Chương 98
Triều Ca Như
19/04/2021
Trong miệng cô ta không ngừng mắng: “Đan Diễn Vy cô nói đi. Cô giải
thích đi. Cô câm rồi à? Cô, kẻ hèn hạ này, lại dám ở sau lưng tôi lén
lút với Thiên, cô nói đi, có phải là cô quấn lấy Thiên hay không?”
Đan Diễn Vy cắn chặt răng, không để cho mình phát ra bất cứ tiếng gì, trong lòng đau thương nghĩ: có phải chỉ cần Vũ Thư đánh đủ rồi thì cô ta sẽ tha thứ cho mình hay không? Có phải như thế này là cô có thể thoát khỏi Lục Trình Thiên hay không? Có phải chỉ cần như vậy là cô có thể dẫn Du Du đi làm phẫu thuật hay không?
Nếu là như thế, thì hãy đánh đi, ra sức đánh đi.
Vốn dĩ những người xem chuyện vui ở bên cạnh, nhìn thấy Đan Diễn Vy bị đánh quỳ trên mặt đất nhưng không cãi lại, ngay cả đỡ đòn cô cũng không thèm đỡ, cứ ngây ngốc ra đấy để cho người phụ nữ bên cạnh không ngừng bắt nạt.
Có một số phụ nữ mềm lòng nhìn không thuận mắt, trong miệng không ngừng nói: “Ai ôi, sớm biết thế này thì sao lúc trước còn làm như thế, tìm một người bạn trai khác không được sao?”
Có một số người già lớn tuổi không đành lòng nói: “Được rồi, được rồi, tôi xem cô gái này đã biết sai rồi, các người tha cô ấy đi.”
“Đúng đấy, đúng đấy, nếu đánh nữa sẽ xảy ra chuyện đấy”
Lưu Mỹ Kỳ đang xem rất hào hứng, nghe thấy những người bên cạnh nói như vậy, cô ta giận dữ trừng mắt nói: “Không ở trong chăn sao biết chăn có rận, nếu như chồng bà bị người khác dụ dỗ như vậy bà có thể bình tĩnh được như thế cho tôi xem không?”
Những người khác thấy Lưu Mỹ Kỳ hung dữ như thế, cũng không dám mở miệng nữa.
“Mẹ nó, đã xảy ra chuyện gì vậy, sao lại có nhiều người như vậy.” Tư Tư một tay cầm ly trà sữa, một tay cầm chai nước khoáng mà Đan Diễn Vy muốn uống, tìm người khắp nơi, đột nhiên nhìn thấy có một người phụ nữ bị một nhóm người vây quanh, cô vội vàng chen vào trong.
Mãi đến khi cô nhìn thấy rõ người phụ nữ bị đánh đến mức toàn thân đầy vết thương, đang nằm thở hổn hển ở đó là ai thì, một giây sau, chai nước khoáng trong tay cô lập tức bị cô bóp đến biến dạng.
Đôi mắt phượng của Tư Tư đỏ lên, khuôn mặt sa sầm, đôi môi gợi cảm mím chặt thành một đường thẳng, ba chân bốn cẳng chạy tới chỗ người phụ nữ đang bị đấm đá liên tục kia.
Cô rất nhẹ nhàng gọi tên: “Vũ Thư…”
Vũ Thư theo bản năng quay đầu lại: “Ai vậy?”
Trước mặt cô ta là một cốc trà sữa đổ ụp xuống, hắt lên người từ đầu đến chân, tiếng nước rơi tí tách dưới chân, mùi trà sữa ngọt ngào ở trên người đang lan tỏa xung quanh cô ta.
Tiếp sau đó là một tiếng hét chói tai xé toạc không khí: “Á… Con tiện nhân Tư Tư này, cô dám hắt trà sữa lên người tôi.”
Tất cả mọi người đều không phản ứng kịp với tình huống bất ngờ ở trước mặt, người phụ nữ tóc đỏ này là ai vậy, cảm giác rất có khí thế.
Tư Tư không thèm liếc Vũ Thư, mà đi thẳng đến dìu Đan Diễn Vy đang nằm trên mặt đất đứng dậy, nói một câu bên tai của cô ấy: “Đan Diễn Vy, cậu đúng là vô dụng mà.”
Đan Diễn Vy yếu ớt dựa vào Tư Tư, khóe miệng cong lên một nụ cười miễn cưỡng, vẫn là Tư Tư tìm được cô.
