Chương 34: Đàn ông thích ăn đồ Ngọt
Triều Ca Như
19/04/2021
“Vy Vy, sao cậu lại ở đây?”
Giọng nói quen thuộc đã kéo Đan Diễn Vy về với hiện thực, xoay đầu nhìn, đối diện là một đôi nam nữ có ngoại hình nổi bật lại vô cùng xứng đôi đang đi về phía mình, không nói cũng biết người gọi cô chính là bạn thân cô, Vũ Thư.
Người còn lại thì không cần phải nói chính là Lục Trình Thiên.
Cô không nghĩ tới sẽ gặp hai người ở đây, càng không nghĩ tới Lục Trình Thiên sẽ cùng Vũ Thư đi dạo siêu thị, thật châm chọc lúc trước cô cũng từng đề cập bảo Lục Trình Thiên đi siêu thị cùng cô.
Anh chỉ im lặng một lúc rồi bình tĩnh từ chối.
Sau đó không có sau đó nữa, cô đã không còn gọi anh đi cùng nữa.
Quả nhiên tình yêu chân thành thật to lớn.
Mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng tim của Đan Diễn Vy vẫn không thể khống chế mà thắt lại, lúc đối diện với hai người, cô đã đổi thành một nụ cười: “Đúng vậy, tới mua một vài thứ.”
Vũ Thư vẫn cho rằng Đan Diễn Vy đang ngẩn người, nhìn thấy cô đáp lại mình, cô ấy mới nhớ tới: “Vy Vy hôm nay không phải chủ nhật sao, bây giờ là lúc cửa hàng rất bận rộn, sao cậu lại không đi làm vậy?”
Sau khi cô trở về mới phát hiện Vy Vy là một người cuồng công việc, là người có thể liều mạng vì tiền, mặc dù cô cũng không biết tại sao Vy Vy lại thiếu tiền như vậy.
Con ngươi thâm thúy của Lục Trình Thiên thoáng qua một tia u ám, thân hình cao lớn yên tĩnh đứng ở đó, cho dù không nói gì nhưng cũng mang tới một áp lực vô hình cho người khác, cộng thêm vẻ ngoài nổi bật đã thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Đan Diên Vy thu lại cảm xúc, nói giọng điệu như ngày thường: “Ừ, hôm nay tớ có chút không khỏe nên xin nghỉ.”
Nghe thấy bạn thân không thoải mái, Vũ Thư lập tức nói với vẻ thân thiết: “Có nghiêm trọng không Vy Vy?”
Sau đó còn có chút oán giận nói lải nhải: “Còn không phải vì nuôi gia đình sao, cũng không biết tại sao cậu lại liều mạng như vậy, cơ thể không khỏe cũng không nhìn thấy Hà Cảnh Quân ở bên cạnh cậu, bạn trai của cậu thực sự có chút không xứng với chức vụ rồi.”
“Chỉ là vấn đề nhỏ, không cần phiền phức như vậy, hơn nữa anh ấy mới về nước chắc chắn bận rộn rất nhiều việc.” Đan Diễn Vy theo bản năng nắm chặt tay vịn xe đẩy, nhìn thấy người đàn ông kia không hề có chút phản ứng, mặc dù trong lòng thở phào nhưng càng mất mát nhiều hơn.
Tại sao cô phải mất mát, đây không phải là biểu hiện rất bình thường sao.
“Cậu đó, vẫn rất dễ dỗ như vậy.” Vũ Thư lắc đầu không tán thành, thấy Đan Diễn Vy không trả lời lại, xoay người nói hờn dỗi với người đàn ông ở bên cạnh: “Thiên, anh mau nói Vy Vy giúp em đi, nếu cậu ấy làm việc như vậy sớm muộn gì cơ thể cũng sẽ không chịu nổi.”
Ánh mắt của Lục Trình Thiên mang một thâm ý khác, khi nhìn người phụ nữ vẫn luôn rũ mắt không dám nhìn mình, giọng nói lạnh lùng đầy thờ ơ: “Cơ thể là của mình, chính mình không muốn quý trọng, người khác cũng không có biện pháp gì.”
“Mặc dù nói như vậy, nhưng Vy Vy không phải người khác, cậu ấy là người bạn tốt nhất của em.” Vũ Thư giả bộ không nghe theo nói.
