Chương 22: Không nhận ra (H+)
Yên Đan (Amber)
09/07/2023
Cảm giác nhột nhạt đến bứt rứt, cô nhíu mày, những ngón tay siết chặt
lấy tay anh, mặc cho Ngạn Hy không ngừng tận hưởng da thịt mơn mởn. Anh
chạm tay vào thắt lưng của cô, nhanh chóng kéo vội chiếc quần xuống tận
mắc cá chân rồi tuột khỏi cơ thể nuột nà. Thân ảnh mảnh mai chỉ còn lưu
lại mỗi chiếc quần nhỏ che đậy vùng tam giác nhạy cảm.
Anh không thể chần chừ thêm được nữa, lập tức giải phóng chiến mã to lớn bên dưới đang không ngừng cự quậy muốn đứng nhổm dậy để xông trận đầy khí thế. Ngạn Hy kéo cô ngồi lên đùi mình, hai chân cô quấn quanh eo anh. Vòng một căng tròn cứ thế áp sát, đập thẳng vào mắt Ngạn Hy, cảnh tượng nóng bỏng đến mức đỏ cả mặt.
Anh đưa một tay xoa nắn hai ngọn đồi, miệng không ngừng mút lấy chút. Bàn tay còn lại hư hỏng mà bấu chặt vào mông cô. Điềm Manh ngẩng mặt, hơi nghiêng đầu về sau, khoái cảm lúc này đã xâm chiếm hoàn toàn lý trí của cô, để mặt anh chiếm lĩnh thể xác, tùy ý thưởng thức cơ thể đẹp tuyệt mỹ mà cô gìn giữ ngần ấy năm qua.
Anh đưa tay tháo nhẹ chiếc kẹp tóc đang được bới gọn trên đỉnh đầu, mái tóc mềm mượt như dòng suối chảy dịu êm buông xõa đến ngang lưng, tô điểm khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm yêu kiều, đằm thắm.
Cô khẽ cúi đầu nhìn anh, hai ánh mắt va vào nhau, anh vuốt nhẹ phần tóc cô ra phía sau tai, đồng thời trao nụ hôn sâu cuồng nhiệt.
Chiếc lưỡi không xương lắc léo vào trong khoang miệng của đối phương, khônh ngừng khuấy đảo, càn quét một vòng, tận hưởng hương rượu theo cách đặc biệt.
Nụ hôn cuồng nhiệt vừa dứt, anh đưa môi ghé sát tai cô, lời nói thủ thỉ:
- Em thật sự không nhận ra anh sao?
Cô ngây ngô nhìn anh, hai tay đặt trên vai Ngạn Hy, cứ thế mà nhìn anh say đắm. Thức uống có cồn đã khiến cô mụ mị chẳng đủ tỉnh táo để nhận thức được chuyện đang xảy ra, Điềm Manh vô tư đáp:
- Tôi biết...anh là...ca sĩ Venn, là idol của tôi.
Cảm xúc trong lòng anh lúc này rất hỗn độn, có chút thất vọng, buồn bã khi cô không nhận ra anh nhưng cũng chất chứa niềm vui khi gặp lại cô. Vẻ ngây ngô thanh thuần khiến tim người đối diện thoát chốc xao xuyến. Sự quyến rũ đến ngây dại, anh chẳng thể kiềm chế được, lập tức hôn cô say đắm.
Chiếc gậy đã vươn mình cứng cáp từ lúc nào, anh tinh nghịch kéo nhẹ chiếc quần nhỏ che giấu vùng tam giác bí mật sang một bên, để lộ khe suối nhỏ đang không ngừng rỉ nước bởi sự khoái cảm. Anh di chuyển đầu chài lả lướt bên ngoài cửa hang, cơ thể cô mềm nhũn chẳng còn chút sức lực. Anh nút lấy hai viên trân châu, cùng lúc đưa thẳng đoàn tàu tiến vào sâu bên trong. Cảm giác bên dưới đang bị xé toạc khi có vật lạ xâm nhập vào, cô đau đớn lập tức siết chặt cổ anh, lời nói ủy mị thốt lên:
- Đau quá.
Cô đưa tay đánh vào ngực anh, cố đẩy Ngạn Hy ra, bên dưới đau buốt tê dại, thắc lưng như muốn đứt làm đôi. Anh nhổm người dậy, nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, đoàn tàu vẫn đang nằm sâu trong hang, anh nhẹ nhàng hôn lên chiếc cổ trắng ngần rồi thủ thỉ:
- Một lát sẽ hết đau thôi.
