Chương 33
Nàng lười
24/09/2023
Giang Phí thấy tiểu Linh nhi ngoan như thế liền muốn nhéo má bé con thêm vài cái nữa thế nhưng khi hắn chạm phải ánh mắt nài nỉ của tiểu Linh nhi liền không nhẫn tâm bẹo má cô bé nữa mà liền lên gọi cô.
"Bạn học Tinh Nghi, tiểu Linh nhi có việc muốn nói với cậu nhưng không dám gọi cậu kìa"
Nghe thế cô liền quay xuống mà nhìn bé con, hai mắt con bé đang nhìn cô đầy lo lắng.
Lúc con bé thấy cô nhìn mình liền ấp úng lên tiếng "Chị ơi, chị đừng giận em mà em hứa sau này sẻ không nói chuyện chị không thích nữa, thế nên chị đừng mặc kệ không quan tâm em có được không ạ?"
Nghe bé con nói chuyện đáng thương như thế cô liền mĩm cười mà đưa tay vuốt tóc bé con "Tiểu Linh nhi ngoan, không phải là chị giận em đâu chị chỉ là đang nghĩ anh trai lớn nhà em là người như thế nào mà em muốn chị gã cho anh trai lớn của em."
Vừa nghe hỏi hai mắt tiểu Linh nhi liền sáng lên bắt đầu muốn kể tốt về anh trai trước mặt chị dâu tốt mà con bé nhắm chọn, thế nhưng khi con bé vừa mở miệng nói chuyện Đình Kiều liền vội vàng đưa tay bịt miệng cô bé không cho cô bé nói chuyện.
Bị bịt miệng cô bé liền đưa mắt khó hiểu nhìn về phía anh trai nhà mình, mà hắn thì lại quay sang nhìn cô mà cười "Bạn học Tinh Nghi đừng để ý tới lời vừa rồi của con bé, con bé chỉ là nói đùa thôi"
Nghe thế cô lập tức nhướn mày mà nhìn hắn "Ồ, hóa ra là nói đùa ư, tiếc ghê tôi còn cho là con bé nói thật nên cũng có chút hứng thú rồi này"
Tiểu Linh nhi vừa nghe đến việc cô bảo có hứng thú thì lập tức muốn vùng khỏi tay anh trai mình, thế nhưng Đình Kiều đã sớm đoán được cô bé muốn làm gì nên vội lên tiếng trước.
"Em nhớ những gì anh từng nói không?"
Tiểu Linh nhi nghe anh trai hỏi thì hơi khựng lại, cô bé nhớ anh trai từng bảo rằng nếu chuyện muốn chị dâu mà nói với anh cả hiện tại cũng vô dụng thế có phải nói với chị dâu tương lai cũng vô dụng hay không?
Nghĩ như thế tiểu Linh nhi liền đưa tay đẩy tay anh trai mình ra, Đình Kiều thấy tay bị đẩy liền hơi do dự một chút sau đó cũng thả tay ra.
Lúc này tiểu Linh nhi vui vẻ mà mĩm cười nhìn cô "Chị ơi, em chỉ noi đùa thôi ạ chị đừng quan tâm đến"
Nghe bé con nói thế mày cô càng cau chặt sau đó đưa mắt nhìn Đình Kiều thì liền thấy hắn đang thở phào một hơi giông như là vừa chút được gánh nặng gì lớn lắm vậy.
Thấy vậy cô liền không khỏi bĩu môi, quả nhiên cô nhìn không sai cái tên Đình Kiều này chẳng tốt lành gì cả hơn nữa còn cực kì đáng ghét, sau này ai mà cưới hắn chắc cũng xui xẻo lắm.
"Được, nếu tiểu Linh nhi đã nói thế vậy chị tin em lần này đó, lần sau tuyệt đối không được nói đùa thế nữa nha" Cô mĩm cười mà đưa mắt nhìn cô bé.
Bé con nghe thế liền ngoan ngoãn gật đầu, lúc này Nhã Tuyên cũng bắt đầu quay xuống vẻ giận dỗi hiện rõ trên mặt mà nhìn tiểu Linh nhi.
"Tiểu Linh nhi, sau này em không được gán ghép bậy bạ chị với anh trai em nếu không chị sẻ giận em rồi không cho tiểu Nghi để ý đến em nữa đâu"
Vừa nghe Nhã Tuyên nói thế tiểu Linh nhi liền không giấu được hoang mang, rõ ràng nhóc có gán ghép đâu tất cả là do anh trai nhóc chính miệng thừa nhận chứ bộ, mà nhóc chỉ nói lại ý của nh trai thôi mà.
