Chương 176: Đàn ông cơ bắp ngăn không được
Triều Ca Như
04/05/2021
Đan Diễn Vy vụng trộm liếc nhìn người đàn ông mà Vu Tư Tư chỉ, nhìn
qua dáng người cũng không tồi, nhưng mà so sánh với Lục Trình Thiên vẫn
kém một khoảng lớn, không giống kết cấu cơ bắp trên người Lục Trình
Thiên đều vừa phải hơn nữa nhìn là biết tràn đầy sức bật.
Người đàn ông đứng ở sau cùng kia cũng có cơ bắt, nhưng nhìn rất mềm mại.
Tại sao cô lại nghĩ đến anh. . . . . .
“Vy Vy , cậu nhìn gì mà chăm chú thế, nếu cậu đã thích như thế thì tớ nhường cho cậu đấy nhé.” Vu Tư Tư vừa nói vừa nở nụ cười trêu chọc.
“Tớ không thích, cậu cứ giữ lấy đi.” Đan Diễn Vy vội vàng lắc đầu.
Trương Tinh Nhiên đã trái ôm phải ấp cùng hai cô gái vui vẻ, nhìn thấy dáng vẻ vẫn không dứt khoát do do dự dự của hai người, anh trực tiếp gọi bốn người đàn ông đến: “Cậu, cậu, còn có cậu, cậu nữa, đều đến chỗ tôi, những người còn lại thì đi chỗ khác.”
Người đàn ông ái nữ trông thấy Trương Tinh Nhiên một lần gọi liền bốn người trên mặt nở nụ cười đáng sợ như đóa hoa ăn thịt người vậy: “Ngài thật đúng là tinh mắt, bốn người này đều là những người đàn ông nổi nhất nóng bỏng nhất chỗ chúng tôi, tôi nhìn thấy trong lòng còn ngứa ngáy không nhịn được đấy.”
“Biến đi, mẹ kiếp nhìn cay cả mắt còn không cút ra ngoài, còn muốn tiếp khách hay không.” Trương Tinh Nhiên nhìn người đàn ông ái ái kia trên mặt trát cả cân phấn muốn rải đầy mặt đất, suýt chút nữa thì nôn mửa.
“Ngài không nên tức giận, tôi lập tức ra ngoài, không quấy rầy ngài vui vẻ nữa.” Gã này còn muốn thể hiện nụ cười ‘ phóng đãng ’, nhưng chạm vào ánh mắt hung ác của Trương Tinh Nhiên, đành phải quyến luyến mang theo mấy người đàn ông còn lai rời khỏi.
Trước khi đi còn không quên vứt cho Trương Tinh Nhiên một ánh mắt câu hồn.
Trương Tinh Nhiên tức giận đứng lên mắng to: “Mẹ kiếp, ông đây thích con gái, thích con gái đấy hiểu chưa? Cái đồ Gay còn muốn bẻ cong ông đây, cứ ở đấy mà nằm mơ nhé, ha, ha, ha.”
Trong phòng bỗng nhiên chìm vào im lặng một cách kỳ lạ.
Trương Tinh Nhiên hắng giọng ho khan vài tiếng, coi như không có chuyện gì, tiếp tục xoa bóp hai cô gái bên cạnh mình.
“Tôi nói này, Nhạc Nhạc bé bỏng, cậu dùng biện pháp kích động như thế, không biết còn tưởng rằng cậu đang giấu đầu hở đuôi đấy.” Vu Tư Tư trêu chọc.
Đan Diễn Vy gật đầu phụ họa, cô cũng cảm thấy phản ứng củaTrương Tinh Nhiên có chút quá khích, càng giống như có chuyện như vậy, hơn nữa cô nghĩ đến hình ảnh Lục Trình Thiên cùng Trương Tinh Nhiên lần trước, trong lòng kích động lại càng dâng cao.
Trương Tinh Nhiên thật sự sẽ không phải là thụ chứ, chuyện này Lục Trình Thiên có biết không, hai người bọn họ liệu có phải gần nhau lại tạo ra lửa tình không.
Có câu nói cá với cá, tôm với tôm, con ếch sẽ không cùng con cóc, người tốt sẽ không chơi cùng người xấu.
Đan Diễn Vy có thể làm bạn bè với Vu Tư Tư không phải không có lý do, hai người cơ bản đều có ý nghĩ giống nhau, có điều Lục Trình Thiên bị thay thế bởi Đường Kỳ Dũng, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Trương Tinh Nhiên.