Cô bấu chặt hai cánh tay anh, đôi mắt ngấn lệ chẳng thể kiểm soát, dù say đến ngốc nghếch nhưng nỗi đau thể xác ập đến rất rõ ràng, trong vô thức nước mắt cô tuôn rơi:
- Đau...
Anh vuốt nhẹ vầng trán của người con gái dưới thân, nhẹ nhàng trao nụ hôn xoa dịu. Bên dưới bắt đầu hành trình di chuyển khám phá hang sâu, nhịp nhàng từng cú nhấp từ tốn. Cô rất đau nên muốn khép hai chân lại, nhưng lúc này điều nhỏ bé ấy hoàn toàn nằm ngoài sự kiểm soát của cô. Đường hầm nhỏ co thắt dữ dội, nơi chật chội siết chặt chiếc chày đang không ngừng giã vào trong.
Vừa rời môi nhau, anh nâng một chân của cô lên cao rồi rút đoàn tàu ra khỏi hang. Một ít chất lỏng màu đỏ vương vấn trên cây gậy vừa đào hầm vào tận nơi nhỏ hẹp. Minh chứng không thể chối cãi cho thân thể trong trắng cô gìn giữ mấy chục năm qua. Nhìn tiết hạnh của cô đánh mất vào tay anh, kỳ thực Ngạn Hy rất mãn nguyện.
Toa tàu đầu tiên tiếp túc mơn trớn bên ngoài cửa hang, không ngừng trêu đùa lên xuống, hơi thở của cô gấp gáp vì vừa vận động đau đớn. Thoáng chốc cây đinh lại đóng vào giữ hai chân cô, từng cú thúc vào ra đều đặn. Lần này cơn đau đã thuyên giảm, khoái cảm dần bủa vây, cảm giác sung sướng lên ngôi sau khi đánh mất đời con gái.
Đôi tay to lớn không ngừng nhào nặn đôi gò bồng đảo đang nhấp nhô theo từng cú thúc. Anh mút lấy da thịt căng mịn, để lại chi chít dấu vết đỏ. Hai hàm răng trắng đều như bắp cắn yêu vào đôi môi đỏ mộng của thân ảnh yếu mềm. Cô bị đau liền chau mày, cự quậy muốn đánh mặt sang hướng khác. Ngón tay thon dài lướt nhẹ trên làn môi mềm như một cử chỉ xoa dịu, hai má cô đỏ ửng vì say, vẻ đẹp nóng bỏng khiến anh chẳng thể buông tha.
Anh không thể chần chừ thêm được nữa, lập tức giải phóng chiến mã to lớn bên dưới đang không ngừng cự quậy muốn đứng nhổm dậy để xông trận đầy khí thế. Ngạn Hy kéo cô ngồi lên đùi mình, hai chân cô quấn quanh eo anh. Vòng một căng tròn cứ thế áp sát, đập thẳng vào mắt Ngạn Hy, cảnh tượng nóng bỏng đến mức đỏ cả mặt.
Anh đưa một tay xoa nắn hai ngọn đồi, miệng không ngừng mút lấy chút. Bàn tay còn lại hư hỏng mà bấu chặt vào mông cô. Điềm Manh ngẩng mặt, hơi nghiêng đầu về sau, khoái cảm lúc này đã xâm chiếm hoàn toàn lý trí của cô, để mặt anh chiếm lĩnh thể xác, tùy ý thưởng thức cơ thể đẹp tuyệt mỹ mà cô gìn giữ ngần ấy năm qua.
Anh đưa tay tháo nhẹ chiếc kẹp tóc đang được bới gọn trên đỉnh đầu, mái tóc mềm mượt như dòng suối chảy dịu êm buông xõa đến ngang lưng, tô điểm khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm yêu kiều, đằm thắm.
Cô khẽ cúi đầu nhìn anh, hai ánh mắt va vào nhau, anh vuốt nhẹ phần tóc cô ra phía sau tai, đồng thời trao nụ hôn sâu cuồng nhiệt.
Chiếc lưỡi không xương lắc léo vào trong khoang miệng của đối phương, khônh ngừng khuấy đảo, càn quét một vòng, tận hưởng hương rượu theo cách đặc biệt.
Nụ hôn cuồng nhiệt vừa dứt, anh đưa môi ghé sát tai cô, lời nói thủ thỉ:
- Em thật sự không nhận ra anh sao?
