Chương 74: Tui đã kết hôn
Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
10/03/2024
Edt & Beta: Đòe
Ngày đầu tiên tổng giám đốc đến nhậm chức, tôi đã gào lên "Nhóc ơi, mẹ yêu con!" với cậu ấy thì phải làm sao? Online chờ gấp.
Trong lòng Nhâm Trạch mưa như nước trút nhưng biểu cảm lại thể hiện ra mình là một tinh anh, tựa như câu "Nhóc Chu, mẹ yêu con" chưa từng được thốt ra từ miệng cô.
Vào thời điểm quan trọng, cô nở một nụ cười chuyên nghiệp, nhe ra tám chiếc răng tiêu chuẩn: "Xin hỏi đây có phải cậu Ninh, Ninh chu không ạ?"
"Là tôi." Ninh Chu cũng không ngờ ngày đầu tiên đi làm lại gặp được fan hâm mộ của mình ở công ty, hơn nữa còn là fan mẹ, trong lòng cảm thấy xấu hổ khó tả.
Nhưng nếu như đối phương đã thể hiện như chưa có chuyện gì xảy ra thì cậu cũng vờ như không biết gì.
Thật sự thì trong lòng Nhâm Trạch vẫn không kìm nén được nỗi phấn khích, lúc nói chuyện có hơi lâng lâng: "Hôm qua chủ tịch đã đưa ra chỉ thị, giờ tôi sẽ dẫn Ninh tổng đến phòng làm việc của cậu."
Ninh Chu gật đầu với cô: "Làm phiền rồi."
"Mời Ninh tổng." Nhâm Trạch làm động tác mời và cùng Ninh Chu đi vào thang máy.
Phòng làm việc của Ninh Chu ở tầng 13, mặc dù đang là giờ cao điểm nhưng Ninh Chu đi bằng thang máy riêng nên có vẻ không đông đúc.
Sau khi vào thang máy, Nhâm Trạch vẫn luôn lén nhìn Ninh Chu.
Không có cách nào, cô biết mình phải dè dặt nhưng nhóc ngoan ngoãn đang sống sờ sờ đứng trước mặt cô, bảo cô phải dè dặt kiểu gì đây?
Nhóc ngoan ngoãn quả thật là không ăn ảnh chút nào, người thật so với ảnh chụp đẹp hơn nhiều, khuôn mặt nom cũng nhỏ hơn. Trên ngón áp út đúng là có đeo nhẫn, không phải cố ý đeo để lừa gạt những người khác như người ngoài nói.
Nhâm Trạch đang quan sát Ninh Chu, thang máy đã lên đến nơi, tiếng đinh làm cho cô nàng hồi hồn rồi lại nở nụ cười chuyên nghiệp: "Ninh tổng, giờ tôi sẽ đưa cậu đến phòng làm việc."
Sau đó Nhâm Trạch nén lại sự hưng phấn, giới thiệu Ninh Chu với trợ lý và thư ký của cậu, sau đó giới thiệu cho cậu khung cảnh tòa nhà văn phòng trước khi rời khỏi tầng mười ba quay trở lại với công việc của mình.
Cô không biết liệu mình có thể tiết lộ việc bổ nhiệm Ninh Chu làm tổng giám đốc của Ninh thị hay không, cô không kìm được sự phấn khích nên đăng nhập StarChasing để hò hét.
A a a trên đời này thật sự có những minh tinh nếu không nổi tiếng thì sẽ phải về nhà thừa kế sản nghiệp gia đình!
Không, Ninh Chu không phải nổi tiếng, cậu rất có tiềm năng và sau này nhất định sẽ trở nên nổi tiếng.
- -
Ngày đầu tiên đi làm, Ninh Chu không tiếp xúc được với công việc quan trọng nào mà chỉ cho cậu ký mấy hợp đồng râu ria.
Giữa trưa, Ninh Trường Hùng đến phòng làm việc tìm Ninh Chu, ông ta nói tối nay sẽ tổ chức một bữa tiệc, những người tham dự bữa tiệc đều là ban lãnh đạo công ty, mục đích chính là để chính thức giới thiệu Ninh Chu với những người này.
Ninh Chu không có ý kiến gì, mấy tháng tới cậu sẽ đến Ninh thị làm việc, nhất định phải làm quen với những người này, tiếp xúc nhiều với họ cũng không phải là chuyện xấu.
