Giải Phẫu Sư: Tân Khái Niệm Pháp Y
Chương 85: Khám nghiệm tử thi (2)
Vũ Trần
11/10/2019
Chương này để ăn mừng truyện đạt 500 lượt like, cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện nha. ^^
===========
Viên đạn xuyên qua não bộ rồi phá tan phần não phía sau đầu tạo thành một cái động lớn trông hết sức ghê rợn, một số vùng da thịt quanh đó và các mảnh xương vụn vẫn còn bám lại bên ngoài. Các tổ chức bên trong não đã bay mất một nửa. Những bộ phận não mềm như đậu hũ này đã bị lực bắn của viên đạn làm cho nát bét và bắn tung toé trên vách tường phòng bệnh. Để có thể dọn dẹp sạch sẽ những dấu vết đó, các bác sĩ y tá hẳn sẽ phải rất bận rộn đây.
Chỉ mới mấy ngày trước, cũng trên bàn giải phẫu này, người nằm im lìm ở đây là Lý Thục Trân.
Mộ Dung Vũ Xuyên không khỏi tưởng tượng vào thời điểm đó Trần Mộng Dao đang làm gì.
Hầu như lúc tai nạn kéo đến chúng ta đều không thể dự đoán trước được. Tựa như trước khi xảy ra trận động đất ở Tứ Xuyên, sáng hôm đó có những đứa trẻ còn vừa ăn trứng gà lột do mẹ chúng làm cho vừa nghe mẹ càm ràm lải nhải, có thanh niên còn đang vò đầu bứt tai tìm cách để dỗ dành cô bạn gái đang giận dỗi, có người đang đau khổ về những thất bại trong đời mình, cũng có người đang khó chịu vì ghen ghét ai đó… Thế nhưng sau khi trận động đất xảy ra, những người may mắn còn được sống trên cõi đời này mới phát hiện ra hạnh phúc thật ra vô cùng đơn giản. Mà hầu hết những người khác đều vĩnh viễn không còn cơ hội để nghiệm ra điều đó nữa.
Trên chiếc bàn nhỏ đặt dụng cụ giải phẫu, Đinh Lan đã dọn lên đầy đủ các dụng cụ dùng để khám nghiệm tử thi, gồm một bàn cân nội tạng trông không khác gì cân thịt ngoài chợ, một con dao giải phẫu, một con dao dài cỡ 50 cm vô cùng sắc bén, một cây kéo, một cây nhíp, một cái cưa để cưa xương và một cây kéo thân dài đầu nhọn dùng để tách mở lồng ngực.
Trước đây những dụng cụ này đều là dụng cụ khám nghiệm của Kiều Khải, trước Kiều Khải thì chúng thuộc về giáo sư Trần Minh Hiên, còn trước giáo sư Trần Minh Hiên…
Những công cụ này rốt cuộc đã giải phẫu qua bao nhiêu thi thể?
Đã cùng bao nhiêu oan hồn dây dưa?
Vào nửa đêm, khi dưới tầng hầm B1 không một bóng người, có lẽ chúng sẽ bắt đầu xì xầm bàn tán về những sự tình tai nghe mắt thấy…
Cô gái yên tĩnh nằm dưới ánh đèn mổ lạnh băng, toàn thân cô trần truồng tái nhợt nhưng trông không hề đáng sợ. Mộ Dung Vũ Xuyên chỉ mới vừa giải cứu thân thể này khỏi cây thập tự giá gỗ vào ngày hôm qua mà thôi…
Bây giờ trong mắt Mộ Dung Vũ Xuyên, cô gái đã biến thành một quyển sách. Mỗi một sợi lông, mỗi một tấc da thịt, mỗi một cơ quan nội tạng, mỗi một mẩu xương của cô đều chứa đựng vô số bí mật. Tuy cô gái đã không còn có thể nói chuyện hay cử động được nữa nhưng thân thể cô vẫn có thể nói cho hắn biết rất nhiều điều, thậm chí còn nhiều hơn khi cô còn sống. Nhưng với điều kiện hắn phải là người đầu tiên mở quyển sách này ra, đồng thời phải đọc được ngôn ngữ ghi trong đó, vì ngoài hung thủ ra thì chỉ có cô gái này mới là người hiểu rõ nhất chân tướng của mọi việc.
Mộ Dung Vũ Xuyên lấy trong túi ra một vật be bé rồi đưa cho Minako đang đứng bên cạnh.
“Đây là cái gì?” Minako đọc không ra những chữ tiếng Trung được tạo hình nghệ thuật in trên bao bì.
“Kẹo bạc hà.” Ánh mắt Mộ Dung Vũ Xuyên nhìn về phía thi thể. “Ngậm kẹo này sẽ không cảm thấy buồn nôn nữa.”
Nói xong hắn lại quay sang kiểm tra vết đạn trên đầu thi thể, thấy rõ vết thương do viên đạn gây ra đã làm tổn hại toàn bộ đầu cô gái như thế nào.