Nghĩ đến đây nhóc con liền đầy tức giận mà đưa mắt nhìn anh trai mình, thế nhưng anh trai nhóc hình như đang cố ý để tránh ánh mắt của nhóc như thế thì nhóc càng tức.
Thế như nhóc lúc này có tức cũng vô dụng nên đành thu lại ánh mắt cùa mình mà quay sang nhìn Nhã Tuyên, nhất thời ánh mắt của bé co liền hiện lên vẻ uất ức môi cũng hơi mím lại.
"Chị Nhã Tuyên ơi em biết sai rồi, chị đừng bảo chị Tinh Nghi không thích em nha"
Nhìn cô bé như thế Nhã Tuyên nào đâu mà có tâm trạng giận dỗi nữa chứ "Được, chị hứa sẻ không bảo tiểu Nghi không thích em nữa"
Một màng nhận lỗi rồi xin lỗi như này kéo dài đến tận khi tiếng chuông vào tiết đầu tiên bắt đầu, lúc này cả hai người bọn cô mới quay lên phía trên.
Lúc giáo viên bước vào lớp thì không khỏi giật mình vì trong lớp có một đứa trẻ, trường không có điều nào gọi là cấm mang trẻ con vào thế nhưng mang vào như thế này đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Giáo viên không vội hỏi mà đợi khi cả lớp đứng lên chào xong, ông cũng ổn định chổ ngồi rồi mới lên tiếng.
"Hai bạn học kia, thầy muốn biết đứa bé ngồi giữa hai em là như thế nào vậy?"
Đình Kiều vừa nghe hỏi liền lập tức lên tiếng "Thầy ơi, con bé là em gái của em hôm nay nhà em không có ai cả ngay cả họ hàng cũng ở xa, em còn phải đi học nên nếu cứ để con bé ở nhà một mình em liền không yên tâm."
Tiểu Linh nhi nghe anh trai mình nói chuyện liền không khỏi đưa mắt nhìn, sau đó trong lòng âm thầm rút ra kết luận anh trai nhà nhóc vừa biết diễn kịch lại vừa biết nói sạo là một người cực kì không tốt.
"Bạn học Tinh Nghi, tiểu Linh nhi có việc muốn nói với cậu nhưng không dám gọi cậu kìa"
Nghe thế cô liền quay xuống mà nhìn bé con, hai mắt con bé đang nhìn cô đầy lo lắng.
Lúc con bé thấy cô nhìn mình liền ấp úng lên tiếng "Chị ơi, chị đừng giận em mà em hứa sau này sẻ không nói chuyện chị không thích nữa, thế nên chị đừng mặc kệ không quan tâm em có được không ạ?"
Nghe bé con nói chuyện đáng thương như thế cô liền mĩm cười mà đưa tay vuốt tóc bé con "Tiểu Linh nhi ngoan, không phải là chị giận em đâu chị chỉ là đang nghĩ anh trai lớn nhà em là người như thế nào mà em muốn chị gã cho anh trai lớn của em."
Vừa nghe hỏi hai mắt tiểu Linh nhi liền sáng lên bắt đầu muốn kể tốt về anh trai trước mặt chị dâu tốt mà con bé nhắm chọn, thế nhưng khi con bé vừa mở miệng nói chuyện Đình Kiều liền vội vàng đưa tay bịt miệng cô bé không cho cô bé nói chuyện.
Bị bịt miệng cô bé liền đưa mắt khó hiểu nhìn về phía anh trai nhà mình, mà hắn thì lại quay sang nhìn cô mà cười "Bạn học Tinh Nghi đừng để ý tới lời vừa rồi của con bé, con bé chỉ là nói đùa thôi"
Nghe thế cô lập tức nhướn mày mà nhìn hắn "Ồ, hóa ra là nói đùa ư, tiếc ghê tôi còn cho là con bé nói thật nên cũng có chút hứng thú rồi này"
Tiểu Linh nhi vừa nghe đến việc cô bảo có hứng thú thì lập tức muốn vùng khỏi tay anh trai mình, thế nhưng Đình Kiều đã sớm đoán được cô bé muốn làm gì nên vội lên tiếng trước.