Cao tầng của Ninh thị Ninh Trường Hùng có một cậu con trai, nghe nói là khoảng hai mươi tuổi và đang học diễn xuất. Nói cách khác là không phải tốt nghiệp từ trường danh giá, càng không có xuất ngoại du học về, lại còn đi làm có loại diễn viên không ra hồn, bất ngờ nhận chức tổng giám đốc của Ninh thị.
Chắc chắn sẽ có những người không phục.
Tuy gọi là Ninh thị nhưng thực chất không phải một tay Ninh Trường Hùng thống trị, còn có các phe phái tranh đấu.
Vốn dĩ vị trí tổng giám đốc còn trống, rất nhiều giám đốc điều hành và giám đốc cấp cao của công ty đều để mắt đến vị trí này và muốn đưa người của mình vào đó, kết quả lại bị một người ngoài ngành chiếm lấy.
Và người này còn là con trai của Ninh Trường Hùng.
Sẽ có bao nhiêu người chịu đồng ý để Ninh Chu ngồi ở vị trí này đây?
Cho nên bữa tiệc tối nay do Ninh Trường Hùng tổ chức nhìn như là để chính thức giới thiệu Ninh Chu nhưng thực chất là Hồng Môn Yến đến từ các phe phái khác trong công ty "chiêu đãi" Ninh Chu.
Ninh Chu hiểu rõ điều này.
Tuy cậu là người ngoài ngành không biết gì về quản lý nhưng lại có chỗ dựa vững chắc nhất.
Ngày đầu tiên đi làm, ngoài việc ký một vài giấy tờ lặt vặt, Ninh Chu còn tham gia "lớp học trực tuyến". Tưởng Hàng Đình đã phân tích rõ ràng những mâu thuẫn nội bộ của tập đoàn Ninh thị thông qua Internet.
Ninh Chu không phải kẻ ngốc, để lâm trận rồi mới mài gươm sẽ chẳng có ích gì, nên có chút chuẩn bị trước bởi vì cậu không biết tối nay mình sẽ phải đối mặt với những loại yêu ma quỷ quái gì.
Trong lòng Ninh Chu có tự tin nhưng nét mặt lại không chút biểu cảm, hơn nữa cậu còm kỹ năng diễn xuất siêu đỉnh, nhìn qua không hề giả trân.
Đến bữa tiệc tối, một vài quản lý cấp cao và giám đốc điều hành của công ty muốn ra oai đánh đòn phủ đầu với Ninh Chu để cho một đứa chưa đủ lông đủ cánh như cậu biết thế nào là xã hội hiểm ác.
Họ không hề cho Ninh Trường Hùng chút mặt mũi nào.
Kết quả là Ninh Chu không hề bị bọn họ dọa sợ, chỉ cầm dăm ba câu đã có thể khéo léo phá vỡ được bẫy rập, đồng thời cậu cũng biết lợi dụng mối quan hệ cạnh tranh giữa bọn họ để chuyển hướng ngọn lửa chiến tranh ra khỏi người.
Sau một bữa Hồng Môn Yến, đáng ngạc nhiên là không một ai chiếm được lợi ích. Ngược lại còn khiến mấy tầng quản lý cao cấp đã khinh thường cậu phải sốc ngang, phải thừa nhận rằng Ninh Trường Hùng đúng là hậu sinh khả úy, cậu con trai Ninh Chu này phong thái giống y hệt ông ta năm đó.
Ninh Trường Hùng được khen đến phổng mũi, càng nhìn đứa con trai là Ninh Chu càng thích, sao trước đây ông ta không thấy Ninh Chu giỏi giang như vậy nhỉ?
Ninh Chu chỉ cười, nụ cười rất nhẹ nhàng, trong mắt tràn đầy trào phúng.
Trong bữa tiếc, việc uống rượu là điều không thể tránh khỏi.
Ninh Chu vốn đã rất chú ý đến phương diện này nhưng cuối cùng vẫn phải uống một ly.
Dù sao cậu cũng không hoàn toàn say, chỉ là ý thức có hơi mơ màng nhưng cậu vẫn biết mình đang ở đâu, cố gắng kiềm chế bản thân, không để lộ ra vẻ say xỉn.