Rất nhiều nạn nhân của tội phạm bạo lực trong khoảng thời gian đầu mới được cứu đều có ý định tự sát. Thế nhưng do lúc đó thần trí họ không đủ tỉnh táo nên rất ít người có thể thực sự làm tổn thương đến sinh mạng của mình.
Nhưng về phương diện này Trần Mộng Dao lại làm tốt hơn bọn họ nhiều. Cô gái lựa chọn đặt họng súng dưới cằm, viên đạn sẽ không tốn chút sức nào mà bay thẳng vào khoang não, bắn nát xương bướm, chia khoang não thành hai nửa rồi hội tụ lực lượng làm nổ tung vùng xương phía sau đầu. Chỉ khi đã có ý định tự sát từ trước thì cô gái này mới có thể hành động dứt khoát đến vậy.
Có lẽ ngay từ lúc tỉnh lại trong gian phòng tối đen như mực ấy và phát hiện toàn thân mình trần truồng bị trói trên mặt đất, cô đã ý thức được cuộc đời mình thế là hết.
Không còn nghi ngờ gì nữa, vào giây phút tử vong ập tới, cô hoàn toàn rõ ràng mình đang làm gì.
Rốt cuộc trong khoảng thời gian bị mất tích, chuyện gì đã xảy ra với cô?
Là loại chuyện gì mới có thể khiến cho một cô gái đang tuổi thanh xuân tươi đẹp như vậy quyết định lựa chọn kết thúc sinh mạng của mình?
“Có thể bắt đầu được chưa?” Võ Bưu đã chuẩn bị xong giấy bút.
Mộ Dung Vũ Xuyên nhìn thoáng qua Minako rồi gật đầu với Võ Bưu.
Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên thân thể cô gái và dùng một giọng vô cùng bình tĩnh để bắt đầu phân tích: “Đây là một thi thể còn mới, thời gian bảo quản chưa lâu. Thi thể rất hoàn chỉnh, là thi thể của một cô gái khoẻ mạnh. Cô ta nặng 44.75 ký, cao 1m64…”
Võ Bưu ghi chép lại rất nhanh, trong lòng ông ta không khỏi giật mình.
Thần thái và động tác khi khám nghiệm tử thi của Mộ Dung Vũ Xuyên hoàn toàn giống với một bác sỹ pháp y đã có nhiều năm kinh nghiệm làm việc với những bộ thi thể.
Cho dù người phân tích lúc này có là Kiều Khải thì cũng không thể nào điềm tĩnh hơn hắn được.
Dường như ở phía sau gương mặt trẻ trung tuấn tú của hắn còn có một bộ mặt khác đang ẩn giấu.
Tên tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì?
- -------------------------
Người dịch: Min_4ever
===========
Viên đạn xuyên qua não bộ rồi phá tan phần não phía sau đầu tạo thành một cái động lớn trông hết sức ghê rợn, một số vùng da thịt quanh đó và các mảnh xương vụn vẫn còn bám lại bên ngoài. Các tổ chức bên trong não đã bay mất một nửa. Những bộ phận não mềm như đậu hũ này đã bị lực bắn của viên đạn làm cho nát bét và bắn tung toé trên vách tường phòng bệnh. Để có thể dọn dẹp sạch sẽ những dấu vết đó, các bác sĩ y tá hẳn sẽ phải rất bận rộn đây.
Chỉ mới mấy ngày trước, cũng trên bàn giải phẫu này, người nằm im lìm ở đây là Lý Thục Trân.
Mộ Dung Vũ Xuyên không khỏi tưởng tượng vào thời điểm đó Trần Mộng Dao đang làm gì.
Hầu như lúc tai nạn kéo đến chúng ta đều không thể dự đoán trước được. Tựa như trước khi xảy ra trận động đất ở Tứ Xuyên, sáng hôm đó có những đứa trẻ còn vừa ăn trứng gà lột do mẹ chúng làm cho vừa nghe mẹ càm ràm lải nhải, có thanh niên còn đang vò đầu bứt tai tìm cách để dỗ dành cô bạn gái đang giận dỗi, có người đang đau khổ về những thất bại trong đời mình, cũng có người đang khó chịu vì ghen ghét ai đó… Thế nhưng sau khi trận động đất xảy ra, những người may mắn còn được sống trên cõi đời này mới phát hiện ra hạnh phúc thật ra vô cùng đơn giản. Mà hầu hết những người khác đều vĩnh viễn không còn cơ hội để nghiệm ra điều đó nữa.
Trên chiếc bàn nhỏ đặt dụng cụ giải phẫu, Đinh Lan đã dọn lên đầy đủ các dụng cụ dùng để khám nghiệm tử thi, gồm một bàn cân nội tạng trông không khác gì cân thịt ngoài chợ, một con dao giải phẫu, một con dao dài cỡ 50 cm vô cùng sắc bén, một cây kéo, một cây nhíp, một cái cưa để cưa xương và một cây kéo thân dài đầu nhọn dùng để tách mở lồng ngực.
