Chương 51
Ba chấm
19/09/2019
Cái ngày mà tôi bắt đầu một cuộc sống mới! Từ khi “chiếc xe” đó bắt ngang, tôi cảm thấy mình như bị điều khiển,
nhưng,..có sợi dây nào có thể cắt đứt sợi dây của tôi và của “cô ấy”,
liệu sợi dây của con rối sẽ chắc hơn sợi dây của tôi? Hãy thử xem sao?
Đây là cuộc đánh cược mà tôi chắc chắn sẽ dành chiến thắng!
.........................
-Tôi mở mắt ra và ngỡ ngàng khi mọi thứ xung quanh tôi thật khác biệt. Cái giường này là sao? Trần nhà này là sao? Khung cảnh này là sao?
-Bác sĩ ơi! Cậu ấy tỉnh rồi! Mau mau vào đây!
Trước mắt tôi là một người mặc áo trắng, cứ khám qua khám lại cho tôi. Tôi dần dần lấy lại ý thức! Tôi nghe bác sĩ nói:
-Cậu ấy không sao, trước mắt thì đã tỉnh lại, tình trạng cơ thể cũng đã ổn định!
-Cảm ơn bác sĩ!
Niên Vũ anh tỉnh lại rồi sao!
Một cô gái đứng trước mặt tôi, tôi đã nhớ ra cô ấy là ai, cô ấy có một mái tóc xanh dương tuyệt đẹp! Bằng Minh Di, sao cô lại ở đây? Nơi đây là đâu?
-Niên Vũ! Đây là bệnh viện, anh đã hôn mê hai tháng rồi!
Sau khi nghe xong chữ “hai tháng” phải nói là sốc thật sự, kiểu như các bạn đang nằm ngủ và mơ, mở mắt ra là thấy đã hai tháng sau, bất ngờ không chịu được!
Khi nghe xong câu nói, Niên Vũ bật dậy, nhưng cái lưng khốn khổ của anh không cho phép!
-Anh khoan vội Tôi đã gọi bạn của anh tới đây rồi, anh ấy cũng sắp đến! Đến lúc đó anh ấy sẽ nói anh nghe mọi chuyện. Tôi cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra!
Tôi ngơ ngác, không biết cô ấy gọi ai? Tôi hỏi: “cô gọi ai thế Minh Di?”.
-Tôi gọi một người tên Thân Cảnh Nam! Cậu ấy nói cậu ấy là bạn thân của anh!
-Cái gì? Cảnh Nam sao? Tôi chưa kịp bất ngờ thì “thứ gì đến cũng phải đến” nhưng nó đến nhanh hơn tôi tưởng!
-Niên Vũ! Anh tỉnh rồi! Tôi lo lắng cho anh suốt!
Cậu ấy đến và ngồi xuống! Minh Di ra ngoài để tôi và Cảnh Nam “thân tình” nhau hơn! Tôi ớn lạnh và ngây ngất với hoàn cảnh này! Nhưng rồi tôi cũng bình tĩnh lại mà nói:
-Cảnh Nam, chuyện này là sao!
-Từ từ nào Niên Vũ, tôi sẽ giải thích cho anh nghe mọi chuyện, anh không cần phải gấp gáp như vậy!
-Chúng tôi,...không tìm thấy Tiểu Hi nữa!
Cảnh Nam nhìn lên với vẻ mặt ngơ ngác, anh ấy bất ngờ vì thấy Niên Vũ không có phản ứng gì, anh ta hỏi:
-Niên Vũ! Sao cậu không có phản ứng gì hết vậy?
Niên Vũ bình thãn mà trả lời, không khí căn phòng bắt đầu bao trùm bằng sự ảm đạm:
-Tiểu Hi là ai?
Và,...đúng như các bạn nghĩ, Cảnh Nam chẳng biết nói gì, từ bất ngờ cậu chuyển sang sợ hãi:
-Hà Tiểu Hi đó! Em gái của Hà Gia Hi, tiểu thư của nhà họ Hà!