Nhưng khi cậu kiếm cớ đi vệ sinh, cậu đã gửi thông tin vị trí của mình cho Tưởng Hàng Đình để hắn đến đón cậu.
Cậu không tin tưởng bất cứ ai ở đây, cậu chỉ tin Tưởng Hàng Đình.
Lúc Ninh Chu quay lại phòng riêng thì thấy Ninh Trường Hùng đang trò chuyện cùng phó giám đốc công ty Lưu Tề Lực.
Khi cậu đi ngang qua bọn họ, Lưu Tề Lực nhìn thấy Ninh Thu lập tực nắm lấy tay cậu, kéo cậu đến bên cạnh mình, cười hỏi: "Ninh Chu năm nay hai mươi tuổi phải không?"
Ninh Trường Hùng trả lời thay Ninh Chu: "Sang tháng bảy là 21 rồi."
"Vừa hay." Lưu Tề Lực cười nói: "Cô con gái út nhà tôi năm nay cũng hai mươi, hai đứa có thể thử gặp nhau. Cuối tuần này có rảnh không? Hai bạn trẻ rủ nhau ra ngoài đi dạo rồi tìm hiểu nhau chút."
Lưu Tề Lực trước đó rất coi thường con trai Ninh Trường Hùng, ông ta cảm thấy bằng cấp của Ninh Chu không xứng với con gái ông ta.
Nhưng sau khi tiếp xúc với Ninh Chu tối nay, lão ta cảm thấy Ninh Chu không tồi, muốn trí tuệ có trí tuệ, muốn ngoại hình có ngoại hình và quan trọng nhất là tuổi còn trẻ mà đã có thể ngồi trên vị trí cao, vững vàng đối mặt với các trưởng bối.
Hơn thế nữa, gia cảnh hai nhà tương đương nhau nên cậu và con gái lão ta rất xứng đôi.
Hai người đều khoảng hai mươi tuổi, yêu nhau một hai năm rồi kết hôn cũng là chuyện thường tình.
Lưu Tề Lực suy nghĩ rất kỹ, cũng cảm thấy Ninh Trường Hùng nhất định sẽ đồng ý.
Môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc thì chẳng có lý do gì để phản đối phải không?
Lão ta tràn đầy tự tin lại chẳng thấy được một nét xấu hổ trên mặt Ninh Trường Hùng. Con gái của Lưu Tề Lực cũng từng là ứng cử viên mà Ninh Trường Hùng cân nhắc đến, nếu không có Tưởng Hàng Đình thì ông ta sẽ rất sẵn lòng tạo mối quan hệ tốt đẹp với Lưu Tề Dực.
Nhưng bây giờ đã có một ứng cử viên tốt hơn và tất nhiên là ông ta chướng mắt con gái Lưu Tề Dực rồi.
Ninh Trường Hùng đang nghĩ cách khéo léo từ chối Lưu Tề Lực, Ninh Chu lập tức nói thẳng: "Cháu rất cảm kích lòng tốt của chú Lưu. Nhưng mà cháu kết hôn rồi, không thể làm chậm chễ con gái chú được."
"Kết hôn rồi?" Lưu Tề Lực đột nhiên cao giọng: "Sao có thể chứ? Ninh Chu cháu có đừng lừa chú!"
Đừng nói Lưu Tề Lực không tin, đến cả những người khác đến nghĩ đến chuyện đó cũng không tin nữa mà.
Giới trẻ ngày nay càng trì hoãn việc kết hôn càng muộn càng tốt, Ninh Chu còn chưa đến hai mươi mốt tuổi, sao có thể kết hôn sớm như vậy?
Bọn họ đều không nghe được tin tức Ninh Châu kết hôn ở Ninh gia, về phần Ninh Trường Hùng, mọi người đều biết ông ta một là môn đăng hộ đối hai là trèo cao, người có thân phận thấp chắc chắn ông ta sẽ không đồng ý.
Vậy sao Ninh Chu kết hôn mà bọn họ không biết?
Ngay lập tức, có người không chê chuyện loạn mà cời lửa: "Tôi đã từng gặp con gái nhà phó giám đốc Lưu rồi, cô bé là một mỹ nhân giống phu nhân nhà phó giám đốc Lưu. Ninh Chu cháu cứ bỏ lỡ như vậy có tiếc không cơ chứ?"
