Chương 25: Cơ Mật Viện
Lão Yêu
21/01/2022
Nguyễn Chính người này trước giờ chỉ nghe theo mệnh lệnh duy nhất của Tiên Đế, phục vụ Tiên Đế chính là chức trách của y, không người nào có thể lay động được.
Chiếu theo tình cảnh hiện nay, người tiếp theo mà Nguyễn Chính nghe lời là Nguyễn Văn Khánh, người sắp làm Tân Đế của Đại Thành Quốc.
Đương nhiên cục diện như thế này là do hai người bọn họ ở giữa tạo thành, tay Nguyễn Chính kia nghĩ đến cũng chỉ tuân theo ý chỉ giả mạo kia của bọn họ.
"Đáng tiếc..!" Phan Đình Phong lắc đầu.
Nguyễn Chính người này võ nghệ cao siêu, trước còn ra chiến trường lập nhiều công lao, là một viên tướng tài giỏi hiếm thấy, hắn có ý định chiêu mộ người này gia nhập trận doanh của mình đã lâu, nói ra thứ mà Phan Đình Phong hắn thiếu nhất hiện nay chính là binh quyền mà.
Thật quá đáng tiếc tên này lại là một tên ngu trung, chỉ biết nghe lời mỗi Hoàng Đế, xem ra sau này hắn phải nghĩ cách khác.
"Tiến Công Công..! Ta nghe nói Mã Hùng tại Lân Huyện làm việc rất khá, qua tháng sau ta dự định để cho y tiến lên Thanh Nhai Thành làm Phó Tri Phủ, không biết ý nghĩ của ngài như thế nào..!"
Phan Đình Phong cùng Mã Tiến hai người một trước một sau kề vai rời đi, cả hai trò chuyện khá là vui vẻ, như hai người bạn thân lâu năm một dạng.
"Thừa Tướng đại nhân, Hùng Nhi nó còn trẻ, nên để rèn luyện thêm một thời gian.!" Mã Tiến trong lòng có chút nóng sốt.
Mã Hưng trong lời nói vừa rồi của Phan Đình Phong chính là cháu ruột của hắn, năm nay mới ngoài hai mươi lăm, nhưng đã được làm Huyện Trưởng của Lân Huyện bên Thanh Nhai Thành, nó là hy vọng của Mã gia bọn họ.
Nói thật hắn cũng rất là muốn Mã Hưng thăng quan tiến chức thật nhanh, nhưng hắn cũng hiểu cháu của mình tài năng có chút hạn chế, nhiều lần gây ra tai họa, nếu không phải vì nghĩ đến người chú làm đại quan trong cung như hắn, nó đã bị đem ra chém đầu từ lâu rồi.
Hiện tại hắn thấy thăng quan tiếp cho Mã Hưng có chút không thích hợp, lên vị trí càng cao, đại thần cũng nhiều, chỗ dựa cũng cứng, những người kia vì vị trí của mình, sẽ không có cho Mã Hưng nhiều mặt mũi, hơn nữa mới nữa tháng trước đây nó đã thăng quan một lần rồi.
"Tiến Công Công..! Không thể nói như vậy được..! Mã Hưng là người có tài..! Muốn rèn luyện cũng phải đặt y ở vị trí cao hơn một chút..!"
Phan Đình Phong xua tay, nhanh chóng phản đối cái ý kiến vừa rồi của Mã Tiến, nhìn thần sắc của Phan Đình Phong có thể xem ông ta rất xem trọng Mã Hưng, nếu mà không đưa Mã Hưng đến vị trí cao hơn, là không thể nào chấp nhận một dạng.
"Vậy thì theo ý của Thừa Tướng đại nhân đi..!" Mã Tiến cười bồi.
Hắn biết Phan Đình Phong nói như vậy là không có đường cho mình từ chối nữa, không thì sẽ đắc tội với lại người này. Thôi thì cứ tạm thời đặt Mã Hưng ở vị trí nơi đó đi.
Nói nữa có người chú như hắn trông coi, còn có Phan Đình Phong xem tng, nghĩ đến cũng sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
"Tiến Công Công..! Bản quan có chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ..!"