"Em nhớ những gì anh từng nói không?"
Tiểu Linh nhi nghe anh trai hỏi thì hơi khựng lại, cô bé nhớ anh trai từng bảo rằng nếu chuyện muốn chị dâu mà nói với anh cả hiện tại cũng vô dụng thế có phải nói với chị dâu tương lai cũng vô dụng hay không?
Nghĩ như thế tiểu Linh nhi liền đưa tay đẩy tay anh trai mình ra, Đình Kiều thấy tay bị đẩy liền hơi do dự một chút sau đó cũng thả tay ra.
Lúc này tiểu Linh nhi vui vẻ mà mĩm cười nhìn cô "Chị ơi, em chỉ noi đùa thôi ạ chị đừng quan tâm đến"
Nghe bé con nói thế mày cô càng cau chặt sau đó đưa mắt nhìn Đình Kiều thì liền thấy hắn đang thở phào một hơi giông như là vừa chút được gánh nặng gì lớn lắm vậy.
Thấy vậy cô liền không khỏi bĩu môi, quả nhiên cô nhìn không sai cái tên Đình Kiều này chẳng tốt lành gì cả hơn nữa còn cực kì đáng ghét, sau này ai mà cưới hắn chắc cũng xui xẻo lắm.
"Được, nếu tiểu Linh nhi đã nói thế vậy chị tin em lần này đó, lần sau tuyệt đối không được nói đùa thế nữa nha" Cô mĩm cười mà đưa mắt nhìn cô bé.
Bé con nghe thế liền ngoan ngoãn gật đầu, lúc này Nhã Tuyên cũng bắt đầu quay xuống vẻ giận dỗi hiện rõ trên mặt mà nhìn tiểu Linh nhi.
"Tiểu Linh nhi, sau này em không được gán ghép bậy bạ chị với anh trai em nếu không chị sẻ giận em rồi không cho tiểu Nghi để ý đến em nữa đâu"
Vừa nghe Nhã Tuyên nói thế tiểu Linh nhi liền không giấu được hoang mang, rõ ràng nhóc có gán ghép đâu tất cả là do anh trai nhóc chính miệng thừa nhận chứ bộ, mà nhóc chỉ nói lại ý của nh trai thôi mà.
Nghĩ đến đây nhóc con liền đầy tức giận mà đưa mắt nhìn anh trai mình, thế nhưng anh trai nhóc hình như đang cố ý để tránh ánh mắt của nhóc như thế thì nhóc càng tức.
Thế như nhóc lúc này có tức cũng vô dụng nên đành thu lại ánh mắt cùa mình mà quay sang nhìn Nhã Tuyên, nhất thời ánh mắt của bé co liền hiện lên vẻ uất ức môi cũng hơi mím lại.
"Chị Nhã Tuyên ơi em biết sai rồi, chị đừng bảo chị Tinh Nghi không thích em nha"
Nhìn cô bé như thế Nhã Tuyên nào đâu mà có tâm trạng giận dỗi nữa chứ "Được, chị hứa sẻ không bảo tiểu Nghi không thích em nữa"
Một màng nhận lỗi rồi xin lỗi như này kéo dài đến tận khi tiếng chuông vào tiết đầu tiên bắt đầu, lúc này cả hai người bọn cô mới quay lên phía trên.
Lúc giáo viên bước vào lớp thì không khỏi giật mình vì trong lớp có một đứa trẻ, trường không có điều nào gọi là cấm mang trẻ con vào thế nhưng mang vào như thế này đúng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Giáo viên không vội hỏi mà đợi khi cả lớp đứng lên chào xong, ông cũng ổn định chổ ngồi rồi mới lên tiếng.
"Hai bạn học kia, thầy muốn biết đứa bé ngồi giữa hai em là như thế nào vậy?"
Đình Kiều vừa nghe hỏi liền lập tức lên tiếng "Thầy ơi, con bé là em gái của em hôm nay nhà em không có ai cả ngay cả họ hàng cũng ở xa, em còn phải đi học nên nếu cứ để con bé ở nhà một mình em liền không yên tâm."
Tiểu Linh nhi nghe anh trai mình nói chuyện liền không khỏi đưa mắt nhìn, sau đó trong lòng âm thầm rút ra kết luận anh trai nhà nhóc vừa biết diễn kịch lại vừa biết nói sạo là một người cực kì không tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.