Mắt thấy bạn thân vì mình mà sắp cãi nhau với Lục Trình Thiên, Đan Diễn Vy vội vàng nói chen vào: “Vũ Thư, tớ mua đồ xong rồi, tớ đi trước, hai người cứ tiếp tục đi dạo đi.”
“Này, Vy Vy, sao lại đi vội vàng như vậy.” Vũ Thư ngược lại không vì Đan Diễn Vy mà cãi nhau với Lục Trình Thiên, mà là để chứng minh tầm quan trọng của mình trong trái tim anh.
Đây là bệnh chung của rất nhiều phụ nữ, muốn dựa vào đó để chứng minh địa vị của mình trong tim bạn trai.
Đương nhiên cô cũng có chút kỳ lạ, luôn cảm thấy hôm nay Vy Vy vô cùng căng thẳng, giống như sợ bị người khác phát hiện chuyện gì đó.
Không chỉ Vũ Thư cảm nhận được điều đó, mà Lục Trình Thiên, người có trực giác nhạy bén cũng chú ý tới, thậm chí anh còn chú ý tới những chi tiết người khác không chú ý đến, điều này cũng liên quan đến công việc của anh.
Luật sư luôn nắm bắt chi tiết nhỏ hơn người bình thường.
Anh chú ý tới trong xe đẩy của Đan Diễn Vy có đặt một bình nước, nhìn kiểu dáng trông giống như là mua cho một bé trai, còn mua một chiếc bánh kem, anh không nhớ Đan Diễn Vy thích ăn đồ ngọt.
Anh còn nhìn thấy một cuốn sách được đè ở dưới hoa quả, nếu anh không nhìn nhầm có lẽ là một cuốn truyện Thủy Hử.
Đây là cuốn tiểu thuyết vừa phức tạp lại vừa khô khan, sao Đan Diễn Vy có thể thích nó, cuộc điện thoại tối hôm qua cộng thêm sự khác thường hôm nay, chắc chắn Đan Diễn Vy có một bí mật nào đó không thể nói với người khác.
Hơn nữa dường như rất sợ anh biết được.
Trong mắt Lục Trình Thiên thoáng qua tia nghiền ngẫm.
“Có thể cô ấy có việc gấp.” Lục Trình Thiên lạnh nhạt trả lời, nhấc chân tiếp tục bước về phía trước.
Vũ Thư cũng không nghĩ nhiều, hôm nay có thể để Thiên đi dạo siêu thị cùng cô, cô đã tốn rất nhiều sức lực, có lẽ Vy Vy sẽ không ý kiến chuyện cô đi cùng Thiên, không đi cùng cô ấy chứ.
Bây giờ Vy Vy cũng có bạn trai rồi, có lẽ có thể hiểu rõ tâm trạng của cô.
Đan Diễn Vy có thể nói là chạy trối chết, thật sự ánh mắt của Lục Trình Thiên quá trắng trợn đến đáng sợ, cô cảm thấy nếu tiếp tục đứng đó, bí mật của mình sẽ bị nhìn thấu, vì vậy cô hổ thẹn chạy trốn.
Đan Diễn Vy vòng qua mấy kệ hàng mới dừng lại, thở đều, hình như đột nhiên nhớ tới điều gì đó, căng thẳng kiểm tra đồ trong xe đẩy, phát hiện bánh kem được đặt ở nơi dễ thấy nhất, sắc mặt không khỏi trắng thêm mấy phần.
Cũng may cuốn sách kia được đặt ở dưới cùng.
Sau đó dường như tự an ủi chính mình, Đan Diễn Vy nói với mình chỉ là một chiếc bánh kem, có lẽ Lục Trình Thiên sẽ không nhớ mình không ăn đồ ngọt, vì vậy có lẽ cô sẽ không bị phát hiện điều gì hết.
Đan Diên Vy cũng không có tâm trạng để mua đồ, mang tâm lý tự an ủi bản thân, vội vàng chạy tới quầy tính tiền, lúc đi ra cửa chính của siêu thị còn chột dạ nhìn trái nhìn phải, nhìn xem có bóng dáng của Lục Trình Thiên và Vũ Thư không.
Xác nhận không có ai cô mới gọi một chiếc taxi, đến bệnh viện như chạy trốn.