"Thừa Tướng đại nhân xin cứ nói..! Nếu như giúp được, ta tuyệt không chối từ.!" Mã Tiến cũng khách khí đáp lại.
Hắn quá hiểu trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, Phan Đình Phong đã tận lực đưa cháu của mình lên, nếu mà không có điều kiện gì, có đánh chết hắn cũng không có tin tưởng, giờ là lúc xem Phan Đình Phong ra chiêu gì mới đây.
"Tiến Công Công..! Ngài cũng hiểu..! Bệ Hạ trước khi Băng Hà là có truyền ý chỉ để cho bản quan tạm thời giám quốc, chờ đến khi Tân Hoàng đăng cơ sau sẽ có sắp xếp khác.!"
"Thừa Tướng đại nhân nói chí phải..!" Mã Tiến bên ngoài tiếp tục cười bồi.
Cái gọi là giám quốc chẳng qua là Phan Đình Phong này thêm vào bên trong di chiếu giả, mục đích nhằm thu lợi bất chính, chứ chẳng có cái chuyện Tiên Đế muốn lão già này giám quốc nơi nào cả, hắn quá hiểu đây chỉ là màn dạo đầu, món ngon còn tại phía sau, để xem tiếp theo Mã Tiến sẽ giở trò gì.
"Đúng vậy..! Giám quốc công việc quá khó khăn, nhiều khi có những tin tức cơ mật từ các quốc gia khác bản quan cũng không biết để đưa ra những quyết sách đúng đắn, thế nên bản quan muốn đi vào Cơ Mật Viện một lần, không biết ý của Tiến Công Công thế nào..?"
'Cái gì..! Cơ Mật Viện..?' Mã Tiến trong lòng gào thét.
Thì ra đây chính là mục đích của Phan Đình Phong khi đưa món quà lớn như vừa rồi cho hắn. Nhưng con cáo già này há miệng cũng quá lớn một chút.
Cơ Mật Viện đó là nơi nào.?
Đây chính là nơi chất chứa tình báo quan trọng của Đại Thành Quốc, có những bí tân không thể nào lộ ra bên ngoài ánh sáng cho người khác biết.
Còn có liên quan đến một tổ chức tình báo mật của Đại Thành Quốc, là nơi lưu trữ những tài vật quan trọng nhất, nhật ký của các đời Tiên Đế cũng được đặt nơi đó.
Nói chung nơi đó là cơ quan trọng yếu nhất của Đại Thành Quốc, tầm quan trọng của nó chỉ có hơn chứ không hề kém Quân Cơ Viện cùng với lại Chính Vụ Các, nơi mà Phan Đình Phong hiện tại đang nắm quyền.
Cơ Mật Viện cực kỳ quan trọng, nếu như ai nắm được Cơ Mật Viện, người này có thể bấm được một nữa cái Đại Thành Quốc trong tay.
Quan trọng là như thế, dĩ nhiên điều kiện ra vào bên trong cũng vô cùng hà khắc, trừ những thành viên bên trong Cơ Mật Viện ra, chỉ có Hoàng Đế mới có thể tự do ra vào Cơ Mật Viện, không có ngoại lệ nào khác.
Phan Đình Phong dĩ nhiên không phải là thành viên trọng yếu của Cơ Mật Viện, càng không phải là Hoàng Đế của Đại Thành Quốc, đương nhiên y sẽ không được phép ra vào nơi đó rồi.
"Thừa tướng đại nhân.! Cơ Mật Viện hiện tại đã bị đám người của Nguyễn Chính canh giữ gắt gao, ngay cả ta cũng không thể nào vào bên trong được, chuyện này thật xin lỗi, ta không giúp đỡ được gì cho ngài..!" Mã Tiến nhanh chóng từ chối.
Đừng nói là trước đây khi có quyền ra vào Cơ Mật Viện, Mã Tiến hắn cũng không dám đưa Phan Đình Phong đi vào, bây giờ hắn đã không thể ra vào Cơ Mật Viện được nữa, chuyện này thì lại càng không được.
