Chương 9: Đạt giải thưởng
Mie Bae
26/01/2022
Băng cuối cùng cũng quyết định trở lại trường học.
Cô cố gắng hết mình để có thể nhận được giải thưởng vào Đại học danh giá đó.
__________________
- Anh, em nghe nói là trường lại có cuộc thi để tìm kiếm những người tài giỏi mới đúng không?- Mộng Khiết chạy đến phòng dành cho Hội trưởng hỏi.
- Thì sao?- Thiên Vũ đang đọc sách hỏi.
- Sao chăng gì chứ? Em chỉ muốn hỏi thôi. Nhỡ đâu lại có người tài giỏi nào đó thì sao. Năm trước có một cậu học sinh thi được vào đây rồi lại xin nghỉ. Em cần chắc có một học sinh phải có quyết tâm. - Mộng Khiết tỏ vẻ kiên quyết nói.
- Lo cho điểm số của mình trước đi rồi hãng lo cho người khác.- Thiên Vũ lạnh lùng nói.
- Anh...đáng nhẽ em không nên đi hỏi cái tên mặt lạnh này làm gì. Hứ.- Mộng Khiết quay ngoắt đi ra khỏi phòng.
_______________
Cuộc thi tổ chức tại trung tâm thành phố L. Vì thế nên trường đã sắp xếp cho Băng xe riêng để đi.
Cuộc thi có sự góp mặt của rất nhiều người. Chỉ có Băng là nhỏ tuổi nhất, cũng vì thế nên ai cũng để ý tới Băng.
Cô hơi run vì có đông người nhìn cô như vậy.
- Được rồi, các thí sinh xin hãnh ngồi vào đúng bàn có ghi tên của mình.- Một MC cầm mic lên nói.
Băng loay hoay mãi mới tìm thấy bàn của mình.
Khoảng 5' sau là bắt đầu phát đề.
Mọi học sinh chuyên tâm vào làm bài.
Băng chăm chú nhìn đề bài một lúc rồi hơi giơ tay lên muốn nói.
MC nhìn thấy cánh tay nhỏ của Băng đưa lên thì cầm mic nói:
- Cô bé ở bàn 27 có vấn đề gì sao?
- Dạ...dạ có ạ.- Băng đứng lên chân hơi run.
- Có vấn đề gì?- MC hỏi.
Mọi người lúc này cũng đổ dồn ánh mắt về Băng.
- B- bài thi...có vẻ không được chính xác...cho lắm.- Băng ngập ngừng nói.
- Xin lỗi, em học sinh bàn 27 có thể lên đây để cho biết lỗi sai của đề thi được không?- MC nhấn nút tai nghe bluetooth rồi gật đầu nói với Băng.
Băng nhìn ánh mắt mọi người có hơi sợ nhưng cô cố gắng hít một hơi thật sâu rồi lên bảng nói:
- Đề này có lỗi sai ở đây, nếu...nếu như tính theo công thức này thì sẽ không ra được kết quả,...máy tính cũng không tính ra. Nhưng chúng ta có thể thấy nếu đọc kĩ sẽ thấy bài ghi ở câu cuối là theo suy nghĩ của bạn thì kết quả là bao nhiêu. Nó...nó có thể tự nghĩ theo số mà mình nghĩ trong đầu. Có thể đáp án là 1,2 hay các số khác. Đáp án là vô số.
Mọi người nghe vậy cũng mới để ý, thường ở dưới đề là chúc bạn làm bài thi may mắn, nhưng nó lại ghi là theo bạn kết quả của bạn là bao nhiêu. Thật sự không thể tin được.
- Cô bé trả lời vô cùng chính xác. Bài thi này chính là do một tay của Hội trưởng trường Đại học Quốc Tế Á Châu ra. Thật không ngờ vẫn có người nghĩ ra. Xin cho cô bé đây một tràng pháo tay.- MC nói xong cũng vỗ tay.
Mọi người cũng thật sự khâm phục cô bé nhỏ này.
Vì là trường có rất nhiều hoạt động nên Phó hiệu trưởng là người trao giải cho Băng.
- Chúc mừng cô Băng đã đạt được giải thưởng của trường. Sau khi lễ trao giải kết thúc mong cô đến phòng họp dành cho các lãnh đạo để mọi người nói chuyện. - MC cầm mic nói.
Băng hơi hồi hộp nhưng cô cũng rất vui khi có thể đạt được giải thưởng. Dù sao cũng là một cô bé, được tặng quà sao không vui cho được.
....
Trong phòng họp, Băng lễ phép chào mọi người.
