Chương 40
Ba chấm
19/09/2019
Trong bóng tối, vẫn còn hi vọng, đó chính là em!
-Cô là ai? Đến đây để xin việc à? Ai lại cho cô lên làm thư kí của tôi chứ?
-Chào giám đốc! Tôi tên Diệp Dao Dao là thư kí riêng của anh do phó giám đốc bổ trợ!
Cô ấy tươi cười sau những lời chán ghét của tôi, nhìn kĩ thì cô gái này thật đẹp, cô ấy thật tốt khi tao bị bệnh đã tiếp quản công ty cho tôi, cô ấy chăm sóc tôi hằng ngày, đi theo tôi như một người bạn! Từ đó đến giờ kẻ tiếp cận tôi chỉ là muốn lợi dụng nhau, nhưng cô ấy xem tôi như một cấp trên và tôi xem cô ấy như một người bạn tốt! Người bạn mãi mãi là duy nhất!
-Giá Trị Của Thanh Xuân-
-Dao Dao! Cứu cô ấy ra nhanh! Trong ánh lửa như bùng nổ, tiếng thét của Gia Hi liệu có thể chạm đến tim ai, khi anh phải trải qua ngọn lửa để chạm đến “người bạn duy nhất” đó của mình?
Nước mắt của Gia Hi tuôn ra như chưa được khóc lần nào, trong anh mang một vẻ nuối tiếc và đầy hối hận,...
Bỗng có một cuộc điện thoại reo lên từ trong điện thoại Gia Hi:
-Reng! Reng! Reng!
Niên Vũ lên tiếng: anh Gia Hi điện thoại của anh reo kìa, anh mau bắt máy không chừng có thông tin và Tiểu Hi và Dao Dao, còn Tiêu Ý và Nhã Giao, cùng tên này để em lo liệu!
Nghe thấy lời của Niên Vũ, Gia Hi đành bắt máy:
-Ai đó?
-Chào anh! Nhớ tôi chứ?
Trong điện thoại phát ra giọng nói của một người phụ nữ, còn rất trẻ, Gia Hi mở to con mắt:
-Cô là!
-Đúng đó! Thật mừng vì anh còn nhớ đến tôi! Tại sao anh lại khóc lóc thảm thương thế kia, Dao Dao của anh còn sống nhăn răng đó mà! Bằng một giọng nói đầy mỉa mai, cô ấy như xát muối vào Gia Hi nhưng trong anh lấp loé lên một tia hi vọng! Cô ta nói:
-Thứ tôi cần là tập tài liệu về Niên Vũ mà anh đang nắm giữ, và anh sẽ phải chọn một trong hai là Dao Dao, cô gái xinh đẹp của anh, hay là,....cô em gái Tiểu Hi của anh đây? ĐỒ NGU! Hahahaha!
Gia Hi mở to con mắt mà rung rinh, hai tay cầm điện thoại còn không vững, anh đang phải gánh chịu một cú sốc lớn, cũng như một quyết định về tình cảm của mình, anh sẽ chọn thế nào đây? Tình yêu hay là Tình anh em? “Người bạn duy nhất” cùng “Người em duy nhất” anh sẽ chọn ai? Chiếc điện thoại của anh rơi xuống đất!
-Kim Chí nói: Gia Hi sao vậy? Trong đó nói gì Gia Hi!
Gia Hi chẳng nói gì, hai tay chống xuống đất trong rất thê thảm Kim Chí không chịu được anh liền lại và nắm áo Gia Hi, hai tay dúng lực đấm vào mặt Gia Hi một phát! Anh nói:
-Thằng kia, anh định quỳ ở đây biết tới khi nào! Nếu bây giờ Tiểu Hi gặp chuyện gì thì anh có lo nổi không! Một tên suốt ngày chỉ biết khóc lóc thì chỉ là thằng hèn!
Gia Hi chẳng nói gì, người như bất động chỉ để cho Kim Chí dùng nấm đấm đấm mình, Niên Vũ lên tiếng:
-Thôi! Thời gian cả hai ở đây đánh nhau thì có khi Tiểu Hi đang bị lóc da xẻ thịt kìa! Gia Hi anh mau lên tiếng cho tôi! Còn Tiêu Ý và Nhã Giao chưa kịp sơ cứu vết thương nữa! Cả hai anh cùng chỉ là thằng ngu giải quyết bằng nấm đấm!
Cả nơi đó im phăng phắt, Kim Chí ngưng tay, Gia Hi bỗng nói:
-Tên đó, bắt anh phải chọn Dao Dao hay Tiểu Hi, anh không biết chọn thế nào! Anh sợ phải mất một trong hai, anh sợ anh sẽ cô đơn thêm một lần nữa, trong 15 năm nay anh đã ở một mình từ rất lâu rồi!