'Lại là Nguyễn Chính sao..?' Phan Đình Phong nhíu mày.
Hắn nhìn xem Mã Tiến không có nói dối với hắn, chuyện này cơ bản là thật rồi.
Cái tay Nguyễn Chính này cũng thật là, từ trước khi Tiên Đế còn sống tên đó không cho hắn mặt mũi thì cũng thôi, bây giờ Tiên Đế đã không còn, vậy mà vẫn khắp nơi làm khó hắn, thật là không biết sống chết là gì mà.
"Thừa Tướng đại nhân..! Nguyễn Chính bây giờ là người của Tông Nhân Phủ..!" Mã Tiến lên tiếng nhắc nhở một chút.
Pháp luật của Đại Thành Quốc quy định rất rõ ràng, một khi Hoàng Đế băng hà, Tông Nhân Phủ sẽ tạm thời tiếp nhận Cơ Mật Viện, Quân Cơ Viện, cùng với lại Ngọc Tỷ.
Chờ đến khi Tân Hoàng đăng cơ, những thứ này sẽ trao lại cho Tân Hoàng, Tông Nhân Phủ cũng sẽ rút lui khỏi quyền kiểm soát những khu vực này.
Nói thật như không phải trước đây Tiên Đế lâm chung có gọi Phan Đình Phong đi vào nói chuyện, Phan Đình Phong cũng không có cơ hội thay đổi di chiếu của Tiên Đế, tạo ra thế cục hỗn loạn của Đại Thành Quốc như bây giờ.
"Tiến Công Công..! Hai ngày nữa Khánh Vương điện hạ sẽ nhập Hoàng Cung, chúng ta nên chuẩn bị kế hoạch đơn tiếp ngài ấy đi..!"
Phan Đình Phong hiểu nếu mà đã có người của Tông Nhân Phủ tham gia vào chuyện này, hắn muốn đi vào Cơ Mật Viện là không thể nào được rồi, tạm thời lái qua chuyện khác.
Chờ khi nào Khánh Vương tên kia trở lại, lên làm Hoàng Đế, khi ấy hắn sẽ tính toán với lại đám người kia sau.
Chiếu theo tình cảnh hiện nay, người tiếp theo mà Nguyễn Chính nghe lời là Nguyễn Văn Khánh, người sắp làm Tân Đế của Đại Thành Quốc.
Đương nhiên cục diện như thế này là do hai người bọn họ ở giữa tạo thành, tay Nguyễn Chính kia nghĩ đến cũng chỉ tuân theo ý chỉ giả mạo kia của bọn họ.
"Đáng tiếc..!" Phan Đình Phong lắc đầu.
Nguyễn Chính người này võ nghệ cao siêu, trước còn ra chiến trường lập nhiều công lao, là một viên tướng tài giỏi hiếm thấy, hắn có ý định chiêu mộ người này gia nhập trận doanh của mình đã lâu, nói ra thứ mà Phan Đình Phong hắn thiếu nhất hiện nay chính là binh quyền mà.
Thật quá đáng tiếc tên này lại là một tên ngu trung, chỉ biết nghe lời mỗi Hoàng Đế, xem ra sau này hắn phải nghĩ cách khác.
"Tiến Công Công..! Ta nghe nói Mã Hùng tại Lân Huyện làm việc rất khá, qua tháng sau ta dự định để cho y tiến lên Thanh Nhai Thành làm Phó Tri Phủ, không biết ý nghĩ của ngài như thế nào..!"
Phan Đình Phong cùng Mã Tiến hai người một trước một sau kề vai rời đi, cả hai trò chuyện khá là vui vẻ, như hai người bạn thân lâu năm một dạng.
"Thừa Tướng đại nhân, Hùng Nhi nó còn trẻ, nên để rèn luyện thêm một thời gian.!" Mã Tiến trong lòng có chút nóng sốt.
Mã Hưng trong lời nói vừa rồi của Phan Đình Phong chính là cháu ruột của hắn, năm nay mới ngoài hai mươi lăm, nhưng đã được làm Huyện Trưởng của Lân Huyện bên Thanh Nhai Thành, nó là hy vọng của Mã gia bọn họ.