Khi đến bệnh viện, trái tim đang treo lơ lửng của Đan Diễn Vy mới từ từ hạ xuống, cầm theo một túi đồ lớn trở về phòng bệnh.
Đan Diễn Vy lấy chiếc bánh kem từ trong túi ra đặt trước mặt Du Du, bánh kem có hình dáng của một chú mèo tinh nghịch rất đáng yêu, nói giống như đang dâng vật quý giá: “Du Du, con nhìn xem mẹ mua gì cho con này.”
“Bánh kem.” Du Du nhìn thấy bánh kem mình thích không kìm được thốt lên.
“Ừ, mẹ cắt cho con, nhanh ăn một chút đi.” Đan Diễn Vy biết Lục Trình Thiên cũng thích ăn đồ ngọt, cũng chỉ có mình cô biết được bí mật Lục Trình Thiên thích ăn đồ ngọt.
Ai lại nghĩ tới một người đàn ông chững chạc nghiêm túc sẽ có tình cảm với đồ ngọt chứ.
Cô cũng là trong lúc vô tình mới phát hiện được, lúc đó là sinh nhật của một nhân viên trong cửa hàng, buổi tối ra ngoài đi chơi mua bánh kem, nhưng cuối cùng ai cũng không ăn, mọi người đều uống rượu đến say khướt rồi giải tán, trực tiếp về thẳng nhà, chỉ có mình cô là không uống rượu, thuận tiện gói chiếc bánh kem mang về.
Ý định của cô là ngày mai mang đến cho các cô ấy cùng ăn, nhưng tầm mắt của Lục Trình Thiên lại rơi trên chiếc bánh kem thêm mấy giây, cô đã biết người đàn ông này có phản ứng khác với đồ ngọt.
Quả nhiên cô không đoán sai, cô cắt bánh kem ra rồi đặt trên đĩa đưa tới trước mặt anh, anh cũng không từ chối.
Đan Diễn Vy ngồi bên cạnh, dịu dàng nhìn miệng nhỏ của Du Du ăn bánh kem, trong mắt luôn toát ra niềm vui mừng, cô biết Du Du cũng thích ăn đồ ngọt.
Nhưng người đàn ông đó cho dù có thích thì vẻ mặt cũng sẽ không biến sắc, không để cho người ngoài có thể bắt gặp được…
Giọng nói quen thuộc đã kéo Đan Diễn Vy về với hiện thực, xoay đầu nhìn, đối diện là một đôi nam nữ có ngoại hình nổi bật lại vô cùng xứng đôi đang đi về phía mình, không nói cũng biết người gọi cô chính là bạn thân cô, Vũ Thư.
Người còn lại thì không cần phải nói chính là Lục Trình Thiên.
Cô không nghĩ tới sẽ gặp hai người ở đây, càng không nghĩ tới Lục Trình Thiên sẽ cùng Vũ Thư đi dạo siêu thị, thật châm chọc lúc trước cô cũng từng đề cập bảo Lục Trình Thiên đi siêu thị cùng cô.
Anh chỉ im lặng một lúc rồi bình tĩnh từ chối.
Sau đó không có sau đó nữa, cô đã không còn gọi anh đi cùng nữa.
Quả nhiên tình yêu chân thành thật to lớn.
Mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng tim của Đan Diễn Vy vẫn không thể khống chế mà thắt lại, lúc đối diện với hai người, cô đã đổi thành một nụ cười: “Đúng vậy, tới mua một vài thứ.”
Vũ Thư vẫn cho rằng Đan Diễn Vy đang ngẩn người, nhìn thấy cô đáp lại mình, cô ấy mới nhớ tới: “Vy Vy hôm nay không phải chủ nhật sao, bây giờ là lúc cửa hàng rất bận rộn, sao cậu lại không đi làm vậy?”
Sau khi cô trở về mới phát hiện Vy Vy là một người cuồng công việc, là người có thể liều mạng vì tiền, mặc dù cô cũng không biết tại sao Vy Vy lại thiếu tiền như vậy.
Con ngươi thâm thúy của Lục Trình Thiên thoáng qua một tia u ám, thân hình cao lớn yên tĩnh đứng ở đó, cho dù không nói gì nhưng cũng mang tới một áp lực vô hình cho người khác, cộng thêm vẻ ngoài nổi bật đã thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người.