“Vào lúc này rồi mà cậu vẫn còn tâm trạng để cười sao, thật đúng là tức chết tớ mà.” Tư Tư nói xong, khóe mắt không khỏi đau xót.
Đan Diễn Vy cậu đúng là một cô ngốc.
“Tư Tư, cô có ý gì, sao cô lại giúp tiện nhân Đan Diễn Vy này, cô có bị ngu không vậy?” Vũ Thư cảm thấy mình chịu sự sỉ nhục mà trước nay chưa từng có, cả người cô đều sắp tức đến phát điên rồi.
Tư Tư nhìn thấy Vũ Thư đã sắp tức giận đến sôi máu thì lạnh lùng nói: “Cô nên cảm thấy may mắn, bởi vì ly tôi cầm không phải cốc trà sữa nóng, nếu không thì cô chắc chắn sẽ cảm nhận được thế nào mới là chua xót.”
Nếu như không phải Vy Vy lôi kéo cô không buông, chắc chắn cô ta không chỉ bị hắt một ly trà sữa đơn giản như vậy, nếu như cô sớm biết chuyện này, cô đã mua một ly nước nóng, phá hủy luôn khuôn mặt của người phụ nữ ác độc kia.
Vũ Thư hét về phía hai người: “Tư Tư, cô dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy, không phải cô đã biết tiện nhân Đan Diễn Vy này đã quyến rũ Thiên hay sao?”
“Vũ Thư cô dù thế nào cũng là một người con gái có danh tiếng, vậy mà cô cứ mở miệng nói một câu tiện nhân, hai câu tiện nhân, nghe có khác gì mấy người phụ nữ chua ngoa ở ngoài chợ không, coi như tôi cũng biết được gia giáo của nhà họ Vũ các cô rồi.”
Từ trước tới nay, Tư Tư luôn thích dùng những thứ thấp giá nhất nhưng lại đả kích được kẻ địch lớn nhất.
Bởi vì ý tốt “nhắc nhở” của Tư Tư, dường như những người xung quanh cũng phản ứng lại, người phụ nữ trước mặt có thân phận như thế nào.
“Nhà họ Vũ, vậy không phải là con gái của công an trưởng Vũ Thiên Dương sao…”
“Không phải đâu, trên báo Tân Văn đã nói con gái của Vũ Thiên Dương có tri thức, hiểu lễ nghĩa, tấm lòng lương thiện, sao lại là người phụ nữ ra tay tàn nhẫn này được?”
“Có điều khoan hãy nói, hình như thật sự có chút giống đó.”
Đan Diễn Vy cắn chặt răng, không để cho mình phát ra bất cứ tiếng gì, trong lòng đau thương nghĩ: có phải chỉ cần Vũ Thư đánh đủ rồi thì cô ta sẽ tha thứ cho mình hay không? Có phải như thế này là cô có thể thoát khỏi Lục Trình Thiên hay không? Có phải chỉ cần như vậy là cô có thể dẫn Du Du đi làm phẫu thuật hay không?
Nếu là như thế, thì hãy đánh đi, ra sức đánh đi.
Vốn dĩ những người xem chuyện vui ở bên cạnh, nhìn thấy Đan Diễn Vy bị đánh quỳ trên mặt đất nhưng không cãi lại, ngay cả đỡ đòn cô cũng không thèm đỡ, cứ ngây ngốc ra đấy để cho người phụ nữ bên cạnh không ngừng bắt nạt.
Có một số phụ nữ mềm lòng nhìn không thuận mắt, trong miệng không ngừng nói: “Ai ôi, sớm biết thế này thì sao lúc trước còn làm như thế, tìm một người bạn trai khác không được sao?”
Có một số người già lớn tuổi không đành lòng nói: “Được rồi, được rồi, tôi xem cô gái này đã biết sai rồi, các người tha cô ấy đi.”
“Đúng đấy, đúng đấy, nếu đánh nữa sẽ xảy ra chuyện đấy”
Lưu Mỹ Kỳ đang xem rất hào hứng, nghe thấy những người bên cạnh nói như vậy, cô ta giận dữ trừng mắt nói: “Không ở trong chăn sao biết chăn có rận, nếu như chồng bà bị người khác dụ dỗ như vậy bà có thể bình tĩnh được như thế cho tôi xem không?”
Những người khác thấy Lưu Mỹ Kỳ hung dữ như thế, cũng không dám mở miệng nữa.
“Mẹ nó, đã xảy ra chuyện gì vậy, sao lại có nhiều người như vậy.” Tư Tư một tay cầm ly trà sữa, một tay cầm chai nước khoáng mà Đan Diễn Vy muốn uống, tìm người khắp nơi, đột nhiên nhìn thấy có một người phụ nữ bị một nhóm người vây quanh, cô vội vàng chen vào trong.