Nói thật hắn cũng rất là muốn Mã Hưng thăng quan tiến chức thật nhanh, nhưng hắn cũng hiểu cháu của mình tài năng có chút hạn chế, nhiều lần gây ra tai họa, nếu không phải vì nghĩ đến người chú làm đại quan trong cung như hắn, nó đã bị đem ra chém đầu từ lâu rồi.
Hiện tại hắn thấy thăng quan tiếp cho Mã Hưng có chút không thích hợp, lên vị trí càng cao, đại thần cũng nhiều, chỗ dựa cũng cứng, những người kia vì vị trí của mình, sẽ không có cho Mã Hưng nhiều mặt mũi, hơn nữa mới nữa tháng trước đây nó đã thăng quan một lần rồi.
"Tiến Công Công..! Không thể nói như vậy được..! Mã Hưng là người có tài..! Muốn rèn luyện cũng phải đặt y ở vị trí cao hơn một chút..!"
Phan Đình Phong xua tay, nhanh chóng phản đối cái ý kiến vừa rồi của Mã Tiến, nhìn thần sắc của Phan Đình Phong có thể xem ông ta rất xem trọng Mã Hưng, nếu mà không đưa Mã Hưng đến vị trí cao hơn, là không thể nào chấp nhận một dạng.
"Vậy thì theo ý của Thừa Tướng đại nhân đi..!" Mã Tiến cười bồi.
Hắn biết Phan Đình Phong nói như vậy là không có đường cho mình từ chối nữa, không thì sẽ đắc tội với lại người này. Thôi thì cứ tạm thời đặt Mã Hưng ở vị trí nơi đó đi.
Nói nữa có người chú như hắn trông coi, còn có Phan Đình Phong xem tng, nghĩ đến cũng sẽ không có vấn đề gì quá lớn.
"Tiến Công Công..! Bản quan có chuyện muốn nhờ ông giúp đỡ..!"
"Thừa Tướng đại nhân xin cứ nói..! Nếu như giúp được, ta tuyệt không chối từ.!" Mã Tiến cũng khách khí đáp lại.
Hắn quá hiểu trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí, Phan Đình Phong đã tận lực đưa cháu của mình lên, nếu mà không có điều kiện gì, có đánh chết hắn cũng không có tin tưởng, giờ là lúc xem Phan Đình Phong ra chiêu gì mới đây.
"Tiến Công Công..! Ngài cũng hiểu..! Bệ Hạ trước khi Băng Hà là có truyền ý chỉ để cho bản quan tạm thời giám quốc, chờ đến khi Tân Hoàng đăng cơ sau sẽ có sắp xếp khác.!"
"Thừa Tướng đại nhân nói chí phải..!" Mã Tiến bên ngoài tiếp tục cười bồi.
Cái gọi là giám quốc chẳng qua là Phan Đình Phong này thêm vào bên trong di chiếu giả, mục đích nhằm thu lợi bất chính, chứ chẳng có cái chuyện Tiên Đế muốn lão già này giám quốc nơi nào cả, hắn quá hiểu đây chỉ là màn dạo đầu, món ngon còn tại phía sau, để xem tiếp theo Mã Tiến sẽ giở trò gì.
"Đúng vậy..! Giám quốc công việc quá khó khăn, nhiều khi có những tin tức cơ mật từ các quốc gia khác bản quan cũng không biết để đưa ra những quyết sách đúng đắn, thế nên bản quan muốn đi vào Cơ Mật Viện một lần, không biết ý của Tiến Công Công thế nào..?"
'Cái gì..! Cơ Mật Viện..?' Mã Tiến trong lòng gào thét.
Thì ra đây chính là mục đích của Phan Đình Phong khi đưa món quà lớn như vừa rồi cho hắn. Nhưng con cáo già này há miệng cũng quá lớn một chút.
Cơ Mật Viện đó là nơi nào.?
Đây chính là nơi chất chứa tình báo quan trọng của Đại Thành Quốc, có những bí tân không thể nào lộ ra bên ngoài ánh sáng cho người khác biết.
