Giam Cầm Chiếm Hữu Đến Điên Cuồng
Chương 47: Chiếm Hữu
Tg Mể Mể
23/06/2023
Mấy ngày hôm nay tâm trạng của Y Na cũng đã dần tốt hơn cô cứ vùi đầu vào công việc, chuyện ngày hôm đó cô vẫn nhớ như in trong đầu nhưng Y Na luôn gạt bỏ suy nghĩ đó sang một bên, chuyện cô dọn ra ở riêng Y Na vẫn chưa nói với ba mẹ và anh trai của mình cô sợ họ lại phiền lòng vì mình nên đã giữ kín chuyện này.
Tối đó cô lái xe về căn nhà mình thuê Y Na đã ở đây được một tuần, với tính cách của Mặc Hàn chắc chắn hắn sẽ không để yên cho cô sống bên ngoài nhưng cả tuần nay hắn không hề có trạng thái gì hết, Y Na cứ nghĩ hắn đã thật sự muốn cô rời khỏi ngôi nhà của hắn nghĩ đến cô có chút đau lòng nhưng người ta đã không cần mình thì tiếp tục níu kéo nhau để làm gì, cô không phải kiểu phụ nữ yếu đuối lụy tình vì một người nào đó, Y Na luôn muốn mình sẽ làm chủ cuộc sống của mình mà không lệ thuộc vào một người nào khác.
Y Na đi đến lấy chìa khóa định mở cửa đi vào, gương mặt cô bỗng chốc toát lên vẻ sợ hãi, chốt cửa đã bị phá hỏng Y Na sợ hãi cô có cảm giác điều gì đó không lành sắp ập đến với mình, Y Na lấy hết dũng khí đi vào bên trong hét lớn.
" Là ai đó ?"
Có một người đàn ông đang ngồi ung dung trên ghế sofa trong nhà cô, Y Na nhìn hắn ta đầy chán ghét nói.
" Anh đến đây làm gì còn phá hỏng chốt cửa nhà tôi có biết hổ thẹn với lương tâm không hả."
Mặc Hàn từ từ đứng lên gương mặt lạnh như băng nhìn về phía cô nói.
" Tôi muốn xem cô và tên nhân tình của mình sống ra sao thôi."
Y Na không thèm nhìn hắn mà đi vào bên trong.
" Ăn nói hồ đồ chính anh mới là người dẫn nhân tình về nhà, ở đấy mà trách móc người khác."
Mặc Hàn từ đâu xông đến mạnh bạo đưa bàn tay to lớn ôm chặt lấy phần eo cô từ phía sau, hắn đưa má của mình áp sát vào má của Y Na nói.
" Em đang ghen đấy à."
Y Na nghe hắn nói không khỏi bật cười nói.
" Tôi không rãnh đi ghen với loại người trẻ con như anh."
Cô vùng vẫy khỏi vòng tay của Mặc Hàn nhưng làm như thế chỉ khiến hắn mạnh tay ôm cô hơn Y Na khó chịu nói.
" Buông ra đây là nhà của tôi mau rời khỏi đây ngay có tin tôi báo cảnh sát đến bắt anh không hả."
Mặc Hàn nghe cô nói bỗng nhiên cười lớn.
" Có người cảnh sát nào lại rãnh rỗi xen vào chuyện vợ chồng người khác chứ em cứ gọi thử xem."
Y Na tức tối vùng vẫy điên cuồng nhưng cô không thể nào thoát khỏi vòng tay to lớn của hắn.
" Bây giờ anh muốn gì, chính anh là người đã đuổi tôi đi mà sao còn đến đây làm loạn chứ."
Gương mặt của Mặc Hàn bỗng nhiên tối sầm lại hắn ta nói với giọng tức giận.
" Tôi để em đi nhưng không có nghĩ là em ra ngoài ở với người đàn ông khác trên danh nghĩa tôi vẫn còn là chồng của em, em không nể mặt của tôi đi ra ngoài làm càng Y Na em gan lắm."
Y Na tức giận đạp mạnh vào chân của Mặc Hàn khiến hắn đau đớn mà buông cô ra, Y Na đưa tay tát vào mặt hắn một cái thật mạnh nói.
" Chính anh là người làm càng đấy, đừng bao giờ tức giận với người khác vô cớ, tôi muốn ly hôn với anh tôi cảm thấy chán ghét anh vô cùng chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi anh, làm ơn để tôi yên."