Trương Tinh Nhiên vừa quay đầu lại trông thấy hai đôi mắt sáng ngời nhìn vào mình, trong lòng nổi da gà, quát bốn người đàn ông kia: “Các người bốn kẻ ngốc, còn không ngồi vào bên cạnh hai cô ấy.”
Hai cô gái nhìn xem, ánh mắt dọa người khác rồi.
Bốn người đàn ông cho rằng chính mình phải phục vụ bà béo vừa già vừa xấu nào, đến gần mới biết được, hôm nay hai cô gái không chỉ là hai người đẹp đỉnh cấp, hơn nữa còn có khí chất, cho dù không cần tiền, bọn họ cũng vui lòng phục vụ.
Vốn dĩ bên ngoài mang theo mặt nạ giả dối nhưng nở nụ cười vui vẻ tận đáy lòng.
Ngồi cùng Vu Tư Tư là một cậu nhóc đáng yêu cùng với một anh chàng lãng tử, còn bên cạnh Đan Diễn Vy hai người đều là anh chàng mạnh mẽ cơ bắp.
“Tớ không đồng ý, vì sao hai người của tớ đều non mềm như vậy, Vy Vy cậu đổi cho tớ một người nhé.”
“Cậu, Cậu lấy hết đi.” Hai bên Đan Diễn Vy đều có người ngồi muốn đi cũng không đi được, vội vàng mở miệng nói.
“Em trai nhỏ em đi chơi cùng với chị kia nhé.” Vu Tư Tư bảo cậu nhóc đáng yêu đi qua.
“Được thôi chị.” Trên mặt cậu nhóc lộ ra nụ cười ngọt ngào.
“Ngoan quá.” Vu Tư Tư cười ha hả nói.
Bên cạnh thiếu một anh chàng cơ bắp, Đan Diễn Vy cũng không cảm thấy thoải mái hơn là mấy: “Chuyện này tôi không cần các cậu phục vụ, dù sao người kia sẽ trả tiền, các cậu cứ tùy tiện chơi.”
“Chị gái ghét bỏ chúng em sao?” Cậu nhóc trưng ra vẻ mặt đáng thương nói.
“Người đẹp cảm thấy rôi không đủ nam tính sao?” Anh chàng cơ bắp cũng không chịu yếu thế rung lên cơ bắp trước ngực mình.
Đan Diễn Vy không ngừng lùi về sau, thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình: ” Không phải như thế, tôi chỉ là người đi cùng thôi.”
Sớm biết rằng vậy sẽ không nghe Trương Tinh Nhiên đến đây, ở nhà thì tốt biết mấy.
“Vy Vy không sao đâu, đi chơi không cần bó chân bó tay như thế, hơn nữa bọn họ cũng không cắn người, rất đáng yêu đấy.” Vu Tư Tư nói xong còn sờ soạng cằm anh chàng cơ bắp một chút làm mẫu cho Đan Diễn Vy.
Anh chàng lãng tử cũng nói theo: “Cô gái xinh đẹp chẳng lẽ không thích như em như vậy sao.”
“Sao thế được, ai chị cũng thích, ha ha.” Vu Tư Tư cười tiếng cười giống như yêu tinh.
Làm cho hai anh chàng bên cạnh đều ngẩn người xem.
Đan Diễn Vy chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, nếu làm cho Đường Kỳ Dũng trông thấy, không biết sẽ tức giận như thế nào, cũng may cô là người độc thân, không cần so đo nhiều như vậy.
Ừ, rất tốt.
Trương Tinh Nhiên nháy mắt chỉ đạo hai người đàn ông bên cạnh Đan Diễn Vy.
Hai anh chàng hiểu được gật đầu, cậu nhóc cầm ly rượu trên bàn đưa lên miệng Đan Diễn Vy, với dáng vẻ đáng yêu khờ dại nói: “Chị gái, em mời chị uống rượu nhé.”
“Gì cơ, tôi không uống rượu.” Đan Diễn Vy không dám uống, cô uống không tốt, đã hai lần thiệt thòi ở chỗ Lục Trình Thiên, cho nên ký ức vẫn còn mới mẻ, có thể từ chối thì sẽ không uống rượu.
“Chị không uống rượu, em sẽ buồn lắm.” Cậu nhóc nói như khóc.
Đan Diễn Vy chảy mồ hôi, đàn ông làm sao có thể khóc sướt mướt thế một chút cũng không nam tính, chẳng chỗ nào giống người đàn ông lạnh lùng kia cả.
Này. . . . . . tại sao cô lại nhớ đến tên khốn đó rồi.
