Chương 21
Nàng lười
24/09/2023
Tiểu Linh nhi từ nhỏ đã thích bám theo hắn, lúc nhỏ có lần hắn đang ngồi xem phim ma trong phòng thì tiểu Linh nhi chập chững đi vào.
Hắn vốn muốn tắt tivi đi nhưng tiểu Linh nhi cứ quấy không chịu nên thôi hắn đành bất lực mà để vậy, hắn còn cho rằng tiểu Linh nhi coi một lúc sẻ sợ nhưng không tiểu Linh nhi coi cực kì là vui vẻ.
Cái lúc mà mấy con ma xuất hiện tiểu Linh nhi còn bật cười khanh khách, kể từ giây phút đó Đình Kiều hắn liền nhận ra em gái nhỏ nhà hắn rất thích mấy thứ kinh dị.
Nên hiện tại cái yêu cầu muốn đi nhà ma chơi của em gái hắn hắn cũng có thể hiểu và chấp nhận được.
Thế rồi ba lớn một nhỏ dắt tay nhau đi đến trước cửa khu vực nhà ma, chỉ mới đứng phía xa xa bên ngoài mà cũng có thể nghe được tiếng la hét của các người trơi bên phía trong.
Nhã Tuyên vừa nghe liền có chút rén không muốn đi, dù cô nàng không phải là người nhát gan gì nhưng mà vào đó để bị hù thì cô nàng không có can đảm như vậy.
"Hay là cậu và tiểu Linh nhi vào đi, tớ ở ngoài này đợi cho" Nhã Tuyết nhìn cô mà lên tiếng.
"Cậu sợ?" Cô nghi ngờ mà hỏi cô nàng.
Nhã Tuyết nghe thế liền miễn cưỡng mà gật đầu thừa nhận việc bản thân có chút sợ.
"Nếu bạn học Nhã Tuyên sợ mà không muốn vào vậy để tôi ở đây với cậu có được không?" Đình Kiều đứng ở một bên vui vẻ lên tiếng.
Nhã Tuyên vừa nghe xong thì cau mày "Này cậu muốn giao tiểu Linh nhi cho tiểu Nghi mà không thèm quản ấy à?
Hơn nữa..."
Nói đến đây Nhã Tuyên liền nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ.
Bị nhìn như thế cô cũng rất khó hiểu "Cậu nhìn tớ làm gì? Cậu ta không muốn vào vậy đề mình trông tiểu Linh nhi cũng được mà."
Nói đến đây cô cuối đầu nhìn tiểu Linh nhi, đôi mắt cong cong mà mĩm cười. Tiểu Linh nhi thấy cô nhìn mình cười thì cũng vui vẻ mà cười theo cô sau đó có bé liền quay sang nhìn anh trai nhà mình.
"Anh ơi nếu anh cũng sợ vậy anh cứ ở ngoài đi, em đi cùng với chị Tinh Nghi là được rồi" Em gái nhỏ vì lo anh trai sợ nên cực kì trỉ kỉ mà lên tiếng.
Nghe em gái nói thế Đình Kiều lập tức tỏ vẻ yếu đuối mà lên tiếng "Vậy được em vào trong đó đừng chạy loạn, nhớ phải nghe lời chị gái đấy nha"
Tiểu Linh nhi nghe xong thì vui vẻ gật đầu hơn nữa bàn tay bé nhỏ đang nắm lấy tay cô lập tức nắm chặt hơn.
"Vậy tiểu Linh nhi sẳng sàng chưa, nếu sẳng sàng vậy chúng ta cùng đi nha"
Nghe cô hỏi tiểu Linh nhi lập tức gật đầu, thấy vậy cô liền dẫn cô bé đến chổ mua vé sau đó tiếng thẳng đến chổ cửa vào nhà ma.
Vừa đi đến cửa phía sau lưng cô liền vang lên tiếng gọi "Bạn học Tinh Nghi đợi một chút"
Nghe thế cô liền dừng lại quay sang phía sau nhìn thì thấy Vũ Duy đang ở chổ bán vé bộ dáng có chút gấp đang nhìn về phía cô.
Đợi có xong vé hắn liền nhanh tróng chạy về phía cô, đứng trước mặt cô hắn vừa thở dốc vừa ngại ngùng mà lên tiếng "Bạn học Tinh Nghi thật trùng hợp lại gặp cậu ở đây"
"Đúng vậy thật trùng hợp, đúng rồi những người bạn khác của cậu đâu?" Vừa nói cô vừa đưa mắt nhìn xung quanh tìm đám người lúc nãy đi cùng hắn.