Mặc Hàn tức giận đến đỉnh điểm hắn đẩy Y Na vào một góc tường đưa tay lên bóp lấy cằm nhỏ của cô nói.
" Muốn thoát khỏi tôi để nhanh chóng đến với tên Nghiêm Lâm chứ gì cô cũng như những loại đàn bà lẵng lơ ngoài kia đã có chồng rồi nhưng trong tâm trí luôn mơ tưởng đến người đàn ông khác."
Y Na bị hắn bóp cằm đến đau nhói cô tức giận gạt tay hắn ra nói.
" Hạng phụ nữ như tôi thì sao anh chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà lại dùng những lời nặng nề đó phán xét người khác chính anh mới là loại người đáng ghét nhất trong xã hội có biết không hả."
Mặc Hàn nhìn cô bằng đôi mắt như lửa đốt hắn lạnh lùng gằn giọng nói.
" Cô đã ngủ với nó rồi đúng không, nam nữ ở chung sao trách được chuyện đó, tên khốn đó chỉ dùng lại đồ tôi đã vứt bỏ thôi cô hiểu chưa."
Y Na chết lặng khi nghe những lời cay độc hắn vừa thốt lên, hắn xem cô như một món đồ chơi khi chơi chán rồi thì vứt bỏ không hề quan tâm đến thể diện và đánh dự của cô, Y Na đưa đôi mắt căm phẫn nhìn hắn.
" Đúng là tôi đã ngủ với Nghiêm Lâm thì sao anh ta không hề coi tôi như món đồ chơi giống như anh, anh ấy vô cùng trân trọng dịu dàng với tôi hạng đàn ông như anh thì thua xa anh ấy."
Mặc Hàn tức giận đưa tay bóp lấy miệng cô.
" Còn mạnh miệng bênh vực nhau tôi sẽ cho cô biết cái gì của tôi sẽ mãi mãi là của tôi không tên khốn đó đừng hòng đến gần cô thêm lần nữa nếu không tôi sẽ giết hắn ta tôi nói được thì sẽ làm được lúc đó cô đừng khóc lóc vang xin."
Y Na nhìn sắc mặt của hắn vô cùng tồi tệ cô sợ hãi nói.
" Anh định làm gì."
Mặc Hàn cười gian tà nói.
" Tôi muốn chơi đùa với món đồ chơi của mình một chút."
Hắn bạo lực lôi Y Na vào trong phòng ngủ mặc cho cô kháng cự la hét trong vô vọng.
Tối đó cô lái xe về căn nhà mình thuê Y Na đã ở đây được một tuần, với tính cách của Mặc Hàn chắc chắn hắn sẽ không để yên cho cô sống bên ngoài nhưng cả tuần nay hắn không hề có trạng thái gì hết, Y Na cứ nghĩ hắn đã thật sự muốn cô rời khỏi ngôi nhà của hắn nghĩ đến cô có chút đau lòng nhưng người ta đã không cần mình thì tiếp tục níu kéo nhau để làm gì, cô không phải kiểu phụ nữ yếu đuối lụy tình vì một người nào đó, Y Na luôn muốn mình sẽ làm chủ cuộc sống của mình mà không lệ thuộc vào một người nào khác.
Y Na đi đến lấy chìa khóa định mở cửa đi vào, gương mặt cô bỗng chốc toát lên vẻ sợ hãi, chốt cửa đã bị phá hỏng Y Na sợ hãi cô có cảm giác điều gì đó không lành sắp ập đến với mình, Y Na lấy hết dũng khí đi vào bên trong hét lớn.
" Là ai đó ?"
Có một người đàn ông đang ngồi ung dung trên ghế sofa trong nhà cô, Y Na nhìn hắn ta đầy chán ghét nói.
" Anh đến đây làm gì còn phá hỏng chốt cửa nhà tôi có biết hổ thẹn với lương tâm không hả."
Mặc Hàn từ từ đứng lên gương mặt lạnh như băng nhìn về phía cô nói.
" Tôi muốn xem cô và tên nhân tình của mình sống ra sao thôi."
Y Na không thèm nhìn hắn mà đi vào bên trong.
" Ăn nói hồ đồ chính anh mới là người dẫn nhân tình về nhà, ở đấy mà trách móc người khác."
Mặc Hàn từ đâu xông đến mạnh bạo đưa bàn tay to lớn ôm chặt lấy phần eo cô từ phía sau, hắn đưa má của mình áp sát vào má của Y Na nói.