Trương Tinh Nhiên nhìn thấy còn cười khẽ, ha ha, nếu con cáo già Lục Trình Thiên kia biết người phụ nữ của mình cũng học trái ôm phải ấp, sắc mặt ấy khẳng định vô cùng phấn khích.
Anh lầm bầm, ai bảo hai người bọn họ bỏ lại mình chứ.
Vậy anh cũng tốt tính mang theo người phụ nữ của bọ họ ra ngoài tìm vui, để xem đàn ông tốt rộng lượng không so đo.
“Cậu Trương, cũng phải uống rượu em rót.”
“Còn có của em nữa.” Cô gái với đường cong đầy đặn không cam lòng yếu thế cũng quay sang nói.
Trương Tinh Nhiên nhìn con thỏ lớn đang giận dữ trước mặt anh, thế mà trong lòng không chút gợn sóng nào, không, không, nhất định là ảo giác, là di chứng, đúng, nhất định là di chứng chết tiệt.
Dường như để trốn tránh sự thật ở sâu trong lòng, Trương Tinh Nhiên cười ngả ngớn như một anh chàng phóng đãng, hai tay mỗi bên ôm một người, cười ha hả cầm lấy chén rượu của cô gái, đưa lên uống hết sạch.
“Chị, chị nhẫn tâm từ chối em sao.” Cậu nhóc dễ thương đưa gương mặt nõn nà cùng đôi môi mềm mại dán đến trước mặt Đan Diễn Vy.
Anh chàng cơ bắp cũng rung lên cơ ngực mà mình tự hào: “Người đẹp không uống rượu thì còn gì thú vị, không sao đâu này rượu này số độ không cao.”
“Việc này, trên tay tôi còn đang bị thương, cho nên vẫn là thôi đi. ” Đột nhiên Đan Diễn Vy cảm thấy có chút may mắn vì chính mình trên tay bị thương, như vậy bọn họ sẽ không thể ép cô uống rượu được.
Cậu nhóc và anh chàng cơ bắp liếc nhau, lập tức hiểu được ý nghĩ tranh đoạt lẫn nhau từ trong ánh mắt, người đẹp như vậy dù có bỏ tiền ra cũng khó có thể tìm được, hôm nay nhất định phải để cô ấy gọi đến chính mình ra sân khấu.
Không thể uống rượu? Không thành vấn đề khi bọn họ làm công việc này còn được huấn luyện chuyên nghiệp các biện pháp đối phó.
“Chị không thể uống rượu, không bằng ăn một chút hoa quả.” Cậu nhóc phản ứng rất nhanh, trong miệng ngậm nửa quả chuối tiêu đưa về phía Đan Diễn Vy.
Người đàn ông đứng ở sau cùng kia cũng có cơ bắt, nhưng nhìn rất mềm mại.
Tại sao cô lại nghĩ đến anh. . . . . .
“Vy Vy , cậu nhìn gì mà chăm chú thế, nếu cậu đã thích như thế thì tớ nhường cho cậu đấy nhé.” Vu Tư Tư vừa nói vừa nở nụ cười trêu chọc.
“Tớ không thích, cậu cứ giữ lấy đi.” Đan Diễn Vy vội vàng lắc đầu.
Trương Tinh Nhiên đã trái ôm phải ấp cùng hai cô gái vui vẻ, nhìn thấy dáng vẻ vẫn không dứt khoát do do dự dự của hai người, anh trực tiếp gọi bốn người đàn ông đến: “Cậu, cậu, còn có cậu, cậu nữa, đều đến chỗ tôi, những người còn lại thì đi chỗ khác.”
Người đàn ông ái nữ trông thấy Trương Tinh Nhiên một lần gọi liền bốn người trên mặt nở nụ cười đáng sợ như đóa hoa ăn thịt người vậy: “Ngài thật đúng là tinh mắt, bốn người này đều là những người đàn ông nổi nhất nóng bỏng nhất chỗ chúng tôi, tôi nhìn thấy trong lòng còn ngứa ngáy không nhịn được đấy.”
“Biến đi, mẹ kiếp nhìn cay cả mắt còn không cút ra ngoài, còn muốn tiếp khách hay không.” Trương Tinh Nhiên nhìn người đàn ông ái ái kia trên mặt trát cả cân phấn muốn rải đầy mặt đất, suýt chút nữa thì nôn mửa.
“Ngài không nên tức giận, tôi lập tức ra ngoài, không quấy rầy ngài vui vẻ nữa.” Gã này còn muốn thể hiện nụ cười ‘ phóng đãng ’, nhưng chạm vào ánh mắt hung ác của Trương Tinh Nhiên, đành phải quyến luyến mang theo mấy người đàn ông còn lai rời khỏi.