Còn có liên quan đến một tổ chức tình báo mật của Đại Thành Quốc, là nơi lưu trữ những tài vật quan trọng nhất, nhật ký của các đời Tiên Đế cũng được đặt nơi đó.
Nói chung nơi đó là cơ quan trọng yếu nhất của Đại Thành Quốc, tầm quan trọng của nó chỉ có hơn chứ không hề kém Quân Cơ Viện cùng với lại Chính Vụ Các, nơi mà Phan Đình Phong hiện tại đang nắm quyền.
Cơ Mật Viện cực kỳ quan trọng, nếu như ai nắm được Cơ Mật Viện, người này có thể bấm được một nữa cái Đại Thành Quốc trong tay.
Quan trọng là như thế, dĩ nhiên điều kiện ra vào bên trong cũng vô cùng hà khắc, trừ những thành viên bên trong Cơ Mật Viện ra, chỉ có Hoàng Đế mới có thể tự do ra vào Cơ Mật Viện, không có ngoại lệ nào khác.
Phan Đình Phong dĩ nhiên không phải là thành viên trọng yếu của Cơ Mật Viện, càng không phải là Hoàng Đế của Đại Thành Quốc, đương nhiên y sẽ không được phép ra vào nơi đó rồi.
"Thừa tướng đại nhân.! Cơ Mật Viện hiện tại đã bị đám người của Nguyễn Chính canh giữ gắt gao, ngay cả ta cũng không thể nào vào bên trong được, chuyện này thật xin lỗi, ta không giúp đỡ được gì cho ngài..!" Mã Tiến nhanh chóng từ chối.
Đừng nói là trước đây khi có quyền ra vào Cơ Mật Viện, Mã Tiến hắn cũng không dám đưa Phan Đình Phong đi vào, bây giờ hắn đã không thể ra vào Cơ Mật Viện được nữa, chuyện này thì lại càng không được.
'Lại là Nguyễn Chính sao..?' Phan Đình Phong nhíu mày.
Hắn nhìn xem Mã Tiến không có nói dối với hắn, chuyện này cơ bản là thật rồi.
Cái tay Nguyễn Chính này cũng thật là, từ trước khi Tiên Đế còn sống tên đó không cho hắn mặt mũi thì cũng thôi, bây giờ Tiên Đế đã không còn, vậy mà vẫn khắp nơi làm khó hắn, thật là không biết sống chết là gì mà.
"Thừa Tướng đại nhân..! Nguyễn Chính bây giờ là người của Tông Nhân Phủ..!" Mã Tiến lên tiếng nhắc nhở một chút.
Pháp luật của Đại Thành Quốc quy định rất rõ ràng, một khi Hoàng Đế băng hà, Tông Nhân Phủ sẽ tạm thời tiếp nhận Cơ Mật Viện, Quân Cơ Viện, cùng với lại Ngọc Tỷ.
Chờ đến khi Tân Hoàng đăng cơ, những thứ này sẽ trao lại cho Tân Hoàng, Tông Nhân Phủ cũng sẽ rút lui khỏi quyền kiểm soát những khu vực này.
Nói thật như không phải trước đây Tiên Đế lâm chung có gọi Phan Đình Phong đi vào nói chuyện, Phan Đình Phong cũng không có cơ hội thay đổi di chiếu của Tiên Đế, tạo ra thế cục hỗn loạn của Đại Thành Quốc như bây giờ.
"Tiến Công Công..! Hai ngày nữa Khánh Vương điện hạ sẽ nhập Hoàng Cung, chúng ta nên chuẩn bị kế hoạch đơn tiếp ngài ấy đi..!"
Phan Đình Phong hiểu nếu mà đã có người của Tông Nhân Phủ tham gia vào chuyện này, hắn muốn đi vào Cơ Mật Viện là không thể nào được rồi, tạm thời lái qua chuyện khác.
Chờ khi nào Khánh Vương tên kia trở lại, lên làm Hoàng Đế, khi ấy hắn sẽ tính toán với lại đám người kia sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.