Giả Vương Bình Thiên Hạ

Chương 104: Đại Mao Quốc Tham Chiến

Lão Yêu

19/02/2022

"A..!"

"Quốc Công Gia..! Ngài không sao chứ..?"

"Không sao..! Một mũi tên thôi mà, còn chưa thể nào lấy được mạng của Phan Đình Phong ta..!" Xua tay ý bảo Lạc Tiêu là mình không có vấn đề gì.

Ngày nào chưa thấy Đại Thành diệt vong, kẻ thù của mình chết hết, Phan Đình Phong hắn sao có thể dễ dàng chết đi như vậy.

Nói đi cũng phải nói lại, mũi tên của đám người Linh Phong Thành quân đội kia cũng thật lợi hại, chỉ chút xíu nữa thôi đã đâm xuyên tim của hắn mất rồi.

...

"Nguyễn Văn Vũ lấy đâu ra lực lượng cùng Trẫm chống lại..?" Đây là vấn đề Nguyễn Văn Chương hắn quan tâm nhất.

Trong tay của Nguyễn Văn Vũ chỉ có khoảng một hai ngàn binh sĩ, đó là hắn đã tính luôn binh sĩ của Mạnh gia đi vào bên trong đó.

Tân Nha Thành có mười ngàn binh sĩ, nhưng bọn chúng còn phải đề phòng Lộc Thành quân đội bên kia tấn công.

Phí Mân muốn giúp đỡ Nguyễn Văn Vũ cao lắm cũng chỉ điều động được năm ngàn binh sĩ để giúp Nguyễn Văn Vũ.

Với chỉ bảy đến tám ngàn quân, hắn không tin Nguyễn Văn Vũ có thể làm nên chuyện.

Chỉ cần Thành Hổ Quân phái ra một chi quân đội, cũng đã đem Nguyễn Văn Vũ tiêu diệt.

Tên Nguyễn Văn Vũ đó hắn quan sát qua, không tài giỏi lắm nhưng cũng đến nỗi ngu ngốc cho lắm, biết rõ mình không có cơ hội dành chiến thắng vẫn đi làm, hắn cũng không có tin tưởng mấy.

"Bệ Hạ..! Đúng là như vậy..! Nếu bình thường Vũ Vương không có khả năng thắng được triều đình, nhưng hiện tại đã khác..!"

"Khác như thế nào..?"

"Hồi Bệ Hạ..! Vũ Vương hiện tại đã đạt được hiệp nghị với lại Đại Mao Quốc, hai bên giảng hòa...! Đại Mao Quốc phái ra mười ngàn binh sĩ, trong đó có ba ngàn kỵ binh, trợ giúp Vũ Vương dành lại ngôi vị..!" Lời nói vừa rồi chính là do Lý Dương lên tiếng.

Hổ Tử Vệ mới vừa gởi đến tin tức không bao lâu, tin tức mà hắn nhận được còn tường tận hơn Nguyễn Chính một chút.

— QUẢNG CÁO —

Event

"Đại Mao Quốc tham chiến..?"

Nguyễn Văn Chương trầm ngâm, đến bây giờ trên gương mặt hắn mới xuất hiện sự ngưng trọng hiếm hoi, điều đó chứng minh tin tức này quan trọng đến như thế nào.

"Bệ Hạ..! Lần này dẫn đầu quân đội của Đại Mao Quốc là Mã Tịnh Thái..! Đại Hoàng Tử của Đại Mao Quốc, người có nhiều khả năng sẽ là Tân Hoàng đời tiếp theo của Đại Mao Quốc..!" Lý Dương đương nhiên cũng hiểu sự lo lắng của Nguyễn Văn Chương.

Mười ngàn tinh binh của Đại Mao Quốc xâm lấn, hai bên đang hợp tác nên Phí Mân quân đội cũng không cần đề phòng Đại Mao Quốc nữa.



Có thể lấy hết mười ngàn binh sĩ trợ giúp Nguyễn Văn Vũ, nhìn sơ qua hiện tại bên Nguyễn Văn Vũ đã có hai mươi ngàn binh mã, toàn là binh lính đã ra sa trường thiện chiến cả.