Trước khi đi còn không quên vứt cho Trương Tinh Nhiên một ánh mắt câu hồn.
Trương Tinh Nhiên tức giận đứng lên mắng to: “Mẹ kiếp, ông đây thích con gái, thích con gái đấy hiểu chưa? Cái đồ Gay còn muốn bẻ cong ông đây, cứ ở đấy mà nằm mơ nhé, ha, ha, ha.”
Trong phòng bỗng nhiên chìm vào im lặng một cách kỳ lạ.
Trương Tinh Nhiên hắng giọng ho khan vài tiếng, coi như không có chuyện gì, tiếp tục xoa bóp hai cô gái bên cạnh mình.
“Tôi nói này, Nhạc Nhạc bé bỏng, cậu dùng biện pháp kích động như thế, không biết còn tưởng rằng cậu đang giấu đầu hở đuôi đấy.” Vu Tư Tư trêu chọc.
Đan Diễn Vy gật đầu phụ họa, cô cũng cảm thấy phản ứng củaTrương Tinh Nhiên có chút quá khích, càng giống như có chuyện như vậy, hơn nữa cô nghĩ đến hình ảnh Lục Trình Thiên cùng Trương Tinh Nhiên lần trước, trong lòng kích động lại càng dâng cao.
Trương Tinh Nhiên thật sự sẽ không phải là thụ chứ, chuyện này Lục Trình Thiên có biết không, hai người bọn họ liệu có phải gần nhau lại tạo ra lửa tình không.
Có câu nói cá với cá, tôm với tôm, con ếch sẽ không cùng con cóc, người tốt sẽ không chơi cùng người xấu.
Đan Diễn Vy có thể làm bạn bè với Vu Tư Tư không phải không có lý do, hai người cơ bản đều có ý nghĩ giống nhau, có điều Lục Trình Thiên bị thay thế bởi Đường Kỳ Dũng, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào Trương Tinh Nhiên.
Trương Tinh Nhiên vừa quay đầu lại trông thấy hai đôi mắt sáng ngời nhìn vào mình, trong lòng nổi da gà, quát bốn người đàn ông kia: “Các người bốn kẻ ngốc, còn không ngồi vào bên cạnh hai cô ấy.”
Hai cô gái nhìn xem, ánh mắt dọa người khác rồi.
Bốn người đàn ông cho rằng chính mình phải phục vụ bà béo vừa già vừa xấu nào, đến gần mới biết được, hôm nay hai cô gái không chỉ là hai người đẹp đỉnh cấp, hơn nữa còn có khí chất, cho dù không cần tiền, bọn họ cũng vui lòng phục vụ.
Vốn dĩ bên ngoài mang theo mặt nạ giả dối nhưng nở nụ cười vui vẻ tận đáy lòng.
Ngồi cùng Vu Tư Tư là một cậu nhóc đáng yêu cùng với một anh chàng lãng tử, còn bên cạnh Đan Diễn Vy hai người đều là anh chàng mạnh mẽ cơ bắp.
“Tớ không đồng ý, vì sao hai người của tớ đều non mềm như vậy, Vy Vy cậu đổi cho tớ một người nhé.”
“Cậu, Cậu lấy hết đi.” Hai bên Đan Diễn Vy đều có người ngồi muốn đi cũng không đi được, vội vàng mở miệng nói.
“Em trai nhỏ em đi chơi cùng với chị kia nhé.” Vu Tư Tư bảo cậu nhóc đáng yêu đi qua.
“Được thôi chị.” Trên mặt cậu nhóc lộ ra nụ cười ngọt ngào.
“Ngoan quá.” Vu Tư Tư cười ha hả nói.
Bên cạnh thiếu một anh chàng cơ bắp, Đan Diễn Vy cũng không cảm thấy thoải mái hơn là mấy: “Chuyện này tôi không cần các cậu phục vụ, dù sao người kia sẽ trả tiền, các cậu cứ tùy tiện chơi.”
“Chị gái ghét bỏ chúng em sao?” Cậu nhóc trưng ra vẻ mặt đáng thương nói.
“Người đẹp cảm thấy rôi không đủ nam tính sao?” Anh chàng cơ bắp cũng không chịu yếu thế rung lên cơ bắp trước ngực mình.
Đan Diễn Vy không ngừng lùi về sau, thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình: ” Không phải như thế, tôi chỉ là người đi cùng thôi.”
Sớm biết rằng vậy sẽ không nghe Trương Tinh Nhiên đến đây, ở nhà thì tốt biết mấy.