Đan Diên Vy thu lại cảm xúc, nói giọng điệu như ngày thường: “Ừ, hôm nay tớ có chút không khỏe nên xin nghỉ.”
Nghe thấy bạn thân không thoải mái, Vũ Thư lập tức nói với vẻ thân thiết: “Có nghiêm trọng không Vy Vy?”
Sau đó còn có chút oán giận nói lải nhải: “Còn không phải vì nuôi gia đình sao, cũng không biết tại sao cậu lại liều mạng như vậy, cơ thể không khỏe cũng không nhìn thấy Hà Cảnh Quân ở bên cạnh cậu, bạn trai của cậu thực sự có chút không xứng với chức vụ rồi.”
“Chỉ là vấn đề nhỏ, không cần phiền phức như vậy, hơn nữa anh ấy mới về nước chắc chắn bận rộn rất nhiều việc.” Đan Diễn Vy theo bản năng nắm chặt tay vịn xe đẩy, nhìn thấy người đàn ông kia không hề có chút phản ứng, mặc dù trong lòng thở phào nhưng càng mất mát nhiều hơn.
Tại sao cô phải mất mát, đây không phải là biểu hiện rất bình thường sao.
“Cậu đó, vẫn rất dễ dỗ như vậy.” Vũ Thư lắc đầu không tán thành, thấy Đan Diễn Vy không trả lời lại, xoay người nói hờn dỗi với người đàn ông ở bên cạnh: “Thiên, anh mau nói Vy Vy giúp em đi, nếu cậu ấy làm việc như vậy sớm muộn gì cơ thể cũng sẽ không chịu nổi.”
Ánh mắt của Lục Trình Thiên mang một thâm ý khác, khi nhìn người phụ nữ vẫn luôn rũ mắt không dám nhìn mình, giọng nói lạnh lùng đầy thờ ơ: “Cơ thể là của mình, chính mình không muốn quý trọng, người khác cũng không có biện pháp gì.”
“Mặc dù nói như vậy, nhưng Vy Vy không phải người khác, cậu ấy là người bạn tốt nhất của em.” Vũ Thư giả bộ không nghe theo nói.
Mắt thấy bạn thân vì mình mà sắp cãi nhau với Lục Trình Thiên, Đan Diễn Vy vội vàng nói chen vào: “Vũ Thư, tớ mua đồ xong rồi, tớ đi trước, hai người cứ tiếp tục đi dạo đi.”
“Này, Vy Vy, sao lại đi vội vàng như vậy.” Vũ Thư ngược lại không vì Đan Diễn Vy mà cãi nhau với Lục Trình Thiên, mà là để chứng minh tầm quan trọng của mình trong trái tim anh.
Đây là bệnh chung của rất nhiều phụ nữ, muốn dựa vào đó để chứng minh địa vị của mình trong tim bạn trai.
Đương nhiên cô cũng có chút kỳ lạ, luôn cảm thấy hôm nay Vy Vy vô cùng căng thẳng, giống như sợ bị người khác phát hiện chuyện gì đó.
Không chỉ Vũ Thư cảm nhận được điều đó, mà Lục Trình Thiên, người có trực giác nhạy bén cũng chú ý tới, thậm chí anh còn chú ý tới những chi tiết người khác không chú ý đến, điều này cũng liên quan đến công việc của anh.
Luật sư luôn nắm bắt chi tiết nhỏ hơn người bình thường.
Anh chú ý tới trong xe đẩy của Đan Diễn Vy có đặt một bình nước, nhìn kiểu dáng trông giống như là mua cho một bé trai, còn mua một chiếc bánh kem, anh không nhớ Đan Diễn Vy thích ăn đồ ngọt.
Anh còn nhìn thấy một cuốn sách được đè ở dưới hoa quả, nếu anh không nhìn nhầm có lẽ là một cuốn truyện Thủy Hử.
Đây là cuốn tiểu thuyết vừa phức tạp lại vừa khô khan, sao Đan Diễn Vy có thể thích nó, cuộc điện thoại tối hôm qua cộng thêm sự khác thường hôm nay, chắc chắn Đan Diễn Vy có một bí mật nào đó không thể nói với người khác.
Hơn nữa dường như rất sợ anh biết được.
Trong mắt Lục Trình Thiên thoáng qua tia nghiền ngẫm.