Mãi đến khi cô nhìn thấy rõ người phụ nữ bị đánh đến mức toàn thân đầy vết thương, đang nằm thở hổn hển ở đó là ai thì, một giây sau, chai nước khoáng trong tay cô lập tức bị cô bóp đến biến dạng.
Đôi mắt phượng của Tư Tư đỏ lên, khuôn mặt sa sầm, đôi môi gợi cảm mím chặt thành một đường thẳng, ba chân bốn cẳng chạy tới chỗ người phụ nữ đang bị đấm đá liên tục kia.
Cô rất nhẹ nhàng gọi tên: “Vũ Thư…”
Vũ Thư theo bản năng quay đầu lại: “Ai vậy?”
Trước mặt cô ta là một cốc trà sữa đổ ụp xuống, hắt lên người từ đầu đến chân, tiếng nước rơi tí tách dưới chân, mùi trà sữa ngọt ngào ở trên người đang lan tỏa xung quanh cô ta.
Tiếp sau đó là một tiếng hét chói tai xé toạc không khí: “Á… Con tiện nhân Tư Tư này, cô dám hắt trà sữa lên người tôi.”
Tất cả mọi người đều không phản ứng kịp với tình huống bất ngờ ở trước mặt, người phụ nữ tóc đỏ này là ai vậy, cảm giác rất có khí thế.
Tư Tư không thèm liếc Vũ Thư, mà đi thẳng đến dìu Đan Diễn Vy đang nằm trên mặt đất đứng dậy, nói một câu bên tai của cô ấy: “Đan Diễn Vy, cậu đúng là vô dụng mà.”
Đan Diễn Vy yếu ớt dựa vào Tư Tư, khóe miệng cong lên một nụ cười miễn cưỡng, vẫn là Tư Tư tìm được cô.
“Vào lúc này rồi mà cậu vẫn còn tâm trạng để cười sao, thật đúng là tức chết tớ mà.” Tư Tư nói xong, khóe mắt không khỏi đau xót.
Đan Diễn Vy cậu đúng là một cô ngốc.
“Tư Tư, cô có ý gì, sao cô lại giúp tiện nhân Đan Diễn Vy này, cô có bị ngu không vậy?” Vũ Thư cảm thấy mình chịu sự sỉ nhục mà trước nay chưa từng có, cả người cô đều sắp tức đến phát điên rồi.
Tư Tư nhìn thấy Vũ Thư đã sắp tức giận đến sôi máu thì lạnh lùng nói: “Cô nên cảm thấy may mắn, bởi vì ly tôi cầm không phải cốc trà sữa nóng, nếu không thì cô chắc chắn sẽ cảm nhận được thế nào mới là chua xót.”
Nếu như không phải Vy Vy lôi kéo cô không buông, chắc chắn cô ta không chỉ bị hắt một ly trà sữa đơn giản như vậy, nếu như cô sớm biết chuyện này, cô đã mua một ly nước nóng, phá hủy luôn khuôn mặt của người phụ nữ ác độc kia.
Vũ Thư hét về phía hai người: “Tư Tư, cô dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy, không phải cô đã biết tiện nhân Đan Diễn Vy này đã quyến rũ Thiên hay sao?”
“Vũ Thư cô dù thế nào cũng là một người con gái có danh tiếng, vậy mà cô cứ mở miệng nói một câu tiện nhân, hai câu tiện nhân, nghe có khác gì mấy người phụ nữ chua ngoa ở ngoài chợ không, coi như tôi cũng biết được gia giáo của nhà họ Vũ các cô rồi.”
Từ trước tới nay, Tư Tư luôn thích dùng những thứ thấp giá nhất nhưng lại đả kích được kẻ địch lớn nhất.
Bởi vì ý tốt “nhắc nhở” của Tư Tư, dường như những người xung quanh cũng phản ứng lại, người phụ nữ trước mặt có thân phận như thế nào.
“Nhà họ Vũ, vậy không phải là con gái của công an trưởng Vũ Thiên Dương sao…”
“Không phải đâu, trên báo Tân Văn đã nói con gái của Vũ Thiên Dương có tri thức, hiểu lễ nghĩa, tấm lòng lương thiện, sao lại là người phụ nữ ra tay tàn nhẫn này được?”
“Có điều khoan hãy nói, hình như thật sự có chút giống đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.