Bên mình có Thành Hổ Quân năm ngàn quân tinh nhuệ, dự bị năm ngàn, tính ra vẫn chỉ bằng một nữa bên địch, trận chiến này khá là kham ưu a.

"Bệ Hạ.! Còn một tin nữa..! Theo như điều tra được biết, lần này Mã Tịnh Thái đưa quân sang đánh Đại Thành Quốc chúng ta, là không có được sự ủng hộ của Cao Ngạc cùng Thành Minh..!"

"Nha..! Như vậy cũng đáng suy ngẫm..!"

Binh mã liên quan đến quốc gia đại sự lớn nhất, Mã Tịnh Thái không có ủng hộ của hai tên quyền thần đứng đầu Đại Mao cũng có thể nắm binh công đánh Đại Thành.

Bên trong đó có rất nhiều điều có thể đưa ra làm văn, nếu Mã Tịnh Thái thắng thì không sao. Nếu thua..

...

"Biểu đệ..! Nào..! Nào..! Cùng nhau nâng ly..! Ta chúc lần này ngươi có thể đạt thành ước muốn, lấy lại những gì vốn thuộc về của mình..!"

Tân Nha Thành bên trong, Mã Tịnh Thái nâng lên chung rượu, xoay qua bên cạnh mình Nguyễn Văn Vũ hồ hởi nói.

"Biểu ca..! Cũng là nhờ có huynh trượng nghĩa giúp đỡ, ân tình của huynh Văn Vũ không biết làm gì để có thể báo đáp..!"

Nhìn ra được Nguyễn Văn Vũ hiện tại là cảm động đến rơi cả nước mắt.

Hắn hiểu hoàn cảnh của mình hiện tại, dù có sự trợ giúp của Phí Mân, hay trong tay có được Thánh Chỉ nhường ngôi bản thật của Phụ Hoàng mình từ trong tay của Phan Đình Phong.

Nhưng phải nói thật một câu là thực lực bên mình quá yếu, chống lại Thành Hổ Quân trong tay của Nguyễn Văn Chương đó là khoảng khác gì lấy trứng chọi đá.

— QUẢNG CÁO —

Event

Nếu không có sự ra tay tương trợ của Mã Tịnh Thái cùng người của y, hắn không có cái lá gan làm phản như bây giờ.

"Chúng ta là huynh đệ..! Giúp đỡ lẫn nhau là chuyện đương nhiên..!" Mã Tính Thái xua tay, không cho là đúng lên tiếng..

"Chỉ cần sau khi lên làm Hoàng Đế Đại Thành, biểu đệ đừng quên những gì cam kết cùng với ta là được rồi..!" Mã Tịnh Thái bồi thêm một câu.

"Nhất định..! Nhất định..!"

Trên đời này không có bữa trưa miễn phí, không ai lại đi giúp đỡ ai không công bao giờ, nói nữa đây là việc làm hao binh tốn của.

Không có được lợi ích tương đương, Mã Tịnh Thái làm sao ăn nói với lại tướng sĩ bên dưới đây.

"Vương gia..! Ngài thật sự muốn giao ra Tân Nha Thành cho Đại Mao Quốc hay sao.?"

Tiệc rất nhanh chóng tàn, thực tế cũng chẳng có gì đáng nói, những gì cần bàn thì cả hai đã bàn bạc từ trước đó rồi, bây giờ ai đi đường nấy, đám người Nguyễn Văn Vũ tụ họp lại, cùng thương lượng kế sách, người lên tiếng vừa rồi chính là Mạnh Trường Kỳ.



Hắn sau khi hay tin Mễ Thành bị phong tỏa đã không màn tất cả hiểm nguy đưa Nguyễn Văn Vũ rời khỏi Mễ Thành. Bỏ lại cơ nghiệp của Mạnh gia tại Mễ Thành, ngay cả Hộ Bộ Thượng Thư hắn cũng không màn. Lòng trung thành của Mạnh Trường Kỳ là không thể nào chối cãi được.