Trong phòng hầu hết là các lãnh đạo cấp cao, họ có chút bất ngờ khi người nhận giải là một cô bé nhỏ.
- Đây là em học sinh đã nhận được học bổng của trường ta, cô bé tên là Băng. - Phó hiệu trưởng lên tiếng.
- Được rồi, hôm nay chỉ gọi em đến để cho biết là hai ngày nữa em có thể đến trường của chúng ta. Cứ đến phòng hỗ trợ để hỏi về phòng học của mình. Còn về phòng kí túc xá sẽ có người sắp xếp hộ em.- Bàn bạc với các lãnh đạo xong, Phó hiệu trưởng quay sang nói với Băng.
- Dạ...em biết rồi ạ.- Băng hơi mím môi nói.
- Được rồi, chúng ta dừng lại ở đây. Mọi người có thể ra về rồi.
Tất cả mọi người nghe xong cũng đứng dậy đi ra.
Băng lại cúi đầu chào mọi người.
Thi xong chiếc xe đưa Băng đi thi cũng đã đứng dậy mở cửa xe đi vào.
Băng ngồi trên xe nhìn ngắm ra ngoài, thành phố này còn rộng lớn gấp nhiều. Băng nhìn xa xăm về phía trước, không biết cô nghĩ gì.
___________
- Anh, anh biết tin gì chưa?- Mộng Khiết cầm bát hoa quả đi vào phòng Thiên Vũ.
- Gõ cửa trước khi vào.- Thiên Vũ đang ngồi gõ bàn phím trên laptop.
- Xì. Em nói nè, đề bài anh ra đã có cô bé giải được rồi. Mà em còn nghe nói cô bé đó mới chỉ có 16 tuổi thôi.- Mộng Khiết vặt một quả nho cho vào miệng vừa ăn vừa nói.
Thiên Vũ hơi ngừng gõ bàn phím trong vài giây rồi lại gõ tiếp.
- Ừ.- Thiên Vũ lạnh nhạt nói.
- Xì. Anh mà cứ như này thì còn khướt mới có người yêu. Này, mẹ mới đi chơi cùng ba về mua cho anh đó.- Mộng Khiết đưa một cậu bé nhỏ đội mũ lưỡi trai đeo cặp chéo bằng sứ nhỏ cho Thiên Vũ.
Anh nhìn lên cầm lấy cậu bé người sứ rồi đuổi Mộng Khiết ra ngoài.
___________
Cô cố gắng hết mình để có thể nhận được giải thưởng vào Đại học danh giá đó.
__________________
- Anh, em nghe nói là trường lại có cuộc thi để tìm kiếm những người tài giỏi mới đúng không?- Mộng Khiết chạy đến phòng dành cho Hội trưởng hỏi.
- Thì sao?- Thiên Vũ đang đọc sách hỏi.
- Sao chăng gì chứ? Em chỉ muốn hỏi thôi. Nhỡ đâu lại có người tài giỏi nào đó thì sao. Năm trước có một cậu học sinh thi được vào đây rồi lại xin nghỉ. Em cần chắc có một học sinh phải có quyết tâm. - Mộng Khiết tỏ vẻ kiên quyết nói.
- Lo cho điểm số của mình trước đi rồi hãng lo cho người khác.- Thiên Vũ lạnh lùng nói.
- Anh...đáng nhẽ em không nên đi hỏi cái tên mặt lạnh này làm gì. Hứ.- Mộng Khiết quay ngoắt đi ra khỏi phòng.
_______________
Cuộc thi tổ chức tại trung tâm thành phố L. Vì thế nên trường đã sắp xếp cho Băng xe riêng để đi.
Cuộc thi có sự góp mặt của rất nhiều người. Chỉ có Băng là nhỏ tuổi nhất, cũng vì thế nên ai cũng để ý tới Băng.
Cô hơi run vì có đông người nhìn cô như vậy.
- Được rồi, các thí sinh xin hãnh ngồi vào đúng bàn có ghi tên của mình.- Một MC cầm mic lên nói.
Băng loay hoay mãi mới tìm thấy bàn của mình.
Khoảng 5' sau là bắt đầu phát đề.
Mọi học sinh chuyên tâm vào làm bài.
Băng chăm chú nhìn đề bài một lúc rồi hơi giơ tay lên muốn nói.
MC nhìn thấy cánh tay nhỏ của Băng đưa lên thì cầm mic nói:
- Cô bé ở bàn 27 có vấn đề gì sao?
- Dạ...dạ có ạ.- Băng đứng lên chân hơi run.
- Có vấn đề gì?- MC hỏi.
Mọi người lúc này cũng đổ dồn ánh mắt về Băng.
