Giả Vờ Thôi Mà! Sao Lại Thành Thật
Chương 29
Zu
08/11/2013
Sa lặng lẽ bước đi trên vỉa hè đêm, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên thân hình mỏng manh tựac như hư vô.
Hà Nội về đêm là lúc lung linh nhất. Ánh đèn đường nhuộm lên sự náo nhịp nơi đây, mọi người từng từng tốp đi lại đông đúc. Thật khó để nhận ra nối cô đơn giữa bao nhiêu con người ấy...
Nỗi cô đơn chỉ có thể cảm nhận bằng những trái tim thấu hiểu nhau. Nhưng giữs bao nhiêu con ngưừoi ấy có mấy người hiểu nhau?
Sa cười, tựa như không. Nhỏ chanửg thể cảm nhận được ý nghĩa gì của cuộcs ống ngoài việc học cả. Một thế giới đã thoái hóa khi Thượng Đế quyết định tạo ra nó.
Chợt có một bé gái đến trước mặt nhỏ rồi chìa ra một bông hoa hồng, tiếp đến là mootj bé tải mang đến chùm bóng bay. Từng người, từng người chạy đến đưa cho nhỏ một món đồ vật khiến Sa cô nương khó hiểu vô cùng,chỉ biết đưa tay nhận mà mặt cứ ngơ ngác.
''Từ khi gặp em ánh mắt ấy vô tình
Lạc vào con tim đang ngủ mê
Rồi những khoảnh khắc cứ theo anh đêm về
Hình như anh tương tư em rồi.''
Giai điệu nhẹ nhàng mà tha thiết vang lên, nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người. Một chàng trai với vẻ đẹp nhưu thiên sứ trong bộ quần áo trắng muốt đang dần tiến bước về phía cô ági mặc chiếc váy trắng tinh khôi, đôi mắt lam ngọc cuốn hút.
''Từng đêm anh viết những cánh thư tình
Gửi trao em cùng ngàn lời muốn nói
Chỉ mong em hiểu những suy nghĩ trong anh
Mà từ lâu anh chôn sâu trong lòng. ''
Từng cánh hoa hồng rơi xuống, một hình trái tim được kết từ vô số chiếc đèn khác nhau hiện ra. Tiếng máy bay kêu vù vù cũng chẳng hề hứng gfi vứoi tiếng náo nhiệt ở bên dưới. Chàng tải ngày càng tín gần lại cô gái.
''Vì con tim anh đã trót trao ngày lần đầu thấy em
Ước mơ bên em một đời sớt chia buồn vui kiếp người
Tình yêu ta dù ngàn năm không phôi phai. ''
Cô gái đứng đó, trong chiếc váy trắng trông thật huyền ảo. Mơ hồ như không, chỉ cần chạm nhẹ sẽ bay mất.
Bun thấy tim mình đạp thình thịch, không biết lần này là lần thứ bao nhiêu nhưng cậu có vẻ căng thẳng. Và cậu cũng không ngừo nhỏ lại đẹp đến mức vậy.
Sa vẫn ngây người trong tiếng reo hò cua mọi người.
Người ơi, anh yêu em và muốn sống cùng em
Để cỏ cây hoa lá sẽ ghen khi mình tìm thấy nhau
Hỡi em yêu có bận lòng cùng anh đắp xây khát vọng
Bun quỳ một chân xuống, cậu mở chiếc hộp nhung ra. Chiếc nhẫn kim cương lung linh trong ánh đèn.
Không phải câu ''anh yêu em'' hay ''cưới anh nhé'' mà chỉ là câu nói đơn thuần nhưng ý nghĩa.
- Của những người khác em đã nhận, vậy của anh em cũng sẽ nhận chứ?
''Em làm bạn gái của anh được không?''
Mọi người reo hò rất lớn, khung cảnh trở lên càng náo nhiệt hơn. Những cánh hao hồng vẫn rơi, vương trên mái tóc nhỏ.
Sa vẫn đứng đó, gương mặt khó hiểu. Chiếc váy trắng tung bay, phấp phới trong gió.
Bun nín thở, cậu nhìn nhỏ, từng cử chỉ nhỏ cũng bị cậu nuốt gọn. Đôi mắt xanh lam lonh lanh....
Nhạc vãn tiếp tục vang lên, nữung cánh hoa vẫn rơi, ánh đèn chói lóa.