Nghe hỏi hắn liền ngại ngùng đáp "Bọn họ giờ này chắc đã tìm trò thú vị gì đó để chơi rồi"
Nghe thế cô liền gật đầu xem như đã hiểu, lúc này tiểu Linh nhi liền thắc mắc hỏi "Anh ơi, anh là cái người lúc nãy nói chuyện với chị ấy khi chị ấy ngồi một mình đấy hả?"
Vũ Duy nghe cô bé hỏi liền lập tức đưa mắt nhìn xuống cô bé, thấy cô bé hắn liền lập tức móc trong túi ra mấy viên kẹo đưa cho tiểu Linh nhi "Đúng vậy anh là cái người lúc nãy, em có việc gì muốn hỏi anh hả?"
Được cho kẹo tiểu Linh nhi liền nhận lấy sau đó cũng chẳng quên cảm ơn Vũ Duy một tiếng "Dạ phải em có chuyện muốn hỏi anh ạ"
Vũ Duy thấy tiểu Linh nhi đáng yêu ngoan ngoãn như vậy liền rất thích "Được em cứ hỏi, nếu anh biết anh liền trả lời cho em có được không?"
Tiểu Linh nhi nghe xong liền gật đầu sau đó lên tiếng "Anh ơi, anh có phải thích chị Tinh Nghi hay không? Có phải anh sẻ làm bạn trại chị ấy hay không?"
Câu hỏi vừa hỏi xong cô liền có chút ngơ ra, cô còn cho rằng cái đề tài nỳ đã chấm dứt lút ban nảy rồi chứ?
Mà Vũ Duy hắn nghe xong liền ngại ngùng nhìn cô sau đó gương mặt dần dần đỏ lên, tuy đây không phải là lần đầu cô thấy nhưng mà trong bộ dạng như này nhìn Vũ Duy có chút đáng yêu.
Mà lúc này chổ Nhã Tuyên cùng Đình Kiều đang đứng bầu không khí đang không tốt, giống như chỉ cần một chút nữa thôi Nhã Tuyên sẻ xông đến mà đánh người.
Nhưng bất chợt ánh mắt Nhã Tuyên lia đến chổ cô đang đứng sau đó bao nhiêu là tức giận liền lập tức bị ép xuống.
Hắn vốn muốn tắt tivi đi nhưng tiểu Linh nhi cứ quấy không chịu nên thôi hắn đành bất lực mà để vậy, hắn còn cho rằng tiểu Linh nhi coi một lúc sẻ sợ nhưng không tiểu Linh nhi coi cực kì là vui vẻ.
Cái lúc mà mấy con ma xuất hiện tiểu Linh nhi còn bật cười khanh khách, kể từ giây phút đó Đình Kiều hắn liền nhận ra em gái nhỏ nhà hắn rất thích mấy thứ kinh dị.
Nên hiện tại cái yêu cầu muốn đi nhà ma chơi của em gái hắn hắn cũng có thể hiểu và chấp nhận được.
Thế rồi ba lớn một nhỏ dắt tay nhau đi đến trước cửa khu vực nhà ma, chỉ mới đứng phía xa xa bên ngoài mà cũng có thể nghe được tiếng la hét của các người trơi bên phía trong.
Nhã Tuyên vừa nghe liền có chút rén không muốn đi, dù cô nàng không phải là người nhát gan gì nhưng mà vào đó để bị hù thì cô nàng không có can đảm như vậy.
"Hay là cậu và tiểu Linh nhi vào đi, tớ ở ngoài này đợi cho" Nhã Tuyết nhìn cô mà lên tiếng.
"Cậu sợ?" Cô nghi ngờ mà hỏi cô nàng.
Nhã Tuyết nghe thế liền miễn cưỡng mà gật đầu thừa nhận việc bản thân có chút sợ.
"Nếu bạn học Nhã Tuyên sợ mà không muốn vào vậy để tôi ở đây với cậu có được không?" Đình Kiều đứng ở một bên vui vẻ lên tiếng.
Nhã Tuyên vừa nghe xong thì cau mày "Này cậu muốn giao tiểu Linh nhi cho tiểu Nghi mà không thèm quản ấy à?
Hơn nữa..."
Nói đến đây Nhã Tuyên liền nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ.
Bị nhìn như thế cô cũng rất khó hiểu "Cậu nhìn tớ làm gì? Cậu ta không muốn vào vậy đề mình trông tiểu Linh nhi cũng được mà."