Từ "mỹ nhân" đặc biệt được nhấn mạnh. Mọi người trong giới có ai mà không biết vợ của Lưu Tề Lực dung mạo tầm thường, con gái do bà sinh ra cũng không được xinh đẹp cho lắm, chỉ ở mức tiêu chuẩn người thường.
Kẻ kia cố tình dùng lời mỉa mai để đổ thêm dầu vào lửa.
Một người khác nói: "Ninh Chu làm vậy là không đúng rồi, cháu không muốn kết bạn với con gái của phó giám đốc Lưu thì cứ nói thẳng, việc gì phải bịa đặt nói dối mình đã kết hôn? Chẳng lẽ chú Lưu còn đè được đầu cháu xuống nếu cháu từ chối sao?"
Các phe phái của tập đoàn Ninh thị còn đang áp chế để cân bằng lẫn nhau, đương nhiên là họ sẽ không đứng trơ mắt nhìn hai nhà Ninh Trường Hùng và Lưu Tề Lực kết thông gia rồi liên thủ với nhau, nếu có thể thì nhất định phải tiêu diệt.
Trước đó họ còn lo lắng nếu Ninh Trường Hùng và Lưu Tề Lực kết thông gia thì phải làm sao bây giờ? Kết quả là con trai của Ninh Trường Hùng đã đưa con dao cho họ để họ chặt đứt khả năng thông gia của hai nhà.
Người say rượu không chịu được khiêu khích, lời nói của người bên cạnh thực sự khơi dậy cơn bực bội trong Lưu Tề Lực.
Những người khác trong phòng đều thầm hy vọng Lưu Tề Lực sẽ ra tay, tốt nhất là lão ta và Ninh Trường Hùng trở mặt thành thù với nhau.
Lưu Tề Lực quả thật đã mất đi lý trí, lão ta cảm thấy con gái mình bị kỳ thị ghét bỏ, một con hát như Ninh Chu thì có tư cách gì để ghét con gái lão ta?
Ninh Chu đây là không tôn trọng lão ta!
Đang lúc lão ta chuẩn bị dạy dỗ Ninh Chu thìthì có người đẩy cửa phòng riêng đi vào: "Làm phiền rồi."
Sự chú ý của mọi người bị phân tán và tất cả đều nhìn về phía cửa.
Chẳng bao lâu sau, họ nhận ra người bước vào là Tưởng Hàng Đình thì rất ngạc nhiên.
Tưởng Hàng Đình gật đầu với bọn họ rồi đi thẳng đến chỗ Ninh Chu.
Đối mặt với Ninh Chu, Tưởng Hàng Đình dịu giọng cưng chiều hỏi: "Uống rượu hả?"
Thấy Tưởng Hàng Đình đến, sợi dây trói chặt lấy Ninh Chu dần buông lỏng ra, cậu chỉ vào chiếc cốc nhỏ trên bàn, ủ rũ nói: "Chỉ uống một cốc nhỏ thôi."
Ngoại trừ Tưởng Hàng Đình, ở đây không một ai nhìn ra được Ninh Chu đã say.
"Anh đưa em về nhà nhé?" Tưởng Hàng Đình xoa đầu Ninh Chu hỏi.
Ninh Chu ngoan ngoãn gật đầu.
Tưởng Hàng Đình nắm lấy tay Ninh Chu, đang định dắt cậu về nhà thì Ninh Chu chợt nhớ ra một chuyện, đứng yên ở đó.
Tưởng Hàng Đình hỏi cậu, "Làm sao vậy?"
Ninh Chu chu miệng, "Em nói em kết hôn rồi mà họ không tin." Trong giọng nói của cậu còn cất chứ chút tổn thương khó có thể diễn tả.
Tưởng Hàng Đình còn chưa kịp phản ứng lại, Ninh Chu đã giơ nắm tay hai người lên, ưỡn thẳng lưng và tràn đầy tự hào trịnh trọng tuyên bố: "Vị này là Tưởng Hàng Đình, chồng của tôi!"
Chồng của tôi đến rồi, cho mấy người nhìn vì không tin lời tôi nói này!