Cô ngây ngô nhìn anh, hai tay đặt trên vai Ngạn Hy, cứ thế mà nhìn anh say đắm. Thức uống có cồn đã khiến cô mụ mị chẳng đủ tỉnh táo để nhận thức được chuyện đang xảy ra, Điềm Manh vô tư đáp:
- Tôi biết...anh là...ca sĩ Venn, là idol của tôi.
Cảm xúc trong lòng anh lúc này rất hỗn độn, có chút thất vọng, buồn bã khi cô không nhận ra anh nhưng cũng chất chứa niềm vui khi gặp lại cô. Vẻ ngây ngô thanh thuần khiến tim người đối diện thoát chốc xao xuyến. Sự quyến rũ đến ngây dại, anh chẳng thể kiềm chế được, lập tức hôn cô say đắm.
Chiếc gậy đã vươn mình cứng cáp từ lúc nào, anh tinh nghịch kéo nhẹ chiếc quần nhỏ che giấu vùng tam giác bí mật sang một bên, để lộ khe suối nhỏ đang không ngừng rỉ nước bởi sự khoái cảm. Anh di chuyển đầu chài lả lướt bên ngoài cửa hang, cơ thể cô mềm nhũn chẳng còn chút sức lực. Anh nút lấy hai viên trân châu, cùng lúc đưa thẳng đoàn tàu tiến vào sâu bên trong. Cảm giác bên dưới đang bị xé toạc khi có vật lạ xâm nhập vào, cô đau đớn lập tức siết chặt cổ anh, lời nói ủy mị thốt lên:
- Đau quá.
Cô đưa tay đánh vào ngực anh, cố đẩy Ngạn Hy ra, bên dưới đau buốt tê dại, thắc lưng như muốn đứt làm đôi. Anh nhổm người dậy, nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, đoàn tàu vẫn đang nằm sâu trong hang, anh nhẹ nhàng hôn lên chiếc cổ trắng ngần rồi thủ thỉ:
- Một lát sẽ hết đau thôi.
Cô bấu chặt hai cánh tay anh, đôi mắt ngấn lệ chẳng thể kiểm soát, dù say đến ngốc nghếch nhưng nỗi đau thể xác ập đến rất rõ ràng, trong vô thức nước mắt cô tuôn rơi:
- Đau...
Anh vuốt nhẹ vầng trán của người con gái dưới thân, nhẹ nhàng trao nụ hôn xoa dịu. Bên dưới bắt đầu hành trình di chuyển khám phá hang sâu, nhịp nhàng từng cú nhấp từ tốn. Cô rất đau nên muốn khép hai chân lại, nhưng lúc này điều nhỏ bé ấy hoàn toàn nằm ngoài sự kiểm soát của cô. Đường hầm nhỏ co thắt dữ dội, nơi chật chội siết chặt chiếc chày đang không ngừng giã vào trong.
Vừa rời môi nhau, anh nâng một chân của cô lên cao rồi rút đoàn tàu ra khỏi hang. Một ít chất lỏng màu đỏ vương vấn trên cây gậy vừa đào hầm vào tận nơi nhỏ hẹp. Minh chứng không thể chối cãi cho thân thể trong trắng cô gìn giữ mấy chục năm qua. Nhìn tiết hạnh của cô đánh mất vào tay anh, kỳ thực Ngạn Hy rất mãn nguyện.
Toa tàu đầu tiên tiếp túc mơn trớn bên ngoài cửa hang, không ngừng trêu đùa lên xuống, hơi thở của cô gấp gáp vì vừa vận động đau đớn. Thoáng chốc cây đinh lại đóng vào giữ hai chân cô, từng cú thúc vào ra đều đặn. Lần này cơn đau đã thuyên giảm, khoái cảm dần bủa vây, cảm giác sung sướng lên ngôi sau khi đánh mất đời con gái.
Đôi tay to lớn không ngừng nhào nặn đôi gò bồng đảo đang nhấp nhô theo từng cú thúc. Anh mút lấy da thịt căng mịn, để lại chi chít dấu vết đỏ. Hai hàm răng trắng đều như bắp cắn yêu vào đôi môi đỏ mộng của thân ảnh yếu mềm. Cô bị đau liền chau mày, cự quậy muốn đánh mặt sang hướng khác. Ngón tay thon dài lướt nhẹ trên làn môi mềm như một cử chỉ xoa dịu, hai má cô đỏ ửng vì say, vẻ đẹp nóng bỏng khiến anh chẳng thể buông tha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.