Bỗng có người lên tiếng:
-Anh Cảnh Vương! Em có một kế hoạch! Cả đám xoay lại
-Cô là ai? Đến đây để xin việc à? Ai lại cho cô lên làm thư kí của tôi chứ?
-Chào giám đốc! Tôi tên Diệp Dao Dao là thư kí riêng của anh do phó giám đốc bổ trợ!
Cô ấy tươi cười sau những lời chán ghét của tôi, nhìn kĩ thì cô gái này thật đẹp, cô ấy thật tốt khi tao bị bệnh đã tiếp quản công ty cho tôi, cô ấy chăm sóc tôi hằng ngày, đi theo tôi như một người bạn! Từ đó đến giờ kẻ tiếp cận tôi chỉ là muốn lợi dụng nhau, nhưng cô ấy xem tôi như một cấp trên và tôi xem cô ấy như một người bạn tốt! Người bạn mãi mãi là duy nhất!
-Giá Trị Của Thanh Xuân-
-Dao Dao! Cứu cô ấy ra nhanh! Trong ánh lửa như bùng nổ, tiếng thét của Gia Hi liệu có thể chạm đến tim ai, khi anh phải trải qua ngọn lửa để chạm đến “người bạn duy nhất” đó của mình?
Nước mắt của Gia Hi tuôn ra như chưa được khóc lần nào, trong anh mang một vẻ nuối tiếc và đầy hối hận,...
Bỗng có một cuộc điện thoại reo lên từ trong điện thoại Gia Hi:
-Reng! Reng! Reng!
Niên Vũ lên tiếng: anh Gia Hi điện thoại của anh reo kìa, anh mau bắt máy không chừng có thông tin và Tiểu Hi và Dao Dao, còn Tiêu Ý và Nhã Giao, cùng tên này để em lo liệu!
Nghe thấy lời của Niên Vũ, Gia Hi đành bắt máy:
-Ai đó?
-Chào anh! Nhớ tôi chứ?
Trong điện thoại phát ra giọng nói của một người phụ nữ, còn rất trẻ, Gia Hi mở to con mắt:
-Cô là!
-Đúng đó! Thật mừng vì anh còn nhớ đến tôi! Tại sao anh lại khóc lóc thảm thương thế kia, Dao Dao của anh còn sống nhăn răng đó mà! Bằng một giọng nói đầy mỉa mai, cô ấy như xát muối vào Gia Hi nhưng trong anh lấp loé lên một tia hi vọng! Cô ta nói:
-Thứ tôi cần là tập tài liệu về Niên Vũ mà anh đang nắm giữ, và anh sẽ phải chọn một trong hai là Dao Dao, cô gái xinh đẹp của anh, hay là,....cô em gái Tiểu Hi của anh đây? ĐỒ NGU! Hahahaha!
Gia Hi mở to con mắt mà rung rinh, hai tay cầm điện thoại còn không vững, anh đang phải gánh chịu một cú sốc lớn, cũng như một quyết định về tình cảm của mình, anh sẽ chọn thế nào đây? Tình yêu hay là Tình anh em? “Người bạn duy nhất” cùng “Người em duy nhất” anh sẽ chọn ai? Chiếc điện thoại của anh rơi xuống đất!
-Kim Chí nói: Gia Hi sao vậy? Trong đó nói gì Gia Hi!
Gia Hi chẳng nói gì, hai tay chống xuống đất trong rất thê thảm Kim Chí không chịu được anh liền lại và nắm áo Gia Hi, hai tay dúng lực đấm vào mặt Gia Hi một phát! Anh nói:
-Thằng kia, anh định quỳ ở đây biết tới khi nào! Nếu bây giờ Tiểu Hi gặp chuyện gì thì anh có lo nổi không! Một tên suốt ngày chỉ biết khóc lóc thì chỉ là thằng hèn!
Gia Hi chẳng nói gì, người như bất động chỉ để cho Kim Chí dùng nấm đấm đấm mình, Niên Vũ lên tiếng:
-Thôi! Thời gian cả hai ở đây đánh nhau thì có khi Tiểu Hi đang bị lóc da xẻ thịt kìa! Gia Hi anh mau lên tiếng cho tôi! Còn Tiêu Ý và Nhã Giao chưa kịp sơ cứu vết thương nữa! Cả hai anh cùng chỉ là thằng ngu giải quyết bằng nấm đấm!
Cả nơi đó im phăng phắt, Kim Chí ngưng tay, Gia Hi bỗng nói:
-Tên đó, bắt anh phải chọn Dao Dao hay Tiểu Hi, anh không biết chọn thế nào! Anh sợ phải mất một trong hai, anh sợ anh sẽ cô đơn thêm một lần nữa, trong 15 năm nay anh đã ở một mình từ rất lâu rồi!
Bỗng có người lên tiếng:
-Anh Cảnh Vương! Em có một kế hoạch! Cả đám xoay lại
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.