Trước đây những dụng cụ này đều là dụng cụ khám nghiệm của Kiều Khải, trước Kiều Khải thì chúng thuộc về giáo sư Trần Minh Hiên, còn trước giáo sư Trần Minh Hiên…
Những công cụ này rốt cuộc đã giải phẫu qua bao nhiêu thi thể?
Đã cùng bao nhiêu oan hồn dây dưa?
Vào nửa đêm, khi dưới tầng hầm B1 không một bóng người, có lẽ chúng sẽ bắt đầu xì xầm bàn tán về những sự tình tai nghe mắt thấy…
Cô gái yên tĩnh nằm dưới ánh đèn mổ lạnh băng, toàn thân cô trần truồng tái nhợt nhưng trông không hề đáng sợ. Mộ Dung Vũ Xuyên chỉ mới vừa giải cứu thân thể này khỏi cây thập tự giá gỗ vào ngày hôm qua mà thôi…
Bây giờ trong mắt Mộ Dung Vũ Xuyên, cô gái đã biến thành một quyển sách. Mỗi một sợi lông, mỗi một tấc da thịt, mỗi một cơ quan nội tạng, mỗi một mẩu xương của cô đều chứa đựng vô số bí mật. Tuy cô gái đã không còn có thể nói chuyện hay cử động được nữa nhưng thân thể cô vẫn có thể nói cho hắn biết rất nhiều điều, thậm chí còn nhiều hơn khi cô còn sống. Nhưng với điều kiện hắn phải là người đầu tiên mở quyển sách này ra, đồng thời phải đọc được ngôn ngữ ghi trong đó, vì ngoài hung thủ ra thì chỉ có cô gái này mới là người hiểu rõ nhất chân tướng của mọi việc.
Mộ Dung Vũ Xuyên lấy trong túi ra một vật be bé rồi đưa cho Minako đang đứng bên cạnh.
“Đây là cái gì?” Minako đọc không ra những chữ tiếng Trung được tạo hình nghệ thuật in trên bao bì.
“Kẹo bạc hà.” Ánh mắt Mộ Dung Vũ Xuyên nhìn về phía thi thể. “Ngậm kẹo này sẽ không cảm thấy buồn nôn nữa.”
Nói xong hắn lại quay sang kiểm tra vết đạn trên đầu thi thể, thấy rõ vết thương do viên đạn gây ra đã làm tổn hại toàn bộ đầu cô gái như thế nào.
Rất nhiều nạn nhân của tội phạm bạo lực trong khoảng thời gian đầu mới được cứu đều có ý định tự sát. Thế nhưng do lúc đó thần trí họ không đủ tỉnh táo nên rất ít người có thể thực sự làm tổn thương đến sinh mạng của mình.
Nhưng về phương diện này Trần Mộng Dao lại làm tốt hơn bọn họ nhiều. Cô gái lựa chọn đặt họng súng dưới cằm, viên đạn sẽ không tốn chút sức nào mà bay thẳng vào khoang não, bắn nát xương bướm, chia khoang não thành hai nửa rồi hội tụ lực lượng làm nổ tung vùng xương phía sau đầu. Chỉ khi đã có ý định tự sát từ trước thì cô gái này mới có thể hành động dứt khoát đến vậy.
Có lẽ ngay từ lúc tỉnh lại trong gian phòng tối đen như mực ấy và phát hiện toàn thân mình trần truồng bị trói trên mặt đất, cô đã ý thức được cuộc đời mình thế là hết.
Không còn nghi ngờ gì nữa, vào giây phút tử vong ập tới, cô hoàn toàn rõ ràng mình đang làm gì.
Rốt cuộc trong khoảng thời gian bị mất tích, chuyện gì đã xảy ra với cô?
Là loại chuyện gì mới có thể khiến cho một cô gái đang tuổi thanh xuân tươi đẹp như vậy quyết định lựa chọn kết thúc sinh mạng của mình?
“Có thể bắt đầu được chưa?” Võ Bưu đã chuẩn bị xong giấy bút.
Mộ Dung Vũ Xuyên nhìn thoáng qua Minako rồi gật đầu với Võ Bưu.
Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên thân thể cô gái và dùng một giọng vô cùng bình tĩnh để bắt đầu phân tích: “Đây là một thi thể còn mới, thời gian bảo quản chưa lâu. Thi thể rất hoàn chỉnh, là thi thể của một cô gái khoẻ mạnh. Cô ta nặng 44.75 ký, cao 1m64…”
Võ Bưu ghi chép lại rất nhanh, trong lòng ông ta không khỏi giật mình.
Thần thái và động tác khi khám nghiệm tử thi của Mộ Dung Vũ Xuyên hoàn toàn giống với một bác sỹ pháp y đã có nhiều năm kinh nghiệm làm việc với những bộ thi thể.
Cho dù người phân tích lúc này có là Kiều Khải thì cũng không thể nào điềm tĩnh hơn hắn được.
Dường như ở phía sau gương mặt trẻ trung tuấn tú của hắn còn có một bộ mặt khác đang ẩn giấu.
Tên tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì?
- -------------------------
Người dịch: Min_4ever
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.