-----
Nay cảm xúc tuột xuống đáy vì "Doi tuyen toi yeu" thua game, xem mà vừa buồn cười vừa tức=))))) Lại vào hang đếm cúp thôi chứ ở ngoài lâu quá quên mùi rồiiiii
Ngày đầu tiên tổng giám đốc đến nhậm chức, tôi đã gào lên "Nhóc ơi, mẹ yêu con!" với cậu ấy thì phải làm sao? Online chờ gấp.
Trong lòng Nhâm Trạch mưa như nước trút nhưng biểu cảm lại thể hiện ra mình là một tinh anh, tựa như câu "Nhóc Chu, mẹ yêu con" chưa từng được thốt ra từ miệng cô.
Vào thời điểm quan trọng, cô nở một nụ cười chuyên nghiệp, nhe ra tám chiếc răng tiêu chuẩn: "Xin hỏi đây có phải cậu Ninh, Ninh chu không ạ?"
"Là tôi." Ninh Chu cũng không ngờ ngày đầu tiên đi làm lại gặp được fan hâm mộ của mình ở công ty, hơn nữa còn là fan mẹ, trong lòng cảm thấy xấu hổ khó tả.
Nhưng nếu như đối phương đã thể hiện như chưa có chuyện gì xảy ra thì cậu cũng vờ như không biết gì.
Thật sự thì trong lòng Nhâm Trạch vẫn không kìm nén được nỗi phấn khích, lúc nói chuyện có hơi lâng lâng: "Hôm qua chủ tịch đã đưa ra chỉ thị, giờ tôi sẽ dẫn Ninh tổng đến phòng làm việc của cậu."
Ninh Chu gật đầu với cô: "Làm phiền rồi."
"Mời Ninh tổng." Nhâm Trạch làm động tác mời và cùng Ninh Chu đi vào thang máy.
Phòng làm việc của Ninh Chu ở tầng 13, mặc dù đang là giờ cao điểm nhưng Ninh Chu đi bằng thang máy riêng nên có vẻ không đông đúc.
Sau khi vào thang máy, Nhâm Trạch vẫn luôn lén nhìn Ninh Chu.
Không có cách nào, cô biết mình phải dè dặt nhưng nhóc ngoan ngoãn đang sống sờ sờ đứng trước mặt cô, bảo cô phải dè dặt kiểu gì đây?
Nhóc ngoan ngoãn quả thật là không ăn ảnh chút nào, người thật so với ảnh chụp đẹp hơn nhiều, khuôn mặt nom cũng nhỏ hơn. Trên ngón áp út đúng là có đeo nhẫn, không phải cố ý đeo để lừa gạt những người khác như người ngoài nói.
Nhâm Trạch đang quan sát Ninh Chu, thang máy đã lên đến nơi, tiếng đinh làm cho cô nàng hồi hồn rồi lại nở nụ cười chuyên nghiệp: "Ninh tổng, giờ tôi sẽ đưa cậu đến phòng làm việc."
Sau đó Nhâm Trạch nén lại sự hưng phấn, giới thiệu Ninh Chu với trợ lý và thư ký của cậu, sau đó giới thiệu cho cậu khung cảnh tòa nhà văn phòng trước khi rời khỏi tầng mười ba quay trở lại với công việc của mình.
Cô không biết liệu mình có thể tiết lộ việc bổ nhiệm Ninh Chu làm tổng giám đốc của Ninh thị hay không, cô không kìm được sự phấn khích nên đăng nhập StarChasing để hò hét.
A a a trên đời này thật sự có những minh tinh nếu không nổi tiếng thì sẽ phải về nhà thừa kế sản nghiệp gia đình!
Không, Ninh Chu không phải nổi tiếng, cậu rất có tiềm năng và sau này nhất định sẽ trở nên nổi tiếng.
- -
Ngày đầu tiên đi làm, Ninh Chu không tiếp xúc được với công việc quan trọng nào mà chỉ cho cậu ký mấy hợp đồng râu ria.
Giữa trưa, Ninh Trường Hùng đến phòng làm việc tìm Ninh Chu, ông ta nói tối nay sẽ tổ chức một bữa tiệc, những người tham dự bữa tiệc đều là ban lãnh đạo công ty, mục đích chính là để chính thức giới thiệu Ninh Chu với những người này.
Ninh Chu không có ý kiến gì, mấy tháng tới cậu sẽ đến Ninh thị làm việc, nhất định phải làm quen với những người này, tiếp xúc nhiều với họ cũng không phải là chuyện xấu.