Dù cho Cảnh Nam cứ giải thích không ngừng, Niên Vũ vẫn bình thản mà nói: “tôi không hề có chút gì ấn tượng với cái tên đó cả!”
.........................
-Tôi mở mắt ra và ngỡ ngàng khi mọi thứ xung quanh tôi thật khác biệt. Cái giường này là sao? Trần nhà này là sao? Khung cảnh này là sao?
-Bác sĩ ơi! Cậu ấy tỉnh rồi! Mau mau vào đây!
Trước mắt tôi là một người mặc áo trắng, cứ khám qua khám lại cho tôi. Tôi dần dần lấy lại ý thức! Tôi nghe bác sĩ nói:
-Cậu ấy không sao, trước mắt thì đã tỉnh lại, tình trạng cơ thể cũng đã ổn định!
-Cảm ơn bác sĩ!
Niên Vũ anh tỉnh lại rồi sao!
Một cô gái đứng trước mặt tôi, tôi đã nhớ ra cô ấy là ai, cô ấy có một mái tóc xanh dương tuyệt đẹp! Bằng Minh Di, sao cô lại ở đây? Nơi đây là đâu?
-Niên Vũ! Đây là bệnh viện, anh đã hôn mê hai tháng rồi!
Sau khi nghe xong chữ “hai tháng” phải nói là sốc thật sự, kiểu như các bạn đang nằm ngủ và mơ, mở mắt ra là thấy đã hai tháng sau, bất ngờ không chịu được!
Khi nghe xong câu nói, Niên Vũ bật dậy, nhưng cái lưng khốn khổ của anh không cho phép!
-Anh khoan vội Tôi đã gọi bạn của anh tới đây rồi, anh ấy cũng sắp đến! Đến lúc đó anh ấy sẽ nói anh nghe mọi chuyện. Tôi cũng không rõ chuyện gì đã xảy ra!
Tôi ngơ ngác, không biết cô ấy gọi ai? Tôi hỏi: “cô gọi ai thế Minh Di?”.
-Tôi gọi một người tên Thân Cảnh Nam! Cậu ấy nói cậu ấy là bạn thân của anh!
-Cái gì? Cảnh Nam sao? Tôi chưa kịp bất ngờ thì “thứ gì đến cũng phải đến” nhưng nó đến nhanh hơn tôi tưởng!
-Niên Vũ! Anh tỉnh rồi! Tôi lo lắng cho anh suốt!
Cậu ấy đến và ngồi xuống! Minh Di ra ngoài để tôi và Cảnh Nam “thân tình” nhau hơn! Tôi ớn lạnh và ngây ngất với hoàn cảnh này! Nhưng rồi tôi cũng bình tĩnh lại mà nói:
-Cảnh Nam, chuyện này là sao!
-Từ từ nào Niên Vũ, tôi sẽ giải thích cho anh nghe mọi chuyện, anh không cần phải gấp gáp như vậy!
-Chúng tôi,...không tìm thấy Tiểu Hi nữa!
Cảnh Nam nhìn lên với vẻ mặt ngơ ngác, anh ấy bất ngờ vì thấy Niên Vũ không có phản ứng gì, anh ta hỏi:
-Niên Vũ! Sao cậu không có phản ứng gì hết vậy?
Niên Vũ bình thãn mà trả lời, không khí căn phòng bắt đầu bao trùm bằng sự ảm đạm:
-Tiểu Hi là ai?
Và,...đúng như các bạn nghĩ, Cảnh Nam chẳng biết nói gì, từ bất ngờ cậu chuyển sang sợ hãi:
-Hà Tiểu Hi đó! Em gái của Hà Gia Hi, tiểu thư của nhà họ Hà!
Dù cho Cảnh Nam cứ giải thích không ngừng, Niên Vũ vẫn bình thản mà nói: “tôi không hề có chút gì ấn tượng với cái tên đó cả!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.