- B- bài thi...có vẻ không được chính xác...cho lắm.- Băng ngập ngừng nói.
- Xin lỗi, em học sinh bàn 27 có thể lên đây để cho biết lỗi sai của đề thi được không?- MC nhấn nút tai nghe bluetooth rồi gật đầu nói với Băng.
Băng nhìn ánh mắt mọi người có hơi sợ nhưng cô cố gắng hít một hơi thật sâu rồi lên bảng nói:
- Đề này có lỗi sai ở đây, nếu...nếu như tính theo công thức này thì sẽ không ra được kết quả,...máy tính cũng không tính ra. Nhưng chúng ta có thể thấy nếu đọc kĩ sẽ thấy bài ghi ở câu cuối là theo suy nghĩ của bạn thì kết quả là bao nhiêu. Nó...nó có thể tự nghĩ theo số mà mình nghĩ trong đầu. Có thể đáp án là 1,2 hay các số khác. Đáp án là vô số.
Mọi người nghe vậy cũng mới để ý, thường ở dưới đề là chúc bạn làm bài thi may mắn, nhưng nó lại ghi là theo bạn kết quả của bạn là bao nhiêu. Thật sự không thể tin được.
- Cô bé trả lời vô cùng chính xác. Bài thi này chính là do một tay của Hội trưởng trường Đại học Quốc Tế Á Châu ra. Thật không ngờ vẫn có người nghĩ ra. Xin cho cô bé đây một tràng pháo tay.- MC nói xong cũng vỗ tay.
Mọi người cũng thật sự khâm phục cô bé nhỏ này.
Vì là trường có rất nhiều hoạt động nên Phó hiệu trưởng là người trao giải cho Băng.
- Chúc mừng cô Băng đã đạt được giải thưởng của trường. Sau khi lễ trao giải kết thúc mong cô đến phòng họp dành cho các lãnh đạo để mọi người nói chuyện. - MC cầm mic nói.
Băng hơi hồi hộp nhưng cô cũng rất vui khi có thể đạt được giải thưởng. Dù sao cũng là một cô bé, được tặng quà sao không vui cho được.
....
Trong phòng họp, Băng lễ phép chào mọi người.
Trong phòng hầu hết là các lãnh đạo cấp cao, họ có chút bất ngờ khi người nhận giải là một cô bé nhỏ.
- Đây là em học sinh đã nhận được học bổng của trường ta, cô bé tên là Băng. - Phó hiệu trưởng lên tiếng.
- Được rồi, hôm nay chỉ gọi em đến để cho biết là hai ngày nữa em có thể đến trường của chúng ta. Cứ đến phòng hỗ trợ để hỏi về phòng học của mình. Còn về phòng kí túc xá sẽ có người sắp xếp hộ em.- Bàn bạc với các lãnh đạo xong, Phó hiệu trưởng quay sang nói với Băng.
- Dạ...em biết rồi ạ.- Băng hơi mím môi nói.
- Được rồi, chúng ta dừng lại ở đây. Mọi người có thể ra về rồi.
Tất cả mọi người nghe xong cũng đứng dậy đi ra.
Băng lại cúi đầu chào mọi người.
Thi xong chiếc xe đưa Băng đi thi cũng đã đứng dậy mở cửa xe đi vào.
Băng ngồi trên xe nhìn ngắm ra ngoài, thành phố này còn rộng lớn gấp nhiều. Băng nhìn xa xăm về phía trước, không biết cô nghĩ gì.
___________
- Anh, anh biết tin gì chưa?- Mộng Khiết cầm bát hoa quả đi vào phòng Thiên Vũ.
- Gõ cửa trước khi vào.- Thiên Vũ đang ngồi gõ bàn phím trên laptop.
- Xì. Em nói nè, đề bài anh ra đã có cô bé giải được rồi. Mà em còn nghe nói cô bé đó mới chỉ có 16 tuổi thôi.- Mộng Khiết vặt một quả nho cho vào miệng vừa ăn vừa nói.
Thiên Vũ hơi ngừng gõ bàn phím trong vài giây rồi lại gõ tiếp.
- Ừ.- Thiên Vũ lạnh nhạt nói.
- Xì. Anh mà cứ như này thì còn khướt mới có người yêu. Này, mẹ mới đi chơi cùng ba về mua cho anh đó.- Mộng Khiết đưa một cậu bé nhỏ đội mũ lưỡi trai đeo cặp chéo bằng sứ nhỏ cho Thiên Vũ.
Anh nhìn lên cầm lấy cậu bé người sứ rồi đuổi Mộng Khiết ra ngoài.
___________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.