Bàn tay búp măng nắm lại, đôi mắt cương quyết...
Và...
Hà Nội về đêm là lúc lung linh nhất. Ánh đèn đường nhuộm lên sự náo nhịp nơi đây, mọi người từng từng tốp đi lại đông đúc. Thật khó để nhận ra nối cô đơn giữa bao nhiêu con người ấy...
Nỗi cô đơn chỉ có thể cảm nhận bằng những trái tim thấu hiểu nhau. Nhưng giữs bao nhiêu con ngưừoi ấy có mấy người hiểu nhau?
Sa cười, tựa như không. Nhỏ chanửg thể cảm nhận được ý nghĩa gì của cuộcs ống ngoài việc học cả. Một thế giới đã thoái hóa khi Thượng Đế quyết định tạo ra nó.
Chợt có một bé gái đến trước mặt nhỏ rồi chìa ra một bông hoa hồng, tiếp đến là mootj bé tải mang đến chùm bóng bay. Từng người, từng người chạy đến đưa cho nhỏ một món đồ vật khiến Sa cô nương khó hiểu vô cùng,chỉ biết đưa tay nhận mà mặt cứ ngơ ngác.
''Từ khi gặp em ánh mắt ấy vô tình
Lạc vào con tim đang ngủ mê
Rồi những khoảnh khắc cứ theo anh đêm về
Hình như anh tương tư em rồi.''
Giai điệu nhẹ nhàng mà tha thiết vang lên, nhanh chóng thu hút sự chú ý của mọi người. Một chàng trai với vẻ đẹp nhưu thiên sứ trong bộ quần áo trắng muốt đang dần tiến bước về phía cô ági mặc chiếc váy trắng tinh khôi, đôi mắt lam ngọc cuốn hút.
''Từng đêm anh viết những cánh thư tình
Gửi trao em cùng ngàn lời muốn nói
Chỉ mong em hiểu những suy nghĩ trong anh
Mà từ lâu anh chôn sâu trong lòng. ''
Từng cánh hoa hồng rơi xuống, một hình trái tim được kết từ vô số chiếc đèn khác nhau hiện ra. Tiếng máy bay kêu vù vù cũng chẳng hề hứng gfi vứoi tiếng náo nhiệt ở bên dưới. Chàng tải ngày càng tín gần lại cô gái.
''Vì con tim anh đã trót trao ngày lần đầu thấy em
Ước mơ bên em một đời sớt chia buồn vui kiếp người
Tình yêu ta dù ngàn năm không phôi phai. ''
Cô gái đứng đó, trong chiếc váy trắng trông thật huyền ảo. Mơ hồ như không, chỉ cần chạm nhẹ sẽ bay mất.
Bun thấy tim mình đạp thình thịch, không biết lần này là lần thứ bao nhiêu nhưng cậu có vẻ căng thẳng. Và cậu cũng không ngừo nhỏ lại đẹp đến mức vậy.
Sa vẫn ngây người trong tiếng reo hò cua mọi người.
Người ơi, anh yêu em và muốn sống cùng em
Để cỏ cây hoa lá sẽ ghen khi mình tìm thấy nhau
Hỡi em yêu có bận lòng cùng anh đắp xây khát vọng
Bun quỳ một chân xuống, cậu mở chiếc hộp nhung ra. Chiếc nhẫn kim cương lung linh trong ánh đèn.
Không phải câu ''anh yêu em'' hay ''cưới anh nhé'' mà chỉ là câu nói đơn thuần nhưng ý nghĩa.
- Của những người khác em đã nhận, vậy của anh em cũng sẽ nhận chứ?
''Em làm bạn gái của anh được không?''
Mọi người reo hò rất lớn, khung cảnh trở lên càng náo nhiệt hơn. Những cánh hao hồng vẫn rơi, vương trên mái tóc nhỏ.
Sa vẫn đứng đó, gương mặt khó hiểu. Chiếc váy trắng tung bay, phấp phới trong gió.
Bun nín thở, cậu nhìn nhỏ, từng cử chỉ nhỏ cũng bị cậu nuốt gọn. Đôi mắt xanh lam lonh lanh....
Nhạc vãn tiếp tục vang lên, nữung cánh hoa vẫn rơi, ánh đèn chói lóa.
Bàn tay búp măng nắm lại, đôi mắt cương quyết...
Và...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.