“Có thể cô ấy có việc gấp.” Lục Trình Thiên lạnh nhạt trả lời, nhấc chân tiếp tục bước về phía trước.
Vũ Thư cũng không nghĩ nhiều, hôm nay có thể để Thiên đi dạo siêu thị cùng cô, cô đã tốn rất nhiều sức lực, có lẽ Vy Vy sẽ không ý kiến chuyện cô đi cùng Thiên, không đi cùng cô ấy chứ.
Bây giờ Vy Vy cũng có bạn trai rồi, có lẽ có thể hiểu rõ tâm trạng của cô.
Đan Diễn Vy có thể nói là chạy trối chết, thật sự ánh mắt của Lục Trình Thiên quá trắng trợn đến đáng sợ, cô cảm thấy nếu tiếp tục đứng đó, bí mật của mình sẽ bị nhìn thấu, vì vậy cô hổ thẹn chạy trốn.
Đan Diễn Vy vòng qua mấy kệ hàng mới dừng lại, thở đều, hình như đột nhiên nhớ tới điều gì đó, căng thẳng kiểm tra đồ trong xe đẩy, phát hiện bánh kem được đặt ở nơi dễ thấy nhất, sắc mặt không khỏi trắng thêm mấy phần.
Cũng may cuốn sách kia được đặt ở dưới cùng.
Sau đó dường như tự an ủi chính mình, Đan Diễn Vy nói với mình chỉ là một chiếc bánh kem, có lẽ Lục Trình Thiên sẽ không nhớ mình không ăn đồ ngọt, vì vậy có lẽ cô sẽ không bị phát hiện điều gì hết.
Đan Diên Vy cũng không có tâm trạng để mua đồ, mang tâm lý tự an ủi bản thân, vội vàng chạy tới quầy tính tiền, lúc đi ra cửa chính của siêu thị còn chột dạ nhìn trái nhìn phải, nhìn xem có bóng dáng của Lục Trình Thiên và Vũ Thư không.
Xác nhận không có ai cô mới gọi một chiếc taxi, đến bệnh viện như chạy trốn.
Khi đến bệnh viện, trái tim đang treo lơ lửng của Đan Diễn Vy mới từ từ hạ xuống, cầm theo một túi đồ lớn trở về phòng bệnh.
Đan Diễn Vy lấy chiếc bánh kem từ trong túi ra đặt trước mặt Du Du, bánh kem có hình dáng của một chú mèo tinh nghịch rất đáng yêu, nói giống như đang dâng vật quý giá: “Du Du, con nhìn xem mẹ mua gì cho con này.”
“Bánh kem.” Du Du nhìn thấy bánh kem mình thích không kìm được thốt lên.
“Ừ, mẹ cắt cho con, nhanh ăn một chút đi.” Đan Diễn Vy biết Lục Trình Thiên cũng thích ăn đồ ngọt, cũng chỉ có mình cô biết được bí mật Lục Trình Thiên thích ăn đồ ngọt.
Ai lại nghĩ tới một người đàn ông chững chạc nghiêm túc sẽ có tình cảm với đồ ngọt chứ.
Cô cũng là trong lúc vô tình mới phát hiện được, lúc đó là sinh nhật của một nhân viên trong cửa hàng, buổi tối ra ngoài đi chơi mua bánh kem, nhưng cuối cùng ai cũng không ăn, mọi người đều uống rượu đến say khướt rồi giải tán, trực tiếp về thẳng nhà, chỉ có mình cô là không uống rượu, thuận tiện gói chiếc bánh kem mang về.
Ý định của cô là ngày mai mang đến cho các cô ấy cùng ăn, nhưng tầm mắt của Lục Trình Thiên lại rơi trên chiếc bánh kem thêm mấy giây, cô đã biết người đàn ông này có phản ứng khác với đồ ngọt.
Quả nhiên cô không đoán sai, cô cắt bánh kem ra rồi đặt trên đĩa đưa tới trước mặt anh, anh cũng không từ chối.
Đan Diễn Vy ngồi bên cạnh, dịu dàng nhìn miệng nhỏ của Du Du ăn bánh kem, trong mắt luôn toát ra niềm vui mừng, cô biết Du Du cũng thích ăn đồ ngọt.
Nhưng người đàn ông đó cho dù có thích thì vẻ mặt cũng sẽ không biến sắc, không để cho người ngoài có thể bắt gặp được…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.