"Bản Vương cũng là bất đắc dĩ mới phải làm như vậy mà thôi..!"

Nguyễn Văn Vũ không phản bác, cũng là đã ngầm thừa nhận chuyện cắt đất bồi thường này cho Mã Tịnh Thái.

Hắn có thể làm sao được, trong tay hắn binh mã không đối phó được với lại Nguyễn Văn Chương, Mễ Thành bên trong Quý Tộc cũng bị Nguyễn Văn Chương khống chế, không người nào ủng hộ hắn cả.

Hắn yếu tất cả mọi mặt, không nhờ sự giúp đỡ của bên ngoài, hắn lấy cái gì để đoạt lại ngôi vua của mình.

Chẳng lẽ chỉ dựa vào một tờ Thánh Chỉ của Phụ Hoàng mình liền có thể làm cho Nguyễn Văn Chương từ bỏ ngôi vua, Quý Tộc quy thuận, Nguyễn Văn Vũ hắn cũng không có ngu như vậy đâu.

"Đành vậy..! Nhưng hợp tác với lại người của Đại Mao Quốc, ta có chút không quen..!" Người lên tiếng là Phí Mân.

Hắn là Đại Tướng Quân trấn thủ Tân Nha Thành, cũng là biên giới với lại Đại Mao Quốc, bao nhiêu năm nay đôi bên chiến tranh liên miên, kết thù oán vô số, oán hận chồng chất.

Giờ đây phải liên kết với lại kẻ thù của mình, nói sao hắn cũng không được thoải mái, hết sức không quen.

— QUẢNG CÁO —

Event

"Đại Tướng Quân xin an tâm..! Chờ khi Bản Vương lấy lại Hoàng Vị, nhất định sẽ tận lực lấy lại Tân Nha Thành, cũng như những lãnh thổ mà Đại Thành chúng ta đã mất..!" Nguyễn Văn Vũ đưa ra hứa hẹn.

Lời hứa hẹn này cũng không biết hắn có thể thực hiện được hay không, nhưng trước hết phải ổn định lại những viên đại tướng trung thành với mình cái đã. Chờ hắn lên làm vua của Đại Thành, rồi tính sau đi.

Trước mắt quan trọng nhất mục tiêu của hắn là phải lấy lại ngôi vua, không làm Hoàng Đế, hắn sẽ không có gì cả, ngay cả cái mạng của mình cũng không còn. Nói gì đến những chuyện khác.

"Chỉ có thể như vậy thôi..!"

Tiên Đế trước khi chết đã sai người đến thông tri cho hắn, sau này phải ủng hộ Nguyễn Văn Vũ vô điều kiện.

Nhưng hoàn cảnh hiện tại, thế lực của Bệ Hạ quá mạnh, mình dù đem hết toàn lực cũng không phải là đối thủ của Thành Hổ Quân, không liên kết với lại người Đại Mao Quốc, hắn còn có thể làm cái gì.

"Đại Hoàng Tử..! Đề phòng đám người Nguyễn Văn Vũ tráo trở..!"

Trương Du là Đại Tướng Quân tại Lộc Thành, những năm qua hắn cùng Phí Mân của Đại Thành giao thủ không biết bao nhiêu lần.

Hắn quá hiểu sự âm hiểm của đám người Đại Thành này, không cẩn thận mình cùng Đại Hoàng Tử sẽ ôm hận trong tay của đám người Đại Thành này mất.

"Yên tâm đi..! Nguyễn Văn Vũ sẽ không có khả năng trở mặt cùng chúng ta đâu..!" Mã Tịnh Thái hết sức là tự tin.

Không ở vào hoàn cảnh của Nguyễn Văn Vũ, đám người này sẽ không bao giờ hiểu được Nguyễn Văn Vũ hiện tại đang nghĩ gì.

Nói nữa hắn cùng Nguyễn Văn Vũ là một hạng người, cũng đang vì ngôi vị Hoàng Đế của mình mà bôn ba, nên Nguyễn Văn Vũ trong lòng nghĩ gì hắn là hiểu rõ hơn cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giả Vương Bình Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook