Chương 42: Ăn xong hầu hạ tôi
Kang Ha Jin
19/06/2023
/ Hoa nở, hoa tươi, hoa sẽ tàn, tình say, tình đậm rồi sẽ tan. /
Cho dù tình có sâu đậm đến bao nhiêu nhưng chỉ đến từ một phía thì cũng xem như bỏ, bởi thứ tình đó chỉ càng làm cho đau thêm mà không đánh đổi lại được gì.
Châu Thiên Kỳ bây giờ chỉ muốn kết thúc đời mình cho mọi chuyện trôi đi, nhưng cô lại không biết kết thúc kiểu gì. Cô cũng đã thử nhiều lần muốn tự tử nhưng không thành, bây giờ trong phòng đến vật nhọn cũng không có, không gian bức bối cũng đủ làm cô chết mòn mỏi ở đây.
“ Cô ta hôm nay cũng không ăn sao?"
“ Dạ vâng, phu nhân chỉ uống một ít nước, còn lại không đụng vào bất kì đồ ăn nào!"
Đã hai ngày Châu Thiên Kỳ không ăn bất kì thứ gì, nhưng tối nào cô cũng nằm trên giường ngoan ngoãn hầu hạ anh. Trình Bắc Doanh trong lòng lúc nào cũng lo lắng cho cô, nhưng đêm nào cũng hạnh hạ cô, ép phải làm những việc xấu hổ.
Trình Bắc Doanh bỏ công việc còn giang dở, lần đầu tiên cầm khay đựng thức ăn đích thân đem lên phòng cho cô, anh muốn thử nói thấp giọng nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt phản kháng đó, con quỷ trong lòng anh lại nổi dậy.
Cô được làm đại nhất Trình phu nhân, sống giàu sang, sao còn phải phản kháng?
Trình Bắc Doanh chỉ biến nhìn một cách phiến diện, mà chưa từng nghỉ đến nguyên nhân sau xa dẫn đến cô phản kháng.
“ Ngồi dậy ăn cho tôi!" Trình Bắc Doanh để khay thức ăn lên bàn chỗ đầu giường
Châu Thiên Kỳ đang chợp mắt ngủ, cô mơ hồ mở mắt ngồi dậy, không phải để ăn mà là đi tắm.
“ Anh chờ tôi một lát, tôi đi tắm đã!"
Câu nói mặc dù không sai trong hoàn cảnh đêm nào cũng bị hành hạ, nhưng lại làm cho Trình Bắc Doanh tức giận.
“ Tôi nói cô ăn!"
“ Anh không phải muốn làm sao? Người tôi đang bẩn tôi tắm xong sẽ hầu hạ anh tốt!"
“ Cô đừng nghĩ cứ đưa bộ mặt đó ra để chống đối tôi, tôi nói cô ăn thì ngoan ngoãn mà nghe theo, không phải cứu được anh hai cô ra ngoài thì tôi không làm gì được cô! Không phải bên cạnh cô còn rất nhiều người thân sao? Nghe nói chị quản lý của cô cũng rất xinh đẹp còn đang làm quản lý dưới trướng của tôi, tôi....!"
“ Anh đừng hòng động vào chị ấy!" Châu Thiên Kỳ không ngờ anh có thể ích kỷ nhỏ nhen vậy, chỉ vì không nghe lời lại lấy người thân ra để ép cô phải nghe theo.
“ Vậy thì ăn đi, ăn xong hầu hạ tôi!"
Trình Bắc Doanh ngồi xuống, chăm chú nhìn cô ăn một cách khó khăn. Anh chéo chân ngồi xem cho dù cô vừa khóc vừa ăn, cũng không thể đụng vào trái tim lạnh lẽo của anh một chút, cho dù đó là một sự thương cảm cũng không có.
______
Hàn Trạch Lâm, Lưu Thẩm Vạn cũng Giản Duệ Tuyết hôm nay đã hẹn gặp nhau để tìm cách cứu cô thoát khỏi sự giam cầm của Trình Bắc Doanh. Mặc dù bọn họ biết việc cứu cô thoát khỏi móng hổ là rất khó nhưng vẫn muốn thử.
“ Anh có nghe được tin gì về em ấy chưa?" Giản Duệ Tuyết hỏi Lưu Thẩm Vạn, vì chỉ có anh mới có thể tiếp cận được với Trình Bắc Doanh mà thôi.
“ Không có!" Lưu Thẩm Vạn lắc đầu, kẻ từ khi tuyên bố chống lại Trình Bắc Doanh và sẽ cứu Châu Thiên Kỳ thì quan hệ giữa hai người đã xấu đi, nhưng Trình Bắc Doanh cũng nghĩ đến tình bạn bấy lâu nay nên vẫn không làm gì quá đáng.
Ngược lại với Lưu Thẩm Vạn, hai người Hàn Trạch Lâm và Giản Duệ Tuyết đã gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống.
“ Anh ta nghĩ mình có tiền mà làm gì thì làm, ép tôi làm đủ điều, tôi nghĩ đến tiểu Kỳ vẫn đang ở trong tay hắn không thì đã cho biết tay!" Giản Duệ Tuyết nhiều lần đụng độ với Trình Bắc Doanh nhưng đều phải nhịn, anh dùng tiền mua công ty quản lý nơi Giản Duệ Tuyết đầu quân, rồi lấy quyền thế ép cô làm những việc không chính đáng.
“ Chúng ta cần nghĩ cách để liên lạc được với Tiểu Kỳ, nếu càng để em ấy trong tay Trình Bắc Doanh thì càng nguy hiểm hơn!"
Cả ba người bàn bạc đi rồi bàn bạc lại nhưng vẫn không có kết quả gì. Cả ba giờ lòng như lửa đốt, mà lo nhất là Hàn Trạch Lâm, anh đêm nào cũng uống rượu, hận mình không thể bảo vệ tốt được người mà mình yêu, nếu ngay từ đầu anh thổ lộ tình cảm với cô, hay ngăn chặn hôn nhân giữa Châu gia và Trình gia thì đã không có kết quả này.
________
Trình Bắc Doanh ép được cô theo ý mình anh rất mãn nguyện, nhưng trong lòng lại không thấy vui vẻ một chút nào.
Anh lại một lần nữa tìm đến mộ Quỳnh Quỳnh mà trò chuyện, anh ở bên cạnh một ngôi mộ lạnh giá nhưng trong tim lại có chút ấm áp.
“ Quỳnh Quỳnh, em có thể giải thích tại sao anh lại cảm thấy khó chịu khi thấy Châu Thiên Kỳ phản kháng không?"
“ Tại sao khi gặp cô ta lần đầu anh lại không có cảm giác đó?
Quỳnh Quỳnh em có thể trả lời giúp anh không?"
Câu hỏi này đã tồn tại trong đầu Trình Bắc Doanh rất lâu mà không ai có thể giải đáp được, ngay chính cả bản thân.
Trình Bắc Doanh trò chuyện rồi thiếp đi lúc nào không hay, đến khi trời đổ mưa anh mới tỉnh dậy mà ra về. Bên ngoài và bên trong Trình Bắc Doanh đều rất khác, thấy Châu Thiên Kỳ đau khổ vẻ mặt rất vui rất hả dạ vì đã trả được thù, nhưng trong tim như có thứ gì đó vụt qua rất đau.
Cho dù tình có sâu đậm đến bao nhiêu nhưng chỉ đến từ một phía thì cũng xem như bỏ, bởi thứ tình đó chỉ càng làm cho đau thêm mà không đánh đổi lại được gì.
Châu Thiên Kỳ bây giờ chỉ muốn kết thúc đời mình cho mọi chuyện trôi đi, nhưng cô lại không biết kết thúc kiểu gì. Cô cũng đã thử nhiều lần muốn tự tử nhưng không thành, bây giờ trong phòng đến vật nhọn cũng không có, không gian bức bối cũng đủ làm cô chết mòn mỏi ở đây.
“ Cô ta hôm nay cũng không ăn sao?"
“ Dạ vâng, phu nhân chỉ uống một ít nước, còn lại không đụng vào bất kì đồ ăn nào!"
Đã hai ngày Châu Thiên Kỳ không ăn bất kì thứ gì, nhưng tối nào cô cũng nằm trên giường ngoan ngoãn hầu hạ anh. Trình Bắc Doanh trong lòng lúc nào cũng lo lắng cho cô, nhưng đêm nào cũng hạnh hạ cô, ép phải làm những việc xấu hổ.
Trình Bắc Doanh bỏ công việc còn giang dở, lần đầu tiên cầm khay đựng thức ăn đích thân đem lên phòng cho cô, anh muốn thử nói thấp giọng nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt phản kháng đó, con quỷ trong lòng anh lại nổi dậy.
Cô được làm đại nhất Trình phu nhân, sống giàu sang, sao còn phải phản kháng?
Trình Bắc Doanh chỉ biến nhìn một cách phiến diện, mà chưa từng nghỉ đến nguyên nhân sau xa dẫn đến cô phản kháng.
“ Ngồi dậy ăn cho tôi!" Trình Bắc Doanh để khay thức ăn lên bàn chỗ đầu giường
Châu Thiên Kỳ đang chợp mắt ngủ, cô mơ hồ mở mắt ngồi dậy, không phải để ăn mà là đi tắm.
“ Anh chờ tôi một lát, tôi đi tắm đã!"
Câu nói mặc dù không sai trong hoàn cảnh đêm nào cũng bị hành hạ, nhưng lại làm cho Trình Bắc Doanh tức giận.
“ Tôi nói cô ăn!"
“ Anh không phải muốn làm sao? Người tôi đang bẩn tôi tắm xong sẽ hầu hạ anh tốt!"
“ Cô đừng nghĩ cứ đưa bộ mặt đó ra để chống đối tôi, tôi nói cô ăn thì ngoan ngoãn mà nghe theo, không phải cứu được anh hai cô ra ngoài thì tôi không làm gì được cô! Không phải bên cạnh cô còn rất nhiều người thân sao? Nghe nói chị quản lý của cô cũng rất xinh đẹp còn đang làm quản lý dưới trướng của tôi, tôi....!"
“ Anh đừng hòng động vào chị ấy!" Châu Thiên Kỳ không ngờ anh có thể ích kỷ nhỏ nhen vậy, chỉ vì không nghe lời lại lấy người thân ra để ép cô phải nghe theo.
“ Vậy thì ăn đi, ăn xong hầu hạ tôi!"
Trình Bắc Doanh ngồi xuống, chăm chú nhìn cô ăn một cách khó khăn. Anh chéo chân ngồi xem cho dù cô vừa khóc vừa ăn, cũng không thể đụng vào trái tim lạnh lẽo của anh một chút, cho dù đó là một sự thương cảm cũng không có.
______
Hàn Trạch Lâm, Lưu Thẩm Vạn cũng Giản Duệ Tuyết hôm nay đã hẹn gặp nhau để tìm cách cứu cô thoát khỏi sự giam cầm của Trình Bắc Doanh. Mặc dù bọn họ biết việc cứu cô thoát khỏi móng hổ là rất khó nhưng vẫn muốn thử.
“ Anh có nghe được tin gì về em ấy chưa?" Giản Duệ Tuyết hỏi Lưu Thẩm Vạn, vì chỉ có anh mới có thể tiếp cận được với Trình Bắc Doanh mà thôi.
“ Không có!" Lưu Thẩm Vạn lắc đầu, kẻ từ khi tuyên bố chống lại Trình Bắc Doanh và sẽ cứu Châu Thiên Kỳ thì quan hệ giữa hai người đã xấu đi, nhưng Trình Bắc Doanh cũng nghĩ đến tình bạn bấy lâu nay nên vẫn không làm gì quá đáng.
Ngược lại với Lưu Thẩm Vạn, hai người Hàn Trạch Lâm và Giản Duệ Tuyết đã gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống.
“ Anh ta nghĩ mình có tiền mà làm gì thì làm, ép tôi làm đủ điều, tôi nghĩ đến tiểu Kỳ vẫn đang ở trong tay hắn không thì đã cho biết tay!" Giản Duệ Tuyết nhiều lần đụng độ với Trình Bắc Doanh nhưng đều phải nhịn, anh dùng tiền mua công ty quản lý nơi Giản Duệ Tuyết đầu quân, rồi lấy quyền thế ép cô làm những việc không chính đáng.
“ Chúng ta cần nghĩ cách để liên lạc được với Tiểu Kỳ, nếu càng để em ấy trong tay Trình Bắc Doanh thì càng nguy hiểm hơn!"
Cả ba người bàn bạc đi rồi bàn bạc lại nhưng vẫn không có kết quả gì. Cả ba giờ lòng như lửa đốt, mà lo nhất là Hàn Trạch Lâm, anh đêm nào cũng uống rượu, hận mình không thể bảo vệ tốt được người mà mình yêu, nếu ngay từ đầu anh thổ lộ tình cảm với cô, hay ngăn chặn hôn nhân giữa Châu gia và Trình gia thì đã không có kết quả này.
________
Trình Bắc Doanh ép được cô theo ý mình anh rất mãn nguyện, nhưng trong lòng lại không thấy vui vẻ một chút nào.
Anh lại một lần nữa tìm đến mộ Quỳnh Quỳnh mà trò chuyện, anh ở bên cạnh một ngôi mộ lạnh giá nhưng trong tim lại có chút ấm áp.
“ Quỳnh Quỳnh, em có thể giải thích tại sao anh lại cảm thấy khó chịu khi thấy Châu Thiên Kỳ phản kháng không?"
“ Tại sao khi gặp cô ta lần đầu anh lại không có cảm giác đó?
Quỳnh Quỳnh em có thể trả lời giúp anh không?"
Câu hỏi này đã tồn tại trong đầu Trình Bắc Doanh rất lâu mà không ai có thể giải đáp được, ngay chính cả bản thân.
Trình Bắc Doanh trò chuyện rồi thiếp đi lúc nào không hay, đến khi trời đổ mưa anh mới tỉnh dậy mà ra về. Bên ngoài và bên trong Trình Bắc Doanh đều rất khác, thấy Châu Thiên Kỳ đau khổ vẻ mặt rất vui rất hả dạ vì đã trả được thù, nhưng trong tim như có thứ gì đó vụt qua rất đau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.