Cao tầng của Ninh thị Ninh Trường Hùng có một cậu con trai, nghe nói là khoảng hai mươi tuổi và đang học diễn xuất. Nói cách khác là không phải tốt nghiệp từ trường danh giá, càng không có xuất ngoại du học về, lại còn đi làm có loại diễn viên không ra hồn, bất ngờ nhận chức tổng giám đốc của Ninh thị.
Chắc chắn sẽ có những người không phục.
Tuy gọi là Ninh thị nhưng thực chất không phải một tay Ninh Trường Hùng thống trị, còn có các phe phái tranh đấu.
Vốn dĩ vị trí tổng giám đốc còn trống, rất nhiều giám đốc điều hành và giám đốc cấp cao của công ty đều để mắt đến vị trí này và muốn đưa người của mình vào đó, kết quả lại bị một người ngoài ngành chiếm lấy.
Và người này còn là con trai của Ninh Trường Hùng.
Sẽ có bao nhiêu người chịu đồng ý để Ninh Chu ngồi ở vị trí này đây?
Cho nên bữa tiệc tối nay do Ninh Trường Hùng tổ chức nhìn như là để chính thức giới thiệu Ninh Chu nhưng thực chất là Hồng Môn Yến đến từ các phe phái khác trong công ty "chiêu đãi" Ninh Chu.
Ninh Chu hiểu rõ điều này.
Tuy cậu là người ngoài ngành không biết gì về quản lý nhưng lại có chỗ dựa vững chắc nhất.
Ngày đầu tiên đi làm, ngoài việc ký một vài giấy tờ lặt vặt, Ninh Chu còn tham gia "lớp học trực tuyến". Tưởng Hàng Đình đã phân tích rõ ràng những mâu thuẫn nội bộ của tập đoàn Ninh thị thông qua Internet.
Ninh Chu không phải kẻ ngốc, để lâm trận rồi mới mài gươm sẽ chẳng có ích gì, nên có chút chuẩn bị trước bởi vì cậu không biết tối nay mình sẽ phải đối mặt với những loại yêu ma quỷ quái gì.
Trong lòng Ninh Chu có tự tin nhưng nét mặt lại không chút biểu cảm, hơn nữa cậu còm kỹ năng diễn xuất siêu đỉnh, nhìn qua không hề giả trân.
Đến bữa tiệc tối, một vài quản lý cấp cao và giám đốc điều hành của công ty muốn ra oai đánh đòn phủ đầu với Ninh Chu để cho một đứa chưa đủ lông đủ cánh như cậu biết thế nào là xã hội hiểm ác.
Họ không hề cho Ninh Trường Hùng chút mặt mũi nào.
Kết quả là Ninh Chu không hề bị bọn họ dọa sợ, chỉ cầm dăm ba câu đã có thể khéo léo phá vỡ được bẫy rập, đồng thời cậu cũng biết lợi dụng mối quan hệ cạnh tranh giữa bọn họ để chuyển hướng ngọn lửa chiến tranh ra khỏi người.
Sau một bữa Hồng Môn Yến, đáng ngạc nhiên là không một ai chiếm được lợi ích. Ngược lại còn khiến mấy tầng quản lý cao cấp đã khinh thường cậu phải sốc ngang, phải thừa nhận rằng Ninh Trường Hùng đúng là hậu sinh khả úy, cậu con trai Ninh Chu này phong thái giống y hệt ông ta năm đó.
Ninh Trường Hùng được khen đến phổng mũi, càng nhìn đứa con trai là Ninh Chu càng thích, sao trước đây ông ta không thấy Ninh Chu giỏi giang như vậy nhỉ?
Ninh Chu chỉ cười, nụ cười rất nhẹ nhàng, trong mắt tràn đầy trào phúng.
Trong bữa tiếc, việc uống rượu là điều không thể tránh khỏi.
Ninh Chu vốn đã rất chú ý đến phương diện này nhưng cuối cùng vẫn phải uống một ly.
Dù sao cậu cũng không hoàn toàn say, chỉ là ý thức có hơi mơ màng nhưng cậu vẫn biết mình đang ở đâu, cố gắng kiềm chế bản thân, không để lộ ra vẻ say xỉn.
Nhưng khi cậu kiếm cớ đi vệ sinh, cậu đã gửi thông tin vị trí của mình cho Tưởng Hàng Đình để hắn đến đón cậu.