“Vy Vy không sao đâu, đi chơi không cần bó chân bó tay như thế, hơn nữa bọn họ cũng không cắn người, rất đáng yêu đấy.” Vu Tư Tư nói xong còn sờ soạng cằm anh chàng cơ bắp một chút làm mẫu cho Đan Diễn Vy.
Anh chàng lãng tử cũng nói theo: “Cô gái xinh đẹp chẳng lẽ không thích như em như vậy sao.”
“Sao thế được, ai chị cũng thích, ha ha.” Vu Tư Tư cười tiếng cười giống như yêu tinh.
Làm cho hai anh chàng bên cạnh đều ngẩn người xem.
Đan Diễn Vy chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, nếu làm cho Đường Kỳ Dũng trông thấy, không biết sẽ tức giận như thế nào, cũng may cô là người độc thân, không cần so đo nhiều như vậy.
Ừ, rất tốt.
Trương Tinh Nhiên nháy mắt chỉ đạo hai người đàn ông bên cạnh Đan Diễn Vy.
Hai anh chàng hiểu được gật đầu, cậu nhóc cầm ly rượu trên bàn đưa lên miệng Đan Diễn Vy, với dáng vẻ đáng yêu khờ dại nói: “Chị gái, em mời chị uống rượu nhé.”
“Gì cơ, tôi không uống rượu.” Đan Diễn Vy không dám uống, cô uống không tốt, đã hai lần thiệt thòi ở chỗ Lục Trình Thiên, cho nên ký ức vẫn còn mới mẻ, có thể từ chối thì sẽ không uống rượu.
“Chị không uống rượu, em sẽ buồn lắm.” Cậu nhóc nói như khóc.
Đan Diễn Vy chảy mồ hôi, đàn ông làm sao có thể khóc sướt mướt thế một chút cũng không nam tính, chẳng chỗ nào giống người đàn ông lạnh lùng kia cả.
Này. . . . . . tại sao cô lại nhớ đến tên khốn đó rồi.
Trương Tinh Nhiên nhìn thấy còn cười khẽ, ha ha, nếu con cáo già Lục Trình Thiên kia biết người phụ nữ của mình cũng học trái ôm phải ấp, sắc mặt ấy khẳng định vô cùng phấn khích.
Anh lầm bầm, ai bảo hai người bọn họ bỏ lại mình chứ.
Vậy anh cũng tốt tính mang theo người phụ nữ của bọ họ ra ngoài tìm vui, để xem đàn ông tốt rộng lượng không so đo.
“Cậu Trương, cũng phải uống rượu em rót.”
“Còn có của em nữa.” Cô gái với đường cong đầy đặn không cam lòng yếu thế cũng quay sang nói.
Trương Tinh Nhiên nhìn con thỏ lớn đang giận dữ trước mặt anh, thế mà trong lòng không chút gợn sóng nào, không, không, nhất định là ảo giác, là di chứng, đúng, nhất định là di chứng chết tiệt.
Dường như để trốn tránh sự thật ở sâu trong lòng, Trương Tinh Nhiên cười ngả ngớn như một anh chàng phóng đãng, hai tay mỗi bên ôm một người, cười ha hả cầm lấy chén rượu của cô gái, đưa lên uống hết sạch.
“Chị, chị nhẫn tâm từ chối em sao.” Cậu nhóc dễ thương đưa gương mặt nõn nà cùng đôi môi mềm mại dán đến trước mặt Đan Diễn Vy.
Anh chàng cơ bắp cũng rung lên cơ ngực mà mình tự hào: “Người đẹp không uống rượu thì còn gì thú vị, không sao đâu này rượu này số độ không cao.”
“Việc này, trên tay tôi còn đang bị thương, cho nên vẫn là thôi đi. ” Đột nhiên Đan Diễn Vy cảm thấy có chút may mắn vì chính mình trên tay bị thương, như vậy bọn họ sẽ không thể ép cô uống rượu được.
Cậu nhóc và anh chàng cơ bắp liếc nhau, lập tức hiểu được ý nghĩ tranh đoạt lẫn nhau từ trong ánh mắt, người đẹp như vậy dù có bỏ tiền ra cũng khó có thể tìm được, hôm nay nhất định phải để cô ấy gọi đến chính mình ra sân khấu.
Không thể uống rượu? Không thành vấn đề khi bọn họ làm công việc này còn được huấn luyện chuyên nghiệp các biện pháp đối phó.
“Chị không thể uống rượu, không bằng ăn một chút hoa quả.” Cậu nhóc phản ứng rất nhanh, trong miệng ngậm nửa quả chuối tiêu đưa về phía Đan Diễn Vy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.