tới khi cô ấy gặp cha cháu, là điều đó. Mẹ cháu yêu Stephen, đó chính là sự bất hạnh của cô ấy. Cô ấy chối bỏ Charles. Trong khi giận dữ, Charles đã rời bỏ gia đình, ông ta lấy một cái tên mới và từ bỏ họ Van Alen. Khi cha cháu chết, Allegra đã thề không bao giờ có bất kì một thần linh loài người quen thuộc nào khác để giữ gìn tình yêu của họ. Đó là lí do vì sao cô ấy không tỉnh lại. Cô ấy tồn tại giữa ranh giới của cái chết và sự sống. Cô ấy từ chối dùng máu đỏ để tiếp tục sống, Charles có thể giúp cô ấy nhưng đã không thể.
- Bố cháu là một con người?
- Ừ. Cháu là người duy nhất. Dòng máu lai Dimidium cognatus. Cháu phải cẩn thận. Ta đã bảo vệ cháu lâu nhất có thể, sẽ có những kẻ sẽ tìm đến để tiêu diệt cháu.
- Ai? Tại sao?
- Người ta cho là con gái của Gabriel sẽ cứu rỗi linh hồn của chúng ta.
- Cháu ư? Bằng cách nào?
Cordelia ho sặc sụa. Bà giữ chặt lấy cánh tay Schuyler:
- Cháu phải tìm ông cháu...chồng của ta...Teddy...một Enmortal, một ma cà rồng đã giữ nguyên cái cơ thể con người trong nhiều thế kỉ...Ông ấy và ta đã xa nhau lâu rồi. Sau khi chúng ta bị trục xuất khỏi Conclave, chúng ta đều thống nhất rằng sẽ an toàn hơn nếu chia nhau ra...chúng ta không tin ban lãnh đạo...chúng ta tin là một trong số họ đang chứa chấp Croatan...Teddy đã mất tích từ nhiều thế kỉ nay...cháu cần tìm trong kho lưu giữ để biết được nơi cuối cùng ông ấy đến...Ông ấy có thể giúp cháu. Thử ở Venice xem, ta nghĩ là ở đó. Ông ấy rất thích nước Ý. Có lẽ ông ấy đã tới đó. Chỉ có ông ấy mới biết cách đánh bại Máu Bạc. Cháu phải tìm ông ấy và nói với ông ấy biết chuyện gì đã xảy ra.
- Làm sao cháu biết là ông ấy?
Cordelia mệt mỏi mỉm cười:
- Ông ấy viết rất nhiều sách, hầu hết số sách trong thư viện là thuộc bộ sưu tập của ông ấy hoặc là do ông ấy viết.
- Ông ấy là ai? Tên của ông ấy là gì ạ?
-Teddy có rất nhiều tên. cháu cần chúng, cháu biết mà, nếu như cháu sống lâu. Lần cuối cùng chúng ta ở bên nhau, tên của ông ấy là Lawrence Winslow Van Alen. Hãy xem xét Piazza San Marco và cả Viện Hàn Lâm nữa. Chờ đợi...Cipriani gần gần như thế. Ông ấy rất yêu Bellinis của ông ấy. Nói với ông ấy, nói với ông ấy Cordelia đã gửi cháu.
Schuyler gật đầu, cô khóc nức nở, có quá nhiều thứ cô chưa hiểu được-Charles/ Michael, Allegra, Gabriel, người cha loài người của cô, người ông bất tử của cô. Cô có một cây phả hệ thật kì lạ và khác thường. Cô là dòng máu lai. Ai đã biết? Oliver chăng? Jack? Và điều đó có nghĩa gì? Điều có ý nghĩa gì khi nói con gái của Gabriel sẽ cứu rỗi linh hồn cho các ma cà rồng? Nhiều quá, một gánh nặng lớn. Điều cô mong muốn nhất bây giờ là Cordelia ngừng chảy máu. Cô sẽ sống ra sao nếu như không có bà?
Dẫu rằng cô biết bà cô không thực sự chết-Bà ấy rời khỏi thế giới này để bắt đầu một sự chuẩn bị khác.
- Bà- Schuyler cầu xin- Hãy ở lại!
- Hãy tự chăm sóc mình, cháu gái của ta-Bà nói với lấy bàn tay của Schuyler-“Facio Valiturus Fortis”-Can đảm và mạnh mẽ. Với lời cầu nguyện cuối cùng, linh hồn của Cordelia trở về trạng thái ngủ yên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.