Cậu không tin tưởng bất cứ ai ở đây, cậu chỉ tin Tưởng Hàng Đình.
Lúc Ninh Chu quay lại phòng riêng thì thấy Ninh Trường Hùng đang trò chuyện cùng phó giám đốc công ty Lưu Tề Lực.
Khi cậu đi ngang qua bọn họ, Lưu Tề Lực nhìn thấy Ninh Thu lập tực nắm lấy tay cậu, kéo cậu đến bên cạnh mình, cười hỏi: "Ninh Chu năm nay hai mươi tuổi phải không?"
Ninh Trường Hùng trả lời thay Ninh Chu: "Sang tháng bảy là 21 rồi."
"Vừa hay." Lưu Tề Lực cười nói: "Cô con gái út nhà tôi năm nay cũng hai mươi, hai đứa có thể thử gặp nhau. Cuối tuần này có rảnh không? Hai bạn trẻ rủ nhau ra ngoài đi dạo rồi tìm hiểu nhau chút."
Lưu Tề Lực trước đó rất coi thường con trai Ninh Trường Hùng, ông ta cảm thấy bằng cấp của Ninh Chu không xứng với con gái ông ta.
Nhưng sau khi tiếp xúc với Ninh Chu tối nay, lão ta cảm thấy Ninh Chu không tồi, muốn trí tuệ có trí tuệ, muốn ngoại hình có ngoại hình và quan trọng nhất là tuổi còn trẻ mà đã có thể ngồi trên vị trí cao, vững vàng đối mặt với các trưởng bối.
Hơn thế nữa, gia cảnh hai nhà tương đương nhau nên cậu và con gái lão ta rất xứng đôi.
Hai người đều khoảng hai mươi tuổi, yêu nhau một hai năm rồi kết hôn cũng là chuyện thường tình.
Lưu Tề Lực suy nghĩ rất kỹ, cũng cảm thấy Ninh Trường Hùng nhất định sẽ đồng ý.
Môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc thì chẳng có lý do gì để phản đối phải không?
Lão ta tràn đầy tự tin lại chẳng thấy được một nét xấu hổ trên mặt Ninh Trường Hùng. Con gái của Lưu Tề Lực cũng từng là ứng cử viên mà Ninh Trường Hùng cân nhắc đến, nếu không có Tưởng Hàng Đình thì ông ta sẽ rất sẵn lòng tạo mối quan hệ tốt đẹp với Lưu Tề Dực.
Nhưng bây giờ đã có một ứng cử viên tốt hơn và tất nhiên là ông ta chướng mắt con gái Lưu Tề Dực rồi.
Ninh Trường Hùng đang nghĩ cách khéo léo từ chối Lưu Tề Lực, Ninh Chu lập tức nói thẳng: "Cháu rất cảm kích lòng tốt của chú Lưu. Nhưng mà cháu kết hôn rồi, không thể làm chậm chễ con gái chú được."
"Kết hôn rồi?" Lưu Tề Lực đột nhiên cao giọng: "Sao có thể chứ? Ninh Chu cháu có đừng lừa chú!"
Đừng nói Lưu Tề Lực không tin, đến cả những người khác đến nghĩ đến chuyện đó cũng không tin nữa mà.
Giới trẻ ngày nay càng trì hoãn việc kết hôn càng muộn càng tốt, Ninh Chu còn chưa đến hai mươi mốt tuổi, sao có thể kết hôn sớm như vậy?
Bọn họ đều không nghe được tin tức Ninh Châu kết hôn ở Ninh gia, về phần Ninh Trường Hùng, mọi người đều biết ông ta một là môn đăng hộ đối hai là trèo cao, người có thân phận thấp chắc chắn ông ta sẽ không đồng ý.
Vậy sao Ninh Chu kết hôn mà bọn họ không biết?
Ngay lập tức, có người không chê chuyện loạn mà cời lửa: "Tôi đã từng gặp con gái nhà phó giám đốc Lưu rồi, cô bé là một mỹ nhân giống phu nhân nhà phó giám đốc Lưu. Ninh Chu cháu cứ bỏ lỡ như vậy có tiếc không cơ chứ?"