" Em đang ghen đấy à."
Y Na nghe hắn nói không khỏi bật cười nói.
" Tôi không rãnh đi ghen với loại người trẻ con như anh."
Cô vùng vẫy khỏi vòng tay của Mặc Hàn nhưng làm như thế chỉ khiến hắn mạnh tay ôm cô hơn Y Na khó chịu nói.
" Buông ra đây là nhà của tôi mau rời khỏi đây ngay có tin tôi báo cảnh sát đến bắt anh không hả."
Mặc Hàn nghe cô nói bỗng nhiên cười lớn.
" Có người cảnh sát nào lại rãnh rỗi xen vào chuyện vợ chồng người khác chứ em cứ gọi thử xem."
Y Na tức tối vùng vẫy điên cuồng nhưng cô không thể nào thoát khỏi vòng tay to lớn của hắn.
" Bây giờ anh muốn gì, chính anh là người đã đuổi tôi đi mà sao còn đến đây làm loạn chứ."
Gương mặt của Mặc Hàn bỗng nhiên tối sầm lại hắn ta nói với giọng tức giận.
" Tôi để em đi nhưng không có nghĩ là em ra ngoài ở với người đàn ông khác trên danh nghĩa tôi vẫn còn là chồng của em, em không nể mặt của tôi đi ra ngoài làm càng Y Na em gan lắm."
Y Na tức giận đạp mạnh vào chân của Mặc Hàn khiến hắn đau đớn mà buông cô ra, Y Na đưa tay tát vào mặt hắn một cái thật mạnh nói.
" Chính anh là người làm càng đấy, đừng bao giờ tức giận với người khác vô cớ, tôi muốn ly hôn với anh tôi cảm thấy chán ghét anh vô cùng chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi anh, làm ơn để tôi yên."
Mặc Hàn tức giận đến đỉnh điểm hắn đẩy Y Na vào một góc tường đưa tay lên bóp lấy cằm nhỏ của cô nói.
" Muốn thoát khỏi tôi để nhanh chóng đến với tên Nghiêm Lâm chứ gì cô cũng như những loại đàn bà lẵng lơ ngoài kia đã có chồng rồi nhưng trong tâm trí luôn mơ tưởng đến người đàn ông khác."
Y Na bị hắn bóp cằm đến đau nhói cô tức giận gạt tay hắn ra nói.
" Hạng phụ nữ như tôi thì sao anh chỉ nhìn vẻ bề ngoài mà lại dùng những lời nặng nề đó phán xét người khác chính anh mới là loại người đáng ghét nhất trong xã hội có biết không hả."
Mặc Hàn nhìn cô bằng đôi mắt như lửa đốt hắn lạnh lùng gằn giọng nói.
" Cô đã ngủ với nó rồi đúng không, nam nữ ở chung sao trách được chuyện đó, tên khốn đó chỉ dùng lại đồ tôi đã vứt bỏ thôi cô hiểu chưa."
Y Na chết lặng khi nghe những lời cay độc hắn vừa thốt lên, hắn xem cô như một món đồ chơi khi chơi chán rồi thì vứt bỏ không hề quan tâm đến thể diện và đánh dự của cô, Y Na đưa đôi mắt căm phẫn nhìn hắn.
" Đúng là tôi đã ngủ với Nghiêm Lâm thì sao anh ta không hề coi tôi như món đồ chơi giống như anh, anh ấy vô cùng trân trọng dịu dàng với tôi hạng đàn ông như anh thì thua xa anh ấy."
Mặc Hàn tức giận đưa tay bóp lấy miệng cô.
" Còn mạnh miệng bênh vực nhau tôi sẽ cho cô biết cái gì của tôi sẽ mãi mãi là của tôi không tên khốn đó đừng hòng đến gần cô thêm lần nữa nếu không tôi sẽ giết hắn ta tôi nói được thì sẽ làm được lúc đó cô đừng khóc lóc vang xin."
Y Na nhìn sắc mặt của hắn vô cùng tồi tệ cô sợ hãi nói.
" Anh định làm gì."
Mặc Hàn cười gian tà nói.
" Tôi muốn chơi đùa với món đồ chơi của mình một chút."
Hắn bạo lực lôi Y Na vào trong phòng ngủ mặc cho cô kháng cự la hét trong vô vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.