Nói đến đây cô cuối đầu nhìn tiểu Linh nhi, đôi mắt cong cong mà mĩm cười. Tiểu Linh nhi thấy cô nhìn mình cười thì cũng vui vẻ mà cười theo cô sau đó có bé liền quay sang nhìn anh trai nhà mình.
"Anh ơi nếu anh cũng sợ vậy anh cứ ở ngoài đi, em đi cùng với chị Tinh Nghi là được rồi" Em gái nhỏ vì lo anh trai sợ nên cực kì trỉ kỉ mà lên tiếng.
Nghe em gái nói thế Đình Kiều lập tức tỏ vẻ yếu đuối mà lên tiếng "Vậy được em vào trong đó đừng chạy loạn, nhớ phải nghe lời chị gái đấy nha"
Tiểu Linh nhi nghe xong thì vui vẻ gật đầu hơn nữa bàn tay bé nhỏ đang nắm lấy tay cô lập tức nắm chặt hơn.
"Vậy tiểu Linh nhi sẳng sàng chưa, nếu sẳng sàng vậy chúng ta cùng đi nha"
Nghe cô hỏi tiểu Linh nhi lập tức gật đầu, thấy vậy cô liền dẫn cô bé đến chổ mua vé sau đó tiếng thẳng đến chổ cửa vào nhà ma.
Vừa đi đến cửa phía sau lưng cô liền vang lên tiếng gọi "Bạn học Tinh Nghi đợi một chút"
Nghe thế cô liền dừng lại quay sang phía sau nhìn thì thấy Vũ Duy đang ở chổ bán vé bộ dáng có chút gấp đang nhìn về phía cô.
Đợi có xong vé hắn liền nhanh tróng chạy về phía cô, đứng trước mặt cô hắn vừa thở dốc vừa ngại ngùng mà lên tiếng "Bạn học Tinh Nghi thật trùng hợp lại gặp cậu ở đây"
"Đúng vậy thật trùng hợp, đúng rồi những người bạn khác của cậu đâu?" Vừa nói cô vừa đưa mắt nhìn xung quanh tìm đám người lúc nãy đi cùng hắn.
Nghe hỏi hắn liền ngại ngùng đáp "Bọn họ giờ này chắc đã tìm trò thú vị gì đó để chơi rồi"
Nghe thế cô liền gật đầu xem như đã hiểu, lúc này tiểu Linh nhi liền thắc mắc hỏi "Anh ơi, anh là cái người lúc nãy nói chuyện với chị ấy khi chị ấy ngồi một mình đấy hả?"
Vũ Duy nghe cô bé hỏi liền lập tức đưa mắt nhìn xuống cô bé, thấy cô bé hắn liền lập tức móc trong túi ra mấy viên kẹo đưa cho tiểu Linh nhi "Đúng vậy anh là cái người lúc nãy, em có việc gì muốn hỏi anh hả?"
Được cho kẹo tiểu Linh nhi liền nhận lấy sau đó cũng chẳng quên cảm ơn Vũ Duy một tiếng "Dạ phải em có chuyện muốn hỏi anh ạ"
Vũ Duy thấy tiểu Linh nhi đáng yêu ngoan ngoãn như vậy liền rất thích "Được em cứ hỏi, nếu anh biết anh liền trả lời cho em có được không?"
Tiểu Linh nhi nghe xong liền gật đầu sau đó lên tiếng "Anh ơi, anh có phải thích chị Tinh Nghi hay không? Có phải anh sẻ làm bạn trại chị ấy hay không?"
Câu hỏi vừa hỏi xong cô liền có chút ngơ ra, cô còn cho rằng cái đề tài nỳ đã chấm dứt lút ban nảy rồi chứ?
Mà Vũ Duy hắn nghe xong liền ngại ngùng nhìn cô sau đó gương mặt dần dần đỏ lên, tuy đây không phải là lần đầu cô thấy nhưng mà trong bộ dạng như này nhìn Vũ Duy có chút đáng yêu.
Mà lúc này chổ Nhã Tuyên cùng Đình Kiều đang đứng bầu không khí đang không tốt, giống như chỉ cần một chút nữa thôi Nhã Tuyên sẻ xông đến mà đánh người.
Nhưng bất chợt ánh mắt Nhã Tuyên lia đến chổ cô đang đứng sau đó bao nhiêu là tức giận liền lập tức bị ép xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.