Từ "mỹ nhân" đặc biệt được nhấn mạnh. Mọi người trong giới có ai mà không biết vợ của Lưu Tề Lực dung mạo tầm thường, con gái do bà sinh ra cũng không được xinh đẹp cho lắm, chỉ ở mức tiêu chuẩn người thường.
Kẻ kia cố tình dùng lời mỉa mai để đổ thêm dầu vào lửa.
Một người khác nói: "Ninh Chu làm vậy là không đúng rồi, cháu không muốn kết bạn với con gái của phó giám đốc Lưu thì cứ nói thẳng, việc gì phải bịa đặt nói dối mình đã kết hôn? Chẳng lẽ chú Lưu còn đè được đầu cháu xuống nếu cháu từ chối sao?"
Các phe phái của tập đoàn Ninh thị còn đang áp chế để cân bằng lẫn nhau, đương nhiên là họ sẽ không đứng trơ mắt nhìn hai nhà Ninh Trường Hùng và Lưu Tề Lực kết thông gia rồi liên thủ với nhau, nếu có thể thì nhất định phải tiêu diệt.
Trước đó họ còn lo lắng nếu Ninh Trường Hùng và Lưu Tề Lực kết thông gia thì phải làm sao bây giờ? Kết quả là con trai của Ninh Trường Hùng đã đưa con dao cho họ để họ chặt đứt khả năng thông gia của hai nhà.
Người say rượu không chịu được khiêu khích, lời nói của người bên cạnh thực sự khơi dậy cơn bực bội trong Lưu Tề Lực.
Những người khác trong phòng đều thầm hy vọng Lưu Tề Lực sẽ ra tay, tốt nhất là lão ta và Ninh Trường Hùng trở mặt thành thù với nhau.
Lưu Tề Lực quả thật đã mất đi lý trí, lão ta cảm thấy con gái mình bị kỳ thị ghét bỏ, một con hát như Ninh Chu thì có tư cách gì để ghét con gái lão ta?
Ninh Chu đây là không tôn trọng lão ta!
Đang lúc lão ta chuẩn bị dạy dỗ Ninh Chu thìthì có người đẩy cửa phòng riêng đi vào: "Làm phiền rồi."
Sự chú ý của mọi người bị phân tán và tất cả đều nhìn về phía cửa.
Chẳng bao lâu sau, họ nhận ra người bước vào là Tưởng Hàng Đình thì rất ngạc nhiên.
Tưởng Hàng Đình gật đầu với bọn họ rồi đi thẳng đến chỗ Ninh Chu.
Đối mặt với Ninh Chu, Tưởng Hàng Đình dịu giọng cưng chiều hỏi: "Uống rượu hả?"
Thấy Tưởng Hàng Đình đến, sợi dây trói chặt lấy Ninh Chu dần buông lỏng ra, cậu chỉ vào chiếc cốc nhỏ trên bàn, ủ rũ nói: "Chỉ uống một cốc nhỏ thôi."
Ngoại trừ Tưởng Hàng Đình, ở đây không một ai nhìn ra được Ninh Chu đã say.
"Anh đưa em về nhà nhé?" Tưởng Hàng Đình xoa đầu Ninh Chu hỏi.
Ninh Chu ngoan ngoãn gật đầu.
Tưởng Hàng Đình nắm lấy tay Ninh Chu, đang định dắt cậu về nhà thì Ninh Chu chợt nhớ ra một chuyện, đứng yên ở đó.
Tưởng Hàng Đình hỏi cậu, "Làm sao vậy?"
Ninh Chu chu miệng, "Em nói em kết hôn rồi mà họ không tin." Trong giọng nói của cậu còn cất chứ chút tổn thương khó có thể diễn tả.
Tưởng Hàng Đình còn chưa kịp phản ứng lại, Ninh Chu đã giơ nắm tay hai người lên, ưỡn thẳng lưng và tràn đầy tự hào trịnh trọng tuyên bố: "Vị này là Tưởng Hàng Đình, chồng của tôi!"
Chồng của tôi đến rồi, cho mấy người nhìn vì không tin lời tôi nói này!
-----
Nay cảm xúc tuột xuống đáy vì "Doi tuyen toi yeu" thua game, xem mà vừa buồn cười vừa tức=))))) Lại vào hang đếm cúp thôi chứ ở ngoài lâu quá quên mùi rồiiiii
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.